Cứ như vậy, một canh giờ sau Nhược Vũ đóng quyển sách trên bàn phong thái lãnh đạm bước khỏi lớp học.
Nhược Vũ đi xuyên dãy hành lang qua từng lớp học, ánh mắt học sinh tại học viện vừa hâm mộ vừa sợ sệt nép sang 2 bên.
Sau lưng cô từng nơi đi qua tiếng bàn luận không ngớt chuyện cô dùng uy áp khiến Nhã Vi bị thương đã truyền toàn bộ học viện, huyết tộc có não đương nhiên biết phải tránh càng xa càng tốt.
Nhược Vũ đã bước qua không biết bao nhiêu dãy hành lang,cuối cùng cũng dừng chân, cô nâng mặt ngước nhìn tấm gỗ ghi dòng chữ White Rose trong lòng dâng lên cảm giác khát máu.
Huyết tộc chính là sinh vật hút máu con người để sống,Nhược Vũ cùng không ngoại lệ, cô ngửi được mùi vị bên trong lớp học nhận ra "người bạn cũ" Tuệ Hân.
Tuệ Hân chăm chú đọc sách nhưng khả năng nhận ra huyết tộc từ dòng tộc thợ săn, cô ta mau chóng phát hiện huyết tộc có sát ý đang nhìn chằm chằm vào cô ta.
Nhược Vũ đối mắt Tuệ Hân không che giấu bắt đầu đánh giá.
Tuệ Hân này ngũ quan tinh xảo, mái tóc dài tùy tiện xõa, nếu phải nhận xét Nhược Vũ đồng ý cô ta rất xinh đẹp,nét đẹp mạnh mẽ nhưng bọn huyết tộc vì sao không nhận ra mùi trên cô ta? Cả người cô ta đều phát ra mùi máu huyết tộc,cơ thể mùi nồng như thế xem ra từ lúc bước vào học viện cô ta đã giết không ít huyết tộc.
Tuệ Hân cũng vậy mắt đối mặt nhìn ấu huyết tộc trước mắt,trong lòng dâng lên cảm giác muốn giết chết cái ấu huyết tộc này.
[Đinh_ Hảo cảm nữ chủ Tuệ Hân dành cho kí chủ - 10. Tổng hảo cảm là - 40, Kí chủ thật giỏi kéo thù hận!!!]
Trong đầu Nhược Vũ hàng ngàn con lạc đà chạy ngang qua, cô là chưa làm gì cả cô ta liền bắt đầu có ý định giết cô?
Nhược Vũ cảm thán: " Tuệ Hân cô ta có bệnh ư? "
" Kí chủ yên tâm thế giới của kí chủ đương nhiên còn bệnh hoạn hơn các thế giới khác kí chủ từng xuyên qua. Kí chủ từ từ thưởng thức, bổn hệ thống luôn nhớ về cô. "
Lần này hệ thống trêu chọc xong lại tiếp tục ngắt kết nối, Nhược Vũ tức giận muốn gọi nó lên đánh nhưng nó trực tiếp khóa luôn đường trở lại không gian, Nhược Vũ chỉ có thể tự nút giận vào trong lòng.
" Người đến white Rose nơi nhốt nhân loại làm gì nha tiểu Tường Vi trong lòng ta ~"
Phía sau truyền đến tiếng gọi, Nhược Vũ xoay người lại nhìn trước mặt là người phụ nữ ăn mặc nóng bỏng, bên cạnh người phát ra tiếng gọi cô là nam nhân trang phục cấm dục tay hắn ta cầm quyển sách cổ.
" Ồ hóa ra là trưởng lão Tát Nhĩ "
Người đàn ông có tên Tát Nhĩ này lập tức nở nụ cười hiếm thấy, hắn ta đưa tay lên thể hiện tôn kính cúi người nắm tay Nhược Vũ đặt môi hôn.
" Hân hạnh khi người còn nhớ tên tôi"
Nhược Vũ giật tay lại không khách sáo lấy khăn tay lao lên bàn tay chỗ Tát Nhĩ hôn lên vẻ mặt ghét bỏ.
" Trưởng lão Tát Nhĩ tôi nghĩ ông vừa chạm vào thứ gì đó thì không nên đụng vào tay ta. Ta nhìn thấy dạo này trưởng lão rảnh rỗi đến mức vài thứ "không sạch sẽ" có thể vào học viện hiên ngang trước mặt huyết tộc"
Cô gái ăn mặt nóng bỏng cao ngạo đi lên phía trước nhìn bé gái trước mặt,ngón tay chỉ thẳng vào mặt Nhược Vũ.
" Ngươi là ai chứ? Dám nói với Tát Nhĩ đại nhân như thế? "
" Ồ, hóa ra Tát Nhĩ trưởng lão thích nhân loại lễ nghi tốt như thế " Nhược Vũ che môi cười ánh mắt trở nên sắc lạnh nhìn người đàn ông tên Tát Nhĩ.
Tát Nhĩ không nói nhiều, hắn câu môi cười bàn tay xuất hiện móng nhọn đưa tay đến bẻ cổ cô gái nóng bỏng vứt sang một bên.
" Điện hạ thứ lỗi, nhân loại ti tiện này vừa đến không biết ngài thân phận tôn quý."
Nhược Vũ nhìn Tát Nhĩ ý cười càng sâu.
Tát Nhĩ chính là một trong tứ trưởng lão đến từ tứ đại gia tộc mạnh nhất trong huyết tộc. Hắn chính là người trẻ tuổi nhất từ trước đến nay lên chức vị trưởng lão, quyền hạn của hắn tại học viện chính là quản con người. Tát Nhĩ hắn ta thích con người ưu nhã nhưng trái ý hắn trực tiếp giết đi, tâm trí cực biến thái.
Học viên trong lớp white Rose nghe thấy tiếng động đồ vật rơi mạnh xuống bị thu hút đưa mắt nhìn ra bên ngoài, bọn họ lập tức nôn thóc nôn tháo vẻ mặt xanh trắng sợ hãi.
Vài học viên đã quen thuộc với cảnh trước mắt lạnh nhạt cười cho là cô gái kia tự tìm chết, con người hằng ngày trong học viện này chết không phải là ít, họ vào đây là để kiếm sự bất tử cái giá nào xảy ra đương nhiên cũng phải chấp nhận.
" Nôn cái gì mà nôn? Cô ta là người chuyên đi quyến rũ Tát Nhĩ đại nhân, hôm nay là cô ta tự tìm đường chết. Các cô cũng đừng mơ có thể tìm huyết tộc mà thoát khỏi đây!"
Người phụ nữ trang phục bó sát, tay nâng kính không biết từ bao giờ xuất hiện trong lớp white Rose lạnh giọng nhắc nhở đám học viên suốt ngày muốn tìm huyết tộc dựa dẫm.
Nhược Vũ bỏ qua Tát Nhĩ bước vào trong lớp học, người phục nữ mang kính mau chóng đến hành lễ.
" Điện hạ Elise đại nhân"
Nhược Vũ gật đầu đi đến cuối lớp học,Tát Nhĩ đã bước vào trong,cô chỉ tay vào Tuệ Hân tùy tiện nói.
" Cô gái này ta muốn cô ta trở thành người hầu phục vụ buổi trưa, Tát Nhĩ trưởng lão có cho người này không?"
Tát Nhĩ cũng không bất ngờ về lựa chọn của Nhược,huyết tộc nào không biết vị điện hạ Elise này là mến mộ con trai hầu tước George,còn cô gái Tuệ Hân này là nhân loại gần đây được con trai hầu tước để ý.
" Điện hạ nói đùa, một nhân loại điện hạ tùy tiện sử dụng,buổi trưa này tôi đưa cô ta đến phòng ăn phục vụ người."
" Vậy phải cảm ơn Tát Nhĩ trưởng lão rồi."
Nhược Vũ hài lòng xoay người rời đi, ánh mắt Tuệ Hân nổi lên gợn sóng nhìn theo bóng ấu huyết tộc từ từ đi xa.
Hóa ra ngươi là Elise, vậy đừng trách ta xuống tay!
Nhược Vũ đi xuyên dãy hành lang qua từng lớp học, ánh mắt học sinh tại học viện vừa hâm mộ vừa sợ sệt nép sang 2 bên.
Sau lưng cô từng nơi đi qua tiếng bàn luận không ngớt chuyện cô dùng uy áp khiến Nhã Vi bị thương đã truyền toàn bộ học viện, huyết tộc có não đương nhiên biết phải tránh càng xa càng tốt.
Nhược Vũ đã bước qua không biết bao nhiêu dãy hành lang,cuối cùng cũng dừng chân, cô nâng mặt ngước nhìn tấm gỗ ghi dòng chữ White Rose trong lòng dâng lên cảm giác khát máu.
Huyết tộc chính là sinh vật hút máu con người để sống,Nhược Vũ cùng không ngoại lệ, cô ngửi được mùi vị bên trong lớp học nhận ra "người bạn cũ" Tuệ Hân.
Tuệ Hân chăm chú đọc sách nhưng khả năng nhận ra huyết tộc từ dòng tộc thợ săn, cô ta mau chóng phát hiện huyết tộc có sát ý đang nhìn chằm chằm vào cô ta.
Nhược Vũ đối mắt Tuệ Hân không che giấu bắt đầu đánh giá.
Tuệ Hân này ngũ quan tinh xảo, mái tóc dài tùy tiện xõa, nếu phải nhận xét Nhược Vũ đồng ý cô ta rất xinh đẹp,nét đẹp mạnh mẽ nhưng bọn huyết tộc vì sao không nhận ra mùi trên cô ta? Cả người cô ta đều phát ra mùi máu huyết tộc,cơ thể mùi nồng như thế xem ra từ lúc bước vào học viện cô ta đã giết không ít huyết tộc.
Tuệ Hân cũng vậy mắt đối mặt nhìn ấu huyết tộc trước mắt,trong lòng dâng lên cảm giác muốn giết chết cái ấu huyết tộc này.
[Đinh_ Hảo cảm nữ chủ Tuệ Hân dành cho kí chủ - 10. Tổng hảo cảm là - 40, Kí chủ thật giỏi kéo thù hận!!!]
Trong đầu Nhược Vũ hàng ngàn con lạc đà chạy ngang qua, cô là chưa làm gì cả cô ta liền bắt đầu có ý định giết cô?
Nhược Vũ cảm thán: " Tuệ Hân cô ta có bệnh ư? "
" Kí chủ yên tâm thế giới của kí chủ đương nhiên còn bệnh hoạn hơn các thế giới khác kí chủ từng xuyên qua. Kí chủ từ từ thưởng thức, bổn hệ thống luôn nhớ về cô. "
Lần này hệ thống trêu chọc xong lại tiếp tục ngắt kết nối, Nhược Vũ tức giận muốn gọi nó lên đánh nhưng nó trực tiếp khóa luôn đường trở lại không gian, Nhược Vũ chỉ có thể tự nút giận vào trong lòng.
" Người đến white Rose nơi nhốt nhân loại làm gì nha tiểu Tường Vi trong lòng ta ~"
Phía sau truyền đến tiếng gọi, Nhược Vũ xoay người lại nhìn trước mặt là người phụ nữ ăn mặc nóng bỏng, bên cạnh người phát ra tiếng gọi cô là nam nhân trang phục cấm dục tay hắn ta cầm quyển sách cổ.
" Ồ hóa ra là trưởng lão Tát Nhĩ "
Người đàn ông có tên Tát Nhĩ này lập tức nở nụ cười hiếm thấy, hắn ta đưa tay lên thể hiện tôn kính cúi người nắm tay Nhược Vũ đặt môi hôn.
" Hân hạnh khi người còn nhớ tên tôi"
Nhược Vũ giật tay lại không khách sáo lấy khăn tay lao lên bàn tay chỗ Tát Nhĩ hôn lên vẻ mặt ghét bỏ.
" Trưởng lão Tát Nhĩ tôi nghĩ ông vừa chạm vào thứ gì đó thì không nên đụng vào tay ta. Ta nhìn thấy dạo này trưởng lão rảnh rỗi đến mức vài thứ "không sạch sẽ" có thể vào học viện hiên ngang trước mặt huyết tộc"
Cô gái ăn mặt nóng bỏng cao ngạo đi lên phía trước nhìn bé gái trước mặt,ngón tay chỉ thẳng vào mặt Nhược Vũ.
" Ngươi là ai chứ? Dám nói với Tát Nhĩ đại nhân như thế? "
" Ồ, hóa ra Tát Nhĩ trưởng lão thích nhân loại lễ nghi tốt như thế " Nhược Vũ che môi cười ánh mắt trở nên sắc lạnh nhìn người đàn ông tên Tát Nhĩ.
Tát Nhĩ không nói nhiều, hắn câu môi cười bàn tay xuất hiện móng nhọn đưa tay đến bẻ cổ cô gái nóng bỏng vứt sang một bên.
" Điện hạ thứ lỗi, nhân loại ti tiện này vừa đến không biết ngài thân phận tôn quý."
Nhược Vũ nhìn Tát Nhĩ ý cười càng sâu.
Tát Nhĩ chính là một trong tứ trưởng lão đến từ tứ đại gia tộc mạnh nhất trong huyết tộc. Hắn chính là người trẻ tuổi nhất từ trước đến nay lên chức vị trưởng lão, quyền hạn của hắn tại học viện chính là quản con người. Tát Nhĩ hắn ta thích con người ưu nhã nhưng trái ý hắn trực tiếp giết đi, tâm trí cực biến thái.
Học viên trong lớp white Rose nghe thấy tiếng động đồ vật rơi mạnh xuống bị thu hút đưa mắt nhìn ra bên ngoài, bọn họ lập tức nôn thóc nôn tháo vẻ mặt xanh trắng sợ hãi.
Vài học viên đã quen thuộc với cảnh trước mắt lạnh nhạt cười cho là cô gái kia tự tìm chết, con người hằng ngày trong học viện này chết không phải là ít, họ vào đây là để kiếm sự bất tử cái giá nào xảy ra đương nhiên cũng phải chấp nhận.
" Nôn cái gì mà nôn? Cô ta là người chuyên đi quyến rũ Tát Nhĩ đại nhân, hôm nay là cô ta tự tìm đường chết. Các cô cũng đừng mơ có thể tìm huyết tộc mà thoát khỏi đây!"
Người phụ nữ trang phục bó sát, tay nâng kính không biết từ bao giờ xuất hiện trong lớp white Rose lạnh giọng nhắc nhở đám học viên suốt ngày muốn tìm huyết tộc dựa dẫm.
Nhược Vũ bỏ qua Tát Nhĩ bước vào trong lớp học, người phục nữ mang kính mau chóng đến hành lễ.
" Điện hạ Elise đại nhân"
Nhược Vũ gật đầu đi đến cuối lớp học,Tát Nhĩ đã bước vào trong,cô chỉ tay vào Tuệ Hân tùy tiện nói.
" Cô gái này ta muốn cô ta trở thành người hầu phục vụ buổi trưa, Tát Nhĩ trưởng lão có cho người này không?"
Tát Nhĩ cũng không bất ngờ về lựa chọn của Nhược,huyết tộc nào không biết vị điện hạ Elise này là mến mộ con trai hầu tước George,còn cô gái Tuệ Hân này là nhân loại gần đây được con trai hầu tước để ý.
" Điện hạ nói đùa, một nhân loại điện hạ tùy tiện sử dụng,buổi trưa này tôi đưa cô ta đến phòng ăn phục vụ người."
" Vậy phải cảm ơn Tát Nhĩ trưởng lão rồi."
Nhược Vũ hài lòng xoay người rời đi, ánh mắt Tuệ Hân nổi lên gợn sóng nhìn theo bóng ấu huyết tộc từ từ đi xa.
Hóa ra ngươi là Elise, vậy đừng trách ta xuống tay!
Danh sách chương