Hôm nay, Lâm Vô Ý không đi đón cháu trai nhỏ, cũng không viết kịch bản của cậu, chỉ vẽ tiếp truyện cho cháu trai nhỏ. Lâm Vu Hồng đã trở lại, hơn nữa còn trốn làm quang minh chính đại, tất nhiên Lâm Vô Ý sẽ ở cùng. Đến trưa, Lâm Vô Ý làm mỳ Ý hải sản và súp borsch. Một nồi súp borsch lớn, Lâm Vu Hồng và Lâm Vô Ý mỗi người chỉ ăn một bát, còn lại đều vào bụng ba bạn nhỏ, Ethan là nhiều nhất.

Tâm tình của Lâm Vu Hồng rất tốt, cả Lâm Vu Chu đêm qua có uống rượu, hôm nay vẫn phải xấu số mà đi làm cũng có tâm tình tương đối tốt. Tuy rằng bởi vì ám ảnh tâm lý nên người kia từ chối làm bước cuối cùng với họ, nhưng đã có được “nụ hôn đầu tiên” của người nọ nên họ cũng không lo lắng, thân thể người nọ sớm hay muộn cũng hoàn toàn thuộc về họ, vấn đề chỉ là thời gian. Hiện tại bọn họ đều đang hưởng thụ quan hệ tình yêu cuồng nhiệt cùng người nào đó.

Sau khi công ty “Diều” trải qua thời kỳ quá độ rối loạn ngắn ngủi, kỳ tích về nghiệp vụ đều tăng trưởng. So sánh với hai tập đoàn lớn của Lâm Thị đã vững bước trong việc vận hành, tân chủ tịch kiêm tổng giám đốc Lâm Vu Chu sẽ không được tốt số như hai người anh Lâm Vu Chi và Lâm Vu Hồng. Lâm Vu Hồng vẫn tỏ thái độ đối với “Diều” giống như lúc ban đầu, tuyệt đối không can thiệp. Đàn ông của Lâm gia luôn luôn kiêu ngạo, tuy rằng vừa mới tiếp nhận công ty tất nhiên sẽ gặp phải rất nhiều khó khăn, nhưng phần lớn đều do Lâm Vu Chu tự nghĩ biện pháp giải quyết, anh trai có thể làm gì anh cũng làm được. Huống chi dưới tình huống họ có chung người yêu, Lâm Vu Chu cũng không muốn có biểu hiện quá kém so với anh mình, kết quả chính là Lâm Vu Chu bận rộn rất nhiều việc. Ngoại trừ buổi tối thỉnh thoảng ôn tồn cùng Lâm Vô Ý ra, thời gian còn lại anh đều làm việc.

Đối với người thuộc thế hệ này của Lâm gia mà nói, ý nghĩa của “Diều” còn vượt xa so với “Huy Lai” và “Chính Đầu”, bảo vệ “Diều” không chỉ là không cô phụ mong đợi của ông nội, cũng là lời hứa hẹn với người nào đó. Dù ngày nào cũng ở công ty bận rộn đến mức thời gian ăn cơm cũng không có, Lâm Vu Chu cũng vui vẻ chịu đựng.

Tối qua uống rượu, trưa nay Lâm Vu Chu không đến nhà ăn của công ty cùng các nhân viên, mà là tự mang tiện lợi ngồi “ăn mảnh” trong phòng làm việc. Sau mỗi lần họ có buổi xã giao phải uống rượu, Lâm Vô Ý đều tự chuẩn bị tiện lợi để họ mang đi vào ngày hôm sau, tất nhiên luôn là những món nhẹ tốt cho dạ dày.

Có người gõ cửa, Lâm Vu Chu đang vừa ăn cơm vừa xem văn kiện liền ngẩng đầu: “Vào đi.”

Cửa mở, Lâm Vu Chu đặt văn kiện trong tay xuống, kinh ngạc: “Lê đổng không đi ăn cơm à?”

Lê Yến đi vào đóng cửa lại, ngồi xuống ghế trước bàn làm việc, hỏi: “Chủ tịch, tin tức Cerf-volant tiên sinh viết kịch bản cho công ty có xác thực không? Hiện tại khắp nơi đều chú ý đến “Diều”, đến cả giới giải trí của Âu Mỹ cũng chú ý đến chuyện này, sáng nay tôi nhận được ba cuộc điện thoại từ những người đại diện của các đạo diễn bên Mỹ, muốn chỉ đạo bộ phim của Cerf-volant, chứ đừng nói đến đạo diễn và diễn viên ở châu Á. Hiện tại đạo diễn và nghệ nhân có chút tiếng tăm của Hongkong và nội địa đều nhìn chằm chằm vào “Diều”, đây mặc dù có rất nhiều chỗ tốt đối với công ty, nhưng áp lực của toàn thể ban giám đốc cũng rất lớn, chắc ngài cũng biết chứ.”

Lâm Vu Chu gật đầu, rồi mới nói: “Cho tôi mười phút, tôi ăn xong trước, sau đó chúng ta bàn luận kế hoạch tiếp theo.”

“Được.”

Ngoại trừ những nhân viên đã làm việc cùng mình trước đây ra, trong công ty Lâm Vu Chu tín nhiệm hơn cả chính là Lê Yến. Lê Yến là một người làm việc rất kiên định và nghiêm túc hơn nữa cũng không so đo lợi ích cá nhân. Trong thời kỳ khó khăn nhất để Lâm Vu Chu làm chủ “Diều”, Lê Yến đã trợ giúp rất nhiều cho anh. Chỉ là Lê Yến này không chỉ trong cuộc sống mà ngay cả trong công việc cũng vô cùng kín tiếng, ở trong công ty lúc gặp mặt Lâm Vu Chu cũng tuyệt đối là để giải quyết công việc chung, không hề tự mình bày tỏ điều gì, cho nên khi Lâm Vu Chu gặp mặt cô càng thêm tôn trọng và hợp tác trong công việc. Bất quá đối với một khốc nam như Lâm Vu Chu, sau khi đã kết thúc cuộc sống độc thân, anh sẽ không có những tiếp xúc cá nhân với những người phụ nữ khác nữa, Lê Yến kín tiếng như vậy có thể nói chính là hợp ý anh.

Mười phút, Lâm Vu Chu nhai tỉ mỉ nuốt từ từ toàn bộ tiện lợi tình yêu mà Lâm Vô Ý làm cho anh vào bụng. Súc miệng, lau miệng, Lâm Vu Chu gọi trợ lý mang hai chén trà đến, cũng dặn dò trợ lý trong lúc anh và Lê Yến trao đổi, đừng để ai quấy rầy.

Trong lúc Lâm Vu Chu ăn cơm Lê Yến vẫn luôn nhìn vào hộp cơm tiện lợi của Lâm Vu Chu. Trong tiện lợi của Lâm Vu Chu chỉ có một miếng cá rán, còn lại đều là đồ chay. Bất quá canh, cơm, hoa quả đều không ít. Trong ấn tượng của Lê Yến, số lần Lâm Vu Chu mang tiện lợi cũng không ít, một tuần phải có đến hai, ba lần. Mà lúc cô vừa quen biết Lâm Vu Chu, Lâm Vu Chu nghiện thuốc lá khá nặng, cũng rất thích uống café, bất quá hiện tại rất hiếm khi thấy Lâm Vu Chu hút thuốc hay uống café. Không biết tại sao, Lê Yến nghĩ đến một người. Một người sẽ rất tương xứng với tiện lợi, với trà, một người tuyệt đối sẽ không hút thuốc. Mà nếu người kia là…

Lê Yến có chút hoảng hốt. Lâm Vu Chu nhìn Lê Yến đang thất thần, ho khan hai tiếng, Lê Yến nhanh chóng phục hồi từ trong suy nghĩ nào đó khiến cô khó bình ổn nỗi lòng, cười xin lỗi.

Lâm Vu Chu bắt đầu câu chuyện: “Lê đổng ăn cơm rồi à?”

Lê Yến thuận theo lời Lâm Vu Chu nói, làm cho mình thoải mái mà trả lời: “Tôi rất hâm mộ chủ tịch có khẩu vị tốt như thế, hơn nữa không hề lo lắng sẽ bị mập ra. Làm phụ nữ chuyện buồn bực nhất chính là phải nhẫn nại khi đối mặt với mỹ thực. Gần đây tôi đang giảm béo.”

Lâm Vu Chu không mang theo nửa chút không tôn trọng mà quét mắt nhìn khắp vóc dáng hơi đầy đặn của Lê Yến, đồng ý gật đầu: “Phụ nữ tôi quen có mười người thì cả mười người đều giảm béo, tôi rất may mắn khi không phải phiền não về phương diện này.”

“Dáng người của chủ tịch không tồi.” Lê Yến cũng nói thẳng không chút khiêu khích.

Đột nhiên Lâm Vu Chu lộ ra nụ cười thản nhiên khó lúc có được: “Cô nên biết dáng người của hai người anh của tôi cũng không tồi, tôi không thể thua kém họ được.”

Ánh mắt Lê Yến trầm xuống, làm như thuận miệng nói: “Dáng người của hai vị Lâm đổng quả thực được giữ gìn không tồi, không biết có bao nhiêu nghệ nhân hâm mộ điều kiện thân thể của các anh. Bất quá Lâm tiên sinh có chút gầy.”

Trong tim Lâm Vu Chu đau đớn một trận, nói: “Ông nội tôi qua đời là đả kích rất lớn đối với cậu ấy.”

“Thực xin lỗi.” Bàn tay đặt dưới bàn của Lê Yến bất giác nắm chặt lại.

Không thích nhắc đến Lâm Vô Ý trước mặt người khác, Lâm Vu Chu lập tức chuyển đề tài: “Kịch bản của Cerf-volant nhất định chúng ta có thể có được, tôi có thể cam đoan. Chỉ là thời gian vẫn chưa thể xác định được. Kịch gia nổi danh như cậu ấy, chúng ta không nên thiếu chút ít kiên nhẫn, không phải sao?”

Hai nắm tay Lê Yến run lên, Lâm Vu Chu chắc chắn về chuyện Cerf-volant viết kịch bản cho họ như thế, hơn nữa nhìn qua trông như có quen biết với Cerf-volant, Lê Yến phải cố gắng tự nói với mình hãy bình tĩnh, bình tĩnh.

“Vậy thì, chủ tịch, sau khi kịch bản viết xong, có thể, cho tôi xem không?” Lê Yến cố giữ tỉnh táo hỏi.

Lâm Vu Chu gật đầu không chút nghĩ ngợi nói: “Trước khi xác định được đạo diễn và diễn viên chính, tôi cũng không định để quá nhiều người đọc kịch bản của Cerf-volant. Tôi tin Lê đổng sẽ giữ kín nội dung của kịch bản.”

Nhẫn nại nội tâm đang hét toáng lên, Lê Yến gật mạnh đầu: “Đó là đương nhiên. Tôi có một ý tưởng. Có thể mời Cerf-volant tiên sinh để lộ ra một chút về diễn viên cần xác định cho kịch bản không, chúng ta có thể chọn lựa diễn viên và đạo diễn cùng lúc với việc kịch bản được sáng tác, coi như là tạo uy thế cho bộ phim và cho công ty, ngài thấy sao? Căn cứ theo cách làm như thường lệ của Cerf-volant tiên sinh, sự nổi tiếng của đạo diễn và diễn viên không phải điều kiện đầu tiên mà anh ta cân nhắc đến, nếu chúng ta có đủ thời gian, có lẽ có thể chọn được người thích hợp nhất.”

Lâm Vu Chu nghiêm túc suy nghĩ một lát mới nói: “Đề nghị của cô không tồi, bất quá chuyện này vẫn phải suy xét cẩn thận, mấy ngày nữa tôi sẽ cho cô câu trả lời thuyết phục.”

“Vâng.” Lê Yến đứng lên. “Vậy tôi không quấy rầy chủ tịch.”

“Được.”

Lê Yến đi rồi, Lâm Vu Chu rơi vào trầm tư. Đề nghị của Lê Yến không tồi, anh cũng chưa từng nghĩ đến. Nếu chuyện này hoàn thành, tình thế sau này của “Diều” sẽ tăng nhuệ khí đến mức không tưởng, cho dù Quách Điền Sơn có mang hết tất cả đi anh cũng không sợ, bất quá vẫn phải trưng cầu ý kiến của Vô Ý đã. Nghĩ đến đây, ngược lại Lâm Vu Chu không hề lo lắng. Cerf-volant chính là Vô Ý, có chuyện gì để về nhà nói cũng được, không gấp gáp đến một buổi chiều hôm nay. Nhớ lại tối qua người nào đó nói hái nấm, Lâm Vu Chu lại không khỏi hắc tuyến, có cây nấm nào lớn như của anh sao? Từ sau khi Thẩm Tiếu Vi dọn về nhà cũ có rất ít thời gian ở cùng ba mẹ và em gái. Buổi tối hai ngày nay tạm thời anh không có cơ hội ôn tồn cùng người nào đó, Thẩm Tiếu Vi liền về nhà hai ngày. Đàn ông theo đuổi Như Vi càng ngày càng nhiều, làm anh trai như anh vẫn phải quan tâm mới được.

Hôm nay Thẩm Như Vi không có tiết học, cô đã lấy bộ lễ phục dạ hội mà cô thích nhất từ trong tủ quần áo ra để đứng trước gương thưởng thức đến lần này là lần thứ n. Con gái của toàn bộ đất Hongkong này có được lễ phục dạ hội của “ZOE” tuyệt đối không vượt quá năm người, cô chính là một trong số đó. Bộ lễ phục dạ hội cậu nhỏ cho cô là thuần một màu trắng, cách thiết kế kết hợp giữa cổ điển và hiện đại, những hoa văn màu trắng phức tạp cùng đồ trang sức càng phụ trợ cho nét tôn quý của chiếc váy này. Cô chỉ mặc thử đúng một lần, sau đó cũng không nỡ mặc, sợ làm hỏng nó. Mặc chiếc váy này trông cô giống hệt như công chúa, một cô công chúa đang chờ bạch mã vương tử đến cầu hôn, Như Vi bắt đầu chìm trong ảo tưởng tốt đẹp của tình yêu. Nếu bạch mã vương tử của cô có thể giống như cậu nhỏ thì tốt biết bao nhiêu.

Nuốt nước miếng, Như Vi cũng thất vọng đến lần thứ n rồi cẩn thận treo chiếc váy vào tủ quần áo. Cậu nhỏ là độc nhất vô nhị, đám đàn ông theo đuổi cô ngay cả một phần mười cậu nhỏ cũng kém rất nhiều, đàn ông tốt của Hongkong rốt cuộc đều đi đâu cả rồi? Thẩm Như Vi vốn đã không có hứng thú với những người đàn ông theo đuổi cô, hiện tại lại càng thêm không có hứng thú. Cuối tuần này có một buổi vũ hội, là con gái của Thẩm gia, tất nhiên sẽ trở thành đối tượng được mời đến vũ hội. Trước nay Thẩm Như Vi đều dựa vào tâm tình mới tham gia, nhưng trong buổi vũ hội cuối tuần những thiên kim tiểu thư có máu mặt của Hongkong đều tham dự, tất nhiên Thẩm Như Vi không thể làm mất mặt mũi của Thẩm gia, nhưng phải tìm ai để đi cùng mình đây?

Trước kia đều tìm anh trai làm hộ hoa sứ giả, nhưng lần này Thẩm Như Vi do dự, cô muốn tìm cậu nhỏ cơ. Nhớ rõ cậu nhỏ từng nói sẽ đến vũ hội cùng cô, làm hộ hoa sứ giả cho cô, Thẩm Như Vi liền mê say không thôi, đến lúc đó nhất định sẽ có vô số người hâm mộ cô. Nghĩ tới nghĩ lui, Thẩm Như Vi vẫn bấm số di động của cậu nhỏ.

Nghe thấy cháu gái ngoại muốn mình đi cùng đến tham dự buổi vũ hội, Lâm Vô Ý không chút nghĩ ngợi liền gật đầu đáp ứng ngay, nhanh đến nỗi làm cho Lâm Vu Hồng ở cạnh cậu không có đến nửa chút thời gian để ngăn cản. Tham dự vũ hội cùng cháu gái ngoại là rất bình thường mà, Lâm Vô Ý cúp điện thoại xong nhìn thấy Lâm Vu Hồng đen mặt, cậu vô tội chớp chớp mắt mấy cái, Vu Hồng sao vậy?

“Vô Ý, cậu muốn tham dự vũ hội cùng Như Vi?”

“Đúng vậy, tôi nói muốn làm hộ hoa sứ giả cho Như Vi mà.” Lâm Vô Ý nắm tay. “Tôi nhất định sẽ mở to mắt để giúp Như Vi tìm được bạch mã vương tử thích hợp nhất.”

Lâm Vu Hồng đau đầu, ôm người kia vào lòng, trầm giọng: “Tôi không thích cậu đi.”

“Tại sao?” Lâm Vô Ý buồn bực. “Tuy rằng tôi không cao như các cậu, nhưng tuyệt đối có năng lực làm hộ hoa sứ giả cho Như Vi.” Sao có thể đả kích cậu như vậy chứ? Vu Hồng thật xấu xa. Lâm Vô Ý chọc mạnh vào cơ ngực Lâm Vu Hồng: “Tôi cũng là đàn ông.”

Lâm Vu Hồng bất đắc dĩ xoa trán, bắt lấy tay người nào đó nói: “Tôi không thích cậu đi là không muốn quá nhiều người nhìn thấy cậu, tôi sẽ ghen.”

Lâm Vô Ý đang bất bình nhất thời nở nụ cười: “Hóa ra là Vu Hồng ghen nha. Tôi là người gặp người thích mà.”

Người này thực sự là không có một chút tự giác!

“Tôi gọi điện thoại cho Như Vi, bảo con bé đi tìm Tiếu Vi đi cùng.” Nói xong, Lâm Vu Hồng muốn lấy điện thoại. Lâm Vô Ý đè tay anh lại, lắc đầu: “Không được, tôi đã đáp ứng Như Vi rồi, Như Vi sẽ thất vọng đó.” Rồi cậu sờ mặt Vu Hồng, dỗ như dỗ Ryan và Andrew: “Yên tâm yên tâm, tuy rằng tôi là người gặp người thích nhưng tôi sẽ ngoan ngoãn về nhà mà.” Tiếp đó cậu nói bên tai Vu Hồng: “Tôi sẽ không yêu người khác đâu, tin tôi đi.”

“Tôi không thích người khác nhìn thấy cậu.” Khóe miệng Lâm Vu Hồng cong nhẹ lên.

“Hì hì…” Lâm Vô Ý cười ngọt ngào, đứng lên kéo Vu Hồng: “Giúp tôi chọn quần áo đi, tôi muốn làm cậu nhỏ đẹp trai nhất toàn Hongkong.”

“Cậu đã rất đẹp trai rồi, không cần đẹp trai nữa đâu.” Lâm Vu Hồng bất động.

“Vậy Vu Hồng đi giúp tôi đi.” Dùng sức kéo mạnh Lâm Vu Hồng lên, Lâm Vô Ý không hề có nửa chút ý thức nguy hiểm nào đang kích động kéo người kia lên lầu, đến phòng thay quần áo của cậu để chọn quần áo.

Nhìn dáng vẻ đầy hăng hái của Lâm Vô Ý, Lâm Vu Hồng gọi điện thoại cho thư ký, để thư ký tìm xem có thiệp mời tham dự vũ hội vào cuối tuần không, anh đồng ý tham dự. Dưới lầu, Dư Hoa Sinh nhìn hai người tay trong tay lên lầu, ánh mắt sâu xa.

Buổi tối tan tầm về nhà, Thẩm Tiếu Vi vừa nghe em gái nói Vô Ý đáp ứng tham gia vũ hội cùng cô, lúc ấy liền nóng nảy: “Sao em không bảo anh đi cùng em? Em không biết trong vũ hội có bao nhiêu sắc lang à?”

Thẩm Như Vi ủy khuất: “Cậu nhỏ nói nguyện ý làm hộ hoa sứ giả cho em mà.” Sau đó cô lẩm bẩm: “Cậu nhỏ đẹp trai hơn anh.”

Thẩm Tiếu Vi không còn biết nói gì: “Cũng vì cậu nhỏ đẹp trai hơn anh nên anh mới lo lắng! Em có biết có bao nhiêu người theo đuổi cậu nhỏ không? Có biết tại sao bọn anh không để cậu nhỏ xuất đầu lộ diện không? Chính là không muốn có quá nhiều người chú ý đến cậu ấy! Cậu ấy đi siêu thị còn có thể bị người ta đến bắt chuyện, em còn bảo cậu ấy đến vũ hội?”

Thẩm Như Vi ngây người, cô thực sự không nghĩ nhiều như thế! Lâm Chiếu Trinh vừa nghe lập tức hỏi: “Cậu nhỏ con có rất nhiều người theo đuổi?” Thẩm Văn cũng rất bát quái mà buông đũa xuống.

Thẩm Tiếu Vi hạ giọng: “Nhiều lắm. Nếu không phải ông ngoại ngăn cản, không biết cậu nhỏ đã bị người khác đoạt đi từ bao giờ rồi, đâu có thể đến giờ vẫn độc thân. Đó cũng là một trong những nguyên nhân tại sao ông ngoại đồng ý diễn trò cùng cậu nhỏ. Mẹ, hiện tại xã hội cởi mở như thế, cậu nhỏ vừa về Hongkong đã bị Redmond chú ý đến, nếu còn “xuất đầu lộ diện” nữa, mọi người nghĩ hậu quả sẽ thế nào?”

Lâm Chiếu Trinh vốn đã tuyệt đối yêu quý em trai vừa nghe xong liền sợ, vội nói: “Như Vi, con mau nói với cậu nhỏ không cần đi cùng con đi.”

Thẩm Như Vi cũng không buồn phiền, lập tức gọi điện thoại ngay, vạn nhất cậu nhỏ bị người khác theo đuổi thì sao. Cô giật mình một cái, đừng mà đừng mà, cô không cần có mợ nhỏ, nam hay nữ cũng không cần.

Nhưng chờ Thẩm Như Vi gọi điện thoại xong, cô mếu máo nói: “Cậu nhỏ nói muốn đi cùng em, đã chọn quần áo xong rồi. Anh, làm sao bây giờ?”

Thẩm Tiếu Vi vỗ trán, chẳng lẽ anh họ Vu Hồng không ngăn cản sao?

“Tiếu Vi, con cũng đi cùng đi, đừng để cậu nhỏ con bị đám sắc lang chú ý đến.” Buổi vũ hội cuối tuần là vũ hội của người trẻ tuổi, nếu không Lâm Chiếu Trinh nhất định sẽ đi.

“Sau này không được tìm cậu nhỏ nữa.” Trừng mắt với em gái một cái, Thẩm Tiếu Vi cũng chẳng có tâm tình ăn cơm, đi gọi điện thoại hỏi thư ký xem có nhận được thiệp mời tham dự vũ hội không. Thẩm Như Vi rất tự trách, cô cũng chạy mất. Cô muốn đi cùng chị họ!

Bên bàn cơm nhất thời chỉ còn lại vợ chồng Lâm Chiếu Trinh, Thẩm Văn cảm khái: “Trước kia con gái xinh đẹp sẽ lo lắng, hiện tại con trai đẹp trai cũng phải lo lắng nhiều.”

Lâm Chiếu Trinh bỏ đi vẻ lo lắng vừa rồi, tự hào nói: “Là em trai em mà, gen của Lâm gia chúng ta là rất tốt đó.”

“Rất tốt rất tốt, ha ha…”

Lâm Vu Chu trở về từ công ty vừa nghe thấy Lâm Vô Ý muốn tham gia vũ hội cùng Như Vi, cũng là trăm lần không đồng ý, nhưng Lâm Vô Ý rất kiên trì. Tuy rằng cậu là người gặp người thích, nhưng không đến nỗi có nguy hiểm gì đâu. Huống chi Vu Huệ cũng gọi điện nói sẽ tham gia, có thể làm hộ hoa sứ giả cùng tham dự vũ hội với hai cô cháu gái, là việc mà cậu nên đáp ứng ngay lập tức. Vừa nghĩ tới hai cô cháu gái của mình mặc lễ phục dạ hội xinh đẹp vào, trở thành tiêu điểm của buổi vũ hội, Lâm Vô Ý liền kiêu ngạo cực kỳ, con cái của Lâm gia bọn họ là ưu tú nhất.

Lâm Vô Ý kiên trì, Lâm Vu Chu cũng giống Lâm Vu Hồng và Thẩm Tiếu Vi, để trợ lý tìm xem có thiệp mời của vũ hội không. Ethan vừa nghe ông chú nhỏ tham gia vũ hội, lập tức cũng tỏ vẻ muốn đi. Lâm Vô Ý vung tay lên, cùng đi!

Lâm Vu Hồng, Lâm Vu Chu và Thẩm Tiếu Vi cũng không biết, Lâm Vô Ý nhiệt tình muốn đến vũ hội như thế không chỉ đơn giản là trước đây đã đáp ứng Như Vi. Vu Chi sắp về rồi, cậu định sau khi Vu Chi về sẽ mở “món quà” ba tặng cậu, cậu rất sợ, không phải sợ ba không để lại gì cho mình, mà là sợ bản thân mình không chịu nổi. Ba qua đời, là vết thương cả đời trong tim cậu.

__Hết chương 98__
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện