Chương 53
Ngay khi cô đang bị chìm đắm trong vẻ đẹp của thiên nhiên, tiểu lâm đột nhiên đi tới sau đưa cô tới, ở trong xe nói cho cô một câu như vậy.
“Hả?”
Cô trực tiếp vào? Tiểu Lâm không vào cùng sao?
Ôn Hủ Hủ lập tức thu hồi tâm tư, chạy trở về xe hỏi: “Anh không đi vào sao? Tôi chưa từng tới, hơn nữa… anh cũng không vào cùng, nếu như tôi cứ như vậy đi vào, hắn sẽ…”
“Không đâu phu nhân, tôi đã nói chuyện với ngài ấy rồi, bây giờ cô cứ trực tiếp đi vào là được rồi, không có việc gì đâu. Ha.”
Tiểu Lâm ở trong xe cười an ủi cô, vẻ mặt kia, cô chắc chắn anh ta đang nói dối.
Nhưng thực tế thì sao?
Ôn Hủ Hủ bước vào cánh cổng kia thì Tiểu Lâm sẽ nhấn chân ga lập tức chuồn đi.
Ôn Hủ Hủ nghe vậy, lại không để ý tới động tác nhỏ của anh ta, còn tưởng rằng là thật, cho nên cuối cùng chỉ có thể cầm đồ trên tay mạnh dạn đi vào.
Nói thật, cô thực sự có chút e ngại với tên bạo chúa kia.
Vài phút sau, trước cửa tòa nhà số 1.
Quả nhiên, sau khi Ôn Hủ Hủ đi tới thấy khu biệt biệt thự nằm tĩnh lặng giữa rừng hoa, cô cứ nghĩ khi bước vào đây sẽ có rất nhiều vệ sĩ sẽ xuất hiện ngăn cản cô.
Nhưng cuối cùng lại không có ai xuất hiện.
Cô định thần lại, cầm túi kim trong tay, cô nhìn cảnh cửa lớn đang có ánh đèn chiếu ra, liền bước nhanh về hướng đó.
“Người đâu?”
Có chút kỳ quái, khi cô thật vất vả để đến được cổ biệt thự, cô đứng đó nhìn vào không ngờ phát hiện trong sân nguy nga tráng lệ không có một bóng người.
Chẳng lẽ là hắn ở trên lầu?
Với ý nghĩ đó, cô liền dứt khoát nhấc chân đi vào.
Nhưng mà khi cô định để giày của mình lên kệ thì vô tình nhìn thấy ở đó có một đôi dép lê màu hồng.
Nó nhỏ nhắn xinh xắn, phía trên còn có mấy đóa hoa cúc non đáng yêu, phía trong là đôi giày da nam còn có giày trẻ em, thoạt nhìn có chút bắt mắt như vậy, lại hài hòa như vậy.
Trông giống như, một nhà ba người!
Ánh mắt Ôn Hủ Hủ dán chặt vào đó, trong giây lát giống như có thứ gì đó nặng nề nện vào ngực, đau đớn truyền đến, cô đứng đó thậm chí ngay cả hô hấp cũng khó khăn.
Cái phải chăng là thuộc về người phụ nữ đó.
Lúc trước, cô và anh kết hôn, ngay cả tư cách đến thăm nơi này cũng không có. Nhưng hiện tại, người phụ nữ này cũng đã trở thành nữ chủ nhân của nó, một nhà ba người bọn họ vui vẻ hòa thuận.
Thật trớ trêu!
Ôn Húc Húc đứng ở nơi đó, trong lòng vô cùng đau xót, trên khuôn mặt lạnh lùng đến mức không còn chút biểu cảm nào, ngay cả máu cũng ngưng đọng lại, cô nghĩ về những chuyện của năm năm qua, nhưng hiện tại tất cả những gì cô có thể nhìn thấy là sự trống rỗng và hận thù.