Cuối cùng cũng quyết định xong, để cho Diệp Lâm chính là một ma pháp sư hệ thổ nhìn qua tương đối trầm ổn, vị học trưởng này coi như là một trong những nhân vật phong vân trong Berysford, mười hai tuổi nhập học, bởi vì lựa chọn môn luyện kim lừa đảo kia, lại không chọn nhiều môn giống như Xavier, kết quả hai năm liên tục bị lưu ban vì không đủ học phân, đến năm thứ ba hắn mới không còn cố chấp sống chết chỉ chọn hai môn mà lại không chịu vứt bỏ thuật luyện kim như trước, cuối cùng là bay qua tầng trời thấp, cho nên mặc dù vị này là năm thứ sáu, trên thực tế lại lớn hơn đồng học khác hai tuổi đã là chàng trai mười chín tuổi.
Nhưng không có thiên phú luyện kim cũng không có nghĩa hắn học tập ma pháp cũng là như thế, hoàn toàn ngược lại, vị Kelly Cred học trưởng này có lý giải cùng thiên phú tương đối độc đáo về ma pháp hệ thổ, mức độ ưu tú gần như đối lập với sự ngốc vụng của hắn ở thuật luyện kim, từ hai năm trước đã là một ma pháp sư hệ thổ trung cấp, trong những học sinh còn chưa tốt nghiệp thì đó thỏa đáng là người nổi bật.
Diệp Lâm tỏ vẻ, bọn khốn kiếp kia thật đúng là tín nhiệm mình mà! Mẹ nó quả nhiên để lại tên khó nhất cho y! Ma pháp sư hệ thổ có nghĩa là hầu như tất cả ma pháp đều có hiệu quả phòng thủ tương đối mạnh, dáng vẻ vị Kelly học trưởng kia hoàn toàn không giống một ma pháp sư, dáng người cao to ở một mức độ nào đó thì là rất phù hợp với thẩm mỹ của Casimir, mặc áo giáp nặng chỉ lộ ra đôi mắt, nếu như nói hắn là kiếm sĩ cũng tuyệt đối không có người nghi ngờ!
“Nhớ nương tay, trên sân đấu là không cho phép giết người.” Diệp Lâm thấp giọng cảnh cáo Xavier.
Xavier mỉm cười, “Ngươi yên tâm. Nhìn thấy người ở bên kia không?”
“A, là Chapman lão sư.” Diệp Lâm đương nhiên nhìn thấy, “Thì ra là như vậy, hắn nhất định mang theo rất nhiều thuốc trị liệu.”
“Đương nhiên.” Auckland vừa vặn nghe được mấy lời này của Diệp Lâm, cười nhạo một tiếng, “Người mặc áo choàng trắng kia hẳn chính là mục sư ánh sáng, có bọn họ ở đây, trừ khi sử dụng ma pháp cỡ lớn hoặc cấm trú trên võ đài, bằng không ở trên võ đài khắc ma pháp trận này, có muốn chết cũng khó.”
Tiếng chuông tính giờ nặng nề vang lên, Diệp Lâm hít một hơi thật sâu, đi từng bước lên võ đài.
So với đội hình đi lên vô cùng khoa học hai kiếm sĩ trước nhất, ma pháp sư hệ lôi quang theo sau, ma pháp sư hệ thổ cuối cùng của đối phương, sáu người bên Diệp Lâm này lúc lên đài thi đấu thật sự là chẳng hề có chiến thuật gì đáng nói, nhìn qua phân tán tùy tiện vô cùng.
Hai bên dừng lại trên võ đài, đội trưởng Kelly của đối phương mở miệng: “Các niên đệ(1) phải cẩn thận, trong trận đấu chúng ta sẽ không nương tay.”
Thiếu niên cao gầy ở bên cạnh than thở, “Giờ thì xong rồi, vừa lên đến nơi đã đánh với bọn họ, chỉ sợ phải đắc tội một nửa nữ sinh trong trường…”
“Xin chú ý, đừng đánh vào mặt!” Ma pháp sư hệ quang kia cũng là một mỹ nữ dáng vẻ thanh tú cao gầy, nghiêm túc khuyên bảo đồng bạn của nàng.
Mà bên này, Casimir nhíu mày, Diệp Lâm lại trực tiếp chậm rãi mở miệng, “Xem ra các học trưởng học tỷ không có coi chúng ta ra gì đâu.”
Ma pháp sư hệ hỏa đứng ở cuối cùng, Jasmine Lanton là một thiếu nữ dáng người nhỏ xinh diện mạo ngọt ngào, nghe vậy ngọt ngào mỉm cười, “Nếu sợ mà nói thì nhanh chóng xuống đi, chúng ta cũng không phải ai đó chỉ có vẻ bề ngoài đâu.”
Mẹ kiếp, lời này, thần thái này, quả thực là đáng ghét!
Nữ nhân trong câu chuyện này có hai loại tác dụng, một loại có liên quan đến hậu cung của nhân vật chính, một loại thì chính là vật hy sinh nữ ngốc nghếch, Diệp Lâm phán định vị này thuộc về loại trận doanh thứ hai.
Auckland khinh miệt liếc mắt nhìn Jasmine một cái, ánh mắt thuyết minh tất cả! Hắn mới khinh thường nói chuyện với loại nữ nhân này!
Garfield cười lạnh một tiếng, “Nói nhiều như vậy làm cái gì, lên!”
Archie: “Phù ——” Hơi trắng lượn lờ, một thân áo choàng đen quần áo đen, ngay cả bóng tối giống như u linh trên mặt cũng ngưng tụ thành thực chất, ở trên đài căn bản chính là một cái máy làm lạnh tự động, ngay cả vị ma pháp sư hệ quang tiểu thư kia của đối phương cũng không dám đặt ánh mắt trên người hắn.
Xavier tươi cười vẫn tao nhã thong dong như trước, hắn chậm rãi giơ pháp trượng trong tay lên ——
“Trượng Colin!” Lập tức có người kinh ngạc kêu lên, mà đá tân nguyệt sáng ngời trên đầu trượng lấp lánh rực rỡ, vừa nhìn đã biết cực không tầm thường.
“Ah ah, chờ một chút, nhìn cái kia, a —— ba cây trượng Colin!”
Trượng Colin không phải pháp trượng độc nhất vô nhị, mà là một trong những pháp trượng mấy năm này các pháp sư tuổi trẻ tha thiết ước mơ, lấy gỗ rồng cao cấp làm thân trượng, trang trí ma văn luyện kim cực kỳ phức tạp, đá quý được khảm lên phải là đá tân nguyệt có tác dụng tăng phúc ma pháp cực lớn, nhưng thường thường rất nhiều đá tân nguyệt trên trượng Colin chỉ là một viên thật nhỏ, cây trượng xa xỉ được khảm đá tân nguyệt lớn bằng nắm tay trẻ con như vậy, thật sự là đủ để làm người ta khiếp sợ!
Hơn nữa ba cây pháp trượng này đều có chỗ độc đáo riêng, so với trượng Colin trong các cửa hàng vũ khí ma pháp ở đô thành, ba cây trượng trong tay bọn họ này hiển nhiên càng tinh xảo hoa lệ hơn, trên thân trượng được bọc kín bằng bạc mạ vàng xoay quanh thành những hoa văn phức tạp xinh đẹp, khiến cho mấy cây pháp trượng này nhìn qua chỉ có chút giống trượng Colin mà lại không phải.
Diệp Lâm nghe tiếng ngạc nhiên nghi ngờ bùng nổ, trong lòng không khỏi có chút kiêu ngạo, không uổng công mấy ngày hôm trước y dừng tất cả công tác luyện kim để chuyên tâm luyện chế ba cây pháp trượng này, phải biết lần này Garfield thật sự là vì quán quân mà hạ vốn gốc, tài liệu đều là do hắn cung cấp, khụ, hắn vốn muốn để Diệp Lâm nhờ Nathaly đến làm, chi phí tài liệu tuy khiến Garfield đau lòng rất lâu, nhưng dù sao cũng tiết kiệm hơn thành phẩm nhiều, những vật phẩm ma pháp này chân chính luyện ra thì giá cả sẽ chẳng biết tăng lên bao nhiêu lần đâu! Cho nên nói người phát tài nhanh đều là luyện kim thuật sư mà không phải người mạo hiểm người mạo hiểm khổ cực vất vả lấy được tài liệu.
Trên lý luận thì trượng Colin không phải một sản phẩm luyện kim vô cùng khó khăn, chẳng qua cũng chưa từng nghe luyện kim thuật sư trung cấp bình thường nào có thể luyện chế thành công, cho nên lúc Diệp Lâm nói muốn tự mình luyện chế, Garfield là kiên quyết phản đối, nói đùa, nếu thất bại, những tài liệu lãng phí này có thể làm hắn đau tim chết, kết quả Diệp Lâm cầm tài liệu đi rồi lại vẫn tự mình luyện, cho ra ba cây trượng hoàn toàn không khiến bản thân thất vọng, quả nhiên loại cảm giác có thể hiểu ngầm này vẫn có thể dùng trong chế tác vũ khí ở thế giới này, vũ khí luyện ra càng thêm xinh đẹp hoàn mỹ hơn so với vũ khí ở thế giới này không nói, hiệu quả phụ gia cũng đủ làm người kinh hỉ.
Cây trên tay Xavier có hiệu quả gia tăng ma pháp hệ ám, tuy rằng không biết thêm cụ thể bao nhiêu phần, nhưng chỉ là có loại thuộc tính này đã đủ làm người khác khiếp sợ rồi, cây trên tay Auckland kia là gia tăng xác suất bạo kích, cũng là trị số cụ thể không rõ, cây của Archie là tăng nhanh tốc độ thực hiện pháp thuật ——
Diệp Lâm không khỏi có loại ảo giác chuyển từ game võ hiệp kiếm tam sang một game tây huyễn nào đó…
Nhưng mà chỉ có bản thân y có thể sờ một cái lập tức biết rõ loại hiệu quả này, những người khác căn bản là không thể nào phát hiện một cách trực quan, chỉ có sau khi bắt đầu thí nghiệm mới ó thể cảm nhận được sự khác thường.
Lúc ấy Garfield đã hưng phấn không ngủ tròn một đêm, bởi vì hắn thấy được cơ hội buôn bán lớn, giống như lại nhìn thấy ánh vàng rực rỡ giống như núi nhỏ đang vẫy tay với mình, Lind quả nhiên là núi vàng của hắn ha ha ha ha!
Không chỉ có ba cây pháp trượng này, kiếm Michelle trên tay Casimir, hai chủy thủ Lawrence một dài một ngắn trên tay Garfield cũng đều là kiệt tác của Diệp Lâm, đáng giận chính là bản thân y lại không thể nào làm ra được vũ khí thích hợp cho chính mình sử dụng ở thế giới này, ít nhất ở trình độ luyện kim thuật sư trung cấp của y hiện tại là không được.
Bốn vị ma pháp sư đối diện mặc dù thiên phú ma pháp cũng được xưng là con cưng của trời, bản thân xuất thân quý tộc, nếu không phải gia cảnh tốt đẹp, căn bản không trả nổi học phí của Berysford, nhưng điều này cũng không có nghĩa trong nhà đồng ý tốn một số tiền lớn như vậy cho bọn họ mua pháp trượng đắt đỏ như thế, cho nên ánh mắt vài vị đối diện kia nhất thời thay đổi ——
“Đây là cái giá phải trả khi mang một luyện kim thuật sư lên sân khấu? Thật đúng là có lợi!” Jasmine châm chọc nói.
Diệp Lâm híp mắt, mẹ kiếp, nữ nhân này có thể lại đáng ghét một chút hay không! Bằng bản lĩnh của gia mà phải cần dùng loại thủ đoạn này đi hối lộ mấy tên mang mình lên sân đấu, đừng có nói đùa!
Y xoay song kiếm lập tức muốn cho nữ nhân này một chiêu kiếm phá trước!
“Đừng quên, nàng là của ta.” Auckland mỉm cười, pháp trượng trong tay nâng lên, gần như chỉ trong nháy mắt, một màng nước cực lớn xuyên qua võ đài đánh thẳng về phía Jasmine!
Kelly tương đối trầm ổn, lập tức bắt đầu ngâm xướng ma pháp bảo vệ, nhưng bỗng nhiên toàn thân cứng đờ, lại không thể động đậy…
Diệp Lâm đã bắt đầu múa kiếm, Băng Tâm bản mới đã không phải tình trạng bi thảm đi chút đường cũng phải múa kiếm liên tục giống như lúc đầu, y duy trì hình thái múa kiếm, trực tiếp phong kín pháp sư hệ thổ Kelly đầu tiên.
Cái khác thì không nói, kỹ năng phong nội của Băng Tâm còn thật sự không ít, nhấc tay một chiêu lôi đình chấn nộ đã đủ để giúp đồng đội tạo ra đủ nhiều thời gian, thậm chí có thể nhàn nhã bổ xuống một đao trong khi bọn họ đang chém giết, mà Kelly chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn đồng đội của mình hoàn toàn bại lộ ở trong phạm vi tấn công của đối phương.
Cho nên nói, phòng thủ hoàn toàn giao cho một người cái gì, căn bản không thực tế!
Đối với sáu người bên này mà nói, tấn công chính là phòng thủ tốt nhất!
“A ——” Tiếng Jasmine thét chói tai đâm rách bầu trời, còn chưa qua bao lâu nàng đã bị đóng đinh ở trên một vách băng, vách băng này ma pháp bảo vệ tường băng hóa mà Auckland sử dụng, Jasmine bị bảy tám cái băng nhận trực tiếp nửa treo ở giữa vách tường, vài cái băng nhận lại nhanh chóng lướt qua mặt nàng, chỉ kém một chút sẽ cắt vỡ da thịt mềm mại của nàng, loại sợ hãi này gần như khiến cho nàng chết ngất đi.
So với Auckland dòng kỹ thuật, Jasmine chỉ biết oanh tạc hỏa lực mạnh sau khi mất đi Kelly bảo vệ, quả thực yếu đến nát bét.
Mà không chỉ có Jasmine, mấy người khác thua lại càng nhanh, thiếu niên cao gầy kia còn chưa kịp ra tay, một thanh chủy thủ đã lặng yên không một tiếng động mà đặt trên cổ họng hắn, “Không được động đậy!”
Thiếu niên khinh miệt mỉm cười, đấu khí màu vàng nhạt trên toàn thân tăng vọt lên, hắn rất tự tin dưới sự bảo vệ của loại đấu khí này, cái thanh chủy thủ nho nhỏ này căn bản không phá được phòng ngự của hắn!
“Ngu ngốc!” Trả lời hắn chính là Garfield khinh thường châm chọc, sau đó thiếu niên liền cảm thấy gáy bị đánh một phát thật mạnh, đầu óc choáng váng trực tiếp ngã xuống, trong nháy mắt ngã xuống vẫn cứ không dám tin, thân là một kiếm sĩ nhanh nhẹn hệ đạo tặc, làm sao có thể có sức mạnh đánh ngã hắn ——
Trời ơi, này không khoa học!
Bản thân vị kiếm sĩ giao thủ với Casimir kia đã thấp hơn hắn một cấp bậc, chỉ là một kiếm sĩ cấp năm, bất luận sức mạnh, tốc độ hay là vũ kỹ cũng không thể so sánh với Casimir, vốn Casimir là muốn đánh một trận thoải mái với người này, kết quả những người khác đều giải quyết quá nhanh, còn có Diệp Lâm ở bên cạnh thêm đao như thần, trực tiếp một kiếm tâm thông minh phong kín tên xui xẻo này, kết quả người này ngay cả đấu khí cũng chưa dùng đến đã bị Casimir một kiếm đập hôn mê.
Cả trận đấu bị thua nhanh nhất không phải là bọn họ, mà là đối thủ của Archie, ma pháp sư hệ quang kia, bởi vì nàng còn chưa cả kịp ngâm xướng ma pháp đã bị một mũi tên ma pháp vô thanh vô tức đâm xuyên qua ngực, cái người giống như u linh làm cho nàng dựng tóc gáy kia nâng cánh tay tái nhợt gầy yếu, mục tiêu vững vàng chỉ vào mình.
Người ngã xuống thứ hai chính là đối thủ của Xavier, là một học bá, hắn có ưu thế trên lý luận không ai bằng, nhưng dù sao cũng không sao động tới tay, bình thường trừ lên lớp hầu như hắn không qua lại với bất cứ kẻ nào, trừ bản thân hắn, thậm chí không ai biết hắn đã là một ma pháp sư trung cấp.
Thiên phú ma pháp của tinh linh có thể nói là mạnh hơn so với nhân loại một chút, huống chi huyết thống bản thân Xavier cũng có khác biệt với tinh linh phổ thông.
Vì thế, ma pháp sư hệ lôi kia vừa mới định trổ tài, vô số phiến lá tối đen nhìn vô cùng dọa người đã trực tiếp bao phủ hắn, kết quả? Không có kết quả, khi lá cây tán đi thì hắn đã sớm ngã xuống, trên mặt là một mảng bị khí đen ăn mòn.
Trên đời này người có thiên phú hai hệ ma pháp cũng không nhiều, mà trong đó tổ hợp hệ mộc cùng hệ ám lại càng là chưa từng nghe qua, hệ mộc đại biểu cho giản dị trong lành, hệ ám lại đại biểu cho hiểm ác u ám, cho dù là hai hệ quang ám nhìn qua cũng khoa học hơn hai hệ mộc ám, bởi vì hai hệ này nhìn căn bản là hoàn toàn không dính tới nhau đúng không!
Cho nên, ai cũng không nghĩ tới, khi thuộc tính ám bám vào mọi nơi trên thuật tường điệp rậm rạp, thuật đằng vũ hoặc thụ lâm trận(2) thì sẽ đáng sợ đến cỡ nào.
Tốc độ Xavier ra tay quá nhanh, hơn nữa phóng ra chính là ma pháp không tiếng động, khi tên ma pháp sư hệ lôi xui xẻo kia ngã xuống thì đầu óc vẫn còn mê muội, căn bản là chẳng hiểu chuyện gì vừa xảy ra nữa!
Gần như chỉ trong giây lát, trên võ đài chỉ còn lại Kelly cứng ngắc đứng, hắn vẫn đang bị vây trong hiệu quả của lôi đình chấn nộ, ngây ngốc duy trì tư thế vô cùng uy vũ hùng tráng đối diện với sáu người ôm cánh tay nhìn người của mình giằng co, cái cảnh tượng này vì sao lại có cảm giác buồn cười như vậy.
Nhưng ở trên đài lại không có ai cười ra tiếng, tất cả phát triển quá nhanh, nhanh đến làm cho bọn họ trở tay không kịp, nhanh đến làm cho bọn họ khó có thể tiếp thu.
Nhất thời toàn sân thi đấu đều yên lặng không tiếng động, ngay cả trọng tài cùng các lão sư ở đây cũng run sợ một lúc lâu.
Đây —— thắng lợi? Nếu nói nghiền ép bằng bạo lực, vậy cũng quá bạo lực chút rồi… =_=
Đám này đều là kỳ ba chui từ đâu ra vậy?
Tiếng nghị luận “rầm rì” bắt đầu dần dần lan tràn, sau đó mới bùng nổ ra tiếng hoan hô.
Thắng lợi tới quá nhanh, Diệp Lâm tỏ vẻ, mẹ nó, này căn bản không cần chiến thuật gì a, y cảm thấy mỗi người trong sáu người bên này đều có thể một mình xử lý một người đối phương…
Mẹ kiếp, trước khi nhân vật chính xuất hiện, boss phản diện cực mạnh bên này quả nhiên khí phách trắc lậu đến làm người ta giận sôi!
(1) Niên đệ: Đàn em (nam) lớp dưới, niên muội là nữ
(2) Tường diệp: lá bay; đằng vũ: dây leo múa; thụ lâm: rừng cây; các chiêu thức tấn công của phép thuật hệ mộc
Nhưng không có thiên phú luyện kim cũng không có nghĩa hắn học tập ma pháp cũng là như thế, hoàn toàn ngược lại, vị Kelly Cred học trưởng này có lý giải cùng thiên phú tương đối độc đáo về ma pháp hệ thổ, mức độ ưu tú gần như đối lập với sự ngốc vụng của hắn ở thuật luyện kim, từ hai năm trước đã là một ma pháp sư hệ thổ trung cấp, trong những học sinh còn chưa tốt nghiệp thì đó thỏa đáng là người nổi bật.
Diệp Lâm tỏ vẻ, bọn khốn kiếp kia thật đúng là tín nhiệm mình mà! Mẹ nó quả nhiên để lại tên khó nhất cho y! Ma pháp sư hệ thổ có nghĩa là hầu như tất cả ma pháp đều có hiệu quả phòng thủ tương đối mạnh, dáng vẻ vị Kelly học trưởng kia hoàn toàn không giống một ma pháp sư, dáng người cao to ở một mức độ nào đó thì là rất phù hợp với thẩm mỹ của Casimir, mặc áo giáp nặng chỉ lộ ra đôi mắt, nếu như nói hắn là kiếm sĩ cũng tuyệt đối không có người nghi ngờ!
“Nhớ nương tay, trên sân đấu là không cho phép giết người.” Diệp Lâm thấp giọng cảnh cáo Xavier.
Xavier mỉm cười, “Ngươi yên tâm. Nhìn thấy người ở bên kia không?”
“A, là Chapman lão sư.” Diệp Lâm đương nhiên nhìn thấy, “Thì ra là như vậy, hắn nhất định mang theo rất nhiều thuốc trị liệu.”
“Đương nhiên.” Auckland vừa vặn nghe được mấy lời này của Diệp Lâm, cười nhạo một tiếng, “Người mặc áo choàng trắng kia hẳn chính là mục sư ánh sáng, có bọn họ ở đây, trừ khi sử dụng ma pháp cỡ lớn hoặc cấm trú trên võ đài, bằng không ở trên võ đài khắc ma pháp trận này, có muốn chết cũng khó.”
Tiếng chuông tính giờ nặng nề vang lên, Diệp Lâm hít một hơi thật sâu, đi từng bước lên võ đài.
So với đội hình đi lên vô cùng khoa học hai kiếm sĩ trước nhất, ma pháp sư hệ lôi quang theo sau, ma pháp sư hệ thổ cuối cùng của đối phương, sáu người bên Diệp Lâm này lúc lên đài thi đấu thật sự là chẳng hề có chiến thuật gì đáng nói, nhìn qua phân tán tùy tiện vô cùng.
Hai bên dừng lại trên võ đài, đội trưởng Kelly của đối phương mở miệng: “Các niên đệ(1) phải cẩn thận, trong trận đấu chúng ta sẽ không nương tay.”
Thiếu niên cao gầy ở bên cạnh than thở, “Giờ thì xong rồi, vừa lên đến nơi đã đánh với bọn họ, chỉ sợ phải đắc tội một nửa nữ sinh trong trường…”
“Xin chú ý, đừng đánh vào mặt!” Ma pháp sư hệ quang kia cũng là một mỹ nữ dáng vẻ thanh tú cao gầy, nghiêm túc khuyên bảo đồng bạn của nàng.
Mà bên này, Casimir nhíu mày, Diệp Lâm lại trực tiếp chậm rãi mở miệng, “Xem ra các học trưởng học tỷ không có coi chúng ta ra gì đâu.”
Ma pháp sư hệ hỏa đứng ở cuối cùng, Jasmine Lanton là một thiếu nữ dáng người nhỏ xinh diện mạo ngọt ngào, nghe vậy ngọt ngào mỉm cười, “Nếu sợ mà nói thì nhanh chóng xuống đi, chúng ta cũng không phải ai đó chỉ có vẻ bề ngoài đâu.”
Mẹ kiếp, lời này, thần thái này, quả thực là đáng ghét!
Nữ nhân trong câu chuyện này có hai loại tác dụng, một loại có liên quan đến hậu cung của nhân vật chính, một loại thì chính là vật hy sinh nữ ngốc nghếch, Diệp Lâm phán định vị này thuộc về loại trận doanh thứ hai.
Auckland khinh miệt liếc mắt nhìn Jasmine một cái, ánh mắt thuyết minh tất cả! Hắn mới khinh thường nói chuyện với loại nữ nhân này!
Garfield cười lạnh một tiếng, “Nói nhiều như vậy làm cái gì, lên!”
Archie: “Phù ——” Hơi trắng lượn lờ, một thân áo choàng đen quần áo đen, ngay cả bóng tối giống như u linh trên mặt cũng ngưng tụ thành thực chất, ở trên đài căn bản chính là một cái máy làm lạnh tự động, ngay cả vị ma pháp sư hệ quang tiểu thư kia của đối phương cũng không dám đặt ánh mắt trên người hắn.
Xavier tươi cười vẫn tao nhã thong dong như trước, hắn chậm rãi giơ pháp trượng trong tay lên ——
“Trượng Colin!” Lập tức có người kinh ngạc kêu lên, mà đá tân nguyệt sáng ngời trên đầu trượng lấp lánh rực rỡ, vừa nhìn đã biết cực không tầm thường.
“Ah ah, chờ một chút, nhìn cái kia, a —— ba cây trượng Colin!”
Trượng Colin không phải pháp trượng độc nhất vô nhị, mà là một trong những pháp trượng mấy năm này các pháp sư tuổi trẻ tha thiết ước mơ, lấy gỗ rồng cao cấp làm thân trượng, trang trí ma văn luyện kim cực kỳ phức tạp, đá quý được khảm lên phải là đá tân nguyệt có tác dụng tăng phúc ma pháp cực lớn, nhưng thường thường rất nhiều đá tân nguyệt trên trượng Colin chỉ là một viên thật nhỏ, cây trượng xa xỉ được khảm đá tân nguyệt lớn bằng nắm tay trẻ con như vậy, thật sự là đủ để làm người ta khiếp sợ!
Hơn nữa ba cây pháp trượng này đều có chỗ độc đáo riêng, so với trượng Colin trong các cửa hàng vũ khí ma pháp ở đô thành, ba cây trượng trong tay bọn họ này hiển nhiên càng tinh xảo hoa lệ hơn, trên thân trượng được bọc kín bằng bạc mạ vàng xoay quanh thành những hoa văn phức tạp xinh đẹp, khiến cho mấy cây pháp trượng này nhìn qua chỉ có chút giống trượng Colin mà lại không phải.
Diệp Lâm nghe tiếng ngạc nhiên nghi ngờ bùng nổ, trong lòng không khỏi có chút kiêu ngạo, không uổng công mấy ngày hôm trước y dừng tất cả công tác luyện kim để chuyên tâm luyện chế ba cây pháp trượng này, phải biết lần này Garfield thật sự là vì quán quân mà hạ vốn gốc, tài liệu đều là do hắn cung cấp, khụ, hắn vốn muốn để Diệp Lâm nhờ Nathaly đến làm, chi phí tài liệu tuy khiến Garfield đau lòng rất lâu, nhưng dù sao cũng tiết kiệm hơn thành phẩm nhiều, những vật phẩm ma pháp này chân chính luyện ra thì giá cả sẽ chẳng biết tăng lên bao nhiêu lần đâu! Cho nên nói người phát tài nhanh đều là luyện kim thuật sư mà không phải người mạo hiểm người mạo hiểm khổ cực vất vả lấy được tài liệu.
Trên lý luận thì trượng Colin không phải một sản phẩm luyện kim vô cùng khó khăn, chẳng qua cũng chưa từng nghe luyện kim thuật sư trung cấp bình thường nào có thể luyện chế thành công, cho nên lúc Diệp Lâm nói muốn tự mình luyện chế, Garfield là kiên quyết phản đối, nói đùa, nếu thất bại, những tài liệu lãng phí này có thể làm hắn đau tim chết, kết quả Diệp Lâm cầm tài liệu đi rồi lại vẫn tự mình luyện, cho ra ba cây trượng hoàn toàn không khiến bản thân thất vọng, quả nhiên loại cảm giác có thể hiểu ngầm này vẫn có thể dùng trong chế tác vũ khí ở thế giới này, vũ khí luyện ra càng thêm xinh đẹp hoàn mỹ hơn so với vũ khí ở thế giới này không nói, hiệu quả phụ gia cũng đủ làm người kinh hỉ.
Cây trên tay Xavier có hiệu quả gia tăng ma pháp hệ ám, tuy rằng không biết thêm cụ thể bao nhiêu phần, nhưng chỉ là có loại thuộc tính này đã đủ làm người khác khiếp sợ rồi, cây trên tay Auckland kia là gia tăng xác suất bạo kích, cũng là trị số cụ thể không rõ, cây của Archie là tăng nhanh tốc độ thực hiện pháp thuật ——
Diệp Lâm không khỏi có loại ảo giác chuyển từ game võ hiệp kiếm tam sang một game tây huyễn nào đó…
Nhưng mà chỉ có bản thân y có thể sờ một cái lập tức biết rõ loại hiệu quả này, những người khác căn bản là không thể nào phát hiện một cách trực quan, chỉ có sau khi bắt đầu thí nghiệm mới ó thể cảm nhận được sự khác thường.
Lúc ấy Garfield đã hưng phấn không ngủ tròn một đêm, bởi vì hắn thấy được cơ hội buôn bán lớn, giống như lại nhìn thấy ánh vàng rực rỡ giống như núi nhỏ đang vẫy tay với mình, Lind quả nhiên là núi vàng của hắn ha ha ha ha!
Không chỉ có ba cây pháp trượng này, kiếm Michelle trên tay Casimir, hai chủy thủ Lawrence một dài một ngắn trên tay Garfield cũng đều là kiệt tác của Diệp Lâm, đáng giận chính là bản thân y lại không thể nào làm ra được vũ khí thích hợp cho chính mình sử dụng ở thế giới này, ít nhất ở trình độ luyện kim thuật sư trung cấp của y hiện tại là không được.
Bốn vị ma pháp sư đối diện mặc dù thiên phú ma pháp cũng được xưng là con cưng của trời, bản thân xuất thân quý tộc, nếu không phải gia cảnh tốt đẹp, căn bản không trả nổi học phí của Berysford, nhưng điều này cũng không có nghĩa trong nhà đồng ý tốn một số tiền lớn như vậy cho bọn họ mua pháp trượng đắt đỏ như thế, cho nên ánh mắt vài vị đối diện kia nhất thời thay đổi ——
“Đây là cái giá phải trả khi mang một luyện kim thuật sư lên sân khấu? Thật đúng là có lợi!” Jasmine châm chọc nói.
Diệp Lâm híp mắt, mẹ kiếp, nữ nhân này có thể lại đáng ghét một chút hay không! Bằng bản lĩnh của gia mà phải cần dùng loại thủ đoạn này đi hối lộ mấy tên mang mình lên sân đấu, đừng có nói đùa!
Y xoay song kiếm lập tức muốn cho nữ nhân này một chiêu kiếm phá trước!
“Đừng quên, nàng là của ta.” Auckland mỉm cười, pháp trượng trong tay nâng lên, gần như chỉ trong nháy mắt, một màng nước cực lớn xuyên qua võ đài đánh thẳng về phía Jasmine!
Kelly tương đối trầm ổn, lập tức bắt đầu ngâm xướng ma pháp bảo vệ, nhưng bỗng nhiên toàn thân cứng đờ, lại không thể động đậy…
Diệp Lâm đã bắt đầu múa kiếm, Băng Tâm bản mới đã không phải tình trạng bi thảm đi chút đường cũng phải múa kiếm liên tục giống như lúc đầu, y duy trì hình thái múa kiếm, trực tiếp phong kín pháp sư hệ thổ Kelly đầu tiên.
Cái khác thì không nói, kỹ năng phong nội của Băng Tâm còn thật sự không ít, nhấc tay một chiêu lôi đình chấn nộ đã đủ để giúp đồng đội tạo ra đủ nhiều thời gian, thậm chí có thể nhàn nhã bổ xuống một đao trong khi bọn họ đang chém giết, mà Kelly chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn đồng đội của mình hoàn toàn bại lộ ở trong phạm vi tấn công của đối phương.
Cho nên nói, phòng thủ hoàn toàn giao cho một người cái gì, căn bản không thực tế!
Đối với sáu người bên này mà nói, tấn công chính là phòng thủ tốt nhất!
“A ——” Tiếng Jasmine thét chói tai đâm rách bầu trời, còn chưa qua bao lâu nàng đã bị đóng đinh ở trên một vách băng, vách băng này ma pháp bảo vệ tường băng hóa mà Auckland sử dụng, Jasmine bị bảy tám cái băng nhận trực tiếp nửa treo ở giữa vách tường, vài cái băng nhận lại nhanh chóng lướt qua mặt nàng, chỉ kém một chút sẽ cắt vỡ da thịt mềm mại của nàng, loại sợ hãi này gần như khiến cho nàng chết ngất đi.
So với Auckland dòng kỹ thuật, Jasmine chỉ biết oanh tạc hỏa lực mạnh sau khi mất đi Kelly bảo vệ, quả thực yếu đến nát bét.
Mà không chỉ có Jasmine, mấy người khác thua lại càng nhanh, thiếu niên cao gầy kia còn chưa kịp ra tay, một thanh chủy thủ đã lặng yên không một tiếng động mà đặt trên cổ họng hắn, “Không được động đậy!”
Thiếu niên khinh miệt mỉm cười, đấu khí màu vàng nhạt trên toàn thân tăng vọt lên, hắn rất tự tin dưới sự bảo vệ của loại đấu khí này, cái thanh chủy thủ nho nhỏ này căn bản không phá được phòng ngự của hắn!
“Ngu ngốc!” Trả lời hắn chính là Garfield khinh thường châm chọc, sau đó thiếu niên liền cảm thấy gáy bị đánh một phát thật mạnh, đầu óc choáng váng trực tiếp ngã xuống, trong nháy mắt ngã xuống vẫn cứ không dám tin, thân là một kiếm sĩ nhanh nhẹn hệ đạo tặc, làm sao có thể có sức mạnh đánh ngã hắn ——
Trời ơi, này không khoa học!
Bản thân vị kiếm sĩ giao thủ với Casimir kia đã thấp hơn hắn một cấp bậc, chỉ là một kiếm sĩ cấp năm, bất luận sức mạnh, tốc độ hay là vũ kỹ cũng không thể so sánh với Casimir, vốn Casimir là muốn đánh một trận thoải mái với người này, kết quả những người khác đều giải quyết quá nhanh, còn có Diệp Lâm ở bên cạnh thêm đao như thần, trực tiếp một kiếm tâm thông minh phong kín tên xui xẻo này, kết quả người này ngay cả đấu khí cũng chưa dùng đến đã bị Casimir một kiếm đập hôn mê.
Cả trận đấu bị thua nhanh nhất không phải là bọn họ, mà là đối thủ của Archie, ma pháp sư hệ quang kia, bởi vì nàng còn chưa cả kịp ngâm xướng ma pháp đã bị một mũi tên ma pháp vô thanh vô tức đâm xuyên qua ngực, cái người giống như u linh làm cho nàng dựng tóc gáy kia nâng cánh tay tái nhợt gầy yếu, mục tiêu vững vàng chỉ vào mình.
Người ngã xuống thứ hai chính là đối thủ của Xavier, là một học bá, hắn có ưu thế trên lý luận không ai bằng, nhưng dù sao cũng không sao động tới tay, bình thường trừ lên lớp hầu như hắn không qua lại với bất cứ kẻ nào, trừ bản thân hắn, thậm chí không ai biết hắn đã là một ma pháp sư trung cấp.
Thiên phú ma pháp của tinh linh có thể nói là mạnh hơn so với nhân loại một chút, huống chi huyết thống bản thân Xavier cũng có khác biệt với tinh linh phổ thông.
Vì thế, ma pháp sư hệ lôi kia vừa mới định trổ tài, vô số phiến lá tối đen nhìn vô cùng dọa người đã trực tiếp bao phủ hắn, kết quả? Không có kết quả, khi lá cây tán đi thì hắn đã sớm ngã xuống, trên mặt là một mảng bị khí đen ăn mòn.
Trên đời này người có thiên phú hai hệ ma pháp cũng không nhiều, mà trong đó tổ hợp hệ mộc cùng hệ ám lại càng là chưa từng nghe qua, hệ mộc đại biểu cho giản dị trong lành, hệ ám lại đại biểu cho hiểm ác u ám, cho dù là hai hệ quang ám nhìn qua cũng khoa học hơn hai hệ mộc ám, bởi vì hai hệ này nhìn căn bản là hoàn toàn không dính tới nhau đúng không!
Cho nên, ai cũng không nghĩ tới, khi thuộc tính ám bám vào mọi nơi trên thuật tường điệp rậm rạp, thuật đằng vũ hoặc thụ lâm trận(2) thì sẽ đáng sợ đến cỡ nào.
Tốc độ Xavier ra tay quá nhanh, hơn nữa phóng ra chính là ma pháp không tiếng động, khi tên ma pháp sư hệ lôi xui xẻo kia ngã xuống thì đầu óc vẫn còn mê muội, căn bản là chẳng hiểu chuyện gì vừa xảy ra nữa!
Gần như chỉ trong giây lát, trên võ đài chỉ còn lại Kelly cứng ngắc đứng, hắn vẫn đang bị vây trong hiệu quả của lôi đình chấn nộ, ngây ngốc duy trì tư thế vô cùng uy vũ hùng tráng đối diện với sáu người ôm cánh tay nhìn người của mình giằng co, cái cảnh tượng này vì sao lại có cảm giác buồn cười như vậy.
Nhưng ở trên đài lại không có ai cười ra tiếng, tất cả phát triển quá nhanh, nhanh đến làm cho bọn họ trở tay không kịp, nhanh đến làm cho bọn họ khó có thể tiếp thu.
Nhất thời toàn sân thi đấu đều yên lặng không tiếng động, ngay cả trọng tài cùng các lão sư ở đây cũng run sợ một lúc lâu.
Đây —— thắng lợi? Nếu nói nghiền ép bằng bạo lực, vậy cũng quá bạo lực chút rồi… =_=
Đám này đều là kỳ ba chui từ đâu ra vậy?
Tiếng nghị luận “rầm rì” bắt đầu dần dần lan tràn, sau đó mới bùng nổ ra tiếng hoan hô.
Thắng lợi tới quá nhanh, Diệp Lâm tỏ vẻ, mẹ nó, này căn bản không cần chiến thuật gì a, y cảm thấy mỗi người trong sáu người bên này đều có thể một mình xử lý một người đối phương…
Mẹ kiếp, trước khi nhân vật chính xuất hiện, boss phản diện cực mạnh bên này quả nhiên khí phách trắc lậu đến làm người ta giận sôi!
(1) Niên đệ: Đàn em (nam) lớp dưới, niên muội là nữ
(2) Tường diệp: lá bay; đằng vũ: dây leo múa; thụ lâm: rừng cây; các chiêu thức tấn công của phép thuật hệ mộc
Danh sách chương