Trong khi nói, Nam Cung Diệp cố gắng giữ phong độ, "Đương nhiên, nếu như tiểu thư không chê, cũng có thể dùng bữa cùng chúng ta. Coi như hôm nay chúng ta kết giao bằng hữu. Nếu như tiểu thư không muốn, ta cũng sẽ yêu cầu chưởng quầy tìm một phòng thích hợp cho ngươi, tất cả mọi tiêu phí hôm nay của ngươi, đều ghi tên theo danh nghĩa của ta."

Tuy rằng không biết nữ tử trước mắt là dạng người gì, nhưng khí chất phong độ như vậy, cũng không phải người bình thường có thể có được. Vì thế, hắn cũng không muốn làm quá mọi chuyện. Đương nhiên, hắn có thể khẳng định, người trước mắt, cũng không phải là người trong tứ đại gia tộc. Hắn là người thừa kế tương lai của Nam Cung gia, đối với những sự tình quan trọng trong tứ đại gia tộc, hắn đều biết rõ.

Không thể không nói, Nam Cung Diệp thật sự không hổ là người thừa kế gia tộc Nam Cung, ngoại trừ thiên tư thông minh ra, đối đãi với mọi người cũng rất phong độ nhẹ nhàng.

Một nam tử như vậy, nữ tử bình thường nhìn đến, chỉ sợ rất dễ dàng sẽ rơi vào trong đó! "Ta vẫn nói câu kia," Mộ Dung Khuynh Nhan không hề có ý định rút lui, "Nếu như phòng này ta đã đặt trước, vậy tuyệt đối không có khả năng nhường lại. Các ngươi vẫn nên rời đi đi! Không cần quấy rầy ta dùng bữa."

Nghe những lời này, sắc mặt Nam Cung Diệp trở nên không tốt lắm. Cho tới nay, chưa từng có người dám nói lời như vậy với hắn. Nữ tử trước mắt này sau khi biết thân phận hắn, cư nhiên còn dám đối đãi với hắn như vậy, đây là sự tình hắn chưa từng nghĩ tới.

Sắc mặt của Mộ Dung Khuynh Tuyết và Nam Cung San San càng trở nên đen tối.

Chưởng quầy một bên cũng cảm thấy trên trán mình hiện tại khẳng định đang đổ mồ hôi lạnh, chuyện phát sinh như vậy, thật sự đã đặt hắn vào trong tình thế khó xử.

Thông thường, vào thời điểm này, thiếu gia Nam Cung gia thật sự sẽ dùng phòng này. Tuy nhiên, thiếu gia Nam Cung gia cũng không bao dài hạn căn phòng này. Hôm nay, tiểu nhị chọn phòng cho vị bạch y nữ lại là người vừa mới tới làm việc không lâu, rất nhiều chuyện đều không rõ ràng lắm, vì thế đã đưa nữ tử áo trắng vào trong phòng này.

Thực tế, sự tình vốn dĩ cũng không khó giải quyết, nhưng không nghĩ tới, hôm nay lại đúng lúc Nam Cung thiếu gia mang theo muội muội nhà mình và tiểu thư Mộ Dung gia tới đây dùng bữa.

Mọi thứ đã xảy ra phức tạp như vậy. Hiện tại, hắn thật sự có tâm muốn bóp chết tên tiểu nhị dẫn đường kia.

"Chưởng quầy, ngươi nói xem, sự tình hôm nay nên xử lý thế nào?" Nam Cung San San cũng nhìn ra nữ tử đối diện thế nào cũng sẽ không chịu nhường phòng, cho nên nàng ta trực tiếp chĩa mũi tên về phía chưởng quầy.

"Điều này --" chưởng quầy vươn tay ra, sau khi lau mồ hôi lạnh trên trán một chút, cắn chặt răng, cuối cùng đi tới trước mặt Mộ Dung Khuynh Nhan.

"Tiểu thư, hôm nay phát sinh chuyện như vậy, thật sự là do chúng ta sơ sẩy." Sau khi cố gắng cân nhắc lần nữa, chưởng quầy vẫn không dám đắc tội với người của tứ đại gia tộc, "Giống như chúng ta đã nói lúc trước, tất cả mọi tiêu phí hôm nay của ngươi, chúng ta đều sẽ không thu. Hy vọng ngươi có thể đi qua phòng khác dùng bữa. Chúng ta nhất định sẽ tìm một phòng yên tĩnh cho ngươi."

Đối với lựa chọn của chưởng quầy, Mộ Dung Khuynh Nhan cũng không cảm thấy bất ngờ. Bất quá, nàng cũng không thể tỏ vẻ lập tức vui vẻ tiếp nhận. Nàng chậm rãi ngồi xuống ở phía trước bàn, nhàn nhạt mở miệng hỏi, "Vậy nếu như hôm nay ta vẫn không muốn nhường phòng, chưởng quầy sẽ làm gì ta? Hay là chỉ có nhân tài của tứ đại gia tộc mới là khách nhân của ngươi, những người khác không có tư cách trở thành khách nhân của ngươi hay sao?!"

"Nếu như ngươi sẵn sàng thừa nhận điều đó, ta đây hiện tại không nói hai lời, trực tiếp rời đi. Chỉ là sau này, chưởng quầy hãy thử nghĩ xem, tửu lầu này còn có thể tiếp tục trở thành tửu lầu đệ nhất hay không, cũng không chắc được."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện