Nhưng hắn không biết, mặc dù tổn thất lớn, nhưng chiến lực của quân đoàn này của Phương Gia không hàng phản tăng, và hắn lúc này cũng thật không biết chuyện này luôn.
Không phải là hắn không điều tra được, nhưng đây chính là điều mà hắn không dự liệu được, nên hắn cũng chưa từng suy nghĩ tới phương diện này, bởi vậy hắn bỏ qua một tin tức trọng yếu.
Quả thật lần này hai cha con Phương Nguyên Soái dốc toàn lực, cho nên chỉ ngắn gọn trong vòng ba ngày, những đại lão kia bị hai cha con bọn họ bức bách chuẩn bị đầy đủ vật tư.
Làm cho những đại lão này trong lòng đang nhỏ máu, bọn hắn có nhiều lần muốn quay lại trở mặt, sau đó tự tách ra khỏi đế quốc, nhưng dù sao chỉ là nghĩ một chút thôi.
Hiện tại Hoàng tộc chưa đổ, dù cho bọn hắn mười lá gan cũng không dám lúc này nhảy ra phản loạn, chỉ cần tất cả bọn hắn dám nhảy ra, sẽ bị các thế lực khác hợp lực nháy mắt tiêu diệt.
Nhất là những hành động của bọn hắn lúc trước, dù không ai nói gì nhưng ngầm vẫn bị rất nhiều người bất mãn, oán trách bọn hắn không suy nghĩ tới đại cục, có chút người còn phê bình kín đáo.
Nên dù trong lòng không muốn, nhưng ngoài mặt vẫn phải thành thật vui vẻ chuẩn bị vật tư cho Phương Thiên Long, và trong lòng cũng hận chết hai cha con này.
Lần này hao tiền tốn của, bằng với thu nhập mấy năm của gia tộc bọn hắn, dù sao cung cấp vật tư cho một chi quân đội mấy triệu quân tiêu hao, mà lại còn tiêu hao nhiều hơn bình thường gấp mười lần.
Đây không phải là một cuộc đại chiến nhỏ, mà là siêu cấp đại chiến, số lượng tài nguyên tiêu hao gia tăng ít nhất nhiều hơn mười lần lúc đại chiến bình thường.
Bởi vậy một lần bị đào đi một số lớn tài sản, làm sao bọn hắn có thể không đau lòng được, vì thế trước đây quan hệ với hai cha con Phương gia vốn đã không tốt.
Lại thêm lần này làm cho quan hệ giữa các bên càng gay gắt thêm rất nhiều, đến mức còn kém dẫn quân đại chiến thôi, theo đó tình hình căng thẳng ở Kinh Thành.
Sau việc này càng thêm căng thẳng gấy mấy lần, nhiều người lo sợ trong thành bất cứ lúc nào sẽ xuất hiện cảnh tượng số lớn binh sĩ chém giết lẫn nhau.
Làm cho dân chúng bị liên lụy tới, lần sự kiện nghiêm trọng nhất xảy ra trước đây, làm cho Kinh Thành dân số giảm hơn mười triệu dân, tám phần là vì liên lụy trong đại chiến mà chết.
Hai phần còn lại vì mất nhà cửa tiền tài, làm cho bọn hắn trở nên nghèo khó mà chết đói đầu đường, lần đó gây nên ảnh hưởng hết sức lớn.
Việc này trước đây không phải là không có tiền lệ, cảnh tượng này mấy chục năm trước xảy ra mấy lần rồi.
. . . .
Hạ Hoàng Lịch ngày 10 tháng 1 năm 73, rạng sáng, trước cổng Kinh Thành, lúc này đang đứng rất nhiều quan to đại thần.
Trong đó nhiều nhất chính là các vị tướng quân trong quân đội, bọn hắn đang xếp hàng như muốn tiễn biệt ai đó, vì buổi sáng quân đội tiếp quản cổng thành, giới nghiêm dân chúng không được lại gần.
Nên ngoại trừ các quan to ra, thì chỉ có thể phát hiện xa xa đứng đầy dân chúng đang tò mò xem thôi, và lúc này bên ngoài cổng thành, đang đứng một chi quân đội vạn người ngựa.
Vạn người ngựa này đang vây chung quanh một chi đội xe, đội xe này phía trên chất đầy các loại vật tư, từ lương thực, dược thảo, khoáng thạch cho đến áo giáp vũ khí, mọi thứ cần cho chiến tranh đều có cả.
Vì lần này số lượng rất lớn, cho nên số lượng xe chuyên chở cũng hết sức nhiều, vì động vật dùng để vận chuyển đều có sức mạnh rất lớn.
Cho nên mỗi chiếc xe chứa vật tư sức nặng vượt qua mười tấn, nhìn mỗi chiếc xe đều hết sức khổng lồ, tính đâu ra đấy thì số lượng xe vượt qua 500 chiếc.
Số lượng vật tư lần này vượt qua 5000 ngàn tấn, số lượng hết sức khủng bố, Phương Thiên Long lúc này đang mặc giáp đứng hàng trước nhất, hôm nay chính là ngày mà hắn phải xuất phát.
Khi hắn quay đầu lại nhìn về phía mấy trăm xe vật tư này, khóe miệng cong lên một vệt mỉm cười khoái trá, hắn nhìn mà trong lòng cao hứng không được.
Ở tiền tuyến lần trước bọn hắn nhận được vật tư gần 2500 tấn mà thôi, bởi vì trước đó thiếu thốn vật tư, làm cho rất nhiều bi sĩ thụ thương không có thuốc chữa.
Bởi vậy khi vật tư đến nơi, trong vài ngày tiêu hao dành cho những người bị thương lúc trước rất lớn, sau đó trong chiến đấu mới từ từ tiêu hao số còn lại.
Phải biết một người bị thương, lập tức trị thương, thì số lượng thảo dược tiêu hao là một, vậy nếu một tuần sau mới trị thương, thì bởi vì kéo dài vết thương, số dược thảo tiêu hao có thể là 5 hoặc 10.
Mà lúc đó Quân Đoàn của hắn thiếu dược thảo vượt qua mười ngày, lúc sau có vật tư chữa trị cho binh sĩ, thì số lượng tiêu hao ngoài ngạch tăng thêm, làm cho hắn nhỏ máu.
Nhưng cho dù thế thì khi thú triều rút lui, bọn hắn trong kho vẫn còn dự trữ vượt qua 1500 tấn vật tư còn thừa, bởi vậy có thể thấy lần này hắn xảo trá 5000 tấn vật tư hết sức lớn.
Đủ hắn nuôi Trấn Long Quân Đoàn mấy năm không lo, quả thật mấy lão già kia là đưa tài đồng tử mà, quá sảng khoái, nhưng hắn nghĩ lại, chỉ có thể làm thịt bọn hắn một lần thôi.
Lần sau không còn cơ hội như vậy nữa, lần này nhờ có thiên thời, địa lợi, nhân hòa mới làm được như vậy.
Thiên thời là lần trước thú triều tấn công quy mô quá khủng bố, làm cho người không biết có nhân đứng sau chuyện này, nên bọn họ có chút sợ hãi.
Không phải là hắn không điều tra được, nhưng đây chính là điều mà hắn không dự liệu được, nên hắn cũng chưa từng suy nghĩ tới phương diện này, bởi vậy hắn bỏ qua một tin tức trọng yếu.
Quả thật lần này hai cha con Phương Nguyên Soái dốc toàn lực, cho nên chỉ ngắn gọn trong vòng ba ngày, những đại lão kia bị hai cha con bọn họ bức bách chuẩn bị đầy đủ vật tư.
Làm cho những đại lão này trong lòng đang nhỏ máu, bọn hắn có nhiều lần muốn quay lại trở mặt, sau đó tự tách ra khỏi đế quốc, nhưng dù sao chỉ là nghĩ một chút thôi.
Hiện tại Hoàng tộc chưa đổ, dù cho bọn hắn mười lá gan cũng không dám lúc này nhảy ra phản loạn, chỉ cần tất cả bọn hắn dám nhảy ra, sẽ bị các thế lực khác hợp lực nháy mắt tiêu diệt.
Nhất là những hành động của bọn hắn lúc trước, dù không ai nói gì nhưng ngầm vẫn bị rất nhiều người bất mãn, oán trách bọn hắn không suy nghĩ tới đại cục, có chút người còn phê bình kín đáo.
Nên dù trong lòng không muốn, nhưng ngoài mặt vẫn phải thành thật vui vẻ chuẩn bị vật tư cho Phương Thiên Long, và trong lòng cũng hận chết hai cha con này.
Lần này hao tiền tốn của, bằng với thu nhập mấy năm của gia tộc bọn hắn, dù sao cung cấp vật tư cho một chi quân đội mấy triệu quân tiêu hao, mà lại còn tiêu hao nhiều hơn bình thường gấp mười lần.
Đây không phải là một cuộc đại chiến nhỏ, mà là siêu cấp đại chiến, số lượng tài nguyên tiêu hao gia tăng ít nhất nhiều hơn mười lần lúc đại chiến bình thường.
Bởi vậy một lần bị đào đi một số lớn tài sản, làm sao bọn hắn có thể không đau lòng được, vì thế trước đây quan hệ với hai cha con Phương gia vốn đã không tốt.
Lại thêm lần này làm cho quan hệ giữa các bên càng gay gắt thêm rất nhiều, đến mức còn kém dẫn quân đại chiến thôi, theo đó tình hình căng thẳng ở Kinh Thành.
Sau việc này càng thêm căng thẳng gấy mấy lần, nhiều người lo sợ trong thành bất cứ lúc nào sẽ xuất hiện cảnh tượng số lớn binh sĩ chém giết lẫn nhau.
Làm cho dân chúng bị liên lụy tới, lần sự kiện nghiêm trọng nhất xảy ra trước đây, làm cho Kinh Thành dân số giảm hơn mười triệu dân, tám phần là vì liên lụy trong đại chiến mà chết.
Hai phần còn lại vì mất nhà cửa tiền tài, làm cho bọn hắn trở nên nghèo khó mà chết đói đầu đường, lần đó gây nên ảnh hưởng hết sức lớn.
Việc này trước đây không phải là không có tiền lệ, cảnh tượng này mấy chục năm trước xảy ra mấy lần rồi.
. . . .
Hạ Hoàng Lịch ngày 10 tháng 1 năm 73, rạng sáng, trước cổng Kinh Thành, lúc này đang đứng rất nhiều quan to đại thần.
Trong đó nhiều nhất chính là các vị tướng quân trong quân đội, bọn hắn đang xếp hàng như muốn tiễn biệt ai đó, vì buổi sáng quân đội tiếp quản cổng thành, giới nghiêm dân chúng không được lại gần.
Nên ngoại trừ các quan to ra, thì chỉ có thể phát hiện xa xa đứng đầy dân chúng đang tò mò xem thôi, và lúc này bên ngoài cổng thành, đang đứng một chi quân đội vạn người ngựa.
Vạn người ngựa này đang vây chung quanh một chi đội xe, đội xe này phía trên chất đầy các loại vật tư, từ lương thực, dược thảo, khoáng thạch cho đến áo giáp vũ khí, mọi thứ cần cho chiến tranh đều có cả.
Vì lần này số lượng rất lớn, cho nên số lượng xe chuyên chở cũng hết sức nhiều, vì động vật dùng để vận chuyển đều có sức mạnh rất lớn.
Cho nên mỗi chiếc xe chứa vật tư sức nặng vượt qua mười tấn, nhìn mỗi chiếc xe đều hết sức khổng lồ, tính đâu ra đấy thì số lượng xe vượt qua 500 chiếc.
Số lượng vật tư lần này vượt qua 5000 ngàn tấn, số lượng hết sức khủng bố, Phương Thiên Long lúc này đang mặc giáp đứng hàng trước nhất, hôm nay chính là ngày mà hắn phải xuất phát.
Khi hắn quay đầu lại nhìn về phía mấy trăm xe vật tư này, khóe miệng cong lên một vệt mỉm cười khoái trá, hắn nhìn mà trong lòng cao hứng không được.
Ở tiền tuyến lần trước bọn hắn nhận được vật tư gần 2500 tấn mà thôi, bởi vì trước đó thiếu thốn vật tư, làm cho rất nhiều bi sĩ thụ thương không có thuốc chữa.
Bởi vậy khi vật tư đến nơi, trong vài ngày tiêu hao dành cho những người bị thương lúc trước rất lớn, sau đó trong chiến đấu mới từ từ tiêu hao số còn lại.
Phải biết một người bị thương, lập tức trị thương, thì số lượng thảo dược tiêu hao là một, vậy nếu một tuần sau mới trị thương, thì bởi vì kéo dài vết thương, số dược thảo tiêu hao có thể là 5 hoặc 10.
Mà lúc đó Quân Đoàn của hắn thiếu dược thảo vượt qua mười ngày, lúc sau có vật tư chữa trị cho binh sĩ, thì số lượng tiêu hao ngoài ngạch tăng thêm, làm cho hắn nhỏ máu.
Nhưng cho dù thế thì khi thú triều rút lui, bọn hắn trong kho vẫn còn dự trữ vượt qua 1500 tấn vật tư còn thừa, bởi vậy có thể thấy lần này hắn xảo trá 5000 tấn vật tư hết sức lớn.
Đủ hắn nuôi Trấn Long Quân Đoàn mấy năm không lo, quả thật mấy lão già kia là đưa tài đồng tử mà, quá sảng khoái, nhưng hắn nghĩ lại, chỉ có thể làm thịt bọn hắn một lần thôi.
Lần sau không còn cơ hội như vậy nữa, lần này nhờ có thiên thời, địa lợi, nhân hòa mới làm được như vậy.
Thiên thời là lần trước thú triều tấn công quy mô quá khủng bố, làm cho người không biết có nhân đứng sau chuyện này, nên bọn họ có chút sợ hãi.
Danh sách chương