Bọn chúng ngay lập tức xông lên mà tấn công các đệ tử Thu Thủy Tông. Dương Tử thì bị một tên nào đấy đấm thẳng mồm mà nằm xuống đất. Bấy giờ hắn đã đứng dậy trên tay cầm Tru Đế Kiếm mà hét lớn:
- Đệ tử Thu Thủy Tông nghe lệnh giết không chưa một ai kẻ nào phản giết không tha!
Đệ tử của Thu Thủy Tông nghe vậy kẻ cầm đao người cầm giáo xông lên mà đánh trả lũ chặn đường. Dương Tử cũng đã nhập cuộc mà lao vào chém giết không ngừng. Sau một trận gió tanh mưa máu thì lũ thổ phỉ chặn đường cũng đã bị dẹp gọn. Dương Tử cùng các đồng môn tiếp tục tiến đến thành đô của Thủy Thương Quốc. Phía Dạ Hy đang tiếp tục dẹp loạn thì có một số thứ gì đó không biết từ đây ra. Liên tục làm các đệ tử mất tích mà không có một dấu vết gì để lại. Dạ Hy cũng truyền âm cho Linh Nhi và nói:
- Linh muội nhớ cẩn thận đã có thứ gì đó bắt mất đệ tử bên ta mà không để lại tung tích. Muội cũng nên cảnh giác!
Linh Nhi cũng đáp lời với dọng điệu gấp gáp:
- Muội biết rồi tỷ cứ tiếp tục đi bên ta đang có thứ gì đó đuổi theo!
Bên này Dương Tử đã bắt đầu tiến được vào thành đô. Dương Tử lập tức ra lệnh cho các đệ tử đi cứu lấy những dân thường. Còn hắn một mình tiến tới hoàng thất của Thủy Thương Quốc. Trên đường hắn lại vô tình gặp được hai tên khá quen mắt nên quyết định dừng lại để nghe ngóng chút tình hình. Một tên chùm áo đen nói rằng:
- Bên ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Tên còn lại chùm áo trắng đáp:
- Xong rồi bên ngươi chắc cũng ổn rồi chứ?
Tên áo đen đáp:
- Ổn rồi. Giờ cứ theo kế hoạch mà làm!
Dương Tử thấy chúng đã chạy đi cũng đành rời đi mà tiếp tục tiến đến hoàng thất. Trên đường đi hắn vẫn hơi khó hiểu về lời hai tên kia nói mà quay ra hỏi Nhẫn Dạ:
- Sư phụ à người có biết chúng định làm gì không?
Nhẫn Dạ cũng đáp lại:
- Nếu không nhầm chúng là người của Quang Minh Tộc và Hắc Ma Tộc. Còn chúng làm gì thì hơi khó nói, nhưng vẫn mong chúng sẽ không dùng tới cấm thuật của hai tộc!
Dương Tử cũng nhớ lại khoảng kí ức kiếp trước khi hắn gặp hai người một kẻ Hắc Ma Tộc một kẻ Quang Minh Tộc. Vì tranh đoạt bảo vật mà chúng đã bị ép đến đường cùng mà phải dùng tới cấm thuật. Chúng tạo ra một sinh vật có cánh của thiên thần nhưng lại cầm kiếm của tula mặt thì dị hợm lại có sáu tay. Khiến bây giờ hắn vẫn còn ám ảnh, nhưng ngoài hình xấu đi không có nghĩa là chúng yếu. Thứ được hai kẻ đấy dùng cấm thuật hoá thành mạnh một cách vô lý. Dương tử lúc ấy là Phá Hư Hậu Kì cũng phải bó tay mà bỏ chạy. Hồi thần hắn cũng đã tới được hoàng thất bên trong thì đổ nát vô cùng khiến hắn cũng khá bất ngờ. Bấy giờ nhóm của Dạ Hy và Linh Nhi cũng tức tốc chạy tới nói. Hai nàng đồng thanh gào lên về phía Dương Tử:
- Dương Huynh chạy mau!
Vừa nói xong hai người cũng bị thứ sinh vật gây ám ảnh cho Dương Tử đánh bật vào trong. Hắn bây giờ mới biết miệng mình đen như thế nào. Bấy giờ hai kẻ càm đầu của Quang Minh Tộc và Hắc Ma Tộc cũng đã bay đến đấy mà nói lớn:
- Thần minh của hai tộc ta đã mách bảo cho chúng ta đi đến sự đẹp đẽ mới sự lột xác mới, hãy đón trào thần của cách ngươi!
Nói xong chúng cũng dùng cấm thuật hoá thành thứ sinh vật ấy và nói lớn:
- Hãy chào đón Quang Ma Tộc!
Dứt công hắn lập tức tung một quả cầu năng lượng khiến cả toà đại điện nổ tung. Dương Tử thì quay ra một góc nôn thốc nôn tháo mà ngẩng mặt lên chửi:
- Oẹ..oẹ hai tên oẹ...oẹ khốn nhà các ngươi có nhất thiết phải biến thành oẹ...oẹ thứ kinh tởm ấy không oẹ...oẹ!
Nghe thấy Dương Tử chửi thứ chúng cho là đẹp đẽ bằng hai từ kinh tởm hắn liền tức giận chỉ tay xuống Dương Tử mà nói:
- Thử sinh vật hạ đẳng như ngươi dám chế diễu sự đẹp đẽ của thần minh bọn ta ban tặng sao? Hãy lấy mạng ngươi để xin lỗi thần minh đi!
Nói xong hắn cũng lao xuống tấn công Dương Tử khiến Dương Tử đang gọi chị huệ cũng phải dừng lại mà đỡ đòn tấn công ấy. Chỉ một nhát chém bình thương thôi mà cũng khiến Dương Tử đỡ mà nún cả đất. Dương Tử lại tiếp tục mỉa mai về vẻ đẹp của chúng:
- Ta đã đi qua bao nhiêu nơi nhìn bao nhiêu thứ, nhưng mặt ngươi là tởm nhất đấy biết không?
Nói xong hắn lập tức đá vào bụng tên kia một phát khiến tên đấy dính hẳn vào tường của hoàng thất. Dương Tử cũng đứng đấy cầm Tru Đế Kiếm trên tay mà gào lớn:
- Tôn chỉ của Sát Phạt Điện là gì?
Các đệ tử đồng thanh đáp:
- Diệt trừ kẻ xấu cứu lấy bách tính - Hành hiệp trượng nghĩa không thẹn với lòng - Lấy dân làm đầu dốc sức bảo vệ - Kẻ nào làm trái chặt đầu dâng lên!
Dương Tử cũng gào lên:
- Giết sạch bọn chúng kẻ nào làm phản giết chết không tha!
Bấy giờ toàn bộ đệ tử Sát Phạt Điện đều lao lên tấn công lũ Quang Ma Tộc kia. Dương Tử cũng lao vào tấn công lấy tên thủ lĩnh. Vậy là một cuộc chiến có quy mô rất lớn đã xảy ra ở Thủy Thương Quốc!
- Đệ tử Thu Thủy Tông nghe lệnh giết không chưa một ai kẻ nào phản giết không tha!
Đệ tử của Thu Thủy Tông nghe vậy kẻ cầm đao người cầm giáo xông lên mà đánh trả lũ chặn đường. Dương Tử cũng đã nhập cuộc mà lao vào chém giết không ngừng. Sau một trận gió tanh mưa máu thì lũ thổ phỉ chặn đường cũng đã bị dẹp gọn. Dương Tử cùng các đồng môn tiếp tục tiến đến thành đô của Thủy Thương Quốc. Phía Dạ Hy đang tiếp tục dẹp loạn thì có một số thứ gì đó không biết từ đây ra. Liên tục làm các đệ tử mất tích mà không có một dấu vết gì để lại. Dạ Hy cũng truyền âm cho Linh Nhi và nói:
- Linh muội nhớ cẩn thận đã có thứ gì đó bắt mất đệ tử bên ta mà không để lại tung tích. Muội cũng nên cảnh giác!
Linh Nhi cũng đáp lời với dọng điệu gấp gáp:
- Muội biết rồi tỷ cứ tiếp tục đi bên ta đang có thứ gì đó đuổi theo!
Bên này Dương Tử đã bắt đầu tiến được vào thành đô. Dương Tử lập tức ra lệnh cho các đệ tử đi cứu lấy những dân thường. Còn hắn một mình tiến tới hoàng thất của Thủy Thương Quốc. Trên đường hắn lại vô tình gặp được hai tên khá quen mắt nên quyết định dừng lại để nghe ngóng chút tình hình. Một tên chùm áo đen nói rằng:
- Bên ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Tên còn lại chùm áo trắng đáp:
- Xong rồi bên ngươi chắc cũng ổn rồi chứ?
Tên áo đen đáp:
- Ổn rồi. Giờ cứ theo kế hoạch mà làm!
Dương Tử thấy chúng đã chạy đi cũng đành rời đi mà tiếp tục tiến đến hoàng thất. Trên đường đi hắn vẫn hơi khó hiểu về lời hai tên kia nói mà quay ra hỏi Nhẫn Dạ:
- Sư phụ à người có biết chúng định làm gì không?
Nhẫn Dạ cũng đáp lại:
- Nếu không nhầm chúng là người của Quang Minh Tộc và Hắc Ma Tộc. Còn chúng làm gì thì hơi khó nói, nhưng vẫn mong chúng sẽ không dùng tới cấm thuật của hai tộc!
Dương Tử cũng nhớ lại khoảng kí ức kiếp trước khi hắn gặp hai người một kẻ Hắc Ma Tộc một kẻ Quang Minh Tộc. Vì tranh đoạt bảo vật mà chúng đã bị ép đến đường cùng mà phải dùng tới cấm thuật. Chúng tạo ra một sinh vật có cánh của thiên thần nhưng lại cầm kiếm của tula mặt thì dị hợm lại có sáu tay. Khiến bây giờ hắn vẫn còn ám ảnh, nhưng ngoài hình xấu đi không có nghĩa là chúng yếu. Thứ được hai kẻ đấy dùng cấm thuật hoá thành mạnh một cách vô lý. Dương tử lúc ấy là Phá Hư Hậu Kì cũng phải bó tay mà bỏ chạy. Hồi thần hắn cũng đã tới được hoàng thất bên trong thì đổ nát vô cùng khiến hắn cũng khá bất ngờ. Bấy giờ nhóm của Dạ Hy và Linh Nhi cũng tức tốc chạy tới nói. Hai nàng đồng thanh gào lên về phía Dương Tử:
- Dương Huynh chạy mau!
Vừa nói xong hai người cũng bị thứ sinh vật gây ám ảnh cho Dương Tử đánh bật vào trong. Hắn bây giờ mới biết miệng mình đen như thế nào. Bấy giờ hai kẻ càm đầu của Quang Minh Tộc và Hắc Ma Tộc cũng đã bay đến đấy mà nói lớn:
- Thần minh của hai tộc ta đã mách bảo cho chúng ta đi đến sự đẹp đẽ mới sự lột xác mới, hãy đón trào thần của cách ngươi!
Nói xong chúng cũng dùng cấm thuật hoá thành thứ sinh vật ấy và nói lớn:
- Hãy chào đón Quang Ma Tộc!
Dứt công hắn lập tức tung một quả cầu năng lượng khiến cả toà đại điện nổ tung. Dương Tử thì quay ra một góc nôn thốc nôn tháo mà ngẩng mặt lên chửi:
- Oẹ..oẹ hai tên oẹ...oẹ khốn nhà các ngươi có nhất thiết phải biến thành oẹ...oẹ thứ kinh tởm ấy không oẹ...oẹ!
Nghe thấy Dương Tử chửi thứ chúng cho là đẹp đẽ bằng hai từ kinh tởm hắn liền tức giận chỉ tay xuống Dương Tử mà nói:
- Thử sinh vật hạ đẳng như ngươi dám chế diễu sự đẹp đẽ của thần minh bọn ta ban tặng sao? Hãy lấy mạng ngươi để xin lỗi thần minh đi!
Nói xong hắn cũng lao xuống tấn công Dương Tử khiến Dương Tử đang gọi chị huệ cũng phải dừng lại mà đỡ đòn tấn công ấy. Chỉ một nhát chém bình thương thôi mà cũng khiến Dương Tử đỡ mà nún cả đất. Dương Tử lại tiếp tục mỉa mai về vẻ đẹp của chúng:
- Ta đã đi qua bao nhiêu nơi nhìn bao nhiêu thứ, nhưng mặt ngươi là tởm nhất đấy biết không?
Nói xong hắn lập tức đá vào bụng tên kia một phát khiến tên đấy dính hẳn vào tường của hoàng thất. Dương Tử cũng đứng đấy cầm Tru Đế Kiếm trên tay mà gào lớn:
- Tôn chỉ của Sát Phạt Điện là gì?
Các đệ tử đồng thanh đáp:
- Diệt trừ kẻ xấu cứu lấy bách tính - Hành hiệp trượng nghĩa không thẹn với lòng - Lấy dân làm đầu dốc sức bảo vệ - Kẻ nào làm trái chặt đầu dâng lên!
Dương Tử cũng gào lên:
- Giết sạch bọn chúng kẻ nào làm phản giết chết không tha!
Bấy giờ toàn bộ đệ tử Sát Phạt Điện đều lao lên tấn công lũ Quang Ma Tộc kia. Dương Tử cũng lao vào tấn công lấy tên thủ lĩnh. Vậy là một cuộc chiến có quy mô rất lớn đã xảy ra ở Thủy Thương Quốc!
Danh sách chương