Đám Diệp Lâm đứng trên sân đấu sắc mặt rất khó coi, hơn nữa đối chiếu với tiểu đội Hoa Hồng cùng Kiếm dù bận vẫn ung dung thì lại càng có vẻ bước chân cũng lộn xộn vội vàng.

Diệp Lâm đứng lại nhìn sang đối diện, phát hiện quả nhiên giống như đã nói lúc trước, người có tín ngưỡng tôn giáo, trạng thái tinh thần có khác biệt bản chất với bọn họ.

Trong ba tiểu đội của học viện trung ương Galsworthy, chỉ có một tiểu đội Hoa Hồng cùng Kiếm này là thuần túy đến từ viện thần học, thuần một sắc kỵ sĩ thánh cùng mục sư hệ quang minh, nhìn qua đặc biệt đều nhịp.

Ba nam ba nữ, nữ thống nhất trường bào trắng, tóc dài xõa vai, bất kể là thẳng hay quăn đều dùng đồ buộc màu bạc tinh xảo, hơn nữa đều không ngoại lệ, tất cả đều là mỹ nhân mắt ngọc mày ngài, ba vị nam sĩ cũng là trang phục kỵ sĩ màu trắng thống nhất, dáng người cân xứng, khuôn mặt anh tuấn. Sáu người đều toàn thân nhẹ nhàng thoải mái không có trang sức, nhìn đặc biệt cảnh đẹp ý vui.

Tuy rằng Diệp Lâm không thích tôn giáo tẩy não người, nhưng mà không thể không nói, người có tín ngưỡng ngay cả ánh mắt cũng có vẻ đặc biệt sáng ngời.

Bố trí kỵ sĩ thánh thêm mục sư, nghĩ lại cũng rất khó xử.

Tuy rằng Diệp Lâm không quá hiểu biết về kỵ sĩ thánh cùng mục sư ở thế giới này, nhưng dùng kinh nghiệm game online nhiều năm của y, bản thân kỵ sĩ thánh có thể tăng các loại trạng thái lại da dày khó xử còn chưa tính, mục sư còn biết trị liệu, cái loại này nhất thời làm y nhớ đến bố trí T(1) kháng quái phối hợp thêm ba trị liệu ở cạnh kỹ trường năm đó, đây là tiết tấu khiến người chán ghét chết a!

“Chào buổi chiều.” Sáu mỹ thiếu niên thiếu nữ đối diện đồng loạt mà đi một lễ có thể nói là tao nhã hoàn mỹ không tỳ vết.

Phản ứng của sáu người Diệp Lâm bọn họ là theo kế hoạch giữa trưa trực tiếp động thủ!

Dù sao đều phải đánh, cúi chào cái gì, rất dư thừa có được không! Trừ Auckland ra, năm người bọn họ cũng không có thói quen thân sĩ quý tộc như vậy.

Diệp Lâm nâng tay, ngay khi đối phương còn chưa kịp phản ứng thì một chiêu niếp vân trục nguyệt thêm điệp lộng túc cũng đã tới gần, bóng kiếm lưu ngân! Trực tiếp đẩy một vị thiếu nữ mục sư ra khỏi đoàn sáu người bọn họ, sau đó nháy mắt chính là một chiêu lôi đình khí.

May mà bốn năm này Diệp Lâm coi như chăm chỉ, bất kể những phương diện khác như thế nào, ít nhất ở trên cấp bậc thì những thiếu niên thiếu nữ này tuyệt đối không thể cao hơn y, cho nên kỹ năng bình thường cũng sẽ không có hiện tượng lệch khỏi quỹ đạo.

Hoa Hồng cùng Kiếm dù sao không phải tiểu đội tầm thường, bọn họ trừ mỗi ngày cầu nguyện với thần Quang Minh ra, kinh nghiệm rèn luyện thực tế chỉ nhiều chứ không ít hơn so với học sinh bình thường, tuy rằng chỉ trong chớp mắt đã có một người tới trước mặt bọn họ, bọn họ cũng không quá kích động, dù sao kiếm sĩ giao thủ, gần người thật sự không tính là làm người bất ngờ.

Trong hai thiếu nữ còn lại, vị hơi cao gầy một chút kia vừa nhấc quyền trượng, một luồng sáng trắng nhu hòa bao phủ ở trên người thiếu nữ vừa bị đẩy dời đi.

Diệp Lâm cười lạnh, y chẳng qua chỉ là đẩy một chút rồi dùng lôi đình cố định nàng mà thôi, đừng nói trong trạng thái lôi đình là không thể trị liệu, cho dù là có thể, nàng cũng không bị thương được không!

Điều này thuyết minh, cho dù thế giới này có thuật thánh dũ thì cũng không thể dựa vào trực giác đoán được đồng đội có bị thương hay không giống như y.

Mà lúc này ba kỵ sĩ thánh cũng ra tay, trong lúc Diệp Lâm lại đây đẩy thiếu nữ kia ra, thanh kiếm lớn của một kỵ sĩ thánh cũng đã hạ xuống về phía Diệp Lâm, “keng” một tiếng, bị Garfield theo sát phía sau Diệp Lâm chống lại.

Kỵ sĩ thánh tóc vàng này kinh ngạc, hắn không nghĩ tới một thiếu niên đạo tặc dáng vẻ gầy yếu lại có thể dùng một tay một thanh chủy thủ mà đỡ được kiếm lớn của hắn!

Trong chớp mắt này, song kiếm của Diệp Lâm cũng đã vung lên hoa nở rực rỡ, đế tham long tường!

Kỹ năng cố định nhiều người này chỉ có thể cố định năm người, cho nên Diệp Lâm mới đẩy một thiếu nữ ra trước, bởi vậy, năm người đứng cùng một chỗ còn lại này đều bị y định ở tại chỗ.

Chỉ có ba giây!

Xavier ở bên kia nâng pháp trượng đã ngừng ngâm xướng, giống như ở Berysford ngày đó vậy, cây cối trải rộng sân đấu, nhanh chóng lớn lên, trong chớp mắt đã biến thành đại thụ che trời, cỏ cây xanh biếc như tấm thảm, dây leo quấn quanh, trong ba giây ngắn ngủi, sân đấu đã biến thành một rừng cây u ám.

Cho dù là sâm lâm chi ca bán thành phẩm, đặt ở trên sân trong trận đấu chính thức cũng vẫn làm cho mọi người ồ lên, không ít người đang xem trận đấu ở ngoài sân đều không kìm lòng nổi mà đứng lên. Lúc này hai tiểu đội cùng đến từ Berysford mới nâng cằm cảm thấy kiêu ngạo vì đồng đội của mình! Hơn nữa, khán giả đều thấy rõ ràng, sau khi rừng rậm thành hình, Xavier vẫn còn tiếp tục ngâm xướng.

Đương nhiên, hắn không phải ma pháp sư thuần túy hệ mộc, hắn còn là hệ ám!

Trong sáu người Diệp Lâm bọn họ, không có tay pháo lực tấn công đặc biệt mạnh, thực lực cá nhân lại tuyệt đối không kém, chỉ là luận phối hợp đương nhiên không thể so sánh với tiểu đội như Hoa Hồng cùng Kiếm.

Nếu không có cách nào để một đối một, chúng ta đây liền sáng tạo hoàn cảnh một đối một.

Khống chế tập thể, rừng rậm chết chóc nguy hiểm khắp nơi.

Muốn ôm đoàn(2)? Không dễ dàng như vậy.

Thuật đe dọa lặng yên không một tiếng động có lẽ không có nhiều tác dụng đối với người có tín ngưỡng vững chắc, nhưng lực ăn mòn của hệ ám bám vào dây leo ở khắp mọi nơi, thậm chí ngay cả một mảnh lá cây cũng có khả năng cắt vỡ da thịt đưa lực ăn mòn vào trong máu.

Ở trong loại rừng cây này, muốn ôm đoàn vốn đã tương đối khó khăn, huống chi còn có Auckland, Archie, Garfield, Casimir cùng Diệp Lâm.

Cũng không biết có phải trùng hợp hay không, trong năm người này có đến bốn người vô cùng thích hợp đánh lén, vì thế, đội trưởng Casimir bi thôi chỉ có thể nhận vai trò mồi nhử.

Trong mắt sáu người Hoa Hồng cùng Kiếm, đối thủ duy nhất có thể nhìn thấy chỉ có Casimir cao lớn, những người khác thì ngay cả cái bóng cũng không thấy, lập tức quyết định thật nhanh, mưu toan dùng Casimir làm cửa đột phá, lại phát hiện mình rơi vào bẫy rập của kẻ địch trước.

Auckland đứng ở trên cây cao ngâm xướng, hơi nước ở khắp trong rừng cây đã sớm che mờ tầm mắt sáu người, ngay cả đồng đội bên cạnh cũng không nhìn rõ, thậm chí có người tụt lại phía sau cũng rất khó phát hiện.

Trong màn hơi nước thỉnh thoảng có lá cây tối đen cùng băng nhận trong suốt sắc bén đánh úp lại, ngẫu nhiên dưới chân chợt giẫm phải mặt băng, trượt một cái đã bị dây leo cuốn lấy tha đi.

Mấy phút đồng hồ ngắn ngủi, tổ sáu người Hoa Hồng cùng Kiếm đã bị tách ra hoàn toàn.

Mà một khi bị tách ra, đó chính là thiên hạ của sáu người Diệp Lâm.

Luận thực lực cá nhân, bọn họ tuyệt đối sẽ không yếu hơn những mục sư kỵ sĩ thánh viện thần học này, huống chi là ở trong mảnh rừng rậm tử vong u ám này.

“Người bên trái kia là của ngươi.” Diệp Lâm mấp máy môi, đá ma pháp ghim trên ngực tỏa sáng.

Loại đá ma pháp này cũng không tính là vật phẩm luyện kim vô cùng kỳ lạ gì, từ lúc Diệp Lâm là luyện kim thuật sư sơ cấp đã biết luyện chế, nhưng đá ma pháp hiện tại là một loại bản cải tiến, không chỉ truyền tin tức càng ổn định, thời gian sử dụng cũng dài hơn với đá ma pháp đưa tin bình thường rất nhiều, chỉ cần một ma tinh cấp thấp là có thể dùng đến bảy tám giờ.

Archie biến mất bên trong rừng rậm, giống như u linh phiêu đãng trong sương mù dày đặc, một thiếu nữ mục sư nhỏ xinh ngọt ngào nhìn thấy bóng dáng đơn độc của hắn mơ hồ trong hơi nước, sợ tới mức lông tơ dựng thẳng, lẩm bẩm vài tiếng “thần Quang Minh phù hộ” mới nhịn được không hét chói tai lên.

Cố tình ma pháp hệ vô là nổi danh vô thanh vô tức, khi mũi tên ma pháp trong suốt xuyên qua hơi nước, căn bản là khó có thể phát hiện.

“Vèo” một tiếng, đuôi một mũi tên ma pháp lướt qua mặt nàng đâm vào thân cây, dọa nàng ra một thân mồ hôi lạnh!

Archie tiếc nuối, quả nhiên độ chính xác còn kém một chút.

“Kiên trì! Một ma pháp cỡ lớn như vậy ma pháp sư trung cấp như hắn không chống đỡ được bao lâu!” Kỵ sĩ thánh khuôn mặt cứng cỏi lớn tiếng hô.

Diệp Lâm bĩu môi, nếu không có mặc trang bị hồi ma, lời này của hắn ngược lại không si, nhưng so với những người khác, trên người Xavier đó là vô cùng khoa trương, từ đầu đến chân đều là trang bị phụ ma hiệu quả hồi ma!

Hơn nữa ——  Diệp Lâm quay đầu lại nhìn thoáng qua, chuẩn bị lại giải quyết xong một người liền cắt trị liệu, tâm pháp Vân Thường của Thất Tú có hai kỹ năng tương đối kỳ lạ, một là tường loan vũ liễu, duy trì cái này có thể giữ trạng thái thêm huyết liên tục mỗi ba giây khôi phục một phần trăm pháp lực, còn có một là nguyệt quang khuynh tả, có thể chuyển gần một nửa pháp lực của bản thân cho đối phương, Diệp Lâm từng thử qua, tuy rằng trên bản chất y có chính là nội, nhưng khi chuyển cho ma pháp sư lại sẽ tự động chuyển hóa thành ma lực, mà bản thân Thất Tú trong trạng thái múa kiếm là có thể khôi phục pháp lực, đồng thời còn có long trì nhạc mỗi ba mươi giây có thể khôi phục mười sáu phần trăm pháp lực bản thân, nói cách khác, chỉ cần y cắt trị liệu, gần như có thể duy trì Xavier vĩnh viễn không khô kiệt ma lực.

Chờ hắn khô kiệt ma lực? Cứ từ từ chờ đi, cho dù các ngươi là kỵ sĩ thánh cùng mục sư, đó cũng là không hao tổn nổi.

Đương nhiên, so với đối thủ bình thường, những kỵ sĩ thánh cùng mục sư tín ngưỡng vững vàng này có thể tự mình chữa thương, mục sư da giòn còn dễ đối phó một chút, kỵ sĩ thánh lại khó làm, máu dày phòng cao còn có thể tự chữa trị chút ít, thật sự là rất phiền toái.

“Omfra, thần Quang Minh tồn tại cùng ngươi!” Thiếu nữ tóc vàng khuôn mặt thánh khiết tinh thuần mặc áo choàng trắng giơ quyền trượng lên nhẹ nhàng ngâm xướng, bản thân sau khi gây chúc phúc cho kỵ sĩ thánh thì từ từ mang theo mỉm cười ngã xuống.

Mà kỵ sĩ thánh cao lớn vừa vặn gặp nàng hai mắt chứa lệ, làm một thủ thế cầu nguyện, “Varily, ta nhất định sẽ cố gắng vì thần Quang Minh giành được vinh quang!”

Cảnh tượng không biết hình dung như thế nào này làm cho Diệp Lâm trốn ở một nhánh cây bên cạnh một kích kiếm phá đánh ngất thiếu nữ nhìn mà nổi da gà đầy người.

Kia cái gì, chỉ là một trận thi đấu mà thôi, có cần nghiêm túc như vậy sao thân… Bọn họ sẽ không thật sự thua trận liền trực tiếp tự sát giống như Auckland nói đấy chứ!

Vừa nghĩ như vậy, Diệp Lâm bỗng nhiên cảm thấy mấy người mình nghiệp chướng nặng nề làm sao… Run run bả vai, Diệp Lâm cắt nội công trị liệu, lại vẫn cứ mặc trang bị Băng Tâm, cho Xavier kỹ năng gây hồi ma, đồng thời vẫn cứ xuyên qua trong rừng, thỉnh thoảng quấy rầy đối thủ của bọn họ. Cho dù thay đổi nội công, bởi vì trang bị vẫn là Băng Tâm, y tấn công vẫn rất khả quan như trước.

Không hề ngoài ý muốn, ưu thế trận đấu đã dần dần nghiêng về tiểu đội “Kim Xán Kim Xán Kim Xán Xán”, đây hiển nhiên là kết quả mà lúc trước phần lớn khán giả cũng không đoán trước được.

“Nếu chúng ta đụng phải bọn họ, nên làm cái gì bây giờ?” Đã có không ít tiểu đội đến quan sát trận đấu này bắt đầu tự hỏi vấn đề này.

Bởi vì Hoa Hồng cùng Kiếm là đội đứng đầu cho vị trí quán quân, người đang xem trận đấu này thật đúng là không ít, có một số đội ngũ thậm chí bỏ qua trận đấu của trường mình cũng chỉ vì có thể ở lúc giao thủ với Hoa Hồng cùng Kiếm không đến mức không có đối sách.

Nhưng —— xem xong trận đấu này, bọn họ phát hiện vẫn là không có đối sách…

Mẹ nó căn bản là không thấy thủ đoạn phối hợp mạnh mẽ nổi tiếng của Hoa Hồng cùng Kiếm  a! Cũng không thấy bọn họ rốt cuộc có chỗ nào khó đối phó a! Thậm chí ngay cả bọn họ sở trường phép thuật quang minh cùng vũ kỹ nào cũng không làm sao thấy được…

Hơn nữa càng xem càng là buồn bực, cái tiểu đội “Kim Xán Kim Xán Kim Xán Xán” chết tiệt này nên đánh như thế nào giờ! Cái rừng rậm chết chóc dày đặc sân đấu này nên tránh như thế nào đây em gái ngươi!

Ma pháp sư trung cấp có thể dùng ma pháp cao cấp căn bản là nên bị xóa bỏ a! Hắn không nên xuất hiện ở trong sân đấu này a khốn nạn!

“Không sao, chỉ cần có ma pháp sư hệ hỏa mà nói, một mồi lửa là có thể đốt trụi.” Một thiếu niên ngẩng đầu nói.

Thiếu nữ ngồi bên cạnh trào phúng hắn: “Không thấy có một ma pháp sư hai hệ thủy băng kỹ thuật tương đối tinh diệu ở bên cạnh à? Đây căn bản là vì kiềm chế ma pháp sư hệ hỏa mà tồn tại đúng không!”

“Thực ra tiểu đội ‘Kim Xán Kim Xán Kim Xán Xán’ này bố trí vô cùng khoa học, có một kiếm sĩ đặc biệt có vũ kỹ có thể cố định đối phương để phối hợp với thời gian ngâm xướng tương đối dài của sâm lâm chi ca, sau khi sâm lâm chi ca bố trí thành công quả thật không cần pháp sư hệ hỏa hệ lôi gì, ngược lại là hệ băng hệ thủy hệ ám hệ vô lực tấn công hơi yếu lại tốt hơn một chút, tương đối thích hợp đánh lén, hơn nữa đạo tặc cũng thực dụng hơn kiếm sĩ bình thường, to con kia làm mồi nhử vô cùng xứng chức, dù sao vóc dáng lớn như cậu ta cũng hiếm thấy…” Một thiếu niên quần áo tinh xảo cử chỉ tao nhã đang thích cho đội viên của hắn trận đấu này, hiển nhiên, hắn là một đội trưởng hết sức xuất sắc ánh mắt sắc bén.

Mà bên cạnh hắn, không chỉ có đội viên của hắn, không ít người cùng đến xem trận đấu khác cũng không nhịn được gật đầu liên tục.

Nếu Diệp Lâm nghe được phỏng chừng sẽ cười chết, từ không khoa học đến vô cùng khoa học cái gì, đừng nói đùa a thân! Lúc trước khi bọn họ tổ đội căn bản là không biết Xavier có biết cái gì mà “sâm lâm chi ca” với chẳng không!

Casimir quả thực muốn rơi lệ đầy mặt, cùng là đội trưởng, vì cái gì hắn trừ làm mồi ra thì sẽ không còn tác dụng khác!

Casimir thân là kiếm sĩ cấp sáu tỏ vẻ: lòng tự trọng của bản thân đã bị thương tổn nghiêm trọng a mẹ kiếp!

“Trận đấu kết thúc, thời gian hai mươi chín phút bốn mươi hai giây! Người thắng: tiểu đội Kim Xán Kim Xán Kim Xán Xán!”

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vui vẻ đưa tiễn sáu người Diệp Lâm xuống sân, sắc mặt bọn họ lại trừ Garfield ra toàn bộ đều rất không xong.

Mẹ, nghĩ đến trận đấu dài lâu bọn họ còn phải nghe cái tên đội đau trứng này vô số lần, bọn họ liền có một loại xúc động muốn quay đầu về Berysford ngay lập tức!

Đây mẹ nó còn có thể càng dọa người một chút không? (1) T: Tank, nhiệm vụ kháng quái chống đòn cho những thành viên khác, do những người hoặc chức nghiệp máu cao da dày phụ trách, cái này thì ai chơi game chắc sẽ rõ hơn Lyl

(2) Ôm đoàn: Tụ tập lại cùng một chỗ
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện