“Có thể dùng lương thực trả tiền hàng, sau khi đưa qua sẽ dựa theo giá thị trường mà giảm giá.” Alice hơi chút suy tư, sau lại nhanh chóng nói, “Giá cả của rượu cao cấp không thay đổi, mua trước 100 thùng, mỗi thùng 3 đồng vàng.”

Charlie bất giác nhíu mày.

Tổng kết các tin tức hiện tại, trong lòng hắn kỳ thực mơ hồ có chút phỏng đoán – Lệnh chủ đương nhiệm Alice đoán chừng đã lấy được cách chế biến sandwich, rượu có công đụng đặc biệt từ đâu đấy, sau đó vui sướng đến hỏng rồi, sản xuất phung phí, đến mức khiến Clayton lâm vào khốn cảnh thiếu lương thực.

Nếu như Clayton là  lãnh địa Bá Tước, thương đội lui tới đông đúc, đương nhiên có thể dễ dàng dùng rượu đổi lương thực. Nhưng nó cố tình là lãnh địa Nam Tước, vị trí địa lý vắng vẻ. Chính vì vậy, không có đối tượng giao dịch phù hợp, rượu đặc biệt này bán không được, lương thực chỉ có thể càng ngày càng không đủ ăn.

Nếu suy đoán là thật, có thể vì đối phương sốt ruột mua lương thực mà đạt được đột phá, nói không chừng có thể trả giá thành công. Nếu vận khí tốt, lấy được công thức điều chế về tay cũng không phải là không được.

Nhưng trong quá trình trò chuyện, đối phương quá mức trấn định! Cơ hồ hình thành thế tấn công!

Bất kể dò xét như thế nào, đều không thể tìm thấy vẻ mặt lo lắng, bất an từ Alice.

Chẳng lẽ là anh đoán sai rồi? Charlie sinh ra hoài nghi chính mình.

“Thế nào?” Alice hỏi.

“Không việc gì, chỉ là đang nghĩ, nếu như trấn Clayton không cần, không cần thiết hao tốn sức vận chuyển lương thực đến.” Charlie cố ý đổi ý, cẩn thận từng li từng tí thăm dò.

Anh nghĩ, nếu như chỉ là giả vờ trấn định, lúc này nghe được không bán lương thực nữa, hẳn là sẽ có phản ứng.

“Vậy đừng vận chuyển đến, giao vàng đi.” Alice không chút để ý nói.

Charlie mở to mắt, gắt gao nhìn chằm chằm. Trừng mắt đến mắt đều xót, cũng không nhìn thấy một phân một hào hoang mang rối loạn nào.

“Trước đây là chúng tôi vội vã bán lương thực, bây giờ là các ngài vội vã mua rượu. Nếu cho rằng điều kiện quá hà khắc, không mau cũng được.” Ryan tiếp tục nói lời châm chọc.

Trước khi đến ông đã hỏi qua Lệnh chủ, biết được việc buôn bán bàn thành hay không cũng không quan trọng. Rượu cao cấp không nhất thiết phải bán cho thương đội, đặc biệt là Thương đội Tường Vi. Vì vậy ông cố ý làm khó dễ, yên tâm lớn mật mà quấy rối, đem hết khả năng khiến đối phương ngột ngạt.

Nhưng lúc này Charlie không đếm xỉa đến ông, suy nghĩ xoay chuyển cấp tốc, nhanh chóng cân nhắc đối sách.

Là chấp nhận điều kiện, thành thành thật thật, từ nay về sau bị người khác kiềm chế. Hay là liều 1 phen mưu tính, thử lấy công thức về tay? Vấn đề là, nếu như chọn phương án thứ 2, vạn nhất thất bại, 2 bên sẽ xé rách mặt, chỉ sợ đến cuối cùng việc mua bán không thành.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, đáy mắt Charlie dần dần lộ ra 1 tia tàn nhẫn.

Thị vệ nhìn thấy, bất động thanh sắc chạm vào chủ nhân, lặng lẽ đưa mắt ra hiệu.

Ý kia rõ ràng là, tỉnh táo! Vị ở đối điện kia có thể dễ dàng thu phục Sư thứu đuôi đỏ, nếu như đánh nhau, bọn họ thua là tất yếu không nghi ngờ gì.

Được tùy tùng nhắc nhở, động tác của Charlie có chút cứng nhắc, chợt nhớ đến một chuyện – thời điểm quán rượu xảy ra chuyện, Lệnh chủ Alice này chính là đột nhiện xuất hiện ở đại sảnh.

Là một pháp sư Không gian có thể sử dụng thuấn di di chuyển tức thời, sẽ cho phép lãnh địa thiếu lương thực sao? Lùi một bước lại nói, cho dù trấn Clayton thiếu lương thực, cô ấy sẽ không nghĩ ra biện pháp giải quyết sao? Có thể chịu sự khống chế của mình sao? Charlie lúc này mới kịp phản ứng, kế hoạch của bản thân có nhiều chỗ thiếu sót.

“Nếu trong chốc lát không thể ra quyết định được, vậy đợi ngài suy nghĩ kĩ rồi lại bàn tiếp.” Ryan làm ra vẻ muốn đứng dậy.

Thị vệ không khỏi cảm thấy  màn này có chút quen mắt. Lại nhờ đến, vừa rồi đại nhân Charlie không phải cũng giả vờ muốn đi, bức đối tượng đàm phán phải thỏa hiệp?

Cái vị này … Thật sự lấy đại nhân Charlie làm tấm gương, học được cốt lõi.

“Không cần suy nghĩ lại, tôi đáp ứng.” Charlie giả vờ bản thân cái gì cũng không tính toán qua, sảng khoái đáp ứng.

Nghe vậy, Ryan nhếch môi, lộ ra nụ cười nhẹ.

Giao dịch kết thúc, thường hội Tường Vi mang theo 20 thùng rượu rời đi.

Mây mù ngày xưa dần dần tan, Ryan cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, làm việc cũng hăng hái hơn.

**

Thời gian trôi qua, rất nhanh đã đến cuối năm.

Sáng sớm hôm nay, Katy quấn lấy Katherine, ánh mắt sáng long lanh, “Chị à, ngày mai sẽ là  năm mới, chúng ta bớt chút thời gian đi mua quần áo mới nha?”

“Quần áo cũ vẫn còn có thể mặc mà?” Katherine bận rộn xem sổ sách, đầu cũng không ngẩng lên.

“Em muốn quần áo mới.” Katy bẹp miệng mếu máo, lấy lý biện luận, “Năm nay làm việc không phải đã kiếm được nhiều tiền sao? Lấy ít tiền ra, mua quà tặng thưởng cho bản thân thì có làm sao?”

Nếu không phải tiền lương của cả hai đều cho chị gái bảo quản, cô đã sớm lấy ra tiêu xài rồi!

“Năm nay kiếm đực khá, nhưng chuyện sau này, ai có thể nói được? Trong tay giữ thêm chút tiền luôn luôn không sai.” Katherin nhẫn nại giải thích.

“Em cam đoan, chỉ mua một bộ quần áo thôi, tuyệt đối không tiêu hết tiền để dành!” Katy lập lời thề.

Katherine bị dây dưa đến không có biện pháp, cuối cùng đành nói,” Tiền lương tháng trước cho em, mang đi thỏa thích tiêu xài, nhiều hơn thì không có.”

Tiền lương mỗi tháng của cô khá cao! Ngoại trừ có thể mua quần áo cho bản thân, còn có thể mua được rất nhiều đồ ăn vặt nha!

Katy mặt mày cong cong, bắt đầu tính toán sau khi cầm được tiền sẽ tiêu như thế nào.

“Sắp sang năm mới rồi a …” Alice sau khi nghe thất, có chút thất thần.

Không ngờ thời gian trôi qua nhanh như vậy, đảo mắt đã đến thế giời khác nửa năm rồi.

“Chị chủ, trong dịp năm mới, cửa hàng có nghỉ không?” Katy hứng thú bừng bừng đặt câu hỏi, “Chị có rời khỏi trấn Clayton, đi thăm hỏi bạn bè thân thích không?”

“Tôi không có người thân, cũng không có bạn bè.” Alice lạnh nhạt nói.

Katy, “…”

Cô theo bản năng che miệng lại, biểu lộ dáng vẻ như đã gây họa.

“Năm mới nghỉ phép 3 ngày, mọi người nghỉ ngơi cho tốt.” Alice lờ đi quay đầu, “Katherine, hỏi thử nhân viên trong cửa hàng có ai đồng ý làm việc không. Nếu có, cho gấp đôi ngày lương, cửa hàng vẫn như thường lệ buôn bán. Nếu không có, cửa hàng ngừng kinh doang 3 ngày.”

“Dạ biết, em sẽ sắp xếp tốt.” Katherine vừa giòn giã đáp ứng vừa dùng ánh mắt khiển trách nhìn em gái.

Katy rụt cổ lại, cúi đầu nhận sai.

“Tôi đi ra ngoài một chuyến.” Alice dặn dò 1 câu, lững thững bước ra bên ngoài.

Đợi khi chị chủ đi khỏi, Katherine nhẹ giọng trách, “Em nói xem, hỏi đều là những vấn đề gì vậy?”

“Chị chủ không phải người địa phương, từ trước đến nay chưa từng nói về người nhà. Em chỉ thuận miệng hỏi một câu, nhìn xem cô  có muốn hồi hương không thôi.”

“Không đề cập đến chứng minh không muốn nói, ngốc!” Katherine tức giận nói.

Katy tự biết đã gặp rắc rối, ngoan ngoãn ngậm miệng, mặc cho chị gái giáo huấn.

**

Mặt trời ngã về phía tây, Alice cầm theo  xiên thịt nướng đi vào phòng thí nghiệm.

“Thế nào rồi?” Số lần đưa cơm nhiều hơn, Noah tổng kết ra quy luật. Nếu như bữa cơm nào đặc biệt phong phú, chứng minh tâm tình của đầu bết rất tốt hoặc rất không tốt.

“Sắp đến năm mới, chuẩn bị cho anh chút món ngon.” Alice vừa nói vừa tìm chỗ ngồi xuống.

Noah cầm lấy thịt de nướng nếm thử một miếng, phát hiện cho dù ra thịt nạc hay thịt mỡ, 1 chút cũng không có mùi hôi, độ lửa vừa phải, hương vị đăc biệt ngon.

“Mỗi năm đều trôi qua như vậy, không cảm thấy có gì, không ngờ năm nay lại có bữa tiệc lớn để ăn.” Chàng cảm thấy bất ngờ.

“Thích thì ăn nhiều một chút, còn có coca ướp lạnh và bia ướp lạnh.” Alice từ trong không gian giới chỉ lấy thức uống ra.

Thái độ của đầu bếp quá nhiệt tình, Noah có chút không dám động khẩu. Nghĩ nghĩ, chàng hứa hẹn, “Có chuyện gì cứ nói thẳng, có thể giúp được sẽ tậ lực giúp.”

Alice lắc lắc đầu,” Không gặp phiền phức gì, không cần giúp đỡ.”

Nghe vậy, Noah không tiếp tục khách khí, thoải mái ăn thiệt xiên nướng.

Alice ngồi dựa ở trên ghế, không vực nổi tinh thần.

Bình thường một mình ở trên gác lửng, chưa bao giờ cảm thấy gì. Nhưng tối nay là đêm trước năm mới, tiếp tục một mình đợi, dường như có chút thê lương.

“Ngày mai là ngày đầu năm mới, có định trở về Vương đô không?” Alice câu được câu không tán gẫu.

Mặc dù Học viện Hoàng Gia cách Vương đô rất xa, nhưng đối với người này mà nói, đi đến địa phương khác cũng đơn giản như ra cửa tản bộ.

“Không về, như vậy tất cả mọi người đều vui vẻ.” Noah hàm hồ trả lời.

Dừng chút, anh hỏi lại, “Cô thì sao? Về nhà không?”

“Không về, không có nhà.”

Thế giới khác to lớn như vậy, ngoại trừ Noah miễn cưỡng có thể xem là đồng loại, nhưng lại không tìm ra một người có cùng quan hệ với cô, tâm tình Alice hỗn loạn.

Noah chớp chớp mắt, nhanh chóng ý thức được cai gì. Nhấp 1 ngụm Coca, chàng điềm nhiên như không việc gì nói, “Đêm nay tôi dự định cả đêm luyện kim làm hình nhân, cô  có muốn ở bên cạnh nhìn xem hay không?”

“Được a.” Alice dứt khoát đáp ứng.

Vốn dĩ cô muốn mượn dùng phòng thí nghiệm, làm quyển trục ma pháp, thuốc thang, trang bị pháp thuật để giết thời gian. Nếu Noad đã muốn luyện kim làm hình nhân, quan sát chút cũng tốt.

Alice ôm tâm thái ham học hỏi, chờ nhìn thấy đại sư luyeejm kim biểu diễn kỹ thuật.

Dùng cơm xong, chuẩn bị tốt nguyên vật liệu, Noah vén tay áo, chuẩn bị động thủ.

Ai biết chẳng bao lâu, vật liệu dung hợp, phát ra tiếng vang nhỏ.

Một giây sau, vật liệu bị nâng trên không, ầm ầm nổ tung, màu sắc sặc sỡ tựa như pháo hoa. Sau một lúc lâu, vật liệu hóa thành tro tàn, cái gì cũng không còn.

Lúc này, Noah bình tĩnh nói, “Sơ sót, sự cố thí nghiệm.”

Anh cố ý, anh đang phát ra pháo bông dỗ dành cô.

Alice dở khóc dở cười, bản thân tốt xấu cũng là thợ rèn Lv99, điều chế thuốc Lv99, làm sao có thể nhìn không ra?

Có lẽ, nói muốn cả đêm luyện hình nhân cũng là nói bậy đi.

Chẳng biết vì sao, Alice không vạch trần lời nói dối của chàng, mà đi theo ra vẻ chừng chạc đường hoàng nói hươu nói vượn, “Không sao, không bị tổn thương là tốt rồi, tiếp tục đi.”

Một đêm này, số lần thất bại của đại sư luyện kim đặc biệt nhiều. Dáng vẻ này, dường như là muốn tự đập bể bảng hiệu của mình.

Alice cho rằng, nhất định là bởi vì tinh lực không tốt, mới có thể sơ xuất nhiều lần như vậy. Vì vậy cô  đun hồng trà, pha trà sữa cho đại sư nâng cao tinh thần.

Uống xong trà sữa, tình hình vẫn như cũ, không hề chuyển biến tốt.

Alice phỏng đoán, có lẽ thể lực bị tiêu hao quá nhiều, bụng quá đói, khả năng phát huy bị ảnh hưởng. Thế là cô  làm bánh kem bơ, cho đại sư bồi bổ.

Ăn xong bánh ngọt, số lần sai sót không chỉ giảm bớt, ngược lại ngày càng nhiều thêm.

Alice suy nghĩ, ăn xong bát mì sợi, có lẽ sẽ có chỗ trợ giúp.

...

Tảng sáng, đại sư cuối cùng khôi phục trình độ. Trong lúc chế tác hình nhân, động tác vững vàng, mọi thao tác đều chính xác như cỗ máy.

Noah: 1 đêm béo lên 3 cân, ăn không nổi nữa QAQ

Nhìn đến ánh nắng sáng tỏ ngoài cửa sổ, Alice nhẹ giọng nhắc, “Chúc mừng năm mới.”

Noah đang xoa xoa bụng, nghe vậy, động tác có chút khựng lại, cũng nói 1 câu, “… Chúc mừng năm mới.”

**

Ngày đầu tiên của năm mới, thành viên đoàn mạo hiểm Sư thứu đuôi đỏ sôi nổi đùa giỡn, nói là chúc mừng việc định cư ở trấn Clayton, muốn đến quán rượu làm một bữa hoành tráng.

Arthur, “...”

Anh cảm thấy ví tiền của mình đối diện với mối nguy hiểm lớn nhất từ trước đến nay.

“Ăn cái gì ăn!” Arthur quát khẽ một tiếng, “Tách ra chơi một chút coi như xong.”

“Sự kiện đáng vui mừng năm nay nhiều lắm, đương nhiên cần chúc mừng.” Gerry không sợ chết tiến lên phái trước, từng việc đếm kỹ, “Định cư ở trấn Clayton, Lena thăng cấp thành ma thú cao cấp, Mary đột phá Lv 50, những thành viên pháp sư khác đột phá Lv 45.”

Author xụ mặt, mặt không chút biểu tình, trong lòng thì đang nghĩ, trước khi Lena thăng cấp, toàn thể thành viên đoàn mạo hiểm sứt đầu mẻ trán ứng phó với việc Sư tử làm nũng chơi xấu.

Sau khi Lena thăng cấp, toàn thể thành viên đoàn mạo hiểm cả ngày nhớ thương kiếm tiền cho vật cưỡi. Thình thoảng bắt cơ hội, liều mạng làm nũng chơi xấu, xúi giục anh đãi khách.

Đây xem ra, Lena thăng cấp thành ma thú cao cấp, hoàn toàn không thể coi là chuyện tốt!

… Thôi vậy, khó có được lễ mừng năm mới, đãi khách thì đãi khách vậy.

Author sắc mặt căng cứng, chậm rãi mở miệng, “Chỉ lần này, lần sau không được viện cái lý do này nữa.”

“Quá tốt rồi!”

“Đoànn trưởng vạn tuế!”

“Có rượu uống nha.”

Đoàn viên hưng phấn không thôi, cùng nhau hô to, thật tình không biết lòng Authur đang rỉ máu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện