Niềm tin sụp đổ là chuyện vô cùng đau khổ. Vệ An Huyên luôn cho rằng, bọn họ ngày đêm đối mặt nhau, mối quan hệ như vậy, Lộ Thiệu Quân cũng có yêu cô một chút.
Thế nhưng khi đối phương không chút do dự bỏ đi đứa con của họ, thậm chí mặc kệ cô thống khổ van xin, đã làm Vệ An Huyên ý thức được rằng.
Lộ Thiệu Quân không hề yêu cô, dù chỉ một chút.
Bên này, Lộ Thiệu Quân ngược Vệ An Huyên đến máu cũng chảy, ngay cả chuyện phá thai cũng làm ra.
Còn về phía Phù Gia, chiếu theo sự nghi ngờ của Lộ Thiệu Quân về nhân phẩm Lý Y Y, bạch nguyệt quang này có vẻ đã đổi hướng phát triển thành hắc nguyệt quang.
Phù Gia cảm thấy quả thận đã tốt lên nhiều. Là thần kỳ như vậy đó, mục đích tồn tại của Lý Y Y là để Lộ Thiệu Quân yêu, rồi sau đó để Lộ Thiệu Quân có cơ hội thay đổi tình yêu của mình với người khác.
Mà tình yêu của Lộ Thiệu Quân, luôn là một lòng, khó có được. Không trải qua một phen ngược tơi tả, thì sao mà có được tình cảm của tổng tài bá đạo vừa có tiền vừa có sắc đâu chứ.
Bạn nghĩ người bạn yêu là ai hả.
Chỉ có Lý Y Y là không đáng để yêu, tình yêu của Lộ Thiệu Quân dành cho Vệ An Huyên là điều vô cùng hiển nhiên.
Trong cái viện nghiên cứu dương thịnh âm suy này, Phù Gia sung sướng giống như là sói thâm nhập được vào đàn dê vậy đó.
Phó viện trưởng đưa kết quả kiểm tra cho Tiêu An xem, Tiêu An nhìn cũng không nhìn, trực tiếp nói: “Nói cái gì mà tôi có thể nghe hiểu được ấy.”
Ba cái đồ quỷ này, hắn coi cũng không hiểu, để hắn đi đánh đánh giết giết còn được chứ coi mấy thứ quỷ yêu này…
Phó viện trưởng: “Không phải thuốc độc như cậu nghĩ, ngược lại loại thuốc này có thể tăng cường thể chất, nâng cao sức sống tế bào. Nói tóm lại, đây là đồ tốt.”
Tiêu An nhíu mày, sau đó nói: “Có thể bây giờ cô ta không lấy những thứ nguy hiểm ra, nhưng sau này thì không chắc.”
Đầu tiên lấy ra đồ tốt, đợi mọi người đón nhận hết, tiếp đó sẽ gian dối bên trong.
Nhưng phó viện trưởng hoàn toàn không thèm để ý tới Tiêu An. Những chuyện Tiêu An lo lắng, phó viện trưởng cũng không để ở trong lòng, cho dù có để ở trong lòng, nhưng lại thêm một cuộc đi săn*.
*Một cuộc đi săn- 见猎心喜: câu này là thành ngữ của TQ, nó là một phép ẩn dụ để thấy rằng những gì người khác đang làm hiện tại là những gì bạn thích trong quá khứ. Bạn không thể giúp đỡ nhưng bạn muốn cho họ 1 lần thử. Bạn nào thấy không đúng thì cmt giúp mình nha, tại câu này khá khó hiểu.
Đây là đồ tốt nha, phải đi tìm Lý Y Y hỏi chút mới được.
Phó viện trưởng tìm được Phù Gia, hỏi đây là cái gì, lấy đâu ra? Phù Gia nói: “Cái này vốn là sản phẩm phụ của đợt này, tăng cường thể chất vốn là một phần của thuốc. Chỉ khi nâng cao thể chất và sức sống của tế bào bình thường, mới có thể chống đỡ virus điên cuồng phá hủy tế bào.”
Tức thời Phó viện trưởng ý thức được đây sẽ là một thành tựu siêu to khủng lồ, nghiên cứu lưu danh sử sách, hắn xoa tay, trên khuôn mặt già nua hiện lên hai luồng đỏ ửng: “Tôi cũng sẽ tới làm phụ tá cho cô, cùng nhau nghiên cứu, đẩy nhanh tiến độ. Ai da, còn nhiều người bệnh đang đợi thuốc đó nha.”
Mặc dù biết Lý Y Y là kẻ lừa đảo, nhưng cũng cần phải bắt được quả tang a.
Phù Gia ngập ngừng nhìn phó viện trưởng một cái: “Ông cũng muốn tham gia hạng mục này à.”
Phó viện trưởng lập tức gật đầu: “Đúng thế.” Đồng thời vỗ ngực một cái: “Tôi còn đáng tin cậy hơn đám người trẻ tuổi kia nhé, một thân kinh nghiệm phong phú.”
Đám nghiên cứu viên trẻ tuổi đột nhiên bị réo tên…
Ngài thật quá đáng khi dẫm đạp lên người bọn họ.
Phù Gia gật đầu: “Được thôi, ông được tham gia.”
A, phó viện trưởng quả là một người tốt. Trong đầu cô có kết quả nghiên cứu đầy đủ, giờ còn thêm người có kinh nghiệm đầy mình hỗ trợ nữa, cô có thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn rồi.
Ở thế giới trước, cô là người bị bệnh tim, cô chạy đi đầu tư hàng trăm tỷ để làm nghiên cứu, thứ mà nghiên cứu ra được đã mang lại cho cô danh tiếng vô cùng lớn.
Cộng thêm việc bản thân mang bệnh, đã trực tiếp khiến Phù Gia trở thành vị cứu tinh.
Việc nghiên cứu vừa vô vị lại tẻ nhạt, cô mới không thích làm đâu.
Cô tới đây không phải để làm nghiên cứu, mà là đi kiếm người chịu nuôi dưỡng. Sống sót mới là ưu tiên hàng đầu.
- ------------------------
Chương này dịch hơi dở:<
Thế nhưng khi đối phương không chút do dự bỏ đi đứa con của họ, thậm chí mặc kệ cô thống khổ van xin, đã làm Vệ An Huyên ý thức được rằng.
Lộ Thiệu Quân không hề yêu cô, dù chỉ một chút.
Bên này, Lộ Thiệu Quân ngược Vệ An Huyên đến máu cũng chảy, ngay cả chuyện phá thai cũng làm ra.
Còn về phía Phù Gia, chiếu theo sự nghi ngờ của Lộ Thiệu Quân về nhân phẩm Lý Y Y, bạch nguyệt quang này có vẻ đã đổi hướng phát triển thành hắc nguyệt quang.
Phù Gia cảm thấy quả thận đã tốt lên nhiều. Là thần kỳ như vậy đó, mục đích tồn tại của Lý Y Y là để Lộ Thiệu Quân yêu, rồi sau đó để Lộ Thiệu Quân có cơ hội thay đổi tình yêu của mình với người khác.
Mà tình yêu của Lộ Thiệu Quân, luôn là một lòng, khó có được. Không trải qua một phen ngược tơi tả, thì sao mà có được tình cảm của tổng tài bá đạo vừa có tiền vừa có sắc đâu chứ.
Bạn nghĩ người bạn yêu là ai hả.
Chỉ có Lý Y Y là không đáng để yêu, tình yêu của Lộ Thiệu Quân dành cho Vệ An Huyên là điều vô cùng hiển nhiên.
Trong cái viện nghiên cứu dương thịnh âm suy này, Phù Gia sung sướng giống như là sói thâm nhập được vào đàn dê vậy đó.
Phó viện trưởng đưa kết quả kiểm tra cho Tiêu An xem, Tiêu An nhìn cũng không nhìn, trực tiếp nói: “Nói cái gì mà tôi có thể nghe hiểu được ấy.”
Ba cái đồ quỷ này, hắn coi cũng không hiểu, để hắn đi đánh đánh giết giết còn được chứ coi mấy thứ quỷ yêu này…
Phó viện trưởng: “Không phải thuốc độc như cậu nghĩ, ngược lại loại thuốc này có thể tăng cường thể chất, nâng cao sức sống tế bào. Nói tóm lại, đây là đồ tốt.”
Tiêu An nhíu mày, sau đó nói: “Có thể bây giờ cô ta không lấy những thứ nguy hiểm ra, nhưng sau này thì không chắc.”
Đầu tiên lấy ra đồ tốt, đợi mọi người đón nhận hết, tiếp đó sẽ gian dối bên trong.
Nhưng phó viện trưởng hoàn toàn không thèm để ý tới Tiêu An. Những chuyện Tiêu An lo lắng, phó viện trưởng cũng không để ở trong lòng, cho dù có để ở trong lòng, nhưng lại thêm một cuộc đi săn*.
*Một cuộc đi săn- 见猎心喜: câu này là thành ngữ của TQ, nó là một phép ẩn dụ để thấy rằng những gì người khác đang làm hiện tại là những gì bạn thích trong quá khứ. Bạn không thể giúp đỡ nhưng bạn muốn cho họ 1 lần thử. Bạn nào thấy không đúng thì cmt giúp mình nha, tại câu này khá khó hiểu.
Đây là đồ tốt nha, phải đi tìm Lý Y Y hỏi chút mới được.
Phó viện trưởng tìm được Phù Gia, hỏi đây là cái gì, lấy đâu ra? Phù Gia nói: “Cái này vốn là sản phẩm phụ của đợt này, tăng cường thể chất vốn là một phần của thuốc. Chỉ khi nâng cao thể chất và sức sống của tế bào bình thường, mới có thể chống đỡ virus điên cuồng phá hủy tế bào.”
Tức thời Phó viện trưởng ý thức được đây sẽ là một thành tựu siêu to khủng lồ, nghiên cứu lưu danh sử sách, hắn xoa tay, trên khuôn mặt già nua hiện lên hai luồng đỏ ửng: “Tôi cũng sẽ tới làm phụ tá cho cô, cùng nhau nghiên cứu, đẩy nhanh tiến độ. Ai da, còn nhiều người bệnh đang đợi thuốc đó nha.”
Mặc dù biết Lý Y Y là kẻ lừa đảo, nhưng cũng cần phải bắt được quả tang a.
Phù Gia ngập ngừng nhìn phó viện trưởng một cái: “Ông cũng muốn tham gia hạng mục này à.”
Phó viện trưởng lập tức gật đầu: “Đúng thế.” Đồng thời vỗ ngực một cái: “Tôi còn đáng tin cậy hơn đám người trẻ tuổi kia nhé, một thân kinh nghiệm phong phú.”
Đám nghiên cứu viên trẻ tuổi đột nhiên bị réo tên…
Ngài thật quá đáng khi dẫm đạp lên người bọn họ.
Phù Gia gật đầu: “Được thôi, ông được tham gia.”
A, phó viện trưởng quả là một người tốt. Trong đầu cô có kết quả nghiên cứu đầy đủ, giờ còn thêm người có kinh nghiệm đầy mình hỗ trợ nữa, cô có thời gian nghỉ ngơi nhiều hơn rồi.
Ở thế giới trước, cô là người bị bệnh tim, cô chạy đi đầu tư hàng trăm tỷ để làm nghiên cứu, thứ mà nghiên cứu ra được đã mang lại cho cô danh tiếng vô cùng lớn.
Cộng thêm việc bản thân mang bệnh, đã trực tiếp khiến Phù Gia trở thành vị cứu tinh.
Việc nghiên cứu vừa vô vị lại tẻ nhạt, cô mới không thích làm đâu.
Cô tới đây không phải để làm nghiên cứu, mà là đi kiếm người chịu nuôi dưỡng. Sống sót mới là ưu tiên hàng đầu.
- ------------------------
Chương này dịch hơi dở:<
Danh sách chương