Trong căn phòng ấm áp, Tát Nặc Tư Hạ ngồi gọt táo, Lãnh Tử Nguyệt lười biếng nằm dựa lên người hắn, tay cầm điện thoại cùng chơi game với Tư Đồ Nặc Vũ, Dạ Ảnh cùng Tát Nặc Dĩ Phong mỗi người ngồi một bên ghế nhìn cô mỉm cười
Khung cảnh này có thể nói là hài hòa ấm áp nếu như bỏ qua cho dải vỏ táo đang được cắt hoàn hảo bị đứt lìa hay hai chiếc ly đang hiện vết nứt được hai người kia cầm trên tay
Và một chuyện nữa là!
" Tư Đồ Nặc Vũ!! Anh chơi nghiêm túc một chút không được à, chết rồi kìa!! "
Tư Đồ Nặc Vũ lấy tay lau đi lớp mồ hôi lạnh trên trán, không phải hắn không muốn chơi nghiêm túc, mà là ngồi giữa ba sát thần này, hắn tập trung không nổi
Hai người kia không biết tại sao hôm nay lại nổi hứng đến đây, đã qua một tiếng rồi vậy mà chẳng ai nói lời nào, im lặng suốt tới giờ, quả thật là muốn hắn điên mà
Tư Đồ Nặc Vũ nuốt nước bọt, cười gượng, phá vỡ sự yên tĩnh

" Không biết hai vị đến đây có việc gì không? "
Dạ Ảnh cùng Tát Nặc Dĩ Phong đồng thời dời tầm mắt sang người hắn, rồi hai giọng nói không hẹn mà cùng lên tiếng
" Thăm Tiểu Nguyệt "
***Phập*** một tiếng, quả táo trên tay Tát Nặc Tư Hạ bị gọt đi mất một góc, ánh mắt hắn nhẹ liếc qua hai người rồi tiếp tục gọt táo trên tay
"! !.

"
Lãnh Tử Nguyệt nhìn Tư Hạ nhíu mày
" Tư Hạ, anh đã gọt hơn hai mươi quả táo rồi, bộ anh ăn hết sao? ".

Đọc truyện tại || Trù mTruyện.

N ET ||
Nghe cô nói vậy, Tát Nặc Tư Hạ mới mỉm cười quay sang nhìn cô
" Không sao, nếu ăn không hết thì Đại ca cùng bạn học Âu Mễ đây sẽ ăn hộ mà đúng không? " Cuối cùng còn quay sang nhìn hai người mỉm cười thật tươi
Dạ Ảnh nghe vậy cũng cười, miệng gần như muốn toác cả ra

" Tát Nặc điện hạ nói quá rồi, tôi còn lâu mới giúp nhá, ngài tự ăn một mình đi "
Còn Tát Nặc Dĩ Phong thì cười ôn nhu khiêm tốn hơn một chút, lôi thêm một giỏ táo nữa đặt lên bàn " Còn nhiều, có cần ta gọt hộ không? "
"! !.

"
Khóe miệng Lãnh Tử Nguyệt giật giật, cầm lên con dao bên cạnh đâm xuyên qua một quả táo, rồi cười, nguy hiểm liếc qua ba người " Cần tôi gọt hộ không? "
Dạ Ảnh nuốt nước bọt quay đầu đi chỗ khác, Tát Nặc Tư Hạ mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng tiếp tục gọt táo trên tay, chỉ có Tát Nặc Dĩ Phong không sợ chết, quay qua sán lấy cô
" Tiểu Nguyệt, tối mai chỗ tôi có tổ chức tiệc, em phải đến đấy nha "
" Tiệc? " Lãnh Tử Nguyệt nghi hoặc, ba người khác cũng nhìn hắn
" Ừ, cả mấy người cũng đến đi, chắc chắn sẽ rất thú vị "
Lãnh Tử Nguyệt nhướng mày, mỗi lần tên Tát Nặc Dĩ Phong này mà nói thú vị thì chắc chắn sẽ sảy ra chuyện gì đó,! nhưng không sao, dù sao cô cũng đang buồn chán
" Được a, anh mời những ai vậy "
Tát Nặc Dĩ Phong cười cười thần bí " Đầy đủ nha, mà~ lúc đó em sẽ biết thôi "
Lãnh Tử Nguyệt đã đồng ý nên những người khác cũng sẽ không có ý kiến, cuối cùng Dạ Ảnh cùng Tát Nặc Dĩ Phong mặt dày ở lại ăn cơm trưa rồi cả hai mới bình tĩnh ra về
Do cô cũng lười đi chọn mấy đồ gì gì đó để đi dự tiệc nên mấy chuyện này liền rơi hết lên trên người Tư Đồ Nặc Vũ, hắn cũng chỉ có thể buồn bực ảo não mà đi làm thôi

Buổi tối ngày hôm sau, tại dinh thự của Đại vương tử, hai chiếc siêu xe màu đen dừng trước cổng hấp dẫn không ít ánh mắt xung quanh, nhưng khi đụng phải ánh mắt lạnh lùng của Tư Hạ thì không tự chủ mà rụt lại, cũng có không ít người vẫn cố tình khiêu khích, tiếp tục nhìn
Lãnh Tử Nguyệt nâng mắt nhìn qua, nếu cô không nhầm thì đám này là người của Nhị vương, có lẽ đêm nay sẽ không đến nỗi nhàm chán đi
Chợt tầm mắt dừng lại ở một người, mắt Lãnh Tử Nguyệt sáng lên, chưa đợi Tát Nặc Tư Hạ đỡ xuống, Lãnh Tử Nguyệt đã vụt ra, nhào tới trên người Ái Nhĩ Lạc
" Tiểu Lạc, hóa ra cậu ở đây a "
Ái Nhĩ Lạc không nghĩ cô sẽ làm như vậy, cả người hơi lảo đảo một chút, nhưng rất nhanh cân bằng lại, trông thấy ánh mắt xung quanh nhìn lại, cô ta không thể không nghiến răng mà mỉm cười
" Ừm, thật không ngờ cậu cũng ở đây, đến cùng ai vậy? "
Lãnh Tử Nguyệt vòng đến sau lưng, chỉ ba người Dạ Ảnh rồi ghé vào tai Ái Nhĩ Lạc
" Bọn họ đó, sao hả? Có ghen tị không, tức giận không, không sao, cứ tức giận đi, cô càng tức giận thì sẽ càng đẹp a~"
Miệng Ái Nhĩ Lạc cứng đờ, nhưng vì để giữ hình tượng, cô ta liền cười vui vẻ kéo tay Lãnh Tử Nguyệt đi vào trong dinh thự, để lại những người khác chỉ nghĩ bọn họ chính là một đôi bạn thân mà thôi
Tát Nặc Tư Hạ định tiến lên nhưng Dạ Ảnh lại ngăn lại, nói để xem tình hình rồi tính sau
Bên trong có rất nhiều người, chiếm đa số là huyết tộc, con người ở đây là rất ít, thường thường toàn là do đám huyết tộc đưa tới
Không biết là Ái Nhĩ Lạc vô tình hay cố ý mà lại kéo cô đến giữa một đám huyết tộc, vì máu của cô đặc biệt nên vừa tiến vào, ánh mắt của mấy huyết tộc này một lúc cũng chưa từng rời khỏi người cô


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện