Gần đây, tâm tình Gerry phiền muộn, cả ngày than ngắn thở dài.
Mary nhìn thấy, không khỏi buồn bực, “Đây là thế nào?”
“Sắp phá sản rồi!” Gerry đau khổ nhắm mắt lại, “Tiền lương mỗi tháng khi tới tay, chuyện đầu tiên là chạy đến quán rượu làm một bữa hoành tráng.”
“Mấy ngày sau đó là ăn ăn uống uống, chạy qua lại giữa quán rượu và cửa hàng thực phẩm. Thỉnh thoảng Abe nhịn không được, còn phải mua cho nó 1 ly rượu Hỏa Diễm.”
“Hết tháng thì 1 xu cũng không còn, ngược lại tiền tiết kiệm còn bị bay đi….”
Thoạt đầu mới đến Clayton định cư, Gerry rất cao hứng. Thu nhập ổn định, không cần mạo hiểm, món ngon ở trên trấn, có thể ăn mỗi ngày, cuộc sống bình ổn vô cùng thích ý.
Nhưng mà dần dần, cậu nhận thấy sự tình có chút kỳ quái – vừa không mua trang bị, lại không mua quyển trục, thuốc, thậm chí không mua chút quần áo mới nào, tiền lương bất tri bất giác liền bị tiêu sạch! Tiền đều chạy hết đến nơi nào chứ? Anh gãi gãi đầu da, vẻ mặt đau khổ, lâm vào trầm tư.
“Bị ăn sạch đấy.” Mary nói như là chuyện hiển nhiên, “Mỗi ngày mua cho vật cưỡi ly rượu Hỏa Diễm, thỉnh thoảng lại tự mình mua uống thử, ăn thêm vài xiên thịt nướng, tiền chẳng phải là bị tiêu hết sao?”
“Không phải ngày nào cũng mua rượu!” Gerry nhấn mạnh, “Nếu là do nuông chiều sư thứu, sớm đã không còn tiền rồi.”
“Vậy thì không biết rồi.” Mary nhún nhún vai.
“Cô thì sao? Tiền lương đủ dùng sao?” Gerry ngẩng đầu hỏi.
Mary cười ha ha, mặt không chút thay đổi nói, “Anh là kiếm sĩ, còn tôi là Pháp sư.”
Không chỉ tọa kỵ muốn uống Hỏa Diễm rượu, ngay cả chính cô, cũng thỉnh thoảng muốn uống 1 ly.
Gerry, “...”
Anh không nói lời gì, nhưng trong đôi mắt chứa đầy sự đồng cảm.
Mary quay phắt đi, tận lực dùng giọng bình tĩnh mở miệng, “Tiêu tiền lương nhanh lắm, vốn dĩ đã không dùng. Vì không để cho mình và vật cưỡi chết đói, tôi trong lúc rảnh đã mang theo Lena vào trong núi U Minh đi săn”
“Giảm tần suất uống rượu, lại chịu khó một chút, những đồ dùng này nọ mua ít 1 chút, miễn cưỡng cũng đủ dùng.”
“Nói chung, vẫn tốt, có thể sống sót.”
Nghe vậy, Gerry không khỏi hoài nghi nhân sinh. Thành viên của đoàn mạo hiểm Sư thứu đuôi đỏ đều là tinh anh của Đế quốc, lúc nào lại lưu lạc đến mức cơm cũng ăn không nổi?
Ngoài mặt, bọn họ nhận làm thuê cho Lệnh chủ Alice, mỗi tháng nhận tiền thù lao từ tay cô.
Nhưng trên thực tế, sau đó đa số thành viên trong đoàn mạo hiểm sẽ lại đem phần lớn tiền lương tiêu vào quán rượu và cửa hàng thực phẩm. Dạng pháp sư như Mary, còn phải làm thêm kiếm phụ cấp, mới miễn cưỡng đủ ăn đủ uống đủ dùng, đạt đến cân bằng thu chi.
…. Dường như có chỗ nào đó không đúng lắm nha?
Gerry càng nghĩ càng rối rắm.
“Khổ thì có khổ một chút, nhưng tôi cảm thấy, tiền này tiêu rất đáng.” Mary nâng khóe môi, đột nhiên cười 1 tiếng, “Không luyên thuyên nữa, tối muốn dẫn Lena đến quán rượu uống rượu.”
Dứt lời, liền tiêu sái quay người rời đi.
Nhìn bóng dáng đồng nghiệp đi xa, Gerry lại lần nữa lâm vào trầm tư. Hay là anh cũng làm nghề phụ, kiếm thêm chút tiền?
**
Trong quán rượu, hôm nay đến phiên Authur và vật cưỡi anh “Karl” trực ban.
Karrl vốn đang nằm úp sấp trên đất, bỗng nghe thấy có người gọi rượu Hỏa Diễm. Nó “vụt” đứng lên, vui vẻ đến sau lưng người khách, theo đến khi người đó ngồi xuống.
“Này … Sư thứu này là xảy ra chuyện gì?” Bị nhìn chằm chằm, mạo hiểm gia đó trong lòng có chút chột dạ, thậm chí không dám nhìn sang hai bên.
“Không việc gì, không cắn người đâu.” Người bạn đã đến quán rượu nhiều lần, thông thạo nói, “Nó chính là đang thèm rượu, không uống được, cho nên nhìn xem cậu uống đấy.”
“… Bị nó nhìn chằm chằm, còn có thể uống được sao!” Mạo hiểm gia cáu kỉnh nói.
“Cái gì cũng đừng nói, trước uống đi.” Người bạn bình cân như vại, “Uống xong ngụm thứ nhất, cậu sẽ không còn nghĩ đến những cái khác nữa.”
Mạo hiểm gia bán tín bán nghi, thử nhấp một ngụm. Vị rượu Hỏa Diễm nồng đậm, sau khi uống vào, có một dòng nước ấm di chuyển trong cơ thể, toàn thân ấm áp dạt dào.
Anh ta quả nhiên quên đi sự tồn tại của Sư thứu, liền uống xuống ngụm thứ 2, thứ 3.
Nhưng Karle thì sao?
Cái mũi mấp máy, rất nhanh ngửi rồi lại ngửi, đồng thời quỳ rạp ở trên đất, gắt gao nhìn chằm chằm mạo hiểm gia, đôi mắt không lệch đi chút nào.
Author, “…”
Con thú này, vì rượu Hỏa Diễm, quả thực đến mặt mũi cũng không cần nữa rồi!
Nhưng trước đó đã thử khuyên nhủ qua, mặc kệ anh nói cái gì, nó cản bản đều không nghe. Trừ phi lấy rượu Hỏa Diễm dụ dỗ, mới có thể giữ nó ngồi ở bên cạnh.
Nghĩ đến túi tiền cạn kiệt, Authur quyết định giả vờ như không nhìn thấy. Dù sao thì chỉ cần người khách đó uống hết rượu, rốt cuộc không còn ngửi thấy mùi rượu, nó tự nhiên sẽ trở về.
Trong lúc cân nhắc, hai bóng dáng quen thuộc tiến vào quán rượu.
“Hai ly rượu Hỏa Diễm.” Mary chọn món.
Biết rất nhanh sẽ có rượu uống, Lena an phận đợi ở bên chân, dáng vẻ đặc biết ngoan ngoãn.
“Còn muốn thêm thứ gì khác không?” Taylor hỏi.
“Không cần, chỉ cần rượu.” Mary ước lượng túi tiền, nhịn đau cự tuyệt.
“Của quý cô đã đủ.” Taylor đưa ra 2 ly rượu Hỏa Diễm.
Mary nhận 2 ly rượu, dự đinh tìm chỗ ngồi ở đại sảnh. Trông thấy Authur, bước chân hơi dừng lại, khẽ gật đầu chào hỏi, sau đó mới tiếp tục đi đến phía trước.
Lúc đi ngang qua Karl, chỉ thấy nó kinh ngạc đến bối rối, biểu tình có chút ngây ngốc ra.
Mình có rượu uống, Karl lại không có, chỉ có thể đưa mắt ngóng nhìn. Nghĩ tới đây, Lena đắc ý xém hỏng rồi, ra sức đong đưa cái đuôi.
“Qua đây.” Mary tìm thấy chỗ ngồi, vẫy vẫy tay, tỏ ý cho vật cưỡi nhanh chạy đến.
Lena bước đi ưu nhã, nhịp từng bước đến bên cạnh tiểu đồng bọn. Chỉ nhìn điệu bộ của nó, cực kỳ giống người thắng cuộc.
Karl bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía Arthur, ánh mắt cực kì u oán —— nhìn người ta kìa, lại nhìn đến người kìa.
Arthur, “???”
Nhìn anh làm gì? Đều đã nói hôm nay không cho mua rượu rồi mà.
Đang khi một người một Sư tử “thâm tình” nhìn nhau, Mary và Lena bắt đầu thưởng thức rượu ngon.
Lena không nỡ uống hết, chỉ từng chút, từng chút một liếm láp. Đột nhiên, từ trên người nó bùng lên 1 ngọn lửa trắng, hơi nóng tỏa ra xung quanh.
Mary ngẩn ra, theo bản năng nhìn về phía vật cưỡi.
Nhìn thấy lông tơ trên thân Lena rơi xuống bàn, “Ầm” một tiếng, bàn gỗ bị ngọn lửa trắng đốt đến, bắt đầu cháy hừng hực.
Mà Lena không có mảy may nhận ra bản thân đã làm ra chuyện tốt gì, vẫn cúi đầu liếp lám rượu.
“Lena!” Trong lòng Mary căng thẳng, bật dậy – vật cưỡi của cô có thuộc tính Hỏa không phải giả, bình thường có thể dùng đều là ngọn lửa màu đỏ thắm, lúc này vờn quanh cơ thể nó lại là ngọn lửa màu trắng, là chuyện gì đang xảy ra?
Nghe thấy tiếng gọi, Lena ngẩng đầu, vẻ mặt ngây ngô.
Lại có lông tơ bay xuống, lúc này đến chiếc ghế bị thiêu cháy.
Mary vội vàng dập lửa. Chỉ là chẳng biết tại sao, ngọn lửa trắng thật là ương ngạnh, làm thế nào cũng không dập tắt được.
Trên trán toát ra tầng tầng mồ hôi, cô có chút không biết phải làm sao.
Lúc này, một vị pháp sư hệ Thủy ra tay, tập hợp dòng nước, hướng đến ngọn lửa trắng giội xuống.
“Phốc xì…”
Dòng nước bốc hơi, ngọn lửa trắng vẫn còn, thế lửa một chút cũng không thấy giảm.
Vị pháp sư hệ Thủy sửng sốt, nói thầm, “Đây không phải là ngọn lửa bình thường? Không dập tắt được!”
Làm sao bây giờ? Mary mím chặt môi, cấp tốc suy nghĩ đối sách.
Thời khắc mấu chốt, Arthur ra lệnh, “Karl, ngậm lấy bàn ghế đó, đem chúng ném đến nơi không có người.”
Karl hành động nhanh mạnh, theo lệnh làm việc. Chỉ là móng vuốt vừa chạm tới ngọn lửa trắng, liền không nhịn được lui trở về, dường như đã bị bỏng rồi.
“Lena, mày đi.” Mary dùng giọng ra lệnh nói.
Lena đứng lên, còn chưa kịp động trảo, lông tơ phiêu tán ra càng nhiều. Lông tơ nhẹ nhàng phiêu đãng, nhìn quỹ đạo chuyển động của nó, cuối cùng hẳn là sẽ rơi trên chiếc bán khác.
Arthur, Mary, “...”
Lông tơ tùy ý rơi xuống, sợ là cả quán rượu đều sẽ bị thiêu hủy!
Arthur đang muốn sơ tán khách khứa, đã thấy không gian xé mở, Alice đột ngột xuất hiện trong quán rượu, lơ lửng giữa không trung.
“Sư thứu đuôi đỏ uống quá nhiều rượu Hỏa Diễm, sắp thăng cấp thành ma thú cao cấp. Thân là chủ nhân, tại sao một chút biện pháp phòng bị cũng không làm?” Cô nhíu mày, vươn tay.
Một giây sau, lông tơ giống như được dẫn dắt, tụ tập đến trên tay cô. Đến khi toàn bộ đều tụ lại, lông tơ phá thành mảnh nhỏ, chỉ chốc lát liền hóa thành hạt tròn.
Đón lấy, Alice động đậy ngón trỏ.
Ngay sau đó, có dòng nước suối trong tưới lên chiếc bàn, đem ngọn lửa dập tắt.
Cùng lúc đó, quanh thân Lena xuất hiện cái lồng ma pháp trong suốt, vây nó toàn bộ ở trong.
“Thăng cấp cần 2-12 giờ. Chờ nó tiến hóa thành ma thú cao cấp, có thể không chế ma lực trong cơ thể, lại mang nó đi.” Alice quét mắt nhìn Mary một chút, dặn dò,” Trước tiên nhớ bồi thường tiền chiếc bàn, không có lần sau.”
Nói xong, thuấn di rời đi.
Sự việc phát sinh quá nhanh, khách khứa còn chưa kịp phản ứng, mối nguy đã được hóa giải rồi.
Mọi người trước là giật mình, rồi chợt xôn xao.
Đám người đầu tiên là liền giật mình, chợt xôn xao.
“Đã sớm nghe nói Lệnh chủ tân nhiệm là Pháp sư toàn hệ, hóa ra là thật sự. Anh nhìn này vừa là pháp thuật không gian, vừa là pháp thuật hệ Phong, vừa là pháp thuật hệ Thủy, một người bình thường có thể làm được đến vậy sao!”
“So với viêc có phải là Pháp sư toàn hệ không, tôi càng hiếu kỳ Lệnh chủ rốt cuộc có cấp bậc bao nhiêu. Di chuyển tức thời cũng không phải pháp sư Không gian bình thường có thể dùng đến được! Còn có ngọn lửa kia, vừa rồi mọi người cũng nhìn thấy, pháp sư hệ Thủy bình thường dập không tắt! Vậy mà Lệnh chủ thì sao? Động động ngón tay là dập tắt rồi!”
“Lại nói, cái lồng ma pháp trong suốt là pháp thuật hệ nào vậy? Có ai nhận ra không?”
Tất cả mọi người lặng ngắt như tờ, trong đại sảnh là 1 mảnh tĩnh lặng.
“Chẳng lẽ là pháp thuật thất truyền?” Một pháp sư thấy không có người trả lời, đáy lòng lại có suy đoán khác.
“Đừng đoán nữa, tiếp tục uống rượu, ăn thịt đi.” Authur đánh gãy bàn tán của khách khứa, tỏ ý bọn họ nên làm gì thì làm cái đó.
Trong quán rượu lại dâng lên bầu không khí náo nhiệt … Tối thiểu thì mặt ngoài là như vậy.
Vị pháp sư hệ Thủy âm thầm cân nhắc, Sư thứu là ma thú trung cấp, chỉ có số ít có thiên phú đặc biệt tốt, mới có thể đột phá xiềng xích, trở thành ma thú cao cấp.
Nghe được, ma thú này cùng rượu Hỏa Diễm có quan hệ. Nếu như uống rượu có thể thúc đẩy ma thú tăng cấp, vậy mình uống rượu Thanh, có phải thực lực cũng sẽ tăng lên rất nhiều không?
Nghĩ vậy, trong lòng anh liền nóng nảy, vội vội vàng vàng chạy đến trước quầy, lớn tiếng gọi, “Cho tôi ly rượu Thanh.”
Thoáng dừng chốc lát, hắn quả quyết đổi ý, “Không! Tôi muốn 2 ly!”
Nghe vậy, các pháp sư khác trong quán rượu như sực tỉnh từ trong mộng, vội chạy đến trước quầy xếp hàng.
Còn có vài người ngượng ngùng vì túi tiền của mình, thực sự đào không ra 1 đồng tiền, nôn nao thề trong lòng, về sau nhất định phải cố gắng kiếm tiền, đến quán rượu mua rượu uống!
Việc buôn bán rượu cao cấp bỗng chốc tốt lên, Taylor không kịp chuẩn bị. Nhưng chỉ luống cuống tay chân lúc đầu, sau đã nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.
Khách khứa xếp thành hàng dài, ngay ngắn trật tự, hết thảy đều đâu vào đấy tiến về phía trước.
Trong bầu không khí ồn ào đó, Karl vô cùng ai oán ngước mắt nhìn Authur.
Nó sai rồi! Thật sự sai rồi! Nó chỉ biết, muốn tìm chủ nhân cần tìm người lợi hại, nhưng lại không biết, có thể vì nó không tiếc tiêu tiền mới là đạo cai trị.
Rõ ràng nó có thiên phú rất tốt, thực lực cao hơn Lena, lại bởi vì uống ít rượu Hỏa Diễm, chỉ có thể thăng cấp chậm một bước …
Karl ũ rũ cụp đầu xuống, cảm thấy nhân sinh vô vọng.
Mary hiểu rõ, đội trưởng muốn tìm nơi yên tĩnh nói chuyện, vì vậy vội chạy theo.
Mary nhìn thấy, không khỏi buồn bực, “Đây là thế nào?”
“Sắp phá sản rồi!” Gerry đau khổ nhắm mắt lại, “Tiền lương mỗi tháng khi tới tay, chuyện đầu tiên là chạy đến quán rượu làm một bữa hoành tráng.”
“Mấy ngày sau đó là ăn ăn uống uống, chạy qua lại giữa quán rượu và cửa hàng thực phẩm. Thỉnh thoảng Abe nhịn không được, còn phải mua cho nó 1 ly rượu Hỏa Diễm.”
“Hết tháng thì 1 xu cũng không còn, ngược lại tiền tiết kiệm còn bị bay đi….”
Thoạt đầu mới đến Clayton định cư, Gerry rất cao hứng. Thu nhập ổn định, không cần mạo hiểm, món ngon ở trên trấn, có thể ăn mỗi ngày, cuộc sống bình ổn vô cùng thích ý.
Nhưng mà dần dần, cậu nhận thấy sự tình có chút kỳ quái – vừa không mua trang bị, lại không mua quyển trục, thuốc, thậm chí không mua chút quần áo mới nào, tiền lương bất tri bất giác liền bị tiêu sạch! Tiền đều chạy hết đến nơi nào chứ? Anh gãi gãi đầu da, vẻ mặt đau khổ, lâm vào trầm tư.
“Bị ăn sạch đấy.” Mary nói như là chuyện hiển nhiên, “Mỗi ngày mua cho vật cưỡi ly rượu Hỏa Diễm, thỉnh thoảng lại tự mình mua uống thử, ăn thêm vài xiên thịt nướng, tiền chẳng phải là bị tiêu hết sao?”
“Không phải ngày nào cũng mua rượu!” Gerry nhấn mạnh, “Nếu là do nuông chiều sư thứu, sớm đã không còn tiền rồi.”
“Vậy thì không biết rồi.” Mary nhún nhún vai.
“Cô thì sao? Tiền lương đủ dùng sao?” Gerry ngẩng đầu hỏi.
Mary cười ha ha, mặt không chút thay đổi nói, “Anh là kiếm sĩ, còn tôi là Pháp sư.”
Không chỉ tọa kỵ muốn uống Hỏa Diễm rượu, ngay cả chính cô, cũng thỉnh thoảng muốn uống 1 ly.
Gerry, “...”
Anh không nói lời gì, nhưng trong đôi mắt chứa đầy sự đồng cảm.
Mary quay phắt đi, tận lực dùng giọng bình tĩnh mở miệng, “Tiêu tiền lương nhanh lắm, vốn dĩ đã không dùng. Vì không để cho mình và vật cưỡi chết đói, tôi trong lúc rảnh đã mang theo Lena vào trong núi U Minh đi săn”
“Giảm tần suất uống rượu, lại chịu khó một chút, những đồ dùng này nọ mua ít 1 chút, miễn cưỡng cũng đủ dùng.”
“Nói chung, vẫn tốt, có thể sống sót.”
Nghe vậy, Gerry không khỏi hoài nghi nhân sinh. Thành viên của đoàn mạo hiểm Sư thứu đuôi đỏ đều là tinh anh của Đế quốc, lúc nào lại lưu lạc đến mức cơm cũng ăn không nổi?
Ngoài mặt, bọn họ nhận làm thuê cho Lệnh chủ Alice, mỗi tháng nhận tiền thù lao từ tay cô.
Nhưng trên thực tế, sau đó đa số thành viên trong đoàn mạo hiểm sẽ lại đem phần lớn tiền lương tiêu vào quán rượu và cửa hàng thực phẩm. Dạng pháp sư như Mary, còn phải làm thêm kiếm phụ cấp, mới miễn cưỡng đủ ăn đủ uống đủ dùng, đạt đến cân bằng thu chi.
…. Dường như có chỗ nào đó không đúng lắm nha?
Gerry càng nghĩ càng rối rắm.
“Khổ thì có khổ một chút, nhưng tôi cảm thấy, tiền này tiêu rất đáng.” Mary nâng khóe môi, đột nhiên cười 1 tiếng, “Không luyên thuyên nữa, tối muốn dẫn Lena đến quán rượu uống rượu.”
Dứt lời, liền tiêu sái quay người rời đi.
Nhìn bóng dáng đồng nghiệp đi xa, Gerry lại lần nữa lâm vào trầm tư. Hay là anh cũng làm nghề phụ, kiếm thêm chút tiền?
**
Trong quán rượu, hôm nay đến phiên Authur và vật cưỡi anh “Karl” trực ban.
Karrl vốn đang nằm úp sấp trên đất, bỗng nghe thấy có người gọi rượu Hỏa Diễm. Nó “vụt” đứng lên, vui vẻ đến sau lưng người khách, theo đến khi người đó ngồi xuống.
“Này … Sư thứu này là xảy ra chuyện gì?” Bị nhìn chằm chằm, mạo hiểm gia đó trong lòng có chút chột dạ, thậm chí không dám nhìn sang hai bên.
“Không việc gì, không cắn người đâu.” Người bạn đã đến quán rượu nhiều lần, thông thạo nói, “Nó chính là đang thèm rượu, không uống được, cho nên nhìn xem cậu uống đấy.”
“… Bị nó nhìn chằm chằm, còn có thể uống được sao!” Mạo hiểm gia cáu kỉnh nói.
“Cái gì cũng đừng nói, trước uống đi.” Người bạn bình cân như vại, “Uống xong ngụm thứ nhất, cậu sẽ không còn nghĩ đến những cái khác nữa.”
Mạo hiểm gia bán tín bán nghi, thử nhấp một ngụm. Vị rượu Hỏa Diễm nồng đậm, sau khi uống vào, có một dòng nước ấm di chuyển trong cơ thể, toàn thân ấm áp dạt dào.
Anh ta quả nhiên quên đi sự tồn tại của Sư thứu, liền uống xuống ngụm thứ 2, thứ 3.
Nhưng Karle thì sao?
Cái mũi mấp máy, rất nhanh ngửi rồi lại ngửi, đồng thời quỳ rạp ở trên đất, gắt gao nhìn chằm chằm mạo hiểm gia, đôi mắt không lệch đi chút nào.
Author, “…”
Con thú này, vì rượu Hỏa Diễm, quả thực đến mặt mũi cũng không cần nữa rồi!
Nhưng trước đó đã thử khuyên nhủ qua, mặc kệ anh nói cái gì, nó cản bản đều không nghe. Trừ phi lấy rượu Hỏa Diễm dụ dỗ, mới có thể giữ nó ngồi ở bên cạnh.
Nghĩ đến túi tiền cạn kiệt, Authur quyết định giả vờ như không nhìn thấy. Dù sao thì chỉ cần người khách đó uống hết rượu, rốt cuộc không còn ngửi thấy mùi rượu, nó tự nhiên sẽ trở về.
Trong lúc cân nhắc, hai bóng dáng quen thuộc tiến vào quán rượu.
“Hai ly rượu Hỏa Diễm.” Mary chọn món.
Biết rất nhanh sẽ có rượu uống, Lena an phận đợi ở bên chân, dáng vẻ đặc biết ngoan ngoãn.
“Còn muốn thêm thứ gì khác không?” Taylor hỏi.
“Không cần, chỉ cần rượu.” Mary ước lượng túi tiền, nhịn đau cự tuyệt.
“Của quý cô đã đủ.” Taylor đưa ra 2 ly rượu Hỏa Diễm.
Mary nhận 2 ly rượu, dự đinh tìm chỗ ngồi ở đại sảnh. Trông thấy Authur, bước chân hơi dừng lại, khẽ gật đầu chào hỏi, sau đó mới tiếp tục đi đến phía trước.
Lúc đi ngang qua Karl, chỉ thấy nó kinh ngạc đến bối rối, biểu tình có chút ngây ngốc ra.
Mình có rượu uống, Karl lại không có, chỉ có thể đưa mắt ngóng nhìn. Nghĩ tới đây, Lena đắc ý xém hỏng rồi, ra sức đong đưa cái đuôi.
“Qua đây.” Mary tìm thấy chỗ ngồi, vẫy vẫy tay, tỏ ý cho vật cưỡi nhanh chạy đến.
Lena bước đi ưu nhã, nhịp từng bước đến bên cạnh tiểu đồng bọn. Chỉ nhìn điệu bộ của nó, cực kỳ giống người thắng cuộc.
Karl bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía Arthur, ánh mắt cực kì u oán —— nhìn người ta kìa, lại nhìn đến người kìa.
Arthur, “???”
Nhìn anh làm gì? Đều đã nói hôm nay không cho mua rượu rồi mà.
Đang khi một người một Sư tử “thâm tình” nhìn nhau, Mary và Lena bắt đầu thưởng thức rượu ngon.
Lena không nỡ uống hết, chỉ từng chút, từng chút một liếm láp. Đột nhiên, từ trên người nó bùng lên 1 ngọn lửa trắng, hơi nóng tỏa ra xung quanh.
Mary ngẩn ra, theo bản năng nhìn về phía vật cưỡi.
Nhìn thấy lông tơ trên thân Lena rơi xuống bàn, “Ầm” một tiếng, bàn gỗ bị ngọn lửa trắng đốt đến, bắt đầu cháy hừng hực.
Mà Lena không có mảy may nhận ra bản thân đã làm ra chuyện tốt gì, vẫn cúi đầu liếp lám rượu.
“Lena!” Trong lòng Mary căng thẳng, bật dậy – vật cưỡi của cô có thuộc tính Hỏa không phải giả, bình thường có thể dùng đều là ngọn lửa màu đỏ thắm, lúc này vờn quanh cơ thể nó lại là ngọn lửa màu trắng, là chuyện gì đang xảy ra?
Nghe thấy tiếng gọi, Lena ngẩng đầu, vẻ mặt ngây ngô.
Lại có lông tơ bay xuống, lúc này đến chiếc ghế bị thiêu cháy.
Mary vội vàng dập lửa. Chỉ là chẳng biết tại sao, ngọn lửa trắng thật là ương ngạnh, làm thế nào cũng không dập tắt được.
Trên trán toát ra tầng tầng mồ hôi, cô có chút không biết phải làm sao.
Lúc này, một vị pháp sư hệ Thủy ra tay, tập hợp dòng nước, hướng đến ngọn lửa trắng giội xuống.
“Phốc xì…”
Dòng nước bốc hơi, ngọn lửa trắng vẫn còn, thế lửa một chút cũng không thấy giảm.
Vị pháp sư hệ Thủy sửng sốt, nói thầm, “Đây không phải là ngọn lửa bình thường? Không dập tắt được!”
Làm sao bây giờ? Mary mím chặt môi, cấp tốc suy nghĩ đối sách.
Thời khắc mấu chốt, Arthur ra lệnh, “Karl, ngậm lấy bàn ghế đó, đem chúng ném đến nơi không có người.”
Karl hành động nhanh mạnh, theo lệnh làm việc. Chỉ là móng vuốt vừa chạm tới ngọn lửa trắng, liền không nhịn được lui trở về, dường như đã bị bỏng rồi.
“Lena, mày đi.” Mary dùng giọng ra lệnh nói.
Lena đứng lên, còn chưa kịp động trảo, lông tơ phiêu tán ra càng nhiều. Lông tơ nhẹ nhàng phiêu đãng, nhìn quỹ đạo chuyển động của nó, cuối cùng hẳn là sẽ rơi trên chiếc bán khác.
Arthur, Mary, “...”
Lông tơ tùy ý rơi xuống, sợ là cả quán rượu đều sẽ bị thiêu hủy!
Arthur đang muốn sơ tán khách khứa, đã thấy không gian xé mở, Alice đột ngột xuất hiện trong quán rượu, lơ lửng giữa không trung.
“Sư thứu đuôi đỏ uống quá nhiều rượu Hỏa Diễm, sắp thăng cấp thành ma thú cao cấp. Thân là chủ nhân, tại sao một chút biện pháp phòng bị cũng không làm?” Cô nhíu mày, vươn tay.
Một giây sau, lông tơ giống như được dẫn dắt, tụ tập đến trên tay cô. Đến khi toàn bộ đều tụ lại, lông tơ phá thành mảnh nhỏ, chỉ chốc lát liền hóa thành hạt tròn.
Đón lấy, Alice động đậy ngón trỏ.
Ngay sau đó, có dòng nước suối trong tưới lên chiếc bàn, đem ngọn lửa dập tắt.
Cùng lúc đó, quanh thân Lena xuất hiện cái lồng ma pháp trong suốt, vây nó toàn bộ ở trong.
“Thăng cấp cần 2-12 giờ. Chờ nó tiến hóa thành ma thú cao cấp, có thể không chế ma lực trong cơ thể, lại mang nó đi.” Alice quét mắt nhìn Mary một chút, dặn dò,” Trước tiên nhớ bồi thường tiền chiếc bàn, không có lần sau.”
Nói xong, thuấn di rời đi.
Sự việc phát sinh quá nhanh, khách khứa còn chưa kịp phản ứng, mối nguy đã được hóa giải rồi.
Mọi người trước là giật mình, rồi chợt xôn xao.
Đám người đầu tiên là liền giật mình, chợt xôn xao.
“Đã sớm nghe nói Lệnh chủ tân nhiệm là Pháp sư toàn hệ, hóa ra là thật sự. Anh nhìn này vừa là pháp thuật không gian, vừa là pháp thuật hệ Phong, vừa là pháp thuật hệ Thủy, một người bình thường có thể làm được đến vậy sao!”
“So với viêc có phải là Pháp sư toàn hệ không, tôi càng hiếu kỳ Lệnh chủ rốt cuộc có cấp bậc bao nhiêu. Di chuyển tức thời cũng không phải pháp sư Không gian bình thường có thể dùng đến được! Còn có ngọn lửa kia, vừa rồi mọi người cũng nhìn thấy, pháp sư hệ Thủy bình thường dập không tắt! Vậy mà Lệnh chủ thì sao? Động động ngón tay là dập tắt rồi!”
“Lại nói, cái lồng ma pháp trong suốt là pháp thuật hệ nào vậy? Có ai nhận ra không?”
Tất cả mọi người lặng ngắt như tờ, trong đại sảnh là 1 mảnh tĩnh lặng.
“Chẳng lẽ là pháp thuật thất truyền?” Một pháp sư thấy không có người trả lời, đáy lòng lại có suy đoán khác.
“Đừng đoán nữa, tiếp tục uống rượu, ăn thịt đi.” Authur đánh gãy bàn tán của khách khứa, tỏ ý bọn họ nên làm gì thì làm cái đó.
Trong quán rượu lại dâng lên bầu không khí náo nhiệt … Tối thiểu thì mặt ngoài là như vậy.
Vị pháp sư hệ Thủy âm thầm cân nhắc, Sư thứu là ma thú trung cấp, chỉ có số ít có thiên phú đặc biệt tốt, mới có thể đột phá xiềng xích, trở thành ma thú cao cấp.
Nghe được, ma thú này cùng rượu Hỏa Diễm có quan hệ. Nếu như uống rượu có thể thúc đẩy ma thú tăng cấp, vậy mình uống rượu Thanh, có phải thực lực cũng sẽ tăng lên rất nhiều không?
Nghĩ vậy, trong lòng anh liền nóng nảy, vội vội vàng vàng chạy đến trước quầy, lớn tiếng gọi, “Cho tôi ly rượu Thanh.”
Thoáng dừng chốc lát, hắn quả quyết đổi ý, “Không! Tôi muốn 2 ly!”
Nghe vậy, các pháp sư khác trong quán rượu như sực tỉnh từ trong mộng, vội chạy đến trước quầy xếp hàng.
Còn có vài người ngượng ngùng vì túi tiền của mình, thực sự đào không ra 1 đồng tiền, nôn nao thề trong lòng, về sau nhất định phải cố gắng kiếm tiền, đến quán rượu mua rượu uống!
Việc buôn bán rượu cao cấp bỗng chốc tốt lên, Taylor không kịp chuẩn bị. Nhưng chỉ luống cuống tay chân lúc đầu, sau đã nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.
Khách khứa xếp thành hàng dài, ngay ngắn trật tự, hết thảy đều đâu vào đấy tiến về phía trước.
Trong bầu không khí ồn ào đó, Karl vô cùng ai oán ngước mắt nhìn Authur.
Nó sai rồi! Thật sự sai rồi! Nó chỉ biết, muốn tìm chủ nhân cần tìm người lợi hại, nhưng lại không biết, có thể vì nó không tiếc tiêu tiền mới là đạo cai trị.
Rõ ràng nó có thiên phú rất tốt, thực lực cao hơn Lena, lại bởi vì uống ít rượu Hỏa Diễm, chỉ có thể thăng cấp chậm một bước …
Karl ũ rũ cụp đầu xuống, cảm thấy nhân sinh vô vọng.
Mary hiểu rõ, đội trưởng muốn tìm nơi yên tĩnh nói chuyện, vì vậy vội chạy theo.
Danh sách chương