-Diệp Trần logout không bao lâu, Pháp Hào trở về thành, loanh quanh một lúc thấy chẳng có việc gì làm, bèn pm Dạ Sắc nữ vương :

- Dạ sắc! Đi train với ta đi, tiện thể thử kỹ năng mới, train một lúc rồi logout ăn sáng.

- Ok!

Dạ Sắc nữ vương hiện cũng đang nhàn rỗi, hai người hội hợp rồi hướng về bản đồ cấp 21 Truy Phong bình nguyên.

- À, Dạ Sắc, sau khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ nhận được kỹ năng gì vậy?

Pháp Hào lúc này mới nhớ tới Dạ Sắc nữ vương lúc xong nhiệm vụ cũng nhận được một quyển kỹ năng thư.

- Hư ảo hình thể, theo thuộc tính thuyết minh thì có thể xuyên qua một số vách tường đất đá, nhưng hiệu quả thế nào thì chưa thử.

- Oa, rất tốt a. Vách tường nào cũng có thể xuyên, nếu làm nhiệm vụ mê cung gì gì đó thì tuyệt vời!

Pháp Hào nghe xong nhãn tình sáng lên, đồng thời trong lòng cũng tiếc nuối không thôi vì bản kỹ năng chưa cầm ấm tay đã mất.

Truy Phong bình nguyên có quái vật Hồng Bì Dã Trư – Lợn rừng da đỏ- . hai người tìm một địa phương vắng người, bắt đầu xoát quái – train-.

Mặc dù nói là đi train thăng cấp, nhưng hai người đều là thử kỹ năng mới học được. Dạ Sắc nữ vương thì thôi rồi, Không Gian Cầm cố là một kỹ năng khống chế, có thử cũng chả mất gì, Dạ Sắc nữ vương sau khi hiểu rõ chi tiết về kỹ năng này thì nàng chỉ chăm chăm luyện độ thành thục. Pháp Hào thì khác, không ngừng liều mạng sử dụng kỹ năng Lưu Tinh Vũ Tiễn, nhìn vào mũi tên bắn lên trời rồi sau đó hoá thành từng đợt mưa tên bắn xuống dưới, tạo thành thương tổn to lớn với quái vật, hắn không nhịn được sảng khoái trong lòng.

Hai người trong lúc soát quái vẫn cảnh giác xung quanh, tuy rằng hai người đã cố ý tuyển chọn một nơi hoang vắng ít người, bất quá bởi những người mới gia nhập trò chơirất nhiều, ngẫu nhiên lại có vài người chạy qua, bất quá may mắn là không có sự tình gì phát sinh ngoài ý muốn.

Yên bình cũng chẳng được bao lâu, hơn nửa giờ miệt mài xoát quái, chợt mấy hư ảnh thích khách thoáng hiện sau lưng hai người!

….

- Đến đây! Đến đây! Tên kia chính là Tả Thủ Tả Ái ( – Tay trái viết yêu -左手写爱 – Ai biết sửa dùm- ), quả nhiên cũng có vài điểm dễ nhìn.

Giấu mình sau một thân cây, Tử Cảm Lãm nhìn về một nam tử ở chính giữa trong một đội ngũ phía xa, mắt phượng sáng ngời.

Tuy rằng tạm thời không thể thuyết phục được Dạ Sắc nữ vương, nhưng điều này cũng không ngăn cản Tử Cảm Lãm tìm cách nổi danh, mà cách nhanh nhất thì nàng đã tìm được một suy nghĩ khá rõ ràng.

Tay Tả Thủ Tả Ái trước mắt, tại Hoa Hạ khu cũng xem như một kẻ đào hoa. Tên này trong trò chơi không ngừng thay đổi bạn gái, hơn nữa mỗi lần đồi đều người sau lại càng loá mắt hơn người trước, dần dà, mỗi lần gia hoả này thay đổi bạn gái đều khiến cho không ít người chú ý. Trên diễn đàn còn có người chuyên môn bình chọn, chấm điểm bạn gái cho hắn, một số nữ người chơi cũng vì có chút quan hệ với tên này mà nổi danh.

Chỉ cần khiến cho gia hoả này chú ý, rồi xuất hiện bên cạnh hắn vài lần, khiến cho người khác chú ý, nói không chừng chỉ một lần là nàng thành người nổi tiếng.

- Gần nữa! Gần nữa!

“ Ok, theo kế hoạch làm việc!”

- “ Thánh nữ phụ thể!”

Tử Cảm Lãm lập tức biến thân, sau đó một đạo Thánh Quang đạn đánh về phía một đầu quái vật không xa, chờ tới khi quái vật hít của nàng hơn phân nửa HP, nàng giả bộ không địch được, bị quái vật đuổi chạy ra khỏi rừng cây.

Tử Cảm Lãm nắm bắt thời cơ thật sự chuẩn, Tả Thủ Tả Ái cùng đội ngũ của hắn đang hướng về bên này đi tới, khoảng cách tới nàng cũng chỉ hơn mười mét, chỉ cần không phải mù thì mắt đều có thể nhìn những gì đang phát sinh phía trước.

Tả Thủ đương nhiên không mù, liếc mắt thấy phía trước có một nữ tử đẹp như thánh nữ xuất hiện, hai mắt chợt sáng ngời.

- Mau! Mau cứu người, đừng ngây ra đó!

Tả Thủ Tả Ái vội vàng chỉ huy mấy người xung quanh, mấy tên đồng đội như ong vỡ tổ ào ào đi lên, vài hit xong đời con quái vật.

- Mỹ nữ, ta gọi là Tả Thủ Tả Ái, gọi ta là Tả Thủ được rồi, xin hỏi ngươi không làm sao chứ?

Tả Thủ Tả Ái bộ dáng như thân sĩ tới gần Tử Cảm Lãm quan tâm hỏi, nếu Tử Cảm Lãm không biết trước sự tích huy hoàng của tên này, khẳng định sẽ không thể nào ngờ được tên gia hoả này thực chất là một tên xấu xa phong lưu thành tính.

Bất quá, kế hoạch thuận lợi!

Nhìn thấy hình dáng của Tả Thủ, Tử Cảm Lãm không khỏi có chút kích động, kế hoạch đã thành công một nửa.

- Ta không sao, cảm ơn các ngươi đã cứu giúp, nếu không ta đã nguy hiểm rồi!

Tử Cảm Lãm vội vàng nói cám ơn, khuôn mặt nhỏ nhắn chợt ửng hồng, khiến cho Tả Thủ nhìn thấy thất thần một hồi.

- Chuyện nhỏ thôi, không biết ta có thể biết tên nàng để có thể thêm hảo hữu, sau nếu mỹ nữ có việc cứ tìm đến ta!

Tả Thủ thật sự hỏi cũng có kỹ xảo.

Đến rồi, đến rồi!

Tử Cảm Lãm như mở cờ trong bụng thầm nghĩ.

- Đương nhiên có thể, ta tên gọi Tử Cảm Lãm!

Áp chế nội tâm đang kích động, Tử Cảm Lãm nói ra tên của mình, việc này tương đương với kế hoạch của nàng thành công bước đầu tiên.

- Tử Cảm Lãm?

Tả Thủ ngẩn người, cẩn thận nhìn về khuôn mặt của Tử Cảm Lãm đang bị một tấm lụa mỏng màu bạc che khuất.

- Đích thật là nàng!

Chung quanh mấy người đều gật đầu xác nhận nói.

….

Diệp Trần vốn dự định tranh thủ ban ngày login, nhưng sau khi xảy ra sự kiện giết NPC cướp đồ, nhớ tới lời nói của Tác Lỵ Á, không thể tiếp xúc với bất kỳ một NPC Quang minh tín đồ nào, tiếp xúc bất kỳ NPC nào đều có nguy hiểm, bèn quyết định ăn chơi cả ngày không Onl.

Dù sao ban ngày cũng muốn lắp đặt thiết bị khống chế trong phòng, hơn nữa hơn hai tháng quá, nếu không phải cắm đầu trong trò chơi thì lại đi công tác, đều không cùng hai tiểu loli này chơi đùa, chi bằng hôm nay cho hai nhóc chơi một bữa thật vui vẻ.

Buổi sáng sau khi cùng hai tiểu loli ăn sáng, thì thiết bị giám sát trong phòng đã được đưa tới, mất thêm nửa giờ nữa, theo yêu cầu của Diệp Trần, thiết bị đã được lắp ráp xong xuôi.

- Diệp ca ca, thứ này để làm gì vậy?

Hai tiểu loli thì thầm to nhỏ một hồi rồi tò mò hỏi Diệp Trần.

- Hắc hắc, từ sau ca mặc dù không đi làm bên ngoài nữa, bất quá ca muốn ở nhà làm một chuyện, không thể chơi đùa cùng các ngươi được, các ngươi có thể dùng thứ này nói chuyện với ca, ca ca cũng có thể chứng kiến tình hình các ngươi ở trong phòng.

Diệp Trần ngồi xổm trước mặt hai nhóc hắc hắc cười, hướng dẫn cách sử dụng.

Hai tiểu loli hiển nhiên thông minh hơn xa so với trẻ em cùng lứa tuổi, chẳng bao lâu đã học xong cách dung, Diệp Trần không khỏi kinh ngạc.

- Buổi chiều ca không bận, đưa các ngươi đi tới công viên trò chơi nhá!

Sau đó Diệp Trần trịnh trọng tuyên bố sự kiện khiến cho cả hai nhóc thập phần cao hứng.

Sau khi dùng xong cơm chưa, Diệp Trần trang điểm một chút cho hai nhóc, rồi đưa hai nhóc đang nóng lòng muốn ra khỏi cửa tới công viên trò chơi phụ cận.

