Tiểu Viêm Viêm, sự
xưng hô này cho dù phát ra từ trong miệng của ai, Nam Cung Viêm đều cảm
thấy một trận buồn nôn, huống chi bây giờ còn do một đứa bé không tới
mười tuổi, ở trước mặt mình, vẻ mặt đáng yêu mỉm cười gọi mình là Tiểu
Viêm Viêm.
Khuôn mặt của Nam Cung Viêm có chút vặn vẹo, khóe miệng không kìm được co rút mấy cái, trên mặt vốn đang mỉm cười lại có chút không nén được giận. diễ♦n☽đ♦àn☽lê☽q♦uý☽đ♦ôn
"Nếu đã biết thân phận của Bổn vương, thế thì tiểu gia hỏa nhà ngươi lại có tin tức gì. . . . . . đáng giá để cho Bổn vương lấy tiền ra mua đây?" Nam Cung Viêm đối với thân phận của đứa bé trước mặt này càng tò mò, chưa bao giờ nghe Lê Hi nói có mình đệ đệ.
"Hình như là về Thập hoàng tử, Tề vương Điện hạ thần bí!" Vũ Trạch cười hì hì mở miệng nói, không có gấp gáp chút nào, cậu cũng không tin nói ra chuyện tình về Tề vương, người huynh đệ thân thiết nhất với Tề vương sẽ hoàn toàn không quan tâm.
Tề vương Nam Cung Thần rất thân với nhị hoàng tử Nam Cung Viêm, trong phần lớn huynh đệ tỷ muội, Nam Cung Thần cũng chỉ tiếp xúc nhiều với Nam Cung Viêm, quan hệ tương đối thân mật.
"Tề vương?" Nam Cung Viêm cau mày, trên mặt lại thêm phần nghiêm túc, chăm chú nhìn người trước mắt.
"Đúng, ta có thể nói cho ngươi biết một chút tin tức, chỉ là ngươi nên cho ta một ngàn lượng vàng! Gần đây ta muốn mua chút đồ!" Vũ Trạch không khách khí chút nào, thản nhiên đòi lấy thứ mình muốn.
Mà nếu như vô duyên vô cớ nói tin tức cho hắn, như vậy chắc chắn hắn sẽ không tin tưởng, đã như vậy thì nên thuận tiện lấy ít bạc từ trên người thúc thúc này đến tiêu pha trang trí là được, mẹ cũng đã nói, có bạc đưa tới cửa, không cần mới phí phạm!
"Được, Bổn vương trả một ngàn lượng vàng." Nam Cung Viêm nặng nề trầm mặc hồi lâu, rồi lạnh lùng mở miệng nói.
Hôm sau. diễ⊰n✶đ⊱àn✶lê✶q⊱uý✶đ⊰ôn
Sáng sớm trong Hầu phủ, Liễu Trì đưa lên danh mục quà tặng lần nữa, căn cứ số lượng phía trên, Thư Nhã Phù trực tiếp nói cho người làm đến nhà kho kiểm tra lại, đồng thời lại cho người đến nhà kho của Nhị phu nhân, Tam phu nhân, Tứ phu nhân lục soát những thứ đồ thiếu mang đến, cuối cùng từ trong nhà kho của Tam phu nhân và Tứ phu nhân cũng đem những thứ còn thiếu tìm lại đầy đủ.
"Tỷ tỷ, chuyện này nhất định không phải là mẹ muội làm, xưa nay mẹ không thích quản lý nhà kho, trước sau như một đều do những người khác giúp mẹ xử lý, những thứ đồ này không thể nào ở trong nhà kho của mẹ." Thư Du Nhiên thấy tìm ra gì đó từ trong nhà kho của Tứ phu nhân, ngay lập tức liền theo đến Thanh viện, sắc mặt có chút tái nhợt nói với Nhã Phù.
"Chuyện lần này đến tột cùng là người nào làm còn chưa biết, muội về nghỉ đi, nếu Tứ phu nhân không có làm, tỷ cũng không thể kết tội oan uổng người được." Từ từ uống trà, Nhã Phù tùy ý cười nói.
"Bởi vì liên quan đến mẹ, cho nên muội muội lỗ mãng." Thư Du Nhiên khẽ thở dài một hơi, thân thể cúi chào.
Thư Du Nhiên là tứ tiểu thư của Hầu phủ, Nhã Phù bình thường rất ít gặp mặt nàng ta, chỉ là không nghĩ tới sớm tinh mơ hôm nay, nàng ta đã chạy đến trong viện của mình, đối với Thư Du Nhiên, nàng cũng không hiểu nhiều, cho nên cũng không muốn nhiều lời nói những thứ khác.
Trên khuôn mặt thanh tú của Thư Du Nhiên hiện lên mấy phần do dự, ngẩng đầu thận trọng nhìn Nhã Phù một chút chuẩn bị mở miệng, đáy mắt mang theo vài phần chần chừ.
"Còn gì nữa sao, muội muội còn có gì muốn nói sao?" Xem bộ dạng của nàng ta, Nhã Phù biết nàng ta chắc còn có lời gì muốn nói.
"Tỷ tỷ, vốn là chuyện trong viện của tỷ, muội muội không nên hỏi tới, chỉ là có một chuyện thật sự có chút lo lắng, cộng thêm chuyện sính lễ của Tề Vương phủ lại ở trong nhà kho của mẹ và Tam phu nhân, còn có chuyện Tam phu nhân bị trúng độc, muội muội cảm thấy có người có chút khả nghi, thế nhưng không có bằng chứng, muội muội cũng không biết có nên nói hay không."
Đuôi lông mày nhẹ nâng, Nhã Phù không ngờ nàng ta lại nói những lời này, mỉm cười nhìn nàng ta, ánh mắt ý bảo nàng ta nói tiếp. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn
"Hôm qua Tề vương đến đây, muội muội cũng tò mò muốn nhìn thấy tướng mạo của Tề vương Điện hạ, nhưng ở bờ hồ bên cạnh hậu viên gặp được Lục Liễu bên cạnh tỷ tỷ, nhìn nàng ta lén lút một mình đi về phía bắc."
Ngày đó, Thư Du Nhiên thật sự thấy bộ dạng Lục Liễu rất khả nghi đi về phía bắc, mà hướng nàng ta đi là chỗ không có người nào ở, bởi vì viện bên kia là của đại phu nhân đã mất, cũng chính là Đại phu nhân, mẹ đẻ của Thư Nhã Phù, viện Trình Nhu, cho tới nay vẫn bỏ trống, mọi người trong phủ rất ít đi sang bên đó, mà Lục Liễu ban ngày ban mặc lén lút chạy đến đó, ít nhiều cũng làm cho người ta sinh lòng nghi ngờ.
"Đã biết, còn phải đa tạ muội muội nói cho tỷ biết chuyện này."
Thư Du Nhiên thần sắc vẫn không đổi, bên khóe miệng Nhã Phù nhiều hơn một phần nụ cười, không ngờ Thư Du Nhiên còn biết hoài nghi đến trên người Lục Liễu, xem ra cũng là người có tâm tư cẩn thận.
Hôm qua sau khi Lục Liễu từ Tề Vương phủ quay trở lại, sau đó nàng quả thật không chú ý tới sự tồn tại của nàng ta, hiện tại suy nghĩ kỹ một chút, tựa hồ trong thời gian sau đó cũng không làm sao thấy được bóng dáng của nàng ta, chỉ không biết rốt cuộc nàng ta đã rời đi từ khi nào.
Nàng biết Lục Liễu có vấn đề, nhưng chuyện đánh tráo sính lễ này là do Nhị phu nhân và Thư Hương Di làm, mà chuyện Tam phu nhân bị trúng độc cuối cùng có liên quan với Lục Liễu hay không, cũng không thể biết được.
Thật ra thì thứ làm cho nàng để ý chính là, độc trên trâm vàng rốt cục được bôi lên khi lúc nào? Là sau khi đưa đến Thư gia, hay là trước khi đưa vào trong phủ đã bị bôi thuốc độc rồi, chất độc này nàng đã tra xét cẩn thận, không để cho người ta trúng độc mà chết nhanh như vậy, nhưng kẻ trúng độc bởi vì trúng độc mà lâm vào hôn mê bất tỉnh. diⓔn♧đànⓛê♧quý♧đⓞn
Cho nên nàng muốn biết, cuối cùng là người trong phủ làm, hay là Tề Vương phủ, hoặc là người nào trong hoàng cung?
"Đại tiểu thư, mới vừa rồi trong cung phái một công công tới, truyền lệnh của Thái hậu tới, nói là mời tiểu thư ba ngày sau vào cung tham gia tiệc." Sau khi Lục Liễu đi vào, trên tay cầm thiệp mời trong cung vừa mới đưa tới.
Nói là tham gia bữa tiệc, sợ rằng sơ sót một cái sẽ trở thành Hồng Môn Yến!
Hơi híp mắt lại nhìn tấm thiệp trên tay, là Thái hậu tự mình cho người đưa tới, tất nhiên không thể không đi, chỉ là đột nhiên Thái hậu cử hành yến tiệc, còn đặc biệt phái người đưa thiệp lệnh truyền nàng đi tham gia yến tiệc, rõ ràng bữa tiệc này là cử hành vì nàng, nhất là sau khi Nam Cung Thần mới vừa đưa sính lễ nên phải đặc biệt tìm cơ hội gặp nàng, sợ rằng Thái hậu cũng có ý kiến đối với chuyện hôn sự này.
Khuôn mặt của Nam Cung Viêm có chút vặn vẹo, khóe miệng không kìm được co rút mấy cái, trên mặt vốn đang mỉm cười lại có chút không nén được giận. diễ♦n☽đ♦àn☽lê☽q♦uý☽đ♦ôn
"Nếu đã biết thân phận của Bổn vương, thế thì tiểu gia hỏa nhà ngươi lại có tin tức gì. . . . . . đáng giá để cho Bổn vương lấy tiền ra mua đây?" Nam Cung Viêm đối với thân phận của đứa bé trước mặt này càng tò mò, chưa bao giờ nghe Lê Hi nói có mình đệ đệ.
"Hình như là về Thập hoàng tử, Tề vương Điện hạ thần bí!" Vũ Trạch cười hì hì mở miệng nói, không có gấp gáp chút nào, cậu cũng không tin nói ra chuyện tình về Tề vương, người huynh đệ thân thiết nhất với Tề vương sẽ hoàn toàn không quan tâm.
Tề vương Nam Cung Thần rất thân với nhị hoàng tử Nam Cung Viêm, trong phần lớn huynh đệ tỷ muội, Nam Cung Thần cũng chỉ tiếp xúc nhiều với Nam Cung Viêm, quan hệ tương đối thân mật.
"Tề vương?" Nam Cung Viêm cau mày, trên mặt lại thêm phần nghiêm túc, chăm chú nhìn người trước mắt.
"Đúng, ta có thể nói cho ngươi biết một chút tin tức, chỉ là ngươi nên cho ta một ngàn lượng vàng! Gần đây ta muốn mua chút đồ!" Vũ Trạch không khách khí chút nào, thản nhiên đòi lấy thứ mình muốn.
Mà nếu như vô duyên vô cớ nói tin tức cho hắn, như vậy chắc chắn hắn sẽ không tin tưởng, đã như vậy thì nên thuận tiện lấy ít bạc từ trên người thúc thúc này đến tiêu pha trang trí là được, mẹ cũng đã nói, có bạc đưa tới cửa, không cần mới phí phạm!
"Được, Bổn vương trả một ngàn lượng vàng." Nam Cung Viêm nặng nề trầm mặc hồi lâu, rồi lạnh lùng mở miệng nói.
Hôm sau. diễ⊰n✶đ⊱àn✶lê✶q⊱uý✶đ⊰ôn
Sáng sớm trong Hầu phủ, Liễu Trì đưa lên danh mục quà tặng lần nữa, căn cứ số lượng phía trên, Thư Nhã Phù trực tiếp nói cho người làm đến nhà kho kiểm tra lại, đồng thời lại cho người đến nhà kho của Nhị phu nhân, Tam phu nhân, Tứ phu nhân lục soát những thứ đồ thiếu mang đến, cuối cùng từ trong nhà kho của Tam phu nhân và Tứ phu nhân cũng đem những thứ còn thiếu tìm lại đầy đủ.
"Tỷ tỷ, chuyện này nhất định không phải là mẹ muội làm, xưa nay mẹ không thích quản lý nhà kho, trước sau như một đều do những người khác giúp mẹ xử lý, những thứ đồ này không thể nào ở trong nhà kho của mẹ." Thư Du Nhiên thấy tìm ra gì đó từ trong nhà kho của Tứ phu nhân, ngay lập tức liền theo đến Thanh viện, sắc mặt có chút tái nhợt nói với Nhã Phù.
"Chuyện lần này đến tột cùng là người nào làm còn chưa biết, muội về nghỉ đi, nếu Tứ phu nhân không có làm, tỷ cũng không thể kết tội oan uổng người được." Từ từ uống trà, Nhã Phù tùy ý cười nói.
"Bởi vì liên quan đến mẹ, cho nên muội muội lỗ mãng." Thư Du Nhiên khẽ thở dài một hơi, thân thể cúi chào.
Thư Du Nhiên là tứ tiểu thư của Hầu phủ, Nhã Phù bình thường rất ít gặp mặt nàng ta, chỉ là không nghĩ tới sớm tinh mơ hôm nay, nàng ta đã chạy đến trong viện của mình, đối với Thư Du Nhiên, nàng cũng không hiểu nhiều, cho nên cũng không muốn nhiều lời nói những thứ khác.
Trên khuôn mặt thanh tú của Thư Du Nhiên hiện lên mấy phần do dự, ngẩng đầu thận trọng nhìn Nhã Phù một chút chuẩn bị mở miệng, đáy mắt mang theo vài phần chần chừ.
"Còn gì nữa sao, muội muội còn có gì muốn nói sao?" Xem bộ dạng của nàng ta, Nhã Phù biết nàng ta chắc còn có lời gì muốn nói.
"Tỷ tỷ, vốn là chuyện trong viện của tỷ, muội muội không nên hỏi tới, chỉ là có một chuyện thật sự có chút lo lắng, cộng thêm chuyện sính lễ của Tề Vương phủ lại ở trong nhà kho của mẹ và Tam phu nhân, còn có chuyện Tam phu nhân bị trúng độc, muội muội cảm thấy có người có chút khả nghi, thế nhưng không có bằng chứng, muội muội cũng không biết có nên nói hay không."
Đuôi lông mày nhẹ nâng, Nhã Phù không ngờ nàng ta lại nói những lời này, mỉm cười nhìn nàng ta, ánh mắt ý bảo nàng ta nói tiếp. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn
"Hôm qua Tề vương đến đây, muội muội cũng tò mò muốn nhìn thấy tướng mạo của Tề vương Điện hạ, nhưng ở bờ hồ bên cạnh hậu viên gặp được Lục Liễu bên cạnh tỷ tỷ, nhìn nàng ta lén lút một mình đi về phía bắc."
Ngày đó, Thư Du Nhiên thật sự thấy bộ dạng Lục Liễu rất khả nghi đi về phía bắc, mà hướng nàng ta đi là chỗ không có người nào ở, bởi vì viện bên kia là của đại phu nhân đã mất, cũng chính là Đại phu nhân, mẹ đẻ của Thư Nhã Phù, viện Trình Nhu, cho tới nay vẫn bỏ trống, mọi người trong phủ rất ít đi sang bên đó, mà Lục Liễu ban ngày ban mặc lén lút chạy đến đó, ít nhiều cũng làm cho người ta sinh lòng nghi ngờ.
"Đã biết, còn phải đa tạ muội muội nói cho tỷ biết chuyện này."
Thư Du Nhiên thần sắc vẫn không đổi, bên khóe miệng Nhã Phù nhiều hơn một phần nụ cười, không ngờ Thư Du Nhiên còn biết hoài nghi đến trên người Lục Liễu, xem ra cũng là người có tâm tư cẩn thận.
Hôm qua sau khi Lục Liễu từ Tề Vương phủ quay trở lại, sau đó nàng quả thật không chú ý tới sự tồn tại của nàng ta, hiện tại suy nghĩ kỹ một chút, tựa hồ trong thời gian sau đó cũng không làm sao thấy được bóng dáng của nàng ta, chỉ không biết rốt cuộc nàng ta đã rời đi từ khi nào.
Nàng biết Lục Liễu có vấn đề, nhưng chuyện đánh tráo sính lễ này là do Nhị phu nhân và Thư Hương Di làm, mà chuyện Tam phu nhân bị trúng độc cuối cùng có liên quan với Lục Liễu hay không, cũng không thể biết được.
Thật ra thì thứ làm cho nàng để ý chính là, độc trên trâm vàng rốt cục được bôi lên khi lúc nào? Là sau khi đưa đến Thư gia, hay là trước khi đưa vào trong phủ đã bị bôi thuốc độc rồi, chất độc này nàng đã tra xét cẩn thận, không để cho người ta trúng độc mà chết nhanh như vậy, nhưng kẻ trúng độc bởi vì trúng độc mà lâm vào hôn mê bất tỉnh. diⓔn♧đànⓛê♧quý♧đⓞn
Cho nên nàng muốn biết, cuối cùng là người trong phủ làm, hay là Tề Vương phủ, hoặc là người nào trong hoàng cung?
"Đại tiểu thư, mới vừa rồi trong cung phái một công công tới, truyền lệnh của Thái hậu tới, nói là mời tiểu thư ba ngày sau vào cung tham gia tiệc." Sau khi Lục Liễu đi vào, trên tay cầm thiệp mời trong cung vừa mới đưa tới.
Nói là tham gia bữa tiệc, sợ rằng sơ sót một cái sẽ trở thành Hồng Môn Yến!
Hơi híp mắt lại nhìn tấm thiệp trên tay, là Thái hậu tự mình cho người đưa tới, tất nhiên không thể không đi, chỉ là đột nhiên Thái hậu cử hành yến tiệc, còn đặc biệt phái người đưa thiệp lệnh truyền nàng đi tham gia yến tiệc, rõ ràng bữa tiệc này là cử hành vì nàng, nhất là sau khi Nam Cung Thần mới vừa đưa sính lễ nên phải đặc biệt tìm cơ hội gặp nàng, sợ rằng Thái hậu cũng có ý kiến đối với chuyện hôn sự này.
Danh sách chương