Trên đường đi Dương Tử liền hỏi Ngao Hà:
- Tiền bối! Ta hỏi chút được chứ? Ngao Hà liền đáp:
- Ngài cứ nói!
Dương Tử liền gãi đầu, cười gượng hắn đáp:
- Tiền bối không cần cung kính như vậy đâu, giờ ngài đã biết rõ ta không phải Long Tổ rồi nên không cần như vậy đâu.
Ngao Hà cũng gật đầu mà nói:
- Được! Vậy tiểu hữu có chuyện gì cần hỏi ta vậy?
Dương Tử liền trầm tư hỏi lại:
- Vậy vị đại nhân kia ngài hay là có ai biết bí danh của ngài ấy không vậy ạ?
Ngao Hà liền suy nghĩ, lão vuốt râu một hồi rồi đáp:
- Có đấy, trước đây Hoà nhi có kể cho ta lúc con bé vào trong một động phủ cổ xưa đã biết được bí danh của ngài ấy.
Dương Tử gãi đầu đáp:
- Hoà nhi?
Cô nàng long tộc kia liền đáp lại:
- Là ta nè! Ta tên Ngao Hoà!
Ngao Hà liền xoa đầu cô bé rồi nói tiếp:
- Con bé có nói ngài ấy được gọi là Vô Cực Đại Đế hay một thứ đại loại vậy, nhưng với danh xưng đó có lẽ là lúc ở Võ Đế rồi.
Dương Tử liền xuy nghĩ:" Vẫn còn một ta nữa tồn tại chăng? Điều này lão già kia cũng chưa nói, mấy lão già đấy cứ đi hết đến cả nơi mà mấy lão ấy gọi ta đến chính ta còn chưa biết ở đâu, vậy mà…". Đột nhiên hắn thở dài một tiếng, Ngao Hoà thấy vậy liền hỏi:
- Ngươi có chuyện gì phiền lòng sao?
Dương Tử cười gượng, hắn lắc đầu nói:
- Không có gì, ta nghĩ về một số chuyện thôi để ngươi chê cười rồi.
Tần Lãnh kéo Dương Tử lại mà nói:
- Vô Cực huynh! Ta tỷ thí một phen được chứ?
Dương Tử quay lại hỏi:
- Nhưng ở đây có chút bất tiện không vậy?
Một kẻ lạ mặt nào đó lên tiếng nói:
- Không bất tiện, nơi đây là kiếm trường của lão phu! Cứ thoả thích mà tỷ thí.
Dương Tử cung kính đáp lại:
- Vậy làm phiền tiền bối rồi! Tần Huynh mời!
Tần Lãnh cũng gật đầu mà bay lên trước, Dương Tử cứ thế cũng bay theo. Cơ Minh ở dưới thì bày bố đại trận xong mới ngồi xuống thở dài. Hắn ngáp một tiếng rồi nói:
- Vậy cứ để bọn ta làm khác xem vậy!
Dương Tử gật đầu rồi cầm kiếm lao lên mà nói:
- Tần huynh tiếp chiêu!
Tần Lãnh cũng cầm ra Bỉ Ngạn Kiếm mà đỡ lại, một luồng khí tràng bùng lên tạo ra một con gió đẩy văng mọi thứ đi. Ở dưới kiếm trường Ngao Hà thấy vậy cũng chống mạnh gậy xuống đất tạo ra một kết giới bảo vệ mọi người. Cả hai nhảy lùi lại ra sau, Tần Lãnh lên tiếng:
- Vô Cực huynh không cần nhường ta, sở trường huynh là gì cứ lấy hết ra là được!
Dương Tử cũng gật đầu, hắn lấy Sát Thần Thương ra mà nói:
- Vậy huynh cẩn thận nhé!
Ngao Hà ở dưới nghe rõ tên của Dương Tử mới ngạc nhiên hỏi lại Ngao Hoà:
- Hoà nhi! Con nghe kĩ không, lão già ta nghe thấy tên Vô Cực đúng không?
Ngao Hoà liền đáp:
- Đúng ạ, nhưng vậy thì sao ạ? Có chuyện gì với tên của hắn sao?
Ngao Hà thầm nghĩ:" Cái tên này, vũ khí cầm là trường mâu, nhưng hắn lại cầm thương và kiếm. Cũng có lẽ chỉ là người giống người mà thôi."
Ngao Hà lúc này mới trả lời lại Ngao Hoà:
- Không có gì, là do lão già ta nghĩ nhiều rồi!
Dương Tử cầm ra Sát Thần Thương xong hắn liền ném đi mà nói:
- Tần huynh cẩn thận chút!
Một đòn Thiên Long Ngậm Ngọc được tung ra nó như muốn nuốt chửng cả kiếm trường. Tần Lãnh cũng không chịu thua mà đáp:
- Vậy huynh sẽ là ngươi đầu tiên mà ta thử kiếm này!
Nói xong hắn hô lên:
- Hoàng Tuyền Kiếm Pháp! Tuyệt!
Một đòn kiếm được đánh ra rất nhanh và vô cùng dứt khoát. Đòn này của Tần Lãnh đủ sức đánh bay Sát Thần Thương đi mà vẫn còn đủ dư lực bay về phía Dương Tử. Thấy vậy Dương Tử nhanh chóng dùng Tru Đế đỡ lấy, ngay lập tức Tần Lãnh có mặt sau lưng Dương Tử vung một đòn kiếm tiếp theo lao thẳng vào ngươi hắn. Trong chớp mắt ấy Dương Tử đã đứng cạnh cây thương của mình, hắn thở dài đáp:
- Có vẻ ta vẫn cần tu luyện thêm rất nhiều nhỉ?
Nói xong hắn liền cầm Tru Đế và Sát Thần hợp nhất lại thành Phá Diệt Mâu. Ngao Hà lúc này thật sự bất ngờ hắn lại nghĩ:" Tên Vô Cực cầm trường mâu, phong cách chiến đấu kì lạ." Lão quay sang nói với Ngao Hoà:
- Hoà nhi! Con có thấy hắn giống lời miêu tả trên giấy mà con đọc được không?
Ngao Hoà nhìn kĩ một hồi, cô nàng giật mình mà quay sang nhìn Ngao Hà. Lão thấy vậy cũng liền gật đầu và nói:
- Rất có thể?
Dương Tử sau khi hợp nhất Sát Thần vad Tru Đế để lấy ra Phá Diệt Mâu hắn liền nói:
- Vậy huynh cũng sẽ là người đầu tiên thử uy lực của Chiến Mâu Pháp ta vừa lĩnh ngộ.
Nói xong hắn nhắn mắt lại, đột nhiên hắn mở bừng mắt ra mà gào lên:
- Chiến Mâu Pháp! Mâu Diệt Thương Thiên!
Trường Mâu lao thẳng đến phía của Tần Lãnh, hắn cũng mỉm cười đáp lại:
- Vậy ta lại càng không thể để huynh thất vọng rồi! Hoàng Tuyền Kiếm Pháp! Nại Hà Ý!
Ba đòn kiếm khí liên tiếp được chém ra lao thắng tới và đối trọi với trường mâu của Dương Tử. Chỉ nghe thấy thanh âm to lớn của vũ khí va chạm vào nhau. Sau đó một tiếng đùng phá vỡ bầu không khí ấy, một lão nhân mặc bộ đạo bào màu xanh ngọc bích tày cầm kiếm cản lại đòn tấn công vừa rồi của hai người Dương Tử và Tần Lãnh. Ngao Hà thấy ngươi đến liền cung kính nói:
- Có việc gì mà khiến Kiếm Đạo Nhân lại quan tâm đến họ vậy?
Kiếm Đạo Nhân đáp:
- Chúng gần như hủy đi kiếm trường của ta rồi đấy, với Mâu Ý hiếm có và Kiếm Ý sắc bén lạnh lẽo này. Kiếm trường của ta có nứt chút cũng đáng, mau bảo đệ tử luyện mâu và kiếm đến đây tu luyện. Còn hai ngươi theo lão nhân ta một chuyến mới được, hình như còn thêm cả tên nhóc kia nữa.
Cơ Minh vì lý dó nào đó cũng bị kéo đi cùng với Dương Tử và Tần Lãnh.
- Tiền bối! Ta hỏi chút được chứ? Ngao Hà liền đáp:
- Ngài cứ nói!
Dương Tử liền gãi đầu, cười gượng hắn đáp:
- Tiền bối không cần cung kính như vậy đâu, giờ ngài đã biết rõ ta không phải Long Tổ rồi nên không cần như vậy đâu.
Ngao Hà cũng gật đầu mà nói:
- Được! Vậy tiểu hữu có chuyện gì cần hỏi ta vậy?
Dương Tử liền trầm tư hỏi lại:
- Vậy vị đại nhân kia ngài hay là có ai biết bí danh của ngài ấy không vậy ạ?
Ngao Hà liền suy nghĩ, lão vuốt râu một hồi rồi đáp:
- Có đấy, trước đây Hoà nhi có kể cho ta lúc con bé vào trong một động phủ cổ xưa đã biết được bí danh của ngài ấy.
Dương Tử gãi đầu đáp:
- Hoà nhi?
Cô nàng long tộc kia liền đáp lại:
- Là ta nè! Ta tên Ngao Hoà!
Ngao Hà liền xoa đầu cô bé rồi nói tiếp:
- Con bé có nói ngài ấy được gọi là Vô Cực Đại Đế hay một thứ đại loại vậy, nhưng với danh xưng đó có lẽ là lúc ở Võ Đế rồi.
Dương Tử liền xuy nghĩ:" Vẫn còn một ta nữa tồn tại chăng? Điều này lão già kia cũng chưa nói, mấy lão già đấy cứ đi hết đến cả nơi mà mấy lão ấy gọi ta đến chính ta còn chưa biết ở đâu, vậy mà…". Đột nhiên hắn thở dài một tiếng, Ngao Hoà thấy vậy liền hỏi:
- Ngươi có chuyện gì phiền lòng sao?
Dương Tử cười gượng, hắn lắc đầu nói:
- Không có gì, ta nghĩ về một số chuyện thôi để ngươi chê cười rồi.
Tần Lãnh kéo Dương Tử lại mà nói:
- Vô Cực huynh! Ta tỷ thí một phen được chứ?
Dương Tử quay lại hỏi:
- Nhưng ở đây có chút bất tiện không vậy?
Một kẻ lạ mặt nào đó lên tiếng nói:
- Không bất tiện, nơi đây là kiếm trường của lão phu! Cứ thoả thích mà tỷ thí.
Dương Tử cung kính đáp lại:
- Vậy làm phiền tiền bối rồi! Tần Huynh mời!
Tần Lãnh cũng gật đầu mà bay lên trước, Dương Tử cứ thế cũng bay theo. Cơ Minh ở dưới thì bày bố đại trận xong mới ngồi xuống thở dài. Hắn ngáp một tiếng rồi nói:
- Vậy cứ để bọn ta làm khác xem vậy!
Dương Tử gật đầu rồi cầm kiếm lao lên mà nói:
- Tần huynh tiếp chiêu!
Tần Lãnh cũng cầm ra Bỉ Ngạn Kiếm mà đỡ lại, một luồng khí tràng bùng lên tạo ra một con gió đẩy văng mọi thứ đi. Ở dưới kiếm trường Ngao Hà thấy vậy cũng chống mạnh gậy xuống đất tạo ra một kết giới bảo vệ mọi người. Cả hai nhảy lùi lại ra sau, Tần Lãnh lên tiếng:
- Vô Cực huynh không cần nhường ta, sở trường huynh là gì cứ lấy hết ra là được!
Dương Tử cũng gật đầu, hắn lấy Sát Thần Thương ra mà nói:
- Vậy huynh cẩn thận nhé!
Ngao Hà ở dưới nghe rõ tên của Dương Tử mới ngạc nhiên hỏi lại Ngao Hoà:
- Hoà nhi! Con nghe kĩ không, lão già ta nghe thấy tên Vô Cực đúng không?
Ngao Hoà liền đáp:
- Đúng ạ, nhưng vậy thì sao ạ? Có chuyện gì với tên của hắn sao?
Ngao Hà thầm nghĩ:" Cái tên này, vũ khí cầm là trường mâu, nhưng hắn lại cầm thương và kiếm. Cũng có lẽ chỉ là người giống người mà thôi."
Ngao Hà lúc này mới trả lời lại Ngao Hoà:
- Không có gì, là do lão già ta nghĩ nhiều rồi!
Dương Tử cầm ra Sát Thần Thương xong hắn liền ném đi mà nói:
- Tần huynh cẩn thận chút!
Một đòn Thiên Long Ngậm Ngọc được tung ra nó như muốn nuốt chửng cả kiếm trường. Tần Lãnh cũng không chịu thua mà đáp:
- Vậy huynh sẽ là ngươi đầu tiên mà ta thử kiếm này!
Nói xong hắn hô lên:
- Hoàng Tuyền Kiếm Pháp! Tuyệt!
Một đòn kiếm được đánh ra rất nhanh và vô cùng dứt khoát. Đòn này của Tần Lãnh đủ sức đánh bay Sát Thần Thương đi mà vẫn còn đủ dư lực bay về phía Dương Tử. Thấy vậy Dương Tử nhanh chóng dùng Tru Đế đỡ lấy, ngay lập tức Tần Lãnh có mặt sau lưng Dương Tử vung một đòn kiếm tiếp theo lao thẳng vào ngươi hắn. Trong chớp mắt ấy Dương Tử đã đứng cạnh cây thương của mình, hắn thở dài đáp:
- Có vẻ ta vẫn cần tu luyện thêm rất nhiều nhỉ?
Nói xong hắn liền cầm Tru Đế và Sát Thần hợp nhất lại thành Phá Diệt Mâu. Ngao Hà lúc này thật sự bất ngờ hắn lại nghĩ:" Tên Vô Cực cầm trường mâu, phong cách chiến đấu kì lạ." Lão quay sang nói với Ngao Hoà:
- Hoà nhi! Con có thấy hắn giống lời miêu tả trên giấy mà con đọc được không?
Ngao Hoà nhìn kĩ một hồi, cô nàng giật mình mà quay sang nhìn Ngao Hà. Lão thấy vậy cũng liền gật đầu và nói:
- Rất có thể?
Dương Tử sau khi hợp nhất Sát Thần vad Tru Đế để lấy ra Phá Diệt Mâu hắn liền nói:
- Vậy huynh cũng sẽ là người đầu tiên thử uy lực của Chiến Mâu Pháp ta vừa lĩnh ngộ.
Nói xong hắn nhắn mắt lại, đột nhiên hắn mở bừng mắt ra mà gào lên:
- Chiến Mâu Pháp! Mâu Diệt Thương Thiên!
Trường Mâu lao thẳng đến phía của Tần Lãnh, hắn cũng mỉm cười đáp lại:
- Vậy ta lại càng không thể để huynh thất vọng rồi! Hoàng Tuyền Kiếm Pháp! Nại Hà Ý!
Ba đòn kiếm khí liên tiếp được chém ra lao thắng tới và đối trọi với trường mâu của Dương Tử. Chỉ nghe thấy thanh âm to lớn của vũ khí va chạm vào nhau. Sau đó một tiếng đùng phá vỡ bầu không khí ấy, một lão nhân mặc bộ đạo bào màu xanh ngọc bích tày cầm kiếm cản lại đòn tấn công vừa rồi của hai người Dương Tử và Tần Lãnh. Ngao Hà thấy ngươi đến liền cung kính nói:
- Có việc gì mà khiến Kiếm Đạo Nhân lại quan tâm đến họ vậy?
Kiếm Đạo Nhân đáp:
- Chúng gần như hủy đi kiếm trường của ta rồi đấy, với Mâu Ý hiếm có và Kiếm Ý sắc bén lạnh lẽo này. Kiếm trường của ta có nứt chút cũng đáng, mau bảo đệ tử luyện mâu và kiếm đến đây tu luyện. Còn hai ngươi theo lão nhân ta một chuyến mới được, hình như còn thêm cả tên nhóc kia nữa.
Cơ Minh vì lý dó nào đó cũng bị kéo đi cùng với Dương Tử và Tần Lãnh.
Danh sách chương