Đôi mắt cô dần mở ra nhìn lên bầu trời, những áng mây trắng lượn lờ. Cơn gió thổi qua mát mẻ, cô ngồi dậy đứng lên. Một lúc sau Băng Tâm cũng đứng lên vươn người thư giản gân cốt
" Tỷ tỷ! Đêm qua đa tạ tỷ "
" Ừ! "
Cô lạnh nhạt trả lời, từ trên trời bay xuống 5 vị hôm qua. Họ mỉm cười nhìn bọn cô
" Rất tốt! Ở đây còn lại 50 người đậu. Đi theo ta "
Cô cùng Băng Tâm đi theo họ, xung quanh đường đi toàn là cây cối cùng những tháp điện rộng lớn. Cái sân sạch sẽ thoáng mát, 5 người đó dắt bọn cô đến một tòa nhà nguy nga, hai dãy người đứng hai bên từ dưới cầu thang lên.
" Tỷ tỷ! Thật khí thế "
Cô cùng mọi người đi lên từng bước, khi lên tới nơi 5 người đó chấp tay cúi người rồi mới vào trong. Vừa bước vào mọi người bị không gian cùng sự uy nghiêm của nó làm cho choáng ngộp. Xung quanh tường treo những bức tranh rất đẹp, ở đại sảnh có rất nhiều người...
Cô nhìn đến những người ngồi trên ghế dò xét...
[ Đinh ------ Thông tin:
Lão già ngồi ở giữa đó là Đại đồ đệ của Lão tiên, hiệu là Tư Chân. Đã già nhưng cũng không dễ xơi, hiện không có đồ đệ nào.
Trình độ: Cấp 8 Tứ Giai
2: Còn mĩ nữ mị hoặc kia là Tam trưởng lão, chuyên về vũ khí cùng ma pháp về tốc độ. Nàng ta tên là Chư Ái, tính tình có hơi cổ quái nhưng lại rất thích những mĩ nam nhã nhặn
Trình độ: Cấp 7: Ngũ Giai
3: Còn cái tên thân hình to cao, gương mặt ưa nhìn đó là Tứ trưởng lão, tên là Hùng Cường. Chuyên về kị sĩ lẫn binh pháp, tính tình trung kiệt thật thà
Trình độ: Cấp 7 Ngũ Giai
4: Và nữ nhân trông kín đáo cẩn trọng kia là Hồng Nhạn, cũng là Ngũ trưởng lão của Tiên sơn. Nhìn vẻ ngoài cũng như tính cách, vô cũng nghiêm khắc, bảo thủ. Nhìn ai cũng như nhau, chỉ cần phạm lỗi không kiêng nể, dù là ai cũng sẽ phạt theo quy định. Vì vậy trong Tiên sơn nổi tiếng là Hồng Cô
6: Lục trưởng lão của Tiên sơn, dung mạo xuất chúng. Tên là Quân Ngọc. Tính tình lương thiện nhưng xa cách lạnh nhạt. Không quan tâm đến ai, cũng chẳng màng thế sự. Chỉ biết giúp đỡ người lành, nhưng lòng lại sâu tựa đáy vực.
Trình độ: Cấp 8 Ngũ Giai
7: Còn người nam nhân tuấn mĩ cầm quạt trên tay đó là Cửu trưởng lão, cũng là người nhỏ nhất. Tên là Mạc Lâm, khi ẩn khi hiện. Tính tình quái đản bí hiểm, không ưa Lục trưởng lão cũng Thất trưởng lão.
Trình độ: Cấp 7 Nhị Giai
Thông tin quan trọng: Mạc Lâm là một trong nam chủ ]
Cô nghe những thông tin đó xong cũng không phản ứng gì, lạnh nhạt nhìn xung quanh...
Băng Tâm háo hức nhìn đông ngó tây, Đại trưởng lão vuốt râu trắng mỉm cười
" Các ngươi là những người đã thông qua thử thách. Hãy ngồi xuống đất "
Tất cả mọi người ngồi xuống, cô lạnh nhạt nhìn đến. Tiểu Huyết xì lưỡi nói thầm
" Không biết bọn họ lại giở trò gì "
Lão đầu nhìn đến tiểu Huyết mỉm cười nhẹ vung tay
" Không được để vật thân cận. Hãy đến đây "
Một người đi đến muốn nâng tiểu Bát Đản lên, vì tiểu Huyết đang quấn vào thân tiểu Bát Đản nên cũng nghĩ mình bị nâng lên nên xì lưỡi trừng mắt. Người đó dừng lại nhìn qua cô, cô không nói gì búng nhẹ vào đầu nó. Tiểu Huyết nhìn qua cô, dù ánh mắt cô đang bị lớp vải che đi. Nhưng vì nó và cô có liên kết nên chúng nó có thể cảm nhận được khí tức tàn bạo đó của cô. Liền lạnh run, cô nâng tiểu Bát Đản lên đưa cho người đó. Băng Tâm cũng phải nhìn tiểu mĩ bay quanh cột đình. Bỗng lão đầu phất tay, xung quanh mọi người xuất hiện một cái vòng tròn lớn trải lên cao như bao bọc bọn cô lại. Băng Tâm nhìn thấy liền đưa tay ra chạm vào
Xẹt
Một luồn điện đánh bật ngón tay Băng Tâm
" Tỷ tỷ! Đây là sao? "
" Hừ! Ngươi không biết gì cả. Ta nghĩ đây là thử thách cuối cùng đó "
Song Thành bên cạnh mỉa mai Băng Tâm
" Ai mượn ngươi nói, nhiều chuyện. Sao? Muốn chứng minh mình không phải vô học hả? Không có tác dụng đâu "
Băng Tâm hiểu được ý nghĩ của Song Thành nên mỉm cười chế giễu. Lão đầu đó vang lên tiếng nói
" Các ngươi hãy chép lại nội quy, tất cả "
Khi lời nói lão vừa dứt thì bỗng từ không gian một đạo âm thanh vang lên trong kết giới nhỏ bé. Đạo âm thanh vô cùng lớn khiến màng nhỉ của bọn cô giống như bị nổ tung, Băng Tâm, Song Thành, Song Song đồng loạt bịt tai lại. Gương mặt nhăn nhó đau đớn. Ái Linh nhìn đến, từ tay lấy ra 4 lá bùa cho bọn họ. Cô cũng nhìn qua Băng Tâm, rồi lại nhìn qua đám người Song Thành. Rõ ràng Ái Linh đã dùng bùa nhưng hầu như không có tác dụng. Bên ngoài tiểu Huyết nhìn đến, cảm nhận được âm thanh tàn phá đó liền dùng đuôi vỗ vào thân thể tiểu Bát Đản nói
" Ngươi nhìn kìa, trong đó có gì đó không ổn "
Tiểu Bát Đản hé mắt ra nhìn đám người bịt tai lăn lóc, sau đó nhắm mắt lại
" Kệ đi! Ký chủ tự lo liệu được mà "
" Ngươi cái con heo này, đạo âm thanh đó rất lớn... "
" Ký chủ lo liệu được! Lão đầu đó cấp 8, còn ta mới cấp 2. Ngươi giỏi quá đi làm đi "
" Ngươi... chủ nhân mà có chuyện ta sẽ mần thịt ngươi cúng tế chủ nhân "
Hai con vật nhỏ cãi nhau, lão đầu nhìn qua nở nụ cười nhạt.
Bên trong kết giới âm thanh ngày càng lớn, Băng Tâm nhăn nhó bịt tai lại. Đau đớn kêu
" Tỷ tỷ... muội... muội khó chịu "
Cô nheo mài nhìn bên phía Ái Linh đang cố gắng ngồi thiền để xua đuổi âm thanh, cô nắm lấy tay Băng Tâm kéo nàng ta ngồi thẳng ngươi. Hai ngón tay chạm vào nguyệt thái dương của nàng ta. Sau đó phong bế mạch đầu tâm trí của nàng ta, dùng một lá bùa đốt cháy
" Lấy nhu chí cương, lấy yếu giết mạnh. Lòng ta tịnh, mọi vật xung qunh chỉ là hư ảo. Lòng ta tịnh, trời có sập ta vẫn ngồi đây. Âm thanh, chỉ là hư ảo, đầu óc thanh thản. Không nghe thấy "
Băng Tâm như nghe được lời nói của cô, hàng mài giản ra. Mồ hôi trên trán như ngưng đọng, khóe môi mỉm cười nhẹ. Cô lấy bút đặt vào tay Băng Tâm
" Viết đi "
Cô cũng nhắm mắt lại, bàn tay cầm bút viết xuống trang giấy. Âm thanh đánh thẳng vào cô, nhưng trong người cô ngọn lửa đang cháy. Nó giống như đang thiêu đốt mọi thứ, cô như lạc vào không gian trống rỗng đầy yên tĩnh. Âm thanh đó không thể đánh động vào cô...
Một giờ sau kết giới mở ra, nhiều người gương mặt trắng bệch, tay chân run rẩy. Đám người Ái Linh cũng không khá gì hơn, nhưng họ vẫn hoàn thành thử thách. Một người bước đến thu giấy của bọn cô. Tiểu Bát Đản phóng lên vai cô hỏi
" Ký chủ không sao chứ? "
" Ổn "
" Vậy thì tốt, ta rất lo lắng cho ký chủ. Còn cái con rắn này lại trù người chết á, mần thịt nó đi "
Tiểu Huyết tròn xoe mắt nhìn tiểu Bát Đản đang nở nụ cười nịnh nọt với cô
" Trời trời! Con hồ ly mập này ngươi lật lọng vừa thôi. Ta trù chủ nhân chết hồi nào. Chủ nhân đừng tin nó "
" Im lặng "
Cô nhẹ lên tiếng, hai con vật nhỏ nín miệng không nói gì nữa. Cô nhìn qua Băng Tâm đang vui vẻ ôm tiểu Mỹ vào lòng.
" Làm tốt lắm "
Đại trưởng lão vuốt râu mỉm cười gật đầu hài lòng
" Ha ha! Xem ra đám nhóc này rất được. Lần này Tiên sơn ta có phúc rồi "
Tam trưởng lão nở nụ cười mị hoặc nhìn qua Nhã Kỳ, ánh mắt tán thưởng....
Ái Linh bước lên hướng đại trưởng lão hỏi
" Tiểu nữ Nhược Hy Ái Linh, bái kiến Đại trưởng lão. Ta mạn phép hỏi người khi nãy tại sao lại làm vậy? "
Lão đầu vuốt râu mỉm cười nói
" Khi nãy ta cho các ngươi vào trong kết giới với âm thanh rầm vang như vậy là để dò xét lòng các ngươi. Không ngờ lòng của các ngươi lại khó dò như vậy. Nhất là ngươi, âm thanh xung quanh không hề đánh động được ngươi "
Lão đầu nhìn qua cô vuốt râu, cô mỉm cười lạnh nhạt
" Chỉ là ta không có gì phiền lòng nên âm thanh mới không thể đả động. Đại trưởng lão đề cao ta quá rồi "
" Ha ha haaaa! Nha đầu ngươi thật hiểu chuyện "
Cô lạnh nhạt nhìn đến, Cửu trưởng lão đứng lên đi đến Ái Linh
" Vậy thì ta muốn thu nhận Ái Linh làm đồ nhi "
" Kìa Cửu đệ, sao chưa gì đã ghim người rồi "
Lão đầu nở nụ cười hỏi
" Ta cũng chọn nha đầu đó "
Tiếng nói từ ngoài vang lên, một thân ảnh oai hùng đi vào. Gương mặt người này tuấn mĩ phi phàm. Mắt phượng sắc bén, hàng mài kiếm anh khí tỏa ra uy nghiêm. Mũi cao. Môi bạc mỏng. Thân y phục màu đen phiêu dật trong gió...
[ Thất trưởng lão, Thất Huyền Minh. Tính tình bạo ngược tàn nhẫn, kiêu ngạo hơn trời. Nhưng làm nhiều việc tốt, trảm yêu trừ ma. Có quan hệ không tốt với Cửu trưởng lão cùng Lục trưởng lão
Trình độ: Cấp 8 Ngũ Giai ]
Thất trưởng lão bước vào nhìn đến Cửu trưỡng lão đang lạnh lẽo nhìn hắn. Từ phía sau có một nam nhân khác, mái tóc buộc cao. Dung nhan tuấn mĩ, đôi mắt sâu lặng nhìn đến Ái Linh. Uy mãnh bước đến phía Lục trưởng lão cúi đầu
" Sư tôn "
" Ừ! Huyền Hàn, về rồi "
Lục trưởng lão gật nhẹ đầu
[ Thông tin: Huyền Hàn, là đệ tử của Lục trưởng lão. Là một kiếm sĩ cấp 6 Ngũ Giai, là một thiên tài xuất chúng. Huyền Hàn là nhi tử của Huyền gia thừa tướng, có hôn ước với nữ9. Và cũng là một trong nam chủ người mà nữ phụ Băng Tâm yêu thương ]
Cô gật nhẹ đầu, vậy là đã có 3 nam chủ xuất hiện, còn 1 người nữa... Cô nhìn qua Băng Tâm đang nhìn chằm chằm Huyền Hàn mà lắc đầu thở dài...
" Thất sư huynh có ý gì? "
" Ta cũng muốn nhận nha đầu này làm đồ nhi "
" Rõ ràng là ta chọn trước, thất sư huynh lấy tư cách gì mà dành với đệ? "
Cửu trưởng lão Mạc Lâm tức giận nói
" Lấy tư cách ta là Thất sư huynh của ngươi "
" Huynh...! "
" Được rồi! Vẫn chưa kiểm tra ma pháp. Hai ngươi chưa gì đã nháo nhào lên. Còn ngươi nữa Thất đệ, sao tới giờ ngươi mới tới "
Lão đầu vuốt râu nói
" Đệ có việc cần xử lý "
" Đúng đó đại trưởng lão, sư phụ của ta có việc nên mới tới trễ "
Một tiếng nói vang lên khiến mọi người bất ngờ, cô nhìn ra ngoài...
" Tỷ tỷ! Đêm qua đa tạ tỷ "
" Ừ! "
Cô lạnh nhạt trả lời, từ trên trời bay xuống 5 vị hôm qua. Họ mỉm cười nhìn bọn cô
" Rất tốt! Ở đây còn lại 50 người đậu. Đi theo ta "
Cô cùng Băng Tâm đi theo họ, xung quanh đường đi toàn là cây cối cùng những tháp điện rộng lớn. Cái sân sạch sẽ thoáng mát, 5 người đó dắt bọn cô đến một tòa nhà nguy nga, hai dãy người đứng hai bên từ dưới cầu thang lên.
" Tỷ tỷ! Thật khí thế "
Cô cùng mọi người đi lên từng bước, khi lên tới nơi 5 người đó chấp tay cúi người rồi mới vào trong. Vừa bước vào mọi người bị không gian cùng sự uy nghiêm của nó làm cho choáng ngộp. Xung quanh tường treo những bức tranh rất đẹp, ở đại sảnh có rất nhiều người...
Cô nhìn đến những người ngồi trên ghế dò xét...
[ Đinh ------ Thông tin:
Lão già ngồi ở giữa đó là Đại đồ đệ của Lão tiên, hiệu là Tư Chân. Đã già nhưng cũng không dễ xơi, hiện không có đồ đệ nào.
Trình độ: Cấp 8 Tứ Giai
2: Còn mĩ nữ mị hoặc kia là Tam trưởng lão, chuyên về vũ khí cùng ma pháp về tốc độ. Nàng ta tên là Chư Ái, tính tình có hơi cổ quái nhưng lại rất thích những mĩ nam nhã nhặn
Trình độ: Cấp 7: Ngũ Giai
3: Còn cái tên thân hình to cao, gương mặt ưa nhìn đó là Tứ trưởng lão, tên là Hùng Cường. Chuyên về kị sĩ lẫn binh pháp, tính tình trung kiệt thật thà
Trình độ: Cấp 7 Ngũ Giai
4: Và nữ nhân trông kín đáo cẩn trọng kia là Hồng Nhạn, cũng là Ngũ trưởng lão của Tiên sơn. Nhìn vẻ ngoài cũng như tính cách, vô cũng nghiêm khắc, bảo thủ. Nhìn ai cũng như nhau, chỉ cần phạm lỗi không kiêng nể, dù là ai cũng sẽ phạt theo quy định. Vì vậy trong Tiên sơn nổi tiếng là Hồng Cô
6: Lục trưởng lão của Tiên sơn, dung mạo xuất chúng. Tên là Quân Ngọc. Tính tình lương thiện nhưng xa cách lạnh nhạt. Không quan tâm đến ai, cũng chẳng màng thế sự. Chỉ biết giúp đỡ người lành, nhưng lòng lại sâu tựa đáy vực.
Trình độ: Cấp 8 Ngũ Giai
7: Còn người nam nhân tuấn mĩ cầm quạt trên tay đó là Cửu trưởng lão, cũng là người nhỏ nhất. Tên là Mạc Lâm, khi ẩn khi hiện. Tính tình quái đản bí hiểm, không ưa Lục trưởng lão cũng Thất trưởng lão.
Trình độ: Cấp 7 Nhị Giai
Thông tin quan trọng: Mạc Lâm là một trong nam chủ ]
Cô nghe những thông tin đó xong cũng không phản ứng gì, lạnh nhạt nhìn xung quanh...
Băng Tâm háo hức nhìn đông ngó tây, Đại trưởng lão vuốt râu trắng mỉm cười
" Các ngươi là những người đã thông qua thử thách. Hãy ngồi xuống đất "
Tất cả mọi người ngồi xuống, cô lạnh nhạt nhìn đến. Tiểu Huyết xì lưỡi nói thầm
" Không biết bọn họ lại giở trò gì "
Lão đầu nhìn đến tiểu Huyết mỉm cười nhẹ vung tay
" Không được để vật thân cận. Hãy đến đây "
Một người đi đến muốn nâng tiểu Bát Đản lên, vì tiểu Huyết đang quấn vào thân tiểu Bát Đản nên cũng nghĩ mình bị nâng lên nên xì lưỡi trừng mắt. Người đó dừng lại nhìn qua cô, cô không nói gì búng nhẹ vào đầu nó. Tiểu Huyết nhìn qua cô, dù ánh mắt cô đang bị lớp vải che đi. Nhưng vì nó và cô có liên kết nên chúng nó có thể cảm nhận được khí tức tàn bạo đó của cô. Liền lạnh run, cô nâng tiểu Bát Đản lên đưa cho người đó. Băng Tâm cũng phải nhìn tiểu mĩ bay quanh cột đình. Bỗng lão đầu phất tay, xung quanh mọi người xuất hiện một cái vòng tròn lớn trải lên cao như bao bọc bọn cô lại. Băng Tâm nhìn thấy liền đưa tay ra chạm vào
Xẹt
Một luồn điện đánh bật ngón tay Băng Tâm
" Tỷ tỷ! Đây là sao? "
" Hừ! Ngươi không biết gì cả. Ta nghĩ đây là thử thách cuối cùng đó "
Song Thành bên cạnh mỉa mai Băng Tâm
" Ai mượn ngươi nói, nhiều chuyện. Sao? Muốn chứng minh mình không phải vô học hả? Không có tác dụng đâu "
Băng Tâm hiểu được ý nghĩ của Song Thành nên mỉm cười chế giễu. Lão đầu đó vang lên tiếng nói
" Các ngươi hãy chép lại nội quy, tất cả "
Khi lời nói lão vừa dứt thì bỗng từ không gian một đạo âm thanh vang lên trong kết giới nhỏ bé. Đạo âm thanh vô cùng lớn khiến màng nhỉ của bọn cô giống như bị nổ tung, Băng Tâm, Song Thành, Song Song đồng loạt bịt tai lại. Gương mặt nhăn nhó đau đớn. Ái Linh nhìn đến, từ tay lấy ra 4 lá bùa cho bọn họ. Cô cũng nhìn qua Băng Tâm, rồi lại nhìn qua đám người Song Thành. Rõ ràng Ái Linh đã dùng bùa nhưng hầu như không có tác dụng. Bên ngoài tiểu Huyết nhìn đến, cảm nhận được âm thanh tàn phá đó liền dùng đuôi vỗ vào thân thể tiểu Bát Đản nói
" Ngươi nhìn kìa, trong đó có gì đó không ổn "
Tiểu Bát Đản hé mắt ra nhìn đám người bịt tai lăn lóc, sau đó nhắm mắt lại
" Kệ đi! Ký chủ tự lo liệu được mà "
" Ngươi cái con heo này, đạo âm thanh đó rất lớn... "
" Ký chủ lo liệu được! Lão đầu đó cấp 8, còn ta mới cấp 2. Ngươi giỏi quá đi làm đi "
" Ngươi... chủ nhân mà có chuyện ta sẽ mần thịt ngươi cúng tế chủ nhân "
Hai con vật nhỏ cãi nhau, lão đầu nhìn qua nở nụ cười nhạt.
Bên trong kết giới âm thanh ngày càng lớn, Băng Tâm nhăn nhó bịt tai lại. Đau đớn kêu
" Tỷ tỷ... muội... muội khó chịu "
Cô nheo mài nhìn bên phía Ái Linh đang cố gắng ngồi thiền để xua đuổi âm thanh, cô nắm lấy tay Băng Tâm kéo nàng ta ngồi thẳng ngươi. Hai ngón tay chạm vào nguyệt thái dương của nàng ta. Sau đó phong bế mạch đầu tâm trí của nàng ta, dùng một lá bùa đốt cháy
" Lấy nhu chí cương, lấy yếu giết mạnh. Lòng ta tịnh, mọi vật xung qunh chỉ là hư ảo. Lòng ta tịnh, trời có sập ta vẫn ngồi đây. Âm thanh, chỉ là hư ảo, đầu óc thanh thản. Không nghe thấy "
Băng Tâm như nghe được lời nói của cô, hàng mài giản ra. Mồ hôi trên trán như ngưng đọng, khóe môi mỉm cười nhẹ. Cô lấy bút đặt vào tay Băng Tâm
" Viết đi "
Cô cũng nhắm mắt lại, bàn tay cầm bút viết xuống trang giấy. Âm thanh đánh thẳng vào cô, nhưng trong người cô ngọn lửa đang cháy. Nó giống như đang thiêu đốt mọi thứ, cô như lạc vào không gian trống rỗng đầy yên tĩnh. Âm thanh đó không thể đánh động vào cô...
Một giờ sau kết giới mở ra, nhiều người gương mặt trắng bệch, tay chân run rẩy. Đám người Ái Linh cũng không khá gì hơn, nhưng họ vẫn hoàn thành thử thách. Một người bước đến thu giấy của bọn cô. Tiểu Bát Đản phóng lên vai cô hỏi
" Ký chủ không sao chứ? "
" Ổn "
" Vậy thì tốt, ta rất lo lắng cho ký chủ. Còn cái con rắn này lại trù người chết á, mần thịt nó đi "
Tiểu Huyết tròn xoe mắt nhìn tiểu Bát Đản đang nở nụ cười nịnh nọt với cô
" Trời trời! Con hồ ly mập này ngươi lật lọng vừa thôi. Ta trù chủ nhân chết hồi nào. Chủ nhân đừng tin nó "
" Im lặng "
Cô nhẹ lên tiếng, hai con vật nhỏ nín miệng không nói gì nữa. Cô nhìn qua Băng Tâm đang vui vẻ ôm tiểu Mỹ vào lòng.
" Làm tốt lắm "
Đại trưởng lão vuốt râu mỉm cười gật đầu hài lòng
" Ha ha! Xem ra đám nhóc này rất được. Lần này Tiên sơn ta có phúc rồi "
Tam trưởng lão nở nụ cười mị hoặc nhìn qua Nhã Kỳ, ánh mắt tán thưởng....
Ái Linh bước lên hướng đại trưởng lão hỏi
" Tiểu nữ Nhược Hy Ái Linh, bái kiến Đại trưởng lão. Ta mạn phép hỏi người khi nãy tại sao lại làm vậy? "
Lão đầu vuốt râu mỉm cười nói
" Khi nãy ta cho các ngươi vào trong kết giới với âm thanh rầm vang như vậy là để dò xét lòng các ngươi. Không ngờ lòng của các ngươi lại khó dò như vậy. Nhất là ngươi, âm thanh xung quanh không hề đánh động được ngươi "
Lão đầu nhìn qua cô vuốt râu, cô mỉm cười lạnh nhạt
" Chỉ là ta không có gì phiền lòng nên âm thanh mới không thể đả động. Đại trưởng lão đề cao ta quá rồi "
" Ha ha haaaa! Nha đầu ngươi thật hiểu chuyện "
Cô lạnh nhạt nhìn đến, Cửu trưởng lão đứng lên đi đến Ái Linh
" Vậy thì ta muốn thu nhận Ái Linh làm đồ nhi "
" Kìa Cửu đệ, sao chưa gì đã ghim người rồi "
Lão đầu nở nụ cười hỏi
" Ta cũng chọn nha đầu đó "
Tiếng nói từ ngoài vang lên, một thân ảnh oai hùng đi vào. Gương mặt người này tuấn mĩ phi phàm. Mắt phượng sắc bén, hàng mài kiếm anh khí tỏa ra uy nghiêm. Mũi cao. Môi bạc mỏng. Thân y phục màu đen phiêu dật trong gió...
[ Thất trưởng lão, Thất Huyền Minh. Tính tình bạo ngược tàn nhẫn, kiêu ngạo hơn trời. Nhưng làm nhiều việc tốt, trảm yêu trừ ma. Có quan hệ không tốt với Cửu trưởng lão cùng Lục trưởng lão
Trình độ: Cấp 8 Ngũ Giai ]
Thất trưởng lão bước vào nhìn đến Cửu trưỡng lão đang lạnh lẽo nhìn hắn. Từ phía sau có một nam nhân khác, mái tóc buộc cao. Dung nhan tuấn mĩ, đôi mắt sâu lặng nhìn đến Ái Linh. Uy mãnh bước đến phía Lục trưởng lão cúi đầu
" Sư tôn "
" Ừ! Huyền Hàn, về rồi "
Lục trưởng lão gật nhẹ đầu
[ Thông tin: Huyền Hàn, là đệ tử của Lục trưởng lão. Là một kiếm sĩ cấp 6 Ngũ Giai, là một thiên tài xuất chúng. Huyền Hàn là nhi tử của Huyền gia thừa tướng, có hôn ước với nữ9. Và cũng là một trong nam chủ người mà nữ phụ Băng Tâm yêu thương ]
Cô gật nhẹ đầu, vậy là đã có 3 nam chủ xuất hiện, còn 1 người nữa... Cô nhìn qua Băng Tâm đang nhìn chằm chằm Huyền Hàn mà lắc đầu thở dài...
" Thất sư huynh có ý gì? "
" Ta cũng muốn nhận nha đầu này làm đồ nhi "
" Rõ ràng là ta chọn trước, thất sư huynh lấy tư cách gì mà dành với đệ? "
Cửu trưởng lão Mạc Lâm tức giận nói
" Lấy tư cách ta là Thất sư huynh của ngươi "
" Huynh...! "
" Được rồi! Vẫn chưa kiểm tra ma pháp. Hai ngươi chưa gì đã nháo nhào lên. Còn ngươi nữa Thất đệ, sao tới giờ ngươi mới tới "
Lão đầu vuốt râu nói
" Đệ có việc cần xử lý "
" Đúng đó đại trưởng lão, sư phụ của ta có việc nên mới tới trễ "
Một tiếng nói vang lên khiến mọi người bất ngờ, cô nhìn ra ngoài...
Danh sách chương