Thanh niên dung nhan tựa thiên thần, tinh sảo mỹ lệ đẹp đẽ nhưng không nữ tính. Hắn hơi thở bình ổn, bình than dung nhan hưởng thụ sự vuốt ve đến từ nam nhân.
Hắn năm nhân gương mặt tuấn mỹ, góc cạnh đẹp đẽ hệt như một vị thần phương Tây. Khác với thời gian trước kia, nam nhân sắc mặt hồng hào tràn đầy sức sống, hắn ánh mắt vẫn luôn chăm chú nhìn người đàn lòng, chưa từng dời đi.
Có thanh niên bên cạnh, hắn trở nên lười biếng, biết học cách hưởng thụ nhiều hơn. Ngày hôm nay trời năng đẹp, làn gió dịu dàng mang đến sung sướng tư vị. Thanh niên muốn cùng nam nhân, cùng nhau hưởng thụ.
" Ông trời của tôi ơi. Tôi mắt tôi có phải gặp vấn đề rồi hay sao?!! " Một cái giọng nói đầy trêu đùa vang lên. Nam nhân ngẩng đầu lên, rút hết đi sự ôn nhu sủng nịch, đối với người vừa đến chỉ còn lạnh lẽo.
"Ngươi đến đây làm gì?! " Hoắc Tinh Tuyền đè nén thanh âm, cảnh cáo nhìn. Hắn không thích bất kỳ ai phá hỏng khoảnh khắc hắn và thanh niên cùng ở bên nhau. Cho dù có là bạn nối khố cũng không thể.
" Hừ, còn không phải do ngươi! " Triều Đình Vãn bất mãn hừ hừ. Nhưng e ngại ai kia khí thế giọng nói vẫn là nhẹ nhàng một chút. Hắn còn tưởng Tiết Phùng Châu chơi đùa giỡn giỡn một chút. Ai ngờ lại là sự thật, Hoắc Tinh Tuyền ngàn năm lão thụ khai hoa. Còn có đối tượng của hắn, cũng quá xuất sắc rồi. Hoắc Tinh Tuyền gặp vận xít chó gì, có thể có được mỹ nhân trong tay.
"Câm miệng, cẩn thận ta cắt lưỡi ngươi. " Người trong lòng khó chịu rầm rì, nam nhân bàn tay chưa từng đình chỉ sau lưng thanh niên vuốt ve. Thanh niên theo tiết tấu của hắn, cọ cọ vài cái lại tiếp tục ngủ.
"Ngươi cam lòng giao Hoắc thị sao?! " Triều Đình Vãn ngồi xuống một bên, cẩn thận dò hỏi. Hắn cùng Hoắc Tinh Tuyền là bạn thân chí cốt, có thể cùng nhau một cái quần lót loại hình. Hắn hiểu biết Hoắc Tinh Tuyền không cạn.
Nói thật, hắn có chút bất ngờ với quyết định của hắn.
" Không có gì cam lòng hay không cam lòng. " Nam nhân bàn tay xoa nhẹ mái tóc mềm mại, cảm thấy muốn nghiện cảm giác. " Bọn chúng muốn, ta cho bọn họ, xem như một chút bố thí thôi. " Có Hoắc thị hay không Hoắc thị, hắn vẫn là hắn, Hoắc Tinh Tuyền. Hắn vì ông nội giữ gìn Hoắc thị bấy lâu nay đã là tận tình tận nghĩa. Hoắc thị sau này có như thế nào, hắn đều không quan tâm.
"Ngươi được a." Triều Đĩnh Vãn tặng cho Hoắc Tinh Tuyền một cái ngón tay cái. Quả thật là bạn của hắn, có đủ bản lĩnh. Hắn và Hoắc Tinh Tuyền đều biết, Hoắc thị thùng rỗng kêu to bộ dạng. Kiên trì không được bao lâu, lấy
Hoắc Lan Tuệ bản lĩnh. Hoắc thị phá hủy trong tay nàng càng thú vị. Nàng không phía luôn tự tin vào năng lực bản thân sao, vậy hảo hảo cho nàng cảm nhận một chút trèo cao té đau là như thế nào.
" Dấu dấu diếm diếm, có thời gian mang người cùng nhau giới thiệu cho mọi người. " Hoắc Tinh Tuyền con người này, đối với anh em không có nghĩa khí chút nào. Có đẹp như vậy lão bà cũng không cho mọi người mở mang tầm mắt một chút. Thật keo kiệt.
"Được." Hoắc Tinh Huyền sảng khoái đáp ứng. Hắn cũng có ý tưởng này. Hắn muốn cho đồng bọn nhóm biết, hắn tiểu phu nhân có bao nhiêu tốt đẹp.
Triều Đình Vãn nheo mắt, bộ dạng tự hào muốn làm cho cả thế giới biết này. Hắn có suy nghĩ Hoắc Tinh Tuyền bị đoạt xá. Yêu vào người đều không bình thường.
Triều Đình Vãn không giám ở lại lâu. Nói thật, hắn sợ hãi con người Hoắc Tinh Tuyền. Hắn một khi nổi giận anh em lục thân không nhận. Mà có như vậy thân thích, không cần có cũng được. Vì Hoắc Tinh Tuyền cảm thấy phẫn nộ, bọn chúng có chết cũng không đền hết tội. Nhưng mà, chết dễ dàng quá thì nhẹ nhàng quá.
" Lão công...." Lâm Tử Thanh mở mắt, cười hì hì vươn tay qua cổ nam nhân, xấu xa gặm cắn cổ của hắn. Một vết đỏ khả nghi được tạo thành, thanh niên cảm giác rất thành tựu.
" Nghịch ngợm. " Nam nhân sủng nịch quát quát mũi kiều sảo của thanh niên. Hắn dung túng tất cả, nói chi là như vậy đáng yêu hành động. "Đã đói bụng hay chưa?!" Bàn tay đè nhẹ vào bụng của thanh niên, nhấn nhấn vài cái, rất là đàn hồi.
"Có." Ngủ no một giấc, đói bụng cảm giác kéo đến. Hắn bàm chắc nam nhân trên người, trêu đùa ngón tay của hắn.
"Sao lại như thế này. " Hoắc Lan Tuệ nhìn tài liệu, thần sắc không tốt thật sự. Triều Đình Vãn là người của Hoắc Tinh Tuyền?! Làm sao có thế?!! Triều Đình Vãn nắm giữ giám đốc bộ phận marketing vị trí, năng lực làm việc siêu cương. Nàng còn muốn người này giúp nàng làm việc, thật không ngờ.....
" Mẫu thân, ta sẽ thay thế hắn. " Hạ Tư Viễn rất có niềm tin vào khả năng của bản thân. Hắn có thể làm tốt hơn
Triều Đình Vãn người này gấp trăm ngàn lần. Hiện giờ Hoắc thị đã năm trong tầm kiểm soát của bọn họ, chiêu mộ kẻ tài giỏi hơn Triều Đình Vãn chắc chắn sẽ không thiếu.
"Được, giao cho con. " Hoắc Lan Tuệ đối Hạ Tư Viễn nhất nhất có niềm tin. Nàng khổ công nuôi dưỡng hắn, cũng vì chờ ngày hắn hữu dụng với nàng.
Hắn năm nhân gương mặt tuấn mỹ, góc cạnh đẹp đẽ hệt như một vị thần phương Tây. Khác với thời gian trước kia, nam nhân sắc mặt hồng hào tràn đầy sức sống, hắn ánh mắt vẫn luôn chăm chú nhìn người đàn lòng, chưa từng dời đi.
Có thanh niên bên cạnh, hắn trở nên lười biếng, biết học cách hưởng thụ nhiều hơn. Ngày hôm nay trời năng đẹp, làn gió dịu dàng mang đến sung sướng tư vị. Thanh niên muốn cùng nam nhân, cùng nhau hưởng thụ.
" Ông trời của tôi ơi. Tôi mắt tôi có phải gặp vấn đề rồi hay sao?!! " Một cái giọng nói đầy trêu đùa vang lên. Nam nhân ngẩng đầu lên, rút hết đi sự ôn nhu sủng nịch, đối với người vừa đến chỉ còn lạnh lẽo.
"Ngươi đến đây làm gì?! " Hoắc Tinh Tuyền đè nén thanh âm, cảnh cáo nhìn. Hắn không thích bất kỳ ai phá hỏng khoảnh khắc hắn và thanh niên cùng ở bên nhau. Cho dù có là bạn nối khố cũng không thể.
" Hừ, còn không phải do ngươi! " Triều Đình Vãn bất mãn hừ hừ. Nhưng e ngại ai kia khí thế giọng nói vẫn là nhẹ nhàng một chút. Hắn còn tưởng Tiết Phùng Châu chơi đùa giỡn giỡn một chút. Ai ngờ lại là sự thật, Hoắc Tinh Tuyền ngàn năm lão thụ khai hoa. Còn có đối tượng của hắn, cũng quá xuất sắc rồi. Hoắc Tinh Tuyền gặp vận xít chó gì, có thể có được mỹ nhân trong tay.
"Câm miệng, cẩn thận ta cắt lưỡi ngươi. " Người trong lòng khó chịu rầm rì, nam nhân bàn tay chưa từng đình chỉ sau lưng thanh niên vuốt ve. Thanh niên theo tiết tấu của hắn, cọ cọ vài cái lại tiếp tục ngủ.
"Ngươi cam lòng giao Hoắc thị sao?! " Triều Đình Vãn ngồi xuống một bên, cẩn thận dò hỏi. Hắn cùng Hoắc Tinh Tuyền là bạn thân chí cốt, có thể cùng nhau một cái quần lót loại hình. Hắn hiểu biết Hoắc Tinh Tuyền không cạn.
Nói thật, hắn có chút bất ngờ với quyết định của hắn.
" Không có gì cam lòng hay không cam lòng. " Nam nhân bàn tay xoa nhẹ mái tóc mềm mại, cảm thấy muốn nghiện cảm giác. " Bọn chúng muốn, ta cho bọn họ, xem như một chút bố thí thôi. " Có Hoắc thị hay không Hoắc thị, hắn vẫn là hắn, Hoắc Tinh Tuyền. Hắn vì ông nội giữ gìn Hoắc thị bấy lâu nay đã là tận tình tận nghĩa. Hoắc thị sau này có như thế nào, hắn đều không quan tâm.
"Ngươi được a." Triều Đĩnh Vãn tặng cho Hoắc Tinh Tuyền một cái ngón tay cái. Quả thật là bạn của hắn, có đủ bản lĩnh. Hắn và Hoắc Tinh Tuyền đều biết, Hoắc thị thùng rỗng kêu to bộ dạng. Kiên trì không được bao lâu, lấy
Hoắc Lan Tuệ bản lĩnh. Hoắc thị phá hủy trong tay nàng càng thú vị. Nàng không phía luôn tự tin vào năng lực bản thân sao, vậy hảo hảo cho nàng cảm nhận một chút trèo cao té đau là như thế nào.
" Dấu dấu diếm diếm, có thời gian mang người cùng nhau giới thiệu cho mọi người. " Hoắc Tinh Tuyền con người này, đối với anh em không có nghĩa khí chút nào. Có đẹp như vậy lão bà cũng không cho mọi người mở mang tầm mắt một chút. Thật keo kiệt.
"Được." Hoắc Tinh Huyền sảng khoái đáp ứng. Hắn cũng có ý tưởng này. Hắn muốn cho đồng bọn nhóm biết, hắn tiểu phu nhân có bao nhiêu tốt đẹp.
Triều Đình Vãn nheo mắt, bộ dạng tự hào muốn làm cho cả thế giới biết này. Hắn có suy nghĩ Hoắc Tinh Tuyền bị đoạt xá. Yêu vào người đều không bình thường.
Triều Đình Vãn không giám ở lại lâu. Nói thật, hắn sợ hãi con người Hoắc Tinh Tuyền. Hắn một khi nổi giận anh em lục thân không nhận. Mà có như vậy thân thích, không cần có cũng được. Vì Hoắc Tinh Tuyền cảm thấy phẫn nộ, bọn chúng có chết cũng không đền hết tội. Nhưng mà, chết dễ dàng quá thì nhẹ nhàng quá.
" Lão công...." Lâm Tử Thanh mở mắt, cười hì hì vươn tay qua cổ nam nhân, xấu xa gặm cắn cổ của hắn. Một vết đỏ khả nghi được tạo thành, thanh niên cảm giác rất thành tựu.
" Nghịch ngợm. " Nam nhân sủng nịch quát quát mũi kiều sảo của thanh niên. Hắn dung túng tất cả, nói chi là như vậy đáng yêu hành động. "Đã đói bụng hay chưa?!" Bàn tay đè nhẹ vào bụng của thanh niên, nhấn nhấn vài cái, rất là đàn hồi.
"Có." Ngủ no một giấc, đói bụng cảm giác kéo đến. Hắn bàm chắc nam nhân trên người, trêu đùa ngón tay của hắn.
"Sao lại như thế này. " Hoắc Lan Tuệ nhìn tài liệu, thần sắc không tốt thật sự. Triều Đình Vãn là người của Hoắc Tinh Tuyền?! Làm sao có thế?!! Triều Đình Vãn nắm giữ giám đốc bộ phận marketing vị trí, năng lực làm việc siêu cương. Nàng còn muốn người này giúp nàng làm việc, thật không ngờ.....
" Mẫu thân, ta sẽ thay thế hắn. " Hạ Tư Viễn rất có niềm tin vào khả năng của bản thân. Hắn có thể làm tốt hơn
Triều Đình Vãn người này gấp trăm ngàn lần. Hiện giờ Hoắc thị đã năm trong tầm kiểm soát của bọn họ, chiêu mộ kẻ tài giỏi hơn Triều Đình Vãn chắc chắn sẽ không thiếu.
"Được, giao cho con. " Hoắc Lan Tuệ đối Hạ Tư Viễn nhất nhất có niềm tin. Nàng khổ công nuôi dưỡng hắn, cũng vì chờ ngày hắn hữu dụng với nàng.
Danh sách chương