Hôm nay đăng chương thay cho ngày mai nhé,vì ngày mai ta không onl được! ^~^
---------------------------------------------------------------------------------------------------
"Cộp...cộp...cộp..."Từng tiếng giày cao gót đi trên đất vang lên như tiếng chuông đòi mạng đối với Trần ca và gầy còm.
Một đám nam nhân ở đây thật không hiểu vì sao Hoàng Tâm lại tự nhiên đi thay đôi giày cao gót đó,bất quá mấy vị nữ tính ở đây đều đã nhìn ra được ý định của cô ấy là gì,chậc chậc,thật là một cô nàng cá tính cũng không kém phần hung tàn nga~.
Trần ca và gầy còm nhìn thấy Hoàng Tâm đi tới trước mặt mình mà tràn đầy hoảng sợ,run rẩy lùi dần về phía sau.
"Vừa rồi,hình như kẻ nào muốn lưu chị đây ở lại phục vụ cho ấy nhỉ?"Hoàng Tâm cười cực kì tươi,nhìn chằm chằm gầy còm.
"Đó....đó chỉ là hiểu lầm thôi,c...cô tha cho tôi đi,tôi...tôi sai rồi!"Gầy còm bị nhìn đến toàn thân đều nổi da gà,lắp bắp xin tha,hắn lúc này thật hối hận khi vừa rồi lại ngu ngốc nói những cái lời kia,lúc này thì coi như tiêu rồi.
"À,thật đáng tiếc,chị đây là kẻ có trí nhớ rất tốt và cũng thù rất dai nha~,cưng muốn phục vụ,tốt thôi,chị phục vụ cho cưng dục tiên dục tử nga~."Hoàng Tâm vẻ mặt cười đầy âm trầm,nói xong lập tức giơ chân lên rồi hạ xuống cực kì mạnh mẽ không chút chần chừ.
"A...a....a....a...a!!!!"Giọng như cắt tiết heo vang lên,gầy còm lập tức ôm lấy cái bộ vị vừa mới bị đạp trúng mà cuộn người,liên tục lăn lộn trên đất mà gào thảm thiết.
Một đám nam nhân ở chỗ này,nhìn xong cú vừa rồi cũng không tự giác mà kẹp chặt hai cái chân lại,đồng thời lùi về phía sau,đờ mờ,nhìn thôi đã cảm thấy muốn vỡ trứng luôn rồi chứ nói gì tới hưởng thụ cái cú đạp vừa rồi.
Cái kia chính là gót nhọn 15 phân đó!!!
Mẹ nó,thật đúng là đủ dục tiên dục tử tiện thể tuyệt tử tuyệt tôn luôn mà!
Còn không để đám nam nhân kịp nghĩ xong,bên này Hoàng Tâm lại tiếp tục dùng bạo lực mà lật úp người gầy còm lại,cười đầy tà ác.
"Chỉ chăm sóc phía trước thì thật là thất trách quá,phía sau cũng cần được chăm sóc cẩn thận nga~."
Vừa dứt lời,lại một cước nữa đạp xuống,gót nhọn trực tiếp lún vào cái nơi nào đó của gầy còm,lập tức khiến hắn thét đầy đầu đớn,vừa nhúc nhích lại càng đau đến tê tâm liệt phế.
"Hít!!!"Một đám nam nhân xung quanh khi nhìn thấy cái cảnh này,lại tự giác kẹp chặt cúc hoa của mình,đờ mờ,này cũng quá....
Một đám cùng chung tiếng lòng đối với Hoàng Tâm:Em gái,từ bao giờ em bạo lực và đáng sợ như vậy?!!!
Nguyệt An Tuyết nhìn hai phát đá hiểm vừa rồi của Hoàng Tâm mà khoé miệng không tự giác khẽ run rẩy,cô thật sự không ngờ cô gái nhỏ này lại chơi tới chiêu này,đủ độc a~.
Mấy vị nam tính tử thần cũng không tự giác mà khẽ rùng mình,nữ nhân quả nhiên là loài vĩnh viễn đáng sợ,nhất là khi tức giận càng đáng sợ hơn nữa!
"U oa,nhìn cái này thật hay nha,chị cũng muốn thử!"Matsumoto Rangiku,kẻ sợ trời không sập lúc này lại cho ra một câu.
"Ran..."Ichimaru Gin chảy mồ hôi hột ròng ròng,đừng có đùa kiểu này chứ,chết người đó,thân ái!!!
"Uy,Matsumoto,cô bớt đùa đi!"Hitsugaya Toushirou trợn to mắt,la lên.
"Cho chị nè!"Nguyệt An Tuyết nhìn cái vẻ mặt sợ hãi hiếm hoi của Ichimaru Gin,vì thế mà cô đưa cho Matsumoto Rangiku một đôi cao gót cũng 15 phân nhưng màu đen.
"Oa,iu Tuyết Tuyết nhất nha~!"Matsumoto Rangiku hoan hô mà nhảy lên,lập tức cầm giày đi thay,sau đó nhắm ngay Trần ca mà đi qua,ầy da,dù sao tên gầy còm kia cũng đang bị Hoàng Tâm dùng gót giầy giày xéo,vì thế thành ra Trần ca trở thành mục tiêu của cô đi.
"Ách,Rangiku,khoan đã!!!"Ichimaru Gin hoảng sợ,hai con mắt màu xanh xinh đẹp trợn to lên.
"Ai u,để chị ấy chơi đi,Gin."Nguyệt An Tuyết tràn đầy ác thú vị liếc nhìn con hồ ly nào đó,hừ hừ,cho ngươi thường ngày trêu chọc ta,hắc hắc.
Ichimaru Gin:"..."Hắn thật sự đắt tội với cái vị đại nhân siêu ghi thù này a~,thật sự là hiện tại gặp quả báo rồi!!!
Nguyệt An Tuyết đầy hứng thú nhìn cái cảnh bên kia,còn chưa kịp nhìn tiếp thì đã bị một bàn tay to che lại mắt,sau đó cô ngửi được mùi hương hoa anh đào quen thuộc,khỏi nói cũng là biết người tới là ai rồi.
"A,Byakuya,bỏ tay anh ra,tôi muốn xem mà!!!"Nguyệt An Tuyết muốn kéo tay của Kuchiki Byakuya ra,sau đó lại bị một cái tay to khác thật dễ dàng nắm giữ hai cái tay nhỏ nhắn của cô,không cho động đậy.
"Ngoan,những thứ kia không thể xem,bẩn."Kuchiki Byakuya lạnh nhạt nói ra,bất quá trong lời nói lại ẩn chứa sự dịu dàng,dỗ dành.
Nguyệt An Tuyết khi nghe lời này của Kuchiki Byakuya thì an tĩnh lại,trong lòng chính là đang nghĩ nghĩ cái gì đó,cuối cùng phun ra một câu sát phong cảnh:"Byakuya,sáng nay ra đường,anh đi cuối cùng nên đầu bị cửa kẹp hả?"
Kuchiki Byakuya: (="=) Hắn chẳng lẽ chưa thể hiện rõ ràng sao?
Các vị tử thần:"...."Chỉ số trì độn trong tình cảm cao thật đáng sợ.
"Nè nè,sao ai cũng im lặng vậy,tôi muốn coi mà,Byakuya,mau buông tay ra a~."Nguyệt An Tuyết hoàn toàn ngu ngơ không hiểu gì,chỉ thấy xung quanh bỗng nhiên im lặng,sau đó nhiệt độ lại giảm xuống đầy khó hiểu,đây là xảy ra chuyện gì nha,cô bất quá chỉ muốn coi Tâm Tâm cùng Rangiku ngược tra thôi mà!
Được rồi,bạn An Tuyết nhà chúng ta đều không hề phát hiện ra cái chỉ số trì độn trong tình cảm của mình,dĩ nhiên sẽ càng không biết tới cái câu của mỹ nhân tóc tím trong kí ức của cô nói là ý gì,cuối cùng trở thành một chướng ngại vật cho hai vị mỗ nam nào đó chạy vật vã trên con đường truy thê không lối về.
"Không thể xem,bẩn."Cuối cùng quý tộc đại nhân ôm lấy eo Nguyệt An Tuyết mà thuấn bước mà chạy vào trong kho hàng,né tránh cái tình cảnh tràn đầy SM trên bãi đất trống.
Nguyệt An Tuyết sau khi nhìn thấy toàn một kho hàng toàn súng ống đạn dược,lập tức vứt luôn cái chuyện ngoài kia lên chín tầng mây,hăng hái đi thu đồ,cô đem hết 1/3 kho hàng này thu vào không gian sau đó chạy sang kho bên cạnh lấy một nửa.
Dù sao xe tải mà đám Nguyệt An Thần mang tới,muốn vận chuyển hết về cũng phải 2 lượt đi đi về về,còn không bằng để cô thu một ít vào không gian để dùng khi khuẩn cấp cũng tốt ni.
Bên ngoài,cảnh tượng giày vò đầy tính chất SM đã tăng lên gấp hai,một đám nam nhân chỉ có thể nhắm mắt cam chịu mà ngồi nghe hai tiếng gào thảm thiết của gầy còm của Trần ca.(Bởi vì tính chất quá...S và M thành ra tác giả xin lược bỏ,ai thích thì tuỳ ý tưởng tượng nhé! *\(^o^)/*)
Cuối cùng,vẫn là Ichimaru Gin không thể chịu được nữa mà lao qua vác Matsumoto Rangiku lên vai rồi nhấc chân lên thuấn bước chạy trở về biệt thự,tìm cách thật tốt nói chuyện với cái cô nàng nào đó về vấn đề vừa rồi.
Cuối cùng vẫn là Zaraki Kenpachi tràn đầy chán ghét mà xách hai cái tên bị gót giày 15 phân đạp cho cả người toàn lỗ thủng và máu me khắp người,thuấn bước chạy tới bên cảng mà quăng thẳng xuống biển,trực tiếp đem đi uy tang thi cá.
Nhờ phúc của Zaraki Kenpachi ra tay,trận ngược đãi tàn bạo đầy tính chất SM này mới dừng lại,thật đúng là một đám suýt chút cúng bái thành thần rồi.
Mộc Cảnh ánh mắt cũng rưng rưng đầy đáng thương nhìn chằm chằm Hoàng Tâm đang thay lại giày của mình,đổi lại chính là một cái trừng mắt của cô,bất quá chỉ như vậy thôi cũng đủ khiến Mộc Cảnh tim đập liên hồi,dù sao vừa rồi hắn cũng có nghe được trong lúc cô giẫm đạp cái tên gầy kia,không thiếu lời vì hắn xả giận,tính ra cô ấy vẫn để ý hắn mà,nhỉ?!
Mà bốn người Dương Quân sau ngày hôm nay,tam quan của bọn hắn đối với phụ nữ yếu đuối cần che chở đã hoàn toàn vỡ vụn,mẹ nó,toàn là khủng long cấp sử thi chứ ở chỗ quái nào là phụ nữ yếu đuối,còn là thể loại ghi thù dai,bọn hắn thề,tuyệt đối không bao giờ coi thường nữ nhân nữa,nhất là những nữ nhân có dị năng lại càng không thể chọc vào,tuyệt đối không!!!
"Khụ,được rồi,Vân Ca,phiền anh đi ra ngoài kêu đám người bên ngoài vào chuyển đồ đi."Tư Lăng nhìn đám người đang phát ngốc,bất đắc dĩ mà ho khan,kéo hồn cả đám về.
Thật là,cảnh vừa rồi quá đánh sâu vào thị giác,tuyệt đối không thể nào quên nhanh được,có khi thành bóng ma tâm lý luôn cũng không chừng.
Nguyệt An Tuyết sau khi trở lại,không nhìn thấy hai người Ichimaru Gin cùng Matsumoto Rangiku liền cười tủm tỉm một chút,cô đi thẳng tới chỗ Nguyệt An Thần.
"Nó thế nào rồi,cô Retsu?"Nguyệt An Tuyết thu lại nụ cười trên mặt,đầy lo lắng nhìn Nguyệt An Thần mặt tái nhợt vì mất máu quá nhiều,đang suy yếu nằm trên đất.
"Không có nguy hiểm gì,dưỡng thương vài ngày là khỏi thôi,em không cần lo đâu!"Unohana Retsu ôn hoà trấn an Nguyệt An Tuyết.
Bà biết,đối với Nguyệt An Tuyết thì đứa em trai này giống như tính mạng của cô vậy,vì thế thằng nhóc này không thể xảy ra bất trắc gì được.
"Ân."Nguyệt An Tuyết khẽ gật đầu,sau đó quay sang đám Tư Lăng:"Lăng,em cùng những người bị thương nhẹ khác ở lại xem rồi vận chuyển đồ đi nhé,chị đem những người bị thương nặng về trước."
"Dạ,cứ giao cho em."Tư Lăng híp mắt cười,đầy chắc chắn.
"Chị để nhóc Shiro cùng Momo ở lại,nếu có gì ngoài ý muốn còn có thể giúp một tay."Nguyệt An Tuyết nói rồi chỉ vào Hitsugaya Toushirou cùng Hinamori Momo đang đứng gần đó.
"Hắc,chị yên tâm,đảm bảo sẽ nhanh chóng,an toàn vận chuyển toàn bộ đồ về doanh trại."Tư Lăng cười cười nói.
Sau đó thì Tư Lăng giới thiệu một chút về bốn người Dương Quân và cũng giới thiệu thân phận của Nguyệt An Tuyết cho bốn người biết.
Dù sao hiện tại bọn họ cũng là dị năng giả chủ lực của đội chiến đấu,trước sau gì cũng phải làm quen với Nguyệt An Tuyết.
Cuối cùng,Nguyệt An Tuyết cùng các vị tử thần đem Nguyệt An Thần đang bất tỉnh,Chu Tử bị thương ở bụng và tay trái do đấu với tang thi trước đó,Hoàng Tâm bị trẹo chân do dùng giày cao gót đạp quá đà.....=.=".Và sau cùng là bạn Mộc Cảnh cũng mặt dày trèo lên xe với cái lí do củ chuối,cạn dị năng.
Những người còn lại đều bắt tay vào thu vật tư,dù sao hai dị năng giả hệ không gian đều đã bị thương,phải trở về,thành ra bọn họ phải tự thân vận động di chuyển hết hàng còn trong kho về.
Tư Lăng trước đó đã được Nguyệt An Tuyết thông báo nên cũng không hề bất ngờ gì khi nhìn đến hai cái kho số lượng súng ống đạn dược đều vừa đủ chất đầy một chiếc xe tải và một chiếc xe container cỡ trung,bọn họ cũng đỡ phải trở lại vận chuyển lần nữa.