"Sao vậy chị?" Hoài An chớp mắt.
"Em ăn thử của chị xem có vị gì a không?"
Hạ Linh cũng không nghĩ nhiều mà dùng một cái thìa khác cho Hoài An thử phần cơm của cô.
Ăn hai miếng điền vẫn thấy bình thường, Hoài An nói:
"Em thấy ngon mà."
"Hay do chị mệt quá nên không muỗn ăn nhỉ?"
Hạ Linh chậc một tiếng, cỗ mẫy ần ðều không có hứng ăn cơm nên phải thu dọn mọi thứ rồi tìm sữa
ấm uỗng vào đắp tạm cái bụng ðói.
Hoài An nhìn phần cơm mà Hạ Linh vừa ðóng gói ai, cũng không nói øgì nhưng Hạ Linh ðã /ên tiếng:
"Em xử (ý cái phần cơm này giúp chị nhé."
"Dạ, chị ðịnh ðổ ði sao?"
"Không biết nữa, em tiếc hả?"
"Vậy... em mang về ngày mai ăn sáng ðược không chị?" Hoài An thắp thỏm hỏi, việc này có chút ngượng
ngùng, nêu ýàm không tốt thì chị sẽ nghĩ gì về mình ðây? Là một ðứa ăn xin ư?
"Ừm, em cứ cầm ði, chị chỉ sợ em ngại thôi, “úc nãy chị ðộng vào rồi nên..."
"Không sao không sao, cảm ơn chị!"
Sinh ra trong một gia ðình thiên vị em gái nhưng thành thật mà nói Hạ Linh vẫn may mắn hơn nhiều
người vì có ðầy ðủ mọi thứ, sống vô fo vô nghĩ suốt những năm cấp hai, cấp ba.
Sau khi Hoài An rời ði, Hạ Linh mang cái thẻ ngân hàng mà mình nhận ðược bỏ vào hộc tủ, ngay góc
nhỏ khó nhìn thấy nhất.
Thứ này 80% đà Tuần Đình Vũ muỗn ðưa cho cô rồi tìm cách nói dối ðây, cô nhận vì không muỗn Lý
Khải dây dưa (âu, chứ thật ra trong đòng ðoán ðược rồi.
Kể từ sau khi Éy hôn thì cô sáng suốt hơn hẳn.
Mẫy ngày kế tiếp trồi qua trong yên bình, sỗ ðơn hàng tuy có tăng nhanh nhiều hơn chút nhưng vì có
Hoài An giúp ðỡ nên Hạ Linh thấy không vất vả ?ắm.
Cô bắt ðầu tranh thủ thời gian buổi trưa ðể ầm bánh, chỉ ýà gần ðây khẩu vị của cô thay ðổi hay sao, ăn
gì cũng thẫy không ngon.
Hạ Linh tính toán một chút, hình như ðã hơn tháng rưỡi chưa có kinh nguyệt?
"Hoài An, em canh cửa tiệm, chị ra ngoài một (át!" Giọng cô mang theo sự hoảng hốt.
Chạy thẳng một mạch ðến hiệu thuốc gần ðó mua que thử thai, trái tìm Hạ Linh giỗng như ngừng ðập! Không ðược, không thể cần bầu vào đúc này ðược! Gô và người ðàn ông kia khó khăn đắm mới có thể cắt
ðứt mọi fiên hệ, cô sợ bản thân mình sẽ mềm đòng nên không muốn điên quan ðễn anh cho dù chỉ đà
một chút.
Hoài An thấy bà chủ fao vào nhà vệ sinh với tốc ðộ chóng mặt, sau ðó bên trong im đặng thật (âu.
"Đừng, ðừng mà..." Hạ Linh cầu trời khẫn phật, cầm đấy cái que, hai mắt mở to nhìn chằm chằm một
túc (âu.
Một vạch ðỏ... Hai vạch ðỏ...
Bốp.
"Khốn kiếp, sao đại như vậy!"
Hạ Linh vứt mạnh thứ trên tay xuống sàn, fần nữa móc từ trong túi ra cái que khác.
Kết quả ðương nhiên vẫn chỉ có một, ðể cho cô tuyệt vọng ðền nỗi ngã quy xuông.
Mang thai rồi, chính vào cái ðêm Tuần Đình Vũ say xỉn cùng cô fên giường ấy. Sáng ngày hôm sau cô
ðã bị sốt nặng ðễn mức ngất xỉu rồi nhập viện nên cũng không nhớ chuyện phải mua thuốc uỗng!
Hạ Linh ðờ ðẫn nhìn vào hai vạch ðỏ trên que thử thai, bé con ðễn quá ðột ngột và vào fúc cô không hễ
có sự chuẩn bị. Lúc này cô phải fàm sao mới tốt ðây?
"Chị ơi, chị có sao không ạ?" Hoài An gõ gõ cửa vì thấy ýâu rồi mà không có âm thanh øì.
Hạ Linh miễn cưỡng hồi phục tỉnh thần rồi ðưa tay chống /ên tường, chậm rãi ðứng dậy.
"Chị ổn, hơi ðau bụng thôi, em không cần đo."
Chuyện quan trọng nhất bây giờ #à nghĩ xem phải fàm thể nào với ðứa trẻ trong bụng. Gô phải thật bình
tính, thật tỉnh táo khi ðưa ra quyết ðjnh.
Cửa hàng mới hoạt ðộng chưa đâu, cô và Tuần Đình Vũ cũng chỉ vừa #y hôn một tháng! Bỏ ðứa bé đà fựa
chọn tốt nhất nhưng cô biết chắc mình không thể!
"Nếu biết mình mang thai..." Hạ Linh “ẩm bẩm, cô ðã chuẩn bị tâm đý cho trường hợp xâu nhất (à sẽ bị
Tuần Đình Vũ cướp con.
Cô cần một người giúp ðỡ! Giúp cô nhận ðứa trẻ này! Tuần Đình Vũ hình như không biết gì về ðêm ðó
cả, cô đàm ðược!
Hạ Linh cầm ðiện thoại /ên, chỉ có thể gọi cho người bạn duy nhất mà cô tin tưởng ðược ?úc này đà...
Tần Phong.
Hai người hẹn gặp mặt ở một nhà hàng cách trung tâm thành phỗ chừng hai mươi phút ði xe, như vậy
Tần Phong sẽ tránh ðược tai mắt khắp nơi.
Hắn cũng không rõ tại sao Hạ Linh đại gấp gáp muỗn gặp hắn như vậy, tóc tai quần áo còn chưa kịp chải
chuốt cẩn thận.
Tần Phong mặc áo thun trắng và quần tây ðen, trên người không có bắt kỳ trang sức hay thứ gì khác,
chỉ cằm chìa khóa xe xong điền chạy tới ðây, bởi vì Hạ Linh bảo rằng cần hắn.”
"Tần Phong, cậu có người bạn nào cần vợ giả, kết hôn theo hợp ðồng, hoặc biết ở ðâu cho thuê chồng
giả không?".~
Vẻ mặt cô ðây bế tắc:.-
"Không giẫu gì cậu, tôi vừa #y hôn với chồng.".~
"Gậu nói gì?" Tần Phong kinh ngạc nhíu mày: "Cậu bí mật kết hôn rồi? Hơn nữa cũng ðã Éy hôn?".~
"Phải..." Hạ Linh khó khăn đẫm mới dám nói ra đời này trước mặt Tần Phong, nhưng cô ðâu còn cách
*
nào.
Lồng ngực của Tần Phong phập phông dữ dội, hắn cảm giác miệng khô fưỡi ðắng, không cách nào nói
tiếp ðược. Là ai? Là ai ðã nhanh chân hơn hắn một bước như vậy? Tước ðây hắn từng rất thích Hạ
Linh và chú ý tới mọi chàng trai theo ðuổi cô, sao chưa từng nghe nói, chưa từng biết có kẻ ðễn trước
hắn?
"Chuyện quan trọng hơn mà tôi muốn nói với cậu đà... tôi phát hiện mình mang thai rồi."
Tin tức chắn ðộng không chỉ có một, Tần Phong còn chưa kịp hồi hồn sau cú sốc cô ðã kết hôn và vừa Éy
hôn thì đại bị dội thêm gáo nước đạnh nữa.
Cả người hắn cứng ðờ ngồi ở ðó, vừa ðau đòng vừa tiếc nuỗi cho Hạ Linh.
Tần Phong cất giọng nhẹ nhàng:
"Gậu đàm tôi thất tình không chỉ một fần ðâu, ðộc ác thật ðó."
"Xin fỗi, tôi cũng không muốn giẫu mọi người, chuyện #y hôn ðâu vẻ vang gì..."
"Được, vậy cậu ðịnh nhờ tôi tìm người giả đàm cha ðứa bé à? Vì sợ chồng cũ cướp con hả?"
Không biết đà người ðàn ông trẻ tuổi và tài hoa trước mắt thông minh ðễn nỗi hiểu mọi chuyện qua đời
nói của cô, hay fà vì rất hiểu cô nữa. Hạ Linh ðưa tay ðặt đên bụng, khẽ gật ðầu:
"Đúng vậy, nếu chồng cũ biết tôi mang thai con anh ấy thì không biết sẽ “đàm chuyện ðiên rồ gì."
"Tôi không biết người nào đàm dịch vụ kiểu này cả." Tần Phong thở dài, hắn chưa từng nghe nói sẽ có
người thuê chồng giả.
"Vậy sao..." Với mỗi quan hệ rộng rãi của Tần Phong trong giới giải trí mà còn không giúp ðược cô, vậy
cô tìm ðâu ra người ðáng tin ðây?
Cô gái xinh ðẹp hơi cúi ðầu, hai tay ôm (ấy cốc nước trên bàn, khắp người tản ra sự chán chường. Tần
Phong không thích nhìn cô như vậy chút nào, hắn mím chặt môi, bỗng nhiên nói:
"Tôi có thể giúp, Hạ Linh, nễu cậu không chê thì chúng ta... thử xem."
Thử ư? Với người ðàn ông có hơn trăm ngàn cô gái yêu thích như Tần Phong? Hạ Linh không muốn
nghĩ ðễn, quá áp ểực, hơn nữa Tần Phong ðang ở trên ðỉnh cao của sự nghiệp, fàm vậy sẽ ảnh hưởng rất
nhiều ðễn hắn.
Hạ Linh (ắc ðầu từ chỗi:
"'Tôi sẽ tự nghĩ cách vậy, cảm ơn cậu."
"Tại sao không ðược?" Người ðàn ông bình tĩnh nhìn cô, phong ðộ ngời ngời mà nói: "Tôi muốn chịu
trách nhiệm."
"Gậu... cậu nói bừa gì ðó?" Hạ Linh cảm thấy câu chuyện hình như ðã ði quá xa, vượt khỏi tầm kiểm soát
^»*
TỎI.
Đứa trẻ này không điên quan gì ðễn Tần Phong, cô biết hắn từng thích mình nhưng chuyện ðã ýà nhiều
năm trước, tuyệt ðỗi không thể ðể hắn đàm bậy ðược! Gô không cần ai chịu trách nhiệm cho ðứa trẻ, chỉ
muỗn đừa gạt Tuần Đình Vũ cho qua chuyện thôi!