Chu Chu rất kích động, làm Hạ Hoài khó lòng biện bạch, Omega yếu ớt đang đợi anh trả lời, nếu không nói rõ ràng thì hai người sẽ kết thúc ở đây.

Khoảng cách giữa hai người rất gần, rất mập mờ, Chu Chu bị pheromone của Hạ Hoài bao vây. Ngón tay của Hạ Hoài phủ lên môi Chu Chu, tốc độ nói rất chậm, “Lần đầu tiên em phát tình anh đã biết đó là em rồi.”

Đôi môi bị Hạ Hoài vuốt ve có chút ngứa, Chu Chu vô thức muốn hé môi, đầu lưỡi chạm vào ngón tay Hạ Hoài, trong chốc lát liền rụt trở về. Hạ Hoài bình tĩnh nhếch khóe môi.

“Em nói với anh em có thích một người rồi, sau đó em lại phát tình, anh đã định nói rõ ràng với em, nhưng không ngờ rằng em lại ghét Hạ Hoài đến như vậy, lúc đó anh không dám mở miệng.” Hạ Hoài dừng một chút, “Lần đầu tiên anh bị ghét như thế, em thà thích một người chưa từng gặp mặt cũng không chịu tiếp nhận Hạ Hoài.”

Giọng Hạ Hoài mang theo chút tủi thân, làm cho Chu Chu nhất thời không biết có nên tức giận hay không, run run cúi đầu, “Anh lừa tôi.”

Thân phận của Hạ Hoài quả nhiên không tốt như H, bản thân anh cho dù cúi đầu, trong lòng Chu Chu vẫn không bỏ qua được. Hạ Hoài nhìn điện thoại bên cạnh gối đầu, đưa tay cầm lên.

Hạ Hoài nắm lấy ngón tay Chu Chu mở khóa, Chu Chu mới ngẩng đầu nhìn anh, “Anh muốn.. làm gì?”

Hạ Hoài trực tiếp mở ứng dụng trò chuyện, xóa tên mình ra khỏi danh sách đen của Chu Chu, mời thêm bạn một lần nữa, “Không cho phép để anh không tìm được em, muốn giận anh muốn mắng anh đều được, đừng không để ý đến anh.”

Thấy Chu Chu ngẩng đầu, Hạ Hoài được một tấc lại muốn tiến một thước cúi đầu hôn lên trán Chu Chu, Chu không tránh được, bị Hạ Hoài hôn lên.

Nâng mặt Chu Chu lên, Hạ Hoài nói, “Tối mai chúng ta hẹn gặp mặt, em đã hứa với anh rồi, nhất định phải tới, sau khi gặp mặt anh theo đuổi em được không, Hạ Hoài theo đuổi em.”

Chu Chu vẫn còn giận, hai từ không được nghẹn trong cổ họng. Hạ Hoài rất sợ cậu từ chối, liên tục hôn lên môi Chu Chu, không cho cậu nói gì. Một người đuổi một người trốn rất thân mật, đến lúc không thể trốn nữa, đầu lưỡi mềm lại quấn vào nhau. Đang hôn hăng say đột nhiên có tiếng mở cửa.

Hạ Hoài ôm Chu Chu vào lòng, quản lý ký túc xá đi đến đuổi người, “Đã nói chỉ lên một tiếng thôi cơ mà, sắp hết giờ rồi còn không chịu đi xuống!”

Dưới giường không chỉ có quản lý ký túc còn có cả bạn cùng phòng của Chu Chu. Hai Omega bị cả phòng tràn đầy pheromone làm cho đỏ mặt, tò mò nhìn hai người trên giường.

“Muốn làm gì thì tìm khách sạn, đây là ký túc xá.” Quản lý ký túc tức giận nói một câu.

“Cháu xuống bây giờ đây.” Hạ Hoài lúng túng nói, quay đầu lại nói với Chu Chu, “Tối mai anh đợi em ở sân thể dục.” Không đợi Chu Chu từ chối, Hạ Hoài quay đầu xuống giường, chạy nhanh ra khỏi ký túc xá.

Chu Chu không còn mặt mũi chào hỏi bạn cùng phòng nữa, cậu ôm chăn ngã xuống giường. Di động lại xuất hiện bạn bè Hạ Hoài, chẳng qua không phải là ID H, cậu muốn xóa đi, nhưng khi nhìn thấy hai từ xác nhận, Chu Chu lại do dự.

Di động rung lên, một tin nhắn được gửi tới, là tin của Hạ Hoài, “Buổi tối ngày mai nhớ mang theo quà tặng.”

Ai muốn đi gặp anh ta, Chu Chu hổn hển trả lời, “Tôi không đi.”

“Vậy anh sẽ đợi đến khi em tới mới thôi.” Hạ Hoài chiếm lợi lớn, ôm được Chu Chu hôn lâu như vậy, bây giờ vẫn còn đang sung sướng.

Chu Chu không nói được bây giờ cậu cảm thấy thế nào, cảm thấy bản thân đã không còn tức giận như trước nữa, nhưng mà vẫn muốn trút giận lên Hạ Hoài.

Buổi tối Hạ Hoài vẫn mặt dày gọi điện tới, Chu Chu tắt đi anh lại gọi, đánh chữ làm nũng với Chu Chu, “Anh muốn nghe giọng Chu Chu, bảo bối Chu Chu nhận điện đi mà.”

Bốn từ bảo bối Chu Chu làm mặt Chu Chu nóng lên, gõ chữ, “Anh không được gọi tôi như vậy.”

Hạ Hoài hoàn toàn không lạnh lùng như ở trước mặt người khác, giống như lưu manh, “Chu Chu, bảo bối Chu Chu, muốn nghe bảo bối Chu Chu gọi anh.”

Chu Chu lúng túng trả lời Hạ Hoài, “Anh còn nói linh tinh nữa tôi cho anh vào danh sách đen.” Trả lời xong cũng không dám nhìn di động, cậu úp mặt vào gối đầu.

Điện thoại của Chu Chu rung lên hai lần, Hạ Hoài gửi tin nhận lỗi, sáng ngày hôm sau Chu Chu mới thấy.

Suốt cả ngày, cậu không hề nhận được tin nhắn của Hạ Hoài. Chu Chu liên tục xem điện thoại, sau đó lại thất vọng nhét điện thoại vào túi, bàn tay thấm ướt mồ hôi, Chu Chu mới chợt nhận ra, bản thân mình chờ đợi cái gì không biết.

Hạ Hoài không muốn làm cho Chu Chu căng thẳng, nói rằng buổi tối sẽ gặp, cũng không dám thúc giục Chu Chu, giả vờ bận rộn cả một ngày, đầu óc đã sớm bay đến sân thể dục rồi.

Khoảng chừng bảy giờ tối, Hạ Hoài gọi điện thoại đến cửa hàng hoa, “Chị có thể giao một đơn bên ngoài hay không?” Tôn Cầm vô thức nhìn Chu Chu một cái, giọng nói này nghe rất quen, là Alpha ngày hôm qua.

“Đặt trên mạng trước rồi chúng tôi sẽ nhận đơn.” Tôn Cầm giả vờ nghe không hiểu.

Hạ Hoài lấy lòng nói, “Chị có thể để Chu Chu giao đơn đến sân thể dục trường C không, đừng nói cho em ấy biết là em đặt.”

Tôn Cầm hứng thú nói, “Có phải muốn cho Chu Chu tan làm sớm không.”

“Cảm ơn chị chủ.” Hạ Hoài không khách khí với Tôn Cầm.

Khi Tôn Cầm bảo Chu Chu đi giao đơn bên ngoài, Chu Chu không nghĩ nhiều, tuy địa điểm giao hàng tại sân thể dục trường C làm cậu rất quan tâm, cậu có thể trực tiếp đưa đồ trang sức cho Hạ Hoài.

Chu Chu lật tấm đơn, bên trên không viết tên ai. Cậu gửi tin nhắn cho Tôn Cầm, chị Cầm cũng không trả lời, Chu Chu nhìn xung quanh, cách đó không xa Hạ Hoài đang đứng cùng Alpha nữ lần trước.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện