Hơn nữa, sau khi Mộ Dung Khuynh Nhan đi vào đại lục xa lạ này, đây là lần đầu tiên ra ngoài.

Lúc này, trên mặt Mộ Dung Khuynh Nhan đã phủ kín bằng một chiếc khăn. Nàng vẫn không quên, chính nàng rất nổi danh ở nơi này, trên mặt có một cái bớt lớn như vậy, nếu cứ như không hề che lấp mà đi ra ngoài, tin tưởng không đến mười lăm phút, mọi người trong thành đều sẽ nhận ra.

Tiểu Bạch lúc này ghé vào tên vai Mộ Dung Khuynh Nhan, nhìn náo nhiệt trên đường cái, có vẻ rất hưng phấn. Phải biết rằng, nó không biết đã ở bên trong vòng càn khôn ngây người bao nhiêu vạn năm. Hiện tại rốt cuộc có thể ra ngoài, đương nhiên sẽ rất hưng phấn.

Bất quá, tuy rằng trong lòng thực sự hưng phấn, Tiểu Bạch vẫn không hề đắc ý vênh váo. Nó cứ như vậy ngoan ngoãn ghé vào trên vai Mộ Dung Khuynh Nhan, chỉ có một đôi mắt to sáng như nước mở rộng và chuyển động.

Mộ Dung Khuynh Nhan nhìn một chút, cũng cảm thấy rất mới mẻ. Trên mặt đường cái nơi này vẫn rất náo nhiệt, trừ bỏ cửa hiệu hai bên ra, còn có rất nhiều gian hàng buôn bán nhỏ.

Sau khi đi một vòng, Mộ Dung Khuynh Nhan cũng không mua được thứ gì, ngược lại là tới một cửa hiệu bán đồ sứ.

"Vị tiểu thư này, không biết ngươi muốn mua cái gì?" Vừa nhìn thấy có người tới cửa, một nhân viên cửa hiệu lập tức đi tới, cả người cười rất sáng lạn, "Đồ sứ nơi này của chúng ta là đầy đủ nhất, cho dù ngươi muốn dạng gì, chúng ta đều có thể cung cấp đủ."

"Vậy là tốt rồi." Mộ Dung Khuynh Nhan gật gật đầu, ngay sau đó mở miệng dò hỏi, "Vậy nơi này của các ngươi có bán bình sứ đan dược sao? Ta muốn mua một ít."

Vừa nghe Mộ Dung Khuynh Nhan nói, biểu tình của nhân viên cửa hiệu lập tức trở nên nghiêm túc hơn, so vừa rồi còn muốn nghiêm túc hơn nhiều. Thời điểm nói chuyện, thậm chí còn có vài phần kính ý, "Vị tiểu thư này, ngươi là dược sư?"

Bên trong đại lục Thánh Hồng, dược sư là người được tôn kính nhất. Rốt cuộc, luyện chế đan dược quá khó khăn, người bình thường không có cách nào có thể trở thành dược sư. Hơn nữa, dược sư luyện chế đan dược, có yêu cầu rất cao đối với tinh thần lực, không phải tùy tùy tiện tiện người nào cũng đều có thể làm được.

Mà tác dụng của đan dược thật sự là quá lớn, đan dược tốt ở thời điểm nguy nan, có thể cứu một mạng người. Còn có, thời điểm khi tu luyện đạt tới Bình Cảnh, đan dược có thể trợ giúp đột phá.

Dù sao cũng phải nói tới, đan dược thật sự là quá trọng yếu. Cũng bởi vì nguyên nhân này, dược sư trở thành người được tôn trọng nhất. Bất quá, tất cả những dược sư tương đối xuất sắc, đều sẽ bị một số đại gia tộc tuyển dụng.

Nghe nói bên trong tứ đại gia tộc, mỗi gia tộc đều có nuôi dưỡng một số dược sư.

Đối mặt với biến hoá về thái độ của nhân viên cửa hiệu, Mộ Dung Khuynh Nhan chỉ nhàn nhạt gật gật đầu, "Cứ xem như vậy đi! Ta muốn mua một số bình dược."

Nàng cũng không biết hiện tại mình có được xem như là dược sư hay không. Đối với y thuật, nàng vẫn rất coi trọng. Trước khi xuyên qua, nàng chính là một vị bác sĩ. Hiện tại nàng vẫn như cũ chính là một vị bác sĩ. Nàng đã bắt đầu học tập nội dùng trên quyển 《Y Kinh》. Tuy nhiên, hiện tại nàng còn chưa luyện chế ra đan dược.

Hiện tại nàng chỉ có thể luyện chế ra một số dược tán mà thôi. Luyện chế dược tán thì đơn giản hơn so với luyện chế đan dược, nàng vẫn còn trong quá trình học tập. Dược tán đã được luyện chế ra, nàng đều vẫn luôn đặt ở phía trong không gian, muốn lấy ra ngoài, cần phải dùng một số bình nhỏ để ngụy trang.

Tất nhiên, Mộ Dung Khuynh Nhan cũng không biết, phương thuốc ở trên quyển 《Y Kinh》, mặc dù nàng luyện chế ra chỉ là dược tán, nhưng hiệu quả của dược tán, thậm chí còn tốt hơn nhiều so với đan dược. Chỉ là hiện tại nàng vẫn chưa rõ ràng hiểu hết tất cả những việc này mà thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện