Ngay lúc này bầu không khí trong căn phòng như im lặng, căng thẳng đến tộtđộ , Hạ Thương Liên có hơi e dè khi nhìn thấy ánh mắt sắc lẹm của TiểuLy, cô ta liền đứng dậy dùng sự đỏng đảnh cùng gương mặt đanh đá, bựctức của mình mà đi ra ngoài ,cho đến khi chắc chắn rằng cô ta đã rờikhỏi Tiểu Ly mới dám nằm thụp xuống giường….

Cô rất sợ nếu mìnhkhông đủ lý trí và mạnh mẽ , cô sẽ không thể bảo vệ cho những người màcô yêu thương thậm chí là ngay cả bản thân mình,cô tin rằng mọi chuyệntrong cuộc sống này để diễn biến một cách tốt đẹp nhất thì phải trở nêncứng rắn hơn, và đôi khi sự mạnh mẽ sẽ luôn luôn chiến thắng tất cả…

Cảm xúc hơi hỗn độn, Tiểu Ly quay sang nhìn đứa trẻ trong một sự bất an khó có thể tả nổi, dường như mọi thứ ở trước mặt cô rất mông lung, khônghiểu sao cô lại có cảm giác rất lo lắng sợ hãi, những điều mà Hạ ThươngLiên vừa nói như ăn sâu vào trong tâm trí cô gái nhỏ….

Thực ra côta nói như vậy cũng không hề sai ,bởi vì sẽ chẳng bao giờ một người nhưcô có thể bước chân được vào một gia tộc cao quý như thế, hơn nữa NinhDư Hạo cũng đã từng nói rằng hắn chưa bao giờ muốn kết hôn với cô, chưabao giờ nói rằng cô sẽ là vợ của hắn, khẽ mỉm cười…trong lòng dấy lênnhững sự đau đớn tột cùng, những giọt nước mắt lặng lẽ mà đầm đìa trênkhuôn mặt xinh đẹp nghĩ về một tương lai mù mịt phía trước….

Sauhơn hai tuần tại bệnh , sức khỏe của Tiểu Ly đã dần ổn định, hết ngàyhôm nay là cô có thể trở về nhà nhưng những sự bất an lúc nào cũng xâmnhập trong thâm tâm của cô gái nhỏ, cô nhìn đứa con trai đang ngủ ngontrong vòng tay của mình nhẹ nhàng mỉm cười thơ thẩn nhưng trên khuôn mặt vẫn không giấu nổi được sự u buồn thoang thoảng…

-“ Ly …em đang nghĩ gì vậy …”

Hắn nhìn Tiểu Ly, đang còn trầm ngâm suy nghĩ , liền tiến lại gần hôn dịudàng lên chiếc má hồng hào của cô gái nhỏ khiến cô hơi giật mình, thảngthốt…

-“ Anh làm gì vậy, con còn đang ngủ này…”

-“ Sao em chỉ quan tâm đến con vậy, còn tôi thì sao ..”

Ninh Dư Hạo khuôn mặt tỏ vẻ vô cùng ấm ức, thực sự để mà nói thì hắn đã nhịn chuyện đó đến phát điên luôn rồi, từ lúc cô mang thai tới tận bây giờkhi cô đã sinh con hắn chưa từng động vào người cô, bác sĩ còn bắt kiêng cữ thêm ba tháng, hắn làm sao có thể chịu nổi, nhưng vì muốn cô luônkhỏe mạnh và không xảy ra bất cứ vấn đề gì thì chỉ còn cách tự xử màthôi…

Nhưng thực sự mỗi lần thấy Tiểu Ly,phía dưới của hắn vẫnkhông thể nào yên phận được mà trở nên phồng rộp, hắn biết là không thểnào làm chuyện đó với cô ngay lúc này nên chỉ giám hôn cô, ấy vậy mà côlúc nào cũng xa cách hắn , không hề quan tâm hắn mà hơn cả thế là cô chỉ quan tâm duy nhất một người đàn ông đó chính là con trai của cô và hắn, điều này làm cho hắn cực kỳ khó chịu…

-“ Em thật bất công…”



-“ Bất công chuyện gì cơ…”

Tiểu Ly ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt như không hiểu vấnđề hắn nói là gì, cho đến khi hắn nhẹ nhàng ôm lấy đứa trẻ đặt vào trong nôi , sau đó đến bên cạnh cô rồi đặt một nụ hôn mạnh mẽ lên đôi môicăng mọng của cô gái nhỏ….

Nụ hôn điên cuồng khiến cho Tiểu Lykhông kịp chống trả , cô vẫy vùng muốn thoát ra khỏi nhưng làm sao cóthể bì lại sức của hắn, cảm giác ấm áp như có một tia lửa nhiệt truyềnthẳng vào trong tâm trí Tiểu Ly , nụ hôn đầy đam mê chuyển dần từ sựcưỡng đoạt thành sự ngọt ngào, khao khát đến kỳ lạ, bàn tay hắn vô thứcmà dần dần chuyển động đến nơi đồi núi đầy đặn…

-“ Anh …anh điên rồi sao … đây là bệnh viện đấy…anh tính làm gì vậy hả…”

Tiểu Ly cảm giác hình như không đúng lắm, cô bất giác cắn bờ môi của hắn đến chảy cả máu, rồi dùng hết sức mà vung tay hắn ra khỏi cơ thể mình …

-“ Đau…. em tính giết tôi ư ….”

Hắn càng nói cô càng cảm thấy tức tối hơn bao giờ hết bởi chính hắn đã điquá giới hạn trước , vậy mà bây giờ lại làm như thể hắn oan ức lắmvậy…nhưng khi nhìn lại, thấy trên khóe miệng của người đàn ông bê bếtmáu cô cũng có một chút hối hận, vô thức mà đưa tay lên miệng hắn lausạch những chất màu đỏ còn sót lại…

-“ Tôi… tôi xin lỗi… “

Ninh Dư Hạo khẽ nhếch miệng, chụp lấy bàn tay thon thả của cô gái nhỏ rồihôn nhẹ nhàng lên nó, đối với hắn người trên thương trường bao nhiêunăm, còn là ông chủ huấn luyện hàng trăm nghàn người nếu chỉ vì một vếtthương nhỏ mà đau đớn thì thực sự không phải là hắn rồi, nhưng khi ởtrước mặt người con gái này cho dù phải giỡ hết những thủ đoạn bỉ ổinhất để khiến cho cô quan tâm hắn ,dù chỉ là một chút thôi thì chắc chắn hắn cũng sẽ không bao giờ bỏ qua…

-“ Ly … tôi thực sự rất đau lòng…tại sao em có thể vô tình với tôi như vậy…”

-“ Đừng như vậy… tôi…tôi sai rồi, lần sau tôi sẽ không vậy nữa…”

Tiểu Ly thấy vẻ mặt đau lòng như không có chút gì giả dối của hắn thì vộivàng dùng cơ thể mỏng manh của mình ôm lấy hắn ,mà không hề hay biếtrằng người đàn ông này quỷ quyệt đến mức nào, khuôn mặt đau đớn của hắnlúc nãy đã dần dần mà chuyển đổi sang sự hạnh phúc, ngọt ngào, tuy rằngcó chút ít ỏi nhưng đối với hắn thì chỉ cần như thế này cũng đã làm chohắn mãn nguyện rồi….
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện