Sau khi trở lại căn nhà nhỏ của mình, Tiểu Bạch lập tức nhảy tới trên bàn, có vẻ rất hưng phấn, "Chủ nhân, chủ nhân, lúc này thật sự là quá tốt. Hiện tại thật đúng là đang thiếu cái gì thì cái ấy tới!"

"Ngươi đang nói đến dị hỏa nhập thể bên trong cơ thể nam tử?" Mộ Dung Khuynh Nhan lập tức hiểu ý của Tiểu Bạch, "Trên người hắn đến tột cùng là có thứ gì là đáng giá khiến chúng ta lo lắng như vậy?"

Mộ Dung Khuynh Nhan thật sự hơi tò mò. Bởi vì vừa rồi Tiểu Bạch nói trên người nam tử kia có vật bọn họ cần, nàng mới cứu nam tử kia. Bất quá, Tiểu Bạch vẫn luôn ở vào trạng thái hưng phấn, cũng chưa nói rõ ràng với nàng, đó tột cùng là thứ gì? "Đúng vậy, dị hỏa ở trên người nam tử." Tiểu Bạch quơ chân múa tay mở miệng nói, "Thật sự là không nghĩ tới, trên người tiểu tử kia cư nhiên sẽ có thần hỏa. Tuy rằng đó không phải là thần hỏa chân chính, nhưng chỉ cần dựa vào mồi lửa đó, lập tức có thể cảm ứng được sự tồn tại của thần hỏa. Đến lúc đó muốn tìm được thần hỏa sẽ càng dễ hơn nhiều."

"Ngươi nói là thần hỏa?" Đáy mắt Mộ Dung Khuynh Nhan hiện lên một tia ánh sáng, "Nam tử kia đã bị thần hỏa nhập thể, trách không được thân thể hắn lại bị tàn phá thành dạng này."

"Xem như vận khí vẫn còn tốt." Tiểu Bạch ngửa đầu, tiếp tục mở miệng nói, "Nhưng đó chỉ là tử hỏa của thần hỏa mà thôi, mặc dù có một tia hơi thở và uy lực của thần hỏa, nhưng còn kém xa thần hỏa. Nếu như là thần hỏa thật sự, tiểu tử kia phỏng chừng sớm đã mất mạng."

"Hơn nữa, tình trạng thân thể nam tử kia cũng thật sự rất kỳ quái." Đáy mắt Mộ Dung Khuynh Nhan hiện lên một tia suy nghĩ sâu xa, "Có thể nhìn ra, dị hoả sống ở trên người hắn không phải sau khi sinh mới có, mà là được mang đến từ khi ở trong bụng mẹ. Cũng không biết đến tột cùng là dạng người gì, cư nhiên có năng lực truyền hơi thở tử hỏa đến trên người một thai nhi."

"Điều này không có quan hệ với chúng ta." Mộ Dung Khuynh Nhan đối với điểm này, cũng không cảm thấy tò mò, "Cho nên, chúng ta sẽ nương theo cơ hội này, lấy tử hỏa trên người nam tử kia về hay sao?"

"Điều đó là đương nhiên." Tiểu Bạch ngạo kiều gật gật đầu, "Dù sao cũng phải chữa bệnh cho tiểu tử kia, lửa kia coi như là một phần tiền thuốc men. Hơn nữa, bọn họ cầm tử hỏa cũng vô dụng. Người bình thường căn bản không có khả năng dung nhập dị hỏa vào trong cơ thể mình."

"Ta đây có thể sao?" Mộ Dung Khuynh Nhan trực tiếp mở miệng dò hỏi.

"Chủ nhân đương nhiên là có thể." Tiểu Bạch vội vàng gật đầu, "Trong không gian có một quyển sách, có hướng dẫn làm thế nào để hợp nhất thân thể bản thân mình với thần hỏa. Mặc dù có nguy hiểm nhất định, nhưng chỉ cần thuần hoá được thần hỏa, đối với chủ nhân mà nói, chính là một trợ lực rất lớn! Không chỉ có thêm một vật bảo hộ, còn có thể giúp luyện chế ra đan dược cấp cao hơn."

"Vậy đến tột cùng là thần hỏa nào?" Mộ Dung Khuynh Nhan sau khi nghĩ nghĩ, mở miệng dò hỏi. Nàng nhận ra lúc này Tiểu Bạch rất hưng phấn, cho nên cảm thấy, đây hẳn là không phải thần hỏa bình thường.

"Chủ nhân, dị hỏa cũng không đủ để xưng là thần hỏa." Tiểu Bạch mở miệng giải thích nói, "Có thể được xưng là thần hỏa, đều do ông trời ban ân. Uy lực của của dị hỏa cũng không thể so sánh với thần hỏa. Ở trên đời này, tổng cộng có mười loại thần hỏa."

"Mỗi một loại thần hỏa đều có lực lượng độc đáo của riêng mình. Có được thần hỏa chính là hy vọng lớn nhất của mỗi một dược sư. Phải biết rằng, có thần hỏa, lập tức sẽ giúp cho tỷ lệ thành công trong luyện đan cao hơn, chất lượng của đan dược cũng sẽ được cải thiện trên diện rộng."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện