Tháng Sáu,《 Truy Mộng Thiếu Niên 》đã càn quét mạng internet với sức nóng vượt xa mong đợi của tổ sản xuất chương trình.
Trong thời điểm các sản phẩm của giới giải trí ngày càng bị đồng nhất hóa, nhóm nhạc thần tượng một năm tuyển chọn ba đợt, mỗi quý còn có thể có các show truyền hình khác giành chiếm thị trường, cơn sóng nhiệt của show truyền hình này đúng là không tầm thường.
Có người tổng kết nguyên nhân hot rầm rộ của 《 Truy Mộng Thiếu Niên 》 thành mấy cái gạch đầu dòng, chẳng hạn như là sự đầu tư mạnh dạn của các nhà tài trợ, sự hỗ trợ toàn lực của nền tảng phát sóng, cơ chế thi đấu gay cấn mười phần, cùng với công lực marketing hùng mạnh một cách có hệ thống, sự cải biên đúng chỗ sao cho phù hợp với văn hóa bản địa của nhà sản xuất, cùng với giá trị định hướng lành mạnh......
Đương nhiên quan trọng nhất, vẫn là những tuyển thủ thiếu niên tràn đầy nhiệt huyết, cùng với dàn khách mời chuyên nghiệp lại có khiếu pha trò.
Chờ chương trình được phát sóng đến giai đoạn giữa, nhiệt độ đã hoàn toàn đốt cháy tất cả các show truyền hình trong vòng nửa năm đầu. Mà Viên Tinh Châu với vai trò vị tiền bối duy nhất ở trong dàn khách mời đã từng có kinh nghiệm là thành viên nhóm nhạc, cũng đồng thời thu hút về rất nhiều fan, trong khoảng thời gian này sức nóng lại một lần nữa trở mình tăng cao, ấy thế mà đã vượt xa Nguyên Trừng và những người khác.
Không lâu sau đó, bộ phim thần tượng mà cậu quay năm ngoái, sau khi trải qua vài lần đổi tên, cuối cùng chốt phương án lấy tên là 《 Người Đại Diện Của Tôi 》, bắt đầu phát sóng từ kỳ nghỉ hè.
"Viên ca lần này ổn áp ghê, " Tiểu Lữ cầm ô, vừa lướt di động vừa nói, "Em thấy người tham gia buổi họp báo công chiếu phim ngày hôm nay đều khen ngợi diễn xuất của Viên ca đây này."
Diệp Hoài đang ngồi gục đầu ủ rũ, nghe vậy quay đầu sang, duỗi tay ra.
Tiểu Lữ lập tức dâng điện thoại lên, giao diện trên màn hình rõ ràng là bài viết của một nhà phê bình phim nổi tiếng, nhận xét về《 Người Đại Diện Của Tôi 》, cuối cùng khi đề cập tới Viên Tinh Châu, nói rằng cậu có cả lưu lượng lẫn năng lượng, kỹ năng diễn xuất ổn áp, tương lai có triển vọng.
"Đương nhiên, bà xã của tôi là giỏi nhất." Diệp Hoài đưa trả điện thoại cho Tiểu Lữ, cuối cùng thở dài, "Của tôi thì sao? Cho tôi xem."
Tiểu Lữ lập tức đưa điện thoại của mình cho hắn. Diệp Hoài cũng tự động mở khóa màn hình, đăng nhập WeChat, mở ra nhóm chat tâng bốc*.
Hắn vừa xuất hiện, các thành viên trong nhóm chat tâng bốc lập tức hoạt động sôi nổi.
"Thầy Diệp hôm nay cũng đang đóng phim sao? Quả nhiên là một thanh niên yêu nghề kính nghiệp mà."
"Ăn cái gì mới có thể đẹp trai được như Diệp Hoài?"
"Thầy Diệp Hoài là tác phẩm nghệ thuật của nhân gian, nghệ sĩ nhân dân, lực lượng nòng cốt của diễn viên đương đại, người nối nghiệp của ảnh đế ngành điện ảnh, sao có thể là đối tượng để người thường so sánh."
"Hôm nay tôi xem trích đoạn ngoài lề, diễn xuất của thầy Diệp quá bùng nổ [ ngón cái ][[ ngón cái ]!!!! Quả thật nổ tan nát linh hồn tôi mất thôi!!"
Diệp Hoài: "???"
"Ba dấu chấm hỏi hình thành thủ pháp tu từ, tăng cường khí thế! Từ đó có thể nhìn ra thầy Diệp Hoài lòng mang thiên hạ, có khí thế nuốt trọn núi sông, phong thái bao dung vạn vật!"
......
"Mấy lời khen này sáo rỗng hết sức." Diệp Hoài bất đắc dĩ mà đảo mắt lộ ra lòng trắng, lại kéo xuống tiếp, sau khi đọc thêm đôi câu "rắm cầu vồng" bèn nhàm chán mà tắt đi.
Hắn không ngờ chính mình cũng sẽ có một ngày gia nhập nhóm chat tâng bốc, nhưng mà hiện giờ sự thật đích thực là như thế -- kể từ khi vào đoàn phim, hắn đã bị Hàn Xuyên nhắm vào, đối diện với sự đả kích chế giễu hằng ngày, Diệp Hoài chỉ có thể gia nhập một nhóm chat tâng bốc, dùng mấy lời khen "rắm cầu vồng" để giải tỏa một chút.
Đối với việc này, trong lòng hắn vẫn là buồn bực chiếm đa số. Kỳ thực ngay từ lúc Diệp Hoài đi quay show truyền hình trước đó, Hàn Xuyên đã tìm đến đạo diễn bày tỏ sự bất mãn, nói một đứa nghệ sĩ non tơ đẹp mã tự dưng đi đóng phim làm cái gì, tham gia show truyền hình kiếm tiền nhanh lại vừa thoải mái, rồi sẽ chẳng muốn quay về nữa đâu. Công việc đóng phim vẫn nên giao cho dân chuyên nghiệp làm.
Đạo diễn biết gã có địa vị cao ở trong giới, chỉ có thể ôn tồn xoa dịu, cũng ra vẻ khó xử, Nhã Phách dù sao cũng là bên đầu tư, hơn nữa Diệp Hoài có fan đông, lưu lượng lớn, trong tương lai nhà sản xuất bán bản quyền còn phải trông cậy vào điểm này để nâng giá, ông nào dám đổi Diệp Hoài đi.
Hàn Xuyên bất mãn ở trong lòng, chờ đến sau khi Diệp Hoài trở về liền gây khó dễ đủ đường. Bình thường ngó lơ Diệp Hoài, lúc đóng phim lại cố ý dùng kỹ thuật diễn để áp chế.
Diệp Hoài hoàn toàn là tay mơ, gặp được kiểu bạn diễn như Phó Thịnh thì mười phần có thể phát huy ra được mười hai phần, nhưng mà gặp phải kiểu người như Hàn Xuyên, mười phần lại bị áp chế đến nỗi chỉ thể xuất ra ba phần.
Cảnh quay tương tác giữa hai người lại nhiều, Diệp Hoài không thể, cũng không muốn lộ ra sự yếu thế ở trước mặt Hàn Xuyên, vì thế ban ngày làm ra vẻ "ông đây có tiền có fan chẳng sao hết", nhưng chỉ vừa mới về đến chỗ ở, bèn lập tức đóng cửa lại đọc sách xem video, định bụng ngấm ngầm tu luyện thăng thiên một phen.
Nhưng mà kỹ năng diễn xuất ở đâu ra mà có thể học cấp tốc được nhanh đến như vậy, huống chi Hàn Xuyên cố ý gây khó dễ, vì thế Diệp Hoài cứ ba ngày lại hai lượt bị chọc giận đến phát khùng.
Tiểu Lữ chỉ có thể ở bên cạnh không ngừng an ủi, khuyên hắn nguôi giận. Lại bảo rằng Diệp Hoài như thế này là đã rất giỏi rồi, trước đây y từng đi theo một diễn viên mới cũng bị y chang, người nọ tâm tư hơi nhạy cảm, bị áp chế nên liên tục quên lời thoại, cuối cùng tinh thần cũng suy sụp hết cả.
"Tiếp tục như vậy không phải là một biện pháp." Tiểu Lữ hầm hừ nói, "Lão già khú đế cố tình đả kích anh, hay là đổi hắn đi cho rồi."
"Đổi hắn đi? Đổi tôi đi thì đúng hơn ấy." Diệp Hoài cũng biết mình bị chèn ép mỗi ngày cáu kỉnh, quay lên hình chưa biết chừng khó coi đến nhường nào, "Cậu không thấy đạo diễn cũng đang ba phải đó sao? Chút tiền Diệp Giang đổ vào có thể chỉ định được nữ chính là đã tốt lắm rồi, chuyện ai đóng vai nam chính làm sao ổng có thể nhúng tay, thật sự coi đoàn phim là của nhà ổng đấy à?"
Việc casting (tuyển chọn diễn viên) cho phim điện ảnh và truyền hình liên quan đến rất nhiều phương diện, Diệp Hoài vừa không thể gánh rating, Diệp Giang lại cũng không phải là nhà đầu tư lớn nhất, nào dám chọc vào vị "tôn đại phật" Hàn Xuyên này.
"Nhưng tiếp tục như vậy cũng không được đâu ạ." Tiểu Lữ nói, "Ngày nào hắn cũng đả kích anh."
"Có gì đâu, Tinh Châu năm ấy cũng trải qua như thế này." Diệp Hoài phất phất tay, sốt ruột nói, "Cứ như vậy đi. Còn nữa, đừng nói với Tinh Châu, em ấy đã mệt muốn chết rồi."
Tiểu Lữ rất muốn nói cho Viên Tinh Châu biết, nhưng lại không dám làm trái ý của Diệp Hoài, đành phải "ồ" một tiếng gật đầu. Sau đó lúc về nhà, y đọc truyện cười trên internet giải tỏa áp lực, lúc này mới chợt nảy ra một ý, thêm Diệp Hoài vào một nhóm chat tâng bốc.
Đương nhiên, tài khoản dùng để gia nhập nhóm chat là tài khoản phụ, y nói với người ta rằng mình là fan của Diệp Hoài, muốn lấy góc nhìn từ ngôi thứ nhất để nghe được lời khen của mọi người dành cho Diệp Hoài. Tuy vậy lúc này mới thêm vào một ngày, các thành viên trong nhóm đã chống đỡ không nổi, chỉ có thể chắp vá lung tung, tìm vài ba từ ngữ không liên quan đến nhau mà xây đắp.
Diệp Hoài nhìn đến phát chán, thoát ra ngoài đi xem Weibo. Những bài đăng đề cập tới hắn trên Weibo thì hoặc là đang ship CP, hoặc là đang u mê nhan sắc, thật sự chẳng có gì thú vị.
"Cậu lại mua thêm cho tôi mấy khóa học." Diệp Hoài quẳng điện thoại đi, nghĩ một hồi, lại cầm trở về, nhếch miệng cười chụp một tấm selfie gửi cho Viên Tinh Châu, biểu thị mình đang rất ổn, sau đó hùng hổ nói, "Tôi vẫn đếch tin, đóng ba cái phim thôi thì có gì đâu mà ghê gớm."
Buổi chiều cùng ngày, Tiểu Lữ mua video khóa học và tải về máy, Diệp Hoài bèn dứt khoát cầm xem ở trường quay, lẩm nhà lẩm nhẩm, đi lung tung qua lại, như là bị hâm dở.
Những lúc thi thoảng, hắn cũng cầm di động lên ngó qua một chút, muốn trò chuyện với Viên Tinh Châu vài câu, cho dù là tán gẫu xàm xí cũng được, nhưng mà Viên Tinh Châu vẫn chưa trả lời hắn, Diệp Hoài sợ mình gửi tin nhắn quá thường xuyên, khiến cho Viên Tinh Châu phát hiện ra sự dị thường, chỉ đành phải nhịn xuống.
Trong lúc hắn ở đây âm thầm đấu tranh tư tưởng, Viên Tinh Châu đang chạy tới hiện trường ghi hình《 Truy Mộng Thiếu Niên 》.
Đây là tập cuối cùng của show truyền hình này, các tuyển thủ đã bị loại từ trước đó cũng sẽ trở lại, mọi người cùng nhau ghi hình. Chính vì vậy, tổ sản xuất chương trình đã thêm vào một phân đoạn mới cho các mentor khách mời và tuyển thủ tâm sự, chỉ là phân đoạn này mới được thêm vào, lịch trình của một số vị khách mời không điều chỉnh kịp, cuối cùng được ấn định vào buổi tối hôm nay, nhưng lại đụng phải lịch trình họp báo công chiếu phim của Viên Tinh Châu.
Tổ sản xuất chương trình không còn cách nào khác, cân nhắc đến chuyện buổi tâm sự sẽ không phát lên sóng, bèn chủ động đưa ra đề nghị Viên Tinh Châu không cần phải đến, chỉ cần tham gia buổi ghi hình chính thức vào chiều ngày hôm sau là được.
Viên Tinh Châu lại không sao yên tâm cho nổi. Buổi tâm sự là nhằm để các vị tiền bối trò chuyện với các tuyển thủ về tương lai sau này, giảng giải về nhân sinh, cùng với hiện thực và mơ ước. Tuy vậy trong số những vị khách mời khác, nhạc sĩ gạo cội là một nhân vật thuộc dạng thiên tài, năm ấy mới ra mắt đã nhận được vô số giải thưởng lớn. Huấn luyện viên vũ đạo cũng là kiểu "con nhà người ta", đã từng là thành viên xuất sắc nhất trong đội tuyển quốc gia. Rapper nối tiếng thì lại có rất nhiều sở thích, chưa bao giờ coi rap là sự nghiệp...... Cả ba vị này đều là những thành phần giỏi giang xuất sắc dẫu kín tiếng, khoảng cách so với các bạn tuyển thủ có chút xa.
So tới so lui, chính ra là trải nghiệm của cậu lại bình thường hơn một chút. Hơn nữa, con đường chuyển nghề từ idol sang diễn viên mà cậu đi, gần như là vận mệnh của đại đa số các thần tượng.
Tất cả những đứa trẻ này cho dù là đã bị loại, hay là sẽ được debut, có lẽ giờ đây cũng sẽ đều băn khoăn về số phận tương lai của chính mình.
Ngoài chuyện đó ra, còn có đủ các thể loại lựa chọn và hợp đồng, "bánh nướng" và cạm bẫy mà các tuyển thủ sẽ rất sớm phải đối mặt......Viên Tinh Châu biết mình mà bỏ qua lần này, cơ bản sẽ không còn khả năng giáp mặt tâm sự với những đứa nhỏ này thêm một lần nào nữa, vì thế liên hệ với tổ sản xuất chương trình, chủ động tỏ ý muốn ghé qua.
Cậu bé trợ lý cầm túi xách giúp cậu, nghe thấy tiếng di động rung cũng không để ý cho lắm, còn nói với Viên Tinh Châu: "Anh ngủ trước một giấc đi Viên ca, từ sân bay qua đó cũng phải ba mươi phút. Anh cứ chợp mắt một lát."
Viên Tinh Châu "ừm" một tiếng, nhắm mắt dựa lưng vào ghế ngồi, thế nhưng đầu óc vẫn hoạt động không sao ngừng được.
"Cậu nói với chị Lý Nguyên một tiếng, hỏi chị là đại ngôn có thể hoãn lại vài ngày rồi mới ký có được không." Viên Tinh Châu nói, "Mấy ngày nay tôi xin nghỉ phép ở đoàn phim hơi nhiều. Nếu không vội thì đợi đến sau khi đóng máy rồi làm luôn một thể nhé."
Trợ lý dạ một tiếng.
Viên Tinh Châu: "Về phía Lý ca, nói cho anh ấy biết bên này còn khoảng mười ngày nữa là đóng máy, kịch bản trước hết khoan hẵng gửi cho tôi."
"Còn mấy kịch bản anh đã xem qua lúc trước thì sao ạ? Bộ phim chuyển thể IP kia cũng không được hả anh? Tuy rằng là một bộ phim có nội dung xoay quanh nữ chính, nhưng nam chính cũng rất hút fan đó nha." Cậu bé trợ lý cười hì hì, "Em rất thích bộ tiểu thuyết đó, theo đã nhiều năm lắm rồi đấy."
"Bộ đấy chỉ sợ không ổn, tôi đã ngó qua nguyên tác, cảm giác nhân vật được viết trong nguyên tác chính là Võ Tắc Thiên, kịch bản chỉ sửa lại theo hướng cốt truyện thiếu nữ." Viên Tinh Châu nói, "Để xem xét thêm đã, tôi không vội đi đóng phim tiếp. Tháng sau còn có thời gian rảnh sao?"
Trợ lý vội lật ra lịch trình, nhìn lướt qua một lượt: "Ngày 1 và ngày 2 còn chưa xếp lịch, những ngày khác đều đầy rồi ạ."
"Ừm, vậy thì để trống ra hai ngày đó. Tôi đi thăm ban." Viên Tinh Châu nghĩ một lát, lại nói, "Trước khi xác định là đi được thì đừng nói cho Tiểu Lữ biết."
Hai người nói là nghỉ ngơi, trên thực tế suốt chặng đường đi vẫn là đang nói chuyện công việc và kế hoạch.
Ảnh chụp Viên Tinh Châu được dán trên hộp đèn ở hai bên vệ đường, là ảnh tĩnh của cậu ở trong 《 Người Đại Diện Của Tôi 》. Có lẽ là fan mua tiếp ứng, dán dọc một con đường, vô cùng khoa trương.
Viên Tinh Châu liếc nhìn ra bên ngoài, sau đó đóng cửa kính xe lại, chuẩn bị nội dung cho cuộc trò chuyện tối nay.
Lúc hai người đến hiện trường, đám tuyển thủ quả nhiên đã chờ từ rất lâu.
Viên Tinh Châu thay một bộ quần áo khác, không trang điểm, mới đẩy cửa đi vào, các tuyển thủ đã bùng lên một trận thét chói tai, có mấy tuyển thủ kể từ khi bị loại đã lâu lắm rồi không gặp cậu, thậm chí còn nhào tới với đôi mắt ngấn lệ.
Viên Tinh Châu chỉ đành phải tươi cười chào hỏi mọi người, xoa đầu mấy đứa nhỏ, hoặc là vỗ vỗ bả vai, ra hiệu cho mọi người ngồi lại.
"Trò chuyện về cái gì?" Cậu ngồi trên ghế ở chính giữa, tươi cười nhìn mấy đứa nhỏ.
Có người lập tức la to: "Thầy Viên, trò chuyện về cái gì cũng được ạ!"
Viên Tinh Châu cười cười, "OK, vậy thì tôi cứ tùy tiện nói nhé."
Từ những buổi ghi hình trước đó, cậu đã hoàn toàn không giấu bài riêng, lấy ra những gì mình hiểu và mình biết mà chia sẻ hết toàn bộ. Buổi tâm sự hôm nay, tất cả mọi người đều nghĩ rằng cậu sẽ đề cập tới chuyện trên sân khấu, ai ngờ Viên Tinh Châu lại trước tiền nói về trải nghiệm debut của mình, về nỗi chật vật năm ấy khi bị người xa lánh, cùng với đủ các thể loại đấu tranh và khốn cảnh trong khoảng thời gian chuyển sang làm diễn viên.
"Tôi không phải là một ví dụ cho sự thành công." Viên Tinh Châu thẳng thắn nói, "Hồi trước ở trong nhóm nhạc, độ nổi tiếng của tôi là thấp nhất, lại nói tiếp, tôi ở trong nhóm nhạc nam xem như là một sản phẩm thất bại."
Các tuyển thủ đọc không ít các tin tức hóng chuyện bên lề, tuy rằng đều đã biết quá khứ của cậu, thế nhưng không dự đoán được cậu sẽ tự mình nhắc tới.
"Sức nóng của tôi gần như đều là đạt được nhờ đóng phim, nhưng hiện tại có thể làm mentor cho các em, cũng vừa vặn chứng minh một vấn đề." Viên Tinh Châu mỉm cười, nhìn mọi người nói, "...... Mọi con đường đều thông đến La Mã. Cho dù là bị loại, hay là sau cùng có thể thành lập nên nhóm nhạc, một chương trình, thậm chí một cơ hội, đều không thể định nghĩa được tương lai của các em."
Hôm nay trong số các tuyển thủ đang ngồi đây, ngoại trừ vài người cuối cùng sẽ được ra mắt, tuyệt đại đa số những người khác đều là tuyển thủ đã bị loại, mọi người tức khắc được cổ vũ bởi những lời nói này.
"Vậy tụi em về sau phải làm gì đây ạ?" Có tuyển thủ hỏi thẳng thừng, "Công ty tụi em muốn cho tụi em đi diễn web drama (phim chiếu mạng)."
"Trong một show truyền hình tuyển chọn tài năng, một idol chuyển nghề sang làm diễn viên như tôi, không ngừng khuyến khích các em theo đuổi ước mơ, tập trung ca hát...... thì thực ra có một chút dối trá. Nhưng nếu như không khuyến khích các em theo đuổi ước mơ, lại đi ngược lại với ý nguyện ban đầu." Viên Tinh Châu nói, "Tùy theo mình thích thế nào thôi, nếu bản thân các em cảm thấy hứng thú đối với công việc đóng phim, nắm bắt một chút cũng không hẳn là không thể."
"Nhưng tôi không phải là khuyến khích các em đều tiến vào ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình." Cậu lại mỉm cười bổ sung, "Con đường về sau đi như thế nào, hoàn toàn phụ thuộc vào khát vọng của chính các em. Một điểm mà tôi hiện tại cảm thấy rất tiếc nuối, chính là năm đó không có khả năng kiên trì, "truy mộng" truy đến một nửa, đã bị dọa lùi bước. Tuy rằng mọi con đường đều thông đến La Mã, nhưng nếu như có thể đi trên con đường mà mình yêu thích nhất, vậy thì đương nhiên là điều hạnh phúc nhất."
"Thật sự có thể đi thông sao ạ?" Lại có người hỏi, "Hiện tại em cảm thấy nghề ca hát vẫn rất khó kiếm ra tiền."
Mọi người cười ồ lên.
Tuổi thọ của các nhóm nhạc thần tượng trong nước đều rất ngắn, phần lớn tận dụng sức nóng để tiếp nhận mấy hoạt động quảng bá, sau một hai năm là đều đi ra hoạt động solo và đóng phim.
"Có thể đi thông." Viên Tinh Châu nói giọng khẳng định, "Chỉ cần đi kèm theo ý chí và dũng khí tương xứng. Tất nhiên, nếu chỉ trông cậy vào hình tượng và khuôn mặt thì không thể nào trụ được lâu, những người có thể thích các em vì những thứ này, suy cho cùng chỉ là tiểu chúng. Trừ phi......"
Cậu muốn nói trừ phi có tác phẩm với sức lan tỏa mạnh mẽ, phá vỡ rào cản giữa thần tượng tiểu chúng và thị trường đại chúng. Thế nhưng chỉ mới mào đầu câu chuyện, đã nghe có người giành đáp lời.
"Trừ phi tụi em được giống như Hoài ca, có nhan sắc nghịch thiên của thần thánh!"
Viên Tinh Châu: "......"
"Thầy Viên!" Tuyển thủ E, người có tính cách sôi nổi nhất mà lại giấu nhẹm, la lên, "Thầy có biết tụi em đặt biệt danh cho thầy là gì không ạ?"
Viên Tinh Châu đoán là chẳng có gì hay ho, nhưng vẫn kìm lòng không đặng mà hỏi: "Là gì?"
Cậu bé E nói: "Người đàn ông của thần!"
Viên Tinh Châu: "......"
"Thầy Viên!" Lại có một người khác giơ tay, nhô đầu lên giữa đám đông, nghiêm trang hỏi, "Nếu sau này một nửa kia của tụi em cũng là người trong giới, nên xử lý vấn đề công việc và tình cảm như thế nào ạ? Tình cảm giữa thầy với Hoài ca ngọt ngào như vậy, có bí quyết gì có thể chia sẻ được không ạ?"
"Yeah --" Các tuyển thủ nghe thế đều nhao nhao như sói tru, hô lớn, "Cầu chia sẻ!"
"Muốn nghe chuyện kể hằng ngày!"
"Một ngày phải gọi mấy cuộc điện thoại thế ạ!"
Viên Tinh Châu: "......"
Vừa đúng lúc buổi trò chuyện được tiến hành đến khúc giữa, nhân viên công tác đi qua đưa nước, ra hiệu cho mọi người nghỉ giải lao.
Viên Tinh Châu bị người bu vào hỏi tới tấp mà hơi đỏ mặt một chút, bất đắc dĩ mà liếc nhìn mấy đứa nhỏ này một cái. Cơ mà cậu và Diệp Hoài đích thực là đã rất nhiều ngày rồi chưa nói chuyện. Viên Tinh Châu lấy di động ra, lẳng lặng xoay lưng lại, tính toán gửi cho Diệp Hoài một bức ảnh selfie. Ai ngờ cửa sổ hội thoại vừa mở ra, ảnh chụp của Diệp Hoài lại nhảy ra trước.
Diệp Hoài thật giống như gầy đi một chút, nhưng trên ảnh chụp toét miệng cười nhe răng, có vẻ là trạng thái không tồi.
Viên Tinh Châu không khỏi nhếch khóe miệng lên, tuy vậy tầm mắt vừa quét ra đằng sau, trông thấy Tiểu Lữ với khuôn mặt đầy vẻ ủ dột, lại nhịn không được mà thoáng sững sờ.
Cậu bèn lật qua cửa sổ tin nhắn với Tiểu Lữ, lúc này mới phát hiện ra Tiểu Lữ đã ba bốn ngày rồi chưa hề gửi tin nhắn cho mình.
Viên Tinh Châu: "......"
Tiểu Lữ chính là một đứa nhiều chuyện, hiện tại đã liên tiếp mấy ngày không nhắn tin, rất có thể là những chuyện y muốn nói lại không thể nào nói ra, cho nên chỉ có thể giữ im lăng.
Lần trước đi đóng phim, Diệp Hoài cũng chỉ kể chuyện vui không kể chuyện phiền lòng, may mà Tiểu Lữ báo tin, cậu mới có thể thúc ép người này nhờ diễn viên đóng thế cảnh đánh võ. Chỉ là không biết lần này đã gặp phải vấn đề gì rồi?
===================================================
Chú thích
1. Nhóm chat tâng bốc (nguyên văn: 夸夸群): là một nhóm chat trong Wechat, có nghĩa là nhóm chat nhiều người theo mô-típ "mọi người trong nhóm chat sẽ dùng câu từ đẹp đẽ để khen ngợi tâng bốc bạn điên cuồng từ mọi góc độ". Chỉ cần bạn mời một người khác vào nhóm, đấy sẽ là màn khởi đầu cho những lời tâng bốc dài đến vài phút, mọi câu từ bay bướm đẹp đẽ sẽ không ngừng chụp xuống đầu bạn. Cho dù bạn chỉ gửi một dấu câu, họ cũng có thể tìm cách khen cho bằng được.
2. Tôn Đại Phật (尊大佛): là mấy bức tượng Phật lớn, nổi tiếng linh thiêng, nhưng ở đây mang ý nghĩa mỉa mai những người khó chiều, có tầm quan trọng cao, có quyền quyết định, không ai dám đụng vào.
3. IP: IP là một cốt truyện hay ý tưởng đã hoàn thiện có thể chuyển thể thành phim, phim truyền hình, game online, âm nhạc hay các nội dung thương mại liên quan đến sản phẩm.
4. Ảnh tĩnh (stills): ảnh chụp cắt từ một phân cảnh ở trong phim.
----
Editor: Còn 10 chương nữa thôi cả nhà ơi ;_;
Trong thời điểm các sản phẩm của giới giải trí ngày càng bị đồng nhất hóa, nhóm nhạc thần tượng một năm tuyển chọn ba đợt, mỗi quý còn có thể có các show truyền hình khác giành chiếm thị trường, cơn sóng nhiệt của show truyền hình này đúng là không tầm thường.
Có người tổng kết nguyên nhân hot rầm rộ của 《 Truy Mộng Thiếu Niên 》 thành mấy cái gạch đầu dòng, chẳng hạn như là sự đầu tư mạnh dạn của các nhà tài trợ, sự hỗ trợ toàn lực của nền tảng phát sóng, cơ chế thi đấu gay cấn mười phần, cùng với công lực marketing hùng mạnh một cách có hệ thống, sự cải biên đúng chỗ sao cho phù hợp với văn hóa bản địa của nhà sản xuất, cùng với giá trị định hướng lành mạnh......
Đương nhiên quan trọng nhất, vẫn là những tuyển thủ thiếu niên tràn đầy nhiệt huyết, cùng với dàn khách mời chuyên nghiệp lại có khiếu pha trò.
Chờ chương trình được phát sóng đến giai đoạn giữa, nhiệt độ đã hoàn toàn đốt cháy tất cả các show truyền hình trong vòng nửa năm đầu. Mà Viên Tinh Châu với vai trò vị tiền bối duy nhất ở trong dàn khách mời đã từng có kinh nghiệm là thành viên nhóm nhạc, cũng đồng thời thu hút về rất nhiều fan, trong khoảng thời gian này sức nóng lại một lần nữa trở mình tăng cao, ấy thế mà đã vượt xa Nguyên Trừng và những người khác.
Không lâu sau đó, bộ phim thần tượng mà cậu quay năm ngoái, sau khi trải qua vài lần đổi tên, cuối cùng chốt phương án lấy tên là 《 Người Đại Diện Của Tôi 》, bắt đầu phát sóng từ kỳ nghỉ hè.
"Viên ca lần này ổn áp ghê, " Tiểu Lữ cầm ô, vừa lướt di động vừa nói, "Em thấy người tham gia buổi họp báo công chiếu phim ngày hôm nay đều khen ngợi diễn xuất của Viên ca đây này."
Diệp Hoài đang ngồi gục đầu ủ rũ, nghe vậy quay đầu sang, duỗi tay ra.
Tiểu Lữ lập tức dâng điện thoại lên, giao diện trên màn hình rõ ràng là bài viết của một nhà phê bình phim nổi tiếng, nhận xét về《 Người Đại Diện Của Tôi 》, cuối cùng khi đề cập tới Viên Tinh Châu, nói rằng cậu có cả lưu lượng lẫn năng lượng, kỹ năng diễn xuất ổn áp, tương lai có triển vọng.
"Đương nhiên, bà xã của tôi là giỏi nhất." Diệp Hoài đưa trả điện thoại cho Tiểu Lữ, cuối cùng thở dài, "Của tôi thì sao? Cho tôi xem."
Tiểu Lữ lập tức đưa điện thoại của mình cho hắn. Diệp Hoài cũng tự động mở khóa màn hình, đăng nhập WeChat, mở ra nhóm chat tâng bốc*.
Hắn vừa xuất hiện, các thành viên trong nhóm chat tâng bốc lập tức hoạt động sôi nổi.
"Thầy Diệp hôm nay cũng đang đóng phim sao? Quả nhiên là một thanh niên yêu nghề kính nghiệp mà."
"Ăn cái gì mới có thể đẹp trai được như Diệp Hoài?"
"Thầy Diệp Hoài là tác phẩm nghệ thuật của nhân gian, nghệ sĩ nhân dân, lực lượng nòng cốt của diễn viên đương đại, người nối nghiệp của ảnh đế ngành điện ảnh, sao có thể là đối tượng để người thường so sánh."
"Hôm nay tôi xem trích đoạn ngoài lề, diễn xuất của thầy Diệp quá bùng nổ [ ngón cái ][[ ngón cái ]!!!! Quả thật nổ tan nát linh hồn tôi mất thôi!!"
Diệp Hoài: "???"
"Ba dấu chấm hỏi hình thành thủ pháp tu từ, tăng cường khí thế! Từ đó có thể nhìn ra thầy Diệp Hoài lòng mang thiên hạ, có khí thế nuốt trọn núi sông, phong thái bao dung vạn vật!"
......
"Mấy lời khen này sáo rỗng hết sức." Diệp Hoài bất đắc dĩ mà đảo mắt lộ ra lòng trắng, lại kéo xuống tiếp, sau khi đọc thêm đôi câu "rắm cầu vồng" bèn nhàm chán mà tắt đi.
Hắn không ngờ chính mình cũng sẽ có một ngày gia nhập nhóm chat tâng bốc, nhưng mà hiện giờ sự thật đích thực là như thế -- kể từ khi vào đoàn phim, hắn đã bị Hàn Xuyên nhắm vào, đối diện với sự đả kích chế giễu hằng ngày, Diệp Hoài chỉ có thể gia nhập một nhóm chat tâng bốc, dùng mấy lời khen "rắm cầu vồng" để giải tỏa một chút.
Đối với việc này, trong lòng hắn vẫn là buồn bực chiếm đa số. Kỳ thực ngay từ lúc Diệp Hoài đi quay show truyền hình trước đó, Hàn Xuyên đã tìm đến đạo diễn bày tỏ sự bất mãn, nói một đứa nghệ sĩ non tơ đẹp mã tự dưng đi đóng phim làm cái gì, tham gia show truyền hình kiếm tiền nhanh lại vừa thoải mái, rồi sẽ chẳng muốn quay về nữa đâu. Công việc đóng phim vẫn nên giao cho dân chuyên nghiệp làm.
Đạo diễn biết gã có địa vị cao ở trong giới, chỉ có thể ôn tồn xoa dịu, cũng ra vẻ khó xử, Nhã Phách dù sao cũng là bên đầu tư, hơn nữa Diệp Hoài có fan đông, lưu lượng lớn, trong tương lai nhà sản xuất bán bản quyền còn phải trông cậy vào điểm này để nâng giá, ông nào dám đổi Diệp Hoài đi.
Hàn Xuyên bất mãn ở trong lòng, chờ đến sau khi Diệp Hoài trở về liền gây khó dễ đủ đường. Bình thường ngó lơ Diệp Hoài, lúc đóng phim lại cố ý dùng kỹ thuật diễn để áp chế.
Diệp Hoài hoàn toàn là tay mơ, gặp được kiểu bạn diễn như Phó Thịnh thì mười phần có thể phát huy ra được mười hai phần, nhưng mà gặp phải kiểu người như Hàn Xuyên, mười phần lại bị áp chế đến nỗi chỉ thể xuất ra ba phần.
Cảnh quay tương tác giữa hai người lại nhiều, Diệp Hoài không thể, cũng không muốn lộ ra sự yếu thế ở trước mặt Hàn Xuyên, vì thế ban ngày làm ra vẻ "ông đây có tiền có fan chẳng sao hết", nhưng chỉ vừa mới về đến chỗ ở, bèn lập tức đóng cửa lại đọc sách xem video, định bụng ngấm ngầm tu luyện thăng thiên một phen.
Nhưng mà kỹ năng diễn xuất ở đâu ra mà có thể học cấp tốc được nhanh đến như vậy, huống chi Hàn Xuyên cố ý gây khó dễ, vì thế Diệp Hoài cứ ba ngày lại hai lượt bị chọc giận đến phát khùng.
Tiểu Lữ chỉ có thể ở bên cạnh không ngừng an ủi, khuyên hắn nguôi giận. Lại bảo rằng Diệp Hoài như thế này là đã rất giỏi rồi, trước đây y từng đi theo một diễn viên mới cũng bị y chang, người nọ tâm tư hơi nhạy cảm, bị áp chế nên liên tục quên lời thoại, cuối cùng tinh thần cũng suy sụp hết cả.
"Tiếp tục như vậy không phải là một biện pháp." Tiểu Lữ hầm hừ nói, "Lão già khú đế cố tình đả kích anh, hay là đổi hắn đi cho rồi."
"Đổi hắn đi? Đổi tôi đi thì đúng hơn ấy." Diệp Hoài cũng biết mình bị chèn ép mỗi ngày cáu kỉnh, quay lên hình chưa biết chừng khó coi đến nhường nào, "Cậu không thấy đạo diễn cũng đang ba phải đó sao? Chút tiền Diệp Giang đổ vào có thể chỉ định được nữ chính là đã tốt lắm rồi, chuyện ai đóng vai nam chính làm sao ổng có thể nhúng tay, thật sự coi đoàn phim là của nhà ổng đấy à?"
Việc casting (tuyển chọn diễn viên) cho phim điện ảnh và truyền hình liên quan đến rất nhiều phương diện, Diệp Hoài vừa không thể gánh rating, Diệp Giang lại cũng không phải là nhà đầu tư lớn nhất, nào dám chọc vào vị "tôn đại phật" Hàn Xuyên này.
"Nhưng tiếp tục như vậy cũng không được đâu ạ." Tiểu Lữ nói, "Ngày nào hắn cũng đả kích anh."
"Có gì đâu, Tinh Châu năm ấy cũng trải qua như thế này." Diệp Hoài phất phất tay, sốt ruột nói, "Cứ như vậy đi. Còn nữa, đừng nói với Tinh Châu, em ấy đã mệt muốn chết rồi."
Tiểu Lữ rất muốn nói cho Viên Tinh Châu biết, nhưng lại không dám làm trái ý của Diệp Hoài, đành phải "ồ" một tiếng gật đầu. Sau đó lúc về nhà, y đọc truyện cười trên internet giải tỏa áp lực, lúc này mới chợt nảy ra một ý, thêm Diệp Hoài vào một nhóm chat tâng bốc.
Đương nhiên, tài khoản dùng để gia nhập nhóm chat là tài khoản phụ, y nói với người ta rằng mình là fan của Diệp Hoài, muốn lấy góc nhìn từ ngôi thứ nhất để nghe được lời khen của mọi người dành cho Diệp Hoài. Tuy vậy lúc này mới thêm vào một ngày, các thành viên trong nhóm đã chống đỡ không nổi, chỉ có thể chắp vá lung tung, tìm vài ba từ ngữ không liên quan đến nhau mà xây đắp.
Diệp Hoài nhìn đến phát chán, thoát ra ngoài đi xem Weibo. Những bài đăng đề cập tới hắn trên Weibo thì hoặc là đang ship CP, hoặc là đang u mê nhan sắc, thật sự chẳng có gì thú vị.
"Cậu lại mua thêm cho tôi mấy khóa học." Diệp Hoài quẳng điện thoại đi, nghĩ một hồi, lại cầm trở về, nhếch miệng cười chụp một tấm selfie gửi cho Viên Tinh Châu, biểu thị mình đang rất ổn, sau đó hùng hổ nói, "Tôi vẫn đếch tin, đóng ba cái phim thôi thì có gì đâu mà ghê gớm."
Buổi chiều cùng ngày, Tiểu Lữ mua video khóa học và tải về máy, Diệp Hoài bèn dứt khoát cầm xem ở trường quay, lẩm nhà lẩm nhẩm, đi lung tung qua lại, như là bị hâm dở.
Những lúc thi thoảng, hắn cũng cầm di động lên ngó qua một chút, muốn trò chuyện với Viên Tinh Châu vài câu, cho dù là tán gẫu xàm xí cũng được, nhưng mà Viên Tinh Châu vẫn chưa trả lời hắn, Diệp Hoài sợ mình gửi tin nhắn quá thường xuyên, khiến cho Viên Tinh Châu phát hiện ra sự dị thường, chỉ đành phải nhịn xuống.
Trong lúc hắn ở đây âm thầm đấu tranh tư tưởng, Viên Tinh Châu đang chạy tới hiện trường ghi hình《 Truy Mộng Thiếu Niên 》.
Đây là tập cuối cùng của show truyền hình này, các tuyển thủ đã bị loại từ trước đó cũng sẽ trở lại, mọi người cùng nhau ghi hình. Chính vì vậy, tổ sản xuất chương trình đã thêm vào một phân đoạn mới cho các mentor khách mời và tuyển thủ tâm sự, chỉ là phân đoạn này mới được thêm vào, lịch trình của một số vị khách mời không điều chỉnh kịp, cuối cùng được ấn định vào buổi tối hôm nay, nhưng lại đụng phải lịch trình họp báo công chiếu phim của Viên Tinh Châu.
Tổ sản xuất chương trình không còn cách nào khác, cân nhắc đến chuyện buổi tâm sự sẽ không phát lên sóng, bèn chủ động đưa ra đề nghị Viên Tinh Châu không cần phải đến, chỉ cần tham gia buổi ghi hình chính thức vào chiều ngày hôm sau là được.
Viên Tinh Châu lại không sao yên tâm cho nổi. Buổi tâm sự là nhằm để các vị tiền bối trò chuyện với các tuyển thủ về tương lai sau này, giảng giải về nhân sinh, cùng với hiện thực và mơ ước. Tuy vậy trong số những vị khách mời khác, nhạc sĩ gạo cội là một nhân vật thuộc dạng thiên tài, năm ấy mới ra mắt đã nhận được vô số giải thưởng lớn. Huấn luyện viên vũ đạo cũng là kiểu "con nhà người ta", đã từng là thành viên xuất sắc nhất trong đội tuyển quốc gia. Rapper nối tiếng thì lại có rất nhiều sở thích, chưa bao giờ coi rap là sự nghiệp...... Cả ba vị này đều là những thành phần giỏi giang xuất sắc dẫu kín tiếng, khoảng cách so với các bạn tuyển thủ có chút xa.
So tới so lui, chính ra là trải nghiệm của cậu lại bình thường hơn một chút. Hơn nữa, con đường chuyển nghề từ idol sang diễn viên mà cậu đi, gần như là vận mệnh của đại đa số các thần tượng.
Tất cả những đứa trẻ này cho dù là đã bị loại, hay là sẽ được debut, có lẽ giờ đây cũng sẽ đều băn khoăn về số phận tương lai của chính mình.
Ngoài chuyện đó ra, còn có đủ các thể loại lựa chọn và hợp đồng, "bánh nướng" và cạm bẫy mà các tuyển thủ sẽ rất sớm phải đối mặt......Viên Tinh Châu biết mình mà bỏ qua lần này, cơ bản sẽ không còn khả năng giáp mặt tâm sự với những đứa nhỏ này thêm một lần nào nữa, vì thế liên hệ với tổ sản xuất chương trình, chủ động tỏ ý muốn ghé qua.
Cậu bé trợ lý cầm túi xách giúp cậu, nghe thấy tiếng di động rung cũng không để ý cho lắm, còn nói với Viên Tinh Châu: "Anh ngủ trước một giấc đi Viên ca, từ sân bay qua đó cũng phải ba mươi phút. Anh cứ chợp mắt một lát."
Viên Tinh Châu "ừm" một tiếng, nhắm mắt dựa lưng vào ghế ngồi, thế nhưng đầu óc vẫn hoạt động không sao ngừng được.
"Cậu nói với chị Lý Nguyên một tiếng, hỏi chị là đại ngôn có thể hoãn lại vài ngày rồi mới ký có được không." Viên Tinh Châu nói, "Mấy ngày nay tôi xin nghỉ phép ở đoàn phim hơi nhiều. Nếu không vội thì đợi đến sau khi đóng máy rồi làm luôn một thể nhé."
Trợ lý dạ một tiếng.
Viên Tinh Châu: "Về phía Lý ca, nói cho anh ấy biết bên này còn khoảng mười ngày nữa là đóng máy, kịch bản trước hết khoan hẵng gửi cho tôi."
"Còn mấy kịch bản anh đã xem qua lúc trước thì sao ạ? Bộ phim chuyển thể IP kia cũng không được hả anh? Tuy rằng là một bộ phim có nội dung xoay quanh nữ chính, nhưng nam chính cũng rất hút fan đó nha." Cậu bé trợ lý cười hì hì, "Em rất thích bộ tiểu thuyết đó, theo đã nhiều năm lắm rồi đấy."
"Bộ đấy chỉ sợ không ổn, tôi đã ngó qua nguyên tác, cảm giác nhân vật được viết trong nguyên tác chính là Võ Tắc Thiên, kịch bản chỉ sửa lại theo hướng cốt truyện thiếu nữ." Viên Tinh Châu nói, "Để xem xét thêm đã, tôi không vội đi đóng phim tiếp. Tháng sau còn có thời gian rảnh sao?"
Trợ lý vội lật ra lịch trình, nhìn lướt qua một lượt: "Ngày 1 và ngày 2 còn chưa xếp lịch, những ngày khác đều đầy rồi ạ."
"Ừm, vậy thì để trống ra hai ngày đó. Tôi đi thăm ban." Viên Tinh Châu nghĩ một lát, lại nói, "Trước khi xác định là đi được thì đừng nói cho Tiểu Lữ biết."
Hai người nói là nghỉ ngơi, trên thực tế suốt chặng đường đi vẫn là đang nói chuyện công việc và kế hoạch.
Ảnh chụp Viên Tinh Châu được dán trên hộp đèn ở hai bên vệ đường, là ảnh tĩnh của cậu ở trong 《 Người Đại Diện Của Tôi 》. Có lẽ là fan mua tiếp ứng, dán dọc một con đường, vô cùng khoa trương.
Viên Tinh Châu liếc nhìn ra bên ngoài, sau đó đóng cửa kính xe lại, chuẩn bị nội dung cho cuộc trò chuyện tối nay.
Lúc hai người đến hiện trường, đám tuyển thủ quả nhiên đã chờ từ rất lâu.
Viên Tinh Châu thay một bộ quần áo khác, không trang điểm, mới đẩy cửa đi vào, các tuyển thủ đã bùng lên một trận thét chói tai, có mấy tuyển thủ kể từ khi bị loại đã lâu lắm rồi không gặp cậu, thậm chí còn nhào tới với đôi mắt ngấn lệ.
Viên Tinh Châu chỉ đành phải tươi cười chào hỏi mọi người, xoa đầu mấy đứa nhỏ, hoặc là vỗ vỗ bả vai, ra hiệu cho mọi người ngồi lại.
"Trò chuyện về cái gì?" Cậu ngồi trên ghế ở chính giữa, tươi cười nhìn mấy đứa nhỏ.
Có người lập tức la to: "Thầy Viên, trò chuyện về cái gì cũng được ạ!"
Viên Tinh Châu cười cười, "OK, vậy thì tôi cứ tùy tiện nói nhé."
Từ những buổi ghi hình trước đó, cậu đã hoàn toàn không giấu bài riêng, lấy ra những gì mình hiểu và mình biết mà chia sẻ hết toàn bộ. Buổi tâm sự hôm nay, tất cả mọi người đều nghĩ rằng cậu sẽ đề cập tới chuyện trên sân khấu, ai ngờ Viên Tinh Châu lại trước tiền nói về trải nghiệm debut của mình, về nỗi chật vật năm ấy khi bị người xa lánh, cùng với đủ các thể loại đấu tranh và khốn cảnh trong khoảng thời gian chuyển sang làm diễn viên.
"Tôi không phải là một ví dụ cho sự thành công." Viên Tinh Châu thẳng thắn nói, "Hồi trước ở trong nhóm nhạc, độ nổi tiếng của tôi là thấp nhất, lại nói tiếp, tôi ở trong nhóm nhạc nam xem như là một sản phẩm thất bại."
Các tuyển thủ đọc không ít các tin tức hóng chuyện bên lề, tuy rằng đều đã biết quá khứ của cậu, thế nhưng không dự đoán được cậu sẽ tự mình nhắc tới.
"Sức nóng của tôi gần như đều là đạt được nhờ đóng phim, nhưng hiện tại có thể làm mentor cho các em, cũng vừa vặn chứng minh một vấn đề." Viên Tinh Châu mỉm cười, nhìn mọi người nói, "...... Mọi con đường đều thông đến La Mã. Cho dù là bị loại, hay là sau cùng có thể thành lập nên nhóm nhạc, một chương trình, thậm chí một cơ hội, đều không thể định nghĩa được tương lai của các em."
Hôm nay trong số các tuyển thủ đang ngồi đây, ngoại trừ vài người cuối cùng sẽ được ra mắt, tuyệt đại đa số những người khác đều là tuyển thủ đã bị loại, mọi người tức khắc được cổ vũ bởi những lời nói này.
"Vậy tụi em về sau phải làm gì đây ạ?" Có tuyển thủ hỏi thẳng thừng, "Công ty tụi em muốn cho tụi em đi diễn web drama (phim chiếu mạng)."
"Trong một show truyền hình tuyển chọn tài năng, một idol chuyển nghề sang làm diễn viên như tôi, không ngừng khuyến khích các em theo đuổi ước mơ, tập trung ca hát...... thì thực ra có một chút dối trá. Nhưng nếu như không khuyến khích các em theo đuổi ước mơ, lại đi ngược lại với ý nguyện ban đầu." Viên Tinh Châu nói, "Tùy theo mình thích thế nào thôi, nếu bản thân các em cảm thấy hứng thú đối với công việc đóng phim, nắm bắt một chút cũng không hẳn là không thể."
"Nhưng tôi không phải là khuyến khích các em đều tiến vào ngành công nghiệp điện ảnh và truyền hình." Cậu lại mỉm cười bổ sung, "Con đường về sau đi như thế nào, hoàn toàn phụ thuộc vào khát vọng của chính các em. Một điểm mà tôi hiện tại cảm thấy rất tiếc nuối, chính là năm đó không có khả năng kiên trì, "truy mộng" truy đến một nửa, đã bị dọa lùi bước. Tuy rằng mọi con đường đều thông đến La Mã, nhưng nếu như có thể đi trên con đường mà mình yêu thích nhất, vậy thì đương nhiên là điều hạnh phúc nhất."
"Thật sự có thể đi thông sao ạ?" Lại có người hỏi, "Hiện tại em cảm thấy nghề ca hát vẫn rất khó kiếm ra tiền."
Mọi người cười ồ lên.
Tuổi thọ của các nhóm nhạc thần tượng trong nước đều rất ngắn, phần lớn tận dụng sức nóng để tiếp nhận mấy hoạt động quảng bá, sau một hai năm là đều đi ra hoạt động solo và đóng phim.
"Có thể đi thông." Viên Tinh Châu nói giọng khẳng định, "Chỉ cần đi kèm theo ý chí và dũng khí tương xứng. Tất nhiên, nếu chỉ trông cậy vào hình tượng và khuôn mặt thì không thể nào trụ được lâu, những người có thể thích các em vì những thứ này, suy cho cùng chỉ là tiểu chúng. Trừ phi......"
Cậu muốn nói trừ phi có tác phẩm với sức lan tỏa mạnh mẽ, phá vỡ rào cản giữa thần tượng tiểu chúng và thị trường đại chúng. Thế nhưng chỉ mới mào đầu câu chuyện, đã nghe có người giành đáp lời.
"Trừ phi tụi em được giống như Hoài ca, có nhan sắc nghịch thiên của thần thánh!"
Viên Tinh Châu: "......"
"Thầy Viên!" Tuyển thủ E, người có tính cách sôi nổi nhất mà lại giấu nhẹm, la lên, "Thầy có biết tụi em đặt biệt danh cho thầy là gì không ạ?"
Viên Tinh Châu đoán là chẳng có gì hay ho, nhưng vẫn kìm lòng không đặng mà hỏi: "Là gì?"
Cậu bé E nói: "Người đàn ông của thần!"
Viên Tinh Châu: "......"
"Thầy Viên!" Lại có một người khác giơ tay, nhô đầu lên giữa đám đông, nghiêm trang hỏi, "Nếu sau này một nửa kia của tụi em cũng là người trong giới, nên xử lý vấn đề công việc và tình cảm như thế nào ạ? Tình cảm giữa thầy với Hoài ca ngọt ngào như vậy, có bí quyết gì có thể chia sẻ được không ạ?"
"Yeah --" Các tuyển thủ nghe thế đều nhao nhao như sói tru, hô lớn, "Cầu chia sẻ!"
"Muốn nghe chuyện kể hằng ngày!"
"Một ngày phải gọi mấy cuộc điện thoại thế ạ!"
Viên Tinh Châu: "......"
Vừa đúng lúc buổi trò chuyện được tiến hành đến khúc giữa, nhân viên công tác đi qua đưa nước, ra hiệu cho mọi người nghỉ giải lao.
Viên Tinh Châu bị người bu vào hỏi tới tấp mà hơi đỏ mặt một chút, bất đắc dĩ mà liếc nhìn mấy đứa nhỏ này một cái. Cơ mà cậu và Diệp Hoài đích thực là đã rất nhiều ngày rồi chưa nói chuyện. Viên Tinh Châu lấy di động ra, lẳng lặng xoay lưng lại, tính toán gửi cho Diệp Hoài một bức ảnh selfie. Ai ngờ cửa sổ hội thoại vừa mở ra, ảnh chụp của Diệp Hoài lại nhảy ra trước.
Diệp Hoài thật giống như gầy đi một chút, nhưng trên ảnh chụp toét miệng cười nhe răng, có vẻ là trạng thái không tồi.
Viên Tinh Châu không khỏi nhếch khóe miệng lên, tuy vậy tầm mắt vừa quét ra đằng sau, trông thấy Tiểu Lữ với khuôn mặt đầy vẻ ủ dột, lại nhịn không được mà thoáng sững sờ.
Cậu bèn lật qua cửa sổ tin nhắn với Tiểu Lữ, lúc này mới phát hiện ra Tiểu Lữ đã ba bốn ngày rồi chưa hề gửi tin nhắn cho mình.
Viên Tinh Châu: "......"
Tiểu Lữ chính là một đứa nhiều chuyện, hiện tại đã liên tiếp mấy ngày không nhắn tin, rất có thể là những chuyện y muốn nói lại không thể nào nói ra, cho nên chỉ có thể giữ im lăng.
Lần trước đi đóng phim, Diệp Hoài cũng chỉ kể chuyện vui không kể chuyện phiền lòng, may mà Tiểu Lữ báo tin, cậu mới có thể thúc ép người này nhờ diễn viên đóng thế cảnh đánh võ. Chỉ là không biết lần này đã gặp phải vấn đề gì rồi?
===================================================
Chú thích
1. Nhóm chat tâng bốc (nguyên văn: 夸夸群): là một nhóm chat trong Wechat, có nghĩa là nhóm chat nhiều người theo mô-típ "mọi người trong nhóm chat sẽ dùng câu từ đẹp đẽ để khen ngợi tâng bốc bạn điên cuồng từ mọi góc độ". Chỉ cần bạn mời một người khác vào nhóm, đấy sẽ là màn khởi đầu cho những lời tâng bốc dài đến vài phút, mọi câu từ bay bướm đẹp đẽ sẽ không ngừng chụp xuống đầu bạn. Cho dù bạn chỉ gửi một dấu câu, họ cũng có thể tìm cách khen cho bằng được.
2. Tôn Đại Phật (尊大佛): là mấy bức tượng Phật lớn, nổi tiếng linh thiêng, nhưng ở đây mang ý nghĩa mỉa mai những người khó chiều, có tầm quan trọng cao, có quyền quyết định, không ai dám đụng vào.
3. IP: IP là một cốt truyện hay ý tưởng đã hoàn thiện có thể chuyển thể thành phim, phim truyền hình, game online, âm nhạc hay các nội dung thương mại liên quan đến sản phẩm.
4. Ảnh tĩnh (stills): ảnh chụp cắt từ một phân cảnh ở trong phim.
----
Editor: Còn 10 chương nữa thôi cả nhà ơi ;_;
Danh sách chương