Kétttt
Trước khác sạn một chiếc xe sang trọng dừng trước cửa,đôi nam nữ cùng nhau bước xuống đi vào bên trong trong ánh mặt ngạc nhiên từ mọi người.
"Đây không phải là vương tử Thẩm Hàn sao? Soái ca quá đi sao lại cùng với nữ sinh khác? "
"Không phải cô gái bên cạnh vương tử lại là Hạ Nhược Vũ em của Tư An chứ? Hôm nay cô ấy xinh đẹp thật"
"Mắt cô bị gì vậy? Đây mà là Nhược Vũ à, khí chất không giống gì cả."
"Xùy cậu không biết à, vài ngày trước tớ thấy Vương tử cùng đến trường với Hạ Nhược Vũ, lúc ấy ở cổng trường náo loạn một trận."
Mọi người bán tán sôi nổi, tất cả hào quang khi nãy tập trung trên người Tư An khi Nhược Vũ xuất hiện lại phai mờ.
Tư An là giả *bạch liên hoa* luôn coi bản thân làm tâm điểm, là công chúa phải được hưởng sự chú ý từ tất cả mọi người.
Ánh mắt cô ta nhìn Nhược Vũ như kẻ thù không thèm che giấu nữa,
vì sao tiện nhân kia lại được sự chú ý? Tại sao mỗi khi tiện nhân kia xuất hiện lại chiếm hào quang của cô?
Tại sao chứ?
Tối nay Thẩm Hàn thay đổi trang phục thường ngày thành bộ tây trang đen tăng thêm vẻ đẹp từ cậu trong như vương tử quý tộc lạnh lùng.
Nhược Vũ trái lại, trang phục cô chọn là bộ váy trắng tinh khiết điểm nhẹ vài hoa Cẩm tú khoe đôi chân trắng thon dài.
Nếu ví Tư An như búp bê kiêu sa trong tủ kính thì Nhược Vũ là đóa hồng trắng khoe sắc ngọt ngào đáng yêu.
" Thẩm Hàn có thể uống cùng tớ ly rượu không, sau khi uống tớ có việc cần nói cùng cậu " Hạ Tư An cầm ly rượu trái cây bước đến trước mặt mời Thẩm Hàn, trong ly rượu này đã bỏ thuốc.
Mục đích Tư An chiếm lấy Thẩm Hàn, dù Thẩm Hàn không yêu cô ta nhưng cũng phải cưới.
[Cảnh báo: ly rượu có thuốc]
Trong đầu lại vang âm thanh cảnh báo ba lần, có lẽ ly rượu này có thể giải quyết mọi chuyện trong thế giới này!
" A Hàn không thể uống loại này chị ạ, em sẽ uống dùm nhé!" nói rồi không đợi câu trả lời, Nhược Vũ cầm ly rượu uống một nửa.
Gương mặt Tư An nhíu mày vừa tức giận vừa vui mừng, trong lòng cười lạnh.
Là tự tiện nhân cô tìm chết!
Thẩm Hàn cười sủng nịnh lao nhẹ khóe môi Nhược Vũ " cậu cũng không nên uống rượu,vừa bị sốt lại uống cồn dễ tái bệnh "
Nhược Vũ phòng má cãi lại: "Tớ mới không bệnh đâu, cậu mới bệnh. "
Hạ Tư An đứng đó như bóng đèn tỏ sáng,Thẩm Hàn chẳng thèm nhìn cô, luôn từ chối cô nhưng cưng chiều Nhược Vũ.
Tiện nhân lại vô liêm sỉ diễn ân ân ái ái trước mặt cô, chắc chắn tiện nhân này cố ý!!!
Nếu cô ta chết Thẩm Hàn sẽ nhìn thấy mình, chắc chắn như thế.
[Đinh đinh đinh_ cảnh cáo độ hắc hóa 100% hảo cảm dành cho kí chủ là -100,Kí chủ cẩn thận!!!]
Lúc sau Nhược Vũ đi tolet ngang qua cầu thang lại gặp Hạ Tư An đứng đấy,cô lướt qua tiếp tục đi.
"Tiện nhân chắc bây giờ mày rất đắc ý nhỉ?" Tư An hung hăng kéo tay nhược Vũ lại.
Nhược Vũ nhíu mày đáp: " Chị à em không hiểu chị nói gì cả? Sao chị lại gọi em là tiện nhân? Chị kéo tay em cũng đau lắm đó."
Gương mặt bạch liên hoa của Tư An lột mặt thay vào đó là vẻ mặt méo mó tột đỉnh, cười điên dại hét to.
" Thẩm Hàn là của tao! Mày cút về địa ngục đi tiện nhân!! Tiện nhân dám tranh giành với tao!!! "
Thẩm Hàn thấy lâu thì đi tìm Nhược Vũ,cậu nghe tiếng hét chạy nhanh đến.
Đập vào mắt của cậu là cảnh Hạ Tư An đẩy mạnh Nhược Vũ xuống cầu thang nói những lời cay độc cười lên điên dại.
" Không, Nhược Vũ!!!!!"
Thẩm Hàn vội chạy đến ôm lấy Nhược Vũ, lễ phục trắng nhuốm máu đỏ, toàn thân Nhược Vũ bất động mặc kệ cậu lây đến thế nào cũng không tỉnh dậy.
[Đinh_ hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ +10, tổng hảo cảm là 90]
[Đinh_ hảo cảm nam chủ dành cho nữ chủ không xác định]
Chẳng mấy chóc cầu thang tối tăm lại đầy người đứng xem náo nhiệt.Người thì như xem kịch, người thì lại bất ngờ.
" Chuyện gì vậy?Hạ Nhược Vũ bị sao thế?"
"Suỵt, là chị em tương tàng Hạ Tư An đẩy Hạ Nhược Vũ xuống cầu thang đấy."
" Thật không? Bình thường tớ thấy Hạ Tư An hiền lành luôn giúp đỡ bạn bè còn bênh vực Hạ Nhược Vũ nữa"
" Giờ thì nhìn ra rồi đấy cô ta bình thường chắc chắn là diễn kịch! "
[ Đinh: Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ lột mặt nữ chủ. ]
Hạ Tư An ngồi tại chỗ thất thần nghe những lời chỉ trích một lúc liền điên cuồng ôm đầu chạy ra đường.
Từ xa ánh đèn phóng lớn chiếc xe tải chạy với vận tốc nhanh không thắng kịp đụng trúng, Hạ Tư An nằm trên vũng máu tươi tứ chi thậm chí có chút nát, đôi mắt mở to, khóe miệng máu chảy xuống thành dòng.
Trước khác sạn một chiếc xe sang trọng dừng trước cửa,đôi nam nữ cùng nhau bước xuống đi vào bên trong trong ánh mặt ngạc nhiên từ mọi người.
"Đây không phải là vương tử Thẩm Hàn sao? Soái ca quá đi sao lại cùng với nữ sinh khác? "
"Không phải cô gái bên cạnh vương tử lại là Hạ Nhược Vũ em của Tư An chứ? Hôm nay cô ấy xinh đẹp thật"
"Mắt cô bị gì vậy? Đây mà là Nhược Vũ à, khí chất không giống gì cả."
"Xùy cậu không biết à, vài ngày trước tớ thấy Vương tử cùng đến trường với Hạ Nhược Vũ, lúc ấy ở cổng trường náo loạn một trận."
Mọi người bán tán sôi nổi, tất cả hào quang khi nãy tập trung trên người Tư An khi Nhược Vũ xuất hiện lại phai mờ.
Tư An là giả *bạch liên hoa* luôn coi bản thân làm tâm điểm, là công chúa phải được hưởng sự chú ý từ tất cả mọi người.
Ánh mắt cô ta nhìn Nhược Vũ như kẻ thù không thèm che giấu nữa,
vì sao tiện nhân kia lại được sự chú ý? Tại sao mỗi khi tiện nhân kia xuất hiện lại chiếm hào quang của cô?
Tại sao chứ?
Tối nay Thẩm Hàn thay đổi trang phục thường ngày thành bộ tây trang đen tăng thêm vẻ đẹp từ cậu trong như vương tử quý tộc lạnh lùng.
Nhược Vũ trái lại, trang phục cô chọn là bộ váy trắng tinh khiết điểm nhẹ vài hoa Cẩm tú khoe đôi chân trắng thon dài.
Nếu ví Tư An như búp bê kiêu sa trong tủ kính thì Nhược Vũ là đóa hồng trắng khoe sắc ngọt ngào đáng yêu.
" Thẩm Hàn có thể uống cùng tớ ly rượu không, sau khi uống tớ có việc cần nói cùng cậu " Hạ Tư An cầm ly rượu trái cây bước đến trước mặt mời Thẩm Hàn, trong ly rượu này đã bỏ thuốc.
Mục đích Tư An chiếm lấy Thẩm Hàn, dù Thẩm Hàn không yêu cô ta nhưng cũng phải cưới.
[Cảnh báo: ly rượu có thuốc]
Trong đầu lại vang âm thanh cảnh báo ba lần, có lẽ ly rượu này có thể giải quyết mọi chuyện trong thế giới này!
" A Hàn không thể uống loại này chị ạ, em sẽ uống dùm nhé!" nói rồi không đợi câu trả lời, Nhược Vũ cầm ly rượu uống một nửa.
Gương mặt Tư An nhíu mày vừa tức giận vừa vui mừng, trong lòng cười lạnh.
Là tự tiện nhân cô tìm chết!
Thẩm Hàn cười sủng nịnh lao nhẹ khóe môi Nhược Vũ " cậu cũng không nên uống rượu,vừa bị sốt lại uống cồn dễ tái bệnh "
Nhược Vũ phòng má cãi lại: "Tớ mới không bệnh đâu, cậu mới bệnh. "
Hạ Tư An đứng đó như bóng đèn tỏ sáng,Thẩm Hàn chẳng thèm nhìn cô, luôn từ chối cô nhưng cưng chiều Nhược Vũ.
Tiện nhân lại vô liêm sỉ diễn ân ân ái ái trước mặt cô, chắc chắn tiện nhân này cố ý!!!
Nếu cô ta chết Thẩm Hàn sẽ nhìn thấy mình, chắc chắn như thế.
[Đinh đinh đinh_ cảnh cáo độ hắc hóa 100% hảo cảm dành cho kí chủ là -100,Kí chủ cẩn thận!!!]
Lúc sau Nhược Vũ đi tolet ngang qua cầu thang lại gặp Hạ Tư An đứng đấy,cô lướt qua tiếp tục đi.
"Tiện nhân chắc bây giờ mày rất đắc ý nhỉ?" Tư An hung hăng kéo tay nhược Vũ lại.
Nhược Vũ nhíu mày đáp: " Chị à em không hiểu chị nói gì cả? Sao chị lại gọi em là tiện nhân? Chị kéo tay em cũng đau lắm đó."
Gương mặt bạch liên hoa của Tư An lột mặt thay vào đó là vẻ mặt méo mó tột đỉnh, cười điên dại hét to.
" Thẩm Hàn là của tao! Mày cút về địa ngục đi tiện nhân!! Tiện nhân dám tranh giành với tao!!! "
Thẩm Hàn thấy lâu thì đi tìm Nhược Vũ,cậu nghe tiếng hét chạy nhanh đến.
Đập vào mắt của cậu là cảnh Hạ Tư An đẩy mạnh Nhược Vũ xuống cầu thang nói những lời cay độc cười lên điên dại.
" Không, Nhược Vũ!!!!!"
Thẩm Hàn vội chạy đến ôm lấy Nhược Vũ, lễ phục trắng nhuốm máu đỏ, toàn thân Nhược Vũ bất động mặc kệ cậu lây đến thế nào cũng không tỉnh dậy.
[Đinh_ hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ +10, tổng hảo cảm là 90]
[Đinh_ hảo cảm nam chủ dành cho nữ chủ không xác định]
Chẳng mấy chóc cầu thang tối tăm lại đầy người đứng xem náo nhiệt.Người thì như xem kịch, người thì lại bất ngờ.
" Chuyện gì vậy?Hạ Nhược Vũ bị sao thế?"
"Suỵt, là chị em tương tàng Hạ Tư An đẩy Hạ Nhược Vũ xuống cầu thang đấy."
" Thật không? Bình thường tớ thấy Hạ Tư An hiền lành luôn giúp đỡ bạn bè còn bênh vực Hạ Nhược Vũ nữa"
" Giờ thì nhìn ra rồi đấy cô ta bình thường chắc chắn là diễn kịch! "
[ Đinh: Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ lột mặt nữ chủ. ]
Hạ Tư An ngồi tại chỗ thất thần nghe những lời chỉ trích một lúc liền điên cuồng ôm đầu chạy ra đường.
Từ xa ánh đèn phóng lớn chiếc xe tải chạy với vận tốc nhanh không thắng kịp đụng trúng, Hạ Tư An nằm trên vũng máu tươi tứ chi thậm chí có chút nát, đôi mắt mở to, khóe miệng máu chảy xuống thành dòng.
Danh sách chương