Chương 27
“Tôi thấy chồng cô rất quan tâm đến cô, cũng rất cẩn thận, mang thai quan trọng như vậy, cô chắc không nói cho anh ấy biết?”
Trong phòng cấp cứu, Nam Khuê kéo ống tay áo của cô ấy cứ liên tục yêu cầu: “Bác sĩ, người chờ bên ngoài là chồng tôi, chuyện tôi mang thai anh ấy còn không biết, xin cô đừng nói cho anh ấy biết.”
Đôi mắt Nam Khuê dần dần ảm đạm: “Chúng tôi sắp ly hôn, anh ấy không muốn đứa bé này, nhưng tôi muốn giữ lại nó.”
“Cho nên bác sĩ, cầu xin cô giúp tôi việc này, ngàn vạn lần đừng nói cho anh ấy biết, nếu không đứa bé có thể thật sự không giữ được.”
“Haizz…” Bác sĩ thở dài một hơi, có chút đau lòng nhìn về phía cô: “Nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, đến mức không thể không ly hôn, tôi vẫn khuyên hai người nên suy nghĩ nghiêm túc, đứa nhỏ chỉ được ba mẹ cùng chăm sóc mới có thể lớn lên khỏe mạnh vui vẻ.”
“Cảm ơn bác sĩ, lời khuyên của cô tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ.”
Lúc Lục Kiến Thành trở về, Nam Khuê đang ăn cháo.
Cô một tay bưng bát, tay kia cầm thìa, từng thìa, ăn từ từ, dáng vẻ vô cùng nghiêm túc.
Trước sự ngạc nhiên của anh, cô chủ động hỏi anh: “Còn nữa không?”
“Còn.”
Lục Kiến Thành có chút kích động, múc thêm một chén đưa cho Nam Khuê.
Nam Khuê cũng ăn xong bát cháo bí ngô thứ hai, sau đó cầm chuối lên.
Chuối rất to, hơn nữa ăn hai chén cháo, bụng quả thật đã khá no, cho nên suy nghĩ một chút, cô lại bỏ xuống.
“Sao lại bỏ xuống?” Lục Kiến Thành nhíu mày.
“Hơi no, một quả này quá lớn, tôi ăn không hết, sợ lãng phí.”
Lục Kiến Thành cầm chuối lên lột vỏ ra, tự mình bỏ đi một nửa, sau đó đưa một nửa còn lại cho Nam Khuê.
Nhìn anh cắn hai miếng đã tiêu diệt nửa quả chuối, Nam Khuê mở to hai mắt: “Không phải anh không thích ăn chuối sao?”
“Thỉnh thoảng ăn một chút, cũng không sao.”
“Ồ, tôi mệt rồi, muốn ngủ trước.”
“Ừm, em ngủ đi.”
Ngày hôm sau tỉnh lại, Nam Khuê mở to hai mắt, dáng vẻ không dám tin: “Hôm qua anh không về sao?”
Lục Kiến Thành trước mắt cô, tóc tai bù xù, áo sơ mi nhăn nhúm, hoàn toàn không có dáng vẻ một chàng trai tao nhã như ngọc như ngày xưa.
Hơn nữa, càng làm cho Nam Khuê bất ngờ chính là anh ở đây cùng cô một đêm?
Tiếng gõ cửa vang lên, Lâm Tiêu xách túi đi vào: “Tổng giám đốc Lục, quần áo đã chuẩn bị sẵn cho ngài.”
“Ừm.”
Trong phòng tắm, tiếng nước vang lên.
Mỗi một giọt nước đều giống như nhỏ vào lòng Nam Khuê, làm cho cô không khống chế được mà suy nghĩ lung tung.
Lục Kiến Thành, rốt cuộc anh là người như thế nào?
Rõ ràng không yêu tôi, tại sao lại phải cẩn thận chu đáo với tôi như vậy, nếu như anh tàn nhẫn một chút, có lẽ tôi cũng có thể quả quyết rời đi hơn một chút.