Lộ Dao trở lại cửa hàng, ném luôn những đồ đã mua cho Kỳ Sâm, thuận tay mở livestream.
Có lẽ do quá nhàm chán nên cư dân của Vùng đất của những giấc mơ rất thích xem quá trình nấu ăn. Gần đây số người trong phòng livestream đã ổn định ở mức khoảng 5.000 người.
Sau khi bắt đầu livestream, Lộ Dao chào hỏi ngắn gọn với khán giả, điều khiển thiết bị phát sóng trực tiếp vòng quanh Kỳ Sâm và giới thiệu: “Chào mừng đến với kênh trà chiều của cửa hàng đồ ăn nhanh Lộ Dao. Hôm nay thầy Tiểu Kỳ sẽ tự tay pha cà phê cho các nhân viên.”
“Cà phê có gì mới không?”
“Yêu cầu mãnh liệt là phải mới, đã lâu rồi không uống!!!”
“Bà chủ, lập tức lên cho tôi một cái mới, đừng ép tôi quỳ xuống cầu xin cô!”
[Nhận được một bông hoa bỉ ngạn từ “Toa Toa”!]
[Nhận được chín mươi chín bông hoa bỉ ngạn từ “Mèo tương thích ăn cá!]
[Nhận được một vòng cổ đầu lâu hắc kim từ “Thanh Kiếm Kị Sĩ”!]
...
[Nhận quà, giá trị nhân khí +20]
[Nhận quà, giá trị nhân khí +100]
[Nhận quà, giá trị nhân khí +100]
...
Phòng phát sóng trực tiếp rất sôi nổi, nhưng chỉ Lộ Dao có thể nhìn thấy làn đạn qua màn hình mờ trước mặt, thỉnh thoảng cô giao lưu với khán giả, ngoài ra còn yêu cầu những con bướm nhỏ đi chụp ảnh Kỳ Sâm.
Kỳ Sâm cởi áo vest, xắn cổ tay áo sơ mi lên, đeo tạp dề ca rô màu nâu sẫm, đi ra phía sau quầy bar, bắt đầu chuẩn bị.
“Nhân viên này là người mới sao?”
“Trông rất lạ!”
“Haha, trăm năm trước gặp lại sợ bị đánh khóc ~”
Lộ Dao nhìn thấy rất nhiều lời trêu chọc nổi lên trên làn đạn, Lộ Dao có chút khó hiểu: “Sao bạn biết cậu ấy là người mới?”
“Bà chủ nói chuyện với tôi!”
“Aaaaaa, thân thiết với bà chủ xinh đẹp..”
Vô số lời tỏ tình trôi nổi trên màn hình. Thật lâu sau mới có người nghiêm túc trả lời: “Chỉ có người mới mới giả vờ như thế này.”
Lộ Dao: “Haha.”
Kỳ Sâm không biết Lộ Dao đang cười cái gì, hắn ta cũng không biết mình đang bị khán giả trêu chọc.
Hắn ta xé túi ra, đổ hạt cà phê vào máy xay. Chỉ cần nghe tiếng xay hạt cà phê trong máy là hắn ta đã cảm thấy hạnh phúc.
Hạt cà phê mua về đã được sấy khô qua, chỉ cần xay nhỏ ra là đã pha được.
Bạch Minh, Hạnh Tử và Tiểu Gia đều nằm ở một bên quầy bar, tò mò nhìn động tác của Kỳ Sâm.
Trong khi xay cà phê, Kỳ Sâm tranh thủ đi đun nước và đánh bông bơ.
Động tác của hắn ta rất thành thạo và có trật tự, có thể nhìn ra được hắn ta rất thích làm việc này.
Kỳ Sâm nói: “Tôi vốn định đợi đến khi khu vui chơi giải trí ổn định đi vào quỹ đạo thì sẽ giao nó cho một người bạn quản lý. Sau đó tôi sẽ tìm một nơi để mở một quán cà phê. Sẽ pha cà phê, đọc sách và trò chuyện với khách hàng mỗi ngày. Cuộc sống chậm rãi nhưng không hề nhàm chán. Đáng tiếc là ...”
Lộ Dao chống cằm, tùy ý nói: “Khu vui chơi giải trí số 1 đi vào quỹ đạo thì lại có khu vui chơi giải trí số 2, rồi đến số 3. Cuộc sống lý tưởng vĩnh viễn xa vời. Tôi thấy sau một ngày làm việc, pha một tách cà phê uống cùng bạn bè, nghỉ ngơi một lát cũng rất thoải mái.”
Sau khi hạt cà phê được xay xong, mở nắp ra, hương thơm đậm đà lan tỏa trong không khí, hơi đắng nhưng lại rất êm dịu.
Kỳ Sâm lấy năm chiếc cốc xinh đẹp từ chiếc tủ phía sau, đổ nước nóng vào bột cà phê, bỏ giấy lọc, phủ một lớp kem đánh bông thật dày, đổ sốt caramel lên trên và trang trí bằng một ít bột ca cao.
Lộ Dao tìm một hộp bánh quy nguyên vị xé ra, lấy hai miếng để lên trên kem bơ ra.
Ba người Bạch Minh đều thích học theo Lộ Dao, lần lượt đặt hai chiếc bánh quy nhỏ lên trên lớp kem. Chỉ có Kỳ Sâm là cảm thấy trẻ con.
Năm người ngồi xuống bên cửa sổ, năm món ăn nhẹ xinh xắn được đặt ở giữa bàn.
Làn đạn đã thèm nhỏ dãi rồi.
“Tự nhiên mấy người ăn đồ ngon như vậy ở sau lưng chúng tôi?”
“Không cười được nữa, cà phê phủ tuyết, bánh mousse dâu tây đều là những món yêu thích nhất của tôi!!!”
“Không phải là mấy người sẽ không trốn trong cửa hàng ăn những thứ này sau khi tan làm chứ? Không thể nào, không thể nào?”
Cùng với sự “oán niệm” của khán giả, lượng người xem trực tuyến cũng tăng lên, từ mức ổn định 5.000 đến 7.000, 8.000 rồi vọt thẳng lên 10.000.
【Chúc mừng trong một lần phát sóng trực tiếp có đến 10.000 người xem. Giá trị nhân khí +1000, mở khóa ba khu vực mới bao trùm tín hiệu livestream, mời chủ quán lựa chọn!】
Có lẽ do quá nhàm chán nên cư dân của Vùng đất của những giấc mơ rất thích xem quá trình nấu ăn. Gần đây số người trong phòng livestream đã ổn định ở mức khoảng 5.000 người.
Sau khi bắt đầu livestream, Lộ Dao chào hỏi ngắn gọn với khán giả, điều khiển thiết bị phát sóng trực tiếp vòng quanh Kỳ Sâm và giới thiệu: “Chào mừng đến với kênh trà chiều của cửa hàng đồ ăn nhanh Lộ Dao. Hôm nay thầy Tiểu Kỳ sẽ tự tay pha cà phê cho các nhân viên.”
“Cà phê có gì mới không?”
“Yêu cầu mãnh liệt là phải mới, đã lâu rồi không uống!!!”
“Bà chủ, lập tức lên cho tôi một cái mới, đừng ép tôi quỳ xuống cầu xin cô!”
[Nhận được một bông hoa bỉ ngạn từ “Toa Toa”!]
[Nhận được chín mươi chín bông hoa bỉ ngạn từ “Mèo tương thích ăn cá!]
[Nhận được một vòng cổ đầu lâu hắc kim từ “Thanh Kiếm Kị Sĩ”!]
...
[Nhận quà, giá trị nhân khí +20]
[Nhận quà, giá trị nhân khí +100]
[Nhận quà, giá trị nhân khí +100]
...
Phòng phát sóng trực tiếp rất sôi nổi, nhưng chỉ Lộ Dao có thể nhìn thấy làn đạn qua màn hình mờ trước mặt, thỉnh thoảng cô giao lưu với khán giả, ngoài ra còn yêu cầu những con bướm nhỏ đi chụp ảnh Kỳ Sâm.
Kỳ Sâm cởi áo vest, xắn cổ tay áo sơ mi lên, đeo tạp dề ca rô màu nâu sẫm, đi ra phía sau quầy bar, bắt đầu chuẩn bị.
“Nhân viên này là người mới sao?”
“Trông rất lạ!”
“Haha, trăm năm trước gặp lại sợ bị đánh khóc ~”
Lộ Dao nhìn thấy rất nhiều lời trêu chọc nổi lên trên làn đạn, Lộ Dao có chút khó hiểu: “Sao bạn biết cậu ấy là người mới?”
“Bà chủ nói chuyện với tôi!”
“Aaaaaa, thân thiết với bà chủ xinh đẹp..”
Vô số lời tỏ tình trôi nổi trên màn hình. Thật lâu sau mới có người nghiêm túc trả lời: “Chỉ có người mới mới giả vờ như thế này.”
Lộ Dao: “Haha.”
Kỳ Sâm không biết Lộ Dao đang cười cái gì, hắn ta cũng không biết mình đang bị khán giả trêu chọc.
Hắn ta xé túi ra, đổ hạt cà phê vào máy xay. Chỉ cần nghe tiếng xay hạt cà phê trong máy là hắn ta đã cảm thấy hạnh phúc.
Hạt cà phê mua về đã được sấy khô qua, chỉ cần xay nhỏ ra là đã pha được.
Bạch Minh, Hạnh Tử và Tiểu Gia đều nằm ở một bên quầy bar, tò mò nhìn động tác của Kỳ Sâm.
Trong khi xay cà phê, Kỳ Sâm tranh thủ đi đun nước và đánh bông bơ.
Động tác của hắn ta rất thành thạo và có trật tự, có thể nhìn ra được hắn ta rất thích làm việc này.
Kỳ Sâm nói: “Tôi vốn định đợi đến khi khu vui chơi giải trí ổn định đi vào quỹ đạo thì sẽ giao nó cho một người bạn quản lý. Sau đó tôi sẽ tìm một nơi để mở một quán cà phê. Sẽ pha cà phê, đọc sách và trò chuyện với khách hàng mỗi ngày. Cuộc sống chậm rãi nhưng không hề nhàm chán. Đáng tiếc là ...”
Lộ Dao chống cằm, tùy ý nói: “Khu vui chơi giải trí số 1 đi vào quỹ đạo thì lại có khu vui chơi giải trí số 2, rồi đến số 3. Cuộc sống lý tưởng vĩnh viễn xa vời. Tôi thấy sau một ngày làm việc, pha một tách cà phê uống cùng bạn bè, nghỉ ngơi một lát cũng rất thoải mái.”
Sau khi hạt cà phê được xay xong, mở nắp ra, hương thơm đậm đà lan tỏa trong không khí, hơi đắng nhưng lại rất êm dịu.
Kỳ Sâm lấy năm chiếc cốc xinh đẹp từ chiếc tủ phía sau, đổ nước nóng vào bột cà phê, bỏ giấy lọc, phủ một lớp kem đánh bông thật dày, đổ sốt caramel lên trên và trang trí bằng một ít bột ca cao.
Lộ Dao tìm một hộp bánh quy nguyên vị xé ra, lấy hai miếng để lên trên kem bơ ra.
Ba người Bạch Minh đều thích học theo Lộ Dao, lần lượt đặt hai chiếc bánh quy nhỏ lên trên lớp kem. Chỉ có Kỳ Sâm là cảm thấy trẻ con.
Năm người ngồi xuống bên cửa sổ, năm món ăn nhẹ xinh xắn được đặt ở giữa bàn.
Làn đạn đã thèm nhỏ dãi rồi.
“Tự nhiên mấy người ăn đồ ngon như vậy ở sau lưng chúng tôi?”
“Không cười được nữa, cà phê phủ tuyết, bánh mousse dâu tây đều là những món yêu thích nhất của tôi!!!”
“Không phải là mấy người sẽ không trốn trong cửa hàng ăn những thứ này sau khi tan làm chứ? Không thể nào, không thể nào?”
Cùng với sự “oán niệm” của khán giả, lượng người xem trực tuyến cũng tăng lên, từ mức ổn định 5.000 đến 7.000, 8.000 rồi vọt thẳng lên 10.000.
【Chúc mừng trong một lần phát sóng trực tiếp có đến 10.000 người xem. Giá trị nhân khí +1000, mở khóa ba khu vực mới bao trùm tín hiệu livestream, mời chủ quán lựa chọn!】
Danh sách chương