Ngày hôm sau, Viên Tiểu Phi và Đinh Y Y đến biệt thự Đào Viên từ sáng sớm để đón cô đi kiểm tra sức khỏe trước khi kết hôn.
Mà Đinh Kiều An vừa mới ngủ dậy, đêm qua cô ngủ trong lòng Sở Thần Hy, những việc sau đó cũng chẳng nhớ gì cả, hôm nay anh còn dậy sớm hơn cả cô.
Trên đường đến bệnh viện Viên Tiểu Phi không nói lời nào, nhưng đôi mắt Đinh Y Y vừa đỏ vừa sưng, một bộ dạng hết sức tủi thân.
Có Viên Tiểu Phi ở đây Đinh Kiều An cũng không muốn nói chuyện nhiều với Đinh Y Y, chỉ thỉnh thoảng hỏi vài câu.
Khi đến bệnh viện, tất cả mọi chuyện đều do Viên Tiểu Phi sắp xếp, Đinh Kiều An cũng vui vẻ mà giao phó mọi thứ cho bác sĩ, bác sĩ nói gì thì chính là như thế.
Cũng may không đông lắm, cũng không phải xếp hàng lâu, vì đã đút lót một chút nên hôm nay sẽ có kết quả luôn.
Sau khi Viên Tiểu Phi biết kết quả thì không nói luôn cho Đinh Kiều An mà thần bí kéo cô vào nhà vệ sinh, vừa vào đến nơi đã bắt đầu gào khóc.
“Kiều An à, mặc dù dì luôn đối xử không tốt với con, nhưng dì biết sai rồi, thấy con sắp được gả vào nhà giàu ngỡ rằng sẽ hạnh phúc, nhưng mà ai ngờ, ai ngờ, đúng là tạo nghiệp mà.”
Viên Tiểu Phi vừa khóc vừa đánh vào đùi mình, cô có nhiều năm kinh nghiệm sống chung với bà ta nên trong lòng cũng không chút gợn sóng, cô nhìn về phía Đinh Y Y: “Có chuyện gì vậy?”
Đinh Y Y nắm lấy tay cô, mắt đỏ hoe nói: “Chị, bác sĩ nói... bác sĩ nói...”
Đinh Kiều An lo lắng: “Nói gì chứ?”
Đinh Y Y dùng sức lắc đầu, cắn môi dưới không nói lên lời, nhìn thấy bộ dạng như vậy của cô ấy, Đinh Kiều An bắt đầu cảm thấy hơi hoang mang.
Đợi sau khi Viên Tiểu Phi gào khóc thảm thiết xong, bà ta mới lau mũi: “Kiều An à, bác sĩ nói khả năng có thai của con rất thấp, gần như bằng không, là do dì không tốt với con.”
Đinh Kiều An nghe xong tin này chịu không nổi sắp ngã xuống sàn nhưng được Đinh Y Y đỡ lại, tin này đối với cô mà nói như sét đánh giữa trời quang.
Khả năng có thai gần như bằng không? Sao có thể?
“Dì, dì không lừa tôi chứ?”
Viên Tiểu Phi lấy giấy lau mũi mình: “Sao dì có thể lừa con được.”
Không, Đinh Kiều An không tin, Viên Tiểu Phi đã từng lừa cô rất nhiều lần rồi, cô quay sang nhìn Đinh Y Y bằng ánh mắt còn chút hy vọng nhỏ nhoi, cô hy vọng có thể nghe thấy từ không từ trong miệng cô ấy, nhưng phản ứng của Đinh Y Y đã khẳng định tin này là thật.
Đinh Y Y sẽ không lừa cô, lẽ nào khả năng mang thai của cô rất thấp thật sao? Cô đâu có làm sai điều gì? Tại sao lại đối xử với cô như vậy?
“Kiều An, con đừng sợ, chúng ta sẽ giữ bí mật giúp con, nếu như con thật sự không thể sinh con được thì không phải còn Y Y sao? Đến lúc đấy để con rể ngủ với Y Y một đêm, sau khi đứa bé sinh ra, nó sẽ là con của con, có được không?”
Đinh Kiều An tức giận hất tay Viên Tiểu Phi, tại sao bà ta có thể đưa ra cách này chứ. Sau khi đẩy Viên Tiểu Phi ra, cô hồn bay phách lạc chạy khỏi nhà vệ sinh.
Đinh Kiều An đi lảo đảo đâm vào người khác, cô không biết gì nữa, trước mặt cô là một bầu trời tối đen, thế giới dường như sụp đổ rồi.
Hốc mắt Đinh Y Y đỏ hoe: “Mẹ, làm như vậy có được không?”
Viên Tiểu Phi không còn dáng vẻ khóc lóc ban nãy nữa, bà ta cầm phấn dặm lại lớp trang điểm: “Đứa ngốc này, người không vì mình trời tru đất diệt, hơn nữa nếu như không làm vậy thì sẽ chẳng còn cơ hội nào đâu, đến lúc đó đừng có khóc lóc suốt đêm đấy.”
“Cơ hội cạnh tranh công bằng nhiều lắm, đâu cần lấy chuyện vô sinh ra lừa chị?”
Viên Tiểu Phi bịt miệng Đinh Y Y lại, thận trọng nhìn quanh nhà vệ sinh, bà ta nhẹ giọng trách mắng: “Con bé ngốc này, sao lại nói to thế? Cạnh tranh công bằng gì chứ, nếu con đủ tuổi thì tốt rồi, nhưng hôn lễ ngay trước mắt rồi, làm gì có thời gian cho con cạnh tranh công bằng?”
Viên Tiểu Phi dặm lại lớp trang điểm xong liền kéo tay Đinh Y Y cảnh cáo thêm một lần: “Chuyện này nhất định không được nói ra ngoài, nghe rõ chưa?”
Đinh Y Y có vẻ hiểu rồi gật đầu.
Sau khi hai người họ rời đi, cánh cửa phòng vệ sinh cuối hành lang mở ra, Anna đứng ở đó cực kỳ kinh ngạc.
Mà Đinh Kiều An vừa mới ngủ dậy, đêm qua cô ngủ trong lòng Sở Thần Hy, những việc sau đó cũng chẳng nhớ gì cả, hôm nay anh còn dậy sớm hơn cả cô.
Trên đường đến bệnh viện Viên Tiểu Phi không nói lời nào, nhưng đôi mắt Đinh Y Y vừa đỏ vừa sưng, một bộ dạng hết sức tủi thân.
Có Viên Tiểu Phi ở đây Đinh Kiều An cũng không muốn nói chuyện nhiều với Đinh Y Y, chỉ thỉnh thoảng hỏi vài câu.
Khi đến bệnh viện, tất cả mọi chuyện đều do Viên Tiểu Phi sắp xếp, Đinh Kiều An cũng vui vẻ mà giao phó mọi thứ cho bác sĩ, bác sĩ nói gì thì chính là như thế.
Cũng may không đông lắm, cũng không phải xếp hàng lâu, vì đã đút lót một chút nên hôm nay sẽ có kết quả luôn.
Sau khi Viên Tiểu Phi biết kết quả thì không nói luôn cho Đinh Kiều An mà thần bí kéo cô vào nhà vệ sinh, vừa vào đến nơi đã bắt đầu gào khóc.
“Kiều An à, mặc dù dì luôn đối xử không tốt với con, nhưng dì biết sai rồi, thấy con sắp được gả vào nhà giàu ngỡ rằng sẽ hạnh phúc, nhưng mà ai ngờ, ai ngờ, đúng là tạo nghiệp mà.”
Viên Tiểu Phi vừa khóc vừa đánh vào đùi mình, cô có nhiều năm kinh nghiệm sống chung với bà ta nên trong lòng cũng không chút gợn sóng, cô nhìn về phía Đinh Y Y: “Có chuyện gì vậy?”
Đinh Y Y nắm lấy tay cô, mắt đỏ hoe nói: “Chị, bác sĩ nói... bác sĩ nói...”
Đinh Kiều An lo lắng: “Nói gì chứ?”
Đinh Y Y dùng sức lắc đầu, cắn môi dưới không nói lên lời, nhìn thấy bộ dạng như vậy của cô ấy, Đinh Kiều An bắt đầu cảm thấy hơi hoang mang.
Đợi sau khi Viên Tiểu Phi gào khóc thảm thiết xong, bà ta mới lau mũi: “Kiều An à, bác sĩ nói khả năng có thai của con rất thấp, gần như bằng không, là do dì không tốt với con.”
Đinh Kiều An nghe xong tin này chịu không nổi sắp ngã xuống sàn nhưng được Đinh Y Y đỡ lại, tin này đối với cô mà nói như sét đánh giữa trời quang.
Khả năng có thai gần như bằng không? Sao có thể?
“Dì, dì không lừa tôi chứ?”
Viên Tiểu Phi lấy giấy lau mũi mình: “Sao dì có thể lừa con được.”
Không, Đinh Kiều An không tin, Viên Tiểu Phi đã từng lừa cô rất nhiều lần rồi, cô quay sang nhìn Đinh Y Y bằng ánh mắt còn chút hy vọng nhỏ nhoi, cô hy vọng có thể nghe thấy từ không từ trong miệng cô ấy, nhưng phản ứng của Đinh Y Y đã khẳng định tin này là thật.
Đinh Y Y sẽ không lừa cô, lẽ nào khả năng mang thai của cô rất thấp thật sao? Cô đâu có làm sai điều gì? Tại sao lại đối xử với cô như vậy?
“Kiều An, con đừng sợ, chúng ta sẽ giữ bí mật giúp con, nếu như con thật sự không thể sinh con được thì không phải còn Y Y sao? Đến lúc đấy để con rể ngủ với Y Y một đêm, sau khi đứa bé sinh ra, nó sẽ là con của con, có được không?”
Đinh Kiều An tức giận hất tay Viên Tiểu Phi, tại sao bà ta có thể đưa ra cách này chứ. Sau khi đẩy Viên Tiểu Phi ra, cô hồn bay phách lạc chạy khỏi nhà vệ sinh.
Đinh Kiều An đi lảo đảo đâm vào người khác, cô không biết gì nữa, trước mặt cô là một bầu trời tối đen, thế giới dường như sụp đổ rồi.
Hốc mắt Đinh Y Y đỏ hoe: “Mẹ, làm như vậy có được không?”
Viên Tiểu Phi không còn dáng vẻ khóc lóc ban nãy nữa, bà ta cầm phấn dặm lại lớp trang điểm: “Đứa ngốc này, người không vì mình trời tru đất diệt, hơn nữa nếu như không làm vậy thì sẽ chẳng còn cơ hội nào đâu, đến lúc đó đừng có khóc lóc suốt đêm đấy.”
“Cơ hội cạnh tranh công bằng nhiều lắm, đâu cần lấy chuyện vô sinh ra lừa chị?”
Viên Tiểu Phi bịt miệng Đinh Y Y lại, thận trọng nhìn quanh nhà vệ sinh, bà ta nhẹ giọng trách mắng: “Con bé ngốc này, sao lại nói to thế? Cạnh tranh công bằng gì chứ, nếu con đủ tuổi thì tốt rồi, nhưng hôn lễ ngay trước mắt rồi, làm gì có thời gian cho con cạnh tranh công bằng?”
Viên Tiểu Phi dặm lại lớp trang điểm xong liền kéo tay Đinh Y Y cảnh cáo thêm một lần: “Chuyện này nhất định không được nói ra ngoài, nghe rõ chưa?”
Đinh Y Y có vẻ hiểu rồi gật đầu.
Sau khi hai người họ rời đi, cánh cửa phòng vệ sinh cuối hành lang mở ra, Anna đứng ở đó cực kỳ kinh ngạc.
Danh sách chương