Là một ngôi sao nhỏ, Hạ Huỳnh cũng không có nhiều lịch trình, đợi khi qua thời kỳ tuyên truyền “Bên em sớm tối” cô sẽ nhàn rỗi. Thậm chí có thể dùng ở nhà chờ việc để hình dung.

Buổi tối Hạ Huỳnh cùng Lạc Niệm Niệm tự đắp mặt nạ, tiện thể chờ “Bên em sớm tối” phát sóng.

“Bên sản xuất có lá gan lớn ghê.” Lạc Niệm Niệm nhìn thấy hot search trên Weibo tấm tắc hai tiếng, “Lại dám ké fame của Bạc Kiến Từ, cũng không sợ fan của Bạc Kiến Từ xâu xé bọn họ.”

Hạ Huỳnh nhiều chuyện kề sát: “Cho tớ xem.”

Trong hot search đều là quảng bá về “Bên em sớm tối” do bên sản xuất mua, thậm chí còn có ảnh chụp của buổi gặp mặt hôm nay, MV nam nữ chính dùng “Ánh sáng đom đóm” biên tập lại lập tức được tài khoản marketing khen ngợi trắng trợn.

Thế nhưng bình luận bên dưới thì không có thiện ý như vậy.

—— cũng không phải lần đầu có người dùng Ánh sáng đom đóm biên tập MV về CP, nhưng mà mua hot search thì mấy người là người đầu tiên…

—— thậm chí không có nguồn chính thức, chỉ lấy để giữ nhiệt độ, mị xấu hổ thay cho hai người này.

—— ai không biết Ánh sáng đom đóm có ý nghĩa gì đối với Bạc Kiến Từ, lần đầu tiên thấy hot search xấu hổ như vậy đấy.

—— bộ phim này từ hồi phát sóng tới giờ không ngừng quảng bá, tự mua thì thôi đi còn muốn ké fame của người khác, cái này không có ý nghĩa.

—— tuy rằng fan chúng tôi hiền lành, nhưng không phải nói cứ vậy bị người ta hút máu uổng phí chứ? —— bộ phim không tệ, diễn viên diễn xuất cũng ổn, nhưng loại marketing này thật sự khiến người ta khó chịu.

—— hành vi hôm nay thật lộn xộn.

—— muốn hot cũng không cần làm ra như vậy, thực sự mệt mỏi [tạm biệt].

“Ô, bên sản xuất coi như lật xe sao?” Hạ Huỳnh hơi kinh ngạc nói.

Lạc Niệm Niệm đè lại mặt nạ trên mặt để nó nằm yên, cô lập tức đáp lại: “Bạc Kiến Từ là ai chứ, ra mắt một năm hot ngay, mới ra mắt ba năm đã giành được đủ loại giải thưởng âm nhạc lớn trong và ngoài nước đến mỏi tay, nói là ngôi sao thị trường đỉnh cao cũng không quá.”

Năm đó Bạc Kiến Từ tham gia cuộc thi tài năng âm nhạc được Trì Uyên nhìn trúng trực tiếp ký với bộ phận ca sĩ của công ty giải trí Húc Tinh, biết sáng tác biết ca hát thậm chí ngay cả vũ đạo cũng chẳng thua kém. Năm đó vừa ra mắt lập tức nổi tiếng ngay, bao nhiêu người đều cảm thán anh chính là người thay thế Trì Uyên.

Kết quả đúng là vậy, anh chỉ dùng chưa đến ba năm đã củng cố vị trí của mình, càng đạt tới độ cao mà người khác không thể với tới.

“Đụng chạm Bạc Kiến Từ không phải muốn chết ư?” Lạc Niệm Niệm bổ sung một câu, sau đó cảm thấy may mắn nói, “May mà đối tượng marketing không phải cậu, bằng không với chút fan của cậu khẳng định bị xé thành mảnh vụn.”

Hạ Huỳnh nhìn thấy trong đề tài hot search đã khai chiến, cô mau chóng thoát ra, hiện tại cô không dám dây vào ai cả.

“Cơ mà nhiệt độ của hot search này cao như vậy, cậu coi như lần đầu lên top hot search, lộ mặt cũng tốt, nói không chừng còn có người cảm thấy hứng thú với cậu, sau đó để ý tới cậu.” Lạc Niệm Niệm cười khà khà.

Hạ Huỳnh nghe xong lời này cũng cầm lấy di động của mình xem. Trong khoảng thời gian này Weibo tăng lên rất nhiều fan, đã có 200 vạn, tuy rằng trong đó không biết có bao nhiêu fan ảo…

“Đến giờ đến giờ rồi.” Lạc Niệm Niệm nhìn chằm chằm tivi LED nhắc nhở, “Xem tập hôm nay cậu có bao nhiêu đất diễn, nhiều chút thì tốt rồi.”

Sau khi một tập kết thúc…

“Đệt, tập này cậu được thêm năm phút đồng hồ à?” Lạc Niệm Niệm gắt gỏng lên tiếng, “Hạ Hạ, cậu hăng hái lên cho tớ, sau này phải đóng loại phim cả tập đều là cậu diễn!”

“…” Khóe miệng Hạ Huỳnh co rút, “Tớ sẽ cố gắng.”

***

Trên xe bảo mẫu, Dương Đan nhất thời khó mà tiêu hóa sự thật này. Chị ta nhìn Bạc Kiến Từ ngồi ở hàng ghế sau, hơi chậm chạp cất tiếng: “Cậu nói nữ minh tinh tóc ngắn này chính là người cậu luôn muốn tìm?”

“Là cô ấy.” Bạc Kiến Từ nhẹ nhàng gật đầu, giọng điệu lại vô cùng kiên định, “Cô ấy tên là Hạ Huỳnh, không sai đâu.”

“Nhưng vừa rồi cậu cũng nói chỉ là từng gặp hồi bé, làm sao xác định chính là cô ấy chứ?” Dương Đan tỏ vẻ nghi ngờ.

Bạc Kiến Từ nhìn thấy đôi mắt cười cong lên trong ảnh sự kiện, đáy mắt anh lộ vẻ lưu luyến và dịu dàng: “Khẳng định là cô ấy, ánh mắt em sẽ không nhận sai.”

Khi mỉm cười sáng rực tựa như ánh trăng lưỡi liềm trên bầu trời, anh làm sao có thể quên được.

Dương Đan làm người đại diện của Bạc Kiến Từ cũng sắp ba năm, chị ta vẫn có chút hiểu biết về chuyện của Bạc Kiến Từ, ví dụ như ý nghĩa phía sau ca khúc “Ánh sáng đom đóm” này, như là anh tiến vào giới giải trí cũng không phải vì nổi tiếng…

Chị ta nghĩ đến đủ chuyện lúc trước, đột nhiên hiểu ra: “Cậu duy trì tần suất lộ diện sẽ không phải vì tìm Hạ Huỳnh chứ?”

Ca khúc “Ánh sáng đom đóm” đã chứng minh tất cả, trong lòng chị ta chấn động, không biết nên thán phục tình cảm sâu đậm của anh, hay là cảm khái sự cố chấp của anh.

Bạc Kiến Từ chẳng nói gì, anh ngước mắt nhìn chị ta: “Chị Đan, chị sẽ giúp em chứ?”

“Giúp cậu cái gì? Giúp cậu theo đuổi Hạ Huỳnh ư?” Dương Đan kinh ngạc, “Cậu muốn yêu đương à?”

Vành tai Bạc Kiến Từ hơi ửng đỏ, anh hơi mất tự nhiên cất tiếng: “Em chỉ là nhờ chị giúp em liên lạc với cô ấy, chuyện khác em sẽ tự làm.”

Dương Đan thở dài, đứa nhỏ này lớn rồi không nghe lời chị ta nữa.

“Cậu nên vui mừng Húc Tinh không có lệnh cấm yêu đương, bằng không Chu tổng và anh Trì khẳng định là người đầu tiên không đồng ý chuyện cậu yêu đương.” Dương Đan nói.

Bạc Kiến Từ cười khẩy: “Hai người họ cũng không biết thẹn nói em.”

Dương Đan: “…”

Tuy vậy, lời này không nên thốt ra thì tốt hơn.

***

Mấy hôm sau, Hạ Huỳnh tham gia hai hoạt động tuyên truyền thì hoàn toàn nhàn rỗi ở nhà. Cô mặc đồ ngủ nhai khoai tây lát mỏng, tiếng chuông di động đột nhiên vang lên.

Nhìn thấy người gọi đến là anh trai đáng ghét, Hạ Huỳnh không tình nguyện bắt máy: “A lô, anh muốn gì.”

“Đối xử với anh trai bằng thái độ này ư?” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nam êm tai.

“Anh khóa thẻ của em, em còn chưa tìm anh tính sổ đâu!” Hạ Huỳnh nhớ tới chuyện này liền nổi nóng, may mà cô còn một tấm thẻ tiền tiêu vặt cộng thêm ba mẹ lén giúp đỡ, cuộc sống mới có thể thoải mái như trước.

Hạ Hoài Xuyên khẽ cười: “Hạ Huỳnh, anh chỉ hy vọng em có thể tỉnh táo nhận ra giới giải trí không thoải mái như vậy, về nhà sống cuộc sống công chúa không tốt sao?”

Hạ Huỳnh tức giận đáp lại: “Không ai có thể ngăn cản bước chân của em theo đuổi giấc mơ!”

Hạ Hoài Xuyên ở bên kia im lặng vài giây mới lên tiếng: “Em không sợ từ nay về sau không có phim đóng ư?”

“Nếu anh dám làm thế, em về nhà cắn chết anh!” Hạ Huỳnh hết sức hung dữ cất tiếng, “Em còn sẽ mách ba mẹ, nói anh bắt nạt em!”

Hạ Hoài Xuyên bất đắc dĩ thở dài, anh lại hỏi một câu: “Em thật sự quyết định muốn ở trong giới giải trí?”

“Đã quyết định từ lâu rồi.” Hạ Huỳnh chẳng hề do dự trả lời, cô lập tức có chút cứng rắn nói, “Anh không phát hiện diễn xuất của em thực ra cũng ổn sao, nói không chừng sau này còn có thể giành giải thưởng lớn đấy.”

Hạ Hoài Xuyên cười nhạo một tiếng, giọng điệu sâu xa cất lên: “Diễn xuất giả bệnh đòi ăn của Cửu Vĩ Hồ còn tốt hơn em.”

Cửu Vĩ Hồ là con chó Alaska nhà cô nuôi, cái này ý là cô cũng không bằng con chó ư!

Hạ Huỳnh lập tức phát cáu: “Hạ Hoài Xuyên, anh quá đáng rồi đó, em không muốn nói chuyện với anh!”

Sau khi cúp máy, Hạ Huỳnh tức giận đến mức nhất thời chưa thể bình tĩnh, cô cảm thấy nếu mình không nổi tiếng thì rất có lỗi với Hạ Hoài Xuyên đã đả kích cô như vậy.

***

Lạc Niệm Niệm từ bên ngoài mua đồ trở về thấy Hạ Huỳnh tức giận đến đỏ mặt, cô nghi ngờ hỏi: “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”

“Tớ nhất định phải nổi tiếng, tớ muốn khiến anh tớ phải lau mắt nhìn tớ!” Hạ Huỳnh nắm chặt nắm tay.

Lạc Niệm Niệm biết một ít tình hình về gia đình của Hạ Huỳnh, ví dụ như căn hộ này là do Hạ Huỳnh mua, còn có chiếc xe bảo mẫu cũng là Hạ Huỳnh mua. Giới nhà giàu lẫn trong làng giải trí chẳng lạ lùng gì, cô cũng sẽ không đặc biệt để trong lòng. Nhưng bởi vì vậy cô hy vọng mình có thể trở thành một người đại diện đủ tư cách, giúp Hạ Huỳnh tranh thủ một số tài nguyên tốt.

Lạc Niệm Niệm nhớ ra chuyện mà đàn anh quen biết nói với cô lúc trước, thế là cô lên tiếng: “Nền tảng trực tuyến Phi Điểu chuẩn bị làm một show giải trí thực tế về các ngôi sao yêu giả, cậu có muốn tham gia không, đến lúc đó khẳng định sẽ tăng lên không ít nhiệt độ.” Nhưng nói xong cô lại hơi chần chừ, “Chương trình này có phần tương tự với đóng phim, để cho khán giả thể nghiệm chân thật nhất khẳng định sẽ có một vài tiếp xúc khá thân mật, cho nên cậu…”

“Tớ tham gia, làm diễn viên còn sợ cảnh thân mật à.” Hạ Huỳnh bị Hạ Hoài Xuyên kích động, hiện tại cô chỉ muốn mau chóng nổi tiếng, “Dù sao dạo này tớ cũng chẳng có chuyện gì làm, nhưng mà chương trình này có thể nổi tiếng không?”

“Khán giả cho loại chương trình yêu đương này vẫn rất rộng, đặc biệt là ngắm trai đẹp gái xinh yêu nhau, rất dễ để khán giả tưởng tượng chính mình trong chương trình.” Lạc Niệm Niệm ngớ ra, lập tức trả lời rất nhanh, “Hơn nữa chương trình này là một trong những show giải trí trọng điểm năm nay của nền tảng Phi Điểu, mục tiêu chính là cạnh tranh với ‘Nhật ký yêu đương’ của nền tảng Hải Tinh.”

Hạ Huỳnh biết “Nhật ký yêu đương”, cặp đôi nổi tiếng đều đến từ chương trình này, khách mời lại là ngôi sao tuyến một, nghệ sĩ nhỏ không có danh tiếng như cô làm sao có thể so sánh.

“Yêu thật và yêu giả có thể so sánh ư?” Hạ Huỳnh có chút không tin.

Lạc Niệm Niệm cười đáp lại: “Nói không chừng sẽ hot đấy, dù sao cũng là một cơ hội lộ diện. Chủ yếu là chương trình mới không có sao lớn nào muốn tham gia, cơ hội này tới rồi chúng ta nên bắt lấy có phải không?”

Hạ Huỳnh gật đầu: “Được, vậy cậu thay tớ nhận đi, dù sao trong khoảng gian này tớ đúng lúc nghỉ ngơi.”

“Vậy bây giờ tớ đi trả lời đàn anh.” Lạc Niệm Niệm vui vẻ vì mình có thể giúp đỡ Hạ Huỳnh, “Quen biết vài người trong làng giải trí thật đúng là thuận tiện.”

“Có thông báo trước về khách mời nam không?” Hạ Huỳnh cảm thấy tuy rằng yêu giả gần giống như đóng phim, nhưng cô cũng hy vọng đối phương có thể hợp mắt của mình.

Lạc Niệm Niệm nói chuyện điện thoại xong mới nói quy tắc với Hạ Huỳnh: “Nghe nói là quyết định trước, cơ mà cậu đừng lo lắng, tổ chương trình sẽ dựa theo sở thích của khách nữ để mời khách nam tương tự, thế thì càng có lợi đối với việc bồi dưỡng thiện cảm, để cảm giác thể nghiệm chương trình càng tốt hơn.”

Hạ Huỳnh ngồi xuống bèn nói: “Vậy tớ chắc chắn không muốn người quá cao, bằng không đến lúc đó mỏi cổ chết.”

“Còn có yêu cầu gì không?” Lạc Niệm Niệm hỏi, “Cậu nói với tớ đi, đến lúc điền câu hỏi cũng bớt phiền.”

“Đừng quá đẹp trai, tớ sợ mình không khống chế được.”

“Gì nữa?”

“Nhân khí thấp một chút, nếu không sau khi chương trình phát sóng fan tìm tớ tính sổ thì làm sao.”

Lạc Niệm Niệm ngẩng đầu, sau đó bình tĩnh cất tiếng: “Thứ tớ nói thẳng, có lẽ mọi người trong chương trình đều có nhân khí cao hơn cậu.”

Hạ Huỳnh: “…” Mỗi ngày bị người đại diện nói cạnh nói khóe làm sao đây!

***

Studio, Bạc Kiến Từ đang sáng tác ca khúc mới.

Dương Đan gõ cửa tiến vào, trên khuôn mặt mang theo chút hả hê: “Có một tin tốt và một tin xấu, cậu muốn nghe cái nào trước?”

“Tin tốt.” Bạc Kiến Từ chẳng hề quay đầu tiếp tục làm việc.

Dương Đan đi tới sô pha ngồi xuống, ung dung cất tiếng: “Tin tốt là có thể liên lạc với Hạ Huỳnh.”

Vừa nghe lời này, Bạc Kiến Từ đâu còn lo tới công việc, anh xoay người hỏi ngay: “Vậy khi nào bọn em có thể gặp mặt?”

“Cậu còn chưa nghe tin xấu của chị đâu.” Dương Đan nhướng mày cười nói.

Bạc Kiến Từ đè nén nỗi kích động trong lòng, anh cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh: “Chị nói đi.”

“Hạ Huỳnh sẽ tham gia show thực tế yêu giả của nền tảng Phi Điểu.” Dương Đan nói xong, chờ xem sắc mặt Bạc Kiến Từ thay đổi.

Bạc Kiến Từ khẽ nhíu mày, lập tức nói: “Vậy em cũng tham gia, em với cô ấy một đôi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện