Chế nhạo phụ thân

Cửa chính của Phủ Thừa Tướng vẫn như trước tráng lệ mà đầy uy nghiêm. Bảng hiệu được sơn vàng vẫn như cũ treo trên cao, ba chữ Phủ Thừa Tướng to lớn cực kỳ chói mắt.

Thẩm Thiển Mạch hờ hững đứng trước phủ Thừa Tướng, khóe miệng cong lên một nụ cười.

Phủ Thừa Tướng? Một ngày nào đó, cái bảng hiệu màu vàng chói mắt kia sẽ bị nàng hung hăng quẳng đi, đến lúc đó sắc mặt của Thẩm Lăng Vân nhất định sẽ rất đặc sắc. Hắn ném bỏ nhân tính để đổi lấy quyền thế, có thể là người tốt sao?.

Nhẹ nhàng tránh né thủ vệ canh cửa, nàng lửng thững đi vào phủ Thừa Tướng, mấy ngày trước, nàng dùng thân phận Thẩm Thiển Mạch xuất giá từ nơi này, vào cái ngày xuất giá đó, lão hồ ly Thẩm Lăng Vân đã tích cực diễn tốt vai diễn phụ thân hiền từ, muốn nàng vì tình cảm mà một lòng viện trợ hắn từ bên ngoài, đáng tiếc, tất cả tính toán của hắn đều là sai lầm! Thẩm Thiển Mạch một đường tránh né thủ vệ đi đến thư phòng của Thẩm Lăng Vân, giờ phút này Thẩm Lăng Vân đang ngồi một mình trên ghế, cả người bất động, lông mày nhíu chặt.

“Thẩm Thừa Tướng đang vì chuyện có nên trợ giúp Bát hoàng tử hay không mà phiền lòng?” Thẩm Thiển Mạch cợt nhả nói, khóe miệng khẽ nhếch lên, một bộ dạng công tử phong lưu.

Thẩm Lăng Vân nghe được tiếng động, đột nhiên ngước mắt, thấy một công tử xa lạ đang đứng trước mặt, thị vệ trong phủ lại không có thông báo, không khỏi vừa giận vừa sợ, quát lên, “Ngươi là ai?”

“Thẩm Thừa Tướng không nên kích động!” ý cười trên mặt Thẩm Thiển Mạch không giảm, vẻ hứng thú trong mắt càng đậm, từng bước đi đến trước mặt Thẩm Lăng Vân “ Chẳng lẽ phụ thân không nhận ra Thiển Mạch?”

Con ngươi Thẩm Lăng Vân trợn to, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và nghi hoặc, không thể tin nói “ Ngươi….ngươi nói ngươi là…Mạch Nhi?”

“Thế nào? Phụ thân rất kinh ngạc?!” Đôi mắt Thẩm Thiển Mạch trở nên sắc lạnh, con ngươi đen nhánh giống như một thanh bảo kiếm được rút ra khỏi vỏ, có vẻ vô hại nhưng tràn đầy nguy hiểm, khóe miệng nâng lên nụ cười lạnh lùng “ Dáng dấp của Thiển Mạch cùng mẫu thân có đến sáu bảy phần tương tự, chẳng lẽ nhanh như vậy mà phụ thân đã quên mẹ rồi?!”

Thẩm Lăng Vân nghe được lời nói của Thẩm Thiển Mạch, liền cẩn thận dò xét dung mạo nàng, đôi lông mày giống hệt mẹ nàng, đôi mắt to tròn linh động mà trong suốt, sống mũi tinh sảo, đôi môi đỏ mọng xinh xắn, quả thật là có đến sáu bảy phần tương tự như bộ dáng Lăng Nhã khi còn trẻ!

Còn nhớ rõ thời điểm lần đầu tiên khi hắn nhìn thấy Lăng Nhã, hắn liền bị dung mạo tuyệt đại khuynh thành đó làm cho mê đắm, hắn liều mạng biểu hiện mình, chỉ mong có thể cùng Lăng Nhã sánh đôi, rốt cuộc, hắn đã trở thành Lễ Bộ Thượng Thư, cũng như ý nguyện hắn đã cưới được Lăng Nhã.

Nhưng là, quyền thế vô biên làm hắn quên mất ước nguyện ban đầu của mình, trong mắt hắn chỉ có quyền thế, tình yêu đối với hắn mà nói đã trở nên có cũng được không có cũng không sao, ngay sau đó, hắn lại lấy lý do Lăng Nhã không thể sinh con mà cưới nữ nhi của Thượng Thư là Doãn U Loan, nhằm mục đích củng cố địa vị của mình.

Tiếp đó, hắn từ từ trở thành Thừa Tướng, cũng giống cũ bị dáng vẻ mỹ lệ vô song của Tô Lạc Nhạn quyến rũ. So với Lăng Nhã tiểu thư khuê các hay dè dặt, Tô Lạc Nhạn lại xinh đẹp quyến rũ, càng thêm phù hợp với hắn, vì vậy hắn lại cưới Tô Lạc Nhạn.

“ Phụ thân đang nhớ lại chuyện cũ à?!” Thẩm Thiển Mạch cắt đứt sự trầm tư của Thẩm Lăng Vân, nụ cười nơi khóe miệng càng thêm châm chọc “ Nhớ lại năm xưa phụ thân như thế nào son sắt hứa hẹn để cưới mẫu thân, rồi cuối cùng lại đối với mẫu thân phụ tình bạc nghĩa?”

“Ngươi nói bậy gì đó! Ta có từng bội bạc Nhã Nhi sao?!” Thẩm Lăng Vân nghe được lời nói của Thẩm Thiển Mạch thì giống như bị giẫm phải đuôi, phẫn nộ quát.

“Không có sao?! Vậy là ai đã cưới một người lại thêm một người phu nhân?! Là ai ở thời điểm mẫu thân bệnh nặng cùng nữ nhân khác hằng đêm **?! Là ai sau khi mẫu thân chết một giọt nước mắt cũng chưa từng rơi?!” Thẩm Thiển Mạch buồn cười nhìn Thẩm Lăng Vân, đôi mắt càng thêm lạnh lẽo, giồng như một thanh kiếm sắc lạnh.

“Ngươi im miệng cho ta!” Thẩm Lăng Vân đột nhiên đứng lên, cắt đứt lời nói của Thẩm Thiển Mạch, lại nhìn chằm chằm Thẩm Thiển Mạch một hồi lâu, hình như muốn xác định lại thân phận của Thẩm Thiển Mạch, mang theo vài phần do dự hỏi “ Ngươi thật sự là Mạch Nhi?! Vì sao ăn mặc như thế này, trước đó lại truyền ra tin ngươi đã chết là chuyện gì?”

“Hừ! Biết ta không chết, phụ thân vui vẻ chứ?” Thẩm Thiển Mạch khẽ hừ, mang theo nụ cười hỏi, nhưng nụ cười lại từ từ trở nên lạnh lẽo, Thẩm Thiển Mạch lạnh lùng nói tiếp “ Vui vẻ vì ngươi không mất đi thứ còn có giá trị sử dụng! Nhưng mà phụ thân đại nhân của ta, tất cả tính toán của người đều sai lầm rồi!”

“Lời này của ngươi là có ý gì?” Thẩm Lăng Vân hồ nghi liếc nhìn Thẩm Thiển Mạch, ngày trước hắn đã phát hiện nữ nhi này của hắn không đơn giản, hôm nay nàng cố ý truyền ra tin mình đã chết, hiện tại lại lấy bộ dáng như thế này hiện thân ở Kỳ Nguyệt, nhất định là có âm mưu gì đó.

Thẩm Lăng Vân nhìn chằm chằm nữ nhi này, phát hiện càng ngày mình càng không hiểu được tâm tư cùa nàng, theo như lời Thẩm Thiển Mạch nói, hình như là nàng muốn đối địch với hắn, hiện tại Thẩm Thiển Mạch được Tư Đồ Cảnh Diển hậu thuẫn, nếu thật sự cùng nàng đối địch, hậu quả khó mà lường được!

Nghĩ như vậy, trong mắt Thẩm Lăng Vân thoáng qua tia tàn nhẫn, lúc cần thiết, cho dù là nữ nhi ruột thịt, hắn cũng sẽ không nương tay!

“Ta không có ý gì” Thẩm Thiển Mạch nhếch miệng cười “ Ta đến đây là muốn nói cho phụ thân biết, ta còn một cái tên khắc, Mặc Trì”

“Cung chủ Ma Cung?!” Thẩm Lăng Vân không thể tin nhìn Thẩm Thiển Mạch, trong mắt một lần nữa lộ ra vẻ kinh ngạc, nữ nhi của mình là cung chủ Ma Cung?!

Nếu là trước kia, hắn nhất định sẽ rất vui mừng, nhất định sẽ đối xử tử tế với Thẩm Thiển Mạch để lợi dụng thế lực của nàng, nhưng hôm nay hắn lại không vui mừng nổi rồi, nhìn bộ dáng của Thẩm Thiển Mạch, rõ ràng là không có ý định trợ giúp hắn.

“Không tệ! phụ thân muốn trợ giúp Nhị tỷ và Bát Hoàng tử đoạt được đế vị phải không?” Thẩm Thiển Mạch liếc nhìn Thẩm Lăng Vân, ý vị thâm tường nói.

“Rốt cuộc ngươi muốn gì?!” Thẩm Lăng Vân ghét nhất cảm giác bị nắm trong tay, vậy mà đối phương còn là nữ nhi của mình, hỏi sao hắn không tức!

Thẩm Thiển Mạch làm ra vẻ kích động nói “ Phụ thân vì muốn được viện trợ cường đại từ bên ngoài, đem gả ta cho Tư Đồ Cảnh Diễn, chia rẽ ta cùng Thượng Quan Triệt, cho nên ta quyết định cùng hắn liên thủ, tiêu diệt Bát hoàng tử, dĩ nhiên, trong đó bao gồm cả phủ Thừa Tướng”

Thẩm Lăng Vân không biết được tâm tư của Thẩm Thiển Mạch, cũng không biết trong lòng Thẩm Thiển Mạch thật sự thích người nào, cho nên Thẩm Thiển Mạch nói như vậy cũng sẽ không làm cho Thẩm Lăng Vân hoài nghi, huống chi Thẩm Thiển Mạch lại nói rất hợp tình hợp lý, khiến cho Thẩm Lăng Vân không thể không tin.

“Mạch nhi! Làm sao ngươi có thể nói ra lời đại nghịch bất đạo như vậy?!” Thẩm Lăng Vân làm ra dáng vẻ đau lòng hướng tới Thẩm Thiển Mạch nói, trong mắt thoáng qua tia bối rối, Thẩm Thiển Mạch nếu thật sự cùng Thượng Quan Triệt liên thủ, như vậy lực lượng của Ma Cung cộng thên lực lượng của Tam Hoàng Tử, mình chỉ sợ là lành ít dữ nhiều!

“Hừ! Ngươi tự hỏi mình đi, từ nhỏ đến lớn, ngươi đã cho ta tình thương của một người cha sao?!” Thẩm Thiển Mạch châm chọc cười nói “ Đừng tưởng rằng ta không biết sau lưng dáng vẻ từ ái của ngươi chỉ toàn là dối trá, chẳng qua là ý ngươi muốn lợi dụng ta mà thôi! Hôm nay ta đến để nói cho ngươi biết những lời này, đã là rất quan tâm ngươi rồi! Tốt xấu gì ngươi cũng là phụ thân của ta!”

Nhìn bóng lưng Thẩm Thiển Mạch nghênh ngang rời đi, trong mắt Thẩm Lăng Vân hiện lên một tia ác độc, nếu việc đã đến nước này, mình cũng chỉ có thể toàn lực trợ giúp Thượng Quan Cẩn thôi, nếu không, lấy hận ý của Thẩm Thiển Mạch cộng với cái tên Thượng Quan Triệt trước dịu dàng nhưng sau lưng ác độc, chỉ sợ mình sẽ chết không toàn thây!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện