Editor: Mia
*****
Tính cách Trịnh Li vẫn luôn rất tốt, bình thường sẽ không chạy theo so đo với người khác, nhưng đây cũng không tỏ vẻ là nàng có thể chịu thiệt.
Kiếp đầu tiên thân thể của nàng vẫn luôn không tốt, trước nay đều là tất cả mọi người nhường nàng, mà kiếp thứ hai thì sao? Ngay từ đầu nàng vẫn sống bình thường, cuộc sống không gặp người gì xấu, nhiều nhất cũng chỉ gặp được mấy người bạn học "cực phẩm", sau đó thì gả cho Chu Tuấn Lâm......
Chu Tuấn Lâm đem nàng bảo vệ kín mít không kẽ hở, đều không thể chịu được người khác nói bậy về nàng một câu ở trên mạng, tự nhiên là một chút ủy khuất nàng cũng chưa từng phải chịu.
Được rồi, giống như cũng chưa từng có người nói bậy về nàng ở trên mạng, từ sau khi Chu Tuấn Lâm công khai tỏ vẻ nàng chính là người thu lưu hắn lúc trước, sau đó người duy trì hắn ở trên mạng đều khen ngợi nàng.
Hiện tại, vừa mới tới thế giới nhiệm vụ thứ hai, còn chưa kịp tiếp thu ký ức, đã bị người khác hãm hại......
Nàng không thể cứ như vậy để bị hãm hại, không bằng trước hết tìm cách an vị đã.
Nguyên chủ béo như vậy, nghĩ lại chắc cũng có nguyên nhân, sức ăn của nàng khẳng định rất lớn —— mâm cơm kia đặc biệt đầy, đặc biệt nhiều.
Bên trong có cơm, có hai món thức ăn chay, còn có một cái chân gà, một miếng thịt kho tàu.
Hiện tại, mấy thứ này tất cả đều bị đổ lên trên đầu tiểu mỹ nữ.
Cơm ở trên đầu tiểu mỹ nữ nhuộm thành màu nâu lại nương theo đầu tóc cong cong mà lăn xuống, canh nước tương từ trên mặt nàng ta uốn lượn mà chảy xuống, còn miếng thịt kho tàu kia đem quần áo nàng ta nhuộm thành màu nước tương......
"A!" Tiểu mỹ nữ hét lên: "Tưởng Hân Mộc! Mày điên rồi!"
Tiểu mỹ nữ phát điên, mà lúc này Trịnh Li lại phát hiện, thân thể này tuy rằng có chút béo, nhưng cũng vẫn có ưu điểm...... Nàng rất cao!
Vừa cao vừa béo, tiểu mỹ nữ ở trước mặt nàng, liền giống như một con gà con! (=)))
Lúc trước đối với dung mạo của mình Trịnh Li còn không quá vừa lòng, lúc này tưởng tượng, lại cảm thấy không là vấn đề.
Nàng đến thế giới này cũng không phải để yêu đương, cần dung mạo làm gì a! Chỉ cần chỉ số thông minh online thì tốt rồi!
"Tưởng Hân Mộc, mày đang làm gì đấy!"
"Mày làm sao lại bắt nạt Hàm Hàm!"
"Tưởng Hân Mộc mày điên rồi!"
......
Mấy nam sinh xung quanh vốn đang ngo ngoe rục rịch lúc này không chút nào ngoài ý muốn nhảy ra giúp đỡ tiểu mỹ nữ, sôi nổi chỉ trích Trịnh Li.
Vì thế Trịnh Li mới biết tiểu mỹ nữ này gọi là "Hàm Hàm", đương nhiên, vấn đề hiện tại, là nàng phải đối mặt với đám nam sinh này như thế nào......
Trịnh Li đột nhiên đem khay đựng thức ăn nện vào mặt bàn: "Bắt nạt thì bắt nạt, thế nào? Muốn đánh nhau a! Muốn đánh nữ nhân a!"
Những nam sinh đó đều sửng sốt.
"Muốn lấy lòng người ta, liền nhanh nhanh đem người ta đưa đi tắm rửa một chút đi!" Trịnh Li lại nói, quay đầu liền đi ra bên ngoài nhà ăn.
Nàng có chút lo lắng, sợ có người xông ra từ sau lưng ra tay đánh lén mình, bất quá cũng không có người làm như vậy...... Nghĩ cũng đúng, nguyên chủ tốt xấu cũng là con gái, hơn nữa cái thể hình này của nguyên chủ, vẫn rất có lực uy hiếp.
Nàng đánh giá một chút, nguyên chủ ít nhất cũng cao 1m75, thể trọng phỏng chừng phải trên một trăm tám mươi cân(1).
(1)1 cân = 1/2kg => Hơn 180 cân = hơn 90kg.
Sau khi Trịnh Li rời khỏi nhà ăn, liền bước nhanh hơn đi tới một nơi yên lặng.
Nàng đi đường cũng không nhiều, nhưng cả người đã thở hồng hộc...... Thân thể này quả thực rất hư, giống thân thể lão thái thái mà nàng dùng lúc trước!
"Đản Đản! Nhiệm vụ là gì? Còn có ký ức của nguyên chủ đâu?"
"Chủ nhân, mời ngài chuẩn bị thật tốt để tiếp nhận ký ức của nguyên chủ!" Đản Đản nói, mà nó mới vừa nói xong, cuộc sống hai mươi năm trước sau mà Tưởng Hân Mộc trải qua, liền xuất hiện trong đầu Trịnh Li.
Cuộc sống của Tưởng Hân Mộc và Khương Bội Bội hoàn toàn trái ngược nhau.
Khương Bội Bội từ nhỏ cha không thương mẹ không yêu, Tưởng Hân Mộc từ nhỏ lại là tiểu công chúa trong nhà, ba mẹ ông nội bà nội ông ngoại bà ngoại đều cùng sủng nàng.
Tưởng gia mở tiệm cơm, điều kiện gia đình không tính kém, lại chỉ có một đứa con gái là Tưởng Hân Mộc, tự nhiên có thứ gì tốt đều treo trên người Tưởng Hân Mộc, cũng có thứ gì tốt đều nhét vào miệng Tưởng Hân Mộc.
Từ nhỏ mặc quần áo chỉ cần duỗi tay, ăn cơm chỉ cần há mồm, có việc gì đều có cha mẹ làm tốt, khi Tưởng Hân Mộc còn nhỏ không khỏi có chút kiêu căng, nhưng sau khi bắt đầu đi học, nàng liền không thể kiêu căng được nữa.
Nàng quá béo, không làm cho người khác thích, luôn là người bị người khác cười nhạo.
Dần dần, Tưởng Hân Mộc liền trở nên hướng nội.
Bất quá, việc này cũng không phải không tốt...... Bởi vì bên ngoài có khuyết tật, Tưởng Hân Mộc một lòng hướng về học tập, cuối cùng lại thi đậu trường đại học rất tốt.
Người Tưởng gia vui mừng quá đỗi, càng sủng nàng, liền lại mua, mua và mua cho nàng.
Vì thế, thời điểm Tưởng Hân Mộc vừa bước vào đại học, dùng máy tính chính là loại hơn một vạn một cái, quần áo chính là loại mấy ngàn khối một bộ, vừa nhìn chính là kẻ có tiền.
Nhưng nàng quá béo, như cũ không được người khác thích.
Tưởng Hân Mộc đều đã thói quen, liền một lòng đọc sách, kết quả lúc này, có một nam sinh bắt đầu hỏi han nàng rất ân cần......
Nam sinh kia chính là Ngụy Khải.
Ngụy Khải đối xử với Tưởng Hân Mộc "Rất tốt", quan tâm săn sóc.
Trước Ngụy Khải, chưa từng có nam sinh nào đối xử thân thiện với Tưởng Hân Mộc như vậy, càng đừng nói đến việc Ngụy Khải còn lớn lên không tồi......
Tưởng Hân Mộc lập tức liền luân hãm.
Nàng cũng không biết như thế nào mới là đỗi xử tốt với Ngụy Khải, liền mua đồ ăn và mua đồ uống cho Ngụy Khải, cho Ngụy Khải tiền tiêu.
Hai người liền cứ như vậy yêu nhau.
Nhưng mà, nửa năm trước, Ngụy Khải đột nhiên thay đổi, đối xử với Tưởng Hân Mộc rất xa cách.
Nhưng hắn không phải hoàn toàn không để ý tới Tưởng Hân Mộc, ngẫu nhiên hắn cũng sẽ cho Tưởng Hân Mộc một cái sắc mặt tốt, còn không chia tay với Tưởng Hân Mộc.
Hai người liền dây dưa như vậy nửa năm, mà trong nửa năm này, Ngụy Khải đột nhiên trở nên có nhiều tiền, còn cùng tiểu mỹ nữ lúc trước kia có quan hệ rất thân cận, mà trong khoảng thời gian này, vị tiểu mỹ nữ này đã năm lần bảy lượt tìm Tưởng Hân Mộc gây chuyện.
Tưởng Hân Mộc là người rất tự ti, lúc trước Ngụy Khải đối xử với nàng như gần như xa, vốn đã làm nàng rất không dễ chịu, vẫn luôn mất ngủ không nói, còn ăn uống quá độ làm bản thân mình trở nên càng béo.
Hiện tại, lại có tiểu mỹ nữ lần nữa đả kích nàng, hãm hại nàng......
Càng quan trọng là, Ngụy Khải còn giúp tiểu mỹ nữ này hại nàng!
Luận văn nàng chuẩn bị tốt, bị Ngụy Khải lấy đưa cho tiểu mỹ nữ kia.
Tiểu mỹ nữ tìm nàng gây chuyện, Ngụy Khải không giúp nàng còn đem nàng ra chửi một trận.
Thời điểm nàng tới phòng Ngụy Khải thuê ở định dọn dẹp vệ sinh, lại nhìn thấy Ngụy Khải nói chuyện phiếm với người khác, gọi nàng là con lợn béo chết dẫm.
Từ nhỏ Tưởng Hân Mộc đã được cưng chiều, vốn không chịu nổi không đả kích, lại gặp được chuyện như vậy, lập tức liền không muốn sống nữa......
"Nàng cũng không nghĩ tới cha mẹ nàng......" Trịnh Li thở dài, nhưng lại cảm thấy Tưởng Hân Mộc không nghĩ tới cha mẹ, kỳ thật cũng không kỳ quái.
Thật sự là cha mẹ nàng, quá sủng ái nàng!
Đừng thấy Tưởng Hân Mộc ở trong trường học, rất vội vàng giặt quần áo nấu cơm cho Ngụy Khải, ở nhà nàng chính là việc gì cũng không phải làm, nàng đã hình thành thói quen cha mẹ trả giá vì nàng, cái gì cũng suy nghĩ cho nàng trước, làm việc gì cũng chỉ suy xét cho bản thân mình.
"Đản Đản, nhiệm vụ đâu?" Trịnh Li lại nhìn về phía Đản Đản: "Nhân vật chính lần này làm công việc gì? Sẽ không phải vẫn là nhà giàu số một thế giới đi?"
"Chủ nhân, không phải nga! Nhân vật chính lần này, hắn là một nhà văn!" Đản Đản nói.
Nhà văn a...... Vừa nghe liền cảm thấy rất cao thượng! Trịnh Li có chút tò mò, cũng cảm thấy nhiệm vụ lần này rất đơn giản.
Làm nhà văn sao, nàng tạo cho hắn một hoàn cảnh sáng tạo tốt một chút thì được rồi, cùng lắm thì lại mở một nhà xuất bản, chuyên môn xuất bản sách của hắn!
Trên tay nàng, vẫn còn có bàn tay vàng "Tài phú chi mắt" đó! Tuy rằng không biết nó cụ thể dùng như thế nào, nhưng ở phần giải thích có nói, cái này có thể làm nàng nhẹ nhàng mà kiếm được số tiền lớn!
Trịnh Li vẫn là rất chờ mong sau khi mình dùng hai cái bàn tay vàng, trở nên vừa có tiền lại thông minh.
Rất nhanh Đản Đản liền đem tin tức nhiệm vụ hiện ra trước mặt Trịnh Li.
Mục tiêu nhiệm vụ ở thế giới này, tên gọi là Đường Cẩn Nam.
Đường Cẩn Nam sinh ra ở một gia đình khá giả nào đó trong một trấn nhỏ, cuộc sống hàng ngày trong nhà không tốt cũng không xấu, nhưng hắn lại không giống người thường...... Hắn rất thông minh.
Lại là thông minh...... Được rồi, thông minh đúng thật là mục tiêu chuẩn đầu tiên của nhân vật chính. (Không, chị nhầm rồiiiiiii. Vẫn còn mấy con/ thằng bánh bèo não tàn là nhân vật chính mà -.-)
Trịnh Li tiếp tục xem phần còn lại.
Đường Cẩn Nam rất thông minh, học trường sơ trung tốt lại học trường cao trung tốt, cuối cùng càng là học trường đại học tốt, nhưng biểu hiện của hắn, cũng không có gì đặc biệt kinh người, bởi vì hắn cũng không có đem toàn bộ tâm tư đặt ở trên việc học tập —— từ nhỏ khi hắn bắt đầu học, liền thích đọc tiểu thuyết.
Thời điểm học tiểu học đọc truyện tranh, thời điểm học sơ trung đọc truyện võ hiệp, ngay cả nhiệm vụ học tập rất nặng như cao trung, hắn cũng nghĩ ra biện pháp tìm truyện đọc, cũng tiếp xúc với văn học trên internet.
Chờ đến khi lên đại học, hắn càng đọc đến tận hứng.
Nhưng dù như vậy, thành tích của hắn vẫn như cũ rất tốt, là một trong những học sinh xuất sắc nhất khoa vật lý của trường đại học này.
Dựa theo quỹ đạo ban đầu của thế giới này, bởi vì Đường Cẩn Nam đem truyện trên mạng có thể đọc đều đọc hết rồi, cảm thấy không còn truyện để đọc, sau đó bắt đầu tự mình động thủ viết.
Hắn rất thích khoa học viễn tưởng, liền viết ra một bộ tiểu thuyết khoa học viễn tưởng, sau khi đăng lên mạng, bởi vì lối hành văn không tồi, cấu trúc câu nghiêm cẩn(2), tính logic lại mạnh, bộ tiểu thuyết kia một lần là nổi tiếng.
(2)Nghiêm cẩn: Nghiêm túc + cẩn trọng.
Sau đó, tuy hắn học tập rất nhiều, nhưng vẫn luôn không dừng lại việc viết tiểu thuyết, dần dần trở thành đại thần viết văn trên mạng, không chỉ có như thế, tác phẩm của hắn còn được cải biên thành tác phẩm quan trọng trong mảng khoa học viễn tưởng, cuối cùng được người trên toàn thế giới biết đến.
Đây còn chưa tính, thế nhưng còn có người sau khi đọc qua tiểu thuyết của hắn, phát hiện một số thứ hắn viết trong tiểu thuyết, có thể thực hiện trong hiện thực, sau đó...... Thật đúng là chế tạo ra được!
Đây là một người rất lợi hại, nhưng cuộc đời của hắn, cũng bị một người trọng sinh hủy diệt rồi.
Mà người trọng sinh kia, gọi là Ngụy Khải.
Lại là Ngụy Khải?!
Trịnh Li tiếp tục nhìn xuống phía dưới, sau đó phát hiện...... Người tên Ngụy Khải này, còn chính là Ngụy Khải đã vứt bỏ nguyên chủ kia.
Thực trùng hợp......
Cuộc đời của Ngụy Khải ban đầu là cái dạng này.
Lúc Ngụy Khải sinh ra kỳ thật điều kiện gia đình không khác Đường Cẩn Nam lắm, nhưng cha mẹ hắn lại rất bủn xỉn, đối xử với hắn không tốt, từ nhỏ hắn thiếu tiền, liền đem tiền trở thành thứ quan trọng nhất.
Sau khi vào đại học, nhìn thấy Tưởng Hân Mộc ăn và dùng đều là tốt nhất, hắn liền bắt đầu theo đuổi Tưởng Hân Mộc, cũng yêu đương với Tưởng Hân Mộc.
Trước khi Tưởng Hân Mộc không ăn uống quá độ, còn không có béo như hiện tại, cũng liền...... Khụ khụ, một trăm năm mươi đến một trăm sáu mươi cân(3), bởi vì nàng lớn lên cao, kỳ thật còn có thể nhìn.
(3)75 - 80kg.
Khi đó thành tích của Ngụy Khải là đội sổ, trên tay còn không có tiền, có thể tìm được người bạn gái như vậy đã rất vừa lòng, sau khi tốt nghiệp, hai người liền kết hôn.
Sau đó Ngụy Khải phát hiện...... Tưởng Hân Mộc cũng không có nhiều tiền như trong tưởng tượng của hắn.
Rồi sau đó tới cuộc sống trong hôn nhân, càng làm hắn càng ngày càng bất mãn với Tưởng Hân Mộc —— Tưởng Hân Mộc vốn dĩ đã rất béo, sau khi sinh con thế nhưng còn càng béo hơn!
Chẳng sợ nhà bọn họ ở sau khi kết hôn là của Tưởng gia, chẳng sợ tiền lương của Tưởng Hân Mộc cao hơn so với, hắn vẫn cảm thấy rất mệt.
Khi đó hắn, chưa bao giờ quản việc trong nhà, mặc kệ con cái, mỗi ngày sau khi tan ca, cũng chỉ cầm di động hoặc là thư viện điện tử đọc tiểu thuyết, ảo tưởng bản thân mình nam chính trong đó, có thể đánh bại những người khác trở nên thiên hạ vô địch thủ, có vô số mỹ nữ nhào vào trong ngực.
(4)Thiên hạ vô địch thủ: Khắp thế giới đều không có đối thủ.
Sau đó, hắn trọng sinh.
Không chỉ có trọng sinh, hắn phát hiện cái thư viện điện tử hắn chuyên dùng để đọc sách lúc trước, không biết vì sao lại xuất hiện trong đầu hắn.
Trong cái thư viện điện tử này có tiểu thuyết hắn download nhưng chưa đọc, càng kinh điển hơn, tiểu thuyết hắn đọc rồi cũng không biến mất!
Cái thư viện điện tử này nằm ở trong óc hắn, tùy thời hắn đều có thể lật đọc sách bên trong, rất thần kỳ...... Khi vừa mới trọng sinh hắn cảm thấy, thứ này hẳn là bàn tay vàng ông trời ban cho hắn!
Hắn không chút nghĩ ngợi, liền mở song song hai hố tiểu thuyết kinh điển hắn tìm được từ trong thư viện điện tử ở trên mạng, hơn nữa dùng tốc độ rất nhanh để ra chương mới.
Đó là việc của nửa năm trước.
Kinh điển không hổ là kinh điển, không bao lâu hắn liền nổi tiếng trên mạng, sau đó, hắn liền chướng mắt Tưởng Hân Mộc.
Nhưng Tưởng Hân Mộc lại từng là vợ hắn, cũng không có làm gì rất xin lỗi hắn......
Thái độ của hắn đối với Tưởng Hân Mộc, liền khi tốt khi xấu, đồng thời lại dựa vào thân phận tác giả nổi danh thông đồng với nữ nhân khác.
Nếu không phải hắn có danh tiếng ở trên mạng, còn kiếm lời không ít tiền, tiểu mỹ nữ người ta cũng không coi trọng hắn!
Chỉ chớp mắt, nửa năm qua đi, hai bộ truyện mở song song lúc trước đã kết thúc trong một ngày, Ngụy Khải liền đem ánh mắt đặt trên bộ truyện khoa học viễn tưởng Đường Cẩn Nam viết lúc trước.
Kỳ thật Ngụy Khải không thích truyện khoa học viễn tưởng này, cũng không phải bởi vì truyện này khó đọc, thuần túy là bởi vì tác giả là Đường Cẩn Nam.
Đều là bạn học, Đường Cẩn Nam công thành danh toại, hắn lại càng sống càng kém bị mọi người cho rằng sống dựa vào vợ, dựa vào cái gì?
Tức giận trong lòng, hắn liền download tiểu thuyết của Đường Cẩn Nam, nhưng cũng không đọc.
"Người khác cũng ước gì hắn không đọc đi? Một kẻ thích đọc bản lậu......" Trịnh Li đều hết chỗ nói rồi, người này rõ ràng chỉ thích đọc miễn phí a(5)!
(5)Đây là nguyên văn của nó trong convert nha mọi người "người này rõ ràng là hạ miễn phí TXT xem a!".
Mà những việc xảy ra tiếp theo, càng làm Trịnh Li tức giận.
Mà một tháng trước, Ngụy Khải bắt đầu lấy tốc độ mỗi ngày ba ngàn chữ, đăng bộ tiểu thuyết khoa học viễn tưởng - bộ truyện đầu tiên Đường Cẩn Nam viết.
Bộ tiểu thuyết này, ở trong trí nhớ của Ngụy Khải, mấy tháng sau Đường Cẩn Nam sẽ đem đăng lên trên trang web.
Nhưng kỳ thật Đường Cẩn Nam đã sớm bắt đầu viết, chẳng qua lúc ban đầu, sách này mới chỉ đăng trên diễn đàn của trường học.
Trong quỹ đạo ban đầu, hắn phát hiện tiểu thuyết của mình rất được hoan nghênh trên diễn đàn, mới có thể sửa chữa sau đó lại đăng lê trên trang web.
Sau khi Ngụy Khải gửi văn bản đi, hơn một tuần, Đường Cẩn Nam liền đăng truyện mình viết lên trên diễn đàn trường học.
Hai bộ truyện có độ tương tự cao, mà rất rõ ràng, Ngụy Khải viết càng thành thục, mà truyện Đường Cẩn Nam đăng, lại có không ít sai lệch.
Rất nhanh liền có người phát hiện ra điểm này, Đường Cẩn Nam đã bị treo lên hai chữ "Sao chép".
Đường Cẩn Nam không nhận, nhưng hai bộ truyện giống nhau như vậy, không phải do hắn không nhận là được.
Nguyên bản loại sao chép "Rập khuôn" này không có lợi nhuận, người gửi truyện đi lại là người trước kia chưa từng viết tiểu thuyết...... Chỉ cần người sao chép đem truyện xóa đi, các tác giả giống nhau cũng đều không truy cứu.
Mà Đường Cẩn Nam tuy rằng kiên trì nói bản thân mình không sao chép, nhưng nhìn thấy trên mạng đã có một bộ tiểu thuyết giống như mình viết ra, vẫn phải tự nhận xui xẻo đem truyện trên diễn đàn trường học xóa đi.
Kết quả, Ngụy Khải lại không bỏ qua.
Đối với Đường Cẩn Nam thì đời trước Ngụy Khải rất chú ý.
Lúc trước tiểu thuyết Đường Cẩn Nam viết không chỉ có một bộ, thậm chí hắn cũng từng nói qua, nếu không phải hắn không có thời gian, còn sẽ viết mấy bộ khác —— hắn có rất nhiều ý tưởng vẫn luôn không kịp viết.
Hắn không viết bộ này, có khả năng sẽ đi viết bộ khác hay không?
Đường Cẩn Nam...... Có thể giống đời trước lại nổi tiếng hay không?
Nếu Đường Cẩn Nam tiếp tục viết truyện, bản thân mình có thể so được với hắn sao?
Tưởng tượng như vậy, Ngụy Khải liền ghen ghét, sau đó, hắn liền đem tin tức của Đường Cẩn Nam tất cả đều tuôn ra ngoài, kích động người đọc tới thảo phạt Đường Cẩn Nam.
Hắn đã viết tiểu thuyết nửa năm, còn kết thúc một bộ tiểu thuyết chất lượng cao, hiện tại một khi kích động như vậy...... Người đọc của hắn tất cả đều tới mắng chửi Đường Cẩn Nam.
Việc này, còn ảnh hưởng tới việc học của Đường Cẩn Nam.
Một học sinh sao chép...... Đường Cẩn Nam đột nhiên trở thành sỉ nhục của X đại!
"Cái người tên Ngụy Khải này cũng rất quá đáng đi?" Trịnh Li lập lập tức liền nhảy dựng lên, sao chép sách của người ta không nói, thế nhưng còn trả đũa lại?!
"Đúng là rất quá đáng! Mục tiêu nhiệm vụ thật đáng thương...... Hức hức hức......" Đản Đản lại bắt đầu đồng tình.
Trịnh Li không còn gì để nói mà liếc mắt nhìn Đản Đản một cái.
Nàng cũng có chút đồng tình với mục tiêu nhiệm vụ, bất quá hiện tại tuổi nàng đã lớn, cảm tình đã sớm không còn dư thừa như lần đầu gặp Chu Tuấn Lâm nữa, tuy rằng đồng tình, lại cũng sẽ không giống như Đản Đản......
Từ từ!
Cả người Trịnh Li đột nhiên cứng lại.
Nàng nhìn thấy ai kia? Đó không phải là Chu Tuấn Lâm sao?!
*****
Cái tên của TG2 theo convert là "Đại thần thành sao chép cẩu" nên chỉnh kiểu gì vẫn thấy dị dị._.
Cảm ơn trời, hơn tháng nay mạng nhà tui bị chặn không vào được wattpad, đt tui lại không dùng đc wattpad, tui còn đang nghĩ "chẳng lẽ lại phải bỏ hố?", không ngờ hôm nay lại vào đc T^T.
Nếu trong 1 tuần mà tui không đăng chương mới thì mọi người tự hiểu là mạng nhà tui có vấn đề nha T^T.
Có khả năng tui sẽ set chế độ private (chỉ những người follow tui mới đọc được) vì sau 1 tháng không lên wattpad tui đã thấy con nuôi của tui bị bê sang các web khác rồi, giờ không biết làm sao nữa:((
À, giờ vào năm học rồi nên cũng khá là bận, tui học cấp 3 và học lớp Toán 2 nên chương trình học của tui cũng rất nặng, tui vẫn sẽ cố gắng edit 2-3 chương 1 tuần, mọi người cho tui xin cái động lực với:(((
14h10 27/8/2019.
*****
Tính cách Trịnh Li vẫn luôn rất tốt, bình thường sẽ không chạy theo so đo với người khác, nhưng đây cũng không tỏ vẻ là nàng có thể chịu thiệt.
Kiếp đầu tiên thân thể của nàng vẫn luôn không tốt, trước nay đều là tất cả mọi người nhường nàng, mà kiếp thứ hai thì sao? Ngay từ đầu nàng vẫn sống bình thường, cuộc sống không gặp người gì xấu, nhiều nhất cũng chỉ gặp được mấy người bạn học "cực phẩm", sau đó thì gả cho Chu Tuấn Lâm......
Chu Tuấn Lâm đem nàng bảo vệ kín mít không kẽ hở, đều không thể chịu được người khác nói bậy về nàng một câu ở trên mạng, tự nhiên là một chút ủy khuất nàng cũng chưa từng phải chịu.
Được rồi, giống như cũng chưa từng có người nói bậy về nàng ở trên mạng, từ sau khi Chu Tuấn Lâm công khai tỏ vẻ nàng chính là người thu lưu hắn lúc trước, sau đó người duy trì hắn ở trên mạng đều khen ngợi nàng.
Hiện tại, vừa mới tới thế giới nhiệm vụ thứ hai, còn chưa kịp tiếp thu ký ức, đã bị người khác hãm hại......
Nàng không thể cứ như vậy để bị hãm hại, không bằng trước hết tìm cách an vị đã.
Nguyên chủ béo như vậy, nghĩ lại chắc cũng có nguyên nhân, sức ăn của nàng khẳng định rất lớn —— mâm cơm kia đặc biệt đầy, đặc biệt nhiều.
Bên trong có cơm, có hai món thức ăn chay, còn có một cái chân gà, một miếng thịt kho tàu.
Hiện tại, mấy thứ này tất cả đều bị đổ lên trên đầu tiểu mỹ nữ.
Cơm ở trên đầu tiểu mỹ nữ nhuộm thành màu nâu lại nương theo đầu tóc cong cong mà lăn xuống, canh nước tương từ trên mặt nàng ta uốn lượn mà chảy xuống, còn miếng thịt kho tàu kia đem quần áo nàng ta nhuộm thành màu nước tương......
"A!" Tiểu mỹ nữ hét lên: "Tưởng Hân Mộc! Mày điên rồi!"
Tiểu mỹ nữ phát điên, mà lúc này Trịnh Li lại phát hiện, thân thể này tuy rằng có chút béo, nhưng cũng vẫn có ưu điểm...... Nàng rất cao!
Vừa cao vừa béo, tiểu mỹ nữ ở trước mặt nàng, liền giống như một con gà con! (=)))
Lúc trước đối với dung mạo của mình Trịnh Li còn không quá vừa lòng, lúc này tưởng tượng, lại cảm thấy không là vấn đề.
Nàng đến thế giới này cũng không phải để yêu đương, cần dung mạo làm gì a! Chỉ cần chỉ số thông minh online thì tốt rồi!
"Tưởng Hân Mộc, mày đang làm gì đấy!"
"Mày làm sao lại bắt nạt Hàm Hàm!"
"Tưởng Hân Mộc mày điên rồi!"
......
Mấy nam sinh xung quanh vốn đang ngo ngoe rục rịch lúc này không chút nào ngoài ý muốn nhảy ra giúp đỡ tiểu mỹ nữ, sôi nổi chỉ trích Trịnh Li.
Vì thế Trịnh Li mới biết tiểu mỹ nữ này gọi là "Hàm Hàm", đương nhiên, vấn đề hiện tại, là nàng phải đối mặt với đám nam sinh này như thế nào......
Trịnh Li đột nhiên đem khay đựng thức ăn nện vào mặt bàn: "Bắt nạt thì bắt nạt, thế nào? Muốn đánh nhau a! Muốn đánh nữ nhân a!"
Những nam sinh đó đều sửng sốt.
"Muốn lấy lòng người ta, liền nhanh nhanh đem người ta đưa đi tắm rửa một chút đi!" Trịnh Li lại nói, quay đầu liền đi ra bên ngoài nhà ăn.
Nàng có chút lo lắng, sợ có người xông ra từ sau lưng ra tay đánh lén mình, bất quá cũng không có người làm như vậy...... Nghĩ cũng đúng, nguyên chủ tốt xấu cũng là con gái, hơn nữa cái thể hình này của nguyên chủ, vẫn rất có lực uy hiếp.
Nàng đánh giá một chút, nguyên chủ ít nhất cũng cao 1m75, thể trọng phỏng chừng phải trên một trăm tám mươi cân(1).
(1)1 cân = 1/2kg => Hơn 180 cân = hơn 90kg.
Sau khi Trịnh Li rời khỏi nhà ăn, liền bước nhanh hơn đi tới một nơi yên lặng.
Nàng đi đường cũng không nhiều, nhưng cả người đã thở hồng hộc...... Thân thể này quả thực rất hư, giống thân thể lão thái thái mà nàng dùng lúc trước!
"Đản Đản! Nhiệm vụ là gì? Còn có ký ức của nguyên chủ đâu?"
"Chủ nhân, mời ngài chuẩn bị thật tốt để tiếp nhận ký ức của nguyên chủ!" Đản Đản nói, mà nó mới vừa nói xong, cuộc sống hai mươi năm trước sau mà Tưởng Hân Mộc trải qua, liền xuất hiện trong đầu Trịnh Li.
Cuộc sống của Tưởng Hân Mộc và Khương Bội Bội hoàn toàn trái ngược nhau.
Khương Bội Bội từ nhỏ cha không thương mẹ không yêu, Tưởng Hân Mộc từ nhỏ lại là tiểu công chúa trong nhà, ba mẹ ông nội bà nội ông ngoại bà ngoại đều cùng sủng nàng.
Tưởng gia mở tiệm cơm, điều kiện gia đình không tính kém, lại chỉ có một đứa con gái là Tưởng Hân Mộc, tự nhiên có thứ gì tốt đều treo trên người Tưởng Hân Mộc, cũng có thứ gì tốt đều nhét vào miệng Tưởng Hân Mộc.
Từ nhỏ mặc quần áo chỉ cần duỗi tay, ăn cơm chỉ cần há mồm, có việc gì đều có cha mẹ làm tốt, khi Tưởng Hân Mộc còn nhỏ không khỏi có chút kiêu căng, nhưng sau khi bắt đầu đi học, nàng liền không thể kiêu căng được nữa.
Nàng quá béo, không làm cho người khác thích, luôn là người bị người khác cười nhạo.
Dần dần, Tưởng Hân Mộc liền trở nên hướng nội.
Bất quá, việc này cũng không phải không tốt...... Bởi vì bên ngoài có khuyết tật, Tưởng Hân Mộc một lòng hướng về học tập, cuối cùng lại thi đậu trường đại học rất tốt.
Người Tưởng gia vui mừng quá đỗi, càng sủng nàng, liền lại mua, mua và mua cho nàng.
Vì thế, thời điểm Tưởng Hân Mộc vừa bước vào đại học, dùng máy tính chính là loại hơn một vạn một cái, quần áo chính là loại mấy ngàn khối một bộ, vừa nhìn chính là kẻ có tiền.
Nhưng nàng quá béo, như cũ không được người khác thích.
Tưởng Hân Mộc đều đã thói quen, liền một lòng đọc sách, kết quả lúc này, có một nam sinh bắt đầu hỏi han nàng rất ân cần......
Nam sinh kia chính là Ngụy Khải.
Ngụy Khải đối xử với Tưởng Hân Mộc "Rất tốt", quan tâm săn sóc.
Trước Ngụy Khải, chưa từng có nam sinh nào đối xử thân thiện với Tưởng Hân Mộc như vậy, càng đừng nói đến việc Ngụy Khải còn lớn lên không tồi......
Tưởng Hân Mộc lập tức liền luân hãm.
Nàng cũng không biết như thế nào mới là đỗi xử tốt với Ngụy Khải, liền mua đồ ăn và mua đồ uống cho Ngụy Khải, cho Ngụy Khải tiền tiêu.
Hai người liền cứ như vậy yêu nhau.
Nhưng mà, nửa năm trước, Ngụy Khải đột nhiên thay đổi, đối xử với Tưởng Hân Mộc rất xa cách.
Nhưng hắn không phải hoàn toàn không để ý tới Tưởng Hân Mộc, ngẫu nhiên hắn cũng sẽ cho Tưởng Hân Mộc một cái sắc mặt tốt, còn không chia tay với Tưởng Hân Mộc.
Hai người liền dây dưa như vậy nửa năm, mà trong nửa năm này, Ngụy Khải đột nhiên trở nên có nhiều tiền, còn cùng tiểu mỹ nữ lúc trước kia có quan hệ rất thân cận, mà trong khoảng thời gian này, vị tiểu mỹ nữ này đã năm lần bảy lượt tìm Tưởng Hân Mộc gây chuyện.
Tưởng Hân Mộc là người rất tự ti, lúc trước Ngụy Khải đối xử với nàng như gần như xa, vốn đã làm nàng rất không dễ chịu, vẫn luôn mất ngủ không nói, còn ăn uống quá độ làm bản thân mình trở nên càng béo.
Hiện tại, lại có tiểu mỹ nữ lần nữa đả kích nàng, hãm hại nàng......
Càng quan trọng là, Ngụy Khải còn giúp tiểu mỹ nữ này hại nàng!
Luận văn nàng chuẩn bị tốt, bị Ngụy Khải lấy đưa cho tiểu mỹ nữ kia.
Tiểu mỹ nữ tìm nàng gây chuyện, Ngụy Khải không giúp nàng còn đem nàng ra chửi một trận.
Thời điểm nàng tới phòng Ngụy Khải thuê ở định dọn dẹp vệ sinh, lại nhìn thấy Ngụy Khải nói chuyện phiếm với người khác, gọi nàng là con lợn béo chết dẫm.
Từ nhỏ Tưởng Hân Mộc đã được cưng chiều, vốn không chịu nổi không đả kích, lại gặp được chuyện như vậy, lập tức liền không muốn sống nữa......
"Nàng cũng không nghĩ tới cha mẹ nàng......" Trịnh Li thở dài, nhưng lại cảm thấy Tưởng Hân Mộc không nghĩ tới cha mẹ, kỳ thật cũng không kỳ quái.
Thật sự là cha mẹ nàng, quá sủng ái nàng!
Đừng thấy Tưởng Hân Mộc ở trong trường học, rất vội vàng giặt quần áo nấu cơm cho Ngụy Khải, ở nhà nàng chính là việc gì cũng không phải làm, nàng đã hình thành thói quen cha mẹ trả giá vì nàng, cái gì cũng suy nghĩ cho nàng trước, làm việc gì cũng chỉ suy xét cho bản thân mình.
"Đản Đản, nhiệm vụ đâu?" Trịnh Li lại nhìn về phía Đản Đản: "Nhân vật chính lần này làm công việc gì? Sẽ không phải vẫn là nhà giàu số một thế giới đi?"
"Chủ nhân, không phải nga! Nhân vật chính lần này, hắn là một nhà văn!" Đản Đản nói.
Nhà văn a...... Vừa nghe liền cảm thấy rất cao thượng! Trịnh Li có chút tò mò, cũng cảm thấy nhiệm vụ lần này rất đơn giản.
Làm nhà văn sao, nàng tạo cho hắn một hoàn cảnh sáng tạo tốt một chút thì được rồi, cùng lắm thì lại mở một nhà xuất bản, chuyên môn xuất bản sách của hắn!
Trên tay nàng, vẫn còn có bàn tay vàng "Tài phú chi mắt" đó! Tuy rằng không biết nó cụ thể dùng như thế nào, nhưng ở phần giải thích có nói, cái này có thể làm nàng nhẹ nhàng mà kiếm được số tiền lớn!
Trịnh Li vẫn là rất chờ mong sau khi mình dùng hai cái bàn tay vàng, trở nên vừa có tiền lại thông minh.
Rất nhanh Đản Đản liền đem tin tức nhiệm vụ hiện ra trước mặt Trịnh Li.
Mục tiêu nhiệm vụ ở thế giới này, tên gọi là Đường Cẩn Nam.
Đường Cẩn Nam sinh ra ở một gia đình khá giả nào đó trong một trấn nhỏ, cuộc sống hàng ngày trong nhà không tốt cũng không xấu, nhưng hắn lại không giống người thường...... Hắn rất thông minh.
Lại là thông minh...... Được rồi, thông minh đúng thật là mục tiêu chuẩn đầu tiên của nhân vật chính. (Không, chị nhầm rồiiiiiii. Vẫn còn mấy con/ thằng bánh bèo não tàn là nhân vật chính mà -.-)
Trịnh Li tiếp tục xem phần còn lại.
Đường Cẩn Nam rất thông minh, học trường sơ trung tốt lại học trường cao trung tốt, cuối cùng càng là học trường đại học tốt, nhưng biểu hiện của hắn, cũng không có gì đặc biệt kinh người, bởi vì hắn cũng không có đem toàn bộ tâm tư đặt ở trên việc học tập —— từ nhỏ khi hắn bắt đầu học, liền thích đọc tiểu thuyết.
Thời điểm học tiểu học đọc truyện tranh, thời điểm học sơ trung đọc truyện võ hiệp, ngay cả nhiệm vụ học tập rất nặng như cao trung, hắn cũng nghĩ ra biện pháp tìm truyện đọc, cũng tiếp xúc với văn học trên internet.
Chờ đến khi lên đại học, hắn càng đọc đến tận hứng.
Nhưng dù như vậy, thành tích của hắn vẫn như cũ rất tốt, là một trong những học sinh xuất sắc nhất khoa vật lý của trường đại học này.
Dựa theo quỹ đạo ban đầu của thế giới này, bởi vì Đường Cẩn Nam đem truyện trên mạng có thể đọc đều đọc hết rồi, cảm thấy không còn truyện để đọc, sau đó bắt đầu tự mình động thủ viết.
Hắn rất thích khoa học viễn tưởng, liền viết ra một bộ tiểu thuyết khoa học viễn tưởng, sau khi đăng lên mạng, bởi vì lối hành văn không tồi, cấu trúc câu nghiêm cẩn(2), tính logic lại mạnh, bộ tiểu thuyết kia một lần là nổi tiếng.
(2)Nghiêm cẩn: Nghiêm túc + cẩn trọng.
Sau đó, tuy hắn học tập rất nhiều, nhưng vẫn luôn không dừng lại việc viết tiểu thuyết, dần dần trở thành đại thần viết văn trên mạng, không chỉ có như thế, tác phẩm của hắn còn được cải biên thành tác phẩm quan trọng trong mảng khoa học viễn tưởng, cuối cùng được người trên toàn thế giới biết đến.
Đây còn chưa tính, thế nhưng còn có người sau khi đọc qua tiểu thuyết của hắn, phát hiện một số thứ hắn viết trong tiểu thuyết, có thể thực hiện trong hiện thực, sau đó...... Thật đúng là chế tạo ra được!
Đây là một người rất lợi hại, nhưng cuộc đời của hắn, cũng bị một người trọng sinh hủy diệt rồi.
Mà người trọng sinh kia, gọi là Ngụy Khải.
Lại là Ngụy Khải?!
Trịnh Li tiếp tục nhìn xuống phía dưới, sau đó phát hiện...... Người tên Ngụy Khải này, còn chính là Ngụy Khải đã vứt bỏ nguyên chủ kia.
Thực trùng hợp......
Cuộc đời của Ngụy Khải ban đầu là cái dạng này.
Lúc Ngụy Khải sinh ra kỳ thật điều kiện gia đình không khác Đường Cẩn Nam lắm, nhưng cha mẹ hắn lại rất bủn xỉn, đối xử với hắn không tốt, từ nhỏ hắn thiếu tiền, liền đem tiền trở thành thứ quan trọng nhất.
Sau khi vào đại học, nhìn thấy Tưởng Hân Mộc ăn và dùng đều là tốt nhất, hắn liền bắt đầu theo đuổi Tưởng Hân Mộc, cũng yêu đương với Tưởng Hân Mộc.
Trước khi Tưởng Hân Mộc không ăn uống quá độ, còn không có béo như hiện tại, cũng liền...... Khụ khụ, một trăm năm mươi đến một trăm sáu mươi cân(3), bởi vì nàng lớn lên cao, kỳ thật còn có thể nhìn.
(3)75 - 80kg.
Khi đó thành tích của Ngụy Khải là đội sổ, trên tay còn không có tiền, có thể tìm được người bạn gái như vậy đã rất vừa lòng, sau khi tốt nghiệp, hai người liền kết hôn.
Sau đó Ngụy Khải phát hiện...... Tưởng Hân Mộc cũng không có nhiều tiền như trong tưởng tượng của hắn.
Rồi sau đó tới cuộc sống trong hôn nhân, càng làm hắn càng ngày càng bất mãn với Tưởng Hân Mộc —— Tưởng Hân Mộc vốn dĩ đã rất béo, sau khi sinh con thế nhưng còn càng béo hơn!
Chẳng sợ nhà bọn họ ở sau khi kết hôn là của Tưởng gia, chẳng sợ tiền lương của Tưởng Hân Mộc cao hơn so với, hắn vẫn cảm thấy rất mệt.
Khi đó hắn, chưa bao giờ quản việc trong nhà, mặc kệ con cái, mỗi ngày sau khi tan ca, cũng chỉ cầm di động hoặc là thư viện điện tử đọc tiểu thuyết, ảo tưởng bản thân mình nam chính trong đó, có thể đánh bại những người khác trở nên thiên hạ vô địch thủ, có vô số mỹ nữ nhào vào trong ngực.
(4)Thiên hạ vô địch thủ: Khắp thế giới đều không có đối thủ.
Sau đó, hắn trọng sinh.
Không chỉ có trọng sinh, hắn phát hiện cái thư viện điện tử hắn chuyên dùng để đọc sách lúc trước, không biết vì sao lại xuất hiện trong đầu hắn.
Trong cái thư viện điện tử này có tiểu thuyết hắn download nhưng chưa đọc, càng kinh điển hơn, tiểu thuyết hắn đọc rồi cũng không biến mất!
Cái thư viện điện tử này nằm ở trong óc hắn, tùy thời hắn đều có thể lật đọc sách bên trong, rất thần kỳ...... Khi vừa mới trọng sinh hắn cảm thấy, thứ này hẳn là bàn tay vàng ông trời ban cho hắn!
Hắn không chút nghĩ ngợi, liền mở song song hai hố tiểu thuyết kinh điển hắn tìm được từ trong thư viện điện tử ở trên mạng, hơn nữa dùng tốc độ rất nhanh để ra chương mới.
Đó là việc của nửa năm trước.
Kinh điển không hổ là kinh điển, không bao lâu hắn liền nổi tiếng trên mạng, sau đó, hắn liền chướng mắt Tưởng Hân Mộc.
Nhưng Tưởng Hân Mộc lại từng là vợ hắn, cũng không có làm gì rất xin lỗi hắn......
Thái độ của hắn đối với Tưởng Hân Mộc, liền khi tốt khi xấu, đồng thời lại dựa vào thân phận tác giả nổi danh thông đồng với nữ nhân khác.
Nếu không phải hắn có danh tiếng ở trên mạng, còn kiếm lời không ít tiền, tiểu mỹ nữ người ta cũng không coi trọng hắn!
Chỉ chớp mắt, nửa năm qua đi, hai bộ truyện mở song song lúc trước đã kết thúc trong một ngày, Ngụy Khải liền đem ánh mắt đặt trên bộ truyện khoa học viễn tưởng Đường Cẩn Nam viết lúc trước.
Kỳ thật Ngụy Khải không thích truyện khoa học viễn tưởng này, cũng không phải bởi vì truyện này khó đọc, thuần túy là bởi vì tác giả là Đường Cẩn Nam.
Đều là bạn học, Đường Cẩn Nam công thành danh toại, hắn lại càng sống càng kém bị mọi người cho rằng sống dựa vào vợ, dựa vào cái gì?
Tức giận trong lòng, hắn liền download tiểu thuyết của Đường Cẩn Nam, nhưng cũng không đọc.
"Người khác cũng ước gì hắn không đọc đi? Một kẻ thích đọc bản lậu......" Trịnh Li đều hết chỗ nói rồi, người này rõ ràng chỉ thích đọc miễn phí a(5)!
(5)Đây là nguyên văn của nó trong convert nha mọi người "người này rõ ràng là hạ miễn phí TXT xem a!".
Mà những việc xảy ra tiếp theo, càng làm Trịnh Li tức giận.
Mà một tháng trước, Ngụy Khải bắt đầu lấy tốc độ mỗi ngày ba ngàn chữ, đăng bộ tiểu thuyết khoa học viễn tưởng - bộ truyện đầu tiên Đường Cẩn Nam viết.
Bộ tiểu thuyết này, ở trong trí nhớ của Ngụy Khải, mấy tháng sau Đường Cẩn Nam sẽ đem đăng lên trên trang web.
Nhưng kỳ thật Đường Cẩn Nam đã sớm bắt đầu viết, chẳng qua lúc ban đầu, sách này mới chỉ đăng trên diễn đàn của trường học.
Trong quỹ đạo ban đầu, hắn phát hiện tiểu thuyết của mình rất được hoan nghênh trên diễn đàn, mới có thể sửa chữa sau đó lại đăng lê trên trang web.
Sau khi Ngụy Khải gửi văn bản đi, hơn một tuần, Đường Cẩn Nam liền đăng truyện mình viết lên trên diễn đàn trường học.
Hai bộ truyện có độ tương tự cao, mà rất rõ ràng, Ngụy Khải viết càng thành thục, mà truyện Đường Cẩn Nam đăng, lại có không ít sai lệch.
Rất nhanh liền có người phát hiện ra điểm này, Đường Cẩn Nam đã bị treo lên hai chữ "Sao chép".
Đường Cẩn Nam không nhận, nhưng hai bộ truyện giống nhau như vậy, không phải do hắn không nhận là được.
Nguyên bản loại sao chép "Rập khuôn" này không có lợi nhuận, người gửi truyện đi lại là người trước kia chưa từng viết tiểu thuyết...... Chỉ cần người sao chép đem truyện xóa đi, các tác giả giống nhau cũng đều không truy cứu.
Mà Đường Cẩn Nam tuy rằng kiên trì nói bản thân mình không sao chép, nhưng nhìn thấy trên mạng đã có một bộ tiểu thuyết giống như mình viết ra, vẫn phải tự nhận xui xẻo đem truyện trên diễn đàn trường học xóa đi.
Kết quả, Ngụy Khải lại không bỏ qua.
Đối với Đường Cẩn Nam thì đời trước Ngụy Khải rất chú ý.
Lúc trước tiểu thuyết Đường Cẩn Nam viết không chỉ có một bộ, thậm chí hắn cũng từng nói qua, nếu không phải hắn không có thời gian, còn sẽ viết mấy bộ khác —— hắn có rất nhiều ý tưởng vẫn luôn không kịp viết.
Hắn không viết bộ này, có khả năng sẽ đi viết bộ khác hay không?
Đường Cẩn Nam...... Có thể giống đời trước lại nổi tiếng hay không?
Nếu Đường Cẩn Nam tiếp tục viết truyện, bản thân mình có thể so được với hắn sao?
Tưởng tượng như vậy, Ngụy Khải liền ghen ghét, sau đó, hắn liền đem tin tức của Đường Cẩn Nam tất cả đều tuôn ra ngoài, kích động người đọc tới thảo phạt Đường Cẩn Nam.
Hắn đã viết tiểu thuyết nửa năm, còn kết thúc một bộ tiểu thuyết chất lượng cao, hiện tại một khi kích động như vậy...... Người đọc của hắn tất cả đều tới mắng chửi Đường Cẩn Nam.
Việc này, còn ảnh hưởng tới việc học của Đường Cẩn Nam.
Một học sinh sao chép...... Đường Cẩn Nam đột nhiên trở thành sỉ nhục của X đại!
"Cái người tên Ngụy Khải này cũng rất quá đáng đi?" Trịnh Li lập lập tức liền nhảy dựng lên, sao chép sách của người ta không nói, thế nhưng còn trả đũa lại?!
"Đúng là rất quá đáng! Mục tiêu nhiệm vụ thật đáng thương...... Hức hức hức......" Đản Đản lại bắt đầu đồng tình.
Trịnh Li không còn gì để nói mà liếc mắt nhìn Đản Đản một cái.
Nàng cũng có chút đồng tình với mục tiêu nhiệm vụ, bất quá hiện tại tuổi nàng đã lớn, cảm tình đã sớm không còn dư thừa như lần đầu gặp Chu Tuấn Lâm nữa, tuy rằng đồng tình, lại cũng sẽ không giống như Đản Đản......
Từ từ!
Cả người Trịnh Li đột nhiên cứng lại.
Nàng nhìn thấy ai kia? Đó không phải là Chu Tuấn Lâm sao?!
*****
Cái tên của TG2 theo convert là "Đại thần thành sao chép cẩu" nên chỉnh kiểu gì vẫn thấy dị dị._.
Cảm ơn trời, hơn tháng nay mạng nhà tui bị chặn không vào được wattpad, đt tui lại không dùng đc wattpad, tui còn đang nghĩ "chẳng lẽ lại phải bỏ hố?", không ngờ hôm nay lại vào đc T^T.
Nếu trong 1 tuần mà tui không đăng chương mới thì mọi người tự hiểu là mạng nhà tui có vấn đề nha T^T.
Có khả năng tui sẽ set chế độ private (chỉ những người follow tui mới đọc được) vì sau 1 tháng không lên wattpad tui đã thấy con nuôi của tui bị bê sang các web khác rồi, giờ không biết làm sao nữa:((
À, giờ vào năm học rồi nên cũng khá là bận, tui học cấp 3 và học lớp Toán 2 nên chương trình học của tui cũng rất nặng, tui vẫn sẽ cố gắng edit 2-3 chương 1 tuần, mọi người cho tui xin cái động lực với:(((
14h10 27/8/2019.
Danh sách chương