Hai tiểu la lỵ hiển nhiên chưa có đến công viên trò chơi bao giờ, sau khi qua cánh cổng náo nhiệt, hai đôi mắt đen tò mò bắt đầu nhìn đông nhìn tây.

Thấy vậy, Diệp Trần cũng không tiếc tiền, thấy hai tiểu la lỵ muốn chơi cái gì liền trực tiếp cho hai nàng chơi xả láng.

Hai tiểu la lỵ chơi thật vui, thời gian cũng rất nhanh trôi qua, rất nhanh trời đã chạng vạng.

- Được rồi! Hôm nay chơi đến đây thôi! Hôm sau ca lại đưa các ngươi đến đây nữa!

Điên cuồng chơi cùng hai tiểu la lỵ, Diệp Trần cho dù thân thể cường tráng cũng có chút mệt mỏi, nếu không phải hai tháng công tác tại công trường làm thân thể hắn cường tráng hơn rất nhiều, lúc này chỉ sợ hắn đã mệt đến mức nằm vật ra mặt đất, mà khiến Diệp Trần không nói lên lời, chính là hai tiểu la lỵ dường như vẫn chưa biết mệt, vẫn còn muốn chơi tiếp.

Nghe được lời nói của Diệp Trần, Tiểu Lan cùng Tiểu Tĩnh đều không cam lòng gật đầu, nhưng cũng không giở tính tình trẻ con ra.

Kéo hai bàn tay nhỏ bé của hai tiểu la lỵ, ba người cùng nhau trở về phòng trọ. Trên đường về, Diệp Trần nhìn thấy một tờ thông báo dán trên tường, khiến hắn bước chậm lại vài nhịp.

- Ca làm sao vậy?

Hai tiểu cô nương kỳ quái nhìn tới.

- Không gì, thông báo tìm người thôi mà!

Diệp Trần lắc đầu, mang theo hai tiểu cô nương tiếp tục trở về.

- Ca đừng lừa gạt chúng ta, ta biết là thông báo tìm chúng ta mà!

Tiểu Lan thì không nói gì, còn Tiểu Tĩnh liếc mắt nhìn thấy tờ thông báo kia, đi một hồi lâu rồi thấp giọng nói.

- Không cần lo lắng, bức hoạ kia chỉ là vẽ thôi, không giống với các ngươi lắm!

Diệp Trần an ủi nói.

Hai tiểu la lỵ nghe vậy đều khẽ gật đầu, nhưng sự lo lắng trên khuôn mặt nhỏ bé thì chưa vơi đi chút nào.

Về đến nhà, ba người ăn cơm xong, Diệp Trần cho hai nhóc đi xem TV, còn hắn lên mạng tra một chút tin tức.

Tuy rằng bức hoạ trên bố cáo rất mơ hồ, nhưng Diệp Trần biết nếu vẫn ở nơi này, không bao lâu nữa bọn họ sẽ tìm ra, muốn hai tiểu la lỵ không bị bắt trở về, tốt nhất là mau chuyển nhà, hơn nữa chuyển tới vùng ngoại ô, như vậy cho dù hai tiểu la lỵ có ngẫu nhiên ra bên ngoài chơi cũng không bị người để ý.

Tra xét một chút về các phòng trọ ở vùng ngoại ô, không bao lâu Diệp Trần cũng tìm được một nơi có chỗ thuê phòng khá ưng ý, từ nội thất đến bố trí, xem qua giá cả chắc cũng phải rất cao, ai dè giá chỉ có 2000 một tháng, cũng không quá đắt.

Tiền thuê so với phòng của Diệp Trần hiện tại thì đắt gấp đôi, nhưng hiện tại Diệp Trần trong trò chơi đã dần có năng lực kiến tiền, đợi lát login, trong sàn giao dịch bán được hết,hắn có thể tới trang Web giao dịch bán 1 vạn km tệ, thuê phòng cũng có thể thuê được năm tháng. Năm tháng thời gian mà hắn không thể kiếm được số tiền lời như vậy thì hắn thà đâm đầu vào đậu hũ chết đi còn hơn.

Diệp Trần quyết định hai ngày nữa sẽ đi xem qua phòng, nếu thích hợp lập tức chuyển luôn.

Gắn 2 micro thành vòng cổ cho 2 tiểu la lỵ, miễn cho hai nàng đùa chơi mà rơi mất, Diệp Trần giống như thường ngày login vào trò chơi.

Thời gian có thể triệu hồi Tác Lỵ Á còn hơn 10h, tiếp tục chờ cũng không phải là cách, Diệp Trần định login rủ Pháp Hào đi luyện cấp một hồi rồi tính sau.

- Lão đại ngươi cuối cùng cũng onl rồi!!!!

Diệp Trần mới login, Pháp Hào rút cục cũng thời dài nhẹ nhõm pm cho hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện