An Tĩnh Nguyên không biết tại sao Cố Chi Nghiên đột nhiên đề nghị để anh sửa, mặc dù anh học từ Trân Công, nhưng lại ngại bản thân chưa từng thực hành một mình, cho nên lời nói không muốn nói quá vẹn toàn.
"Xem như biết, trước kia tôi có xem qua người khác sửa, hiện tại phải thử một chút mới biết có được hay không."
Trương Hưng Hoa cười.
"Vậy thì thử một chút đi, dù sao cũng không tốn bao nhiêu thời gian, không được ta lại đi tìm Khang Vân."
Triệu Chấn Quốc lúc này nói:
"Được, vậy ngươi thử xem, nếu cậu có thể sửa xong, vị trí thống kê trong đội chúng ta sẽ chọn người nhà cậu."
Dứt lời, An Tĩnh Nguyên ngây ngẩn cả người, tuy rằng chỉ là thống kê trong đội, nhưng là một phần công việc thoải mái, theo thành phần của An gia, bọn họ không có khả năng nhận đãi ngộ này, hiện tại Triệu Chấn Quốc thế mà nói ra? "Đội trưởng, chú không đùa đúng không?"
Cố Chi Nghiên cũng sửng sốt, cô còn chưa mở miệng thì người ta đã nói trước, dĩ nhiên còn có chuyện tốt thế này!
"Việc này tôi có thể đùa giỡn sao?"
Triệu Chấn Quốc hừ một tiếng.
"Nhưng chờ cậu sửa xong rồi nói, nếu không xong thì đúng là nói giỡn."
Vừa dứt lời, An Tĩnh Nguyên lập tức tiếp lời: "Được, tôi sẽ sửa xong."
Tức bên vừa truyền đến chỗ Triệu Khang Vân, sắc mặt Triệu Khang Nguyệt lập tức thay đổi, công việc thống kê đơn giản thoải mái như vậy, nếu thật sự nhường cho An gia thì cô sẽ khóc chết.
Cô tức giận trực tiếp chỉ trích Triệu Khang Vân:
"Vừa rồi em thấy sắc mặt anh Kiến Xuyên không tốt, anh nhất định phải cho anh ấy mặt mũi, nếu em không nhận được công việc thống kê thì sau này em sẽ không làm việc nữa."
Ngày hôm qua đánh nhau với An Tĩnh Nguyên, rõ ràng Triệu Chấn Quốc thiên vị An gia, Triệu Khang Vân không phục cho nên buổi sáng lúc Triệu Kiến Xuyên tới tìm anh liền kiếm cớ từ chối, muốn chờ Triệu Chấn Quốc đến cầu cạnh, thuận tiện cho An gia biết mặt.
Nhưng ai có thể ngờ đến Triệu Chấn Quốc cùng An Tĩnh Nguyên thế mà ra bài không theo dự đoán, Triệu Chấn Quốc còn nói muốn đưa công việc thống kê cho An gia?
Anh khóc cái gì?
Triệu Khang Vân vốn bị An Tĩnh Nguyên đánh đến đau mặt, hiện tại nghe cô em ồn ào, vết thương càng đau.
"Em cho rằng máy kéo dễ sửa như vậy sao? An Tĩnh Nguyên nói có thể tu là có thể sửa?" "Em mặc kệ."
Triệu Khang Nguyệt gấp đến độ cổ họng đều muốn bốc khói, Hiện tại anh đi xem một chút, đừng để An gia cướp công việc của nhà chúng ta."
Lưu Hồng Hà về đến nhà vừa vặn nghe được hai anh em tranh cãi, vừa hỏi mới biết được con trai mình làm chuyện ngu xuẩn, tức giận mắng thẳng:
"Có phải con bị An Tĩnh Nguyên đánh choáng váng hay không, cho dù nó không thể sửa thứ đó, nhưng cái cớ của con thối rữa như vậy, ai cũng có thể nhìn ra là cố ý."
Triệu Khang Vân nhíu mày,"Nhìn ra được thì như thế nào, con bị đánh là giả sao? An Tĩnh Nguyên có bản lĩnh thì sửa đi, nếu sửa không xong, Triệu Chấn Quốc còn không phải ngoan ngoãn đến tìm con."
Lưu Hồng Hà không biết An Tĩnh Nguyên có thể sửa hay không, nhưng mà tìm cớ từ chối Triệu Chấn Quốc cho có lệ là sai.
"Làm sao con biết An Tĩnh Nguyên không sửa được?
Lỡ như nó may mắn, máy kéo đột nhiên hoạt động tốt, không phải tiện nghi cho nó sao?"
Triệu Khang Vân nghe xong yên lặng một lúc, bỗng nhiên cảm thấy có khả năng này, giống như Cố Chi Nghiên đột nhiên gả cho An Tĩnh Nguyên.
Lưu Hồng Hà cũng đau lòng con trai mình bị đánh, nhưng trước đó An gia cướp đi Cố Chi Nghiên rồi, hiện tại thật vất vả mới có được một chức vị tốt, lỡ như lại thua An gia lần nữa thì mặt mũi ném đến nhà bà ngoại.
Cho nên sau khi thở phào nhẹ nhõm, bà lại khuyên nhủ:
"Mẹ biết con không thoải mái nhưng cho dù có tức giận cũng không nên phát ra lúc này, con đi qua xem một chút rồi tính."
"Nếu anh không đi được nữa, không chỉ vợ anh bị cướp, rất có thể ngay cả công việc của em gái anh cũng không được đảm bảo."
Triệu Khang Vân cảm thấy phiền não nhưng không thể không nói anh ta đã lơ là quá, Cố Chi Nghiên bị An gia cướp đi trước mặt mọi người, hiện tại nếu ngay cả công việc cũng bị cướp đi, vậy Triệu Khang Vân trong mắt người khác liền thành kẻ đáng thương nhất!
"Xem như biết, trước kia tôi có xem qua người khác sửa, hiện tại phải thử một chút mới biết có được hay không."
Trương Hưng Hoa cười.
"Vậy thì thử một chút đi, dù sao cũng không tốn bao nhiêu thời gian, không được ta lại đi tìm Khang Vân."
Triệu Chấn Quốc lúc này nói:
"Được, vậy ngươi thử xem, nếu cậu có thể sửa xong, vị trí thống kê trong đội chúng ta sẽ chọn người nhà cậu."
Dứt lời, An Tĩnh Nguyên ngây ngẩn cả người, tuy rằng chỉ là thống kê trong đội, nhưng là một phần công việc thoải mái, theo thành phần của An gia, bọn họ không có khả năng nhận đãi ngộ này, hiện tại Triệu Chấn Quốc thế mà nói ra? "Đội trưởng, chú không đùa đúng không?"
Cố Chi Nghiên cũng sửng sốt, cô còn chưa mở miệng thì người ta đã nói trước, dĩ nhiên còn có chuyện tốt thế này!
"Việc này tôi có thể đùa giỡn sao?"
Triệu Chấn Quốc hừ một tiếng.
"Nhưng chờ cậu sửa xong rồi nói, nếu không xong thì đúng là nói giỡn."
Vừa dứt lời, An Tĩnh Nguyên lập tức tiếp lời: "Được, tôi sẽ sửa xong."
Tức bên vừa truyền đến chỗ Triệu Khang Vân, sắc mặt Triệu Khang Nguyệt lập tức thay đổi, công việc thống kê đơn giản thoải mái như vậy, nếu thật sự nhường cho An gia thì cô sẽ khóc chết.
Cô tức giận trực tiếp chỉ trích Triệu Khang Vân:
"Vừa rồi em thấy sắc mặt anh Kiến Xuyên không tốt, anh nhất định phải cho anh ấy mặt mũi, nếu em không nhận được công việc thống kê thì sau này em sẽ không làm việc nữa."
Ngày hôm qua đánh nhau với An Tĩnh Nguyên, rõ ràng Triệu Chấn Quốc thiên vị An gia, Triệu Khang Vân không phục cho nên buổi sáng lúc Triệu Kiến Xuyên tới tìm anh liền kiếm cớ từ chối, muốn chờ Triệu Chấn Quốc đến cầu cạnh, thuận tiện cho An gia biết mặt.
Nhưng ai có thể ngờ đến Triệu Chấn Quốc cùng An Tĩnh Nguyên thế mà ra bài không theo dự đoán, Triệu Chấn Quốc còn nói muốn đưa công việc thống kê cho An gia?
Anh khóc cái gì?
Triệu Khang Vân vốn bị An Tĩnh Nguyên đánh đến đau mặt, hiện tại nghe cô em ồn ào, vết thương càng đau.
"Em cho rằng máy kéo dễ sửa như vậy sao? An Tĩnh Nguyên nói có thể tu là có thể sửa?" "Em mặc kệ."
Triệu Khang Nguyệt gấp đến độ cổ họng đều muốn bốc khói, Hiện tại anh đi xem một chút, đừng để An gia cướp công việc của nhà chúng ta."
Lưu Hồng Hà về đến nhà vừa vặn nghe được hai anh em tranh cãi, vừa hỏi mới biết được con trai mình làm chuyện ngu xuẩn, tức giận mắng thẳng:
"Có phải con bị An Tĩnh Nguyên đánh choáng váng hay không, cho dù nó không thể sửa thứ đó, nhưng cái cớ của con thối rữa như vậy, ai cũng có thể nhìn ra là cố ý."
Triệu Khang Vân nhíu mày,"Nhìn ra được thì như thế nào, con bị đánh là giả sao? An Tĩnh Nguyên có bản lĩnh thì sửa đi, nếu sửa không xong, Triệu Chấn Quốc còn không phải ngoan ngoãn đến tìm con."
Lưu Hồng Hà không biết An Tĩnh Nguyên có thể sửa hay không, nhưng mà tìm cớ từ chối Triệu Chấn Quốc cho có lệ là sai.
"Làm sao con biết An Tĩnh Nguyên không sửa được?
Lỡ như nó may mắn, máy kéo đột nhiên hoạt động tốt, không phải tiện nghi cho nó sao?"
Triệu Khang Vân nghe xong yên lặng một lúc, bỗng nhiên cảm thấy có khả năng này, giống như Cố Chi Nghiên đột nhiên gả cho An Tĩnh Nguyên.
Lưu Hồng Hà cũng đau lòng con trai mình bị đánh, nhưng trước đó An gia cướp đi Cố Chi Nghiên rồi, hiện tại thật vất vả mới có được một chức vị tốt, lỡ như lại thua An gia lần nữa thì mặt mũi ném đến nhà bà ngoại.
Cho nên sau khi thở phào nhẹ nhõm, bà lại khuyên nhủ:
"Mẹ biết con không thoải mái nhưng cho dù có tức giận cũng không nên phát ra lúc này, con đi qua xem một chút rồi tính."
"Nếu anh không đi được nữa, không chỉ vợ anh bị cướp, rất có thể ngay cả công việc của em gái anh cũng không được đảm bảo."
Triệu Khang Vân cảm thấy phiền não nhưng không thể không nói anh ta đã lơ là quá, Cố Chi Nghiên bị An gia cướp đi trước mặt mọi người, hiện tại nếu ngay cả công việc cũng bị cướp đi, vậy Triệu Khang Vân trong mắt người khác liền thành kẻ đáng thương nhất!
Danh sách chương