Ban đầu chúng ta đều rất thất vọng, kết quả bác sĩ nói là còn có hi vọng vọng, nói là kiểm tra ra Tô Tô không phải là con gái ruột của chúng ta, nguồn thận không phù hợp là chuyện rất bình thường, nhưng huyết thống trực hệ sẽ có khả năng phù hợp lớn hơn, vì vậy đề nghị chúng ta...”

Mẹ Tô lau khóe mắt đã đỏ lên, tiếp lời nói: “Khi đó chúng ta đều rất kinh ngạc, vừa mới kiểm tra ra anh trai con mắc bệnh, lại biết được sự tồn tại của con, mấy ngày đó chúng ta vừa bận rộn chăm sóc anh trai con, vừa phái người đi điều tra tin tức của con, vì vậy hơi chậm một chút, con...”

Từ ban đầu Lan Tâm đã không lên tiếng, nghe xong lời của bọn họ, cô cũng chỉ mặt không cảm xúc nhìn mọi người.

Nhưng không biết có phải mấy người đã cảm nhận sai rồi hay không, cứ cảm thấy tâm trạng của Lan Tâm không quá tốt, lại không biết là đã nói sai cái gì, vì vậy đều trở nên yên lặng, anh nhìn tôi tôi nhìn anh, không biết nên tiếp tục nói cái gì.

Lan Tâm không tức giận, rất bình tĩnh nghe đầu đuôi câu chuyện, chẳng qua là trong lòng thầm thở dài: Cái gì nên tới cuối cùng cũng đã tới! Trên đời quả nhiên không có bữa cơm nào miễn phí.

Hai ngày nay, những người này đối xử với cô rất tốt, chu đáo săn sóc, lại nhiều lần nhấn mạnh là người một nhà không phân ai với ai.

Vốn Lan Tâm còn có hơi không quen, theo những hiểu biết của cô về loại tiểu thuyết ôm nhầm tiểu thư, mới bắt đầu về nhà, làm cái gì cũng sẽ bị gây khó dễ.

Kết quả sóng yên biển lặng, không có chuyện gì xảy ra làm cho Lan Tâm rất ngại, trong lòng cứ cảm thấy bất an.

Nếu hỏi không phải là Lan Tâm biết bói toán hay sao, tại sao không tự bói cho mình một quẻ? Rất đơn giản, bác sĩ không thể chữa bệnh cho mình, người bói toán chỉ có thể bói được một chút về những chuyện và người có liên quan với mình, chi tiết hơn thì không tính rõ được, cô chỉ tính ra dạo này Tô Lập mắc bệnh có liên quan tới chức năng thận, cụ thể là bệnh gì thì không rõ, vì vậy mới có câu hỏi này, lại không nghĩ tới là phải thay thận.

Vậy thì hai ngày nay bọn họ đối xử tốt với mình, cũng là bởi vì hy vọng nếu như mình phù hợp với điều kiện, Lan Tâm sẽ đồng ý thay thận.



Biết được đây là chuyện thường tình, Lan Tâm cũng không hỏi quá nhiều, dù sao cô biết mình nhất định sẽ không cần thay, cần gì phải nghĩ nhiều.

*****

Lan Tâm nhìn vẻ mặt của bọn họ, cảm thấy mấy người này tình thân cũng có, áy náy cũng có, vì vậy không trực tiếp nói ra chuyện muốn Lan Tâm thay thận.

Có lẽ càng nhiều hơn là hy vọng Lan Tâm sẽ tự chủ động nói ra.

Thấy bốn người đều cẩn thận nhìn mình, Lan Tâm cảm thấy vẫn nên giải quyết sớm chuyện này, trả lại ân sinh thành, sau đó nên làm cái gì thì làm cái đó, thế là đứng dậy, như không sao cả, nói: “Đi thôi, bây giờ chúng ta liền đi!”

Bốn người trố mắt nhìn nhau, không biết thế này là sao, ba Tô mở miệng nói: “Đi? Đi đâu?”

Lan Tô quay đầu nhìn bọn họ vẫn không động đậy, vẻ mặt nghi hoặc: “Không phải là muốn thay thận sao? Đi bệnh viện kiểm tra? Làm sớm xong sớm!”

Mẹ Tô nhìn Tô Lập một cái, hỏi: “Lan Tâm à, có phải là con đã hiểu lầm cái gì rồi không? Chúng ta không nói là phải thay thận mà?”

Thấy Lan Tâm nhíu mày nghi hoặc: “Vừa rồi không phải mọi người nói huyết thống trực hệ có xác suất thành công rất cao sao, cũng là bởi vì chuyện này mới tìm con về?”

Tô Lập nhớ lại những lời vừa rồi, lập tức hiểu được, đứng dậy nói: “Em út, em hiểu lầm rồi, ý của ba mẹ là bởi vì tra ra bệnh của anh nên mới phát hiện ra sự tồn tại của em, tìm em cũng chỉ bởi vì em là em gái ruột của anh, không liên quan tới chuyện gì khác.

Còn về bệnh của anh cần phải thay thận, không nói tới ba mẹ không đồng ý, cho dù hai người đồng ý, anh cũng sẽ không đồng ý, khi đó khi bọn họ đi kiểm tra đều là giấu anh làm. Điều chúng ta muốn chỉ là người một nhà tề tụ đầy đủ, đoàn viên sum vầy mà thôi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện