"... Ngươi, chân của ngươi?! ...." Hoắc Lan Tuệ rất nhanh phản ứng lại. Như nhìn thấy giống ma nhìn Hoắc Tinh Tuyền đôi chân. Nàng là đang gặp ác mộng sao?!! Tên nghiệt chủng này hắn chân đã bình phục?!! Hoắc Lan Tuệ dùng lực véo mạnh đùi, đau đớn làm nàng kinh hãi, không giám đi đón nhận sự thật.

"... Ngươi lừa chúng ta?!! " Hoắc Tinh Tuyền hai chân tàn tật, Hạ Tư Viễn dựa vào điểm này nơi nơi nhục nhã hắn.

Hạ Tư Viễn nội tâm sợ hãi suy đoán. Hoắc Tinh Tuyền chân tật, là giả?! Không phải, tuyệt đối không phải. Là bác sĩ đã xác nhận hắn đôi chân mãi mãi không thể bình phục. Vậy tại sao?!

"Các ngươi phản ứng làm ta buồn cười đó. " Hoắc Tinh Tuyền châm chọc nở nụ cười. Ngoài mặt tỏ ra hòà ái thân cận trưởng bối, sau lưng tìm mọi cách muốn giết chết hắn. Những người này ở trước mặt Hoắc lão thái thái có phần thu liễm vẻ mặt chán ghét đối với hắn, nhưng ngày hôm nay Hoắc lão thái thái đã nhìn rõ bộ mặt thật của những con người này?! Hay vẫn là, nàng cũng như những con người giả tạo này mà thôi? "Ngay tại đây, ta xin phép nói luôn. " Hoắc Tinh Tuyền nhìn vui mừng Hoắc lão thái thái nhìn hắn, một chút cảm xúc cũng không có nhìn nàng. Nàng biết, nàng biết hết tất cả. Nhưng thì thế nào?!! Nàng chẳng qua, chỉ muốn làm cao quý tại thượng Hoắc lão thái thái mà thôi. " Ta, Hoắc Tinh Tuyền. Cùng Hoắc gia đoạn tuyệt quan hệ, từ nay về sau với Hoắc gia không còn quan hệ. Những gì của Hoắc gia, ta sẽ không lấy, cũng không cần lấy. Bởi vì, ta ngại do bẩn. "

"Ngươi nói, cái gì?!! " Hoắc lão thái thái trái tim đập bang bang, mạch máu trong cơ thể như bị nhấn nút tạm dừng, có cảm giác bệnh tim muốn tái phát. Nàng ngơ ngác nhìn nam nhân. Tin tưởng hắn nói đùa rồi. Hoắc gia thân thích không giống Hoắc lão thái thái, bọn họ dấu không nổi phấn khích cùng sung sướng tột độ. Hoắc Tinh Tuyền từ bỏ mọi thứ thuộc về Hoắc gia. Vậy gia sản Hoắc lão gia tử cho hắn cũng thuộc về Hoắc gia. Hoắc Tinh Tuyền, mình không rời Hoắc gia.

Hoắc Lan Tuệ khinh thường nhìn nam nhan, nhìn hắn như một cái ngu ngốc suy nghĩ không nên thân tiểu hài tử.

Hắn thật sự có thể từ bỏ?! Không có Hoắc gia, Hoắc Tinh Tuyền sẽ có như ngày hôm nay sao?! Hắn ăn hắn uống hắn mặc đều là Hoắc gia. Hắn lấy cái gì trả cho Hoắc gia?!

"Mạnh luật sư, tiến vào. " Hoắc gia nhìn một thân chính trang, nghiêm túc bộ mặt đẩy kính tiến vào. Mạnh luật sư đến bên cạnh nam nhân, đối với hắn cung kính gật đầu.

"Trong này là toàn bộ tài sản Hoắc lão thái gia chuyển nhượng cho ngài Hoắc. Tiền, bất động sản, nhà ở, khách sạn cùng nhà hàng đều không thiếu. " Mạnh luật sư tác phong chuyên nghiệp nói, không để tâm ánh mắt muốn giết chết hắn Hoắc lão thái thái. " Mời các vị kiểm tra."

Hoắc Lan Tuệ nhanh tay giật lấy thứ đồ vật trong tay Mạnh luật sư, Hạ Tư Viễn nghiêng đầu nhìn qua. Hắn có lời khen với Hoắc Tinh Tuyền nói được làm được. Hoắc Lan Tuệ ghen ghét đến đỏ mắt nhìn nam nhân. Hoắc lão gia tử quả thật bất công, hắn cho Hoắc Tinh Tuyền hơn nữa tài sản mà Hoắc gia có!!

" Trong này, có 1 tỷ. " Nam nhân trong người móc ra một chiếc thẻ đen, từ tốn đặt xuống trước mặt Hoắc lão thái thái. " Trả cho các ngươi, thời gian qua nuôi dưỡng ta. "

" Hoắc Tinh Tuyền, ngươi giám rời khỏi nơi này nữa bước. Ta sẽ chết cho ngươi xem! " Hoắc lão thái thái nhìn nam nhân quyết tuyệt rời đi, không mang theo một tia lưu luyến. Nàng sợ hãi thốt lên, lấy chết tương bức. " Ngươi vì một ngoại nhân, làm đến tuyệt tình như vậy?! " Tất cả đều do Lâm Tử Thanh. Nếu không phải là hắn, nàng cháu ngoại vẫn sẽ ngoan ngoãn nghe lời nàng, nghe nàng sắp đặt mọi chuyện. Nàng hối hận, hối hận làm Hoắc Tinh Tuyền lấy Lâm Tử Thanh.

Nam nhân đầu đều không quay đầu lại, hắn đối với Hoắc gia chỉ còn hận thù. " Dù ngài có chết, cũng không ngăn cản được ta. Nếu ngài muốn chết như vậy, xin cứ tự nhiên. Gặp gia gia rồi, cũng đừng sợ hãi. " Hoắc lão thái thái xụi lơ ngã xuống sàn nhà. Không còn quý giá một lão phu nhân.

Gia sản và số tiền Hoắc Tinh Tuyền giao ra như một củ khoai lang nóng bỏng. Hoắc Văn Hải cầm cự không nối cướp khỏi tay của Hoắc Lan Tuệ. Hoắc Lan Tuệ vừa tức giận vừa sợ hãi, hét lớn. "Ngươi làm gì?!!! "

"Ngươi cũng không thể độc chiếm toàn bộ đi." Không ai quan tâm đến Hoắc lão thái thái suy yếu ngồi trên sàn nhà. Tất cả chỉ lo lắng, làm sao dành được phần hơn về phía mình. Hoắc lão thái thái chứng kiến tất cả, tâm như tro tàn. Nàng đã tạo ra nghiệp quả gì!?

Lâm Tử Thanh nhìn nam nhân hai chân bước ra khỏi Hoắc gia đại trạch, có chút giật mình. Nam nhân mở cửa xe, không nói một lời ôm chặt lấy hắn. Lâm Tử Thanh không nói gì, nhẹ nhàng vỗ vai trấn an nam nhân. Hoắc gia cùng Lâm gia, hắn cùng lão công. Quả là một đôi tuyệt phối. Không ai cần bọn họ, vậy bọn họ chỉ cần có nhau là được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện