Edit + Beta: Vịt
Từ Niên rất bảo thủ mặc quần bãi biển hình chữ nhật, sau đó trên người lại bị Trình Sâm yêu cầu trùm áo lót vào, lúc cậu xuất hiện bên cạnh bể bơi, các chị gái chơi trong nước đều an tĩnh như gà.
Trình Sâm theo ở phía sau, anh bọc tới cực kỳ kín, áo sơ mi quần dài, thậm chí đội mũ che nắng và kính râm, giống như là ghét bỏ nóng, ngón tay anh nhẹ nhàng ra dấu một cái, để lại câu "Các cô cậu chơi" liền một mình ngồi xuống dưới rạp che nắng bên cạnh.
Mọi người: "......"
Mã chủ quản nơm nớp lo sợ: "Ông chủ như thế nào lại xuống?"
Từ Niên lúng túng nói: "Anh ấy cũng muốn tới chơi một chút......"
...... Nhưng bây giờ nhìn thế nào cũng không phải bộ dáng muốn chơi.
Trình Sâm thậm chí còn trước khi xuất hiện, đem toàn bộ chỗ lộ ra bên ngoài đều xoa kem chống nắng.
— đó là khá tỉ mỉ. Từ Niên yên lặng nghĩ.
Bởi vì liên quan tới Trình Sâm ở đây, cậu cũng không đi bơi, tìm một con vịt vàng lớn làm ổ bên trong bơi một vòng, phiêu ở trong hồ lúc ẩn lúc hiện.
Có lẽ là bởi vì nguyên nhân ông chủ ở đây, các chị gái đại chân dài lúc trước chơi đặc biệt sung đều dè dặt, hắt nước phải hắt nhẹ nhẹ nhàng nhàng, bóng nước cũng là nhẹ nhàng đánh, cuối cùng ngay cả bắn súng nước cũng là chầm chậm bắn......
Một trong những dấu hiệu lớn nhất của nam nhân trung niên Mã chủ quản chính là bụng bia, bởi vì liên quan tới Trình Sâm, hắn hóp bọng tới vô cùng cực khổ.
Từ Niên nhịn không được khuyên hắn: "Không sao đâu, lãnh đạo anh thả lỏng chút."
Mã chủ quản nghẹn khí: "Không được, ông chủ đang nhìn tôi."
Từ Niên vừa ngẩng đầu, phát hiện Trình Sâm đúng là đang nhìn bên này, cậu phất phất tay.
Trình Sâm: "......"
Từ Niên rẽ nước đi qua: "Anh có muốn xuống chơi không?"
Trình Sâm: "Không muốn, quá nắng."
Từ Niên: "Nhưng trong nước mắt lắm nha."
Trình Sâm khinh thường xùy một tiếng, anh búng tay một cái, bên cạnh lập tức có người đưa tới đá viên và quạt điện.
Từ Niên: "......"
Trình Sâm cắn một ngụm đá viên, dương dương đắc ý ra lệnh: "Em đi chơi đi, anh xem em chơi."
Từ Niên cầm một cái súng nước ở trong tay, cậu không dám thật sự chơi với đám chị gái, đành phải cùng Mã chủ quản hai người bắn nhau.
Hình tượng này nhìn thật sự là có chút đau xót, Từ Niên mặc áo ba lỗ quần bãi biển, Mã chủ quản thì cố gắng hóp bụng bia của mình, hai người dè dặt anh bắt tôi một cái, tôi bắn anh một cái, bên cạnh hai mắt Trình Sâm giống như đèn pha vậy, sáng loáng chiếu vào trên người Từ Niên, cậu thỉnh thoảng nhịn không được quay đầu nhìn, Trình Sâm ngậm đá viên giơ cằm, ý bảo cậu tiếp tục.
Kết quả Mã chủ quản đột nhiên không cẩn thận, bụng vừa hóp lại, dẫn tới súng nước bắn "biu" một cái, phun ra hơn nửa lượng nước, giội lên đầu Từ Niên, Từ Niên trực tiếp sặc một ngụm, cả người từ trong phao bơi lật ra ngoài.
Trình Sâm một giây sau chợt đứng lên.
Nước cũng không sâu, Từ Niên kỳ thực sau khi xuống đã đứng vững, chỉ là áo lót ướt thấu.
Gió thổi một cái càng là dính chặt trên người, phác họa hình dáng đầu v*.
Mã chủ quản còn chưa cảm thấy cái gì, phát ra tiếng kêu "Oaaaa ááá áoooo" đã phát ra.
Từ Niên có chút lúc túng, đang định leo ra khỏi hồ, một cái áo sơ mi từ trên trời rơi xuống ụp tới trên mặt cậu.
Trình Sâm không biết lúc nào đã đi tới, trên người anh để trần, không chút do dự nhảy xuống nước, đắp áo sơ mi ở trên người Từ Niên.
Mã chủ quản: "......"
Trình Sâm mặt lạnh quát: "Nhìn cái gì mà nhìn! Quay lưng hết đi!"
Mọi người đồng thời ngoan ngoãn quay mặt đi.
"......" Từ niên nhỏ giọng khuyên, "Không khoa trương như vậy đâu, còn ở bên ngoài đấy......"
Trình Sâm cắn răng nói: "Vậy đầu v* em cứng lên muốn làm gì?"
Từ Niên: "......"
Dưới tình huống bình thường, áo lót chật như vậy, bị nước giội vào trên người, vừa vặn một trận gió tới, sau khi cóng một chút đầu v* đứng lên đó cũng là không trách được, chỉ là Từ Niên không nghĩ tới phản ứng của Trình Sâm sẽ lớn như vậy.
Bên trong hồ bơi yên lặng như tờ, Trình Sâm mặt đen kéo Từ Niên ra khỏi hồ.
Từ Niên chậm chạp mặc lên áo sơ mi của Trình Sâm, cậu liếc đối phương một cái, hỏi: "Không chơi?"
Trình Sâm lạnh lùng nói: "Chơi cái rắm, trên người anh không bôi kem chống nắng, không muốn phơi nắng."
"......" Từ Niên cảm thấy lý do này thật GAY tới không được.
Cuối cùng nước cũng không thể nghịch, chỉ có thể theo Trình Sâm về phòng tổng thống.
Trình Sâm một đường trần nửa người trên cũng nhìn không ra không được tự nhiên, anh đi dép, đi không nhanh, giống như là cố ý chờ Từ Niên, người sau đuổi theo, dè dặt cầm ngón út của Trình Sâm, lắc lắc kiểu như lấy lòng.
Đây là thủ đoạn nhỏ Từ Niên thường dùng, dùng hàng trăm hàng ngàn lần, Trình Sâm vẫn dính, lần này anh không hất tay ra, đầu ngón tay móc lấy lòng bàn tay Từ Niên.
Hai người vào phòng, Trình Sâm quy mao (*) còn muốn đi tắm, Từ Niên đành phải đi theo vào hầu hạ chà lưng. Nói tới đã nhiều năm như vậy rồi, cậu cũng coi như là cưng chiều Trình Sâm thành thói quen, quả thực dưỡng tính khí đối phương cao cao một tầng.
((*) quy mao (l ô ng r ù a): t ừ n à y ch ỉ m ộ t ng ườ i nh à m ch á n ho ặ c l à kh á c ng ườ i)
Trình Sâm không biết tiểu tình nhân hoặc là người giao du người khác bao dưỡng là như thế nào, nhưng Từ Niên ở cùng anh lâu như vậy cũng chưa từng không vừa lòng.
Có lẽ là đạo lý tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, Từ Niên ở trong lòng anh chính là người ấm áp, sạch sẽ, nhu thuận lại vui vẻ.
Từ Niên cúi đầu chà lưng cho Trình Sâm, thỉnh thoảng ngẩng mặt hướng người cười cười.
Trình Sâm ngâm ở trong bồn tắm, khống chế không được run chân, bọt quá nhiều, lắc lư lắc lư, hơn nửa đều tràn ra. Từ Niên nhịn hồi lâu, bất đắc dĩ nói: "Đừng động nữa, nước đều chảy hết rồi."
Trình Sâm nghiêm mặt, ngụy biện nói: "Anh không động."
Từ Niên: "......"
Trình Sâm: "Em đừng tưởng là anh cao hứng."
Từ Niên có lệ nói: "Vâng vâng vâng."
Trình Sâm hừ một tiếng, anh căng chân kiên trì trong chốc lát, vẫn là nhịn không được biên độ nhỏ run lên.
Từ Niên chỉ coi như không thấy, gội đầu cho Trình Sâm, người sau ngước cổ nhắm mắt lại, chờ thoa dầu gội đầu.
Khác với tính tình, tóc Trình Sâm ngược lại mềm như lá liễu vậy, đầu ngón tay Từ Niên quấn qua lọn tóc, ấn qua da, Trình Sâm vừa vặn mở mắt, tầm mắt hai người chống lại.
Từ Niên ghé sát vào nhìn đối phương, đột nhiên nói: "Em lúc nào thì có thể chuyển chính thức a?"
Trình Sâm nhất thời có chút không kịp phản ứng: "Em vốn chính là nhân viên chính thức."
"Không phải chuyển chính thức kia......" Từ Niên thì thầm, cậu khom lưng hôn hôn trán Trình Sâm, ngữ khí trực bạch, "Em muốn cùng anh lên giường."
Trình Sâm từ từ nhăn lông mày lại.
"Chính là làm tình." Từ Niên dứt khoát nhất cổ tác khí (*) nói, "Em hiện tại có thể cùng ngâm với anh không?"
((*) Nh ấ t c ổ t á c kh í: M ộ t ti ế ng tr ố ng l à m tinh th ầ n h ă ng h á i th ê m)
Qua hồi lâu cậu cũng không nhận được đáp án, Trình Sâm đầu cũng không để cho cậu gội, nửa khuôn mặt chìm trong bọt, Từ Niên nghiêng đầu nhìn, mới phát hiện nam nhân cư nhiên đỏ mặt tới mang tai, mặt mũi cũng không biết là do nóng hay là xấu hổ, đỏ ửng thành một mảnh.
Từ Niên há miệng: "Anh......?"
Trình Sâm thẹn quá hóa giận, mắt đỏ lên nói: "Tiến vào! Rửa sạch cái mông cho anh!"
Đối với đám xử nam mà nói, lần đầu tiên làm tình tiến hành như thế nào hài hòa là một chuyện vừa dễ lại vừa không dễ, Từ Niên cho dù một chút kinh nghiệm cũng không có nhưng là thắng ở thông minh ham học, tất cả cố gắng trước đó của cậu, mỗi một bước đi quân cờ đều là vì giờ khắc này.
Nói thật, muốn tiểu tình nhi kính chức chuyên nghiệp, một lòng cầu thao như cậu thật sự là thế gian ít có, độc nhất vô nhị.
Trình Sâm lợi thời điểm này nhìn qua rốt cục giống như kim chủ chân chính, nhưng kim chủ cũng rất khẩn trương, Từ Niên không biết anh có học qua hay không, dù sao Trình Sâm được gọi là khủng đồng nhiều năm như vậy, tính tình càng không tốt, cậu cũng không trông cậy vào đối phương có thể quan tâm tới đâu.
Kết quả ngược lại ngoài dự tính.
Trình Sâm sau khi cậu vào bồn tắm biểu tình liền nghiêm túc, cũng không phải loại nghiêm túc giống như tiểu tức phụ đêm tân hôn đầu tiên, chỉ là nhìn phức tạp không dễ hình dung.
Từ Niên cũng có chút ngượng ngùng: "Anh nếu không trước nhắm mắt lại?"
Trình Sâm cau mày: "Tại sao?"
Từ Niên có chút lúng túng: "Em sợ anh nhìn em cứng không nổi......"
Trình Sâm không nói chuyện, anh bĩu môi, lỗ tai đỏ rực, qua hồi lâu, mới thì thầm nói: "Đã cứng rồi."
"......" Từ Niên không thể nào tin được chớp chớp mắt, cậu theo bản năng đưa tay ra, lúc thiếu chút nữa đụng phải, biểu tình Trình Sâm không thể nào đẹp mắt đẩy tay cậu ra.
"Ai cho em sờ loạn!" Mặt Trình Sâm đen lên.
Từ Niên cũng không phải rất sợ anh, chẳng biết xấu hổ nói: "Em tiếp tục sờ một chút cứng......"
Trình Sâm lại lầm bầm câu gì đó, Từ Niên không có nghe rõ, cậu bị người cầm trụ cổ tay, toàn bộ lôi kéo qua.
Bồn tắm không lớn, Trình Sâm hai chân mở rộng, Từ Niên ngồi xổm ở chính giữa bị anh đỡ eo, tư thế này rất thích hợp hôn môi, cánh môi hai người dám liên liền không tách ra được, bất luận là ngậm cắn hay là cọ sát, Từ Niên đều cảm thấy Trình Sâm tựa hồ còn thuần thục hơn mình, cậu nhịn không được lén lút híp mở mắt thành khe hở, phát hiện Trình Sâm đang mở mắt nhìn cậu.
"Em rất ngọt......" Trình Sâm dán miệng cậu nói, "Em căn kẹo?"
Mới không có đâu — Từ Niên trong lòng suy nghĩ, ngọt chính là anh mới đúng.
Cậu vươn tay, đầu ngón tay cắm vào tóc Trình Sâm, khác với tính tình thối cứng của nam nhân, tóc Trình Sâm mềm mại lại mượt mà, giống như là người từ đầu đến chân đều là đa tình.
Rõ ràng là người đa tình mềm lòng; rõ ràng là người mặc dù dễ tức giận nhưng lại dễ dụ; rõ ràng đáng yêu như vậy, nhưng lại thích biểu hiện đáng ghét như vậy.
Từ Niên hôn miệng lại nhịn không được đi hôn mặt Trình Sâm, hôn mặt lại nhịn không được đi hôn mắt, giống như gà con mổ thóc, cả mặt hôn một lần......
Trình Sâm bất đắc dĩ, túm lấy tóc kéo đầu người lên, ghét bỏ nói: "Đều là nước miếng."
Từ Niên: "......"
Ông chủ Trình chứng khiết phích phát tác thật là tuyệt không đáng yêu.
Trình Sâm lau khô sạch mặt, ra hiệu Từ Niên nằm tới trên người mình, anh hôn hôn cái cổ trắng nõn sạch sẽ của đối phương, trên ngón tay không biết khai thác cái gì tìm tới phía sau Từ Niên.
Chưa ăn thịt heo cũng xem qua heo chạy, huống chi tính kế nhiều năm như vậy, đừng nói lên mạng công lược, xem vô số phim, chỉ là phương diện sinh lý học thuật, dựa vào trình độ sinh viên tài cao đại học B hàng thật giá thật của Từ Niên cũng có thể viết ra mười mấy tờ luận văn.
Trên sinh lý cậu là gay sớm đã làm tốt chuẩn bị, trên tâm lý lại càng một tiểu tình nhi hợp cách một lòng muốn ngủ với ông chủ.
Cho nên lúc hậu huyệt bị căng ra, đừng nói cảm giác khó chịu, Từ Niên hưng phấn thậm chí có chút khẩn cấp.
"......" Nếp nhăn giữa lông mày Trình Sâm thật là vừa sâu vừa dữ, cắn răng nói, "Em làm sao dâm đãng như vậy?!"
Từ Niên chớp chớp mắt, còn có chút ủy khuất: "Bởi vì anh á...... Không tốt sao?"
Trình Sâm há miệng, anh cũng không biết còn có thể mắng cái gì, trong lòng vừachua vừa mềm, còn khó giải thích được thăng ra chút cảm xúc đắc ý lại kiêu ngạo.
Từ Niên buồn cười nói: "Anh đừng run chân, nước bồn tắm đều sắp vung ra rồi."
Trình Sâm: "......"
Kết quả của nói xấu ông chủ, chính là Từ Niên vô duyên vô cớ, trên mông bị tét một cái.
Cái tát này thật sự cũng không đau, chỉ là da Từ Niên trời sinh trắng, dấu tay đỏ tôn lên cặp mông trắng tròn thật sự là nghịch ngợm lại tình sắc, Trình Sâm đánh xong lại không lỡ, một bên xoa một bên làm bôi trơn cho cậu.
Động tác mặc dù hơi trúc trắc lộ vẻ lỗ mãng, nhưng thật sự là ôn nhu chí cực, trong quá trình Trình Sâm luôn quan sát biểu tình Từ Niên, hơi cau mày, anh liền sẽ dừng lại.
"Được rồi." Từ Niên tới về sau chân có chút không chịu nổi khí lực, trên mặt cậu tràn đầy là hồng triều dục vọng, phía trước và phía sau đều đã ướt át một mảnh, rất là bất mãn thúc giục, "Anh mau vào."
Trình Sâm chưa nói được với không được, nhưng tựa hồ cũng không có bộ dáng gấp gáp muốn tiến vào.
Từ Niên lật mắt trắng, dứt khóa dạng chân tới ngang hông anh, đỡ lấy tính khí đối phương.
Trình Sâm: "......"
Từ Niên lúc sờ tới kích cỡ của đối phương hiển nhiên cũng không nghĩ đến, theo bản năng "A" một tiếng, "Thật to nha......"
Trình Sâm cắn răng: "Câm miệng!"
Từ Niên không giải thích được: "Tại sao? Em đây là đang khen anh nha."
Trình Sâm mạnh miệng nói: "Không cần em khen!"
Từ Niên dẩu miệng không nói chuyện, cậu cắn mở bao cao su, ngược lại làm lỏng chút mới đeo vào cho Trình Sâm.
Không thể không nói, kích cỡ tính khí của ông chủ Trình sau khi cương đúng là phi thường khả quan, nam nhân mà, đều sẽ có chút tâm tư so sánh, coi như là cái phía dưới kia, Từ Niên vẫn là có chút hâm mộ.
Cậu thử nâng eo, từng chút từng chút đem tính khí của đối phương ngậm vào hậu đình, nhưng lúc ngậm chưa được một nửa phát hiện đây xác thực không phải một chuyện dễ dàng, Trình Sâm không dám động, Từ Niên cũng không dám động, hai người rõ ràng đều là tình huống người học việc thời khắc mấu chốt thật là quá không hữu hảo.
"Làm sao bây giờ......?" Bên cạnh khóe mắt Từ Niên bị ép ra không ít nước mắt sinh lý, thoạt nhìn lã chã muốn khóc.
Trình Sâm hít sâu một hơi, anh không thể nào bình tĩnh xí một tiếng, móc cổ đối phương qua trao đổi một nụ hôn ẩm dính, tiểu đệ đệ có chút uể oải của Từ Niên bị Trình Sâm ôn nhu bao lấy, kích thích lối vào để cho cậu từ từ thả lỏng.
"Ưm a......" Từ Niên nhỏ giọng sợ hãi thở gấp một cái, tính khí của Trình Sâm tựa hồ vào sâu hơn chút.
Nam nhân bóp mông cậu: "Tiếp tục thả lỏng chút."
Từ Niên kéo dài giọng mũi "Ừm" một tiếng, cậu đã sắp bắn.
Trình Sâm vọt ra một cái tay, có chút xấu xa ngắt lấy rễ tính khí của cậu: "Em muốn làm gì?"
Từ Niên bịt miệng, phía sau lại bị đỉnh một cái.
Trình Sâm thoải mái thở ra, anh đã toàn bộ tiến vào.
Kế tiếp trừu sáp hiển nhiên đối với Từ Niên mà nói càng thêm gian nan, tính khí của cậu vẫn bị Trình Sâm nắm lấy phóng thích không được, đối phương lại chịu đựng cực tốt, mỗi một cái đều đỉnh tới vị trí mấu chốt.
Trình Sâm giống như là mở miệng ác khí, ngoài miệng nói chuyện đều trở nên không khách khí: "Tiểu gay, chính là dâm đãng!"
Từ Niên: "......"
Trình Sâm: "Kê kê lớn như vậy cũng có thể nuốt trôi!"
Từ Niên đã không có công phu nghe anh nói cái gì.
Trình Sâm vẫn không bỏ qua cho cậu: "Em nói em có lẳng lơ hay không?!"
Bị lăn qua lộn lại ép nói lẳng lơ a, dâm đãng a, cuối cùng Từ Niên cơ hồ là cầu Trình Sâm buông tay để cho mình bắn ra.
Trình Sâm đã bắn, chỉ là tính khí vẫn duy trì trạng thái bán cương, đem hậu huyệt Từ Niên lấp tràn đầy.
"Nói em yêu anh." Biểu tình của Trình Sâm nghiêm túc lại đứng đắn, "Nói em yêu anh liền để cho em bắn."
Từ Niên khóc thút thít đi hôn môi anh, giống như oán trách thầm thì nói: "Em yêu anh a, em yêu anh như vậy......"
Trình Sâm "Hừ" một tiếng, anh giống như thấp giọng phản bác một câu "Anh thấy em chỉ thích đại kê kê của anh", mới rốt cục buông tay ra.
Một buổi tối này, Từ Niên coi như là rốt cục có thể cùng ông chủ Trình khiết phích trần trụi ngủ trên một cái giường, chỉ bất quá Trình Sâm vẫn là quy mao muốn mặc quần lót vào.
Từ Niên mệt mỏi trực tiếp ngủ lơ mơ, mơ hồ nói: "Đừng mặc nha...... Buổi sáng làm tiếp một lần mà......"
Trình Sâm không nói chuyện, anh tựa hồ có chút tức giận, dùng sức cắn cắn mũi Từ Niên, nhưng người sau thực sự là quá buồn ngủ, bị cắn đau cũng chỉ là tùy ý nhu nhu.
"Tiểu gay!" Trình Sâm mắng vô cùng u oán, "Quả nhiên chỉ là thích đại kê kê."
"...... Mới không có." Từ Niên mạnh mẽ chống đỡ chút khí lực, vươn cánh tay ôm chặt lấy Trình Sâm, "Em chỉ thích anh."
Trình Sâm: "......"
Từ Niên cường điệu nói: "Thích anh nhất."
Trình Sâm không nói chuyện, anh đợt một lát, Từ Niên đã ngủ rồi, còn ngáy nhè nhẹ, Trình Sâm vươn tay, vén lên tóc mái Từ Niên, tinh tế nhìn chăm chú mặt đối phương.
"Anh cũng thích em nhất." Anh cúi đầu, dán bên tai Từ Niên, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng mà nói.
__________ HOÀN __________
Từ Niên rất bảo thủ mặc quần bãi biển hình chữ nhật, sau đó trên người lại bị Trình Sâm yêu cầu trùm áo lót vào, lúc cậu xuất hiện bên cạnh bể bơi, các chị gái chơi trong nước đều an tĩnh như gà.
Trình Sâm theo ở phía sau, anh bọc tới cực kỳ kín, áo sơ mi quần dài, thậm chí đội mũ che nắng và kính râm, giống như là ghét bỏ nóng, ngón tay anh nhẹ nhàng ra dấu một cái, để lại câu "Các cô cậu chơi" liền một mình ngồi xuống dưới rạp che nắng bên cạnh.
Mọi người: "......"
Mã chủ quản nơm nớp lo sợ: "Ông chủ như thế nào lại xuống?"
Từ Niên lúng túng nói: "Anh ấy cũng muốn tới chơi một chút......"
...... Nhưng bây giờ nhìn thế nào cũng không phải bộ dáng muốn chơi.
Trình Sâm thậm chí còn trước khi xuất hiện, đem toàn bộ chỗ lộ ra bên ngoài đều xoa kem chống nắng.
— đó là khá tỉ mỉ. Từ Niên yên lặng nghĩ.
Bởi vì liên quan tới Trình Sâm ở đây, cậu cũng không đi bơi, tìm một con vịt vàng lớn làm ổ bên trong bơi một vòng, phiêu ở trong hồ lúc ẩn lúc hiện.
Có lẽ là bởi vì nguyên nhân ông chủ ở đây, các chị gái đại chân dài lúc trước chơi đặc biệt sung đều dè dặt, hắt nước phải hắt nhẹ nhẹ nhàng nhàng, bóng nước cũng là nhẹ nhàng đánh, cuối cùng ngay cả bắn súng nước cũng là chầm chậm bắn......
Một trong những dấu hiệu lớn nhất của nam nhân trung niên Mã chủ quản chính là bụng bia, bởi vì liên quan tới Trình Sâm, hắn hóp bọng tới vô cùng cực khổ.
Từ Niên nhịn không được khuyên hắn: "Không sao đâu, lãnh đạo anh thả lỏng chút."
Mã chủ quản nghẹn khí: "Không được, ông chủ đang nhìn tôi."
Từ Niên vừa ngẩng đầu, phát hiện Trình Sâm đúng là đang nhìn bên này, cậu phất phất tay.
Trình Sâm: "......"
Từ Niên rẽ nước đi qua: "Anh có muốn xuống chơi không?"
Trình Sâm: "Không muốn, quá nắng."
Từ Niên: "Nhưng trong nước mắt lắm nha."
Trình Sâm khinh thường xùy một tiếng, anh búng tay một cái, bên cạnh lập tức có người đưa tới đá viên và quạt điện.
Từ Niên: "......"
Trình Sâm cắn một ngụm đá viên, dương dương đắc ý ra lệnh: "Em đi chơi đi, anh xem em chơi."
Từ Niên cầm một cái súng nước ở trong tay, cậu không dám thật sự chơi với đám chị gái, đành phải cùng Mã chủ quản hai người bắn nhau.
Hình tượng này nhìn thật sự là có chút đau xót, Từ Niên mặc áo ba lỗ quần bãi biển, Mã chủ quản thì cố gắng hóp bụng bia của mình, hai người dè dặt anh bắt tôi một cái, tôi bắn anh một cái, bên cạnh hai mắt Trình Sâm giống như đèn pha vậy, sáng loáng chiếu vào trên người Từ Niên, cậu thỉnh thoảng nhịn không được quay đầu nhìn, Trình Sâm ngậm đá viên giơ cằm, ý bảo cậu tiếp tục.
Kết quả Mã chủ quản đột nhiên không cẩn thận, bụng vừa hóp lại, dẫn tới súng nước bắn "biu" một cái, phun ra hơn nửa lượng nước, giội lên đầu Từ Niên, Từ Niên trực tiếp sặc một ngụm, cả người từ trong phao bơi lật ra ngoài.
Trình Sâm một giây sau chợt đứng lên.
Nước cũng không sâu, Từ Niên kỳ thực sau khi xuống đã đứng vững, chỉ là áo lót ướt thấu.
Gió thổi một cái càng là dính chặt trên người, phác họa hình dáng đầu v*.
Mã chủ quản còn chưa cảm thấy cái gì, phát ra tiếng kêu "Oaaaa ááá áoooo" đã phát ra.
Từ Niên có chút lúc túng, đang định leo ra khỏi hồ, một cái áo sơ mi từ trên trời rơi xuống ụp tới trên mặt cậu.
Trình Sâm không biết lúc nào đã đi tới, trên người anh để trần, không chút do dự nhảy xuống nước, đắp áo sơ mi ở trên người Từ Niên.
Mã chủ quản: "......"
Trình Sâm mặt lạnh quát: "Nhìn cái gì mà nhìn! Quay lưng hết đi!"
Mọi người đồng thời ngoan ngoãn quay mặt đi.
"......" Từ niên nhỏ giọng khuyên, "Không khoa trương như vậy đâu, còn ở bên ngoài đấy......"
Trình Sâm cắn răng nói: "Vậy đầu v* em cứng lên muốn làm gì?"
Từ Niên: "......"
Dưới tình huống bình thường, áo lót chật như vậy, bị nước giội vào trên người, vừa vặn một trận gió tới, sau khi cóng một chút đầu v* đứng lên đó cũng là không trách được, chỉ là Từ Niên không nghĩ tới phản ứng của Trình Sâm sẽ lớn như vậy.
Bên trong hồ bơi yên lặng như tờ, Trình Sâm mặt đen kéo Từ Niên ra khỏi hồ.
Từ Niên chậm chạp mặc lên áo sơ mi của Trình Sâm, cậu liếc đối phương một cái, hỏi: "Không chơi?"
Trình Sâm lạnh lùng nói: "Chơi cái rắm, trên người anh không bôi kem chống nắng, không muốn phơi nắng."
"......" Từ Niên cảm thấy lý do này thật GAY tới không được.
Cuối cùng nước cũng không thể nghịch, chỉ có thể theo Trình Sâm về phòng tổng thống.
Trình Sâm một đường trần nửa người trên cũng nhìn không ra không được tự nhiên, anh đi dép, đi không nhanh, giống như là cố ý chờ Từ Niên, người sau đuổi theo, dè dặt cầm ngón út của Trình Sâm, lắc lắc kiểu như lấy lòng.
Đây là thủ đoạn nhỏ Từ Niên thường dùng, dùng hàng trăm hàng ngàn lần, Trình Sâm vẫn dính, lần này anh không hất tay ra, đầu ngón tay móc lấy lòng bàn tay Từ Niên.
Hai người vào phòng, Trình Sâm quy mao (*) còn muốn đi tắm, Từ Niên đành phải đi theo vào hầu hạ chà lưng. Nói tới đã nhiều năm như vậy rồi, cậu cũng coi như là cưng chiều Trình Sâm thành thói quen, quả thực dưỡng tính khí đối phương cao cao một tầng.
((*) quy mao (l ô ng r ù a): t ừ n à y ch ỉ m ộ t ng ườ i nh à m ch á n ho ặ c l à kh á c ng ườ i)
Trình Sâm không biết tiểu tình nhân hoặc là người giao du người khác bao dưỡng là như thế nào, nhưng Từ Niên ở cùng anh lâu như vậy cũng chưa từng không vừa lòng.
Có lẽ là đạo lý tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, Từ Niên ở trong lòng anh chính là người ấm áp, sạch sẽ, nhu thuận lại vui vẻ.
Từ Niên cúi đầu chà lưng cho Trình Sâm, thỉnh thoảng ngẩng mặt hướng người cười cười.
Trình Sâm ngâm ở trong bồn tắm, khống chế không được run chân, bọt quá nhiều, lắc lư lắc lư, hơn nửa đều tràn ra. Từ Niên nhịn hồi lâu, bất đắc dĩ nói: "Đừng động nữa, nước đều chảy hết rồi."
Trình Sâm nghiêm mặt, ngụy biện nói: "Anh không động."
Từ Niên: "......"
Trình Sâm: "Em đừng tưởng là anh cao hứng."
Từ Niên có lệ nói: "Vâng vâng vâng."
Trình Sâm hừ một tiếng, anh căng chân kiên trì trong chốc lát, vẫn là nhịn không được biên độ nhỏ run lên.
Từ Niên chỉ coi như không thấy, gội đầu cho Trình Sâm, người sau ngước cổ nhắm mắt lại, chờ thoa dầu gội đầu.
Khác với tính tình, tóc Trình Sâm ngược lại mềm như lá liễu vậy, đầu ngón tay Từ Niên quấn qua lọn tóc, ấn qua da, Trình Sâm vừa vặn mở mắt, tầm mắt hai người chống lại.
Từ Niên ghé sát vào nhìn đối phương, đột nhiên nói: "Em lúc nào thì có thể chuyển chính thức a?"
Trình Sâm nhất thời có chút không kịp phản ứng: "Em vốn chính là nhân viên chính thức."
"Không phải chuyển chính thức kia......" Từ Niên thì thầm, cậu khom lưng hôn hôn trán Trình Sâm, ngữ khí trực bạch, "Em muốn cùng anh lên giường."
Trình Sâm từ từ nhăn lông mày lại.
"Chính là làm tình." Từ Niên dứt khoát nhất cổ tác khí (*) nói, "Em hiện tại có thể cùng ngâm với anh không?"
((*) Nh ấ t c ổ t á c kh í: M ộ t ti ế ng tr ố ng l à m tinh th ầ n h ă ng h á i th ê m)
Qua hồi lâu cậu cũng không nhận được đáp án, Trình Sâm đầu cũng không để cho cậu gội, nửa khuôn mặt chìm trong bọt, Từ Niên nghiêng đầu nhìn, mới phát hiện nam nhân cư nhiên đỏ mặt tới mang tai, mặt mũi cũng không biết là do nóng hay là xấu hổ, đỏ ửng thành một mảnh.
Từ Niên há miệng: "Anh......?"
Trình Sâm thẹn quá hóa giận, mắt đỏ lên nói: "Tiến vào! Rửa sạch cái mông cho anh!"
Đối với đám xử nam mà nói, lần đầu tiên làm tình tiến hành như thế nào hài hòa là một chuyện vừa dễ lại vừa không dễ, Từ Niên cho dù một chút kinh nghiệm cũng không có nhưng là thắng ở thông minh ham học, tất cả cố gắng trước đó của cậu, mỗi một bước đi quân cờ đều là vì giờ khắc này.
Nói thật, muốn tiểu tình nhi kính chức chuyên nghiệp, một lòng cầu thao như cậu thật sự là thế gian ít có, độc nhất vô nhị.
Trình Sâm lợi thời điểm này nhìn qua rốt cục giống như kim chủ chân chính, nhưng kim chủ cũng rất khẩn trương, Từ Niên không biết anh có học qua hay không, dù sao Trình Sâm được gọi là khủng đồng nhiều năm như vậy, tính tình càng không tốt, cậu cũng không trông cậy vào đối phương có thể quan tâm tới đâu.
Kết quả ngược lại ngoài dự tính.
Trình Sâm sau khi cậu vào bồn tắm biểu tình liền nghiêm túc, cũng không phải loại nghiêm túc giống như tiểu tức phụ đêm tân hôn đầu tiên, chỉ là nhìn phức tạp không dễ hình dung.
Từ Niên cũng có chút ngượng ngùng: "Anh nếu không trước nhắm mắt lại?"
Trình Sâm cau mày: "Tại sao?"
Từ Niên có chút lúng túng: "Em sợ anh nhìn em cứng không nổi......"
Trình Sâm không nói chuyện, anh bĩu môi, lỗ tai đỏ rực, qua hồi lâu, mới thì thầm nói: "Đã cứng rồi."
"......" Từ Niên không thể nào tin được chớp chớp mắt, cậu theo bản năng đưa tay ra, lúc thiếu chút nữa đụng phải, biểu tình Trình Sâm không thể nào đẹp mắt đẩy tay cậu ra.
"Ai cho em sờ loạn!" Mặt Trình Sâm đen lên.
Từ Niên cũng không phải rất sợ anh, chẳng biết xấu hổ nói: "Em tiếp tục sờ một chút cứng......"
Trình Sâm lại lầm bầm câu gì đó, Từ Niên không có nghe rõ, cậu bị người cầm trụ cổ tay, toàn bộ lôi kéo qua.
Bồn tắm không lớn, Trình Sâm hai chân mở rộng, Từ Niên ngồi xổm ở chính giữa bị anh đỡ eo, tư thế này rất thích hợp hôn môi, cánh môi hai người dám liên liền không tách ra được, bất luận là ngậm cắn hay là cọ sát, Từ Niên đều cảm thấy Trình Sâm tựa hồ còn thuần thục hơn mình, cậu nhịn không được lén lút híp mở mắt thành khe hở, phát hiện Trình Sâm đang mở mắt nhìn cậu.
"Em rất ngọt......" Trình Sâm dán miệng cậu nói, "Em căn kẹo?"
Mới không có đâu — Từ Niên trong lòng suy nghĩ, ngọt chính là anh mới đúng.
Cậu vươn tay, đầu ngón tay cắm vào tóc Trình Sâm, khác với tính tình thối cứng của nam nhân, tóc Trình Sâm mềm mại lại mượt mà, giống như là người từ đầu đến chân đều là đa tình.
Rõ ràng là người đa tình mềm lòng; rõ ràng là người mặc dù dễ tức giận nhưng lại dễ dụ; rõ ràng đáng yêu như vậy, nhưng lại thích biểu hiện đáng ghét như vậy.
Từ Niên hôn miệng lại nhịn không được đi hôn mặt Trình Sâm, hôn mặt lại nhịn không được đi hôn mắt, giống như gà con mổ thóc, cả mặt hôn một lần......
Trình Sâm bất đắc dĩ, túm lấy tóc kéo đầu người lên, ghét bỏ nói: "Đều là nước miếng."
Từ Niên: "......"
Ông chủ Trình chứng khiết phích phát tác thật là tuyệt không đáng yêu.
Trình Sâm lau khô sạch mặt, ra hiệu Từ Niên nằm tới trên người mình, anh hôn hôn cái cổ trắng nõn sạch sẽ của đối phương, trên ngón tay không biết khai thác cái gì tìm tới phía sau Từ Niên.
Chưa ăn thịt heo cũng xem qua heo chạy, huống chi tính kế nhiều năm như vậy, đừng nói lên mạng công lược, xem vô số phim, chỉ là phương diện sinh lý học thuật, dựa vào trình độ sinh viên tài cao đại học B hàng thật giá thật của Từ Niên cũng có thể viết ra mười mấy tờ luận văn.
Trên sinh lý cậu là gay sớm đã làm tốt chuẩn bị, trên tâm lý lại càng một tiểu tình nhi hợp cách một lòng muốn ngủ với ông chủ.
Cho nên lúc hậu huyệt bị căng ra, đừng nói cảm giác khó chịu, Từ Niên hưng phấn thậm chí có chút khẩn cấp.
"......" Nếp nhăn giữa lông mày Trình Sâm thật là vừa sâu vừa dữ, cắn răng nói, "Em làm sao dâm đãng như vậy?!"
Từ Niên chớp chớp mắt, còn có chút ủy khuất: "Bởi vì anh á...... Không tốt sao?"
Trình Sâm há miệng, anh cũng không biết còn có thể mắng cái gì, trong lòng vừachua vừa mềm, còn khó giải thích được thăng ra chút cảm xúc đắc ý lại kiêu ngạo.
Từ Niên buồn cười nói: "Anh đừng run chân, nước bồn tắm đều sắp vung ra rồi."
Trình Sâm: "......"
Kết quả của nói xấu ông chủ, chính là Từ Niên vô duyên vô cớ, trên mông bị tét một cái.
Cái tát này thật sự cũng không đau, chỉ là da Từ Niên trời sinh trắng, dấu tay đỏ tôn lên cặp mông trắng tròn thật sự là nghịch ngợm lại tình sắc, Trình Sâm đánh xong lại không lỡ, một bên xoa một bên làm bôi trơn cho cậu.
Động tác mặc dù hơi trúc trắc lộ vẻ lỗ mãng, nhưng thật sự là ôn nhu chí cực, trong quá trình Trình Sâm luôn quan sát biểu tình Từ Niên, hơi cau mày, anh liền sẽ dừng lại.
"Được rồi." Từ Niên tới về sau chân có chút không chịu nổi khí lực, trên mặt cậu tràn đầy là hồng triều dục vọng, phía trước và phía sau đều đã ướt át một mảnh, rất là bất mãn thúc giục, "Anh mau vào."
Trình Sâm chưa nói được với không được, nhưng tựa hồ cũng không có bộ dáng gấp gáp muốn tiến vào.
Từ Niên lật mắt trắng, dứt khóa dạng chân tới ngang hông anh, đỡ lấy tính khí đối phương.
Trình Sâm: "......"
Từ Niên lúc sờ tới kích cỡ của đối phương hiển nhiên cũng không nghĩ đến, theo bản năng "A" một tiếng, "Thật to nha......"
Trình Sâm cắn răng: "Câm miệng!"
Từ Niên không giải thích được: "Tại sao? Em đây là đang khen anh nha."
Trình Sâm mạnh miệng nói: "Không cần em khen!"
Từ Niên dẩu miệng không nói chuyện, cậu cắn mở bao cao su, ngược lại làm lỏng chút mới đeo vào cho Trình Sâm.
Không thể không nói, kích cỡ tính khí của ông chủ Trình sau khi cương đúng là phi thường khả quan, nam nhân mà, đều sẽ có chút tâm tư so sánh, coi như là cái phía dưới kia, Từ Niên vẫn là có chút hâm mộ.
Cậu thử nâng eo, từng chút từng chút đem tính khí của đối phương ngậm vào hậu đình, nhưng lúc ngậm chưa được một nửa phát hiện đây xác thực không phải một chuyện dễ dàng, Trình Sâm không dám động, Từ Niên cũng không dám động, hai người rõ ràng đều là tình huống người học việc thời khắc mấu chốt thật là quá không hữu hảo.
"Làm sao bây giờ......?" Bên cạnh khóe mắt Từ Niên bị ép ra không ít nước mắt sinh lý, thoạt nhìn lã chã muốn khóc.
Trình Sâm hít sâu một hơi, anh không thể nào bình tĩnh xí một tiếng, móc cổ đối phương qua trao đổi một nụ hôn ẩm dính, tiểu đệ đệ có chút uể oải của Từ Niên bị Trình Sâm ôn nhu bao lấy, kích thích lối vào để cho cậu từ từ thả lỏng.
"Ưm a......" Từ Niên nhỏ giọng sợ hãi thở gấp một cái, tính khí của Trình Sâm tựa hồ vào sâu hơn chút.
Nam nhân bóp mông cậu: "Tiếp tục thả lỏng chút."
Từ Niên kéo dài giọng mũi "Ừm" một tiếng, cậu đã sắp bắn.
Trình Sâm vọt ra một cái tay, có chút xấu xa ngắt lấy rễ tính khí của cậu: "Em muốn làm gì?"
Từ Niên bịt miệng, phía sau lại bị đỉnh một cái.
Trình Sâm thoải mái thở ra, anh đã toàn bộ tiến vào.
Kế tiếp trừu sáp hiển nhiên đối với Từ Niên mà nói càng thêm gian nan, tính khí của cậu vẫn bị Trình Sâm nắm lấy phóng thích không được, đối phương lại chịu đựng cực tốt, mỗi một cái đều đỉnh tới vị trí mấu chốt.
Trình Sâm giống như là mở miệng ác khí, ngoài miệng nói chuyện đều trở nên không khách khí: "Tiểu gay, chính là dâm đãng!"
Từ Niên: "......"
Trình Sâm: "Kê kê lớn như vậy cũng có thể nuốt trôi!"
Từ Niên đã không có công phu nghe anh nói cái gì.
Trình Sâm vẫn không bỏ qua cho cậu: "Em nói em có lẳng lơ hay không?!"
Bị lăn qua lộn lại ép nói lẳng lơ a, dâm đãng a, cuối cùng Từ Niên cơ hồ là cầu Trình Sâm buông tay để cho mình bắn ra.
Trình Sâm đã bắn, chỉ là tính khí vẫn duy trì trạng thái bán cương, đem hậu huyệt Từ Niên lấp tràn đầy.
"Nói em yêu anh." Biểu tình của Trình Sâm nghiêm túc lại đứng đắn, "Nói em yêu anh liền để cho em bắn."
Từ Niên khóc thút thít đi hôn môi anh, giống như oán trách thầm thì nói: "Em yêu anh a, em yêu anh như vậy......"
Trình Sâm "Hừ" một tiếng, anh giống như thấp giọng phản bác một câu "Anh thấy em chỉ thích đại kê kê của anh", mới rốt cục buông tay ra.
Một buổi tối này, Từ Niên coi như là rốt cục có thể cùng ông chủ Trình khiết phích trần trụi ngủ trên một cái giường, chỉ bất quá Trình Sâm vẫn là quy mao muốn mặc quần lót vào.
Từ Niên mệt mỏi trực tiếp ngủ lơ mơ, mơ hồ nói: "Đừng mặc nha...... Buổi sáng làm tiếp một lần mà......"
Trình Sâm không nói chuyện, anh tựa hồ có chút tức giận, dùng sức cắn cắn mũi Từ Niên, nhưng người sau thực sự là quá buồn ngủ, bị cắn đau cũng chỉ là tùy ý nhu nhu.
"Tiểu gay!" Trình Sâm mắng vô cùng u oán, "Quả nhiên chỉ là thích đại kê kê."
"...... Mới không có." Từ Niên mạnh mẽ chống đỡ chút khí lực, vươn cánh tay ôm chặt lấy Trình Sâm, "Em chỉ thích anh."
Trình Sâm: "......"
Từ Niên cường điệu nói: "Thích anh nhất."
Trình Sâm không nói chuyện, anh đợt một lát, Từ Niên đã ngủ rồi, còn ngáy nhè nhẹ, Trình Sâm vươn tay, vén lên tóc mái Từ Niên, tinh tế nhìn chăm chú mặt đối phương.
"Anh cũng thích em nhất." Anh cúi đầu, dán bên tai Từ Niên, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng mà nói.
__________ HOÀN __________
Danh sách chương