Một đêm vô sự trôi qua.

Bên trong lục lâm biên giới Hàng Châu lúc bấy giờ mặt trời đã lên cao, sau khi trọ lại qua đêm tại một tiểu quán Nhậm Ngã Hoành đang cùng Nhậm Doanh Doanh trên đường rời khỏi Hàng Châu.

- Ngươi nói cái tên tiểu tử hỗn trướng kia chính là Tiếu Diện Huyết Ma trong lời kể của ngươi!?

Nhậm Ngã Hoành thần sắc kinh nghi nói, trên đường đi qua hắn nghe Nhậm Doanh Doanh kể lại các sự kiện lớn diễn ra trên giang hồ trong hơn mười năm qua, mà khi nghe đến Tiếu Diện Huyết Ma sự tình Nhậm Ngã Hoành liền vỗ tay khen hay, nhưng ngay khi biết được Tiếu Diện Huyết Ma danh tiếng cực thịnh trong lời kể lại chính thanh niên vừa cứu hắn vừa nhục nhã hắn hôm qua liền không khỏi giật thót trong lòng hỏi lại.

- Không sai, hắn tính cách rất quái dị không thể đoán biết được nhưng cũng không phải có ý đồ xấu, phụ thân đừng hiểu lầm hắn a.

Nhậm Doanh Doanh một đường đi qua kể về nhiều nhất chính là Tiếu Diện Huyết Ma sự tình lúc này lại cho phụ thân nàng biết chân thật thân phận của hắn có lẽ là để biện giải Ngô Chính hôm qua gây khó dễ cho Nhậm Ngã Hoành.

- Doanh Doanh, ngươi có phải là yêu thích hắn rồi hay không? Chỉ cần ngươi yêu thích hắn phụ thân nhất định sẽ bắt hắn về cho ngươi!

Nhậm Ngã Hoành dừng lại bước chân thần sắc nghiêm trọng nhìn lấy Nhậm Doanh Doanh nói, một cái tốt như thế hiền tế Nhậm Ngã Hoành đương nhiên là không chê, cho dù là trước đó xảy ra mâu thuẫn nhưng cũng chỉ là mâu thuẫn, bắt hắn về cùng một nhà không phải liền có thể giải quyết hay sao? - Phụ thân, ta... ta không có a.

Nhậm Doanh Doanh nhăn nhó nhõng nhẽo nói, nhưng là đôi má nàng từ lúc nào đã ửng đỏ, lại thẹn thùng cúi mặt không dám ngẩng đầu.

- Ha ha, ngươi không cần phải lo lắng, nữ nhi của ta xinh đẹp như hoa thế gian này không ai sánh bằng, cho dù là Tiếu Diện Huyết Ma cái gì đó cũng không thể không thích ngươi a.

Nhậm Ngã Hoành nghiêng ngã cười to lớn tiếng nói, hắn tính cách có phần rất giống Ngô Chính, chính là đặt lợi ích của bản thân lên trên tất cả sau đó vị trí thứ hai liền là người thân, cho nên Nhậm Doanh Doanh dù là xấu xí đến đâu thì trong mắt của Nhậm Ngã Hoành vẫn là xinh đẹp nhất trần đời, bởi vì trên thế gian này hắn chỉ có mỗi nàng là người thân duy nhất của hắn.

Tuy nhiên, đặt trong một hoàn cảnh nào đó nếu phải đánh đổi tính mạng của Nhậm Doanh Doanh để đạt được một cái lợi ích đủ to lớn, Nhậm Ngã Hoành bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng để đánh đổi, kể cả lần này muốn lợi dụng Nhậm Doanh Doanh nàng để thu Tiếu Diện Huyết Ma về dưới trướng làm việc cho hắn.

Vút vút vút!

Bỗng nhiên đúng lúc này hai cái châm ảnh từ phía trước phóng tới nhắm vào đầu gối của Nhậm Ngã Hoành khiến hắn ngay lập tức hai chân liền quỳ xuống, chưa hết vẫn còn một cái châm ảnh, chỉ thấy lướt ngang qua mặt Nhậm Doanh Doanh tạo thành một vết máu cắt ngang một bên má của nàng.

- A! Phụ thân... ngươi có sao hay không?

Nhậm Doanh Doanh tự dưng cảm thấy đau rát trên mặt để nàng kinh hãi hét toán lên, sau lại trông thấy Nhậm Ngã Hoành bỗng nhiên quỵ xuống hai chân liền nhanh chóng đến đỡ lấy hắn lo lắng hỏi thăm.

- Đông, Phương, Bất, Bại!

Nhậm Ngã Hoành không để ý đến Nhậm Doanh Doanh thần sắc trở nên âm trầm nghiến răng nghiến lợi từng chữ từng chữ một nói.

Nhậm Doanh Doanh nghe xong càng trở nên kinh hãi xoay người quan sát xung quanh, lúc bấy giờ liền thấy thân ảnh mảnh mai thanh niên từ lúc nào đã xuất hiện ở phía đối diện.

- Đông Phương thúc thúc... sao ngươi lại đến đây!?

Nhậm Doanh Doanh ngây người đã không còn tỉnh táo lý trí ngớ ngẩn nhìn về phía Đông Phương Bất Bại nói.

- Ngươi còn gọi ta là thúc thúc sao? Còn ngươi, Nhậm Ngã Hoành, thần trí không biết đã tỉnh táo hay chưa?

Đông Phương Bất Bại thần sắc trên mặt băng lãnh chất chứa sát ý lạnh giọng nói, hắn tựa hồ đang vô cùng tức giận vì hành động trái lệnh phản bội của Nhậm Doanh Doanh.

- Đông Phương thúc thúc, van xin ngươi, chỉ cần thúc thúc tha cho phụ thân một mạng, ta sau này nhất định sẽ luôn nghe lời của ngươi, tuyệt đối không dám tái phạm lẫn nữa...

Nhậm Doanh Doanh trông thấy sắc mặt Đông Phương Bất Bại liền vô cùng sợ hãi hoảng loạn quỳ xuống dập đầu cầu xin, để nước mắt lăn xuống vết thương hòa cùng với máu làm nhơ nhuốc cả gương mặt xinh đẹp của nàng.

Nhậm Ngã Hoành thấy vậy vẫn không ngăn cản Nhậm Doanh Doanh ngược lại càng là trầm ngâm im lặng, đồng thời trong lòng cũng vô cùng kinh hãi Đông Phương Bất Bại tu vi tại sao có thể tăng nhanh như vậy!? Không đúng, là Quỳ Hoa Bảo Điển, chỉ có thể là Quỳ Hoa Bảo Điển mới có thể khiến hắn trở nên mạnh mẽ như vậy, nhưng là Quỳ Hoa Bảo Điển không phải chỉ có nữ lưu mới có thể tu luyện sao!? Có thể nào là hắn... tự cung!?

Mặc kệ Nhậm Ngã Hoành đang suy nghĩ toan tính cái gì, cũng mặc kệ Nhậm Doanh Doanh đang quỳ lạy van xin, Đông Phương Bất Bại sắc mặt vẫn chất chứa sát ý chằm chằm nhìn lấy bọn hắn, nhưng kỳ lạ là hắn tại sao vẫn không muốn động thủ!?

- Nhật Nguyệt thần giáo... cho ngươi, ta ngồi chán cái ghế này rồi!

Bỗng nhiên Đông Phương Bất Bại đã bình phục tâm tình không còn giết chóc ý nghĩ trên miệng nhàn nhạt nói, đồng thời trong tay lệnh bài chứng minh thân phận giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo cũng đem quăng xuống đất.

- Đông Phương Bất Bại, ngươi, đây là ý gì?

Nhậm Ngã Hoành vẫn còn đang quỵ dưới đất lúc bấy giờ nhìn thấy hành động của Đông Phương Bất Bại khiến hắn càng thêm kinh nghi, Đông Phương Bất Bại sẽ như thế nào dễ dàng giao chiếc ghế giáo chủ cho hắn!? Đây có thể nào là một cái bẫy?

Nhậm Doanh Doanh một bên đang dập đầu dưới đất cũng không khỏi run rẫy sợ hãi, Đông Phương Bất Bại đây là muốn phụ tử hai người hy vọng thật nhiều để rồi hắn ra tay khiến nàng và phụ thân càng thêm tuyệt vọng hay sao?

- Hừ, nữ nhi của ngươi xinh đẹp lắm sao? Bây giờ có còn xinh đẹp hay không?

Đông Phương Bất Bại không để ý đến Nhậm Ngã Hoành câu hỏi, lúc này đã đi đến đối diện thật gần Nhậm Doanh Doanh một tay nâng cầm của nàng dùng ngón trỏ lau đi vết máu, chỉ thấy Nhậm Doanh Doanh trên gương mặt lúc bấy giờ có một đạo vết thương thật dài tựa hồ đã hủy đi dung mạo xinh đẹp của nàng.

- Hức hức... xin thúc thúc buông tha cho chúng ta...

Nhậm Doanh Doanh sợ hãi run lẫy bẫy nước mắt dàn dụa nghẹn ngào cầu xin nói, nàng trong lòng đã không thể suy nghĩ được điều gì nữa, thậm chí còn không quan đến vết thương trên mặt hủy đi dung mạo xinh đẹp của mình, chỉ hy vọng Đông Phương Bất Bại có thể nương tình buông tha cho tính mạng của phụ tử hai người nàng.

- Được thôi!

Đông Phương Bất Bại rất thoải mái gật đồng ý, đồng thời một tay đặt sau gáy của Nhậm Doanh Doanh kéo sát người nàng đến gần lại mình sau đó đưa miệng kế sát bên tai thì thào nói.

- Tránh xa Tiếu Diện Huyết Ma, bằng không ta sẽ khiến cả ngươi và phụ thân ngươi có kết cục vô cùng bi thảm.

- A... thúc thúc...

Nói dứt lời Đông Phương Bất Bại phút chốc đã biến mất khỏi tầm mắt để lại Nhậm Doanh Doanh một mình tự lẩm bẩm trong miệng.

Nhậm Doanh Doanh ngay khi bị Đông Phương Bất Bại kéo sát đến bên người liền đã nghe thấy mùi hương của nữ tử trên người hắn đồng thời còn vô tình động chạm vào phần nhạy cảm nhấp nhô trên cơ thể, cùng với nội dung lời nói của Đông Phương Bất Bại lúc đó để nàng chớp mắt liền đã có suy đoán cho riêng mình, một cái suy đoán không thể nào tưởng tượng nổi.

Đông Phương Bất Bại thúc thúc người đã từng bên cạnh phò tá phụ thân của nàng Nhậm Ngã Hoành, đồng thời cũng là người tận mắt trông thấy nàng lớn lên từng ngày, hắn hơn hai mươi mấy năm qua có lẽ nào... chỉ là giả trang nam nhân!? Hắn, không phải, là nàng có thể nào lại có tình ý với Tiếu Diện Huyết Ma hay chăng!?

- Doanh Doanh, hắn là nói với ngươi chuyện gì?

Ngay khi Đông Phương Bất Bại vừa ly khai Nhậm Ngã Hoành liền có thể tự mình đứng dậy tựa hồ thương thế đã trị khỏi từ lâu, lúc này gấp gáp đến bên cạnh Nhậm Doanh Doanh hỏi thăm Đông Phương Bất Bại lời nói, hoàn toàn không quan tâm đến dung mạo bị phá hủy của nàng.

- A, không có gì, Đông Phương thúc thúc chỉ nói... là đừng làm phiền đến hắn.

Nhậm Doanh Doanh thất thần một hồi liền nhanh trí quyết định nói dối với Nhậm Ngã Hoành, nàng là đang lo lắng một khi phụ thân nàng biết được Đông Phương Bất Bại có thể tình ý với Tiếu Diện Huyết Ma liền muốn quay sang cùng hắn đối đầu, nàng vạn phần không muốn trông thấy phụ thân của mình cùng với Ngô Chính đấu đá lẫn nhau.

------*-*------

Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện