Hồng Linh trở lại chứng tỏ chuyện này đã có kết quả cho nên Triệu Tình Lam mới hỏi nàng như vậy.

“Tiểu thư, cuối cùng thì lão thái quân cũng đã mở miệng, cho hai người cùng vào cửa, nhưng Xảo Nguyên di nương là quý thiếp, còn Vân Tụ di nương chỉ là tiện thiếp, dù sao thì địa vị của hai người cũng không giống nhau.” Hồng Linh cười nói.

“Lão thái quân dễ dàng đồng ý như vậy?” Triệu Tình Lam không ngờ chuyện lại có thể xử lý nhanh như vậy, nàng vẫn có chút hiểu tính khí Chu thị, chắc chắn không dễ dàng chịu thỏa hiệp như vậy, huống hồ Vân Tụ còn là một nữ nhân xuất thân thanh lâu. 

“Vân Tụ di nương mang thai, lão thái quân vì không muốn máu mủ Triệu gia lưu lạc bên ngoài nên mới đồng ý.” Hồng Linh lập tức giải thích: “Tiểu thư, người không thấy đó thôi, vị tân di nương này khí thế vô cùng, xem chừng là một người khó đối phó.”

Nghe lời này, Triệu Tình Lam không có biểu tình gì nhưng Triệu Tình Mân đã có chút không cười nổi, vị tân di nương mới vào cửa đã có thai rồi, hơn nữa còn là một người không dễ đối phó, vậy chẳng phải cuộc sống sau này của nàng và di nương sẽ càng khó khăn sao? Di nương đã phải chịu nhiều uất ức rồi, giờ lại thêm hai vị di nương được sủng ái, di nương phải làm sao để sống bây giờ. Nàng cần phải quay về an ủi di nương mới được, không để cho bà đau lòng.

Triệu Tình Lam biết Vân Tụ sẽ làm mọi cách để được vào cửa, nhưng nàng không ngờ nàng ta lại mang thai, thực ra thì như vậy vừa có lợi lại vừa có hại, mang thai sẽ được cưng chiều, nhưng dù sao nam nhân cũng không phải loại có thể chịu nổi tịch mịch, như vậy Xảo Nguyên sẽ có cơ hội tiếp xúc với phụ thân nhiều hơn, mười tháng mang thai này của Vân Tụ chính là cơ hội cho Xảo Nguyên. Chỉ có điều Vân Tụ là nhân vật lợi hại, chỉ e Xảo Nguyên không phải đối thủ của nàng ta, cho dù Xảo Nguyên là quý thiếp, nàng ta là tiện thiếp thì cũng vậy thôi.

“Mặc dù lão thái quân đồng ý cho Vân Tụ di nương vào cửa nhưng xem chừng cũng không vui vẻ gì, lần này Vân Tụ di nương gây ầm ĩ lớn như vậy, e rằng cuộc sống sau này cũng sẽ không dễ dàng.” Triệu Tình Lam đoán.

“Đúng vậy, thời điểm lão thái quân nói đồng ý, nét mặt đã xanh mét, lúc này có khi cũng đã trở lại, ngay cả tiệc mừng của lão gia cũng không tham gia.” Hồng Linh còn chưa nói dứt đã nghe thấy tiếng động từ bên ngoài truyền đến, nhìn qua cửa sổ, Triệu Tình Lam thấy Chu thị đang mang người đi vào, vội vàng bảo Hồng Linh không cần nói nữa.

“Lão thái quân, ngài đừng nóng giận, mặc dù chuyện hôm nay không ổn lắm, nhưng dù sao Vân Tụ di nương cũng đã có thai, đối với Triệu gia mà nói đây cũng coi như là việc vui lớn.” Lan thị ở bên cạnh khuyên nhủ Chu thị. Dienndan&Lequy;don

Lúc này tâm tình của Chu thị vô cùng ức chế, mọi chuyện đang vui vẻ êm đẹp sao có thể trở thành như vậy hả? Nhi tử bà tuổi đã ngày một lớn nhưng lại làm ra cái loại chuyện không biết chừng mực, ngay cả cái thứ nữ nhân như vậy mà cũng muốn, chỉ thương thay cho bà, vì nó mà thể diện đều vứt cả, thu nữ nhân đó vào cửa, dù chỉ là tiện thiếp nhưng cũng đã khiến cho phong quang trước kia mất sạch.

Chu thị vừa đi vừa suy nghĩ, ngay cả bước chân cũng không còn cao cao tại thượng giống như trước. Bà cảm giác lần này thể diện của bà bị mất sạch ở cái huyện Sơn Nam nho nhỏ này rồi.

“Ừ thì chuyện vui, đã nhiều năm như vậy Triệu gia chúng ta không có thêm hài tử, thế nhưng nếu hài tử này ở trong bụng Xảo Nguyên ta sẽ vui vẻ hơn nhiều, tại sao lại cứ phải là ở trọng bụng tiện nhân Vân Tụ kia chứ? Ngươi nói xem, chuyện như vậy có thể không khiến ta tức giận sao?” Trước kia còn có tôn nhi con chính thê, hiện giờ nó cũng đã trở thành thứ xuất, cuộc đời này của bà, ngay cả một tôn nhi vừa ý cũng không có, quả là thất bại mà.

“Nô tỳ nói điều này, lão thái quân ngài cũng đừng nóng giận, chuyện vốn không có gì lớn, chỉ là một thiếp thất mà thôi, sau này đứa nhỏ sinh ra, nếu ngài không thích thì lập tức bán đi, đứa nhỏ giao cho Xảo Nguyên di nương nuôi dưỡng, vậy có khác gì Xảo Nguyên di nương sinh đâu?” Lan thị biết tâm tư chủ tử không tốt, cho nên cười cười nói.

Chu thị cười lạnh một tiếng, bán đi? Nhìn cái biểu hiện đó của nhi tử bà mà có thể bán đi sao? Nói không chừng đây chính là Lộ thị thứ hai, tương lai có khi còn gây chuyện cho cái nhà này.

Nhìn Chu thị đi về phía chính phòng, lúc này Hồng Linh mới nói tiếp: “Tiểu thư, Lục tiểu thư, các vị cũng thấy đó, lần này lão thái quân tức giận không nhẹ, chỉ sợ mấy ngày cũng không hết.”

Triệu Tình Lam nghe vậy, chỉ cười nhẹ nói: “Ta e sau này cũng sẽ không hết, đợi đến lúc hai vị di nương gây loạn trong nhà, chỉ e lão thái quân đến suy nghĩ muốn chết cũng có.” Triệu Tình Lam không cho rằng chuyện đến đây là kết thúc, sau này mọi chuyện mới thực sự là liên tục kéo đến, khiến cho cái nhà này không thể tiếp tục yên ổn,

Nếu lúc đầu lão thái quân có thể giống như hôm nay, chịu đựng chút ủy khuất để chu toàn mọi chuyện, không để cho phụ thân tùy ý ức hiếp mẫu thân, nếu lão thái quân có thể quản Lộ thị, không để cho bà ta lớn lối như vậy, có lẽ Triệu gia vẫn còn tốt đẹp, phụ thân vẫn là quan Tam phẩm cao cao tại thượng ở Kinh thành, đâu có giống như bây giờ. Die,n da,nLe:Quy;don Nói cho cùng, mọi chuyện đến giờ đều là gieo gió gặt bão, dù cuộc sống sau này có nước sôi lửa bỏng thế nào thì cũng đều là do tổ mẫu tự chuốc lấy, ai bảo bà cưng chiều phụ thân như vậy, mới dẫn đến tất cả những mầm tai họa hiện giờ. 

Chẳng qua quan trọng nhất là, lần này phụ thân nạp cùng một lúc hai vị thiếp, điều này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sĩ đồ tương lai cũng như cũng sống sau này của phụ thân, lần này phụ thân chỉ sợ là…..

Dù sao thì đó cũng là phụ thân nàng, Triệu Tình Lam không muốn nghĩ tiếp nữa, chỉ vỗ vổ đầu, ném những suy nghĩ lung tung đó ra sau ót.

“Chúng ta cũng chỉ còn cách ngồi đó mà xem diễn biến tiếp theo, chuyện ngày hôm nay còn chưa kết thúc đâu.” Triệu Tình Lam cảm thấy hơi mệt, nghiêng người nằm dựa vào tháp, hai mắt nhắm lại, nói.

Nàng đã sớm liệu trước việc hai di nương sẽ cùng vào cửa một lúc, nhưng mấy người đó lại không hiểu được, chuyện như vậy một khi xảy ra sẽ gây ra hậu họa vô cùng to lớn. Thôi thì sau này phải làm thế nào, tất cả đều tùy bọn họ vậy.

“Ý Nhị tỷ là sau này chúng ta sẽ có kịch hay mà coi?” Triệu Tình Mân nghe vậy cảm thấy rất vui mừng, chuyện hôm nay coi như là nàng bỏ lỡ, nhưng sau này nếu có chuyện nữa, nàng nhất định không bỏ lỡ nữa. %D*Đ*Le*Quy*Đon%

“Muội về trước nghỉ ngơi một chút đi, đợi buổi tối cho muội coi, chỉ sợ lúc đó muội lại ngại ầm ĩ, không thể ngủ.” Triệu Tình Lam ngẩng đầu nhìn tiểu muội muội, cười nói.

Hôm nay, Triệu Tình Mân cảm thấy rất vui vẻ, cười cười rồi vội vàng chạy ra ngoài.

“Lục tiểu thư thật tốt!” Hồng Linh có chút hâm mộ nói.

“Đúng vậy, ở cái tuổi này, con bé còn chưa hiểu được nhân tình thế thái, đương nhiên là cảm thấy vui vẻ, ta chỉ hy vọng cả đời này nó có thể cứ như vậy, không buồn không lo mà sống.” Triệu Tình Lam thở dài một tiếng, chuyện như vậy làm sao có thể xảy ra chứ? Hai, ba năm nữa, Tình Mân sẽ trưởng thành, đến lúc đó, Tình Mân cũng sẽ phải trải qua cuộc sống dầu sôi lửa bỏng, mỗi ngày không thể an bình, cuộc sống trong cao môn đại hộ, ai có thể hạnh phúc hơn ai đây? Hết chương 84!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện