Một phen kiểm tra xong, bác sĩ mở miệng nói: “Tình huống còn có thể khôi phục, cùng dự đoán không sai biệt lắm. Tuy rằng hiện tại có thể thích hợp đi lại, nhưng vận động kịch liệt còn không thể.”

Tiếp theo anh ta lại dặn dò: “Cậu đây là tổn thương đến đầu gối, vị trí khó khôi phục. Nếu muốn khôi phục được như trước kia, có thể huấn luyện bình thường, còn cần nhiều thời gian hơn để dưỡng, không thể qua loa.”

“Hiện tại còn không thể dự tính tình huống khôi phục cuối cùng, bất quá cũng không nên gấp gáp, một tháng sau lại đến kiểm tra.” Bác sĩ đối với doanh trưởng tuổi trẻ đầy hứa hẹn cũng rất tiếc hận, đối phương vốn dĩ có tiền đồ rất tốt, hiện tại lại là đen tối không biết được.

Tuy rằng đối tình huống của Lục Minh Viễn không quá lạc quan, nhưng anh ta vẫn tận lực nói tốt, hy vọng đối phương có thể duy trì tâm thái tích cực, cái này cũng đối với tình hình khôi phục của đối phương có ảnh hưởng.

Lục Minh Viễn từ đầu tới cuối đều bình tĩnh, đối với kết quả không tốt cũng không xấu cũng không có tỏ vẻ gì.

Sau khi cùng bác sĩ tạm biệt, hai người liền chuẩn bị rời bệnh viện về nhà.

Không biết có phải ảo giác của Tạ Miêu hay không, luôn cảm thấy hộ sĩ kia vẫn luôn trộm đánh giá cô.

Tạ Miêu cảm giác không tệ.



Lý Ái Hồng là bạn của Tần Tiểu Duyệt con giá nhỏ của Tần gia , biết Tần Tiểu Duyệt cùng Lục Minh Viễn từng có hôn ước, cho nên khi có một cô gái xuất hiện ở bên người Lục Minh Viễn cô nương liền đặc biệt chú ý.

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng cô ta cũng phải thừa nhận Tạ Miêu lớn lên không tệ. Khuôn mặt trắng nõn tinh tế, khuôn mặt trứng ngỗng chỉ lớn bằng bàn tay, mặt mày khả ái. Tuy rằng ăn mặc quê mùa, nhưng cũng không giống như người nhà quê thường co rúm, ngược lại tự nhiên hào phóng, giống như cô gái trong thành.

Lý Ái Hồng liền cảm thấy hụt hẫng.

Nhưng nghĩ lại gia thế Tạ Miêu khẳng định kém xa Tần Tiểu Duyệt, trong lòng lúc này mới tốt chút.

Tạ Miêu không biết tâm tư Lý Ái Hồng đó, cô vẫn luôn suy nghĩ lời nói mới vừa của rồi bác sĩ.

Cô vẫn luôn cho rằng Lục Minh Viễn là bị thương bình thường, dưỡng liền tốt lên, nhưng nghe ý tứ trong lời nói của bác sĩ, nếu khôi phục không tốt, tuy không ảnh hưởng hoạt đọng hàng ngày, nhưng lại không thể tiếp nhận huấn luyện cường độ cao, kia còn không phải chặt đứt tiền đồ ở quân đội của anh sao? Sao có thể!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện