=Editor: Tiểu Ma Bạc Hà=

Các fan xem livestream cực kì phối hợp với Lâm Trăn, cả đám vội vàng cảm ơn ‘anh Thụ’.

【Cách cái màn hình những vẫn cảm nhận được sự vội vã của Thụ Ca!】

【Cổ vũ cho Thụ Ca để tăng tinh thần, chị Nicetree mau gọi đi~~~】

Nhìn quân địch chiếm đầy màn hình, Tô Mộ Mộc chợt thấy nghẹn lòng. Tô Mộ Mộc rề rà mãi mới thoải mái cười nói: “Các cậu nghịch ngợm quá.”

Dù cô bảo là ‘các cậu’ nhưng có thể thấy trọng tâm của nó là chữ ‘cậu’ kia.

“Chị thấy hay là đừng gọi Cây Nhỏ nữa.” Tô Mộ Mộc ngừng lại rồi chậm rãi nói: “Mà đổi thành Vỏ Cây Già luôn đi.”

“Dày cực, không lo bị đánh.” Giọng Tô Mộ Mộc ngọt ngọt mềm mềm, sự dịu dàng ấy kèm theo chút cười cợt và ẩn giấu vị uy hiếp.

【Ha ha ha ha, cây mặt dày chính là Vỏ Cây Già chứ còn gì nữa, chuẩn miễn chỉnh luôn】

Đám fan đó chẳng khác gì cỏ đầu tường, lay trái ngã phải, lúc thì cổ vũ Lâm Trăn, khi thì đứng về phía Tô Mộ Mộc.

【Thụ Ca đừng khóc, ngày tháng còn dài!】

Lâm Trăn làm bộ làm tịch lai oai oái lên, tức giận nói: “Chị gái nhỏ không chịu gọi nên tôi cũng hết cách, đành vậy thôi.”

Màn hình lập tức bay bay 【Bớt bớt bớt】.

Nghe Lâm Trăn mặt dày như mo nói thế, Tô Mộ Mộc kìm lòng không đặng nhắn tin cho cậu.

Tô Mộ Mộc: Em đừng gây rối nữa 【Lật bàn.jpg】

Cây Nhỏ Ánh Dương: Em không có gây rối 【Đặt bàn lại.jpg】

Cây Nhỏ Ánh Dương: Nhưng mà chị quên là mình đang livestream à? Tô Mộ Mộc: ………..

Tô Mộ Mộc đã mắc phải một lỗi mà đa số streamer mới vào nghề thường gặp đó chính là thỉnh thoảng lại hành động như chẳng có ai và quên mất mình đang livestream. Thật ra nghệ sĩ cũng thế, chẳng hạn như chưa tắt mic đã đứng tán gẫu với người bên cạnh.

Nên khi cô ngẩng đầu lên thì kênh trực tiếp đang lướt đủ các loại suy luận.

【Lúc chị gái nhỏ nhấn điện thoại thì Thụ Ca cũng cúi đầu xuống xem di động】

【Chắc chắn bọn họ đang bàn chuyện gì đó bí mật sau lưng chúng ta, uầy uầy uầy】

【Có khi bí mật đó chính là (Anh Thụ ơi, anh đừng làm thế nữa mà) đấy?】

【Lầu trên có sáng tạo, trọn điểm, trọn điểm】

Nhìn màn hình bình luận, nếu trước mặt không có máy quay thì chắc cô đã vùi đầu vào bàn luôn không muốn dậy nữa.

Tô Mộ Mộc nghĩ bây giờ mình mà không lên tiếng cứu vớt thì buổi trực tiếp này sẽ hỏng mất, thế là cô thẳng sống lưng lên, đánh trống lảng: “Chúng ta vào game thôi.”

Vừa nghe đến game là sự chú ý của các fan lập tức bị thu hút.

Lâm Trăn mời Tô Mộ Mộc rồi đổi sang chế độ chơi vừa mới ra mắt gần đây—– Hình thức chơi Flare Gun*.

(*) Flare Gun: Súng gọi thính.

Tô Mộ Mộc có nghe nói tới chế độ này nhưng vì công việc quá bận nên chưa có cơ hội chơi thử. Bấy giờ, vừa lên máy bay cô đã háo hức xắn tay áo lên, nóng lòng muốn chơi.

“Chế độ này khác gì chế độ mình hay chơi thế?” Tô Mộ Mộc hỏi rõ trước.

Lâm Trăn nói: “Không khác mấy, thêm được khẩu Flare Gun thôi.”

Cái mang tên chế độ flare gun chính là người chơi loot được một khẩu flare gun rồi giơ lên trời bắn thì một thùng thính siêu to sẽ được thả xuống.

Khi thùng thính được thả, có rất nhiều người chơi khác chạy tới giành, dân gian người ta hay gọi là ‘một mũi lên bắn lên trời, ngàn quân vạn mã đến họp’ ấy.

Flare gun thường xuất hiện ở những vùng hoang vắng chẳng hạn như đồng rờm hay nhà vệ sinh đại loại thế, điều đó đã dẫn đến hiện tượng lặng ngắt như tờ ở những khu dân cư giàu có còn nơi có flare gun thì xảy ra vô số trận chiến đẫm máu.

“Lúc đáp xuống chị cứ chạy đi loot đồ trước đi, để em tìm flare gun cho.” Lâm Trăn tranh thủ mò mẫm mấy ngày nay nên đã thuộc nằm lòng những vị trí có súng.

“Được.” Tô Mộ Mộc đáp lời, vừa đáp xuống đất cô đã lao vào nhà.

Cô cứ tưởng Lâm Trăn sẽ đi tìm súng rất lâu, ai ngờ mới loot được một lát cậu đã trở về.

Tô Mộ Mộc ngạc nhiên hỏi: “Nhanh thế à?”

Lâm Trăn dở khóc dở cười nói: “Em đang tìm súng thì có hai người tới bảo là fan đang xem livestream nên chạy tới tặng súng tặng xe cho em.”

Tô Mộ Mộc: “……”

Lâm Trăn đắc ý nói: “Chị xem, nổi tiếng lợi thế đấy.”

Lâm Trăn vừa nói hết lời thì nghe thấy tiếng xe gần đó, hai người lập tức bước vào trạng thái đề phòng.

Sau đó kênh All* chợt có tiếng la lớn.

(*) Kênh All: Nói với tất cả mọi người. Mở mic all là mở mic lên nói với tất cả mọi người

“Nữ thần ới nữ thần, Mộc Mộc nữ thần ơi đừng bắn, bọn em đến giao súng cho chị!”

“Áu áu áu, bọn em được gặp chị gái nhỏ Nai Xừ rồi!!”

Hai giọng nam giàu sức sống đang lái xe đến chỗ họ.

Tô Mộ Mộc hết sức vui mừng: “Fan chị cũng tới rồi.”

‘Biu! Biu!’

Một viên một bạn nhỏ, hai bạn fan đến ship hàng đã bị Lâm Trăn giết chết tươi năm lăn lốc trên mặt đất.

Tô Mộ Mộc: “……”

【Ha ha ha ha ha ha ha】

【Mẹ ơi, Thụ Ca ác quá!】

Tô Mộ Mộc vô cùng đau lòng: “Em không thể đối xử với fan chị như thế được!”

Lâm Trăn chẳng hề áy náy cất súng đi rồi nhấn chuột cho nhân vật đứng đó nhảy nhót để thể hiện tâm trạng vui vẻ của cậu giờ phút này.

Tô Mộ Mộc giơ nắm đấm với Lâm Trăn trong game rồi chạy đến chỗ hai bạn fan số nhọ. Nhìn hai chiếc hộp nằm chỏng trơ trên đất, cô đau lòng nói: “Fan chị thành hộp rồi.”

Lâm Trăn lặng lẽ theo sau, hờ hừng ‘ờ’ nói: “Đừng lo, dù sao flare gun và hàng ship vẫn còn mà.”

Hai cái hộp nằm dài trên đất la oai oái.

“Thụ Ca độc ác quá, cướp mất nữ thần nhà bọn tôi thì thôi đi, còn lấy luôn mạng người ta nữa hu hu hu.”

“Hu hu hu, lần này không tới để ship hàng mà là ship mạng hu hu hu.”

Hai cái hộp phát ra tiếng nức nở khiến Tô Mộ Mộc cực kì thương fan cảm thấy rất đau lòng.

“Để tưởng niệm hai bạn.” Tô Mộ Mộc chân thành đề nghị: “Tôi với Cây Nhỏ sẽ bắn flare gun cạnh hộp của hai người nhé.”

“Khẩu flare gun…” Tô Mộ Mộc chất phác nói: “Hai bạn đã giao tới ấy.”

Nghe thế, hai mắt Lâm Trăn sáng rực lên: “Đúng đúng, đứng bên cạnh hộp hai người bắn pháo hoa.”

Khi flare gun được bắn lên trời sẽ tạo ra hiệu ứng pháo hoa nên Lâm Trăn miêu tả như thế rất chuẩn.

Hai bạn fan: “…………………..”

Rõ là xát muối lên miệng vết thương mà!

【Đen tối quá ha ha ha ha! Được cái em thích!】

【Chị gái nhỏ lầy hơn Thụ Ca luôn rồi】

【Hai con người lầy lội, ti bỉ đáng yêu】

Sau đó Tô Mộ Mộc dùng khẩu flare gun của hai người chết bắn một cái pháo hoa còn Lâm Trăn thì hí hửng tặng thêm ba cái nữa.

Chẳng mấy chốc, bốn cái thính siêu khủng được thả xuống theo tiếng súng.

Vì cả bản đồ có thể nghe được tiếng súng nên khi trông thấy pháo hoa được bắn lên trời, đám người xung quanh lập tức leo lên xe chạy tới cướp, tiếc là tất cả đều bị Lâm Trăn và Tô Mộ Mộc mai phục quanh thính giải quyết sạch.

Một lát sau, đội ngũ hai người đội mũ 3 giúp 3 cùng với hai bộ đồ ngụy trang trong thính xuất hiện.

“Uầy, AWM. Đây là khẩu tín ngưỡng trong game đấy, tuy chỉ cần một viên là bắn nát một cái mũ 3 nhưng ai cũng biết là tôi hiếm khi dùng mấy khẩu trong thính này lắm.” Lâm Trăn ôm AWM, ngoài miệng thì chê ỉ chê ôi nhưng trong lòng thì sung sướng ngất ngây như con gà tây.

【Thụ Ca làm vậy là không được, sao anh không tặng súng tốt cho chị gái nhỏ thế】

“Không sao, tôi cầm Groza là được rồi, để em ấy làm tín ngưỡng của tôi là được.”

Tô Mộ Mộc cười hai mắt cong cong, giọng điệu thoải mái ấy chất chứa vẻ nghịch ngợm và dí dỏm.

【Đệt đệt đệt, sao tôi thấy bây giờ chị gái nhỏ lả lơi y hệt Thụ Ca thế nhở】

【AWM là tín ngưỡng của anh, anh là tín ngưỡng của em, áu áu áu, hai người diễn phim truyền trình dài tập à】

【??? Sao livestream của Thụ Ca lại sập* thế nhỉ】

(*) Sập livestream: Livestream bị mất tín hiệu, mất sóng.

Nhớ tới lời trêu chọc của Tô Mộ Mộc ban nãy, Lâm Trăn mặt dày tung hoành ngang dọc trong giới streamer cũng phải ngượng ngùng, hai má cậu nóng nổi, đỏ chót như tôm hùm hấp bia.

Khi màn hình xuất hiện đầy dấu chấm hỏi, Lâm Trăn điều chỉnh lại tâm trạng rồi nghiêm mặt mở webcam lên, mặt không đỏ thở không gấp nói dối: “Chó con nhà tôi mới hất đổ camera.”

Samoyed đang làm tổ trong nhà cha mẹ Lâm Trăn lẳng lặng ăn thức ăn chó nằm thôi cũng dính đạn.

Còn việc mọi người có tin lời giải thích đó hay không thì chẳng quan trọng gì mấy.

Tô Mộ Mộc và Lâm Trăn đang chơi thì có người vào khung bình luận hỏi về Nicetree nam.

【Lần này được xem Nicetree livestream thì tôi tin chuyện thuê người chơi hộ kia chỉ là tin lá cải rồi】

【Đừng nhắc tới chuyện phiền lòng đấy nữa, thoải mái xem livestream đi】

【Nước sạch thì tự trong, hôm nay được xem pha đánh úp kẻ địch của chị gái nhỏ thì sẽ biết cái gì là thật cái gì là giả】

Tô Mộ Mộc liếc sang màn hình bình luận, cô biết người Quan Hi sắp xếp đã xuất hiện rồi. Nhưng kẻ mở đầu câu chuyện là người của Quan Hi còn những câu trả lời phía sau thì có cả fan lẫn người do anh sắp xếp.

Về phần nam Nicetree thì Quan Hi và Tô Mộ Mộc đã lên sẵn kế hoạch, bọn họ sẽ chờ đến khi livestream có đông người xem nhất để nhắc tới và giải thích luôn.

Suy đi tính lại, dù họ không hỏi thì cũng có người hỏi tới thôi, nên chi bằng cứ ra tay trước để chiếm lợi thế.

Đương nhiên Tô Mộ Mộc đã nói trước với Lâm Trăn về đoạn nhạc đệm này để cậu có thể nói thêm vào để góp vui các kiểu con đà điểu.

Nhận được tin nhắn của Tô Mộ Mộc, Lâm Trăn còn nghiêm túc hỏi xem có nên chuẩn bị sẵn kịch bản không, cô cười bảo không cần.

Thật ra mấu chốt của vấn đề là phải tự nhiên, viết sẵn kịch bản thì sẽ trở nên giả tạo, hơn nữa cô cũng khá tin vào khả năng xử lí tình huống của Lâm Trăn.

“Nam Nicetree à.” Tô Mộ Mộc cười nói: “Nam Nicetree lúc đó là thật, nữ Nicetree tôi đây cũng thật nốt. Em ấy là em họ tôi, khi đó em ấy được nghỉ nên tôi cho em mấy mượn tài khoản chơi tạm.”

Khi công ty đứng ra giải thích không kể quá chi tiết về nam Nicetree, đó chính là chiêu họ cố tình để lại. Sự thật là lượng thông tin công chúng có thể tiếp thu trong một bản thông báo có một giới hạn nhất định và đối với những ai không chơi game thì điều họ quan tâm hơn cả chỉ có bằng giả và lừa gạt thôi. Nên chuyện thuê người chơi game thì cứ để đến lúc livestream game nhấn lại sẽ mang đến hiệu quả lớn hơn rất nhiều.

“Phải, các bạn cũng thấy đấy, kỹ thuật của em họ lúc chơi tài khoản của tôi rất 6, em ấy chơi game còn giỏi hơn tôi nữa.”

“Gì? So với Cây Nhỏ ấy hả?”

Tô Mộ Mộc chưa nghĩ ra cách để trả lời thì đầu dây bên kia đã vang lên giọng nói chần chừ do dự của Lâm Trăn.

Lâm Trăn: “Ư…”

Tô Mộ Mộc: “Sao thế?”

Lâm Trăn uất ức hỏi: “Chị gái nhỏ, rốt cuộc chị có tận bao nhiêu cậu em thế?”

Tô Mộ Mộc: “!!!”

Lâm Trăn vừa hỏi xong thì màn hình bình luận đầy chữ【Ha ha ha Thụ Ca ghen tị】【Cái cậu bảo so với Thụ Ca thì sao ấy, cậu đâm nát trái tim thủy tinh của anh ấy rồi ha ha ha ha ha】【Gấp! Chị gái nhỏ mau khen Thụ Ca của bọn em giỏi nhất đi】.

— Hết chương 45 —

Tác giả lại lảm nhảm

Dạo này cứ ngồi gõ chữ nên lâu rồi không đi ăn gà với bạn bè 【Mặt chó lè lưỡi.jpg】, lần trước có thử chơi random một lần, kích thích cực.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện