Thọ an đường.

Lý thị mang vẻ mặt nghiêm nghị ngồi trong chính sảnh, Âu Dương Trì bước vào trong, nhìn thấy biểu tình Lý thị không tốt, trong lòng có chút khẩn trương.

“Lão thái thái, chuyện đêm nay đúng là rất mất mặt, nhưng người yên tâm đi, con nhất định sẽ đem Trương Văn Định kia trừng phạt thật nặng! Vãn hồi lại thanh danh Âu Dương gia chúng ta!”

“Thanh danh? Bây giờ còn thanh danh gì nữa mà nói?” Lý thị tức giận vạn phần, vỗ mạnh tay xuống bàn, ho khan một tiếng. Trương mama thấy vậy, lập tức nâng chung trà lên cho Lý thị uống, một tay còn lại nhẹ nhàng vỗ vỗ trên lưng bà.

Âu Dương Trì thấy thế, vẻ mặt lo sợ không yên, vội vàng nói: ”Lão thái thái, người hãy bảo trọng, nếu người có gì chỉ giáo, con đều sẽ nghe!”

“Ta vốn tưởng rằng ngươi mấy năm nay xử sự hợp tình hợp lý, đến nơi đến chốn, liền giao hết thảy cho ngươi quyết định, ai ngờ ngươi lại đem hết chuyện trong phủ mặc cho Lâm thị xử lý, khiến cho chướng khí mù mịt không nói, ngay cả gia phong trong sạch của Âu Dương gia thiếu chút nữa cũng bị hủy!” Lý thị lạnh lùng nói.

Âu Dương Trì lấy khăn tay trong tay áo xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán.

Lý thị nhẹ nhàng hòa hoãn khẩu khí lại, nhìn hắn một cái, bưng tách trà nhè nhẹ gạt đi lá trà, Trương mama bên cạnh sắc mặt ngưng trọng, nhẹ giọng đẩy mama nha hoàn trong phòng đi ra ngoài xong mới quay về hầu hạ, lúc này nghe thấy giọng Lý thị: ”Ta vốn không muốn nhiều lời khiến người ta chán ghét, người trong phòng ngươi mấy năm nay đã bị con dâu đuổi đi không ít. Ngươi đi ra bên ngoài hỏi thăm xem, có người nào giống ngươi đến tuổi này rồi mà lại chỉ có một con trai! Đã vì mặt mũi của nó rồi, nó lại còn không biết dừng tay, đầu tiên là làm hại tôn tử ta, hôm nay rốt cuộc lại vu hãm!”

Vẻ mặt Âu Dương Trì đầy xấu hổ, đứng lên liên tục thở dài: ”Đều là lỗi của con, là con hồ đồ, cũng là do con nghĩ dù sao nàng ấy cũng là thiên kim hầu phủ, gả cho con làm kế phu nhân nhiều năm qua hiếu kính với lão phu nhân, cố gắng chăm sóc hai nữ nhi. Trong lòng con không khỏi có chút thương tiếc, không nghĩ nàng lại hành động không có chứng mực, con quay về nhất định sẽ giáo huấn nàng!”

Lý thị nghe thấy trong lời nói của hắn còn vì Lâm thị mà suy nghĩ, không khỏi cười lạnh vài tiếng cũng không nói gì. Trương mama thấy thế, liền tiến lên nói: ”Lão gia, lão thái thái vốn nhân hậu, có một số việc không nghĩ quản, có chút không tiện nói ra, hôm nay để lão nô tỳ này gánh trách nhiệm cùng lão gia nói chuyện rõ ràng, mong lão gia không trách tội!”

Âu Dương Trì thấy Trương mama nói vậy, vội hỏi: ”Mama nói gì vậy? Mấy năm nay ngươi tận tâm hết sức hầu hạ lão thái thái, trong nhà này ngươi cũng là trưởng bối của ta, có chuyện gì cứ việc nói!”

Trương mama nghiêng người trả lời nói: ”Vốn là phu nhân và kế phu nhân đều xuất thân từ Hầu phủ, tuy một người đích một người thứ nhưng đều lớn lên bên cạnh lão thái quân nên tình cảm vô cùng tốt. Phu nhân vốn là người hiền lương thục đức, tấm lòng rộng lượng, nhất cử nhất động đều thể hiện phong thái quý phái, thứ muội của người đến phủ chúng ta ở nhờ phu nhân đối đãi rất tốt. Ăn, mặc, ở, đồ dùng tất cả đều là thứ tốt nhất. Thế nhưng ai cũng không ngờ, vị thứ tiểu thư này lại có ý đồ, cư nhiên lại cùng lão gia phát sinh tình cảm. Việc này vốn không được lão thái thái đồng ý, nàng ta đến đây là để chăm sóc tỷ tỷ mình, sao có thể cùng tỷ phu phát sinh chuyện này được? Nếu như bị truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến danh dự của lão gia, cũng may phu nhân rộng lượng, trái lại còn thay lão gia nói tốt cho người, còn tự mình đi mời Lão thái quân đến cùng. Vốn là bệnh của phu nhân không nặng lắm, thế nhưng vì chuyện này mà trầm trọng hơn, rốt cục lại không chịu chữa khỏi, hiện tại nghĩ lại, nữ nhân rộng lượng cũng có vài phần lòng dạ…”

Âu Dương Trì xấu hổ không thôi, mặt đỏ tai hồng, nói cũng không nên lời. Tất cả mọi người vốn tưởng rằng phu nhân thay hắn tuyển một kế phu nhân thật tốt, lại không biết Uyển Thanh dịu dàng như vậy sớm đã sinh bệnh, lại nói tiếp, nàng qua đời sớm như vậy, bọn họ không thoát được can hệ.

Trương mama nhìn thoáng qua sắc mặt của Lý thị, khẩu khí chậm lại: ”Vốn phu nhân vẫn luôn đối đãi với lão phu nhân rất tốt, có thương có lượng. Kế phu nhân vào cửa mấy năm đầu cũng có chút tôn kính với lão phu nhân, dạo gần đây lại có những hành động kỳ cục, đầu tiên là làm cho viện đại thiếu gia chướng khí mù mịt. Sinh bệnh lại muốn lão phu nhân tự mình đi qua thăm hỏi, tối hôm nay lại còn xảy ra chuyện này. Lão gia cũng đừng trách lão phu nhân quá tức giận, kế phu nhân thật sự là không hiểu thấu lòng lão phu nhân!”

Âu Dương Trì thở hắt một tiếng, thẳng tắp quỳ xuống trước mặt Lý thị, rơi lệ nói: ”Tội con đáng chết vạn lần, chọc cho lão thái thái nhiều lần không vui, con bất hiếu!”

Trương mama vội vàng đỡ lấy Âu Dương Trì, hắn ta vẫn không chịu đứng dậy, xin lỗi không thôi, lúc này Lý thị mới nói: ”Ngươi đứng lên trước đi!”

Âu Dương Trì đứng lên, Trương mama đã chuẩn bị khăn nóng cho hắn lau mặt, lại lấy ghế dựa cho hắn ngồi xuống. Khẩu khí của Lý thị đã hòa hoãn, nói: ”Hiện tại con đường làm quan của con đúng là đang thuận buồm xuôi gió, nhưng bên ngoài còn có bao nhiêu người đang chờ con mắc sai lầm. Chuyện đêm nay nếu nói nhỏ thì là tặc nhân vu cáo, nếu nói không tốt thì là gia phong bất chính, nếu để cho người ngoài biết được rồi nói ngươi trị gia bất lực thì ngươi còn có thể thuận lợi làm tốt chức vị sao?”

Âu Dương Trì bỗng giật mình, sợ tới mức đầu đầy mồ hôi: ”Lão thái thái dạy phải! Nhưng con nghĩ việc hôm nay không phải do nàng bày ra, nàng không phải là người ngoan độc như vậy…”

“Hừ, ngươi đúng là vẫn còn quá tin tưởng nó! Lý di nương vốn cũng là vừa làm nông vừa học gia truyền, cũng mong muốn được làm chính thất của người ta, nếu không phải trong nhà gặp nạn, thì cũng không bao giờ chịu làm thiếp. Nàng ấy vừa tiếp nhận gia vụ mới có hai ngày ngắn ngủi lại xảy ra chuyện gì con dâu cũng đổ lỗi trên người nàng! Ngươi không thử ngẫm lại xem, việc này nhất định có âm độc quấy phá, nó hôm nay hại Noãn nhi, ngày mai có thể xuống tay với những người khác. Âu Dương gia ta há có thể dung thứ cho người như thế! Chuyện này muốn tra ra được rõ ràng, trước hết phải tra trên người phu nhân của ngươi!”

“Dạ, con trở về nhất định sẽ hỏi thật rõ ràng. Nếu thật sự là do nàng ấy gây nên, con tuyệt đối sẽ không bao che!”

Âu Dương Trì ra khỏi Thọ An Đường liền đi thẳng đến Phúc Thụy viện, ai ngờ Lâm thị cũng đang chờ hắn.

Hắn vừa bước vào, Lâm thị liền tiến lên tiếp đón, nhìn thấy bà ta một thân sam tử đơn bạc, tóc dày đen nhánh có chút rối thả hờ hững trên vai, bộ dáng như vừa bệnh nặng mới khỏi, thật sự là điềm đạm đáng yêu, lúc này dù có đang rất tức giận thì cũng đã giảm đi một nửa.

“Vừa rồi ở trên chính đường, là ta đã để lại thể diện cho ngươi, có phải như lời Trương Văn Định nói, chuyện đêm nay là do ngươi làm?” Thanh âm Âu Dương Trì lạnh lùng mang theo ý nghiêm khắc.

Nước mắt Lâm thị trong suốt chực trào: ”Lão gia giữ thể diện cho thiếp làm sao thiếp lại không biết. Lão gia hôm nay một mình đến cùng thiếp nói chuyện, như vậy thiếp cũng sẽ nói hết toàn bộ. Trương Văn Định kia là con của cố nhân, bạn lão gia, vì gia đình suy tàn nên đến đây tìm nơi nương tựa, lão gia giữ hắn lại làm môn khách trong nhà. Hắn uống rượu rồi đi loạn, thế nhưng lại đi lạc vào sân Noãn nhi, vì để tự bảo vệ mình mà hắn vu hãm cho Noãn nhi, bị đánh nên nói năng bậy bạ liền đem thiếp vào làm bia, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, chẳng lẽ lão gia lại hoài nghi thiếp chỉ thị hắn làm sao?”

“Hừ, tin đồn vô căn cứ thì không ai tin, tại sao hắn không nói những người khác mà lại nhìn chằm chằm vào ngươi?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện