Hàn thục phi vốn cảm thấy, Cố Cẩm Nguyên thật đẹp, đẹp giống như một đóa hoa trong núi vừa mới nở, đẹp đến toàn thân đều tản ra ánh sáng óng ánh.

Đều là phàm phu tục tử, nàng làm sao có thể lớn lên như vậy? Mà khi Hoàng tử của mình đến tẩm điện Thái hậu, thì Hàn thục phi đã chú ý tới, Hoàng tử của mình đã từng cười nhìn Cố Cẩm Nguyên.

Chỉ là cái nhìn kia, Hàn thục phi chỉ biết, Cố Lan Phức đúng.

Nữ tử này đẹp đến mức động lòng người, ngay cả nhi tử tính tình đạm bạc của mình cũng đều nhớ đến nàng, cái này làm sao có thể?

Nhi tử lương thiện, đáy lòng cũng tương đối thuần lương, cũng không biết đoạn đường này nàng sống quá nhiều gian khổ, càng không biết chỗ Hoàng thái hậu cỡ nào không thích ngoại tổ mẫu Cố Cẩm Nguyên.

Chỉ nghĩ đến đây, suy nghĩ có chút dao động của Hàn Thục phi liền định xuống, phải xử lý sạch sẽ nữ tử này, miễn cho lưu lại tai họa.

Huống hồ, Hoàng thái hậu không thích nữ tử này, nếu mình ra tay, coi như là ra tay giúp đỡ Hoàng thái hậu.

Ra tay xử lý một nữ tử như vậy, cũng không khó, thêm chút tính toán cũng đã thành.

Đếm đó, Hàn thục phi đang nghỉ ngơi tỉnh lại, nghe thấy động tĩnh bên ngoài.

Trong lòng liền biết rõ, nhưng vẫn thản nhiên hỏi: “Bên ngoài xảy ra chuyện gì?”

Nữ quan vội vàng thắp đèn, cung kính nói: “Nghe nói có người ngoài xâm nhập vào hành cung.”

Lúc này Hàn thục phi đứng dậy: “Không sao, đừng để quấy nhiễu Hoàng thái hậu.”

Nói xong, sai người thay quần áo, lúc này muốn đi đến tẩm điện của Hoàng thái hậu, hầu hạ, sau khi Hàn thục phi đến, quả nhiên Hoàng thái hậu bị kinh động, Hoàng hậu cũng vội vàng chạy đến. Lập tức có người đến bẩm báo, nói phát hiện có ngoại nhân đột nhập vào trong hành cung của Diên Huy uyển.

Hoàng thái hậu nghe vậy, nhíu mày, tức giận nói: “Diên Huy uyển là chỗ ở lại của các nữ quyến, há có thể cho phép người ngoài đột nhập vào như vậy?”

Lập tức đứng dậy, muốn rời đi, Hoàng thái hậu bị kinh động như vậy, dĩ nhiên không phải là chuyện đùa, trong khoảng thời gian ngắn, nữ quan trong hành lang xuất hiện san sát, thị vệ trong nội viện chỗ nào cũng có, vây quanh Diên Huy uyển chật như nêm cối, một con muỗi cũng đừng mơ có thể ra ra vào.

Hàn thục phi ngẩng đầu lên, cùng Hoàng thái hậu, đi đến trong hành lang.

Tâm tình sung sướng, những năm này, có thể nhìn đến vị trí này, dĩ nhiên cũng dùng một chút thủ đoạn, chỉ là hiện giờ nhi tử lớn, vị trí của Hàn thục phi cũng ổn hơn, cũng không cần phải tranh giành cái gì như những năm trước. Hôm nay có nột nữ tử yêu tinh như vậy mê hoặc tâm chí con của mình, tiểu thí ngư dao, quả nhiên tất cả đều trôi chảy.

Hàn thục phi nghĩ, đuổi nữ tử này đi, hôn sự của Cố Lan Phức và nhi tử cũng phải nhanh chóng làm, chỉ cần hôn sự của nhi tử và Cố Lan Phức thành, chí ít có hai chỗ dựa là Ninh Quốc Công phủ và Hồ đại tướng quân, đến lúc đó có thể tiến công cũng có thể phòng thủ.

Tính toán như vậy, trong lòng Hàn thục phi liền thoải mái nhưng trên mặt vẫn duy trì chán nản, cùng Hoàng thái hậu đi đến Diên Huy uyển, nữ quan vội vàng dẫn đường ở phía trước, cuối cùng dừng ở một chỗ.

Hàn thục phi quay đầu nhìn sang, chỉ thấy bài tử ở trước cửa kia, mơ hồ có dán một bông hoa đào, lúc này tâm tình thật sự rất tốt, nghĩ tất cả đều làm theo kế hoạch của mình.

Lúc này ngẩng đầu nhìn về phía bên cạnh, nữ quan đã mời chúng quý nữ đến, nhóm quý nữ quần áo đơn bạc, khoác áo khoác, nơm nớp lơ sợ tự đi ra khỏi phòng, tự tập ở phòng đại sảnh bên cạnh, sau đó sai người lần lượt điều tra từng gian phòng.

Thời tiết mùa xuân gió lạnh, lập tức có người đưa đến lò sưởi ấm tay và áo khoác cho Hoàng thái hậu, Hàn thục phi là tức phụ cũng chỉ có thể đứng hầu hạ ở một bên.

Không khí nửa đêm trong núi mát lạnh, Hàn thục phi hít một hơi, chỉ cảm thấy từ mũi đến yết hầu đều lạnh buốt, nhưng trong lòng lại cực kỳ thoải mái, thậm chí còn nghĩ, sau chuyện này, có lẽ có thể thoáng ám hiệu với Hoàng thái hậu, nói rõ mình không thích Lục Thanh Tụ, kể từ đó, Hoàng thái hậu cũng có thể yêu thương Nhị hoàng tử thêm một chút.

Lúc nghĩ đến đây, chỉ thấy có nữ quan trong phòng đi ra, sắc mặt nghiêm trọng, thấp giọng nói: “Cô nương quần áo không chỉnh tề, sợ là không hợp quy củ.”

Thái hậu nghe thấy vậy, tức giận cười: “Hảo một cái quần áo không chỉnh tề! Hảo một cái không hợp quy củ! Đã có thể làm ra đến mức này, liền đừng trách ai gia không nể tình cảm, người đâu, lôi ra!”

Bà vừa mới xong, liền có người đi vào, rất nhanh kéo ra một nam tử, nam tử kia đầu tóc rối bời, quần áo không chỉnh tề, tùy tiện lấy cái gì đó che lại, bây giờ bị bắt đến trước mặt Hoàng thái hậu, sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy, quỳ ở nơi đó, chỉ một mực nói tha mạng.

Hàn thục phi kinh thường nhìn, tuồng vui này, tất cả đều tiến hành theo kế hoạch, kế tiếp chính là sẽ nhìn thấy vẻ chật vật của Cố Cẩm Nguyên kia rồi.

Năm đó, Lục Thanh Tụ ngồi ở chỗ đó, nhận một chén trà, chắc cũng chưa từng nghĩ tới, có một ngày nữ nhi của mình sẽ luân lạc đến mức như vậy nha.

Vừa lúc đó, nữ quan tới bẩm báo, nhưng lại khẽ nói: “Đã lục soát qua trong phòng của chư vị nữ quyến, cũng không có chỗ nào không ổn.”

Hoàng thái hậu nghe xong, gật đầu, lại dặn dò Hoàng hậu :”Đều là một đám cô nương gia khuê các, gặp phải chuyện này, hôm nay cũng có người đức hạnh có thiệt thời, làm phiền các vị gia quyến, bây giờ con hãy đi trước trấn an họ, đợi bên này xử lý xong, lại để các nàng trở về phòng, miễn cho ầm ĩ, làm cho các cô nương chưa xuất giá nhìn thấy điều dơ bẩn.”

Bà nghĩ một chút, lại nói: “Thục phi, ngươi cũng đi đi, đều là nữ quyến của trọng thần trong triều, không thể chậm trễ.”

Hàn thục phi cúi đầu, cung kính nói: “Dạ.”

Trong lòng có chút tiếc nuối, không thể tận mắt nhìn thấy kết cục tiết mục mà mình bố trí, nhưng cũng chỉ có thể như vậy.

Hàn thục phi có thể cùng Hoàng hậu rời đi, thuận tiện dạy bảo thoáng qua những quý nữ kia, không được học nàng kia, rơi vào kết cục như vậy.

Nghĩ như vậy, Hàn thục phi và Hoàng hậu cũng đã đi đến đại sảnh bên kia, lúc đi qua chỗ rẽ của hành lang  Hoàng hậu thoáng nhìn Hàn thục phi một cái, Hàn thục phi cung kính gật đầu với Hoàng hậu, Hoàng hậu từ chối cho ý kiến, tiếp tục đi về phía trước.

Trong lòng Hàn thục phi thầm nghĩ, cái này là nghi ngờ, không hiểu vừa xảy ra chuyện gì.

Thật ra lại nói tới Hoàng hậu, Hoàng hậu này bởi vì không con, làm việc quá mức cẩn thận, biết rõ Hoàng thái hậu không thích nữ nhân Lục Thanh Tụ này, hôm nay đi đến Tây Sơn, đúng hợp thời điểm, vậy mà không làm cho Hoàng thái hậu vui vẻ?

Nghĩ đến đây, Hàn thục phi và Hoàng hậu đi vào trong đại sảnh, một đám quý nữ, còn có mấy phu nhân trẻ tuổi, tất cả đều lo lắng không yên, lúc này này, tất cả đều từ trong mộng bị kêu dậy, búi tóc có chút tán loạn.

Mọi người vội bái kiến Hoàng hậu, Hoàng hậu cũng trấn an một phen, vừa nói đến chuyện trong hành cung hôm nay, e sợ có thích khách tiến vào, bây giờ đang điều tra các nơi, mong mọi người thông cảm, mọi người nào dám không thông cảm, đều tỏ vẻ cần phải như vậy.

Hàn thục phi ở một bên liếc nhìn Cố Lan Phức trong đám quý nữ, Cố Lan Phức cũng nhìn Hàn thục phi, hai người trao đổi ánh mắt ngẩm hiểu lẫn nhau.

Hàn thục phi lại thầm suy nghĩ, Cố Cẩm Nguyên kia đã xảy ra chuyện, chỉ sợ sẽ liên lụy đến thanh danh của Cố Lan Phức, nhưng cũng may, chuyện này có thể giấu giếm, đênns lúc đó truyền tin nói rõ với Ninh Quốc Công phủ, đuổi Cố Cẩm Nguyên đi, sau đó nói với bên ngoài là bị thích khách giết chết là được.

Thật ra thanh danh của quý nữ, cũng không phải thanh danh của mình, mà là người đứng sau lưng nàng.

Cố Lan Phức là đích nữ Ninh Quốc Công phủ, lại có nhà ngoại Hồ đại tướng quân, cho dù thế nào cũng không ai dám nói gì.

Về phần sau này nhi tử mình thích hay không thích, đều không sao, sau khi phong vương, phải có Vương phi bên cạnh, chọn một người mình thích cũng được, hoặc là có thể tiến thêm một bước, đó cũng là tốt.

Mà lúc Hàn thục phi đang tính toán, Cố Lan Phức cũng thầm đắc ý.

Nàng ta cảm thấy mình nắm chắc phần thắng, cảm thấy rốt cuộc mình cũng trở mình được một lần.

Nàng ta là người trùng sinh, biết trước, biết rõ rất nhiều bí mật của mọi người, cũng biết rất nhiều mưu tính của người khác, thu phục chiếm được một Hàn thục phi, để cho mình sử dụng, vậy thích còn gì tốt hơn?

Hàn thục phi có thể giúp mình, thì phải giúp đến cùng, tùy tiện một mưu kế nho nhỏ, chẳng phải hủy đi Cố Cẩm Nguyên sao?

Ngày sau, trong kinh thành này sẽ không có tên Cố Cẩm Nguyên nữa.

Trong lòng Cố Lan Phức vui vẻ đến mức run rẩy, nàng ta từng trải qua nhục nhã, đời trước nàng ta đau khổ, tất cả đều giống như được trấn an vào giờ phút này.

Thật ra trước kia nàng ta nghĩ sai, khiến cho Cố Cẩm Nguyên phải quỳ trước mặt mình hô to thiên tuế thì tính là gì, muốn hành lễ với Hoàng hậu nương nương cũng không phải ai cũng có thể, nên đạp Cố Cẩm Nguyên xuống, dẫn lên bụi dậm, khiến cho nàng cả đời không có bất cứ cơ hội nào ngoi lên.

Dù vì làm mất thể diện của Ninh Quốc Công phủ, nàng ta cũng không sợ.

Thanh danh Cố Cẩm Nguyên mất hết, tổ mẫu và cha mẹ dĩ nhiên sẽ bỏ qua nàng, nhưng đón một nữ nhi mồ côi từ bên ngoài trở về, lại làm liên lụy đến thanh danh của Ninh Quốc Công phủ.

Nghĩ đến đây, liền thấy trong đám quý nữ, một người trong đó, mặc áo khoác, yên tĩnh đứng ở một bên nhìn.

Bốn mắt nhìn nhau, Cố Lan Phức mở to hai mắt nhìn.

Giờ khắc này, nàng ta cảm thấy mình gặp quỷ.

“Ngươi, ngươi ---“ Toàn thân Cố Lan Phức lạnh buốt, không dám tin vào mắt mình.

Cố Cẩm Nguyên, nàng, sao nàng lại đứng ở chỗ này?

Không phải nàng đang bị giam trong phòng, rơi vào một đống bê bối sao? Tại sao nàng ta lại đứng ở chỗ này?

Mà Hàn thục phi, lúc này đang cùng giải quyết an bài chỗ ở cho nhóm quý nữ với Hoàng hậu, nghe thấy Cố Lan Phức lớn tiếng như vậy, không khỏi liếc nhìn nàng ta.

Nghĩ thầm tuy xuất thân cao quý, đằng sau lại có Hồ đại tướng quân và Ninh Quốc Công, nhưng rốt cuộc là quá không chững chạc, sao lại ngạc nhiên như vậy?

Cho dù người bị người ngoài gièm pha là tỷ tỷ của ngươi, ngươi cũng phải bình tĩnh, đây mới là phong phạm của quý nữ Quốc Công phủ.

Lúc sau, Hàn thục phi nghe thấy một giọng nói: “Muội muội, làm sao vậy, sao vậy? Sao lại ngạc nhiên như thế?”

Giọng nói dịu dàng uyển chuyển này, giống như nước chảy khe núi bình thường, nghe xong làm cho người ta vui vẻ thoải mái.

Chỉ là sau khi Hàn thục phi nghe thấy, lại giật mình, có chút nghi ngờ nhìn phía bên này.

Người vừa nói chuyện đúng là Cố Cẩm Nguyên.

Cố Cẩm Nguyên đưa tay gom lại tóc bên tai, tóc dài mây trôi nước chảy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện