Lâm thị cơ hồ như hít thở không thông, sao sự việc lại chuyển biến như vậy? Âu Dương Noãn thế nhưng lại có thể xoay chuyển tình thế! Điều duy nhất bà ta có thể nghĩ
được cho đến bây giờ chính là Tiểu Đào đã phản bội, căn bản là không có
lấy ra được vật gì đó của Âu Dương Noãn! Thế nhưng… Làm sao có thể biến
thành trâm cài của nữ nhi bà ta! Lâm thị làm sao nghĩ được lúc Âu Dương Noãn sai nha đầu mình đụng ngã Âu Dương Khả đã lấy đi trâm cài
của nàng ta rồi, mà Hồng Ngọc nhân lúc hỗn loạn đã tráo đổi trâm cài
đâu! Lại càng không thể nghĩ đến đêm nay Âu Dương Noãn đã cố ý lựa chọn
những người tín nhiệm canh giữ nghiêm ngặt, ngay cả một tiếng gió cũng
không để lộ cho bà ta biết! Từng tầng từng tầng xuống dưới, bà ta đương
nhiên không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Âu Dương Noãn sóng mắt lưu chuyển, nhìn thoáng qua Lâm thị đang trợn mắt há hốc mồm bên cạnh, mềm nhẹ nói: ”Phụ thân, mẫu thân, hai người không thể để loại người này tùy ý bêu xấu thanh danh của muội muội được!”
Mặt Lâm thị liền tái đi, nữ nhi của mình nhỏ như vậy, làm sao có thể cùng người khác có tư tình, thế nhưng từ xưa nam nữ bảy tuổi đã không ở cùng một chỗ, Âu Dương Noãn làm vậy không phải là muốn người khác tin tưởng Âu Dương Khả cùng ngoại nhân có tư tình mà rõ ràng là muốn đem Khả nhi cũng tha xuống nước, quấy đục hỗn loạn này lên!
Sự tình bây giờ, có thể nói là cùng Âu Dương Noãn có can hệ không lớn, cho dù Trương Văn Định có người mời đến thì người đó cũng là Âu Dương Khả, hơn nữa hắn còn chưa kịp vào sân đã bị người khác bắt được liền ra sức đánh, chính là đại tiểu thư vô tội bị liên lụy vào chuyện này, thực sự là quá vô tội a!
Lâm thị nhìn trâm cài kia, biết việc này đã bị Âu Dương Noãn đẩy lên trên người nữ nhi mình, việc quan trọng bây giờ là phải làm sao để Âu Dương Khả tránh chuyện không may, còn về phần Trương Văn Định_bà ta căn bản không để trong lòng. Chẳng qua là bà ta đang cẩn thận suy tính thiệt hơn, lúc này quát lên: ”Thực hay cho một Trương Văn Định ngươi, nhàn hạ quá sinh ra tà tâm! Trộm cái khác cũng liền thôi đi, cư nhiên còn muốn ô nhục thanh danh nữ nhi Âu Dương gia ta!”
Trương Văn Định quá sợ hãi: ”Phu nhân, rõ ràng là ngươi…”
Lâm thị làm sao để hắn nói chuyện được: ”Bịt miệng hắn lại, kéo xuống đánh hắn cho ta! Đánh xong thì đưa lên quan phủ điều tra!”
Trương Văn Định còn muốn nói chuyện, đã bị người ta bịt miệng lại, ô ô nói không ra lời. Âu Dương Tước tỉnh táo lại đi qua đem người khác đẩy ra, nổi giận nói: ”Nói! Là ai đã sai bảo ngươi làm chuyện này?”
Trương Văn Định rốt cuộc cũng bất chấp tất cả, lập tức kêu to: ”Là phu nhân sai ta làm, là phu nhân nói nếu hôm nay ta đến đây, về sau sẽ gả đại tiểu thư cho ta, lại còn cho ta thêm bạc…”
Âu Dương Trì nghe xong trong lòng chấn động, bỗng nhiên đánh mạnh tay xuống bàn: ”Còn không mau tha xuống đánh cho ta! Cư nhiên dám vu cáo cả phu nhân, quả nhiên là cả súc sinh cũng không bằng!”
Âu Dương Noãn cười lạnh nhìn một màn này, chỉ cảm thấy vô cùng châm chọc, sự tình đến bước này, người sáng suốt đều nhìn ra được là ai đứng phía sau sai bảo, Âu Dương Trì lại còn muốn dùng mọi cách để bao che, thật sự là quỷ mê tâm hồn! Loại người hồ đồ này làm sao xứng làm phụ thân, xứng làm quan viên!
Vương mama nhảy dựng lên, sai hai nam nhân khỏe mạnh ngăn chặn miệng Trương Văn Định lại, khóa trụ tay chân, Trương Văn Định tựa như hóa thành dã thú, điên cùng muốn giãy dụa, thế nhưng lại bị người ta mạnh mẽ trói lại lôi ra ngoài.
Trong phòng liền yên tĩnh, thật lâu không có tiếng động, chỉ nghe tiếng lá cây xào xạc vì bị gió thổi ở bên ngoài.
“Mẫu thân, đa tạ người đã chủ trì công đạo, bằng không trong sạch của muội muội thực sự đã bị hủy trong tay tặc nhân này rồi…” Vừa nói nước mắt Âu Dương Noãn đã muốn chảy xuống.
Lý di nương nãy giờ vốn bàng quang với thế cục hiện tại cũng tiến lên, an ủi nói: ”Đại tiểu thư đừng nói như vậy, vốn là tên hỗn đản đó muốn trộm gì đó của nhị tiểu thư, không nghĩ rằng lại bị người trong phủ bắt được nên mới quay qua nói xấu, tiểu thư yên tâm, lão gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn!”
Lâm thị nghe xong lời này, chỉ cảm thấy trong lòng có một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, chính là bà ta còn có ba phần lý trí, không thể không nén lửa giận, nhìn thoáng qua Âu Dương Khả cơ hồ sợ hãi quá mức mà tê liệt ngã quỵ xuống, rồi lại nghiêm khắc nhìn mama nha hoàn trong sân: ”Sự tình hôm nay, nếu để lộ ra bên ngoài dù chỉ một chút, ta sẽ lấy mạng tất cả các ngươi!”
“Dạ!” Tất cả nha hoàn mama đều đồng loạt quỳ xuống trả lời một tiếng, trong phòng một mảnh xơ xác tiêu điều.
Lý thị cao cao tại thượng đang ngồi trên kia trong lòng cười lạnh, tuy rằng bà không biết vì sao Âu Dương Khả cũng bị kéo xuống nước, nhưng từ chuyện này thấy được, Lâm thị nửa điểm cũng không bớt lo, luôn làm cho bà cảm thấy ngột ngạt. Tốt, con dâu này đúng là hiếu thuận…
Âu Dương Noãn nhìn thoáng qua vẻ giận dữ hung tợn của Lâm thị, thầm nghĩ trong lòng ‘đúng là gieo gió gặt bão, từ hôm nay trở đi, vì muốn bảo toàn danh dự của Âu Dương Khả cùng che dấu mưu kế độc ác của ngươi, chắc chắn ngươi sẽ phải dốc hết toàn lực rồi!’
….
Từ chính sảnh đi ra, Hồng Ngọc như bị rút hết sức lực, lúc bước qua cửa thiếu chút nữa thì ngã sấp xuống, Phương mama nhanh tay đỡ lấy nàng ta mà không để ai phát hiện. Âu Dương Noãn nhìn thấy liền mỉm cười, Hồng Ngọc tâm địa lương thiện, tận tâm trung thành, điểm không tốt duy nhất là còn chưa đủ tâm ngoan thủ lạt. Đối đãi với ác nhân, thiện tâm vĩnh viễn là dư thừa, muốn lật đổ Lâm thị, chỉ có thể thủ đoạn hơn bà ta gấp trăm ngàn lần, đánh cho bà ta trọn đời không thể xoay người!
Chuyện đầu tiên nàng làm khi trở về là thăng Xương Bồ lên làm nha đầu nhất đẳng. Hồng Ngọc liếc mắt nhìn Xương Bồ đang cười ngây ngô, cẩn thận nói: ”Đại tiểu thư, Tiểu Đào…”
Âu Dương Noãn nhìn hoa mai ngoài cửa sổ, thản nhiên nói: ”Nàng ta sẽ không trở lại.” Nếu việc hôm qua thành, Tiểu Đào sẽ bị Lâm thị diệt khẩu, nếu thất bại, nàng ta cũng sẽ không thoát được kết cục như vậy. Tiểu Đào đã muốn phản bội chủ tử thì hẳn phải nhận được kết cục như vậy.
Hồng Ngọc nghĩ nghĩ cũng hiểu được, nhưng thời gian ở chung không ngắn, trên mặt vẫn lộ ra một chút thần sắc ảm đạm. Phương mama nhìn thấy, lạnh giọng cười: ”Ngươi đừng đồng tình với nha đầu kia, nếu việc mưu hại tối hôm qua của họ thành công, đừng nói đến việc đại tiểu thư sẽ xảy ra chuyện gì, ngay cả bản thân ngươi là nha đầu hầu hạ bên người tiểu thư cũng không thể thoát được tội danh giật dây chủ tử, đến lúc đó là đánh chết ngươi hay bán ngươi đi cũng chưa biết chừng!”
Hồng Ngọc nghe xong lời này, không tự chủ được rùng mình một cái, ngay lập tức gật đầu, không dám suy nghĩ lung tung nữa.
Phương mama nhìn sườn mặt thanh lệ của Âu Dương Noãn, cảm thấy rất vui mừng, đại tiểu thư có thể không bị Lâm thị lừa làm cho bà thật cao hứng, ngàn vạn lần cũng không thể tưởng tượng được nàng còn có thể an nhiên nghĩ ra đối sách ứng phó, bà nghĩ nghĩ, hàm súc nhắc nhở: ”Đại tiểu thư, thật ra chuyện này cũng là một cơ hội có thể lật đổ Lâm thị…”
Âu Dương Noãn nhìn Phương mama toàn tâm toàn ý vì mình mà lo nghĩ, ánh mắt hiền hòa đi rất nhiều, nói: ”Không, mama, muốn lấy việc nhà ra mà hành động, phải một kích đánh vào trung tâm, nếu không đúng sẽ không có đường lui, đêm nay lập trường của phụ thân ngươi còn không rõ sao? Nếu không lung lay được ông ấy, chúng ta sẽ không dễ dàng làm được việc này!”
“Nhưng lão gia vẫn luôn sủng ái bà ta, chỉ sợ sẽ không dễ dàng…”
Âu Dương Trì sủng ái Lâm thị ra sao cũng tuyệt đối không vượt qua được sự quan tâm đến quyền thế địa vị của mình, chờ coi đi. Âu Dương Noãn hơi hơi nhếch môi lên, mang theo một tia thần bí khó lường: ”Sủng ái sao? Chỉ sợ sủng ái cũng có hạn…”
Âu Dương Noãn sóng mắt lưu chuyển, nhìn thoáng qua Lâm thị đang trợn mắt há hốc mồm bên cạnh, mềm nhẹ nói: ”Phụ thân, mẫu thân, hai người không thể để loại người này tùy ý bêu xấu thanh danh của muội muội được!”
Mặt Lâm thị liền tái đi, nữ nhi của mình nhỏ như vậy, làm sao có thể cùng người khác có tư tình, thế nhưng từ xưa nam nữ bảy tuổi đã không ở cùng một chỗ, Âu Dương Noãn làm vậy không phải là muốn người khác tin tưởng Âu Dương Khả cùng ngoại nhân có tư tình mà rõ ràng là muốn đem Khả nhi cũng tha xuống nước, quấy đục hỗn loạn này lên!
Sự tình bây giờ, có thể nói là cùng Âu Dương Noãn có can hệ không lớn, cho dù Trương Văn Định có người mời đến thì người đó cũng là Âu Dương Khả, hơn nữa hắn còn chưa kịp vào sân đã bị người khác bắt được liền ra sức đánh, chính là đại tiểu thư vô tội bị liên lụy vào chuyện này, thực sự là quá vô tội a!
Lâm thị nhìn trâm cài kia, biết việc này đã bị Âu Dương Noãn đẩy lên trên người nữ nhi mình, việc quan trọng bây giờ là phải làm sao để Âu Dương Khả tránh chuyện không may, còn về phần Trương Văn Định_bà ta căn bản không để trong lòng. Chẳng qua là bà ta đang cẩn thận suy tính thiệt hơn, lúc này quát lên: ”Thực hay cho một Trương Văn Định ngươi, nhàn hạ quá sinh ra tà tâm! Trộm cái khác cũng liền thôi đi, cư nhiên còn muốn ô nhục thanh danh nữ nhi Âu Dương gia ta!”
Trương Văn Định quá sợ hãi: ”Phu nhân, rõ ràng là ngươi…”
Lâm thị làm sao để hắn nói chuyện được: ”Bịt miệng hắn lại, kéo xuống đánh hắn cho ta! Đánh xong thì đưa lên quan phủ điều tra!”
Trương Văn Định còn muốn nói chuyện, đã bị người ta bịt miệng lại, ô ô nói không ra lời. Âu Dương Tước tỉnh táo lại đi qua đem người khác đẩy ra, nổi giận nói: ”Nói! Là ai đã sai bảo ngươi làm chuyện này?”
Trương Văn Định rốt cuộc cũng bất chấp tất cả, lập tức kêu to: ”Là phu nhân sai ta làm, là phu nhân nói nếu hôm nay ta đến đây, về sau sẽ gả đại tiểu thư cho ta, lại còn cho ta thêm bạc…”
Âu Dương Trì nghe xong trong lòng chấn động, bỗng nhiên đánh mạnh tay xuống bàn: ”Còn không mau tha xuống đánh cho ta! Cư nhiên dám vu cáo cả phu nhân, quả nhiên là cả súc sinh cũng không bằng!”
Âu Dương Noãn cười lạnh nhìn một màn này, chỉ cảm thấy vô cùng châm chọc, sự tình đến bước này, người sáng suốt đều nhìn ra được là ai đứng phía sau sai bảo, Âu Dương Trì lại còn muốn dùng mọi cách để bao che, thật sự là quỷ mê tâm hồn! Loại người hồ đồ này làm sao xứng làm phụ thân, xứng làm quan viên!
Vương mama nhảy dựng lên, sai hai nam nhân khỏe mạnh ngăn chặn miệng Trương Văn Định lại, khóa trụ tay chân, Trương Văn Định tựa như hóa thành dã thú, điên cùng muốn giãy dụa, thế nhưng lại bị người ta mạnh mẽ trói lại lôi ra ngoài.
Trong phòng liền yên tĩnh, thật lâu không có tiếng động, chỉ nghe tiếng lá cây xào xạc vì bị gió thổi ở bên ngoài.
“Mẫu thân, đa tạ người đã chủ trì công đạo, bằng không trong sạch của muội muội thực sự đã bị hủy trong tay tặc nhân này rồi…” Vừa nói nước mắt Âu Dương Noãn đã muốn chảy xuống.
Lý di nương nãy giờ vốn bàng quang với thế cục hiện tại cũng tiến lên, an ủi nói: ”Đại tiểu thư đừng nói như vậy, vốn là tên hỗn đản đó muốn trộm gì đó của nhị tiểu thư, không nghĩ rằng lại bị người trong phủ bắt được nên mới quay qua nói xấu, tiểu thư yên tâm, lão gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn!”
Lâm thị nghe xong lời này, chỉ cảm thấy trong lòng có một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, chính là bà ta còn có ba phần lý trí, không thể không nén lửa giận, nhìn thoáng qua Âu Dương Khả cơ hồ sợ hãi quá mức mà tê liệt ngã quỵ xuống, rồi lại nghiêm khắc nhìn mama nha hoàn trong sân: ”Sự tình hôm nay, nếu để lộ ra bên ngoài dù chỉ một chút, ta sẽ lấy mạng tất cả các ngươi!”
“Dạ!” Tất cả nha hoàn mama đều đồng loạt quỳ xuống trả lời một tiếng, trong phòng một mảnh xơ xác tiêu điều.
Lý thị cao cao tại thượng đang ngồi trên kia trong lòng cười lạnh, tuy rằng bà không biết vì sao Âu Dương Khả cũng bị kéo xuống nước, nhưng từ chuyện này thấy được, Lâm thị nửa điểm cũng không bớt lo, luôn làm cho bà cảm thấy ngột ngạt. Tốt, con dâu này đúng là hiếu thuận…
Âu Dương Noãn nhìn thoáng qua vẻ giận dữ hung tợn của Lâm thị, thầm nghĩ trong lòng ‘đúng là gieo gió gặt bão, từ hôm nay trở đi, vì muốn bảo toàn danh dự của Âu Dương Khả cùng che dấu mưu kế độc ác của ngươi, chắc chắn ngươi sẽ phải dốc hết toàn lực rồi!’
….
Từ chính sảnh đi ra, Hồng Ngọc như bị rút hết sức lực, lúc bước qua cửa thiếu chút nữa thì ngã sấp xuống, Phương mama nhanh tay đỡ lấy nàng ta mà không để ai phát hiện. Âu Dương Noãn nhìn thấy liền mỉm cười, Hồng Ngọc tâm địa lương thiện, tận tâm trung thành, điểm không tốt duy nhất là còn chưa đủ tâm ngoan thủ lạt. Đối đãi với ác nhân, thiện tâm vĩnh viễn là dư thừa, muốn lật đổ Lâm thị, chỉ có thể thủ đoạn hơn bà ta gấp trăm ngàn lần, đánh cho bà ta trọn đời không thể xoay người!
Chuyện đầu tiên nàng làm khi trở về là thăng Xương Bồ lên làm nha đầu nhất đẳng. Hồng Ngọc liếc mắt nhìn Xương Bồ đang cười ngây ngô, cẩn thận nói: ”Đại tiểu thư, Tiểu Đào…”
Âu Dương Noãn nhìn hoa mai ngoài cửa sổ, thản nhiên nói: ”Nàng ta sẽ không trở lại.” Nếu việc hôm qua thành, Tiểu Đào sẽ bị Lâm thị diệt khẩu, nếu thất bại, nàng ta cũng sẽ không thoát được kết cục như vậy. Tiểu Đào đã muốn phản bội chủ tử thì hẳn phải nhận được kết cục như vậy.
Hồng Ngọc nghĩ nghĩ cũng hiểu được, nhưng thời gian ở chung không ngắn, trên mặt vẫn lộ ra một chút thần sắc ảm đạm. Phương mama nhìn thấy, lạnh giọng cười: ”Ngươi đừng đồng tình với nha đầu kia, nếu việc mưu hại tối hôm qua của họ thành công, đừng nói đến việc đại tiểu thư sẽ xảy ra chuyện gì, ngay cả bản thân ngươi là nha đầu hầu hạ bên người tiểu thư cũng không thể thoát được tội danh giật dây chủ tử, đến lúc đó là đánh chết ngươi hay bán ngươi đi cũng chưa biết chừng!”
Hồng Ngọc nghe xong lời này, không tự chủ được rùng mình một cái, ngay lập tức gật đầu, không dám suy nghĩ lung tung nữa.
Phương mama nhìn sườn mặt thanh lệ của Âu Dương Noãn, cảm thấy rất vui mừng, đại tiểu thư có thể không bị Lâm thị lừa làm cho bà thật cao hứng, ngàn vạn lần cũng không thể tưởng tượng được nàng còn có thể an nhiên nghĩ ra đối sách ứng phó, bà nghĩ nghĩ, hàm súc nhắc nhở: ”Đại tiểu thư, thật ra chuyện này cũng là một cơ hội có thể lật đổ Lâm thị…”
Âu Dương Noãn nhìn Phương mama toàn tâm toàn ý vì mình mà lo nghĩ, ánh mắt hiền hòa đi rất nhiều, nói: ”Không, mama, muốn lấy việc nhà ra mà hành động, phải một kích đánh vào trung tâm, nếu không đúng sẽ không có đường lui, đêm nay lập trường của phụ thân ngươi còn không rõ sao? Nếu không lung lay được ông ấy, chúng ta sẽ không dễ dàng làm được việc này!”
“Nhưng lão gia vẫn luôn sủng ái bà ta, chỉ sợ sẽ không dễ dàng…”
Âu Dương Trì sủng ái Lâm thị ra sao cũng tuyệt đối không vượt qua được sự quan tâm đến quyền thế địa vị của mình, chờ coi đi. Âu Dương Noãn hơi hơi nhếch môi lên, mang theo một tia thần bí khó lường: ”Sủng ái sao? Chỉ sợ sủng ái cũng có hạn…”
Danh sách chương