Dương Tuyết Hoa thở phào nhẹ nhõm, cô bật hết đèn trong nhà lên rồi khoá cửa cẩn thận lại, sau đó vào nhà tắm để vệ sinh thân thể sau một ngày dài lăn lộn bên ngoài.

Dương Tuyết Hoa tắm xong liền bước ra phòng khách để xem trong tủ lạnh có gì ăn được hay không, bây giờ cô cũng lười nên quyết định nấu tạm mì trứng để ăn chống đói, lát nữa Hoắc Đông Quân có mua gì cho cô thì cô sẽ ăn thêm cái đấy.

Khoảng gần tám giờ tối thì Hoắc Đông Quân về đến nhà, hắn tiến lại chỗ Dương Tuyết Hoa đang ngồi liền ngả người lên ghế không muốn nhúc nhích, ngay cả Dương Tuyết Hoa ngồi bên cạnh cũng không đả động gì đến Hoắc Đông Quân. Cô ăn xong tô mì liền đứng dậy bước về phòng…

“Em không làm bữa tối cho tôi à?”

Dương Tuyết Hoa nhớ rõ Hoắc Đông Quân đâu có dặn cô phải làm bữa tối cho hắn, nhưng nếu hắn đã muốn ăn mì giống cô thì cô giúp hắn làm một chút cũng được…

“Ăn mì trứng nhé? Anh không dặn nên em cũng không biết anh thích ăn gì để nấu…”

Dương Tuyết Hoa cảm thấy câu trả lời này nhất định sẽ không làm Hoắc Đông Quân tức giận, đúng thật là hắn chỉ im lặng nhìn về phía cô, sau một lúc liền đứng dậy mà bước đến bên cạnh cô…

“Hoa Hoa à, hôm nay tôi mệt…”

Dương Tuyết Hoa có chút giật mình khi Hoắc Đông Quân gọi cô bằng cái tên hết sức thân mật kia, bình thường hắn không hề gọi cô như thế, chắc chắn có chuyện không lành sắp xảy ra rồi…

“Vậy anh đi tắm trước đi, khi nào nấu xong thì em gọi anh nhé…”

Hoắc Đông Quân ôm lấy Dương Tuyết Hoa từ phía sau, hắn dụi đầu vào vai cô, mãi một lúc sau hắn mới lên tiếng…

“Tôi mệt đến mức không cự động nổi rồi, em tắm cho tôi đi…”



Dương Tuyết Hoa đỏ mặt liền đẩy Hoắc Đông Quân ra, nghĩ sao mà cô lại đi giúp hắn tắm rửa cơ chứ? Mà chắc gì đã là tắm rửa bình thường như lời Hoắc Đông Quân nói…

“Anh tự tắm đi…”

Dương Tuyết Hoa lại lúi húi chuẩn bị nấu mì, ai ngờ Hoắc Đông Quân dùng tay xoay người cô lại, sau đó bế thốc cô lên vai mình mà đi thẳng về phía nhà tắm…

Dương Tuyết Hoa dãy dụa muốn Hoắc Đông Quân thả cô xuống, ai ngờ hắn không những không thả mà còn đặt cô vào bồn tắm đang được xả đầy nước. Rõ ràng đây là hắn muốn cả hai tắm cùng nhau chứ không phải cô tắm giúp hắn…

“Quần áo của em ướt cả rồi, chúng ta tắm chung đi…”

Dương Tuyết Hoa tỏ ý không cần, cô lau nước đang dính trên mặt liền muốn thoát ra khỏi bồn tắm, ai ngờ đâu Hoắc Đông Quân lại bước vào bên trong, hắn chỉ cần dùng một tay là có thể ôm trọn cô vào trong lòng…

“Em phải ngoan chứ?”

Dương Tuyết Hoa khựng lại, cô dùng vẻ mặt đáng thương nhìn về phía Hoắc Đông Quân nhưng rõ ràng hắn không hề động lòng, cũng không có ý định muốn buông tha cho cô…

“Anh bảo tắm thì chỉ tắm thôi đấy…”

Hoắc Đông Quân gật đầu liền buông Dương Tuyết Hoa ra để cô cởi quần áo. Dưới làn nước sóng sánh có pha chút bọt xà phòng, từng đường nét trên cơ thể của Dương Tuyết Hoa lộ ra trước mắt Hoắc Đông Quân khiến hắn bị mê hoặc. Nếu người đẹp như vậy ở trước mắt mà hắn lại không làm gì thì hắn cũng cảm thấy có lỗi với bản thân…

Dương Tuyết Hoa cởi quần áo xong, cô lùi sát về phía thành bồn tắm còn lại để tránh xa Hoắc Đông Quân hết mức có thể. Bây giờ nhìn ánh mắt tràn đầy dục vọng của hắn thì cô biết chắc rằng hắn sẽ làm gì cô…

“Anh cứ nhìn đi đâu vậy?”

Hoắc Đông Quân nhìn khuôn mặt nhăn như khỉ ăn ớt của Dương Tuyết Hoa khiến hắn cảm thấy buồn cười, đã vậy thì hắn sẽ trêu cho đến khi cô khó xử thì thôi…



“Nhìn ngực em, cả phía dưới nữa. Mặc dù hơi mờ nhưng vẫn có thể nhìn được…”

Dương Tuyết Hoa vô thức đưa tay che ngực mình lại, cô định dùng chân đạp Hoắc Đông Quân một cái, ai ngờ tạo điều kiện cho hắn nắm lấy chân cô mà hôn xuống…

“Ngay cả chân em cũng đẹp…”

Hoắc Đông Quân tiến sát về phía Dương Tuyết Hoa, hắn chỉ cần dùng một lực nhỏ là có thể bế bổng cô ngồi lên người mình. Bây giờ thì hắn có thể tự do chạm vào Dương Tuyết Hoa được rồi…

“Em xấu hổ cái gì? Tôi đã làm gì em đâu?”

Dương Tuyết Hoa thật sự muốn dìm Hoắc Đông Quân xuống nước để hắn có thể chết sớm một chút cho đời cô bớt đau khổ. Phía dưới của hắn cứ liên tục cạ cạ vào người cô vậy mà hắn còn dám nói câu đã làm gì đâu…

“Buông em ra…”

Dương Tuyết Hoa càng dãy dụa thì Hoắc Đông Quân càng giữ chặt lấy eo cô, hắn chỉ cần dùng một lực nhỏ là có thể đẩy người cô về phía mình, khiến cả cơ thể trần như nhộng của cô tiếp xúc trực tiếp với cơ ngực rắn chắc của hắn.

Hoắc Đông Quân ngước lên nhìn Dương Tuyết Hoa, hắn bất ngờ để tay ra sau gáy cô rồi ấn mạnh xuống khiến môi hai người chạm vào nhau, nhưng may là Dương Tuyết Hoa có đề phòng trước nên cô nhất quyết không mở miệng tiếp nhận người đàn ông kia…

“Ưm…”

Hoắc Đông Quân nhíu mày khi Dương Tuyết Hoa không chịu hôn hắn đàng hoàng, hắn liền đưa tay chạm lên tấm lưng trần của cô rồi từ từ di chuyển xuống phía dưới khiến Dương Tuyết Hoa giật mình nên phải há miệng kêu lớn…

“Đừng mà…”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện