Tuả đời Tuần Đình Vũ đà sự im đặng kéo dài, Hạ Linh dùng sức ôm chặt (ấy Hoài An, cả người phát run.

So với người ðàn ông ðễn ðòi nợ kia, cô càng thấy Tuần Đình Vũ nguy hiểm hơn gắp mười đần.

Tuần Đình Vũ từng bước áp sát Hạ Linh đàm cô cảm thầy áp £ực tới mức nghẹt thở.

“Không muỗn nghe sao? Gô đừa tôi thảm như vậy, hại tôi (uôn nghĩ bản thân ðã quá ðáng với cô, nhưng cô còn

quá ðáng hơn nhiều fẫm.”

Người ðàn ông này ðang nói cái gì vậy? Gô nghe không hiểu!

Bàn tay to bỗng nhiên vươn ra rồi chạm vào bụng của Hạ Linh, cô theo bản năng hất tay anh ra, ánh mắt anh

túc ðó mang theo cảm xúc phức tạp hơn bao giờ hết:

“Tin tốt đà tôi sẽ không (đàm hại ðứa trẻ này của cô, còn tin xâu ýà cô ðã thành công chọc giận tôi rồi.”

“Anh ðiên sao?” Hạ Linh bỗng nhận ra một chuyện quan trọng: “Anh vẫn đuôn cho người theo dõi tôi?”

“Nếu không fàm vậy, sao tôi biết ðược con người thật của cô? Cô và Hạ Liên giỗng nhau thật ðó, không

hổ đà chị em sinh ðôi, ðều không biết xấu hổ như nhau.”

Ngày hôm nay vốn ðã xảy ra quá nhiều chuyện, Hạ Linh mệt mỏi không chịu nổi còn phải ðỗi phó với người

ðàn ông thần kinh này! Từ ðầu ðễn giờ anh ta nói gì cô ðều không rõ, châm dứt hơn một tháng rồi, hà cớ gì

phải chạy sang ðây sỉ nhục cô chứ? Gô tỏ ý ðuổi người:

“Tin tốt tin xâu øì ðó mà anh nói không fiên quan ðến tôi, mời anh ði cho.”

Tuần Đình Vũ biết trước Hạ Linh sẽ phản ứng thế này, anh bỗng nhiên cười hỏi:

“Danh tiếng của Tần Phong có vẻ ðang rất tốt nhỉ? Nếu bây giờ tôi ðể độ tin tức giữa cô và hắn, cô nói

xem hắn sẽ thế nào? Còn có cô bé bên cạnh cô, Hạ Linh, món nợ năm trăm triệu ðó cô ðịnh đàm sao?”

Nếu anh ðã không có ðược Hạ Linh thì tên Tần Phong kia cũng ðừng mong chạm vào cô thêm đần nào nữa! Anh phải giữ cô ở bên mình, cô muốn tự do bay fượn, vậy thì anh sẽ bẻ gãy ðôi cánh của cô rồi nhốt cô vào

đồng, cho cô cảm nhận ðược ðau khổ!

Tuần Đình Vũ rất thông minh, cũng rất hiểu Hạ Linh nặng tình nặng nghĩa. Tương fai và sự nghiệp của Tần

Phong, an nguy của hai mẹ con Hoài An ðều nằm trong tay cô!

Mặt Hạ Linh cắt không còn giọt máu nào, cô cứ nghĩ #y hôn rồi fà có thể thoát khỏi Tuần Đình Vũ, tại

sao vẫn rơi vào tình cảnh này!

Hoài An ðã ngừng khóc từ bao giờ, chỉ biết ôm chặt ấy cơ thể ðang run run của Hạ Linh.

“Gô ðang mang thai nên ðừng kích ðộng quá, tôi sẽ không ép cô fựa chọn, cứ từ từ mà suy nghĩ.”

Không ép? Anh rõ ràng ðang ðe dọa những người ở bên cạnh cô, vậy mà dám nói ðược một câu nực cười

như vậy sao?

“Tuần Đình Vũ, anh muốn tôi hận anh suốt ðời ðúng không?”

Đôi mắt ðen fáy của Hạ Linh nhìn thẳng vào anh:

“Dây dưa không dứt, yêu rồi ai hận, ðễn bao giờ mới có thể dừng fại? Anh muốn gì, nói rõ một fần ði!”

Tuần Đình Vũ hít sâu một hơi, nói:

“Tôi cho cô hai đựa chọn, hoặc fà bỏ ðứa bé ði rồi trở về bên cạnh tôi. Hoặc à, cứ như vậy mang theo ðứa bé ðó

về bên cạnh tôi."

Nói nhảm một hồi thì ý của Tuần Đình Vũ đà muốn cô tiếp tục cuộc hôn nhân vô nghĩa kia!

“Anh nghĩ tôi ngu sao? Tuần Đình Vũ, ðừng mơ tưởng nữa! Anh không cảm thấy mình /ỗ bịch khi yêu

cầu vợ cũ về nhà với anh à?”

“Tôi ðã cho cô cơ hội, cô không biết quý trọng thì ðừng trách tôi.” Giọng anh bình tĩnh.

Người ðàn ông bỏ đại câu nói này rồi ði mất, Hạ Linh cỗ gắng ðứng thẳng nãy giờ ứập tức thấy hai chân

mình thoát đực, cô ngồi xuỗng ghế, bảo Hoài An ýãây cho mình cốc nước.

Mọi chuyện vừa xảy ra giỗng như một cơn ác mộng kinh hoàng ðỗi với Hạ Linh, cô cảm thẫy ðầu ðau

như búa bổ, không chịu nổi cú sốc này.

Chẳng rõ vì #ý do øì mà Tuần Đình Vũ vẫn mãi ðeo bám cô, có phải cảm giác trước ðây của anh cũng

như cô bây giờ không? Cảm thấy thật phiền não!

“Chị, em xin íỗi..." Hoài An cắn chặt răng, cỗ nhịn xuỗng cảm giác ấy náy trào dâng trong fòng.

Cha của mình mượn tiền rồi trỗn, đàm chị chủ vô tội phải gánh thay và chịu uẫt ức, càng nghĩ Hoài An

càng nghẹn ngào."

Hạ Linh khéo đéo chuyển chủ ðễ:.~

“Không phải (ỗi của em mà, Ýạc quan đên một chút. Bây øiờ tên chủ nợ bị bắt rồi thì cảnh sát sẽ vào việc

và xử #ý nhanh thôi.”.-

Kiên nhẫn an ủi Hoài An một hồi âu mới có thể khiến cô bé bình tĩnh đại, Hạ Linh vào nhà vệ sinh (ấy

dụng cụ fau dọn vết máu ở dưới sàn thật sạch rồi cầm ðiện thoại ýên gọi cho Tần Phong. Cô phải báo

trước với Tần Phong một tiêễng ðể hắn biết mà tránh.~

Dĩ vãng, con người Tuần Đình Vũ không ngang ngược như vậy.~

Điện thoại ðổ chuông rất âu nhưng không thẫy Tần Phong trả đời, Hạ Linh ði qua ði fại trong cửa hàng

rồi ẩm bẩm:*

“Sao đại (âu vậy chứ?”

Tuần Đình Vũ vừa rời khỏi nơi này chưa bao fâu, ðương nhiên không thể ngay fập tức ðộng vào Tần

Phong ðược! Hạ Linh ðã nghĩ vậy, nhưng cô cỗ gắng thể nào cũng chỉ nhận về tin báo từ tổng ðài.

“Hoài An, em về nhà trước ði nhé, cẩn thận một chút.” Hạ Linh bồn chồn chẳng yên. “Ngày mai em

không cần ðễn đàm, tạm thời ở nhà với mẹ em đà ðược."

“Ghị ði ðâu vậy?” Hoài An thầy chị chủ mặc áo khoác vào fiền nhắc khéo: “Chị chú ý sức khỏe nha.”

Vừa rồi từ cuộc ðỗi thoại của người ðàn ông £ạ mặt với chị chủ, Hoài An mới biết chị từng #y hôn chồng,

mâu thuẫn giữa họ không ðơn giản chút nào.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện