Dương Tuyết Hoa biết ngay Hoắc Đông Quân không sao, cô nhanh chóng ôm lấy cổ hắn rồi dùng ánh mắt đáng thương nhìn về phía hắn…

“Em đói, chúng ta đi ăn gì nhé…?”

Hoắc Đông Quân quên béng chuyện hắn định làm khi nãy, hắn nhanh chóng gọi cho trợ lý để đặt một nhà hàng sang trọng nào đó gần đây. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên Dương Tuyết Hoa đề nghị ăn cùng với hắn thì hắn không thể đưa cô đi ăn những chỗ tầm thường được…

Để tránh bị nghi ngờ thì Dương Tuyết Hoa sẽ rời khỏi văn phòng trước, sau đó Hoắc Đông Quân mới xuống tầng hầm lấy xe rồi đưa Dương Tuyết Hoa đi. Vì Dương Tuyết Hoa cũng sợ bị phát hiện nên cô chọn một địa điểm khá xa trường để đợi Hoắc Đông Quân đến đón mình…

Trợ lý tìm được một nhà hàng có hai Sao Michelin trong bán kính mười km, từ trường học đến nơi này đi xe mất tầm mười lăm phút do có một vài địa điểm kẹt xe.

Những nhà hàng được trao hai Sao Michelin là những nhà hàng đáng chú ý và có chất lượng ẩm thực tốt. Đây là một trong những giải thưởng cao quý nhất trong ngành nhà hàng và chỉ có một số rất ít nhà hàng trên thế giới đạt được.

Nhà hàng được trao hai Sao Michelin thường có những đặc điểm tiêu biểu như chất lượng ẩm thực xuất sắc, bao gồm các món ăn độc đáo, tinh tế và được chế biến từ những nguyên liệu tốt nhất. Các đầu bếp của nhà hàng phải có sự sáng tạo và kỹ năng cao trong việc tạo ra các món ăn ngon và đẹp mắt.

Ngoài ra phải có sự phục vụ chuyên nghiệp đến từ phía nhân viên phục vụ trong nhà hàng, họ phải có kiến thức về món ăn và đồ uống, cung cấp dịch vụ chuyên nghiệp và chu đáo. Họ bắt buộc phải có khả năng tư vấn và đáp ứng các yêu cầu của khách hàng.

Thêm vào đó, những nhà hàng hai sao Michelin thường có không gian sang trọng và đẳng cấp, tạo ra một trải nghiệm ẩm thực đặc biệt cho khách hàng. Từ cách bài trí, trang trí cho đến âm nhạc và ánh sáng, mọi chi tiết được chăm chút kỹ lưỡng để tạo ra một không gian độc đáo và đáng nhớ.

Đây cũng là lần đầu tiên mà Dương Tuyết Hoa được đến một nhà hàng sang trọng như thế này, huống hồ chi là nhà hàng có tận hai Sao Michelin. Không cần nói thì cô cũng biết giá đồ ăn ở nơi này đắt đỏ như thế nào…

Vì trợ lý đã sắp xếp ổn thoả nên ngay khi Hoắc Đông Quân đến thì có người đưa hắn vào bên trong, ngay cả đồ ăn cũng lần lượt được mang lên…

Dương Tuyết Hoa nhìn một bàn đồ ăn trước mặt, có mấy món cô còn không biết đố là gì thì đột nhiên quản lý nhà hàng xuất hiện trước, anh ta nhanh chóng lên tiếng giải thích từng món ăn được mang ra…



“Tôi xin phép giới thiệu sơ lược về một số món ăn. Đầu tiên là Foie Gras hay còn được gọi là gan ngỗng, món này được chế biến thành mousse rồi chiên lên, kết hợp với các loại nước sốt và bánh mì nướng. Thứ hai là cá hồi muối khói, món ăn này được muối và khói để tạo ra hương vị đặc trưng, được đầu bếp nướng chín tới mức hoàn hảo. Thứ ba là sò điệp, được xem như biểu tượng của nhà hàng, sò điệp được chế biến thành saáhimi, kết hợp với các loại nước sốt và gia vị tinh tế. Thứ tư là thịt bò Wagyu, đây là loại thịt bò cao cấp có nguồn gốc từ Nhật Bản, thịt bò Wagyu có vân mỡ đặc trưng và được chế biến thành món lẩu Sukiyaki. Thịt bò cắt mỏng được thả vào nồi lẩu nóng để nhanh chóng chín tới mức hoàn hảo và thưởng thức cùng các loại rau và nước sốt. Thứ năm món tráng miệng, đây là bánh mousse socola đen, món này được làm từ socola cao cấp và có kết cấu mịn màng. Được trang trí bằng các loại hạt quý. Chúc quý khách ngon miệng…”

Dương Tuyết Hoa nghe quản lý nhà hàng giới thiệu một loạt nhưng cô lại không hiểu rõ cho lắm, dù sao thì cô cũng cảm thấy những món này không phù hợp với cô, chúng phù hợp với một người ở tầng lớp cao nhưng Hoắc Đông Quân hơn…

Hoắc Đông Quân cắt nhỏ phần ăn giúp Dương Tuyết Hoa, hắn từng ăn ở nhà hàng này rồi nên có thể khẳng định chỗ này rất ngon, chắc chắn Dương Tuyết Hoa sẽ thấy thích…

“Đồ ăn có hợp khẩu vị của em không?”

Dương Tuyết Hoa gật đầu, dù đồ ăn ở đây có không đi chăng nữa cô cũng phải ráng nuốt cho hết. Giá của một món ăn rẻ nhất ở đây cũng phải bằng tiền lương nửa năm của cô…

“Chỗ này chắc đắt lắm…”

Hoắc Đông Quân nghe thấy thế liền mỉm cười, vì nơi này đắt tiền và sang trọng nên hắn mới đưa Dương Tuyết Hoa đến đây…

“Nếu em thích thì lần sau chúng ta lại đến nữa…”

Dương Tuyết Hoa không cảm thấy vui vẻ hay thích thú gì mấy, càng đến những nơi này thì cô lại càng tự ti về bản thân mình…

“Không cần đâu, em không thích chỗ đông người, cũng không thích ăn ở nhà hàng…”

Hoắc Đông Quân lúc này mới để ý đến sắc mặt của Dương Tuyết Hoa, đáng lý ra hắn phải dặn trợ lý đặt phòng riêng cho hai người để Dương Tuyết Hoa có thể cảm thấy thoải mái hơn…

“Vậy em thích gì?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện