Cô lấy chiếc điện thoại Huawei trong túi xách ra- đây là chiếc điện thoại Bác Lý đã tặng cô năm cô 18 tuổi, trong doanh trại không cần sử dụng điện thoại cá nhân chỉ sử dụng bộ đàm, vả lại cô chẳng có ai để liên lạc nên ít sử dụng, lần này xuất ngũ ra ngoài nên cô đã trong vòng 2 ngày dành nhiều thời gian rảnh để nghiên cứu nó.
Thuần thục mở màn hình tìm kiếm đăng tin và tìm kiếm các bên lắp đặt.
Ngoài hệ thống điện năng lượng mặt trời, còn phải một lần nữa khử trùng nước trong giếng và một hệ thống lọc nước dẫn nước vào trong nhà, hệ thống cũ đã quá cũ kỹ khắc phục rất mất thời gian mà cô lại không có nhiều thời gian nên dứt khoát làm mới...sau hơn 20 phút mô tả thiết kế nhà và yêu cầu ,rất nhanh đã có một công ty liên hệ nhận thầu,là một công ty ngay trong thành phố cách nhà cô không không những thế họ nhận thầu luôn về hệ thống làm sạch, lọc nước và đưa vào cấp nước bên trong nhà...cô thật sự cảm thấy may mắn vì có thể nhanh chóng tìm được người hỗ trợ, chi phí sự trù gần 3 vạn,không rẻ nhưng cô không cảm thấy mắc hơn nữa trong vòng 2 tiếng họ sẽ có mặt để kiểm tra lại các thông số, nếu khả quan có thể hoàn thành xong lắp đặt trong chiều nay., điều này còn gì bằng, vậy nên cô sẵn sàng bỏ ra số tiền đó.
Lại tiếp tục đi lại kiểm tra các vật dụng trong phòng, tuy không ở lại nhà lâu nhưng nó là tài sản bố mẹ để lại cho cô, cô cảm thấy hạnh phúc khi có thể trang hoàng đầy đủ cho ngôi nhà của mình...chăn mềm đã hơn chục năm không có người sử dụng, dù đã cất trong tủ nhưng mùi ẩm mốc quá nặng, không thích hợp để sử dụng nên cô quyết định bỏ hết đi, sẽ sắm lại 2 bộ chăn mền, gối nằm...thêm một chiếc máy giặc, nồi cơm điện,một chiếc bếp điện, một chiếc tủ lạnh nhỏ, một ít khăn lau,nước tẩy rửa các loại, chổi lau chổi quét, vài bộ đồ ngủ và vài bộ đồ cá nhân cho cô nữa là đầy đủ, à phải gọi thêm một bình nước suối vì hiện tại nước vẫn chưa sử dụng được.
Chốt được danh sách, cô nhanh chóng xách túi khóa cửa lại ra ngoài tìm khu thương mại để mua cho kịp trước khi đội thi công đến.
Thời tiết Tình hải tháng 6 không quá nóng bức, hôm nay chỉ có năng nhẹ, lúc sáng cô trên taxi cô đã quan sát xung quanh phát hiện khu thương mại cũng không quá xa, cách khoảng chừng 3 kilomet nên cô đeo túi lên vai hướng về phía trung tâm thương mại chạy tới...haha coi như là một cách để tập luyện đi, vì ở trong khu dân cư nối với đường lộ nên cô chạy không nhanh.
Đứng trước khu thương mại, liếc mắt nhìn đồng hồ 9 phút, không tệ, cô tự nói với mình, thong dong đi vào bắt đầu mua sắm,3 km này thậm chí chưa khiến cô thở dốc chỉ vừa làm nóng người nhưng được cái là một cách rèn luyện không tồi thiết nghĩ sau này cô sẽ dành thời gian mỗi ngày chạy bộ để không bị sa sút thể lực.Khi cô đến khu mua sắm bắt đầu hoạt động chưa lâu nên không có nhiều khách hàng mua sắm, điều này hợp với ý cô sẽ không phải xếp hàng chờ đợi, thế là dựa vào danh sách đã có cô nhanh chóng lựa chọn đồ chất đầy xe đẩy rồi thanh toán, viết địa chỉ nhà mình để cửa hàng hỗ trợ vận chuyển đồ về.
Lúc cô kết thúc chương trình mua sắm thì khu thương mại đã bắt đầu nhộn nhịp hơn trước.
Đứng trước cửa khu thương mại, cô vẫy một chiếc taxi , haizzz biết sao được, hàng mua sắm ở khu dân, điền máy, chăn mền có thể giao hàng tận nơi, nhưng quần áo vào các vật dụng thì lẻ tẻ thì cô phải tự gánh vác...mà tay xách nách mang trên đường không phải là cách.
Đến đầu khu dân cư nhà mình, cô nhờ anh tài xế taxi dừng lại một chút để cô ghé cửa hàng bách hóa tiện thể mua một ít thực phẩm và bình nước, cô sẽ trả thêm chi phí, thế là người tài xế vui vẻ đợi cô trong xe.
Khi cô về lại nhà đã là chuyện của 2 tiếng đồng hồ sau.
Đem quần áo và các vật phẩm tạm thời đặt ở phòng khách, thực phẩm thì đem xuống bếp, vì hệ thống điện, nước chưa có nên cô chỉ đơn giản mua một vỉ trứng mì gói và ít kim chi, đồ hộp.
Bếp nhà cô được xây theo kiểu cũ, nằm ở bên trái của tòa nhà chính bên cạnh còn có một nhà vệ sinh bên độc lập, bên phải là 2 phòng ngủ cạnh nhau , mỗi phòng đều có nhà vệ sinh nhỏ bên trong phía trước có mái hiên rộng có mái che tạo thành một con đường thông suốt từ 2 phòng ngủ, đến phòng khách và bếp, đặc biệt phòng khách có cửa bên trong thông với bếp để tiện cho việc châm trà nấu và cơm nước...đây đều là chính tay bố cô đã cải tạo lại vì không muốn vợ con mình những ngày mưa phải khép nép qua lại giữa các phòng, hay phải đi vệ sinh thật xa,ông không gỉoi nói chuyện nhưng lại rất tâm lý...Nghĩ đến bố, cô lại không kìm được ngước nhìn bức ảnh bố mẹ trên bàn thờ mỉm cười thắp thêm nén nhan...mùi nhang từ thảo mộc thơm thơm, lan tỏa khiến cho cả ngôi nhà dường như ấm áp hơn.
Tìm trong bếp được một ít dụng cụ làm vườn vào dao bếp, cô cầm trong tay chiếc rựa cũ kỹ rĩ sét , ước lượng...không tệ, mài một chút vẫn sử dụng tốt, nghĩ là làm, cô lấy một ít nước và cục đá mài tiến hành việc mài dao, không bao lâu sau thì có thể đánh bay được lớp rỉ sét lộ ra một chiêc dao rựa sắt bén.Cô dọn gọn dụng cụ mài lại, vác dao rựa va sân.
Vì bếp xây theo kiểu cũ nên sử dụng củi để đốt cho nấu ăn,điện chưa có nên hôm nay cô sẽ kiếm tạm một ít củi để nấu bữa trưa và có thể là cả buổi tối, trong vườn trước sân nhà cô có rài cây ăn quả to và hai giàn nho nhỏ- hai mẹ con cô đều thích ăn nho, nên bố đã dựng 2 giàn nho này để mẹ con cô có thể thoải mái có trái nho ăn...vì đã lâu không có người chăm, giàn nho đã sập từ sớm, mục nát lủng lẳng trên dây, cây nho giống vẫn còn nhưng cằn cỗi thiếu dinh dưỡng chỉ bò trườn trên đất.
Cô tiến hành phá 2 giàn nho xuống lấy ít củi vụ để đun, đi quanh sân tía gọn nhưng cành cây to lòa xòa cản trở tầm nhìn.
Công việc tuy đơn giản nhưng cũng mất khá nhiều thể lực, may là cô đã tranh thủ giải quyết bữa sáng tại sân ga nếu không bây giờ chắc phải kiếm chút gì đó lót bụng.
Cô chặt gọn những cành cây to thành những đoạn nhỏ rồi thu gom tất cả cây cánh cây vừa xử lý trước cửa bếp để phơi thêm chút nắng, như vậy sẽ dễ cháy hơn khi sử dụng.
Vừa xong thì cô nghe tiếng gõ cửa, cô bỏ dao xuống, lấy tay áo lau nhanh giọt mồ hôi, vừa trả lời vừa bước nhanh ra mở cửa.
Thì ra họ là người bên công ty năng lượng mặt trời kia, họ đã sớm đến nơi mà thấy cửa nhà cô khóa nên tranh thủ vòng quanh khu nhà cô để khảo sát địa hình, khi trở lại thấy không còn khóa ngoài nên gõ cửa.
Khi mua sắm các thiết bị điện cô đã chọn loại sử dụng được với điện năng lượng nên một lần nữa báo lại các thiết bị bị cần sử dùng điện, và hệ thống đèn chạy điện trong nhà...con số so với báo giá không quá chênh lệch, cô ký hợp đồng và để họ bắt đầu thi công, vì nhà cô đã cũ mái lợp ngói nên khi họ thi công trên mái cô nhờ bọ họ để ý xem có viên ngói nào bị vỡ hay cần thay mới chỗ nào thì báo với cô.
Đội thi công của bojn họ có 6 người, hầu hết toàn người trẻ chỉ có 2 người đã lập gia đình và có con...cũng nhờ thế mà họ hết sức nhiệt tình với cô .Đến 12 giờ trưa việc thi công lắp ráp hoàn thành, họ đang bắt đầu cho chạy hệ thống, cần nạp đủ ít nhất một giờ dưới ánh nắng to thì có thể đủ điện chạy cho toàn bộ hệ thống đèn điện điện và các thiết bị trong nhà.
Trong lúc họ làm việc trên mái thì người giao hàng cũng đã tới, đưa hết các thiết bị vào và sắp xếp trong nhà xong thì cô cũng đã mệt phờ người,vì biết cô ở nhà một mình, lại chẳng có điện nước nên họ nhanh chóng tăng ca tranh thủ giờ cơm trưa hoàn thành công việc để hệ thống sơm tích được điện nên chưa có thời gian gọi cơm.Thấy vậy cô nhanh chóng lấy điện thoại ra kiểm tra hàng cơm quanh đây và đặt 7 hộp cơm để giải quyết bữa trưa cho cô và bên thi công.
Sau khi xong cơm trưa, họ tiến hành khử trùng nước trong giếng một lần nữa và kiểm tra lắp đặt hệ thống dẫn nước lọc nước vào trong nhà.
Vì nước trong giếng cần tiêu độc khử trùng trong 24, sau đó mới có thể đưa vào hệ thống lọc để dẫn nước vào nhà sử dụng cho nên đến 3 giờ chiều khi mọi thứ đã gần như hoàn tất, hệ thống điện đã đi vào hoạt động và đã thắp sang đèn và một số thiết bị ít tiêu hao điện bên trong, tối nay cô đã có thể sử dụng điện còn lại hôm sau họ sẽ trở lại kiểm tra hệ thống và hoàn thành thao tác cuối cung.Tiễn họ ra ngoài cổng,sau khi nói lời cám ơn và lưu lại số điện thoại của người trưởng nhóm cô lại đóng cổng đi vào nhà.
Đã có điện, mọi thứ dễ dàng hơn, nhìn qua mọi thứ đã được dọn kha khá, cô lại bắt đầu dọn dẹp phòng ngủ của mình.Phòng cô chỉ vỏn vẹn 20m2, gồm một chiếc giường,một chiếc ghế nhỏ, chiếc bàn học có kệ sách nhỏ chứa đầy sách,chiếc cặp xách nhỏ được cất gọn bên trong hộc tủ.., một tủ quần áo nhỏ và nhà vệ sinh , đầu giường có một cửa sổ to nhìn ra sân, cô còn nhớ rõ, mỗi buổi sang khi thức dậy mở cửa sổ ra, ánh sáng sẽ tràn ngập khắp căn phòng…cô sực tỉnh lại từ trong hồi ức bắt tay vào dọc giường hay mới chăn, gối …bỏ đi bộ chiếu trúc đã cũ nát ẩm thấp , cô thay bộ mới lên và lau dọn một lượt khắp phòng…sau khi hoàn thành cô bật chiếc quạt nhỏ cạnh giường để gió lưu thong khắp phòng và tiến đến dọn phòng còn lại- căn phòng của bố mẹ cô.
Phòng của bố mẹ cô kết cấu đơn giản giống hệt với phòng cô, chỉ khác là không có chiếc bàn học mà thay vào đó là chiếc bàn dài, có gương, tủ quần áo cũng lớn hơn phòng của cô nữa.
Mở tủ quần áo của bố mẹ..đồ đạt không nhiều, chỉ còn lại vài bộ cảnh phục của bố và một vài bộ khai xuân mẹ cô hay mặc mà bố con cô giữ lại khi mẹ mất.
Cô nhanh chóng bỏ đi những chăn màn cũ trong phòng bố mẹ, lau dọn một lượt rồi đem một bộ mới cất vào trong, dọn dẹp khắp phòng một lượt cô lại mở quạt gió để gió thổi khắp phòng bay đi mùi ẩm mốc và lạnh lẽo trong không khí.
Xong việc cô đem chăn gối cũ đem hết ra một góc trong sân, quét lá cây, cuốc cỏ dại cùng dồn vào một góc rồi châm lửa đốt…
Xong mọi việc, nhìn lại đồng hồ cũng đã 6h30 phút tối, hộp cơm lúc trưa đã sớm tiêu tan, bụng cô đã réo.
Cô đi vào nhà bật đèn trong phòng khách và hành lang, xuyên qua đó, cô đến phòng bố mẹ cô, tắt quạt và đóng cửa phòng kỹ càng lại, tiếp đó trở về phòng mình vẫn để quạt và đóng cửa lại để tránh muỗi hay côn trùng bay vào…Sau đó trở lại phòng bếp, bật bếp điện, nhanh chóng nấu gói mì giải quyết nhanh chóng bữa tối, phòng bếp cũ đã có vài chỗ hư hỏng lộ cả cát sỏi…thiết nghĩ ngày mai cô sẽ mua ít xi măng, trộn ít vữa gia cố lại…
Kết thúc bữa ăn, cô ra ngoài khóa cổng lại, tăt đèn phòng khách, xách đồ mình theo ánh đèn hành lang trở về phòng mình.
Vì nước chưa thể sử dụng nên cô chỉ có thể lấy ít nước suối nhúng khăn lau mình, thay bộ đồ ngủ sạch sẽ lên giường nằm nghỉ.
Thuần thục mở màn hình tìm kiếm đăng tin và tìm kiếm các bên lắp đặt.
Ngoài hệ thống điện năng lượng mặt trời, còn phải một lần nữa khử trùng nước trong giếng và một hệ thống lọc nước dẫn nước vào trong nhà, hệ thống cũ đã quá cũ kỹ khắc phục rất mất thời gian mà cô lại không có nhiều thời gian nên dứt khoát làm mới...sau hơn 20 phút mô tả thiết kế nhà và yêu cầu ,rất nhanh đã có một công ty liên hệ nhận thầu,là một công ty ngay trong thành phố cách nhà cô không không những thế họ nhận thầu luôn về hệ thống làm sạch, lọc nước và đưa vào cấp nước bên trong nhà...cô thật sự cảm thấy may mắn vì có thể nhanh chóng tìm được người hỗ trợ, chi phí sự trù gần 3 vạn,không rẻ nhưng cô không cảm thấy mắc hơn nữa trong vòng 2 tiếng họ sẽ có mặt để kiểm tra lại các thông số, nếu khả quan có thể hoàn thành xong lắp đặt trong chiều nay., điều này còn gì bằng, vậy nên cô sẵn sàng bỏ ra số tiền đó.
Lại tiếp tục đi lại kiểm tra các vật dụng trong phòng, tuy không ở lại nhà lâu nhưng nó là tài sản bố mẹ để lại cho cô, cô cảm thấy hạnh phúc khi có thể trang hoàng đầy đủ cho ngôi nhà của mình...chăn mềm đã hơn chục năm không có người sử dụng, dù đã cất trong tủ nhưng mùi ẩm mốc quá nặng, không thích hợp để sử dụng nên cô quyết định bỏ hết đi, sẽ sắm lại 2 bộ chăn mền, gối nằm...thêm một chiếc máy giặc, nồi cơm điện,một chiếc bếp điện, một chiếc tủ lạnh nhỏ, một ít khăn lau,nước tẩy rửa các loại, chổi lau chổi quét, vài bộ đồ ngủ và vài bộ đồ cá nhân cho cô nữa là đầy đủ, à phải gọi thêm một bình nước suối vì hiện tại nước vẫn chưa sử dụng được.
Chốt được danh sách, cô nhanh chóng xách túi khóa cửa lại ra ngoài tìm khu thương mại để mua cho kịp trước khi đội thi công đến.
Thời tiết Tình hải tháng 6 không quá nóng bức, hôm nay chỉ có năng nhẹ, lúc sáng cô trên taxi cô đã quan sát xung quanh phát hiện khu thương mại cũng không quá xa, cách khoảng chừng 3 kilomet nên cô đeo túi lên vai hướng về phía trung tâm thương mại chạy tới...haha coi như là một cách để tập luyện đi, vì ở trong khu dân cư nối với đường lộ nên cô chạy không nhanh.
Đứng trước khu thương mại, liếc mắt nhìn đồng hồ 9 phút, không tệ, cô tự nói với mình, thong dong đi vào bắt đầu mua sắm,3 km này thậm chí chưa khiến cô thở dốc chỉ vừa làm nóng người nhưng được cái là một cách rèn luyện không tồi thiết nghĩ sau này cô sẽ dành thời gian mỗi ngày chạy bộ để không bị sa sút thể lực.Khi cô đến khu mua sắm bắt đầu hoạt động chưa lâu nên không có nhiều khách hàng mua sắm, điều này hợp với ý cô sẽ không phải xếp hàng chờ đợi, thế là dựa vào danh sách đã có cô nhanh chóng lựa chọn đồ chất đầy xe đẩy rồi thanh toán, viết địa chỉ nhà mình để cửa hàng hỗ trợ vận chuyển đồ về.
Lúc cô kết thúc chương trình mua sắm thì khu thương mại đã bắt đầu nhộn nhịp hơn trước.
Đứng trước cửa khu thương mại, cô vẫy một chiếc taxi , haizzz biết sao được, hàng mua sắm ở khu dân, điền máy, chăn mền có thể giao hàng tận nơi, nhưng quần áo vào các vật dụng thì lẻ tẻ thì cô phải tự gánh vác...mà tay xách nách mang trên đường không phải là cách.
Đến đầu khu dân cư nhà mình, cô nhờ anh tài xế taxi dừng lại một chút để cô ghé cửa hàng bách hóa tiện thể mua một ít thực phẩm và bình nước, cô sẽ trả thêm chi phí, thế là người tài xế vui vẻ đợi cô trong xe.
Khi cô về lại nhà đã là chuyện của 2 tiếng đồng hồ sau.
Đem quần áo và các vật phẩm tạm thời đặt ở phòng khách, thực phẩm thì đem xuống bếp, vì hệ thống điện, nước chưa có nên cô chỉ đơn giản mua một vỉ trứng mì gói và ít kim chi, đồ hộp.
Bếp nhà cô được xây theo kiểu cũ, nằm ở bên trái của tòa nhà chính bên cạnh còn có một nhà vệ sinh bên độc lập, bên phải là 2 phòng ngủ cạnh nhau , mỗi phòng đều có nhà vệ sinh nhỏ bên trong phía trước có mái hiên rộng có mái che tạo thành một con đường thông suốt từ 2 phòng ngủ, đến phòng khách và bếp, đặc biệt phòng khách có cửa bên trong thông với bếp để tiện cho việc châm trà nấu và cơm nước...đây đều là chính tay bố cô đã cải tạo lại vì không muốn vợ con mình những ngày mưa phải khép nép qua lại giữa các phòng, hay phải đi vệ sinh thật xa,ông không gỉoi nói chuyện nhưng lại rất tâm lý...Nghĩ đến bố, cô lại không kìm được ngước nhìn bức ảnh bố mẹ trên bàn thờ mỉm cười thắp thêm nén nhan...mùi nhang từ thảo mộc thơm thơm, lan tỏa khiến cho cả ngôi nhà dường như ấm áp hơn.
Tìm trong bếp được một ít dụng cụ làm vườn vào dao bếp, cô cầm trong tay chiếc rựa cũ kỹ rĩ sét , ước lượng...không tệ, mài một chút vẫn sử dụng tốt, nghĩ là làm, cô lấy một ít nước và cục đá mài tiến hành việc mài dao, không bao lâu sau thì có thể đánh bay được lớp rỉ sét lộ ra một chiêc dao rựa sắt bén.Cô dọn gọn dụng cụ mài lại, vác dao rựa va sân.
Vì bếp xây theo kiểu cũ nên sử dụng củi để đốt cho nấu ăn,điện chưa có nên hôm nay cô sẽ kiếm tạm một ít củi để nấu bữa trưa và có thể là cả buổi tối, trong vườn trước sân nhà cô có rài cây ăn quả to và hai giàn nho nhỏ- hai mẹ con cô đều thích ăn nho, nên bố đã dựng 2 giàn nho này để mẹ con cô có thể thoải mái có trái nho ăn...vì đã lâu không có người chăm, giàn nho đã sập từ sớm, mục nát lủng lẳng trên dây, cây nho giống vẫn còn nhưng cằn cỗi thiếu dinh dưỡng chỉ bò trườn trên đất.
Cô tiến hành phá 2 giàn nho xuống lấy ít củi vụ để đun, đi quanh sân tía gọn nhưng cành cây to lòa xòa cản trở tầm nhìn.
Công việc tuy đơn giản nhưng cũng mất khá nhiều thể lực, may là cô đã tranh thủ giải quyết bữa sáng tại sân ga nếu không bây giờ chắc phải kiếm chút gì đó lót bụng.
Cô chặt gọn những cành cây to thành những đoạn nhỏ rồi thu gom tất cả cây cánh cây vừa xử lý trước cửa bếp để phơi thêm chút nắng, như vậy sẽ dễ cháy hơn khi sử dụng.
Vừa xong thì cô nghe tiếng gõ cửa, cô bỏ dao xuống, lấy tay áo lau nhanh giọt mồ hôi, vừa trả lời vừa bước nhanh ra mở cửa.
Thì ra họ là người bên công ty năng lượng mặt trời kia, họ đã sớm đến nơi mà thấy cửa nhà cô khóa nên tranh thủ vòng quanh khu nhà cô để khảo sát địa hình, khi trở lại thấy không còn khóa ngoài nên gõ cửa.
Khi mua sắm các thiết bị điện cô đã chọn loại sử dụng được với điện năng lượng nên một lần nữa báo lại các thiết bị bị cần sử dùng điện, và hệ thống đèn chạy điện trong nhà...con số so với báo giá không quá chênh lệch, cô ký hợp đồng và để họ bắt đầu thi công, vì nhà cô đã cũ mái lợp ngói nên khi họ thi công trên mái cô nhờ bọ họ để ý xem có viên ngói nào bị vỡ hay cần thay mới chỗ nào thì báo với cô.
Đội thi công của bojn họ có 6 người, hầu hết toàn người trẻ chỉ có 2 người đã lập gia đình và có con...cũng nhờ thế mà họ hết sức nhiệt tình với cô .Đến 12 giờ trưa việc thi công lắp ráp hoàn thành, họ đang bắt đầu cho chạy hệ thống, cần nạp đủ ít nhất một giờ dưới ánh nắng to thì có thể đủ điện chạy cho toàn bộ hệ thống đèn điện điện và các thiết bị trong nhà.
Trong lúc họ làm việc trên mái thì người giao hàng cũng đã tới, đưa hết các thiết bị vào và sắp xếp trong nhà xong thì cô cũng đã mệt phờ người,vì biết cô ở nhà một mình, lại chẳng có điện nước nên họ nhanh chóng tăng ca tranh thủ giờ cơm trưa hoàn thành công việc để hệ thống sơm tích được điện nên chưa có thời gian gọi cơm.Thấy vậy cô nhanh chóng lấy điện thoại ra kiểm tra hàng cơm quanh đây và đặt 7 hộp cơm để giải quyết bữa trưa cho cô và bên thi công.
Sau khi xong cơm trưa, họ tiến hành khử trùng nước trong giếng một lần nữa và kiểm tra lắp đặt hệ thống dẫn nước lọc nước vào trong nhà.
Vì nước trong giếng cần tiêu độc khử trùng trong 24, sau đó mới có thể đưa vào hệ thống lọc để dẫn nước vào nhà sử dụng cho nên đến 3 giờ chiều khi mọi thứ đã gần như hoàn tất, hệ thống điện đã đi vào hoạt động và đã thắp sang đèn và một số thiết bị ít tiêu hao điện bên trong, tối nay cô đã có thể sử dụng điện còn lại hôm sau họ sẽ trở lại kiểm tra hệ thống và hoàn thành thao tác cuối cung.Tiễn họ ra ngoài cổng,sau khi nói lời cám ơn và lưu lại số điện thoại của người trưởng nhóm cô lại đóng cổng đi vào nhà.
Đã có điện, mọi thứ dễ dàng hơn, nhìn qua mọi thứ đã được dọn kha khá, cô lại bắt đầu dọn dẹp phòng ngủ của mình.Phòng cô chỉ vỏn vẹn 20m2, gồm một chiếc giường,một chiếc ghế nhỏ, chiếc bàn học có kệ sách nhỏ chứa đầy sách,chiếc cặp xách nhỏ được cất gọn bên trong hộc tủ.., một tủ quần áo nhỏ và nhà vệ sinh , đầu giường có một cửa sổ to nhìn ra sân, cô còn nhớ rõ, mỗi buổi sang khi thức dậy mở cửa sổ ra, ánh sáng sẽ tràn ngập khắp căn phòng…cô sực tỉnh lại từ trong hồi ức bắt tay vào dọc giường hay mới chăn, gối …bỏ đi bộ chiếu trúc đã cũ nát ẩm thấp , cô thay bộ mới lên và lau dọn một lượt khắp phòng…sau khi hoàn thành cô bật chiếc quạt nhỏ cạnh giường để gió lưu thong khắp phòng và tiến đến dọn phòng còn lại- căn phòng của bố mẹ cô.
Phòng của bố mẹ cô kết cấu đơn giản giống hệt với phòng cô, chỉ khác là không có chiếc bàn học mà thay vào đó là chiếc bàn dài, có gương, tủ quần áo cũng lớn hơn phòng của cô nữa.
Mở tủ quần áo của bố mẹ..đồ đạt không nhiều, chỉ còn lại vài bộ cảnh phục của bố và một vài bộ khai xuân mẹ cô hay mặc mà bố con cô giữ lại khi mẹ mất.
Cô nhanh chóng bỏ đi những chăn màn cũ trong phòng bố mẹ, lau dọn một lượt rồi đem một bộ mới cất vào trong, dọn dẹp khắp phòng một lượt cô lại mở quạt gió để gió thổi khắp phòng bay đi mùi ẩm mốc và lạnh lẽo trong không khí.
Xong việc cô đem chăn gối cũ đem hết ra một góc trong sân, quét lá cây, cuốc cỏ dại cùng dồn vào một góc rồi châm lửa đốt…
Xong mọi việc, nhìn lại đồng hồ cũng đã 6h30 phút tối, hộp cơm lúc trưa đã sớm tiêu tan, bụng cô đã réo.
Cô đi vào nhà bật đèn trong phòng khách và hành lang, xuyên qua đó, cô đến phòng bố mẹ cô, tắt quạt và đóng cửa phòng kỹ càng lại, tiếp đó trở về phòng mình vẫn để quạt và đóng cửa lại để tránh muỗi hay côn trùng bay vào…Sau đó trở lại phòng bếp, bật bếp điện, nhanh chóng nấu gói mì giải quyết nhanh chóng bữa tối, phòng bếp cũ đã có vài chỗ hư hỏng lộ cả cát sỏi…thiết nghĩ ngày mai cô sẽ mua ít xi măng, trộn ít vữa gia cố lại…
Kết thúc bữa ăn, cô ra ngoài khóa cổng lại, tăt đèn phòng khách, xách đồ mình theo ánh đèn hành lang trở về phòng mình.
Vì nước chưa thể sử dụng nên cô chỉ có thể lấy ít nước suối nhúng khăn lau mình, thay bộ đồ ngủ sạch sẽ lên giường nằm nghỉ.
Danh sách chương