Kỳ thật Quân Trì đã sớm có nghi vấn, không biết tại sao tứ đại tông môn lại tín nhiệm Ẩu Minh chân quân như thế, chắc chắn phải có lý do.
Cơ mà nhìn bóng dáng Ẩu Minh chân quân ở đây, Quân Trì không thể không nói lên hoài nghi của mình.
Liễu Huy Hải và Hàn Mị khi nhìn thấy bóng dáng Ẩu Minh chân quân cũng thập phần khiếp sợ, nghe Quân Trì hỏi thế, trong lòng các tu sĩ đều kinh ngạc, bởi vì Ẩu Minh chân quân vốn rất nổi danh, thế mà Quân Trì lại không biết.
Chỉ có Liễu Huy Hải không hề kinh ngạc, lên tiếng giải thích cho hắn.
Thì ra Ẩu Minh chân quân là vị tán tu rất nổi danh ở Nguyên Nhất thế giới.
Một tán tu mà có tiếng như thế, quả thật hiếm có.
Không ai biết lai lịch hắn, chỉ là đột nhiên xuất hiện trên Kim Đan bảng, hắn vừa xuất hiện, lập tức nhảy lên đứng đầu bảng, cứ vậy nổi danh.
Kim Đan bảng ở Nguyên Nhất thế giới, căn cứ theo thành tựu Kim Đan và giao cảm với Thiên Đạo mà tính, sau đó được ghi chép vào, rồi đưa danh hào và khí tức người đó kí danh lên bảng.
Trên bảng, có rất nhiều tu sĩ tụ tập ở Đại Thành quan sát, không ai có thể gian lận.
Bất quá Quân Yến không biết ở Nguyên Nhất thế giới có bảng thành tựu như thế, cho nên chẳng nhìn bao giờ, Quân Trì căn bản chưa từng ký danh, cho nên cũng không có tên trên đó.
Tóm lại, cả hai đều không biết sự tồn tại của nó.
Nghe Liễu Huy Hải nói xong, Quân Trì tỏ vẻ thật kinh ngạc.
Vì Ẩu Minh chân quân vừa xuất hiện đã đứng đầu Kim Đan bảng nên nổi danh, tiếp đó tiêu diệt cả môn phái ma tu từng tàn sát một phương mà thành danh, quả thật vang danh khắp thiên hạ.
Tiếp đó trên Thăng Long bảng ở Nguyên Nhất thế giới, hắn lại đoạt được hạng nhất, được nhận phần thưởng là chìa khóa tiểu bí cảnh.
Cách làm người của hắn, tuy là tán tu, nhưng còn khí độ và khí phách hơn cả đệ tử nội môn nữa kìa.
Vì thế hắn kết giao với rất nhiều tông môn lớn, đôi khi còn xuất lực giúp họ, nhờ đó đổi được một vài thứ tốt từ các tông môn.
Mọi người thậm chí nghĩ hắn sau khi Hóa Anh sẽ lập môn hộ, có rất nhiều người lấy hắn làm mục tiêu, không ít tu sĩ tìm đến muốn bái hắn làm sư, bất quá hắn đều từ chối.
Sau đó hắn biến mất một thời gian, đợi mọi người biết chuyện, lúc đó hắn đã xuất hiện ở Nguyên Anh bảng, hơn nữa khi trải qua khảo nghiệm, nghe đồn vạn lí bầu trời bất chợt đổi sắc, Cửu Long xuất hiện, sau khi Kết Anh thành công, mây tím cuồn cuộn bay xung quanh suốt mấy năm trời, vừa xuất hiện đã nhảy lên vị trí thứ năm, khiến người ta kinh ngạc cảm thán.
Sau khi hắn trở thành Nguyên Anh lão tổ, các đại tông môn đều đến chúc mừng, hắn cũng rất thân thiết, không ngạo mạn vì lực lượng cường đại như các vị Nguyên Anh lão tổ khác.
Bất quá từ đó về sau, hắn nhanh chóng rời khỏi Nguyên Nhất thế giới, nói muốn tham quan thế giới khác.
Về việc hắn dùng cách nào để đột phá pháp tắc thế giới, hơn nữa còn trải qua không gian gió lốc đi đến thế giới khác, không ai biết cả, chỉ nghĩ hắn có pháp bảo hiếm có.
Trải qua vài năm, hắn đã lên Hóa Thần kỳ, hơn nữa còn nói với mấy đại tông môn rằng, năm đó một mảnh tàn phiến của Thiên Hoàn đại thế giới tình cờ lọt vào đây, bên trong có khả năng truyền thừa một đại tông môn.
Chuyện mảnh tàn phiến lọt vào Thiên Nhất thế giới mấy vạn năm trước, rất nhiều tông môn biết rõ.
Mảnh tàn phiến đó rơi rất đúng thời điểm, vốn đã trong trạng thái nửa phong ấn, sau khi rớt vào đây, thì đã phong ấn hoàn toàn, không biết tung tích.
Kỳ thật cũng nhờ thế, Nguyên Nhất thế giới mới không bị ảnh hưởng quá lớn.
Nếu chỉ là một mảnh tàn phiến, quả thật chẳng khơi gợi nổi hứng thú, nhưng nếu bên trong có truyền thừa cả một đại tông môn, lại là chuyện khác.
Ẩu Minh chân quân nói, hắn sẽ đến tìm Thiên Hoàn Di Phủ trước, nếu tìm được, sẽ thông tri cho họ, có điều đến lúc đó, đồ vật bên trong phải chia thành năm phần, hắn chiếm một phần.
Tứ đại tông môn cảm thấy Ẩu Minh chân quân vì ăn không hết chỗ tốt lớn như thế, cho nên mới phân cho tứ đại tông môn, tứ đại tông môn khẳng định sẽ xuất lực phái người đến, biết trước tổn thương không nhỏ, nhưng chỗ tốt sẽ lớn hơn rất nhiều, tất cả bọn họ đương nhiên đáp ứng.
Kết quả Ẩu Minh chân quân thông qua phỏng đoán, đã tìm được vị trí chuẩn xác, nhưng sau khi tiến vào lại không hề ra ngoài, chỉ thông qua pháp môn, đưa bản đồ và chìa khóa đến cho họ, bảo tứ đại tông môn phái người đến.
Mọi người đều tin tưởng nhân phẩm của hắn, cho nên đều không chút chần chờ.
Tuy ai cũng tỏ vẻ tin tưởng vị Hóa Thần chân quân, cơ bản chả ai suy nghĩ nhiều thế, kỳ thật chỉ vì phần lợi ích, vô luận thế nào cũng muốn đến xem sao. Ước chừng chẳng liên quan gì đến chuyện tin tưởng Ẩu Minh chân quân.
Quân Trì nghe Liễu Huy Hải giải thích, lại nhìn về Ẩu Minh chân quân bị phong trên cây trụ, chỉ thấy thần sắc hắn an tường, trên người không mang theo tà khí, không khỏi cảm thấy kinh ngạc, thầm nghĩ nhìn bộ dáng hắn, rất giống cam tâm tình nguyện bị phong.
Ẩu Minh chân quân, ai cũng biết, là tu sĩ Hóa Thần kỳ, thậm chí có người đồn rằng hắn là Hóa Thần hậu kỳ, một nhân vật lợi hại như thế còn bị phong trên trụ, họ chỉ là tiểu nhân vật mà thôi, đâu phải đối thủ chứ.
Trừ bỏ vài người tâm tính kiên định, đa số ai cũng tỏ vẻ chần chờ.
Quân Yến nhân lúc Liễu Huy Hải đang giải thích cho Quân Trì, đã dạo một vòng quanh mười hai cái trụ, bấy giờ mới tới chỗ Quân Trì, nói: “Đây là Thập Nhị Tượng Trận.”
Quân Yến vừa dứt lời, mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người y.
Không ai biết Thập Nhị Tượng Trận là gì, đều mang vẻ mặt mơ màng.
Ngay cả Quân Trì cũng chưa nghe thấy bao giờ, dùng ánh mắt hỏi Quân Yến.
Quân Yến liền nói: “Ta chỉ thấy ngọc giản giới thiệu sơ về nó, đây là một loại trận pháp ngưng thần, vài tu sĩ, cho dù có thể đoạt xá tìm được cơ thể, sau đó Độ Kiếp phi thăng thành tiên, nhưng cũng bất đồng với các tiên nhân khác, nhưng khác nhau thế nào thì ta không rõ, chỉ nói, Thập Nhị Tượng Trận này có thể giúp tiên nhân vượt qua thời kỳ suy yếu.”
Liễu Huy Hải nghi hoặc hỏi: “Nếu là thế, vậy tại sao Ẩu Minh chân quân lại bị phong trên cây cột?”
Quân Yến đáp: “Ta cũng không biết.”
Quân Yến đã không biết, vậy những người khác càng không biết.
Mọi người quay sang nhìn Quân Trì, ánh mắt Quân Trì đặt ở mười hai cây trụ và băng trụ ở trung tâm, kỳ thật khoảng cách của nó với họ không qua xa, nhưng nếu nhìn qua, lại cảm thấy dày đặc sương mù, vô luận thế nào cũng không thể nhìn rõ.
Quân Trì nhìn thật lâu, rồi nói: “Cây băng trụ ở trung ương, hình như phong một người.”
Kỳ thật mọi người đều chú ý đến cây băng trụ, biết bên kia có gì đó, nhưng không dám khẳng định là người.
Chần chờ nữa cũng vô dụng, mọi người thấy Quân Trì không ra chỉ thị, mà đứng đây cũng không thấy nguy hiểm, Thần Kiêu chân nhân liền nói: “Tất cả mọi người đều là tu sĩ có chút danh tiếng, đừng vì thế mà sợ hại rụt rè, nào còn phong phạm người tu chân nữa, các ngươi cứ đứng đây, lão phu qua đó xem thử rốt cuộc là gì.”
Tuy gã nói vậy, nhưng không hề động đậy, bất quá lời gã nói khiến vài người thiếu kiên nhẫn động tâm, Biện Lâm bên Cửu Huyền Tông tuy nhìn ngại ngùng thế, vậy mà bất động thanh sắc đột ngột hành động.
Không đợi người khác phản ứng, y liền gọi Ngự Thú Bài ra, bên trong xuất hiện một con báo mạnh mẽ.
Hắn vung tay lên, con báo lập tức vọt vào.
Trong tích tắc, ai ai cũng cảnh giác, nhưng con báo trong trận lại không hề xuất hiện nguy hiểm.
Tất cả mọi người thở phào, vì thế Thần Kiêu, Biện Lâm và Hồ Huyền lập tức tiến vào trận.
Đây là một cái Tiên Khí, căn cứ theo lời Quân Yến, Thập Nhị Tượng Trận này, chính là thứ mà tiên nhân đoạt xá sử dụng, như vậy, càng có thể chứng thực, đây là một cái Tiên Khí.
Tiên Khí là thứ hấp dẫn mọi người vô cùng, đáng giá để liều mình tranh đoạt.
Tu vi Thần Kiêu cao nhất, cho nên tới đích nhanh nhất, nhưng dù gã tiến vào trận, nổ lực nhìn chăm chú băng trụ cỡ nào, cảm thấy có gì đó đang khống chế Tiên Khí, nhưng vô luận đến gần cỡ nào, xung quanh vẫn bao phủ một tầng sương trắng, khiến người ta không thể thấy rõ.
Mọi người chỉ phát sinh trong chớp mắt, Quân Trì bỗng thấy đôi mắt Ẩu Minh chân quân đột nhiên mở to, hồng quang chợt lóe, xung quanh băng trụ bỗng nổi lên cơn lốc, càn quét ra bên ngoài.
Thần Kiêu, Trần Già, Biện Lâm và cả Hồ Huyền căn bản không kịp phản ứng, đã bị cơn lốc cuốn vào trong.
“Chạy mau!” Tu sĩ bên ngoài bắt đầu hô to.
Theo cơn lốc, mười hai cây trụ tung xiềng xích bắn tới chỗ mọi người.
Trong nháy mắt, uy áp và lực lượng cường đại đánh úp tới, bởi vì quá mức mạnh mẽ, trong đầu các tu sĩ không hề mang suy nghĩ chống cự, chỉ biết bỏ chạy.
Nhưng lực lượng đấy quá cường đại, muốn chạy trốn cũng trở thành hi vọng xa vời, bị nó chèn ép quá mức, khiến bọn họ vô pháp nhúc nhích.
Hết thảy chỉ phát sinh trong chớp nhoáng, chân nguyên Quân Trì nháy mắt bị ngăn chặn vô pháp vận chuyển, nhưng sợ hãi quá lớn khiến hắn không tự chủ biến thành nguyên hình.
Một con Chu Tước thật lớn màu tro đen hiện thân, cơn lốc ào tới chỗ hắn, bỗng nhiên bị trì trệ, Quân Trì bay qua dùng móng vuốt chộp lấy vài người, sau đó phi thân khỏi đại điện.
Quân Trì không kịp nghĩ nhiều, thân hình Chu Tước đã bay mất, vút lên không trung.
Xuống chút nữa, chỉ thấy âm khí như cơn sóng thần, mãnh liệt tụ tập vào trong trận, âm khí hình thành hồng thủy, cấp tốc đánh vào.
Phía dưới nước cuồn cuộn quay cuồng, đại điện vẫn vững như bàn thạch, vô luận gió bão sóng to tập kích thế nào, vẫn như hòn đảo kiên cố.
Quân Trì nghĩ, chỉ sợ trung tâm trận bị kích thích, nên giờ hình thành trạng thái mạnh mẽ nhất.
Dưới tình huống như thế, người bên trong khó mà thoát khỏi.
Những người được Quân Trì dùng móng vuốt chộp lấy, chỉ có mấy tu sĩ gần hắn.
Bên trái là Quân Yến, Liễu Huy Hải và Tư Mã Y Y; Bên phải là Mặc Phỉ Giang Lưu và Hàn Mị.
Tình huống khi ấy cực kỳ khẩn cấp, kỳ thật Quân Trì không định mang hết bọn họ, Hàn Mị trong phút cuối tự mình nhảy lên móng vuốt hắn, nháy mắt, nàng căn không kịp định thần, chỉ theo bản năng bay vọt lên, sau đó bắt được móng vuốt Quân Trì.
Trừ bỏ Quân Yến, không ai biết đại điểu này chính là Quân Trì, còn tưởng đây là tọa kỵ của hắn, bởi vì tình huống lúc ấy quá nhanh, căn bản chẳng ai chú ý tới chuyện Quân Trì hóa thành điểu hình.
Hoàn chương 82.
Cơ mà nhìn bóng dáng Ẩu Minh chân quân ở đây, Quân Trì không thể không nói lên hoài nghi của mình.
Liễu Huy Hải và Hàn Mị khi nhìn thấy bóng dáng Ẩu Minh chân quân cũng thập phần khiếp sợ, nghe Quân Trì hỏi thế, trong lòng các tu sĩ đều kinh ngạc, bởi vì Ẩu Minh chân quân vốn rất nổi danh, thế mà Quân Trì lại không biết.
Chỉ có Liễu Huy Hải không hề kinh ngạc, lên tiếng giải thích cho hắn.
Thì ra Ẩu Minh chân quân là vị tán tu rất nổi danh ở Nguyên Nhất thế giới.
Một tán tu mà có tiếng như thế, quả thật hiếm có.
Không ai biết lai lịch hắn, chỉ là đột nhiên xuất hiện trên Kim Đan bảng, hắn vừa xuất hiện, lập tức nhảy lên đứng đầu bảng, cứ vậy nổi danh.
Kim Đan bảng ở Nguyên Nhất thế giới, căn cứ theo thành tựu Kim Đan và giao cảm với Thiên Đạo mà tính, sau đó được ghi chép vào, rồi đưa danh hào và khí tức người đó kí danh lên bảng.
Trên bảng, có rất nhiều tu sĩ tụ tập ở Đại Thành quan sát, không ai có thể gian lận.
Bất quá Quân Yến không biết ở Nguyên Nhất thế giới có bảng thành tựu như thế, cho nên chẳng nhìn bao giờ, Quân Trì căn bản chưa từng ký danh, cho nên cũng không có tên trên đó.
Tóm lại, cả hai đều không biết sự tồn tại của nó.
Nghe Liễu Huy Hải nói xong, Quân Trì tỏ vẻ thật kinh ngạc.
Vì Ẩu Minh chân quân vừa xuất hiện đã đứng đầu Kim Đan bảng nên nổi danh, tiếp đó tiêu diệt cả môn phái ma tu từng tàn sát một phương mà thành danh, quả thật vang danh khắp thiên hạ.
Tiếp đó trên Thăng Long bảng ở Nguyên Nhất thế giới, hắn lại đoạt được hạng nhất, được nhận phần thưởng là chìa khóa tiểu bí cảnh.
Cách làm người của hắn, tuy là tán tu, nhưng còn khí độ và khí phách hơn cả đệ tử nội môn nữa kìa.
Vì thế hắn kết giao với rất nhiều tông môn lớn, đôi khi còn xuất lực giúp họ, nhờ đó đổi được một vài thứ tốt từ các tông môn.
Mọi người thậm chí nghĩ hắn sau khi Hóa Anh sẽ lập môn hộ, có rất nhiều người lấy hắn làm mục tiêu, không ít tu sĩ tìm đến muốn bái hắn làm sư, bất quá hắn đều từ chối.
Sau đó hắn biến mất một thời gian, đợi mọi người biết chuyện, lúc đó hắn đã xuất hiện ở Nguyên Anh bảng, hơn nữa khi trải qua khảo nghiệm, nghe đồn vạn lí bầu trời bất chợt đổi sắc, Cửu Long xuất hiện, sau khi Kết Anh thành công, mây tím cuồn cuộn bay xung quanh suốt mấy năm trời, vừa xuất hiện đã nhảy lên vị trí thứ năm, khiến người ta kinh ngạc cảm thán.
Sau khi hắn trở thành Nguyên Anh lão tổ, các đại tông môn đều đến chúc mừng, hắn cũng rất thân thiết, không ngạo mạn vì lực lượng cường đại như các vị Nguyên Anh lão tổ khác.
Bất quá từ đó về sau, hắn nhanh chóng rời khỏi Nguyên Nhất thế giới, nói muốn tham quan thế giới khác.
Về việc hắn dùng cách nào để đột phá pháp tắc thế giới, hơn nữa còn trải qua không gian gió lốc đi đến thế giới khác, không ai biết cả, chỉ nghĩ hắn có pháp bảo hiếm có.
Trải qua vài năm, hắn đã lên Hóa Thần kỳ, hơn nữa còn nói với mấy đại tông môn rằng, năm đó một mảnh tàn phiến của Thiên Hoàn đại thế giới tình cờ lọt vào đây, bên trong có khả năng truyền thừa một đại tông môn.
Chuyện mảnh tàn phiến lọt vào Thiên Nhất thế giới mấy vạn năm trước, rất nhiều tông môn biết rõ.
Mảnh tàn phiến đó rơi rất đúng thời điểm, vốn đã trong trạng thái nửa phong ấn, sau khi rớt vào đây, thì đã phong ấn hoàn toàn, không biết tung tích.
Kỳ thật cũng nhờ thế, Nguyên Nhất thế giới mới không bị ảnh hưởng quá lớn.
Nếu chỉ là một mảnh tàn phiến, quả thật chẳng khơi gợi nổi hứng thú, nhưng nếu bên trong có truyền thừa cả một đại tông môn, lại là chuyện khác.
Ẩu Minh chân quân nói, hắn sẽ đến tìm Thiên Hoàn Di Phủ trước, nếu tìm được, sẽ thông tri cho họ, có điều đến lúc đó, đồ vật bên trong phải chia thành năm phần, hắn chiếm một phần.
Tứ đại tông môn cảm thấy Ẩu Minh chân quân vì ăn không hết chỗ tốt lớn như thế, cho nên mới phân cho tứ đại tông môn, tứ đại tông môn khẳng định sẽ xuất lực phái người đến, biết trước tổn thương không nhỏ, nhưng chỗ tốt sẽ lớn hơn rất nhiều, tất cả bọn họ đương nhiên đáp ứng.
Kết quả Ẩu Minh chân quân thông qua phỏng đoán, đã tìm được vị trí chuẩn xác, nhưng sau khi tiến vào lại không hề ra ngoài, chỉ thông qua pháp môn, đưa bản đồ và chìa khóa đến cho họ, bảo tứ đại tông môn phái người đến.
Mọi người đều tin tưởng nhân phẩm của hắn, cho nên đều không chút chần chờ.
Tuy ai cũng tỏ vẻ tin tưởng vị Hóa Thần chân quân, cơ bản chả ai suy nghĩ nhiều thế, kỳ thật chỉ vì phần lợi ích, vô luận thế nào cũng muốn đến xem sao. Ước chừng chẳng liên quan gì đến chuyện tin tưởng Ẩu Minh chân quân.
Quân Trì nghe Liễu Huy Hải giải thích, lại nhìn về Ẩu Minh chân quân bị phong trên cây trụ, chỉ thấy thần sắc hắn an tường, trên người không mang theo tà khí, không khỏi cảm thấy kinh ngạc, thầm nghĩ nhìn bộ dáng hắn, rất giống cam tâm tình nguyện bị phong.
Ẩu Minh chân quân, ai cũng biết, là tu sĩ Hóa Thần kỳ, thậm chí có người đồn rằng hắn là Hóa Thần hậu kỳ, một nhân vật lợi hại như thế còn bị phong trên trụ, họ chỉ là tiểu nhân vật mà thôi, đâu phải đối thủ chứ.
Trừ bỏ vài người tâm tính kiên định, đa số ai cũng tỏ vẻ chần chờ.
Quân Yến nhân lúc Liễu Huy Hải đang giải thích cho Quân Trì, đã dạo một vòng quanh mười hai cái trụ, bấy giờ mới tới chỗ Quân Trì, nói: “Đây là Thập Nhị Tượng Trận.”
Quân Yến vừa dứt lời, mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người y.
Không ai biết Thập Nhị Tượng Trận là gì, đều mang vẻ mặt mơ màng.
Ngay cả Quân Trì cũng chưa nghe thấy bao giờ, dùng ánh mắt hỏi Quân Yến.
Quân Yến liền nói: “Ta chỉ thấy ngọc giản giới thiệu sơ về nó, đây là một loại trận pháp ngưng thần, vài tu sĩ, cho dù có thể đoạt xá tìm được cơ thể, sau đó Độ Kiếp phi thăng thành tiên, nhưng cũng bất đồng với các tiên nhân khác, nhưng khác nhau thế nào thì ta không rõ, chỉ nói, Thập Nhị Tượng Trận này có thể giúp tiên nhân vượt qua thời kỳ suy yếu.”
Liễu Huy Hải nghi hoặc hỏi: “Nếu là thế, vậy tại sao Ẩu Minh chân quân lại bị phong trên cây cột?”
Quân Yến đáp: “Ta cũng không biết.”
Quân Yến đã không biết, vậy những người khác càng không biết.
Mọi người quay sang nhìn Quân Trì, ánh mắt Quân Trì đặt ở mười hai cây trụ và băng trụ ở trung tâm, kỳ thật khoảng cách của nó với họ không qua xa, nhưng nếu nhìn qua, lại cảm thấy dày đặc sương mù, vô luận thế nào cũng không thể nhìn rõ.
Quân Trì nhìn thật lâu, rồi nói: “Cây băng trụ ở trung ương, hình như phong một người.”
Kỳ thật mọi người đều chú ý đến cây băng trụ, biết bên kia có gì đó, nhưng không dám khẳng định là người.
Chần chờ nữa cũng vô dụng, mọi người thấy Quân Trì không ra chỉ thị, mà đứng đây cũng không thấy nguy hiểm, Thần Kiêu chân nhân liền nói: “Tất cả mọi người đều là tu sĩ có chút danh tiếng, đừng vì thế mà sợ hại rụt rè, nào còn phong phạm người tu chân nữa, các ngươi cứ đứng đây, lão phu qua đó xem thử rốt cuộc là gì.”
Tuy gã nói vậy, nhưng không hề động đậy, bất quá lời gã nói khiến vài người thiếu kiên nhẫn động tâm, Biện Lâm bên Cửu Huyền Tông tuy nhìn ngại ngùng thế, vậy mà bất động thanh sắc đột ngột hành động.
Không đợi người khác phản ứng, y liền gọi Ngự Thú Bài ra, bên trong xuất hiện một con báo mạnh mẽ.
Hắn vung tay lên, con báo lập tức vọt vào.
Trong tích tắc, ai ai cũng cảnh giác, nhưng con báo trong trận lại không hề xuất hiện nguy hiểm.
Tất cả mọi người thở phào, vì thế Thần Kiêu, Biện Lâm và Hồ Huyền lập tức tiến vào trận.
Đây là một cái Tiên Khí, căn cứ theo lời Quân Yến, Thập Nhị Tượng Trận này, chính là thứ mà tiên nhân đoạt xá sử dụng, như vậy, càng có thể chứng thực, đây là một cái Tiên Khí.
Tiên Khí là thứ hấp dẫn mọi người vô cùng, đáng giá để liều mình tranh đoạt.
Tu vi Thần Kiêu cao nhất, cho nên tới đích nhanh nhất, nhưng dù gã tiến vào trận, nổ lực nhìn chăm chú băng trụ cỡ nào, cảm thấy có gì đó đang khống chế Tiên Khí, nhưng vô luận đến gần cỡ nào, xung quanh vẫn bao phủ một tầng sương trắng, khiến người ta không thể thấy rõ.
Mọi người chỉ phát sinh trong chớp mắt, Quân Trì bỗng thấy đôi mắt Ẩu Minh chân quân đột nhiên mở to, hồng quang chợt lóe, xung quanh băng trụ bỗng nổi lên cơn lốc, càn quét ra bên ngoài.
Thần Kiêu, Trần Già, Biện Lâm và cả Hồ Huyền căn bản không kịp phản ứng, đã bị cơn lốc cuốn vào trong.
“Chạy mau!” Tu sĩ bên ngoài bắt đầu hô to.
Theo cơn lốc, mười hai cây trụ tung xiềng xích bắn tới chỗ mọi người.
Trong nháy mắt, uy áp và lực lượng cường đại đánh úp tới, bởi vì quá mức mạnh mẽ, trong đầu các tu sĩ không hề mang suy nghĩ chống cự, chỉ biết bỏ chạy.
Nhưng lực lượng đấy quá cường đại, muốn chạy trốn cũng trở thành hi vọng xa vời, bị nó chèn ép quá mức, khiến bọn họ vô pháp nhúc nhích.
Hết thảy chỉ phát sinh trong chớp nhoáng, chân nguyên Quân Trì nháy mắt bị ngăn chặn vô pháp vận chuyển, nhưng sợ hãi quá lớn khiến hắn không tự chủ biến thành nguyên hình.
Một con Chu Tước thật lớn màu tro đen hiện thân, cơn lốc ào tới chỗ hắn, bỗng nhiên bị trì trệ, Quân Trì bay qua dùng móng vuốt chộp lấy vài người, sau đó phi thân khỏi đại điện.
Quân Trì không kịp nghĩ nhiều, thân hình Chu Tước đã bay mất, vút lên không trung.
Xuống chút nữa, chỉ thấy âm khí như cơn sóng thần, mãnh liệt tụ tập vào trong trận, âm khí hình thành hồng thủy, cấp tốc đánh vào.
Phía dưới nước cuồn cuộn quay cuồng, đại điện vẫn vững như bàn thạch, vô luận gió bão sóng to tập kích thế nào, vẫn như hòn đảo kiên cố.
Quân Trì nghĩ, chỉ sợ trung tâm trận bị kích thích, nên giờ hình thành trạng thái mạnh mẽ nhất.
Dưới tình huống như thế, người bên trong khó mà thoát khỏi.
Những người được Quân Trì dùng móng vuốt chộp lấy, chỉ có mấy tu sĩ gần hắn.
Bên trái là Quân Yến, Liễu Huy Hải và Tư Mã Y Y; Bên phải là Mặc Phỉ Giang Lưu và Hàn Mị.
Tình huống khi ấy cực kỳ khẩn cấp, kỳ thật Quân Trì không định mang hết bọn họ, Hàn Mị trong phút cuối tự mình nhảy lên móng vuốt hắn, nháy mắt, nàng căn không kịp định thần, chỉ theo bản năng bay vọt lên, sau đó bắt được móng vuốt Quân Trì.
Trừ bỏ Quân Yến, không ai biết đại điểu này chính là Quân Trì, còn tưởng đây là tọa kỵ của hắn, bởi vì tình huống lúc ấy quá nhanh, căn bản chẳng ai chú ý tới chuyện Quân Trì hóa thành điểu hình.
Hoàn chương 82.
Danh sách chương