Rất nhanh một ly trà nhỏ thời gian liền đi qua
Thái tử buông ly trà trong tay mở miệng hỏi , " Thời gian qua , ko biết các vị tiểu thư đã nghĩ tốt lắm sao ?"
Nghe được thái tử hỏi , Tần Y Miểu nở nụ cười , " Thời gian đã qua vậy bắt đầu đi !"
Tần Y Miểu thập phần tự tin , nàng đối với tài hoa của mình vẫn là tin tưởng ko ai có thể so qua nàng, đối với bức [ Hàn mai đồ ] hôm nay nàng là nhất định được
Nhìn Tần Y Miểu tự tin , kỳ thực trong lòng chúng gia tiểu thư đều là bất ổn , các nàng đều tự mình hiểu lấy , nếu luận tài hoa các nàng đều so ra kém Tần Y Miểu . Dù sao kinh thành đệ nhất tài nữ cũng ko phải là danh hiệu tự nhiên mà có. Nhưng là bởi vì Thái tử ban thưởng mọi người vẫn là ko đồng ý lui bước
Mà nhìn đến Tần Y Miểu tự tin Thái tử cũng là thực thưởng thức, " Tần đại tiểu thư không hổ là kinh thành đệ nhất tài tữ, xem ra là thực tự tin a !"
Nghe Thái tử tán thưởng Tần Y Miểu cười cười trả lời , " Thái tử điện hạ quá khen , Y Miểu bất quá là một cái tiểu nữ tử bình thường mà thôi , về phần Kinh thành đệ nhất tài nữ kia bất quá chỉ là mọi người cất nhắc Y Miểu thôi"
Thái tử cười cười , " Tần đại tiểu thư thật đúng là khiêm tốn a ! Bất quá bản điện đối với biểu hiện của ngươi hôm nay vẫn là chờ mong "
Thái tử nói làm trước mắt Tần Y Miểu sáng ngời , xem ra Thái tử vẫn là ôm kỳ vọng rất cao với mình. CHỉ cần nàng hôm nay biểu hiện xuất sắc vậy nhấ định có thể làm thái tử nhớ kỹ nàng, đối với nàng sinh ra hảo cảm
" Thần nữ nhất định sẽ ko làm Thái tử thất vọng "
Nhìn Thái tử và Tần Y Miểu hỗ động , chúng gia tiểu thư trong lòng đều là hâm mộ ghen ghét , nhưng là các nàng lại đều tự mình hiểu lấy , ở trong tài học muốn so qua Tần Y Miểu kia cơ hồ là ko có khả năng. Nhìn nhìn lại , liền ngay cả THái tử đều đối với Tần Y Miểu ôm kỳ vọng cao như vậy , các nàng thế nào có thể so qua đâu ? Nhưng là hôm nay ở đây trừ thái tử còn có Húc vương cùng Dật vương, liền tính Thái tử chướng mắt các nàng nhưng nếu Hai vị vương gia xem trúng bản thân liền trở thành một Vương phi cũng thật không sai. Hơn nữa Thái tử bọn họ ba cái đều anh tuấn như thế, vô luận người nào các nàng đều thật thích.
Nhìn đến nhiều đại gia tiểu thư dùng ánh mắt nhìn con mồi nhìn về phía Thái tử, Húc vương cùng Dật vương , Triệu Khả Nhiên trong lòng cảm thấy buồn cười. Các nàng rốt cục là ánh mắt gì a ? Giống như là lúc sói đói nhìn đến thịt phát ra lục quang, thật đúng là khủng bố
" Vậy bắt đầu đi !" Tư Đồ Húc không thích ánh mắt mọi người nhìn hắn vì thế mở miệng , " Hôm nay các vị tiểu thư nhưng là muốn hảo hảo biểu hiện một chút, bổn vương nhưng là rất muốn nhìn xem đến cùng bức [ Hàn mai đồ ] hoa lạc nhà ai "
Nói xong Tư Đồ Húc ko dấu vết liếc nhìn Triệu Khả Nhiên. Vừa rồi biểu cảm Triệu Khả Nhiên hoàn toàn đem nội tâm nàng bán đứng, cho nên đối với Triệu Khả Nhiên vui sướng khi người gặp họa Tư Đồ Húc nhưng là xem nhất thanh nhị sở
Chú ý tới Tư Đồ Húc ánh mắt cảnh cáo, Triệu Khả Nhiên lập tức thu hồi suy nghĩ miên man trong đầu , cầm lấy ly trà che giấu bản thân vừa luống cuống
" Kia vị tiểu thư nào đến trước đâu ?" Thái tử mở miệng hỏi
Chúng gia tiểu thư ngươi xem ta , ta nhìn ngươi nhưng là ko có một người mở miệng trước. Kỳ thực mọi người cũng ko muốn làm cái thứ nhất , bởi vì cái thứ nhất vẫn tương đối chịu thiệt.
" Ko bằng liền từ ta trước đến đi !"
Một đạo thanh âm thanh thúy truyền đến, mọi người quay đầu lại nhìn nguyên lai là Lâm Tú Tú
Chú ý tới ánh mắt mọi người tập trung đến trên người mình Lâm Tú Tú lại một chút khốn quẫn đều ko có , ngược lại tự nhiên hào phóng nói , " Mọi người đã ko nguyện ý làm cái đầu tiên không bằng liền từ ta trước đến đi !"
Kỳ thực Lâm Tú Tú biết mình hôm nay cơ hội có thể lấy được ban thưởng cũng ko cao , dù sao nàng tuy rằng cho tới nay thật thích cầm kỳ thi họa nhưng nàng biết bản thân là trình độ gì, bất quá chỉ là biết mà thôi , ko được tinh thông. Nhưng chỉ cần có cơ hội nàng vẫn muốn thử một lần, về phần kết quả sao ? Này cũng ko trọng yếu. Nếu có thể thắng vậy tốt nhất, tuy rằng chuyện như vậy khả năng phát sinh ko lớn. Nếu bị thua cũng ko ngại, tuy nàng thật thích [ Hàn mai đồ ] nhưng cũng ko nhất định phải lấy đến. CHo nên nàng nguyện ý làm người đầu tiên
Nhìn đến Lâm Tú TÚ đứng dậy , Tư Đồ Húc cười nói , " Ko hổ là thiên kim Phiêu kỵ đại tướng quân a ! Chính là so với các tiểu thư khác gan dạ , có gan làm người đầu tiên "
" Cảm ơn Húc vương điện hạ khích lệ "
Nghe được Tư Đồ Húc khích lệ , Lâm Tú Tú cao hứng nhìn Tư Đồ Húc, trong ánh mắt mang theo nồng liệt tình ý , còn có như chứa một chút ý thẹn thùng, giống như là nhìn đến người trong lòng. Không sai , Lâm Tú Tú là thích Tư Đồ Húc.
Nhìn ánh mắt Lâm Tú Tú nhìn Tư Đồ Húc , Triệu Khả Nhiên ko biết vì sao trong lòng cảm thấy ê ẩm , thật giống như vật thuộc sở hữu của mình bị người khác theo dõi. Cái gì , vật tư hữu của bản thân , Triệu Khả Nhiên bị ý nghĩ của mình làm cho sợ hãi. Nàng vì sao sẽ nhận như vậy đâu ? Tư Đồ Húc khi nào thì thành của nàng đâu ? Triệu Khả Nhiên vội vàng lắc lắc đầu muốn đem ý niệm trong đầu đánh bay đi/ Bất quá cho dù là như thế Triệu Khả Nhiên nhìn đến ánh mắt của Lâm Tú Tú vẫn như trước thập phần khó chịu
Ánh mắt của Lâm Tú Tú cũng làm Tư Đồ Húc thực khó chịu ,. Vốn chính mình nói ra những lời này bất quá vì dịu đi không khí mà thôi, căn bản ko phải thật tình muốn khen ngợi nàng nhưng ko nghĩ tới cô gái này hội dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn , thật đúng là chán ghét
Nghĩ vậy Tư Đồ Húc vụng trộm nhìn Triệu Khả Nhiên một cái. Chỉ liếc mắt một cái không kiên nhẫn tràn đầy trong hắn liền đã hôi phi yên diệt . Bởi vì hắn thấy được trong mắt Triệu Khả Nhiên tràn ngập bất mãn. Đối với chuyện Lâm Tú Tú thích mình , vật nhỏ cảm thấy bất mãn đó ko phải liền cho thấy kỳ thực trong lòng vật nhỏ vẫn là có mình đâu ? Nghĩ đến điều này liền ngay cả ánh mắt Lâm Tú Tú nhìn về phía mình hắn đều cảm thấy ko có chán ghét như vậy. Ko chỉ có như thế hắn còn mỉm cười nhìn thoáng qua Lâm Tú Tú
Bất quá Tư Đồ Húc ko nghĩ tới , chỉ vì một hành động nhỏ như vậy cũng bất tri bất giác hạ xuống một mầm tai họa , cũng bởi vậy hủy hoại một nữ tử
Chú ý tới ánh mắt Húc vương ko có chán ghét với mình , Lâm Tú Tú trong lòng ko khỏi mừng thầm, chẳng lẽ Húc vương điện hạ đối với mình cũng là có tình . Nghĩ đến điều này Lâm Tú Tú trong lòng vui mừng hoan hỉ
Thái tử cười nói , " Lâm tiểu thư , thỉnh đi !"
Lâm Tú Tú nghĩ nghĩ rồi mở miệng , " Kia Tú Tú liền bêu xấu . Nếu làm được ko tốt, mọi người ko lấy làm phiền lòng "
Nói xong Lâm Tú TÚ đứng dậy , hướng về phía mọi người phúc phúc thân mình rồi mở miệng ngâm , " Góc tường sổ chi mai. Lăng hàn độc tự khai. Xa biết tuyết không đủ . Vì có hoa mai đến "
Lâm Tú Tú vừa dứt lời mọi người đều chấn động, ko người nào nghĩ đến Lâm Tú Tú sẽ làm ra thi như vậy. Tuy rằng thủ thi này chỉ có bốn câu , hơn nữa nghe qua rất đơn giản nhưng là lại chứa ý nhị rất sâu
Nghe được thủ thi này mọi người ko khỏi đối với Lâm Tú Tú cặp mắt khác xưa. Cho tới nay Lâm Tú TÚ trình độ bất quá là một loại mà thôi , ko nghĩ đến nàng thế nhưng làm ra một đoạn hảo thi như vậy
" ha ha ha , Lâm tiểu thư thật đúng là chân nhân bất lộ tướng a !" Thái tử khích lệ nói , " Thật đúng là nhất thủ hảo thi a !"
" Thái tử quá khen " Lâm Tú Tú tuy rằng là đáp lời Thái tử nhưng ánh mắt ko tự chủ được nhìn về phía Tư Đồ Húc. Kỳ thực hôm nay nàng có thể có biểu hiện tốt như vậy thật đúng là ngoài dự kiến của nàng. Nhưng là có thể ở trước mặt Húc vương biểu hiện tốt nàng vẫn thực cao hứng
Bởi vì có Lâm Tú Tú mở đầu, mọi người đều ko lại câu nệ, đều bắt đầu ngâm ra sở thi của mình. Trong khoảng thời gian ngắn hoa viên một mảnh hòa thuận vui vẻ, không chỉ truyền ra thơ còn có những thanh âm tán thưởng. Rất nhanh đại bộ phận tiểu thư đều đã ngâm ra thơ của mình , liền còn lại Tần Y Miểu , Triệu Khả Nhiên còn ko có mở miệng
Thái tử nhìn về phía Tần Y iểu , " Tần đại tiểu thư ngươi còn ko có mở miệng đâu ? Chúng ta còn đang mãnh liệt chờ ngươi đâu !"
Bất quá mọi người cũng ko tự giác đem Triệu Khả Nhiên xem nhẹ. Dù sao mọi người đôi với Triệu Khả Nhiên cũng hiểu biết ko sâu, chỉ là biết muội muội của nàng Triệu Khả Nhân mà thôi. Hơn nữa nghe nói Triệu Khả Nhiên nhát gan khiếp nhược , cầm kỳ thi họa học được cũng ko tốt. Hôm nay nhìn thấy Triệu Khả Nhiên mọi người tuy rằng cảm thấy Triệu Khả Nhiên ko yếu đuối giống nhe đồn đãi nhưng đối với tài học của Triệu Khả Nhiên vẫn là ko có hi vọng gì
Nghe được thái tử nói , Tần Y Miểu cười cười , vừa định mở miệng đột nhiên một đạo thanh âm đem lời nàng đánh gãy
" Ai nha , nơi này nhưng là rất náo nhiệt a ! Như thế nào làm thơ cũng ko kêu ta a !"
Mọi người theo thanh âm nhìn lại chỉ thấy Triệu Khả Nhân nhẹ nhàng tới. Hiện tại Triệu Khả Nhân hoàn toàn đã ko còn chật vật vừa rồi , hoàn toàn khôi phục lại bộ dáng hào phóng cao quý
Nhìn đến Triệu Khả Nhân,, trong mắt Thái tử thoáng qua một tia sáng, bất quá mọi người đều tập trung chú ý Triệu Khả Nhân cho nên ko có người chú ý tới trừ Tần Y Miểu
Vừa thấy Triệu Khả Nhân đến Tần Y Miểu liền hận nghiến răng nghiến lợi. Xem ra Triệu Khả Nhân thật đúng là âm hồn ko tiêu tan a! Vừa rồi làm ra xấu như vậy hiện tại thế nhưng còn dám đi ra
Nghĩ vậy Tần Y Miểu vội vàng đứng lên đón , mở miệng nói, " Khả Nhân biểu muội , ngươi vừa rồi ko phải ko thoải mái sao ? Như thế nào lại chạy đến ?"
Nghe Tần Y Miểu nói mọi người ko khỏi lại nghĩ tới vừa rồi ở đại sảnh phát sinh hết thảy , vì thế mọi người đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Triệu Khả Nhân
chú ý tới ánh mắt mọi người , Triệu Khả Nhân đối với Tần Y Miểu hận ý mười phần nhưng là trên mặt nàng vẫn tươi cười , " Y Miểu biểu tỷ có tâm , vừa rồi ta thật là có một chút ko thoải mái , nhưng hiện tại ko có việc gì cho nên mới đi ra tìm mọi người a! Đúng rồi , mọi người vừa mới là làm thơ sao ?"
Kỳ thực Triệu Khả Nhân cũng ko phải tự nghĩ ra được nhưng là Tần Hương HÀ khuyên thật lâu , Triệu Khả Nhân cũng minh bạch hôm nay ba vị hoàng tử đều đến là cơ hội khó có được , nàng ko thể lỡ mất cơ hội lần này. Cho nên nàng làm bộ như ko có việc gì đi ra
Nhìn Triệu Khả Nhân đến, Thái tử cũng đứng lên , " Tiểu Khả đã đến liền vào cùng ngồi đi !"
Đối với Thái tử mời ở đây mọi người ko ai dám đưa ra chất vấn. TRiệu Khả Nhân nghe được Thái tử mời , đắc ý hướng trong đình đi đến
Nhìn Triệu Khả Nhân , Triệu Khả Nhiên thật đúng là ko thể ko bội phục Triệu Khả Nhân , vừa rồi phát sinh chuyện như vậy nàng thế nhưng lập tức liền dám ra đây. Quả nhiên ra mặt đủ dày . Bất quá xem ra trong đó hản là mẫu thân của nàng lãng phí không ít võ mồm đi!
Còn có Triệu Khả Nhiên phát hiện ra , Thái tử đối với Triệu Khả Nhân tựa hồ cũng có ý đồ. Vừa rồi Thái tử còn gọi là " Tiểu Khả " nhưng là hắn gọi mình cũng là " Triệu gia đại tiểu thư " , như vậy đối đãi khác nhau rõ ràng, nàng vẫn là nhìn rõ
Nghĩ vậy Triệu Khả Nhiên ko dấu vết liếc nhìn thái tử , quả nhiên phát hiện Thái tử tựa hồ đối với Triệu Khả Nhân sinh ra hứng thú. Triệu Khả Nhiên liền cảm thấy buồn cười , ko biết Triệu Khả Nhân biết thái tử có ý đồ với nàng xong đến cùng là lựa chọn Thái tử hay lựa chọn Lâm Khê Nhiễm đâu ? Thật đúng là tò mò a ! Còn có , nàng đã biết tương lai trở thành Thái tử phi là Tần Y Miểu a ! Hiện tại hai người oán hận sâu như vậy tương lai ko biết đấu thành cái dạng gì đâu ?
Nhìn đến ánh mắt Triệu Khả Nhiên tràn ngập hứng thú , Tư Đồ Húc ko dấu vết nở nụ cười một chút
Triệu Khả Nhân vừa tiến vào đình liền hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Khả Nhiên. Ở nàng xem ra chính là bởi vì Triệu Khả Nhiên nàng mới có thể xấu mặt
Mà Triệu Khả Nhiên đối với Triệu Khả Nhân đối địch lại làm bộ như ko phát hiện. Triệu Khả Nhân vừa ngồi xuống , Thái tử liền đem chuyện làm thơ kể lại cho Triệu Khả Nhân nghe, nghe được muốn dùng Hoa mai làm đề, Triệu Khả Nhân cười tự tin
" kia mọi người đều đã làm sao ?" Triệu Khả Nhân hỏi , " Có thể hay ko để Khả Nhân cũng gia nhập đâu ? Khả Nhân đối với bức [ Hàn mai đồ ] cũng cảm thấy hứng thú , ko biết có thể hay ko tranh thủ cơ hội này một chút đâu ?"
Những người khác đều còn ko có mở miệng , Thái tử liền đáp ứng rồi , " Đương nhiên có thể, mọi người đều có thể tham gia , có như thế nào lại ko có Tiểu Khả đâu !"
" Đa tạ Thái tử điện hạ !" Triệu Khả Nhân trong mắt mang theo xấu hổ liếc nhìn Thái tử
Thấy Triệu Khả Nhân hành động ko biết xẩu hổ như vậy Tần Y Miểu khắc chế cảm xúc của mình , cười nói , " Khả Nhân biểu muội , cho tới bây giờ chính là Lâm tiểu thư làm thơ tốt nhất , tin tưởng ngươi cũng đã biết rồi. Như vậy hiện tại là ngươi trước hay là ta trước đâu ?"
Triệu Khả Nhân cười nói , " Y Miểu biểu tỷ mời trước đi !"
Tần Y Miểu cười cười , mở miệng ngâm , " Mai tuyết tranh xuân chưa khẳng giáng, nhà thơ để bút xuống phí bình chương. Mai tu tốn tuyết ba phần trắng , tuyết lại thua mai một đoạn hương "
" Hảo thi , thật đúng là nhất thủ hảo thi , ko hổ là kinh thành đệ nhất tài nữ " . Thái tử khích lệ , " Hảo một câu ' Mai tu tốn tuyết ba phần trắng , tuyết lại thua mai một đoạn hương ' , thơ tốt như vậy thật là khó thấy a !"
Vừa nghe xong thơ của Tần Y Miểu mọi người đều sợ ngây người, này thật là thủ thi tốt nhất a !
Nhìn ánh mắt tán thưởng của mọi người , Tần Y Miểu thực vừa lòng , nàng dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Triệu Khả Nhân
Nhưng là ko nghĩ tới Triệu Khả Nhân chỉ cười cười , " Biểu tỷ đã làm một thủ thi , kia kế tiếp Khả Nhân cũng bêu xấu "
Triệu Khả Nhân cũng mở miệng , " Có mai vô tuyết ko tinh thần , có tuyết vô thi thô tục nhân. Ngày mô thi cả ngày lại tuyết, cùng mai cũng làm thập phần xuân "
Nghe xong thơ Triệu Khả Nhân mọi người lại sợ hãi than một trận . Lâm Tú Tú nhìn Tần Y Miểu cùng Triệu Khả Nhân trong lòng cũng thập phần hâm mộ. Tuy rằng nàng làm không sai nhưng đối với thơ của các nàng mà nói căn bản ko đáng nhắc tới. Xem ra bức [ Hàn mai đồ ] là ko có hy vọng. Bất quá ko quan hệ , vừa rồi nàng chiếm được Húc vương khen ngợi , so với được đến [ Hàn mai đồ ] càng làm cho nàng cao hứng
Thái tử tán dương , " Tiểu Khả này một đoạn nhất thủ thi thật đúng là tốt! Tần đại tiểu thư cùng Tiểu Khả tài hoa thật đúng là làm cho người ta kính nể a ! Xem ra muốn ở hai cái phân ra cao thấp còn thật là khó khăn a ! Bất qua [ Hàn mai đồ ] cũng chỉ có một bức, nên làm cái gì bây giờ mới tốt đâu ?"
Thái tử quay đầu nhìn Tư Đồ Húc , " tam đệ , ngươi tài học cao nhất, ngươi xem nhất thủ thi nào tương đối hảo đâu ?"
Tư Đồ Húc cười cười , quay đầu nhìn Triệu Khả Nhiên " Thái tử cần gì phải gấp đâu ? Triệu đại tiểu the ko phải còn ko có mở miệng sao ? Chờ nghe xong thơ của Triệu đại tiểu thư xong làm phán đoán cũng ko muộn a !"
Tư Đồ Húc vừa dứt lời mọi người liền đem ánh mắt tập trung đến trên người Triệu Khả Nhiên , đúng vậy , mọi người tựa hồ đem Triệu Khả Nhiên quên
Mà nghe được Tư Đồ Húc nói , Thái tử nhất thời liền cảm thấy xấu hổ đành phải cười nói , " Là bản điện sơ sót đã quên Triệu đại tiểu thư còn chưa có mở miệng đâu "
Đối với ánh mắt mọi người , Triệu Khả Nhiên nhăn mày , kỳ thực vừa rồi nàng cũng đã quyết định, vô luận như thế nào đều ko cần mở miệng. Tuy rằng nàng thật cũng thích [ Hàn mai đồ ] nhưng là nàng vẫn cảm thấy điệu thấp làm người tương đối tốt. Cho nên mọi người quên nàng nàng tuyệt ko để ý , ko nghĩ tới Tư Đồ Húc người kia thế nhưng đem nàng đẩy ra
Bất quá nhìn ánh mắt mọi người , Triệu Khả Nhiên đã nghĩ ko bằng nàng tùy tiện làm một thủ thi là được
Nhìn Triệu Khả Nhiên tựa hồ phản ứng ko tốt, Triệu Khả nhân ác ý cười , " Mọi người vẫn là ko cần khó xử tỷ tỷ ta, nàng nếu làm ko được hay là thôi đi !"
Nghe Triệu Khả Nhân ngoài sáng nói hộ nàng nhưng ngầm châm chọc nàng sẽ ko làm thơ , Triệu Khả Nhiên mất hứng, ý nghĩ nóng lên liền mở miệng , " Muội muội ko cần sốt ruột , tỷ tỷ đều còn ko có mở miệng đâu , ngươi như thế nào sốt ruột a !"
Triệu Khả Nhiên nghĩ nghĩ rồi lạnh nhạt cười , bất thốt lên tiếng ngâm , " Sổ ngạc sơ hàm tuyết, cô tiêu họa bản nan. Hương trung có khác vận , thanh cực ko biết hàn. Sáo cùng sầu nghe , tà kỹ y bệnh xem . Ngược gió như giải ý , dễ dàng đừng tàn phá "
Triệu Khả Nhiên ngâm thơ xong mọi người đều ko có lên tiếng . Tuy rằng chỉnh thủ trong thơ đều ko có một chữ mai , nhưng là lại giống như dùng " Mai " xuyên suốt toàn thơ. Hoa mai sơ phóng , đài hoa còn mang theo tuyết trắng , hoa mai xinh đẹp cao ngạo , cho dù muốn đẹp như tranh đều sẽ lo lắng khó họa sinh động, trong mùi hoa có ý nhị , thanh nhã ko biết đông rét lạnh , hoa mai giống như sầu như bệnh , gió bắc có thể lý giải tâm ý của hoa mai , xin mời ko cần lại tàn phá nàng
Nay một bài thơ đem hoa mai so với một vị thiếu nữ. Một bài thơ như vậy tuy rằng ko có một chữ ' Mai ' nhưng so với có mai càng thêm sinh động , đều phải làm cho người ta sợ hãi than. Liền ngay cả đem thơ của Tần Y Miểu cùng Triệu Khả Nhân so , tựa hồ đều hơn một chút
Mọi người đều ngơ ngác nhìn về phía Triệu Khả Nhiên. Này thật đúng là Triệu đại tiểu thư mọi người nhận thức sao ? Ko phải nói Triệu gia đại tiểu thư Cầm kỳ thi họa mọi thứ ko tinh sao ? Ko phải nói Triệu đại tiểu thư nhát gan khiếp nhược sao ?
Nữ tử trước mắt này sắc mặt lạnh nhạt , xuất khẩu thành thơ là ai đâu ? Mọi người đều cảm thấy ko dám tin , người có thể làm ra một bài thơ như vậy thật là Triệu gia đại tiểu thư sao ? Nữ tử có tài hoa như vậy , có khí chất lạnh nhạt như vậy làm sao có thể là Triệu gia đại tiểu thư trong đồn đãi đâu ?
Nhưng là vô luận mọi người nghĩ như thế nào , sự thật đều hiện ra trước mắt
Thái tử buông ly trà trong tay mở miệng hỏi , " Thời gian qua , ko biết các vị tiểu thư đã nghĩ tốt lắm sao ?"
Nghe được thái tử hỏi , Tần Y Miểu nở nụ cười , " Thời gian đã qua vậy bắt đầu đi !"
Tần Y Miểu thập phần tự tin , nàng đối với tài hoa của mình vẫn là tin tưởng ko ai có thể so qua nàng, đối với bức [ Hàn mai đồ ] hôm nay nàng là nhất định được
Nhìn Tần Y Miểu tự tin , kỳ thực trong lòng chúng gia tiểu thư đều là bất ổn , các nàng đều tự mình hiểu lấy , nếu luận tài hoa các nàng đều so ra kém Tần Y Miểu . Dù sao kinh thành đệ nhất tài nữ cũng ko phải là danh hiệu tự nhiên mà có. Nhưng là bởi vì Thái tử ban thưởng mọi người vẫn là ko đồng ý lui bước
Mà nhìn đến Tần Y Miểu tự tin Thái tử cũng là thực thưởng thức, " Tần đại tiểu thư không hổ là kinh thành đệ nhất tài tữ, xem ra là thực tự tin a !"
Nghe Thái tử tán thưởng Tần Y Miểu cười cười trả lời , " Thái tử điện hạ quá khen , Y Miểu bất quá là một cái tiểu nữ tử bình thường mà thôi , về phần Kinh thành đệ nhất tài nữ kia bất quá chỉ là mọi người cất nhắc Y Miểu thôi"
Thái tử cười cười , " Tần đại tiểu thư thật đúng là khiêm tốn a ! Bất quá bản điện đối với biểu hiện của ngươi hôm nay vẫn là chờ mong "
Thái tử nói làm trước mắt Tần Y Miểu sáng ngời , xem ra Thái tử vẫn là ôm kỳ vọng rất cao với mình. CHỉ cần nàng hôm nay biểu hiện xuất sắc vậy nhấ định có thể làm thái tử nhớ kỹ nàng, đối với nàng sinh ra hảo cảm
" Thần nữ nhất định sẽ ko làm Thái tử thất vọng "
Nhìn Thái tử và Tần Y Miểu hỗ động , chúng gia tiểu thư trong lòng đều là hâm mộ ghen ghét , nhưng là các nàng lại đều tự mình hiểu lấy , ở trong tài học muốn so qua Tần Y Miểu kia cơ hồ là ko có khả năng. Nhìn nhìn lại , liền ngay cả THái tử đều đối với Tần Y Miểu ôm kỳ vọng cao như vậy , các nàng thế nào có thể so qua đâu ? Nhưng là hôm nay ở đây trừ thái tử còn có Húc vương cùng Dật vương, liền tính Thái tử chướng mắt các nàng nhưng nếu Hai vị vương gia xem trúng bản thân liền trở thành một Vương phi cũng thật không sai. Hơn nữa Thái tử bọn họ ba cái đều anh tuấn như thế, vô luận người nào các nàng đều thật thích.
Nhìn đến nhiều đại gia tiểu thư dùng ánh mắt nhìn con mồi nhìn về phía Thái tử, Húc vương cùng Dật vương , Triệu Khả Nhiên trong lòng cảm thấy buồn cười. Các nàng rốt cục là ánh mắt gì a ? Giống như là lúc sói đói nhìn đến thịt phát ra lục quang, thật đúng là khủng bố
" Vậy bắt đầu đi !" Tư Đồ Húc không thích ánh mắt mọi người nhìn hắn vì thế mở miệng , " Hôm nay các vị tiểu thư nhưng là muốn hảo hảo biểu hiện một chút, bổn vương nhưng là rất muốn nhìn xem đến cùng bức [ Hàn mai đồ ] hoa lạc nhà ai "
Nói xong Tư Đồ Húc ko dấu vết liếc nhìn Triệu Khả Nhiên. Vừa rồi biểu cảm Triệu Khả Nhiên hoàn toàn đem nội tâm nàng bán đứng, cho nên đối với Triệu Khả Nhiên vui sướng khi người gặp họa Tư Đồ Húc nhưng là xem nhất thanh nhị sở
Chú ý tới Tư Đồ Húc ánh mắt cảnh cáo, Triệu Khả Nhiên lập tức thu hồi suy nghĩ miên man trong đầu , cầm lấy ly trà che giấu bản thân vừa luống cuống
" Kia vị tiểu thư nào đến trước đâu ?" Thái tử mở miệng hỏi
Chúng gia tiểu thư ngươi xem ta , ta nhìn ngươi nhưng là ko có một người mở miệng trước. Kỳ thực mọi người cũng ko muốn làm cái thứ nhất , bởi vì cái thứ nhất vẫn tương đối chịu thiệt.
" Ko bằng liền từ ta trước đến đi !"
Một đạo thanh âm thanh thúy truyền đến, mọi người quay đầu lại nhìn nguyên lai là Lâm Tú Tú
Chú ý tới ánh mắt mọi người tập trung đến trên người mình Lâm Tú Tú lại một chút khốn quẫn đều ko có , ngược lại tự nhiên hào phóng nói , " Mọi người đã ko nguyện ý làm cái đầu tiên không bằng liền từ ta trước đến đi !"
Kỳ thực Lâm Tú Tú biết mình hôm nay cơ hội có thể lấy được ban thưởng cũng ko cao , dù sao nàng tuy rằng cho tới nay thật thích cầm kỳ thi họa nhưng nàng biết bản thân là trình độ gì, bất quá chỉ là biết mà thôi , ko được tinh thông. Nhưng chỉ cần có cơ hội nàng vẫn muốn thử một lần, về phần kết quả sao ? Này cũng ko trọng yếu. Nếu có thể thắng vậy tốt nhất, tuy rằng chuyện như vậy khả năng phát sinh ko lớn. Nếu bị thua cũng ko ngại, tuy nàng thật thích [ Hàn mai đồ ] nhưng cũng ko nhất định phải lấy đến. CHo nên nàng nguyện ý làm người đầu tiên
Nhìn đến Lâm Tú TÚ đứng dậy , Tư Đồ Húc cười nói , " Ko hổ là thiên kim Phiêu kỵ đại tướng quân a ! Chính là so với các tiểu thư khác gan dạ , có gan làm người đầu tiên "
" Cảm ơn Húc vương điện hạ khích lệ "
Nghe được Tư Đồ Húc khích lệ , Lâm Tú Tú cao hứng nhìn Tư Đồ Húc, trong ánh mắt mang theo nồng liệt tình ý , còn có như chứa một chút ý thẹn thùng, giống như là nhìn đến người trong lòng. Không sai , Lâm Tú Tú là thích Tư Đồ Húc.
Nhìn ánh mắt Lâm Tú Tú nhìn Tư Đồ Húc , Triệu Khả Nhiên ko biết vì sao trong lòng cảm thấy ê ẩm , thật giống như vật thuộc sở hữu của mình bị người khác theo dõi. Cái gì , vật tư hữu của bản thân , Triệu Khả Nhiên bị ý nghĩ của mình làm cho sợ hãi. Nàng vì sao sẽ nhận như vậy đâu ? Tư Đồ Húc khi nào thì thành của nàng đâu ? Triệu Khả Nhiên vội vàng lắc lắc đầu muốn đem ý niệm trong đầu đánh bay đi/ Bất quá cho dù là như thế Triệu Khả Nhiên nhìn đến ánh mắt của Lâm Tú Tú vẫn như trước thập phần khó chịu
Ánh mắt của Lâm Tú Tú cũng làm Tư Đồ Húc thực khó chịu ,. Vốn chính mình nói ra những lời này bất quá vì dịu đi không khí mà thôi, căn bản ko phải thật tình muốn khen ngợi nàng nhưng ko nghĩ tới cô gái này hội dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn , thật đúng là chán ghét
Nghĩ vậy Tư Đồ Húc vụng trộm nhìn Triệu Khả Nhiên một cái. Chỉ liếc mắt một cái không kiên nhẫn tràn đầy trong hắn liền đã hôi phi yên diệt . Bởi vì hắn thấy được trong mắt Triệu Khả Nhiên tràn ngập bất mãn. Đối với chuyện Lâm Tú Tú thích mình , vật nhỏ cảm thấy bất mãn đó ko phải liền cho thấy kỳ thực trong lòng vật nhỏ vẫn là có mình đâu ? Nghĩ đến điều này liền ngay cả ánh mắt Lâm Tú Tú nhìn về phía mình hắn đều cảm thấy ko có chán ghét như vậy. Ko chỉ có như thế hắn còn mỉm cười nhìn thoáng qua Lâm Tú Tú
Bất quá Tư Đồ Húc ko nghĩ tới , chỉ vì một hành động nhỏ như vậy cũng bất tri bất giác hạ xuống một mầm tai họa , cũng bởi vậy hủy hoại một nữ tử
Chú ý tới ánh mắt Húc vương ko có chán ghét với mình , Lâm Tú Tú trong lòng ko khỏi mừng thầm, chẳng lẽ Húc vương điện hạ đối với mình cũng là có tình . Nghĩ đến điều này Lâm Tú Tú trong lòng vui mừng hoan hỉ
Thái tử cười nói , " Lâm tiểu thư , thỉnh đi !"
Lâm Tú Tú nghĩ nghĩ rồi mở miệng , " Kia Tú Tú liền bêu xấu . Nếu làm được ko tốt, mọi người ko lấy làm phiền lòng "
Nói xong Lâm Tú TÚ đứng dậy , hướng về phía mọi người phúc phúc thân mình rồi mở miệng ngâm , " Góc tường sổ chi mai. Lăng hàn độc tự khai. Xa biết tuyết không đủ . Vì có hoa mai đến "
Lâm Tú Tú vừa dứt lời mọi người đều chấn động, ko người nào nghĩ đến Lâm Tú Tú sẽ làm ra thi như vậy. Tuy rằng thủ thi này chỉ có bốn câu , hơn nữa nghe qua rất đơn giản nhưng là lại chứa ý nhị rất sâu
Nghe được thủ thi này mọi người ko khỏi đối với Lâm Tú Tú cặp mắt khác xưa. Cho tới nay Lâm Tú TÚ trình độ bất quá là một loại mà thôi , ko nghĩ đến nàng thế nhưng làm ra một đoạn hảo thi như vậy
" ha ha ha , Lâm tiểu thư thật đúng là chân nhân bất lộ tướng a !" Thái tử khích lệ nói , " Thật đúng là nhất thủ hảo thi a !"
" Thái tử quá khen " Lâm Tú Tú tuy rằng là đáp lời Thái tử nhưng ánh mắt ko tự chủ được nhìn về phía Tư Đồ Húc. Kỳ thực hôm nay nàng có thể có biểu hiện tốt như vậy thật đúng là ngoài dự kiến của nàng. Nhưng là có thể ở trước mặt Húc vương biểu hiện tốt nàng vẫn thực cao hứng
Bởi vì có Lâm Tú Tú mở đầu, mọi người đều ko lại câu nệ, đều bắt đầu ngâm ra sở thi của mình. Trong khoảng thời gian ngắn hoa viên một mảnh hòa thuận vui vẻ, không chỉ truyền ra thơ còn có những thanh âm tán thưởng. Rất nhanh đại bộ phận tiểu thư đều đã ngâm ra thơ của mình , liền còn lại Tần Y Miểu , Triệu Khả Nhiên còn ko có mở miệng
Thái tử nhìn về phía Tần Y iểu , " Tần đại tiểu thư ngươi còn ko có mở miệng đâu ? Chúng ta còn đang mãnh liệt chờ ngươi đâu !"
Bất quá mọi người cũng ko tự giác đem Triệu Khả Nhiên xem nhẹ. Dù sao mọi người đôi với Triệu Khả Nhiên cũng hiểu biết ko sâu, chỉ là biết muội muội của nàng Triệu Khả Nhân mà thôi. Hơn nữa nghe nói Triệu Khả Nhiên nhát gan khiếp nhược , cầm kỳ thi họa học được cũng ko tốt. Hôm nay nhìn thấy Triệu Khả Nhiên mọi người tuy rằng cảm thấy Triệu Khả Nhiên ko yếu đuối giống nhe đồn đãi nhưng đối với tài học của Triệu Khả Nhiên vẫn là ko có hi vọng gì
Nghe được thái tử nói , Tần Y Miểu cười cười , vừa định mở miệng đột nhiên một đạo thanh âm đem lời nàng đánh gãy
" Ai nha , nơi này nhưng là rất náo nhiệt a ! Như thế nào làm thơ cũng ko kêu ta a !"
Mọi người theo thanh âm nhìn lại chỉ thấy Triệu Khả Nhân nhẹ nhàng tới. Hiện tại Triệu Khả Nhân hoàn toàn đã ko còn chật vật vừa rồi , hoàn toàn khôi phục lại bộ dáng hào phóng cao quý
Nhìn đến Triệu Khả Nhân,, trong mắt Thái tử thoáng qua một tia sáng, bất quá mọi người đều tập trung chú ý Triệu Khả Nhân cho nên ko có người chú ý tới trừ Tần Y Miểu
Vừa thấy Triệu Khả Nhân đến Tần Y Miểu liền hận nghiến răng nghiến lợi. Xem ra Triệu Khả Nhân thật đúng là âm hồn ko tiêu tan a! Vừa rồi làm ra xấu như vậy hiện tại thế nhưng còn dám đi ra
Nghĩ vậy Tần Y Miểu vội vàng đứng lên đón , mở miệng nói, " Khả Nhân biểu muội , ngươi vừa rồi ko phải ko thoải mái sao ? Như thế nào lại chạy đến ?"
Nghe Tần Y Miểu nói mọi người ko khỏi lại nghĩ tới vừa rồi ở đại sảnh phát sinh hết thảy , vì thế mọi người đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Triệu Khả Nhân
chú ý tới ánh mắt mọi người , Triệu Khả Nhân đối với Tần Y Miểu hận ý mười phần nhưng là trên mặt nàng vẫn tươi cười , " Y Miểu biểu tỷ có tâm , vừa rồi ta thật là có một chút ko thoải mái , nhưng hiện tại ko có việc gì cho nên mới đi ra tìm mọi người a! Đúng rồi , mọi người vừa mới là làm thơ sao ?"
Kỳ thực Triệu Khả Nhân cũng ko phải tự nghĩ ra được nhưng là Tần Hương HÀ khuyên thật lâu , Triệu Khả Nhân cũng minh bạch hôm nay ba vị hoàng tử đều đến là cơ hội khó có được , nàng ko thể lỡ mất cơ hội lần này. Cho nên nàng làm bộ như ko có việc gì đi ra
Nhìn Triệu Khả Nhân đến, Thái tử cũng đứng lên , " Tiểu Khả đã đến liền vào cùng ngồi đi !"
Đối với Thái tử mời ở đây mọi người ko ai dám đưa ra chất vấn. TRiệu Khả Nhân nghe được Thái tử mời , đắc ý hướng trong đình đi đến
Nhìn Triệu Khả Nhân , Triệu Khả Nhiên thật đúng là ko thể ko bội phục Triệu Khả Nhân , vừa rồi phát sinh chuyện như vậy nàng thế nhưng lập tức liền dám ra đây. Quả nhiên ra mặt đủ dày . Bất quá xem ra trong đó hản là mẫu thân của nàng lãng phí không ít võ mồm đi!
Còn có Triệu Khả Nhiên phát hiện ra , Thái tử đối với Triệu Khả Nhân tựa hồ cũng có ý đồ. Vừa rồi Thái tử còn gọi là " Tiểu Khả " nhưng là hắn gọi mình cũng là " Triệu gia đại tiểu thư " , như vậy đối đãi khác nhau rõ ràng, nàng vẫn là nhìn rõ
Nghĩ vậy Triệu Khả Nhiên ko dấu vết liếc nhìn thái tử , quả nhiên phát hiện Thái tử tựa hồ đối với Triệu Khả Nhân sinh ra hứng thú. Triệu Khả Nhiên liền cảm thấy buồn cười , ko biết Triệu Khả Nhân biết thái tử có ý đồ với nàng xong đến cùng là lựa chọn Thái tử hay lựa chọn Lâm Khê Nhiễm đâu ? Thật đúng là tò mò a ! Còn có , nàng đã biết tương lai trở thành Thái tử phi là Tần Y Miểu a ! Hiện tại hai người oán hận sâu như vậy tương lai ko biết đấu thành cái dạng gì đâu ?
Nhìn đến ánh mắt Triệu Khả Nhiên tràn ngập hứng thú , Tư Đồ Húc ko dấu vết nở nụ cười một chút
Triệu Khả Nhân vừa tiến vào đình liền hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Khả Nhiên. Ở nàng xem ra chính là bởi vì Triệu Khả Nhiên nàng mới có thể xấu mặt
Mà Triệu Khả Nhiên đối với Triệu Khả Nhân đối địch lại làm bộ như ko phát hiện. Triệu Khả Nhân vừa ngồi xuống , Thái tử liền đem chuyện làm thơ kể lại cho Triệu Khả Nhân nghe, nghe được muốn dùng Hoa mai làm đề, Triệu Khả Nhân cười tự tin
" kia mọi người đều đã làm sao ?" Triệu Khả Nhân hỏi , " Có thể hay ko để Khả Nhân cũng gia nhập đâu ? Khả Nhân đối với bức [ Hàn mai đồ ] cũng cảm thấy hứng thú , ko biết có thể hay ko tranh thủ cơ hội này một chút đâu ?"
Những người khác đều còn ko có mở miệng , Thái tử liền đáp ứng rồi , " Đương nhiên có thể, mọi người đều có thể tham gia , có như thế nào lại ko có Tiểu Khả đâu !"
" Đa tạ Thái tử điện hạ !" Triệu Khả Nhân trong mắt mang theo xấu hổ liếc nhìn Thái tử
Thấy Triệu Khả Nhân hành động ko biết xẩu hổ như vậy Tần Y Miểu khắc chế cảm xúc của mình , cười nói , " Khả Nhân biểu muội , cho tới bây giờ chính là Lâm tiểu thư làm thơ tốt nhất , tin tưởng ngươi cũng đã biết rồi. Như vậy hiện tại là ngươi trước hay là ta trước đâu ?"
Triệu Khả Nhân cười nói , " Y Miểu biểu tỷ mời trước đi !"
Tần Y Miểu cười cười , mở miệng ngâm , " Mai tuyết tranh xuân chưa khẳng giáng, nhà thơ để bút xuống phí bình chương. Mai tu tốn tuyết ba phần trắng , tuyết lại thua mai một đoạn hương "
" Hảo thi , thật đúng là nhất thủ hảo thi , ko hổ là kinh thành đệ nhất tài nữ " . Thái tử khích lệ , " Hảo một câu ' Mai tu tốn tuyết ba phần trắng , tuyết lại thua mai một đoạn hương ' , thơ tốt như vậy thật là khó thấy a !"
Vừa nghe xong thơ của Tần Y Miểu mọi người đều sợ ngây người, này thật là thủ thi tốt nhất a !
Nhìn ánh mắt tán thưởng của mọi người , Tần Y Miểu thực vừa lòng , nàng dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Triệu Khả Nhân
Nhưng là ko nghĩ tới Triệu Khả Nhân chỉ cười cười , " Biểu tỷ đã làm một thủ thi , kia kế tiếp Khả Nhân cũng bêu xấu "
Triệu Khả Nhân cũng mở miệng , " Có mai vô tuyết ko tinh thần , có tuyết vô thi thô tục nhân. Ngày mô thi cả ngày lại tuyết, cùng mai cũng làm thập phần xuân "
Nghe xong thơ Triệu Khả Nhân mọi người lại sợ hãi than một trận . Lâm Tú Tú nhìn Tần Y Miểu cùng Triệu Khả Nhân trong lòng cũng thập phần hâm mộ. Tuy rằng nàng làm không sai nhưng đối với thơ của các nàng mà nói căn bản ko đáng nhắc tới. Xem ra bức [ Hàn mai đồ ] là ko có hy vọng. Bất quá ko quan hệ , vừa rồi nàng chiếm được Húc vương khen ngợi , so với được đến [ Hàn mai đồ ] càng làm cho nàng cao hứng
Thái tử tán dương , " Tiểu Khả này một đoạn nhất thủ thi thật đúng là tốt! Tần đại tiểu thư cùng Tiểu Khả tài hoa thật đúng là làm cho người ta kính nể a ! Xem ra muốn ở hai cái phân ra cao thấp còn thật là khó khăn a ! Bất qua [ Hàn mai đồ ] cũng chỉ có một bức, nên làm cái gì bây giờ mới tốt đâu ?"
Thái tử quay đầu nhìn Tư Đồ Húc , " tam đệ , ngươi tài học cao nhất, ngươi xem nhất thủ thi nào tương đối hảo đâu ?"
Tư Đồ Húc cười cười , quay đầu nhìn Triệu Khả Nhiên " Thái tử cần gì phải gấp đâu ? Triệu đại tiểu the ko phải còn ko có mở miệng sao ? Chờ nghe xong thơ của Triệu đại tiểu thư xong làm phán đoán cũng ko muộn a !"
Tư Đồ Húc vừa dứt lời mọi người liền đem ánh mắt tập trung đến trên người Triệu Khả Nhiên , đúng vậy , mọi người tựa hồ đem Triệu Khả Nhiên quên
Mà nghe được Tư Đồ Húc nói , Thái tử nhất thời liền cảm thấy xấu hổ đành phải cười nói , " Là bản điện sơ sót đã quên Triệu đại tiểu thư còn chưa có mở miệng đâu "
Đối với ánh mắt mọi người , Triệu Khả Nhiên nhăn mày , kỳ thực vừa rồi nàng cũng đã quyết định, vô luận như thế nào đều ko cần mở miệng. Tuy rằng nàng thật cũng thích [ Hàn mai đồ ] nhưng là nàng vẫn cảm thấy điệu thấp làm người tương đối tốt. Cho nên mọi người quên nàng nàng tuyệt ko để ý , ko nghĩ tới Tư Đồ Húc người kia thế nhưng đem nàng đẩy ra
Bất quá nhìn ánh mắt mọi người , Triệu Khả Nhiên đã nghĩ ko bằng nàng tùy tiện làm một thủ thi là được
Nhìn Triệu Khả Nhiên tựa hồ phản ứng ko tốt, Triệu Khả nhân ác ý cười , " Mọi người vẫn là ko cần khó xử tỷ tỷ ta, nàng nếu làm ko được hay là thôi đi !"
Nghe Triệu Khả Nhân ngoài sáng nói hộ nàng nhưng ngầm châm chọc nàng sẽ ko làm thơ , Triệu Khả Nhiên mất hứng, ý nghĩ nóng lên liền mở miệng , " Muội muội ko cần sốt ruột , tỷ tỷ đều còn ko có mở miệng đâu , ngươi như thế nào sốt ruột a !"
Triệu Khả Nhiên nghĩ nghĩ rồi lạnh nhạt cười , bất thốt lên tiếng ngâm , " Sổ ngạc sơ hàm tuyết, cô tiêu họa bản nan. Hương trung có khác vận , thanh cực ko biết hàn. Sáo cùng sầu nghe , tà kỹ y bệnh xem . Ngược gió như giải ý , dễ dàng đừng tàn phá "
Triệu Khả Nhiên ngâm thơ xong mọi người đều ko có lên tiếng . Tuy rằng chỉnh thủ trong thơ đều ko có một chữ mai , nhưng là lại giống như dùng " Mai " xuyên suốt toàn thơ. Hoa mai sơ phóng , đài hoa còn mang theo tuyết trắng , hoa mai xinh đẹp cao ngạo , cho dù muốn đẹp như tranh đều sẽ lo lắng khó họa sinh động, trong mùi hoa có ý nhị , thanh nhã ko biết đông rét lạnh , hoa mai giống như sầu như bệnh , gió bắc có thể lý giải tâm ý của hoa mai , xin mời ko cần lại tàn phá nàng
Nay một bài thơ đem hoa mai so với một vị thiếu nữ. Một bài thơ như vậy tuy rằng ko có một chữ ' Mai ' nhưng so với có mai càng thêm sinh động , đều phải làm cho người ta sợ hãi than. Liền ngay cả đem thơ của Tần Y Miểu cùng Triệu Khả Nhân so , tựa hồ đều hơn một chút
Mọi người đều ngơ ngác nhìn về phía Triệu Khả Nhiên. Này thật đúng là Triệu đại tiểu thư mọi người nhận thức sao ? Ko phải nói Triệu gia đại tiểu thư Cầm kỳ thi họa mọi thứ ko tinh sao ? Ko phải nói Triệu đại tiểu thư nhát gan khiếp nhược sao ?
Nữ tử trước mắt này sắc mặt lạnh nhạt , xuất khẩu thành thơ là ai đâu ? Mọi người đều cảm thấy ko dám tin , người có thể làm ra một bài thơ như vậy thật là Triệu gia đại tiểu thư sao ? Nữ tử có tài hoa như vậy , có khí chất lạnh nhạt như vậy làm sao có thể là Triệu gia đại tiểu thư trong đồn đãi đâu ?
Nhưng là vô luận mọi người nghĩ như thế nào , sự thật đều hiện ra trước mắt
Danh sách chương