"Cô giống như dừng lại vì hắn, cuối cùng lại nhiễm đầy hơi thở ở nhân gian."
Editor: Nê
Beta: Lam & Đường Hy
————-
Tô Đường đoán được việc cô bị thương có liên quan đến bọn họ, liền hỏi hệ thống: "Tại sao mi không nói cho ta biết trước?"
Cô cũng muốn biết đôi tra* cha mẹ kế kia đã giở trò quỷ gì. Thật không hiểu vì sao bọn họ tại sao một hai phải tìm đường chết. Muốn chết cũng không phải là không thể.
*Tra: xấu xa.
Kết quả hệ thống không những không biết xấu hổ, mà còn nói: [ Tôi không phải vạn năng, không thể lúc nào cũng giám sát tất cả mọi việc. Huống chi quỹ đạo của thế giới này đã thay đổi không ít, tôi... Tôi lại càng không phải là thần.]
Giọng ngày càng nhỏ, khí thế cũng dần giảm đi.
Tô Đường không thèm giận. Gặp phải thứ đồ chơi khiến người khác bực mình như vậy, cô còn có thể làm gì bây giờ? Cô nhìn Yến Sâm, chợt nghĩ đến kết cục của đôi cha mẹ xấu xa ở kiếp trước, không thể không nói lời khuyên nhủ: "Yến Sâm này, gϊếŧ người là phạm pháp, chúng ta có thể đổi cách khác được không?"
Yến Sâm nhướng mày, tính tình của hắn như thế nào, bản thân hắn là người rõ ràng hơn ai hết. Nhưng có thể ép hắn tới mức phải làm ra loại chuyện gϊếŧ người này cũng thật có vài phần bản lĩnh.
Bỗng dưng, hắn nghĩ tới thời điểm năm ngoái, lúc đó mới quen biết với nhóc ngồi cùng bàn, cũng không để ý đến cô lắm. Nhưng không biết là cố ý hay vô tình hắn lại được cô nhắc nhở hai lần. Cũng bởi vì hai lần đó được báo trước nên hắn đã kịp phòng bị.
Chỉ nghĩ đến đó thôi, tim hắn liền đập nhanh, lần này may nhờ có nhóc ngồi cùng bàn trọng sinh báo trước. Nhưng nếu vậy, kiếp trước thì sẽ như thế nào? Kiếp trước bản thân không có người nhắc nhở, rốt cuộc đã gặp phải tình huống thế nào?
"Ương Ương, kiếp trước bọn họ đã làm gì anh?"
Yến Sâm thoạt nhìn rất bình tĩnh, nhưng Tô Đường lại không dám đánh cược. Lỡ như hắn tức giận thì những gì mình làm trước đó chẳng phải là uổng phí sao!?
Nhưng mà Yến Sâm làm sao dễ dàng từ bỏ được, hắn năn nỉ ỉ ôi một hồi lâu, cuối cùng cũng khiến cho Tô Đường chịu nói.
"Năm lớp mười một, anh đã bỏ học."
Yến Sâm: "Là bởi vì vụ tai nạn xe cộ kia?"
Trước đó hắn còn ghen với Hứa Hi Chi, bởi vì xém chút nữa nhóc ngồi cùng bàn đã đính hôn với cậu ta. Nhưng bây giờ xem ra, nhóc ngồi cùng bàn nhất định vẫn còn để ý đến hắn. Nếu không sau khi trọng sinh tại sao lại trăm phương ngàn kế cứu hắn.
Thái độ lúc đầu của hắn đến chó cũng ngại, nhưng cô lại không chê, thậm chí còn vì cứu hắn mà phải dưỡng thương bốn tháng.
Ánh mắt của hắn nhìn xuống cái chân đang băng bó của cô, trong lòng càng thêm xót xa. Đều tại hắn, nếu không cô cũng sẽ không bị thương.
[ Đinh, giá trị hắc hóa giảm 5%, giá trị hắc hóa hiện tại: 15%.]
Tô Đường không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, càng không hiểu sao giá trị hắc hóa lại giảm 5%, cả người cô cao hứng muốn điên lên. Chuyện lúc trước không dám nói, bây giờ cũng đã có gan nói ra.
Trong hai lần trước đó, đôi cha ruột mẹ kế kia đều muốn hạ thuốc để tặng cho hắn thêm một người phụ nữ và đứa con. Sau khi trưởng thành, lại tặng thêm cho hắn một trận tai nạn xe.
Tô Đường nói đơn giản ngắn gọn, nhưng Yến Sâm lại nghe đến kinh hãi từng trận. Hắn cảm thấy may mắn vì ông trời đã cho mình một cơ hội làm lại từ đầu. Nếu không kiếp trước hắn một thân không trong sạch, làm sao có thể xứng với nhóc ngồi cùng bàn tốt như cô.
Trước đó hắn coi thường Hứa Hi Chi bao nhiêu, thì hiện tại lại chướng mắt bản thân ở kiếp trước bấy nhiêu.
Hắn thậm chí còn nghĩ đến lời của Ôn Dĩ Lam từng nói. Kiếp trước, hắn đúng là đã giở không ít thủ đoạn dơ bẩn. Vừa đe dọa dụ dỗ, vừa lợi dụng tập đoàn Hứa thị bức cô trở lại bên mình.
Cho nên...Rốt cuộc kiếp trước hắn đã làm gì với nhóc ngồi cùng bàn rồi?
"Ương Ương, anh lúc trước..." Giọng nói của Yến Sâm khàn đi, Tô Đường phát giác được cảm xúc của hắn đang dao động rất lớn, liền lên tiếng:"Yến Sâm, anh thật sự là người rất tốt."
Nhưng bởi vì chân bị thương, Tô Đường chỉ có thể cố hết sức vươn lên ôm lấy eo hắn: "Em không hề giận anh của kiếp trước, em chỉ là đau lòng thay anh. Yến Sâm tốt như vậy, lại bị bọn họ hại thảm."
Nhờ giọng nói mềm mại của cô, Yến Sâm dần trấn tĩnh lại: "Thật sao?"
Tô Đường: "Đúng vậy."
Yến Sâm: "Vậy tại sao lúc trước em lại không chịu làm bạn gái anh?"
Khúc cua này có chút gắt, huống chi trọng điểm bây giờ là cái này sao? Trọng điểm phải là đôi tra cha mẹ kế mới đúng!
Tô Đường đỡ trán, cô chỉ có thể thành thật trả lời: "Trước đó, năm lớp mười một anh đã bỏ học, nên em muốn để anh thi đại học cho tốt. Dù sao anh cũng chưa từng vào đại học, đó là một điều tiếc nuối, chẳng qua em không nghĩ tới thành tích của anh tốt như vậy..."
Giọng nói của cô yếu dần: "Vốn dĩ em còn muốn giúp anh học thêm."
Yến Sâm bật cười vui vẻ, nhóc ngồi cùng bàn của hắn sao có thể đáng yêu như vậy chứ, cho dù là khi nào cũng đều suy nghĩ cho hắn.
Nhưng hắn lại có chút hối hận, sớm biết vậy thì hắn đã biểu hiện kém một chút, để cô giúp mình học thêm. Lão sư* cùng học sinh gì gì đó, nghĩ lại cũng có chút kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
*Lão sư: giáo viên.
"Tiểu lão sư?"
Tô Đường sửng sốt: "Anh gọi em là gì?"
Yến Sâm: "Bây giờ cũng có thể học thêm."
Tô Đường nghiêm mặt: "Em cự tuyệt."
Yến Sâm lại tiếp tục nói: "Thật ra anh còn có chỗ cần học thêm một chút."
Tô Đường mặc kệ hắn: "Chúng ta đổi đề tài khác đi, tiếp tục nói về đôi tra cha mẹ kế của anh. Bây giờ anh định đối phó với bọn họ như thế nào?"
Yến Sâm không muốn lãng phí thời gian lên những người không xứng đáng: "Bọn họ đã không còn gì để nói."
Tô Đường quýnh lên: "Không được, chúng ta không thể làm việc phạm pháp, em không muốn anh giống như kiếp trước. Cả một đời rất dài, không cần vì bọn họ mà liên lụy đến bản thân."
Yến Sâm thấy cô khẩn trương vì mình như vậy, khóe môi hơi nhếch lên, trấn an nói: "Không phạm pháp, anh chính là công dân tốt tuân thủ pháp luật. Hơn nữa anh còn muốn sống cùng em cả đời, vì bọn họ thật không đáng."
Tô Đường nhẹ nhàng thở ra: "Vậy nói đi, anh tính xử lý như thế nào?"
Yến Sâm ôm cô vào trong lòng: "Bọn họ làm nhiều việc xấu như vậy, nhất định sẽ để lại sơ hở. Chúng ta đương nhiên không làm việc phạm pháp, nhưng chúng ta sẽ giao bọn họ cho pháp luật."
Nếu đổi thành kiếp trước, Yến Sâm có lẽ sẽ không có loại giác ngộ này. Từ trước đến nay, hắn luôn tự báo thù của mình, bởi vậy mà cuối cùng bản thân cũng không có kết cục tốt.
Nhưng bây giờ không giống trước nữa, hắn muốn bảo vệ nhóc ngồi cùng bàn cả đời.
Bằng thủ đoạn gian xảo của Yến Sâm mà nói, muốn đưa tra cha mẹ kế vào ngục giam thì không cần quá hai tháng đã thực sự ném bọn họ vào. Trong tình thế chứng cứ đầy đủ kia, đôi tra cha mẹ kế có muốn lật ngược bản án cũng không được, cuối cùng bị phán hai mươi năm tù giam.
Về phần người con trai duy nhất của bọn họ, cũng chính là em trai của Yến Sâm, vì tuổi còn nhỏ nên không bị liên lụy. Nhưng đột nhiên mất đi cả cha lẫn mẹ, nên không còn dám hung hăng ngang ngược như trước, đã học được cách cụp đuôi ngoan ngoãn làm người.
Đông chí*.
*Đông chí: Lễ Giáng Sinh theo lịch TQ từ ngày 21/12.
Hôm nay Tô Đường và Yến Sâm ngồi xe về nhà như ngày thường. Bây giờ đã cuối tháng mười hai, thành phố phồn hoa náo nhiệt đã được bao trùm bởi một tầng tuyết trắng thật dày. Lúc Tô Đường đi ngang qua siêu thị, đột nhiên nghĩ đến hôm nay là đông chí.
"Yến Sâm, chúng ta đi siêu thị đi."
Người mà Yến Sâm quan tâm nhất bây giờ chính là Tô Đường, chỉ cần cô mở miệng, hắn gần như đều đồng ý.
Vì thế khoảng mười phút sau, Tô Đường mặc chiếc áo lông vũ dày, dùng ủng dẫm lên tuyết, vừa cười tủm tỉm vừa nắm tay Yến Sâm chọn nguyên liệu nấu ăn ở khu thực phẩm tươi sống.
"Hôm nay chính là đông chí, anh quen ăn bánh trôi nước hay là sủi cảo thế?"
Khu thực phẩm tươi sống có không ít khách, dòng người đông đúc, cô gái nhỏ giống như lạc vào trong đó, nhìn cô chẳng hợp với những nơi như thế này chút nào. Nhưng khi cô ngẩng đầu nhìn Yến Sâm, cặp mắt thuần khiết kia lại phản chiếu hình bóng của hắn, làm cho nơi này bỗng trở nên vô cùng đặc biệt.
Cô giống như dừng lại vì hắn, cuối cùng lại nhiễm đầy hơi thở ở nhân gian.
Yến Sâm nhìn cô, đôi mắt đen nhánh chứa đầy ý cười trông thật ấm áp: "Gì cũng được cả."
Tô Đường nhìn đồ trong tay, cuối cùng lấy toàn bộ để vào trong xe mua sắm: "Vậy mua cả hai đi."
———
Thập Bát Sơn Yêu.
Tình hình là tụi mình đang cần tuyển thêm BETA và EDITOR 👉👈 có nhận Newbie ạ.
Tụi mình dịch truyện vì đam mê nên sẽ không có thu nhập. NHƯNG, mình sẽ thưởng cho mọi người một chút quà để động viên và cùng vui vẻ ^^
Bạn nào có hứng thú với công việc này hãy liên hệ với mình nhé ❤️