Tần Mục Ca bị Hiên Viên Triệt mạnh mẽ lôi kéo cánh tay quẹo vào cái vườn khác, nhìn chung quanh không có ai, nàng dùng sức hất cánh tay ra, thở phì phò nói: "Ngươi buông ra cho ta! Cái thứ đầu óc bị nhúng nước!"
Hiên Viên Triệt thở nhẹ nhõm một hơi, nhìn chung quanh không có người nào, liền buông Tần Mục Ca ra, sau đó lạnh lùng không dao động từ trên cao nhìn nàng, gằn từng chữ: "Người nào đầu óc bị nhúng nước, Tần Mục Ca?"
"Vô nghĩa, đương nhiên là ngươi, chẳng lẻ là ta sao?" Tần Mục Ca vội vàng vắt nước vài cái, cực kỳ tức giận nhìn chằm chằm Hiên Viên Triệt cười lạnh nói: "Ngươi cũng có ngày hôm nay, Hiên Viên Triệt! Ta sẽ chờ xem ngày ngươi thân bại danh liệt!"
Nói xong, khinh bỉ liếc đối phương một cái, xoay người đi ra bên ngoài, hiện tại một thân ướt sũng, đương nhiên phải đi về nhay thay đổi y phục.
Tròng mắt Hiên Viên Triệt căng thẳng, trực tiếp tiến lên túm chặt cánh tay nàng lôi nàng trở lại, bắt chéo hai tay của nàng để sau lưng khiến hai bên gần sát nhau, môi mỏng khẽ mở hỏi: "Ngươi có gan lặp lại lời nói vừa rồi, Tần Mục Ca."
"Thế nào, bị bản tiểu thư phá vỡ chuyện tốt nên tức giận hả?" Tần Mục Ca can đảm không sợ, nhịn xuống đau đớn trên cánh tay, nâng gương mặt nhỏ nhắn thẳng tắp nhìn chằm chằm Hiên Viên Triệt, "Ban đầu ngươi muốn khiến ta thân bại danh liệt, kết quả mệnh ta tốt hóa nguy thành an, nay ngươi và Thái Hậu thân mật ta có thể nhìn rõ ràng, Hiên Viên Triệt, thì ra là sở thích của ngươi thật đúng là khác người..."
"Ngươi câm mồm, Tần Mục Ca!" Ngay lúc Hiên Viên Triệt muốn phát tác, lại nhìn thấy bên cửa hông ma ma bên cạnh Thái Hậu đang lặng lẽ nhìn qua bên này.
Hắn dừng lại một chút, hạ quyết tâm, lập tức cúi đầu hôn Tần Mục Ca! Bốn phiến môi mỏng lập tức dính vào nhau! Theo sát, khí thế Hiên Viên Triệt như cuồng phong bạo vũ (mưa to gió dữ) hoàn toàn bao vây Tần Mục Ca, một tay cầm tay nàng, một tay nắm sau đầu nàng, không cho nàng chống cự, tránh né chút nào!
Đại não Tần Mục Ca trống rỗng trong chốc lát, nàng có phần không hiểu rõ tình hình, không phải mới vừa rồi vẫn đối chọi gay gắt sao, kế tiếp hẳn là giương cung bạt kiếm, cây kim so với cọng râu, nhưng làm sao sẽ xảy ra ngoài ý muốn như vậy chứ?!
Hắn dùng cái này thay thế vũ lực tới trừng phạt mình sao? ! Tần Mục Ca dùng hết hơi sức cũng không thể lay động đối phương một phần, hắn bá đạo hôn mình hôn đến trời đất hỗn loạn, thỉnh thoảng nguy hiểm đến hít thở không thông!
Nghe thấy mùi hương thơm ngát bó chặt khứu giác chính mình, chân Tần Mục Ca không khỏi mềm nhũn một chút!
Nàng xấu hổ và giận dữ không có sức tránh né, cuối cùng cắn môi đối phương, nhưng đổi lấy là đối phương càng dùng sức gặm cắn, gặm cắn lẫn nhau kết quả là nàng bị ép buộc buông tha, mà hắn lại bắt đầu công thành đoạt đất, một người tướng quân muốn đánh đâu thắng đó, thế như chẻ tre!
Được, không đếm xỉa đến! Tần Mục Ca lập tức ôm lấy đối phương đầu lưỡi bắt đầu đảo khách thành chủ!
Hiên Viên Triệt sững lại, tay không tự giác liền buông lỏng một chút, Tần Mục Ca trực tiếp bám lên cổ của hắn, hung hăng gặm môi đối phương! (Hai anh chị hôn mà giống như gặm đùi gà)
Nam nhân cặn bã, cặn bã, xem ta cắn chết ngươi!
Mặt Tần Mục Ca tràn đầy thống hận hung ác hôn đối phương, lúc này đến phiên Hiên Viên Triệt bị động, lông mày hắn khẽ chau lại hiển nhiên là bị Tần Mục Ca làm đau rồi.
Nhắm đúng thời cơ, Tần Mục Ca dùng sức cho đối phương một quyền vào bụng, sau đó cấp tốc lui về phía sau vài thước, tản ra chính khí lẫm liệt căm tức nhìn Hiên Viên Triệt nhỏ giọng mắng: "Vô sỉ! Vậy mà muốn chiếm tiện nghi của ta, mắt của ngươi nhất định bị mù!"
Mu bàn tay phải Hiên Viên Triệt nhẹ đụng vào đôi môi bị Tần Mục Ca gặm loạn, một tay che cái bụng bị nàng đánh, nhìn gian tế cửa hông đã không thấy, lúc này mới nhíu chặt lông mày chậm rãi nói: "Rất nhiều chuyện không phải ngươi nhìn thấy là như vậy, không cần tùy tiện nói xấu ta, Tần Mục Ca, chỉ là hôm nay vẫn muốn cám ơn ngươi..."
Tần Mục Ca dúng sức lau miệng, cười lạnh: "Ta ngược lại nên hiểu thế nào, đại tướng quân?"
Gương mặt tuấn tú của Hiên Viên Triệt lập tức đen lại! Nữ nhân này liền chuẩn bị chống đối với mình sao? !
Hiên Viên Triệt thở nhẹ nhõm một hơi, nhìn chung quanh không có người nào, liền buông Tần Mục Ca ra, sau đó lạnh lùng không dao động từ trên cao nhìn nàng, gằn từng chữ: "Người nào đầu óc bị nhúng nước, Tần Mục Ca?"
"Vô nghĩa, đương nhiên là ngươi, chẳng lẻ là ta sao?" Tần Mục Ca vội vàng vắt nước vài cái, cực kỳ tức giận nhìn chằm chằm Hiên Viên Triệt cười lạnh nói: "Ngươi cũng có ngày hôm nay, Hiên Viên Triệt! Ta sẽ chờ xem ngày ngươi thân bại danh liệt!"
Nói xong, khinh bỉ liếc đối phương một cái, xoay người đi ra bên ngoài, hiện tại một thân ướt sũng, đương nhiên phải đi về nhay thay đổi y phục.
Tròng mắt Hiên Viên Triệt căng thẳng, trực tiếp tiến lên túm chặt cánh tay nàng lôi nàng trở lại, bắt chéo hai tay của nàng để sau lưng khiến hai bên gần sát nhau, môi mỏng khẽ mở hỏi: "Ngươi có gan lặp lại lời nói vừa rồi, Tần Mục Ca."
"Thế nào, bị bản tiểu thư phá vỡ chuyện tốt nên tức giận hả?" Tần Mục Ca can đảm không sợ, nhịn xuống đau đớn trên cánh tay, nâng gương mặt nhỏ nhắn thẳng tắp nhìn chằm chằm Hiên Viên Triệt, "Ban đầu ngươi muốn khiến ta thân bại danh liệt, kết quả mệnh ta tốt hóa nguy thành an, nay ngươi và Thái Hậu thân mật ta có thể nhìn rõ ràng, Hiên Viên Triệt, thì ra là sở thích của ngươi thật đúng là khác người..."
"Ngươi câm mồm, Tần Mục Ca!" Ngay lúc Hiên Viên Triệt muốn phát tác, lại nhìn thấy bên cửa hông ma ma bên cạnh Thái Hậu đang lặng lẽ nhìn qua bên này.
Hắn dừng lại một chút, hạ quyết tâm, lập tức cúi đầu hôn Tần Mục Ca! Bốn phiến môi mỏng lập tức dính vào nhau! Theo sát, khí thế Hiên Viên Triệt như cuồng phong bạo vũ (mưa to gió dữ) hoàn toàn bao vây Tần Mục Ca, một tay cầm tay nàng, một tay nắm sau đầu nàng, không cho nàng chống cự, tránh né chút nào!
Đại não Tần Mục Ca trống rỗng trong chốc lát, nàng có phần không hiểu rõ tình hình, không phải mới vừa rồi vẫn đối chọi gay gắt sao, kế tiếp hẳn là giương cung bạt kiếm, cây kim so với cọng râu, nhưng làm sao sẽ xảy ra ngoài ý muốn như vậy chứ?!
Hắn dùng cái này thay thế vũ lực tới trừng phạt mình sao? ! Tần Mục Ca dùng hết hơi sức cũng không thể lay động đối phương một phần, hắn bá đạo hôn mình hôn đến trời đất hỗn loạn, thỉnh thoảng nguy hiểm đến hít thở không thông!
Nghe thấy mùi hương thơm ngát bó chặt khứu giác chính mình, chân Tần Mục Ca không khỏi mềm nhũn một chút!
Nàng xấu hổ và giận dữ không có sức tránh né, cuối cùng cắn môi đối phương, nhưng đổi lấy là đối phương càng dùng sức gặm cắn, gặm cắn lẫn nhau kết quả là nàng bị ép buộc buông tha, mà hắn lại bắt đầu công thành đoạt đất, một người tướng quân muốn đánh đâu thắng đó, thế như chẻ tre!
Được, không đếm xỉa đến! Tần Mục Ca lập tức ôm lấy đối phương đầu lưỡi bắt đầu đảo khách thành chủ!
Hiên Viên Triệt sững lại, tay không tự giác liền buông lỏng một chút, Tần Mục Ca trực tiếp bám lên cổ của hắn, hung hăng gặm môi đối phương! (Hai anh chị hôn mà giống như gặm đùi gà)
Nam nhân cặn bã, cặn bã, xem ta cắn chết ngươi!
Mặt Tần Mục Ca tràn đầy thống hận hung ác hôn đối phương, lúc này đến phiên Hiên Viên Triệt bị động, lông mày hắn khẽ chau lại hiển nhiên là bị Tần Mục Ca làm đau rồi.
Nhắm đúng thời cơ, Tần Mục Ca dùng sức cho đối phương một quyền vào bụng, sau đó cấp tốc lui về phía sau vài thước, tản ra chính khí lẫm liệt căm tức nhìn Hiên Viên Triệt nhỏ giọng mắng: "Vô sỉ! Vậy mà muốn chiếm tiện nghi của ta, mắt của ngươi nhất định bị mù!"
Mu bàn tay phải Hiên Viên Triệt nhẹ đụng vào đôi môi bị Tần Mục Ca gặm loạn, một tay che cái bụng bị nàng đánh, nhìn gian tế cửa hông đã không thấy, lúc này mới nhíu chặt lông mày chậm rãi nói: "Rất nhiều chuyện không phải ngươi nhìn thấy là như vậy, không cần tùy tiện nói xấu ta, Tần Mục Ca, chỉ là hôm nay vẫn muốn cám ơn ngươi..."
Tần Mục Ca dúng sức lau miệng, cười lạnh: "Ta ngược lại nên hiểu thế nào, đại tướng quân?"
Gương mặt tuấn tú của Hiên Viên Triệt lập tức đen lại! Nữ nhân này liền chuẩn bị chống đối với mình sao? !
Danh sách chương